Team: Vạn Yên Chi Sào
Dịch: Thiên Huyết
Nguồn: Truyenyy.com
----------
- Phụ thân!
Có lẽ khi gặp chuyện tìm cha mẹ là biểu hiện của sự yếu đuối, thế nhưng đối phương lại là Chiêm Đài Thanh Huyền, hắn thật sự là hết cách, chỉ có thể cầu cứu phụ thân.
Hắn không chỉ một lần suy nghĩ lại vấn đề đó, chẳng phải là chỉ nhìn thoáng qua một chút thôi sao?
Vì sao phải đối xử với hắn như lưu manh vậy?
Một chút rộng lượng của một Tuyền Qua thần tượng cao quý cũng không có.
La Thiên Diệp bất đắc dĩ cười một tiếng, vỗ vỗ bả vai La Mịch, tỏ ra thông cảm với con trai, nói:
- Không sao cả, Chiêm Đài tiền bối hẳn sẽ không thù dai vậy đâu, hơn nữa hiện tại nàng là trưởng lão Bất Hủ Tông, ngươi là đệ tử Bất Hủ Tông, nàng sao lại chấp nhặt ngươi? Đi nhanh đi!
Thật ra chính hắn cũng không tin câu mà hắn vừa nói.
Tính quái gở của Chiêm Đài Thanh Huyền đã thành truyền thuyết, đây là sự thật như sắt thép.
Nhưng may mắn là khi đến bên ngoài khu ký túc xá, hỏi Triệu Dịch một chút mới biết đa số mọi người đều có mặt ở đây nhưng lại không có mặt Chiêm Đài Thanh Huyền.
Nghe được tin lành, La Mịch thở ra một hơi, yên tâm đứng thẳng lưng.
Mà khi nhìn thấy khu ký túc xá, Hoa Tiểu Chu nhịn không được cảm thán một câu:
- Nơi ở thật đẹp!
Nương theo tiếng cảm thán đó, La Mịch chuyển mắt lên một tấm bảng cạnh cầu đá, thấy trước nhất là giá cả ở lại khu ký túc xá.
Năm mươi kim tệ một ngày.
Năm trăm kim tệ một ngày.
Còn phân ra cấp bậc?
Nhìn ra nghi hoặc của La Mịch, Tần Mịch giải thích :
- Bất Hủ Tông đều là như thế này, nhưng yên tâm đi, tuy tốn tiền một chút nhưng là tuyệt đối có lợi ích rất lớn, đáng giá!
La Mịch gật đầu, nhưng Hoa Tiểu Chu lại phát ra tiếng chất vấn:
- Năm trăm kim tệ một ngày cũng quá đắt đi? Vậy coi như là ngủ trên núi kim tệ hẳn cũng không phải trả nhiều tiền như vậy!
La Mịch giữ nguyên kính sợ cùng tín nhiệm với Bất Hủ Tông.
Thế nhưng Hoa Tiểu Chu lại khác.
Lúc này Ôn Bình mở miệng, nhưng cũng không phải trả lời Hoa Tiểu Chu, mà là ôm một tia hy vọng hoàn thành nhiệm vụ nói với La Mịch :
- Nếu như ngươi không thiếu chút kim tệ này, ta cảm thấy ngươi tốt nhất nên ở năm trăm kim tệ một ngày. Hai cái giá chênh lệch gấp mười lần, nhưng thứ thu lại được lại còn đáng giá còn trên cả mười lần!
La Mịch gật đầu, sau đó trong đầu lại hiện lên tràng diện lúc khảo hạch Thập Tú thí luyện.
Cảnh hỏa xà dài một, hai trượng kiểu sát đối thủ.
Khiến cho đông đảo thập tam trọng cảnh nổi tiếng phải ngoan ngoãn xếp phía sau mà không dám đi khiêu chiến.
...
Vừa nghĩ tới đó, La Mịch vội hỏi:
- Tông chủ, so với Hỏa Xà thuật thì sao?
- Tần Mịch, nói cho hắn biết một chút!
Ôn Bình cảm thấy vẫn để cho Tần Mịch trang bức mới lợi hại.
Tần Mịch gật gù, vừa cười vừa nói:
- La sư đệ, thật ra có một ít thứ không muốn nói cho ngươi biết, dù sao có thể sẽ phá hỏng thế giới quan của ngươi. Nhưng vẫn phải thừa nhận, Hỏa Xà thuật ở Bất Hủ Tông cũng chỉ được xem là thuật pháp cơ sở phổ thông... Muốn thu được không khó, không nói mỗi người đều đạt được nhưng ít nhất là các sư huynh trên luyện thể thập trọng đều hiểu!
Nghe Tần Mịch nói như vậy, La Mịch vui mừng, thán phục một tiếng.
- Hỏa xà thuật vậy mà là thuật pháp cơ sở... Tông chủ, ta muốn ở khu ký túc xá năm trăm kim một ngày!
- Được!
Ôn Bình gật đầu.
Thầm nghĩ trong: Quả nhiên, bất cứ ai vào Bất Hủ Tông đều tự nhiên học được loại trang bức vô hình này.
Sau khi La Mịch trả tiền, Tần Mịch vội nói:
- Đi, ta đưa ngươi đi vào. La tiền bối, các ngươi ở đây chờ một lát đi, ta dẫn La Mịch đi làm quen một chút rồi đi ra!
La Thiên Diệp gật đầu.
Sau khi La Mịch cất bước tiến vào bên trong , Ôn Bình và La Thiên Diệp bắt đầu trò chuyện, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm trong khu ký túc xá.
Hắn đang cầu khẩn La Mịch là kiếm tu trời sinh.
...
Sau khi đi vào khu ký túc xá.
La Mịch giật mình lùi lại một bước, lẩm bẩm:
- Chuyện gì thế này?
- La sư đệ không cần ngạc nhiên. Đây chính là chỗ thần kỳ của Khu ký túc xá, chỉ cần ngươi ở đây, nội dung pháp thuật sẽ tiến vào trong đầu, hơn nữa còn không ngừng cường hóa nó. Khiến cho ngươi có thể học tập cả ngày lẫn đêm, mặc kệ là đứng nằm hay ngồi, mỗi giờ mỗi khắc đều đang tu luyện mạch thuật!
- Đây...!?
Tốt nha!
La Mịch thừa nhận bản thân vừa rồi kinh ngạc đến nói không nên lời.
Cảm nhận được có thứ bất ngờ đi vào trong đầu, La Mịch lập tức ngưng thần cảm thụ, từng chú ngữ, trình tự tu luyện cao thâm liên tục hiện lên.
Sau khi chúng đã thành hình, La Mịch kinh nghi một tiếng.
- Kiếm pháp? Thế nhưng cũng không phải là kiếm pháp bình thường, trên đó không dạy bất cứ kiếm chiêu nào, mà lại giảng cứu cách sử dụng cảm giác để điều khiển.
Dùng cảm giác điều khiển kiếm?
Oa!
Thuật pháp huyền diệu như vậy cũng có, quả thật chưa từng nghe qua.
Chợt, trong đầu hắn liền hiện ra hình ảnh điều khiển kiếm sơ khai, tâm trí cũng lâm vào trong đó.
Sau khi cẩn thận cảm thụ thuật pháp, La Mịch không thoát ra được, kỳ thật, hiện tại đang có rất nhiều người hô tên hắn.
- La Mịch!
- La sư đệ!
...
- Tông chủ, La sư đệ xảy ra chuyện!
Tần Mịch vội vàng chạy ra, kinh hoảng nói.
Nghe thấy tiếng hô này, La Thiên Diệp cùng Hoa Tiểu Chu đều khẩn trương, lập tức chạy qua phía khu Ký túc xá, kết quả bị bích chướng của Khu ký túc xá ngăn lại bên ngoài.
Ôn Bình lạnh nhạt nói:
- Nóng vội làm gì?
Đồng thời, trong lòng âm thầm hỏi hệ thống :
- Hệ thống, chuyện gì xảy ra?!
Hệ thống trả lời :
- La Mịch phát động công năng Thể hồ quán đỉnh, trước mắt bị cưỡng ép tiến nhập trang thái tu hành. Sau hai canh giờ mới có thể thức tỉnh. Trong hai canh giờ này, hắn lý giải Ngự Kiếm thuật sẽ gấp mười lần người khác.
Nghe được câu này, Ôn Bình ngây ra một lúc.
Trạng thái Thể hồ quán đỉnh hóa ra có thể phát động. Mặc dù chỉ là tăng phúc gấp mười lần, thế nhưng niềm vui bất ngờ xuất hiện này tựa hồ nói lên điều gì đó.
Ôn Bình vui mừng hỏi:
- Vừa mới tới đã phát động thể hồ quán đỉnh! Vậy hắn chẳng phải là kiếm tu trời sinh sao?
- Không nhất định, phát động thể hồ quán đỉnh bản nhược hóa chỉ có thể nói là cơ duyên. Về phần có là kiếm tu trời sinh hay không thì còn cần phải sát hạch đã!
- Hiểu rồi!
Thầm đáp lại một tiếng, Ôn Bình cảm thấy rất thất vọng với kết quả mà hệ thống đưa ra, quay sang ba người đang đi tới, nói:
- Không nên làm phiền hắn, để hắn tiếp tục tu hành ở đó!
Tần Mịch gật đầu.
Nhưng La Thiên Diệp lại lo lắng.
- Ôn tông chủ, nhi tử?
Với một phụ thân lòng nóng như lửa đốt như La Thiên Diệp thì Ôn Bình phải giải thích rõ:
- Không có việc gì, chỉ là tiến nhập trạng thái tu luyện đặc thù, ta có thể cam đoan với ngươi rằng, hắn khẳng định rất nhanh sẽ thoát khỏi vị trí hạng chót tại Bất Hủ Tông.
La Thiên Diệp im lặng.
Đây rốt cục là an ủi hay cảnh cáo đây?
Thật không nghĩ tới, lúc tất cả mọi người đang quan tâm La Mịch thì có một người đang đưa mắt về khu ký túc xá tìm kiếm, đồng thời thần thức cũng bắt đầu dò xét tất cả những người có mặt trong Ký Túc Xá .
Nàng thật muốn xem xem, đệ tử Bất Hủ Tông rốt cuộc lợi hại ra sao.
Mà nàng gia nhập tông môn phải đứng hạng chót.
La Mịch cũng hạng chót.
Không ngờ hai thiên kiêu nổi tiếng trong Đông Hồ như bọn hắn lại là hạng chót ở đây.
Dọa ta sao?