Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 2049 - Chương 1901 - Thực Lực Tăng Lên, Phía Dưới Nguyên Ương Ta Vô Địch (2)

Chương 1901 - Thực lực tăng lên, phía dưới Nguyên Ương ta vô địch (2)
Chương 1901 - Thực lực tăng lên, phía dưới Nguyên Ương ta vô địch (2)

"Còn có chuyện gì không?"

Đối với kết quả này, Ôn Bình không có chút ngoài ý muốn nào.

Đại quân Tuyên Quốc, chỉ cần Vô Tẫn Thiên Huyền không xuất thủ thì ai có thể ngăn cản bước tiến của bọn họ? Về phần Vô Tẫn Thiên Huyền, cho hắn mấy cái lá gan hắn cũng không dám xuất thủ.

Mà bên Tẫn Tri Lâu, có Thiên Nhãn Thanh Ngưu, còn có Đề Không Yêu Chủ thu phục được trước đó, cộng thêm một Đao Ma vô địch thượng cảnh.

Ai dám tranh phong?

Long Nguyệt vội nói: "Đương nhiên có chuyện, ta cũng muốn lên chiến trường, ngài để ta đi mấy ngày đi, ta cam đoan đi mấy ngày là sẽ trở lại, bảo đảm không trì hoãn sự vụ tông môn."

Ôn Bình không gật đầu, cũng không có lắc đầu, chỉ là tán thưởng nói: "Nghe nói những ngày này ngươi xử lý sự vụ tông môn rất không tệ, đáng giá khen ngợi. Để cho ta ngẫm lại, nên cho ngươi khen thưởng gì, tọa kỵ là một vị Yêu Chủ nửa bước Nguyên Ương?"

Ôn Bình vừa nghĩ vừa đi đến Thính Vũ Các.

Long Nguyệt nghe nói là định cho mình tọa kỵ nửa bước Nguyên Ương thì đại hỉ, trong khoảnh khắc đã ném bất mãn vừa rồi ra khỏi đâu, hấp tấp đi theo sau lưng Ôn Bình.

Một lúc sau, Ôn Bình vung tay lên: "Ngươi đi làm việc trước đi, chờ sau khi ta nghĩ xong sẽ nói cho ngươi biết, yên tâm, chắc chắn không bạc đãi ngươi."

Dứt lời, Ôn Bình hóa thành kinh hồng đi thẳng lên Thính Vũ Các.

Long Nguyệt đại hỉ, trực tiếp nghĩ đến Hắc Thạch Yêu Hầu, dù sao hắn cũng không phải là thành viên tông môn. Không phải thành viên tông môn thì chẳng phải là có xác suất trở thành tọa kỵ của mình rất lớn?

Nửa bước Nguyên Ương làm thú cưỡi.

Không nên quá uy phong!

"Đa tạ tông chủ!" Long Nguyệt cười rời đi.

Trên Thính Vũ Các, Ôn Bình nhìn thấy cảnh này cũng hài lòng cười to một tiếng, sau đó mở giao diện hệ thống ra xem xét tình huống của các thành viên tông môn một chút, sau đó cuối cùng ánh mắt rơi vào Tiểu Hinh tuổi tác nhỏ nhất trong tông môn bây giờ, không đủ một tháng.

Vừa rồi đã quên hỏi Long Nguyệt tình huống của Tiểu Hinh.

Được rồi.

Không đi hỏi.

Miễn cho bị quấn lấy.

Lúc này Ôn Bình đưa tinh thần lực xuống Thương Ngô Thành dưới núi tìm tòi, cảm nhận tinh thần lực của tiểu gia hỏa còn trong tã lót của mẫu thân thay đổi.

"Ngắn ngủi hơn mười ngày, tinh thần lực lớn mạnh mấy chục lần, vậy mà sắp có thể so với tu sĩ Thông Huyền Cảnh." Ôn Bình cảm thán một tiếng, thiên phú này thật đúng là không hợp thói thường mà.

Lúc này Ôn Bình đặt câu hỏi: "Hệ thống, trước mắt linh thông qua thế giới vong linh đi vào thế giới này, sau khi đầu thai thì tư chất có mạnh hơn tiểu gia hỏa này không?"

"Không có."

Hệ thống đáp.

"Vậy xem ra linh tiểu gia hỏa này khi còn sống rất mạnh mẽ, cho nên linh chạy cũng nhanh." Ôn Bình đột nhiên có chút chờ mong sau khi tiểu gia hỏa này lớn sẽ là như thế nào.

Sau khi Ôn Bình thu hồi tinh thần lực không bao lâu, Trần Hiết cũng nghe tin tức mà liên hệ mình.

Sau khi kết nối Truyền Âm Thạch, Trần Hiết vội nói: "Chúc mừng tông chủ thực lực tinh tiến lần nữa, Nguyên Ương Cảnh ở trong tầm tay!"

"Ít nói lời vô ích." Hắn học từ ai đó?

Vừa gặp mặt đã nịnh nọt!

Trong tông môn, ai thích vuốt mông ngựa?

Hình như cũng chỉ có người đã từng Long Dương Vương, bây giờ là Long Dương Hoàng.

Cái tên này làm hỏng tập tục tông môn.

Trần Hiết lúng túng cười hắc hắc, sau đó vội nói: "Tông chủ, chúng ta không tìm thấy tung tích của Vô Tẫn Thiên Huyền. Vi Sinh trưởng lão đã rời khỏi tông môn, đang dùng Mệnh Thuật truy tung, thế nhưng phát hiện hắn hoàn toàn không ở địa giới Già Thiên Lâu."

"Mất tích từ khi nào?"

"Ba ngày trước, sau khi tuyên bố tin Thiên Vô Tâm chết thì Vô Tẫn Thiên Huyền nói muốn đi mời tiếp viện rồi lập tức mất tích."

"Tìm tiếp viện?"

Ôn Bình cũng không sợ hắn đi tìm tiếp viện.

Dưới Nguyên Ương Cảnh, bây giờ ai đến cũng không làm được gì cả.

Chỉ là nếu như để hắn chạy trốn như thế, ít nhiều gì cũng có chút đáng tiếc. Dù sao một người như vậy, không đưa hắn một cái đại kết cục tử vong thì đều có lỗi với một đời huy hoàng và khúc chiếc của hắn.

Trần Hiết hỏi: "Tông chủ, chẳng lẽ bên trong Triều Thiên Hạp còn có người còn mạnh mẽ hơn Nạp Lan Mộ Hồng hay sao?"

"Không biết, có lẽ bên trong cấm khu có." Ôn Bình lạnh nhạt đáp lại một câu: "Yên tâm đi, Vi Sinh Tinh Vũ sẽ tìm ra hắn."

Chỉ cần không phải Vô Tẫn Thiên Huyền thoát đi Triều Thiên Hạp thì chắc chắn sẽ bị tìm ra được.

Mệnh Thuật.

Đùa giỡn với ngươi sao?

Trần Hiết bừng tỉnh đại ngộ: "Không bài trừ khả năng này, dù sao bên trong một vài cấm khu cũng chưa có ai đi vào trong đó!”

"Còn có việc gì nữa không?”

"Tông chủ, ta muốn báo cáo chiến tích trong thời gian này nữa."

"Nói đơn giản một chút."

"Vâng, tông chủ..."

Trần Hiết kể ngắn gọn chiến tích của Tẫn Tri Lâu trong khoảng thời gian này xong, Ôn Bình tán thưởng một câu rồi cắt đứt liên hệ Truyền Âm Thạch.

Chỉ nhận được có một câu tán thưởng thôi nhưng Trần Hiết cũng không thất lạc, ngược lại còn kiêu ngạo mà nhìn về phía tâm phúc đang đứng bên cạnh, bởi vì trong tông môn, người có thể được tông chủ tán thưởng cũng không nhiều.

Trần Hiết hắn lại thường xuyên được tán thưởng!

Nói chuyện với Trần Hiết xong, Ôn Bình mở ra danh sách kiến trúc, xây dựng thêm một khu ký túc xá, đồng thời cũng chuẩn bị xây dựng thêm một nhóm kiến trúc cơ sở.

Kiến trúc tu luyện cơ sở như Trọng Lực Trận.

Những thứ kia đối với hắn bây giờ hoàn toàn không tính là tiêu hao, thậm chí rất nhiều thứ cũng không cần dùng tới danh vọng, chỉ cần bạch tinh.

Chủ yếu là Ôn Bình còn muốn thăng cấp Thính Vũ Các một chút, tăng thực lực của Ác Linh Kỵ Sĩ lên một chút. Bây giờ Ác Linh Kỵ Sĩ có chút yếu. Mặc dù trông coi Thương Ngô Thành thì đã đủ rồi nhưng không ứng phó được những chuyện phiền toái khác.

Bình Luận (0)
Comment