Hơn nữa dùng tinh thần thăm dò vào bên trong thì cảm nhận được nó rộng lớn bao la như là bầu trời.
"Tông chủ... ta tìm được." Đao Ma vội mở miệng.
Ôn Bình nói: "Ngươi không cần luyện hóa Nguyên Ương Chi Lực, chỉ cần tiếp tục con đường tu hành trước đó là được, khi viên Chân Ma Kết Tinh này bị lấp đầy thì ngươi có thể bước vào Nguyên Ương Cảnh."
"Tông chủ, hóa ra ngài đã biết!" Đao Ma vừa mừng vừa sợ.
Khó trách tông chủ không hỏi mình gì hết.
Hóa ra tông chủ biết hết tất cả mọi chuyện.
Ôn Bình gật đầu, không có giải thích quá nhiều, bởi vì bây giờ hắn đang muốn đi lên trên bầu trời thử kiếm chiêu một chút.
"Vấn đề đã giải quyết, có việc gì thì cứ đi làm đi. Nhưng mà ở Triều Thiên Hạp thì chắc chắn không thể nào thỏa mãn được nơi, ngươi hãy thử đi ra ngoài."
"Đi ra ngoài?"
"Sáng sớm ngày mai ngươi đến Tử Khí Các ở Thần Phi Thành một chuyến."
"Vâng, tông chủ!"
Đao Ma đáp, lúc này Ôn Bình rời khỏi tông môn, bay thẳng lên trên trời cao.
Phanh ——
Ngũ mạch cùng chấn động.
Lấy chỉ làm kiếm, trực tiếp sử dụng thức thứ năm —— Đại Thiên Thế Giới.
Đầy trời Thanh Liên như là hải dương bỗng nhiên hiển hiện ra, mỗi một đóa Thanh Liên Kiếm đều xen kẽ một thanh kiếm ảnh màu xanh trong đó.
Vô biên kiếm ý ầm vang đè xuống.
Vô biên vô hạn.
Trùng trùng điệp điệp.
Phạm vi bao trùm —— ròng rã ba vạn dặm!
Ôn Bình vội vàng thu hồi kiếm chiêu, hài lòng cười một tiếng: "Không biết kiếm chiêu này có thể giết Nguyên Ương Cảnh hay không."
Đợi Ôn Bình về tông, phát hiện từ trên xuống dưới trong tông môn đều hoảng sợ ngẩng đầu nhìn lên trời.
Vân Liêu cũng đưa tin cho hắn, nói cho hắn biết là vừa mới cảm nhận được kiếm ý mênh mông vô biên ở trên bầu trời, rất là kinh khủng giống như là sắp đè sập bầu trời.
Hơn nữa không chỉ người ở bên trong Bất Hủ Tông mới cảm nhận được mà người ở những địa khu xung quanh Bất Hủ Tông cũng đều cảm nhận được uy áp kinh khủng đó.
"Tông chủ, chẳng lẽ những kẻ cướp đoạt đó lại tới nữa?" Vân Liêu vội hỏi.
Ôn Bình chỉ đáp hai chữ, sau đó cắt đứt liên hệ Truyền Âm Thạch: “Không phải."
Nghe được câu trả lời này, vẻ mặt Vân Liêu lập tức nhẹ nhõm hơn rất nhiều, đưa mắt nhìn đám người vẫn đang sắc mặt nghiêm túc ở bên cạnh mình ra hiệu mọi người có thể giải tán.
"Các ngươi đều nghe được rồi đó."
Tông chủ đã nói như vậy thì chắc chắn là không có.
Còn rốt cuộc người ở trên bầu trời là ai?
Hẳn là một vị cường giả không biết tên nào đó của tông môn.
Dù sao thỉnh thoảng tông mông sẽ xuất hiện một vị cường giả không biết tên.
Mà Ôn Bình sau khi đáp lại một tiếng thì truyền âm cho Tử Nhiên, kêu Tử Nhiên đưa Tuyền Qua Đồ tới.
Tu luyện hơn mười ngày ở trong Đệ Ngũ Thế Giới, mặc dù thành công tu luyện Đại Thiên Thế Giới nhưng lại thiếu đi hơn mười sợi Nguyên Ương Chi Lực, cho nên bây giờ phải tranh thủ thời gian hành động để phòng ngừa tổn thất lớn hơn nữa.
"Tông chủ, lão thân có thể đi ra ngoài một chuyến nữa hay không?" Khi đưa Tuyền Qua Đồ và Tuyền Qua Sát Khí đến Thính Vũ Các, Tử Nhiên nhìn Ôn Bình, trong giọng nói tràn đầy chờ mong: “Tuyền Qua Nhất Đạo ở Khải Vân Thiên bắt nguồn xa xôi, dòng chảy dài, cho dù không bằng Tuyền Qua Tân Đạo nhưng vẫn có rất nhiều chỗ thích hợp."
Ôn Bình gật đầu: “Có thể, đến lúc đó ta sẽ để cho Nạp Lan Mộ Hồng đi theo ngươi, chỉ là chuyến đi này không chắc sẽ xuất hiện ở Khải Vân Thiên."
"Đi đâu cũng được."
Tử Nhiên không do dự, vội vàng gật đầu.
"Sáng sớm ngày mai."
"Lão thân minh bạch."
Tử Nhiên khom mình hành lễ, thối lui ra khỏi Thính Vũ Các.
Sáng sớm hôm sau.
Ôn Bình đem theo hai món Thất Tuyền Tuyền Qua Đồ và một món Tuyền Qua Sát Khí trở lại Thính Vũ Các, tiến hành cường hóa một phen sau đó bắt đầu hành trình phiêu lưu.
Như cũ, mở ra phiêu lưu, sau đó Ôn Bình lập tức rời khỏi Tử Khí Các xem một chút, đồng thời kiểm tra tin tức điểm xuất hiện lần này.
“Điểm xuất hiện ngẫu nhiên: Dã Thành.”
“Một tòa thành thị lớn ở bắc bộ Khải Vân Thiên.
Lúc này, Ôn Bình thả tinh thần ra, không khỏi ngơ ngẩn.
Một vị nửa bước Nguyên Ương cũng không có!
Chỉ có một ít người tu hành Thiên Vô Cấm Thượng Cảnh.
Về tổng thể thì nhân khẩu ở trong thành trì này đúng là nhiều, diện tích cũng cực kỳ bao la nhưng không có nửa bước Nguyên Ương Cảnh, vậy thì hắn bán Tuyền Qua Đồ và Tuyền Qua Sát Khí cho ai?
"Ba ngày, hẳn cũng không đủ để cho những nửa bước Nguyên Ương đó nghe danh chạy tới." Ôn Bình tiếc hận thở dài, trở lại Tử Khí Các, cho Hắc Thạch Yêu Hầu tiếp tục đi ra canh giữ, cũng cố tiết lộ yêu khí ra ngoài, cực kỳ rêu rao.
Cũng ngay lúc này, Ôn Bình đột nhiên cảm nhận được một luồng năng lượng từ trên bầu trời rơi xuống, rơi vào trên người của Hắc Thạch Yêu Hầu.
Ôn Bình dùng tinh thần lực tìm tòi, sau đó nhanh chóng cảm nhận được dao động năng lượng từ bên trên bầu trời truyền xuống, cũng có một luồng năng lượng khác đang áp sát vào mình.
"Hộ Giới Đại Trận của Khải Vân Thiên khóa chặt Hắc Thạch Yêu Hầu." Ôn Bình thu hồi tinh thần lực, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời trong lòng có chút chờ mong.
Hộ Giới Đại Trận khóa chặt Hắc Thạch Yêu Hầu, sau đó chắc chắn bá chủ Nguyên Ương Cảnh Khải Vân Thiên sẽ lập tức nhận được tin tức.
Nguyên Ương Cảnh, ba ngày đủ bay quanh Khải Vân Thiên vài vòng.
"Nếu có Nguyên Ương Cảnh đến thì để cho hắn đi vào." Ôn Bình để lại một câu nói cho Nạp Lan Mộ Hồng sau đó trực tiếp rời khỏi đây.
Về phần đợi chút nữa Tử Nhiên muốn đi ra ngoài đi dạo thì để Đao Ma bảo hộ là được, Dã Thành không có nửa bước Nguyên Ương, có Đao Ma thì Tử Nhiên tuyệt đối an toàn.
Đợi sau khi Ôn Bình rời khỏi, trong lòng Nạp Lan Mộ Hồng hơi hồi hộp một chút.