Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 2071 - Chương 1923 - Kẻ Cướp Đoạt Xâm Nhập Triều Thiên Hạp (4)

Chương 1923 - Kẻ cướp đoạt xâm nhập Triều Thiên Hạp (4)
Chương 1923 - Kẻ cướp đoạt xâm nhập Triều Thiên Hạp (4)

Khu ký túc xá chủ điện chỉ cho trưởng lão những người thuộc nhóm đầu tiên tới đây ở, sau này những đệ tử thu nhận từ Sư Đạo Mê Cục đều ở những đỉnh núi khác.

Bây giờ thành viên ở trong tông môn đã gần ngàn người, nếu như tất cả đều chen chúc sống ở trong chủ phong cũng không phải là chuyện hay.

Đồng thời, Ôn Bình còn sai Long Nguyệt đi Thương Ngô Thành một chuyến, đưa đứa nhỏ còn chưa có đầy tháng và phụ mẫu của hắn tới khu ký túc xá ở.

Để tiểu gia hỏa đó ở khu ký túc xá mấy năm, lại thêm Hải Niệm Các bồi dưỡng, đoán chừng không cần hai năm thì tinh thần lực có thể bước vào giai đoạn thứ hai.

Dặn dò xong những chuyện này, Ôn Bình tiếp tục mở ra danh sách kiến trúc hệ thống, trực tiếp mở ra thăng cấp Quan Ảnh Thất, cũng đồng thời thăng liền năm cấp.

Bởi vì quá nhiều người, những ngày nay Quan Ảnh Thất rất chật chội. Nghe Long Nguyệt nói nếu như muốn đi Quan Ảnh Thất còn phải xếp hàng lần lượt đi.

Sau khi mở ra thăng cấp, Ôn Bình đóng lại giao diện hệ thống, sau đó hỏi Trần Hiết tình hình đại chiến giữa Tuyên Quốc và Già Thiên Lâu bây giờ như thế nào.

Kết quả chính là không có thay đổi gì.

Chỉ là càng ngày càng nhiều thế lực trong Già Thiên Lâu muốn gia nhập dưới trướng U Quốc và Tẫn Tri Lâu, chỉ cần không phải là thế lực có oán hận chất chứa quá sâu với Tuyên Quốc thì Long Dương Hoàng gần như đều thu. Còn Tẫn Tri Lâu thì một cái cũng không được.

Dù sao Tẫn Tri Lâu không phải Tuyên Quốc, không cần cỏ đầu tường. Mặc dù cỏ đầu tường có cách dùng của cỏ đầu tường nhưng bây giờ Tẫn Tri Lâu không thiếu người.

"Tông chủ, hôm qua Vô Tẫn Thiên Huyền đi từ Thần Khấp Thiên ra, nhưng mà hắn đi ra một mình, hiển nhiên là không có tìm được giúp đỡ." Trần Hiết lại nói: “Còn có một chuyện khác là Đao Ma trưởng lão nói muốn cho ngài một kinh hỉ."

"Kinh hỉ?"

Ôn Bình tò mò mở hệ thống ra, nhìn tình huống và trạng thái của Đao Ma một chút.

“Đang luyện hóa Nguyên Ương Chi Lực...”

“Tiến độ: 88%.”

Hóa ra đây chính là kinh hỉ.

Không thể không nói, tốc độ phát triển của Bán Ma Chi Thể đúng là nhanh, vậy mà đạt đến Thiên Vô Cấm Thượng Cảnh cực hạn nhanh như vậy.

Hơn nữa không biết gia hỏa này lấy từ chỗ nào được một sợi Nguyên Ương Chi Lực.

Vận khí quả thật không tệ.

Đóng lại giao diện hệ thống, sau đó Ôn Bình tiếp tục giả vờ không biết, phối hợp đáp lại vài câu sau đó cắt đứt liên hệ Truyền Âm Thạch của Trần Hiết.

Cũng ngay lúc này, hệ thống nhảy ra một cái pop-up nhắc nhở.

Là tình huống của cha mẹ.

Ôn Bình cố ý để hệ thống đặc biệt chú ý tới bọn họ, chỉ cần phụ mẫu có tình huống gì đó thì trực tiếp hiển thị tin tức ra.

“Trên đường Ôn Ngôn gặp một thế lực lục tinh sống nhờ buôn bán nhân khẩu, đã hơn trăm năm, sau khi điều tra bảy ngày, dưới cơn nóng giận hắn dùng một viên Ngũ phẩm Độc đan độc chết toàn bộ ba trăm bốn mươi vạn người của tông môn đó, trưởng lão Địa Vô Cấm thì bị yêu bộc trấn sát, ngoại trừ Thái Thượng trưởng lão Thiên Vô Cấm đang ở bên ngoài thì những người khác đều chết hết trong vòng một đêm. Bây giờ tông môn đó biến thành tuyệt địa sinh mạng, trong vòng mười năm không một ngọn cỏ nào mọc nổi.”

"Phụ thân đúng là rất có thiên phú trên con đường Độc Đan Sư này, một viên Ngũ phẩm Độc đan mà có thể độc chết toàn bộ người của một tông môn."

Tuyệt mệnh Độc Đan Sư!

Trừ hắn ra thì không còn ai khác có thể thay thế.

Về phần hành động độc chết hơn ba triệu người này của phụ thân, Ôn Bình cố ý tra xét một phen tình báo của tông môn đó, sau đó giơ hai tay tán thành.

Cái thế lực này có bảy thành thu nhập hàng năm đều là dựa vào buôn bán nhân khẩu, nhưng mà Già Thiên Lâu vẫn luôn nhắm một con mắt mở một con mắt cho qua.

Bởi vì bọn họ thường xuyên làm giao dịch với nhau.

Loại thế lực lục tinh rõ ràng có thể dựa vào cách thức khác kiếm lời nhưng lại nhất định phải buôn bán nhân khẩu này thì nên giết sạch.

Nếu như mình gặp được chuyện như vậy thì mình cũng sẽ làm y như vậy.

Về phần những người vô tội trong tông môn, Ôn Bình không tin trong đó có người vô tội tuyệt đối.

Đã toàn bộ tông môn có bảy thành tài nguyên đều dựa vào buôn bán nhân khẩu kiếm được, trừ phi ngươi hoàn toàn không cần một chút tài nguyên nào của tông môn, không nhận một cái nhiệm vụ tông môn nào, nếu không thì làm gì có chuyện vô tội ở đây?

Mà những người có thể làm được điểm này, tuyệt đối phân chia giới hạn, lại tuyệt đối vô tội thì hẳn là đã rời khỏi đó lâu rồi.

"Thất thố..."

Ôn Bình cảm nhận được vừa rồi tâm tình chập chờn, bất đắc dĩ lắc đầu, không ngờ được là mình đã đi vào thế giới này rồi mà vẫn thống hận bọn buôn người như vậy.

...

Vào đêm.

Vạn vật yên tĩnh.

Trong hư không bên ngoài Triều Thiên Hạp.

Mắt thấy thời gian mười ngày đã qua được một nửa, đoàn trưởng có thể phái người đến tìm bọn họ bất cứ lúc nào, nam nhân hắc giáp nhất thời lòng nóng như lửa đốt.

Nếu như hai ngày nữa mà còn không phát hiện được Nguyên Ương Giới đang che giấu đó thì hắn đâu còn có thời gian đi tìm công pháp Nguyên Ương Cảnh rất có thể sẽ tồn tại đó?

Đồng dạng, tám người khác cũng như thế.

Bởi vì hi vọng đột phá cảnh giới đang ở ngay trước mắt, bọn họ thực sự không muốn bỏ qua.

Cũng đúng vào lúc này, mâm tròn của nam nhân hắc giáp đột nhiên có động tĩnh, một câu nói vọng ra từ trong đó khiến cho hắn mừng rỡ như điên.

"Chủ nhân, ta phát hiện!"

Nam nhân hắc giáp vui mừng, sau đó lập tức móc ra một viên Huyết Tinh, mở ra mâm tròn truyền âm cho tám người khác còn đang tìm kiếm.

Tám người nghe nói là tìm được thì suýt chút kích động đến thất thố nhảy dựng lên, sau đó vội vàng quay đầu tăng tốc đi đến chỗ nam nhân hắc giáp.

Bình Luận (0)
Comment