Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1999 - Chương 1851 - Địa Bàn Cấp Thế Giới Xây Dựng Thành Công (Hạ) (2)

Chương 1851 - Địa bàn cấp thế giới xây dựng thành công (hạ) (2)
Chương 1851 - Địa bàn cấp thế giới xây dựng thành công (hạ) (2)

Cùng lúc đó, bên cạnh một cái ao nhỏ trong vắt có thể nhìn thấy đáy trong chỗ sâu trong Thần Tượng Sơn, môn chủ Thiên Tượng Môn Vô Niệm Quy Tâm sắc mặt trắng bệch đang ngồi đó.

Nhưng mà bây giờ hình như Vô Niệm Quy Tâm cũng không có thống khổ khi tự hủy hai tay và ba mươi phần trăm môn nhân rời khỏi Thiên Tượng Môn.

Ngược lại trên mặt lại nở một nụ cười, tuy rằng sắc mặt đã trắng như tuyết vì tự hủy hai tay, khí tức cũng trở nên uể oải hơn trước không ít.

Bên cạnh hắn, không ít trưởng lão Thiên Tượng Môn cũng từng người vui vẻ ra mặt, vẻ lo lắng mấy ngày nay đều biến mất không còn chút gì.

"Độ nồng đậm của mạch khí đã tăng lên mấy lần, sau này tu luyện làm ít công to, chúng ta tu luyện kỹ nghệ tuyền qua cũng giống như thế, đúng là trời phù hộ Thần Tượng Môn chúng ta."

"Đúng vậy, chỉ cần chúng ta nhịn một chút, nhịn ba năm năm năm, chắc chắn có thể làm cho Thiên Tượng Môn bước lên một đỉnh cao mới. Đến lúc đó lại đàm phán với Bất Hủ Tông, nếu bọn họ không chịu chung sống hòa bình thì chúng ta sẽ rời khỏi địa giới của U Quốc."

Các trưởng lão Thiên Tượng Môn ngươi một lời ta một câu, vẻ mặt tươi cười.

Nhưng đúng lúc này, thiên địa bỗng nhiên biến sắc, tinh không vạn lý bỗng nhiên chuyển biến thành trời u ám, khiến cho người ta cảm thấy bất an.

Theo sau đó, nồng độ mạch khí giữa thiên địa bắt đầu nhanh chóng hạ xuống, chỉ trong mười hơi ngắn ngủi thì đã khôi phục lại như trước đó.

Sắc mặt của tất cả mọi người cứng lại, bọn họ còn chưa kịp làm ra bất kỳ phản ứng nào, còn chưa kịp sợ hãi thì nồng độ mạch khí giữa thiên địa bắt đầu kịch liệt hạ xuống, cho đến khi trở nên cằn cỗi, không thể nào tu luyện được nữa mới dừng lại.

Dùng cảm giác tìm tòi, nồng độ mạch khí giữa thiên địa không bằng mười phần trăm mấy ngày trước, giống như mạch khí trong thiên địa đã khô kiệt.

"Chuyện gì xảy ra!"

"Thiên địa đại biến, mạch khí giữa thiên địa chỉ còn mười phần trăm trước đó, ngay cả di khí chi địa bên ngoài Triều Thiên Hạp cũng không bằng!"

"Như vậy thì phải làm sao? Mạch khí giữa thiên địa trở nên cằn cỗi như thế, thực lực chúng ta giảm đi nhiều không nói, tốc độ tu luyện cũng không bằng mười phần trăm trước đây."

Trong lúc rất nhiều trưởng lão Thiên Tượng Môn bối rối, sắc mặt môn chủ Thiên Tượng Môn Vô Niệm Quy Tâm dần trở nên ngưng trọng và cổ quái: "Thiên địa đột nhiên xảy ra kịch biến như thế, chắc chắn là dấu hiệu của tai hoạ, sợ là Triều Thiên Hạp xảy ra chuyện lớn, sắp có tai nạn lớn mà ai cũng không thể tự vệ được."

Kịch biến như thế này, ngay cả khi năm đó kẻ xâm lược bên ngoài Triều Thiên Hạp giết vào Triều Thiên Hạp cũng chưa từng có, vậy chắc chắn chuyện sắp xảy ra sẽ càng khủng bố hơn năm đó nhiều.

Giờ phút này, Vô Niệm Quy Tâm nào có tâm tư tu dưỡng thân thể, đứng dậy, chuẩn bị đi ra ngoài kiểm tra thử, xem xem có phải thế giới bên ngoài còn nghiêm trọng hơn hay không. Khi phát hiện bên ngoài đều là như thế thì Vô Niệm Quy Tâm và từ trên xuống dưới Thiên Tượng Môn càng luống cuống.

Còn hoảng hốt hơn Bất Hủ Tông uy hiếp bọn họ trước đó. Dù sao cái trước chỉ là uy hiếp, cái sau là thiên địa đại biến.

Nhưng mà sau một canh giờ, một tin tức truyền đến làm cho tất cả mọi người đều choáng váng —— bọn họ không thể nào rời khỏi lãnh địa của Thiên Tượng Môn.

Biên giới lãnh địa Thiên Tượng Môn xuất hiện một bức tường vô hình, ngăn chặn đường đi của tất cả mọi người, ngay cả Khúc Cảnh thông đạo cũng không ngoại lệ.

Sau khi biết được tin tức này, Vô Niệm Quy Tâm và một đám trưởng lão Thiên Tượng Môn vội vàng đi đến biên giới lãnh địa Thiên Tượng Môn.

Bọn họ định đi ra ngoài nhưng đều bị cản lại. Mà khiến cho bọn họ kinh hãi hơn là bọn họ dùng cảm giác cảm nhận được mạch khí bên ngoài lãnh địa Thiên Tượng Môn vẫn cực kỳ kinh khủng, không khác gì lượng mạch khí trong thiên địa lúc mới gia tăng mãnh liệt.

Một ý nghĩ không tốt xuất hiện trong lòng tất cả mọi người, khi bọn họ đi những chỗ biên giới khác của khác lãnh Thiên Tượng Môn một vòng.

Vô Niệm Quy Tâm và rất nhiều trưởng lão, đệ tử Thiên Tượng Môn đều trợn tròn mắt —— hóa ra cái gọi là thiên địa đại nạn cũng không phải là Triều Thiên Hạp mà là Thiên Tượng Môn. Chỉ có mạch khí trong địa giới Thiên Tượng Môn trở nên cực kì mỏng manh.

"Chuyện này. . ." Sắc mặt Vô Niệm Quy Tâm còn tái hơn khi tự phế hai tay.

Đương nhiên, những người khác trong Thiên Tượng Môn cũng không ngoại lệ.

Tình huống như vậy cũng xảy ra trong bốn mươi hai thế lực lục tinh khác, mà tình huống của bọn họ cũng dần dần bị người của thế lực khác biết được.

Trong lúc những người biết chuyện cảm thấy không thể tưởng tượng nổi thì Trần Hiết và một đám tầng lớp cấp cao của Tẫn Tri Lâu đi vào trong lãnh địa của một thế lực lục tinh.

"Lâu chủ, đã thống kê được, không chỉ Đồng Quang Môn xảy ra kịch biến như vậy, còn có các đại thế lực và bốn mươi hai thế lực lục tinh khác cũng như thế, theo thứ tự là..." Khi người bên cạnh đọc tên từng thế lực lên, Trần Hiết cứng lại.

Ánh mắt của những tầng lớp cấp cao khác của Tẫn Tri Lâu cũng cứng lại, bởi vì danh sách này bọn họ đã xem qua rồi, thậm chí còn do chính tay bọn họ thống kê danh sách.

"Khó trách tông chủ kêu ta đưa danh sách cho hắn." Trần Hiết nhớ tới chuyện lúc trước, bừng tỉnh đại ngộ, ngày mai hắn biết nên đưa chuyện gì lên tiêu đề của Bất Hủ Nhật Báo.

Lẩm bẩm một câu, Trần Hiết nhìn thuộc hạ đã bước vào Thiên Vô Cấm: "Toàn lực xuất thủ, thử một lần xem có thể đánh vỡ được nó hay không."

"Rõ!"

Bình Luận (0)
Comment