Đương nhiên.
Ngoại trừ câu nói này, Ôn Bình vẫn để Hắc Thạch Yêu Hầu đứng ở bên ngoài Tử Khí Các, bởi vì Thiên Không Thành giống như Thiên Khải Thành, cấm Yêu tộc vào thành.
Mặc dù có Nguyên Ương Cảnh tọa trấn, cho dù là có nhiều Yêu Chủ vào thành cũng không lật nổi sóng gió gì, nhưng Thiên Không Thành vẫn như thế.
Chuyện này khiến cho Ôn Bình có chút hiếu kỳ.
Rốt cuộc bá chủ Khải Vân Thiên này có huyết hải thâm thù gì với Yêu tộc, vậy mà lại kì thị Yêu tộc một cách không hợp thói thường như vậy.
Rất nhanh, bên ngoài Tử Khí Các xuất hiện bạo động.
"Yêu!"
"Có yêu!"
"Hơn nữa còn là Yêu Chủ."
"Lại có Yêu tộc dám vào Thiên Không Thành, điên rồi hả?"
"Ngươi không sao chứ, thứ ngươi nên quan tâm không phải là tại sao lại có Yêu tộc xuất hiện ở trong Thiên Không Thành hay sao? Rõ ràng hộ thành đại trận có thể ngăn cản tất cả Yêu tộc."
"Đi mau!"
"Đợi chút nữa người của Thiên Hộ Tổng Phủ sẽ đến."
Trên đường phố trở nên rối loạn, không được bao lâu thì cửa hàng hai bên Tử Khí Các không hẹn mà cùng đóng cửa không tiếp tục kinh doanh.
Rất nhanh, trước sau phường thị mà Tử Khí Các đang ở đều đứng đầy thiết giáp hộ vệ, nhưng bởi vì Hắc Thạch Yêu Hầu và Nạp Lan Mộ Hồng nên không dám tùy tiện tiến lên, bọn họ đang chờ cường giả nửa bước Nguyên Ương Cảnh đến đây trợ giúp.
Thấy cảnh này, Ôn Bình cũng không thèm để ý.
Nhưng Hắc Thạch Yêu Hầu, Nạp Lan Mộ Hồng đứng ở ngoài cửa thì lại trong lòng bất ổn, nhất là Nạp Lan Mộ Hồng.
Mặc dù nàng không biết Thiên Không Thành nhưng nàng cũng nghe hiểu được ngôn ngữ ở Khải Vân Thiên cho nên biết tòa thành này có cường giả Nguyên Ương Cảnh tọa trấn.
Cũng vì biết được tất cả mọi chuyện cho nên nàng mới căng thẳng hơn.
Hành động lần này của tông chủ Bất Hủ Tông nàng có thể hiểu là đang gây hấn với đối phương, nhưng mà khi nghĩ đến tông chủ Bất Hủ Tông lại hoàn toàn không có lý do để làm như vậy thì trong lòng nàng lại cảm thấy thấp thỏm mê mang, không rõ tại sao tông chủ Bất Hủ Tông Ôn Bình phải làm như vậy?
Chẳng lẽ chỉ là vì bán Tuyền Qua Đồ và Tuyền Qua Sát Khí?
Không nên?
Tông chủ Bất Hủ Tông đâu thể là người sẽ coi trọng ba sợi Nguyên Ương Chi Lực?
Suy đi nghĩ lại, nàng cảm thấy sở dĩ tông chủ Bất Hủ Tông làm như thế chắc chắn là có thâm ý. Vừa nghĩ tới hai vị cường giả Nguyên Ương Cảnh trong Bất Hủ Tông, tâm trạng thấp thỏm của nàng cũng ổn định lại mấy phần.
Sau một lát.
Thiết giáp hộ vệ trước sau phường thị bỗng nhiên động.
Nương theo bọn họ tiến lên, dưới ánh nhìn chăm chú của tất cả mọi người, một đạo kinh hồng màu đỏ bỗng nhiên dừng ở trước Tử Khí Các.
Nửa bước Nguyên Ương Cảnh đến rồi!
Nạp Lan Mộ Hồng nhìn chằm chằm quan sát người tới, khi cảm nhận được khí tức của người tới mạnh hơn xa mình thì ngoan ngoãn giữ yên lặng.
"Bản tọa một trong số thống lĩnh Thiên Hộ Tổng Phủ, tên là Tương Minh Nguyệt." Người tới lạnh lùng nhìn chằm chằm Hắc Thạch Yêu Hầu: "Bản tọa cho ngươi trăm hơi thở, nếu như bây giờ rút đi, Thiên Hộ Tổng Phủ sẽ bỏ qua, nếu như tiếp tục ở lại thì chết!"
Hắc Thạch Yêu Hầu đưa mắt nhìn Nạp Lan Mộ Hồng đang đứng bên cạnh, lộ ra vẻ tò mò, hiếu kì, đồng thời yêu lực trong cơ thể cũng bộc phát.
Mặc dù hắn nghe không hiểu Tương Minh Nguyệt đang nói cái gì, nhưng hắn có thể cảm nhận được ánh mắt bất thiện và sát ý lăng lệ của Tương Minh Nguyệt.
Nếu như kẻ đến không thiện thì chính là kẻ địch!
"Nạp Lan tiền bối, hắn nói cái gì?" Hắc Thạch Yêu Hầu hỏi.
Nạp Lan Mộ Hồng mở miệng, chờ tông chủ Bất Hủ Tông xuất hiện: "Hắn nói ngươi tốt."
"Nhưng tại sao hắn lại nói nhiều như vậy?" Hắc Thạch Yêu Hầu không có tin.
"Ngôn ngữ của Khải Vân Thiên không giống với ngôn ngữ của Triều Thiên Hạp." Nạp Lan Mộ Hồng thuận miệng bịa, sau đó cảm nhận được một luồng cảm giác kinh khủng từ bên trong Tử Khí Các tuôn ra, rơi vào quanh người Tương Minh Nguyệt.
Sau đó là một giọng nói trầm thấp vang lên.
"Nếu cộng thêm ta nữa thì có thể ở lại bao nhiêu lâu?"
Chính là Ôn Bình.
Cảm nhận được tinh thần lực vừa mênh mông vừa kinh khủng của Ôn Bình, Tương Minh Nguyệt lập tức lùi lại trăm bước, lãnh ý trước đó biến mất trong khoảnh khắc, không còn sót lại chút gì.
Nguyên Ương Cảnh!
Lại có cường giả Nguyên Ương Cảnh lặng yên không một tiếng động tiến vào Thiên Không Thành!
"Tiền bối... ngài tới tim bá chủ của chúng ta hay sao?" Tương Minh Nguyệt vội vàng thay đổi thái độ lãnh ngạo trước đó, cung cung kính kính hỏi thăm.
Ôn Bình đáp: "Không phải, chỉ là đến Thiên Không Thành ngươi bán chút đồ, bán xong thì đi. Có hứng thú đi vào xem không?"
"Không biết tiền bối bán cái gì?" Tương Minh Nguyệt tiếp tục hỏi thăm.
Cường giả Nguyên Ương Cảnh đột nhiên đến Thiên Không Thành, mà Thiên Hộ Phủ không có nhận được bất kỳ phản hồi thì đủ để chứng minh đối phương mạnh mẽ đến mức có thể bỏ qua hộ thành đại trận, thậm chí có thể mạnh mẽ đến mức có thể bỏ qua Hộ Giới Đại Trận của Khải Vân Thiên.
Bây giờ bá chủ đang bế quan, trước khi bá chủ xuất quan, Khải Vân Thiên không có bất kỳ người nào có thể ngăn cản công kích của đối phương, cho nên bây giờ chuyện quan trọng nhất chính là phải làm rõ động cơ mà đối phương đến Thiên Không Thành.
Ôn Bình đáp: "Ngươi nhìn bảng hiệu ở trước cổng, với thực lực của ngươi, nếu như muốn tham gia đại chiến sắp xảy ra thì chắc sẽ cần đến nó."
Lúc này Tương Minh Nguyệt nhìn về phía cổng của Tử Khí Các, khi thấy quảng cáo ở cổng thì cũng không dám tùy tiện đi vào bên trong Tử Khí Các.
"Tiền bối, xin lỗi, vãn bối tạm thời không cần, nhưng ta có thể giúp ngài hỏi một chút xem những người khác có cần đến nó hay không."
Tương Minh Nguyệt lại khom người lần nữa, thái độ thành khẩn, bởi vì bây giờ đối phương không chịu nói gì cả, hắn cảm thấy mình nên rời khỏi đây trước thì tốt hơn.