Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1968 - Chương 1820 - Tử Khí Các Trắng Trợn Mở Rộng, Lên Đến Chín Mươi Cái! (2)

Chương 1820 - Tử Khí Các trắng trợn mở rộng, lên đến chín mươi cái! (2)
Chương 1820 - Tử Khí Các trắng trợn mở rộng, lên đến chín mươi cái! (2)

"Người tụ tập tới Sư Đạo Mê Cục càng ngày càng nhiều, dù sao cũng phải có người đi duy trì trật tự, không thể để cho bọn họ tùy ý làm loạn ở đó được. Ta vừa đi nhìn thoáng qua, quá loạn, loại người gì cũng có, mặc dù bọn họ không dám giết người đoạt bảo bên ngoài Sư Đạo Mê Cục nhưng hãm hại lừa gạt cũng không ít. Không có xem Bất Hủ Tông chúng ta ra gì!" Vu Mạch bất đắc dĩ nói.

Mặc dù hắn cũng biết cho dù là ở đâu thì cũng có loại người này, nhưng dù sao Sư Đạo Mê Cục cũng là bộ mặt của Bất Hủ Tông.

Trước kia có thể mặc kệ, dù sao toàn tông từ trên xuống dưới đều đang bận rộn chuyện khác, không ai khống chế tình huống xung quanh Sư Đạo Mê Cục. Nhưng bây giờ không giống, dù nói thế nào thì Bất Hủ Tông cũng là một trong số tam đại thế lực Triều Thiên Hạp.

Tần Mịch cũng mở miệng nói: "Hơn nữa sau này người sẽ chỉ càng ngày càng nhiều, tình huống sẽ càng ngày càng không tốt. Dù sao Sư Đạo Mê Cục là con đường duy nhất để gia nhập Bất Hủ Tông, có thể để bọn họ xông nhưng không thể để bọn họ quá làm càn. Nên có uy nghiêm một chút!"

Theo hai người mở miệng, những trưởng lão khác cũng phát biểu cái nhìn của mình, ngay cả Long Nguyệt cũng không ngoại lệ.

"Dù sao ở cổng Long gia chúng ta, ngay cả người dám lớn tiếng ồn ào cũng không có. Chúng ta không cường thế như vậy nhưng cũng không thể để cho bọn họ tùy ý làm loạn."

Vân Liêu gật gật đầu, suy tư nói: "Nếu mọi người nhất trí, vậy hôm nay chúng ta sẽ đưa ra biện pháp giải quyết. Có thể đoán được tương lai xung quanh Sư Đạo Mê Cục sẽ cực kỳ phồn hoa với náo nhiệt, mà tuyệt đối không thể để cho người ngoài khống chế nó."

"Không sai."

Trần Hiết nói theo.

Trên bầu trời, Ôn Bình không có hạ xuống, cũng không có chen vào, chỉ lẳng lặng nghe, không có can thiệp vào chuyện nhỏ nhặt này. Bởi vì tương lai Bất Hủ Tông sẽ càng ngày càng mạnh mẽ, trưởng lão Bất Hủ Tông không thể chỉ biết tu luyện, còn phải học quản lý sự vụ tông môn mới được.

Trước mắt Ôn Bình không có phát hiện người có cách cục cực kỳ nhỏ, ánh mắt cũng rất thiển cận, cho nên sự vụ tông môn có thể không nhúng tay vào thì hắn sẽ không nhúng tay vào.

Nhưng mà ngay khi Ôn Bình chuẩn bị đi thì thấy Trần Hiết móc Truyền Âm Thạch từ trong ngực ra, không đợi người ở đầu kia Truyền Âm Thạch mở miệng thì Trần Hiết đã trầm giọng nói: "Lần này là ai?"

"Thế lực lục tinh, gia chủ Trần gia ở Loạn Phong Thần Vực, ít năm trước đây hắn du lịch, phát hiện một con yêu vật hiếm thấy, có huyết mạch của rồng, vừa ra đời đã là Yêu Vương chi cảnh, trong vòng mười năm thì thành Yêu Thần, hắn quyết định chỉ có nhân tài như ngài mới xứng với nó! Lâu chủ, ngài xem..."

Trần Hiết lắc đầu, kiểu chơi này hắn đã không xa lạ gì nữa: "Nói cho gia chủ Trần gia, đồ thì miễn đi, nhưng mà nếu Trần gia có lòng, vậy ta cũng nhận người bạn như hắn. Nếu đến Loạn Phong Thần Vực thì chắc chắn sẽ đến nhà bái phỏng."

Dứt lời, Trần Hiết cắt liên hệ Truyền Âm Thạch, sau đó khoát tay chặn lại, bất đắc nhìn những người xung quanh.

"Các vị trưởng lão, các ngươi không muốn nói gì sao? Ta mệt gần chết, các ngươi cũng không thể thanh nhàn như vậy mãi được."

Nói xong, Truyền Âm Thạch lại có động tĩnh.

Trần Hiết cầm Truyền Âm Thạch lên lung lay: "Ta mặc kệ, nếu như không chịu hỗ trợ, ta lập tức đi tìm tông chủ."

Làm Đại trưởng lão, Vân Liêu bất đắc dĩ lắc đầu cười một tiếng, nói tiếp: "Như vậy đi, chờ giải quyết xong chuyện Sư Đạo Mê Cục, chúng ta lập tức đi Tẫn Tri Lâu giúp ngươi. Thế lực lục tinh trở xuống thì không cần để ý tới, về phần những thế lực lục tinh đó thì chắc chắn là tông chủ không muốn gặp, chúng ta thay tông chủ gặp một lần."

Vân Liêu biết, cho dù mình có không thích những thế lực lục tinh đó nhưng suy cho cùng thì bọn họ cũng là một cỗ thế lực không thể coi thường.

Sắc mặt chắc chắn Bất Hủ Tông sẽ có lúc cần dùng đến bọn họ, cho dù không dùng được thì cũng có thể mượn cơ hội này lập uy trước mặt bọn họ, để bọn họ có lòng kính sợ Bất Hủ Tông. Chủ yếu nhất là có thể nhân cơ hội này phát tài một đợt.

Chuyện này trước đây tông chủ cũng làm nhiều lần rồi.

Học theo tông chủ thôi.

"Yên tâm, thế lực lục tinh trở xuống chắc chắn không cần các ngươi đi ứng phó." Trần Hiết thở dài một hơi, cảm thấy gánh nặng trên vai mình nhẹ đi không ít, "Nói ra có thể các ngươi không tin, cho dù là ngũ tinh hay là lục tinh, bọn họ biết hoàng tộc U Quốc lão tổ liên tục hao tổn ở Bất Hủ Tông thì từng người đều rất nhiệt tình, ta cũng không quen. Nói thật, ta thích dáng vẻ kiêu ngạo của bọn họ trước đây hơn, ít nhất thanh nhàn một chút."

Nói xong, Trần Hiết bất đắc dĩ lắc đầu cười một tiếng, là cười mình, cũng là cười những thế lực lớn mượn gió bẻ măng đó.

Trước đây nằm mơ cũng muốn ngày này đến, nhưng đến khi ngày này đến thì hắn phát phát hiện mình có mục tiêu cao hơn, những thứ này hắn lại chướng mắt.

Đột ngột.

Ôn Bình mở miệng.

"Nếu không thích thì không cần để ý tới bọn họ."

Đám người giật mình, vội vàng xoay người hành lễ với chỗ giọng nói vọng lại.

"Tông chủ!"

"Tông chủ!"

"Tông chủ!"

Ôn Bình chậm rãi hạ xuống: "Làm tốt chuyện ta giao cho ngươi, những thế lực lục tinh đó, không muốn ứng phó thì có thể không ứng phó. Bọn họ cũng không đáng cho các ngươi lãng phí thời gian tu luyện."

"Vâng, tông chủ!"

"Vâng, tông chủ!"

Đám người cùng mở miệng.

Vân Liêu nói tiếp: "Tông chủ, chúng ta sẽ coi lại."

"Ừm." Ôn Bình cũng không muốn nói nhiều, chỉ nhắc nhở một câu: "Đều chuẩn bị một chút, ba ngày nữa đến Thiên Tượng Môn, quan sát Tử Nhiên trưởng lão quyết đấu tuyền qua với môn chủ Thiên Tượng Môn Vô Niệm Quy Tâm, nếu như không có chuyện quan trọng thì tốt nhất đừng vắng mặt."

Mọi người gật đầu.

"Vâng, tông chủ!"

"Vâng, tông chủ!"

Ôn Bình lại nói: "Long Nguyệt, Long Dã, hai ngươi đi theo ta."

Bình Luận (0)
Comment