Nghe được câu này, Trần Hiết sửng sốt một chút, sau đó vội hỏi: "Tông chủ, thuộc hạ có thể hỏi một câu tại sao không? Cho dù nói như thế nào đi nữa thì Tuyên Quốc cũng là thế lực phụ thuộc của chúng ta... lẽ ra nên do tông chủ ngài làm chủ mới đúng."
Dứt lời, Trần Hiết đưa mắt nhìn Long Kha bên cạnh.
Đối với chuyện này thì Long Kha cũng cực kỳ kinh ngạc.
Cho dù là Long Kha cũng được, Trần Hiết cũng được, ai cũng cho là tông chủ nâng đỡ Tuyên Quốc chính là muốn làm Triều Thiên Hạp chi chủ.
Bây giờ mắt thấy sắp trở thành Triều Thiên Hạp chi chủ, tông chủ lại đột nhiên từ bỏ quyền khống chế tuyệt đối Tuyên Quốc.
Ôn Bình đáp: "Nhớ kỹ, Tuyên Quốc không phải thế lực phụ thuộc Bất Hủ Tông, thế lực phụ thuộc Bất Hủ Tông chỉ có Yêu tộc ở Yêu Hoàng Hồ. Chờ Tuyên Quốc hoàn thành nhất thống, ngươi không cần phải để ý đến bọn họ, để chính bọn họ tự đi lên phía trước, cho dù biến thành như thế nào đều là chuyện của bọn họ, sau này có chuyện quan trọng hơn cho ngươi làm."
Ôn Bình không có giải thích quá nhiều, bởi vì bây giờ nói nhiều Trần Hiết cũng chưa chắc đã hiểu.
Khoảnh khắc khi Tẫn Tri Lâu đi ra Triều Thiên Hạp, hắn sẽ hiểu.
Từ khi biết bên ngoài Triều Thiên Hạp còn có thế giới khác thì mục tiêu của hắn đã trở thành tinh thần đại hải.
Nếu như sau này chuyện này cũng quản, chuyện kia cũng quản thì sẽ liên lụy Bất Hủ Tông phát triển, dù sao lúc đầu người của Bất Hủ Tông cũng không nhiều. Nếu có một ngày Tuyên Quốc đi sai, vậy thì thay đổi triều đại là được.
Cho dù thay đổi như thế nào thì Triều Thiên Hạp chi chủ vẫn là hắn. Còn ai làm chủ nhân của quốc gia này cũng không quan trọng lắm.
"Chuyện quan trọng hơn..." Trần Hiết lặp đi lặp lại mấy chữ này, hai con ngươi đột nhiên sáng như là sao trời.
Không lẽ là muốn đi ra bên ngoài Triều Thiên Hạp?
Động tác của Tử Khí Các mấy ngày trước đây chẳng lẽ là làm nền cho sau này?
Vừa nghĩ tới đó, Trần Hiết vừa vui mừng vừa thấp thỏm.
Kinh hỉ ở chỗ hắn nằm mơ cũng muốn đi ra bên ngoài Triều Thiên Hạp nhìn xem, quan sát thế giới chân chính.
Ngày xưa không biết thì cũng thôi đi, biết bên ngoài Triều Thiên Hạp còn có thế giới khác thì sao hắn không hướng tới cho được.
Mà thấp thỏm ở chỗ.
Bây giờ hắn quá yếu.
Già Thiên Lâu cũng quá yếu.
Lần này đám người Mộ Kỳ Cường tới xâm phạm, bọn họ lại không làm được gì cả.
Ôn Bình tiếp tục nói: "Bây giờ nói chuyện này còn quá sớm, cứ xây dựng Triều Thiên Hạp cho tốt trước đã."
"Vâng, tông chủ!" Trần Hiết gật đầu.
"Đi làm việc của mình đi."
Dứt lời, Ôn Bình cắt đứt liên hệ Truyền Âm Thạch.
Một bên khác Trần Hiết suy tư, chậm rãi cất Truyền Âm Thạch, không khỏi liếc Long Kha đang đứng bên cạnh nhìn chằm chằm hắn một chút, sau đó nói ra: "Long trưởng lão, ngươi truyền câu nói 'Tuyên Quốc chi chủ nên suy tính cho người của Tuyên Quốc trước, không thể dùng xong thì vứt bỏ' của tông chủ cho Long Dương Hoàng đi."
"Vậy bây giờ chúng ta?" Long Kha đặt câu hỏi.
Trần Hiết trực tiếp nói: "Đương nhiên là giúp Tuyên Quốc thống nhất Triều Thiên Hạp, mặc dù Tuyên Quốc không phải thế lực phụ thuộc Bất Hủ Tông nhưng dù sao Long Dương Hoàng cũng là trưởng lão Bất Hủ Tông. Không cần biết tương lai hắn làm Long Dương Hoàng hay là trưởng lão tông môn thì đều là người một nhà."
"Ừm."
Long Kha gật gật đầu, quay người đi xuống lầu.
Khi Long Kha truyền lời Ôn Bình đến, Long Dương Hoàng đang ngồi trên long ỷ đọc chiến báo lâm vào trong trầm mặc.
Hắn đang suy nghĩ những gì Ôn Bình nói.
Sau khi trầm tư hồi lâu, Long Dương Hoàng móc ra hai cái Truyền Âm Thạch đồng thời truyền âm cho hai người Ti Hải Hiền và Tư Không Truy Tinh.
"Ti trưởng lão, tiếp tục tấn công, phàm là thành viên và thế lực phụ thuộc nào của Già Thiên Lâu chống cự thì một tên cũng không để lại, dù chỉ là thế lực nhị tinh."
"Tư Không Truy Tinh, dùng tốc độ nhanh nhất chỉnh đốn thế lực trong tay không có dính máu của người của Tuyên Quốc, cho dù là thế lực nhị tinh cũng không để lọt, sau khi chỉnh đốn xong thì đưa danh sách đến chỗ Ti trưởng lão."
Nhận được mệnh lệnh này, Ti Hải Hiền gật đầu đáp: "Quốc chủ anh minh, nhổ cỏ không trừ gốc chỉ có thể lưu lại tai hoạ!"
Rất hiển nhiên, hắn là phái chủ chiến.
Tư Không Truy Tinh thì run lên mấy hơi, vốn muốn nói chút gì, khuyên Long Dương Hoàng một chút nhưng nghe giọng điệu Long Dương Hoàng kiên định như vậy thì cũng chỉ có thể gật đầu.
Lỡ như đây là quyết định của tông chủ Bất Hủ Tông, vậy hắn nói vào thì chẳng phải là đường tương lai sẽ hẹp một phần?
Hai người đồng ý, Long Dương Hoàng còn bổ sung một câu: "Cần phải nhổ tận gốc Già Thiên Lâu, không để cho nó có khả năng trỗi dậy nữa."
... .
Hôm sau.
Mộc Long dẫn theo sáu Yêu Chủ Mộ Kỳ Cường để lại về tới Bất Hủ Tông, Ôn Bình căn cứ ý nghĩ trước đó an bài chúng nó dưới trướng Xích Mục Cự Viên.
Vừa khéo gần đây nhân thủ trồng cây và trồng thiên tài địa bảo không đủ, mà tốc độ thôn phệ mộc khí của hắn lại càng lúc càng nhanh.
Khi sáu Yêu Chủ gia nhập đại đội trồng cây, làm đội trưởng, trong lúc nhất thời Xích Mục Cự Viên vừa thấp thỏm vừa bàng hoàng.
Để một tiểu yêu ngay cả Yêu Thần cũng không phải như hắn chỉ huy sáu Yêu Chủ, những năm gần đây hắn nằm mơ ban ngày cũng không dám mơ to gan như vậy!
Nhưng mà hắn biết Bất Hủ Tông đã xưa đâu bằng nay, cho nên sau khi thấp thỏm nửa ngày hắn cũng dần dần bình tĩnh lại.
Đồng thời hắn cũng có chút chờ mong, lần sau sẽ có người hoặc là yêu mạnh hơn gia nhập đại đội trồng cây hay không.
Cùng lúc đó, khoảng cách ngày tổ chức khánh điển mừng Tử Nhiên bước vào Thất Tuyền Tuyền Qua chi cảnh đã càng ngày càng gần, Quan Ảnh Thất cũng sắp thăng cấp xong.