Team: Vạn Yên Chi Sào
Dịch: Thiên Huyết
Nguồn: Truyenyy.com
----------
Chiêm Đài Thanh Huyền gật đầu.
- Lương Bình đại ca, nghe không, chỉ còn một bát cuối cùng... Tiểu Diệp, đi tiễn Lương Bình gia gia ngươi một chút!
Cơ Lương Bình không có trả lời, hắn chỉ là nhìn bóng lưng Ôn Bình lên lầu hai, chợt liếc qua tấm biển ghi trù phòng vài lần. Hắn xác định, cơm kia nhất định là thiên tài địa bảo, chỉ bằng dị hương lan ra cũng đủ để chứng minh tất cả. Thiên tài địa bảo không quá lớn, lại giống như hạt gạo, hắn quả thật không nghĩ ra đây là thứ gì.
Không, phải nói là nghe cũng chưa nghe nói qua.
Sống hơn 200 năm, hắn còn chưa bao giờ nghe nói có loại vật này.
Hắn bây giờ cũng không quan tâm gì đến chuyện gặp gỡ người gì gì kia, lập tức nói với Chiêm Đài Thanh Huyền ở bên cạnh:
- Thanh Huyền, tông chủ của các ngươi ăn cơm gì?
Ý của hắn chính là, cơm kia rốt cục là thiên tài địa bảo gì?
Chiêm Đài Thanh Huyền nhẹ nhàng cười một tiếng, trả lời:
- Vậy thì ngươi phải hỏi tông chủ chúng ta, bất quá, Lương Bình đại ca, dừng lại tại đây đi. Nơi đây không phải là Thiên Thần Học Viện của các ngươi, hỏi nhiều như thế để làm gì? Không có việc gì liền trở về đi, qua hai tháng nữa ta sẽ đưa mười Tuyền Qua Đồ cho ngươi, cam đoan phẩm chất tốt nhất!
Ôn Bình xem mặt mũi của bà để Cơ Lương Bình lưu tại đây đã là một loại ban ân, bà làm sao lại không thức thời để Cơ Lương Bình hỏi lung tung này kia, nhìn trộm bí mật của tông môn.
Nhưng Cơ Lương Bình giống như không có nghe những lời của bà, tiếp tục nói:
- Gấp cái gì, ta muốn kết giao bằng hữu với tông chủ Bất Hủ tông này. Lại nói ta cũng là khách, cũng không thể ở lại ăn một bữa sao? Chỉ một chén thôi cũng được, ngươi ngày nào cũng ăn, cho ta ăn một chén đi, ăn xong ta sẽ đi!
- Ngươi…!
Chiêm Đài Thanh Huyền lắc đầu không thể làm gì hơn.
Sau đó liền nghe thấy giọng của Ôn Bình từ trên lầu vọng xuống:
- Chiêm Đài trưởng lão, đừng để bằng hữu của ngươi được một tấc lại muốn tiến một thước. Nếu lại thế nữa, ta cũng chỉ có thể hạ lệnh trục khách!
Chiêm Đài Thanh Huyền ngượng ngùng cười một tiếng, nói với Cơ Lương Bình:
-Ngươi cũng thấy đó!
-Tiểu oa nhi có quyết đoán!
Cơ Lương Bình cũng không giận, hắn là một người sống hơn hai trăm năm nên không đến mức nhỏ nhen như thế. Trái lại, hành động của Ôn Bình khiến hắn cảm thấy thật thoải mái, tông chủ của tông môn khác thấy hắn thì a dua nịnh hót, hận không thể lập tức trở thành con của mình, còn tiểu tử này thì lại hoàn toàn tương phản.
Nhưng, điều này cũng càng khiến cho ý nghĩ muốn ăn loại gạo kia thêm mãnh liệt.
Linh thể của hắn tu luyện đã mấy chục năm không có tiến triển gì, sau khi đại thành, viên mãn chi cảnh tựa như là xa xa khó chạm. Thế nhưng cơm của tông môn này lại để hắn cảm thấy có thể là một cơ hội để đột phá. Phàn Dị Thể xếp hạng hai ngàn tám trăm trên Linh Thể Bảng nếu như đến viên mãn chi cảnh, cùng cảnh hắn cũng có thể liều mạng với dị mạch Thần Huyền.
Đến lúc đó, tông chủ Di Thiên tông kia rốt cục không có cách đắc ý ở trước mặt hắn.
Lúc này, Ôn Bình ở trên lầu hai thấy mọi người đều ăn gần như xong xuôi, để chén xuống đũa, nói:
- Muốn đi ngàn bậc thềm, đi đến chỗ Vân Liêu trưởng lão báo danh!
Đám người vui mừng.
Rốt cuộc đã đến.
Đặc biệt Vu Mạch là hưng phấn nhất.
Khi tất cả đều đi đến báo danh thì Chiêm Đài Thanh Huyền mới bắt đầu ăn cơm, nhưng nàng chỉ ăn cơm không. Thật ra linh mễ cũng không thể gọi là món chính, nó có thể giống như linh thiện, cho nên có thức ăn hay không cũng không đáng kể. Ngay tại Chiêm Đài Thanh Huyền ăn xong, Ôn Bình cất bước chuẩn bị mang theo đám người đi ngàn bậc thềm.
Nhưng mới xuống lầu thì bị Cơ Lương Bình cản lại.
- Tiểu tử, kết giao bằng hữu không? Lão phu là Cơ Lương Bình, viện trưởng nội viện tam tinh Thiên Thần Học Viện tại Minh Kính hồ!
Cơ Lương Bình nói xong thì thẳng lưng lên.
Cũng đã giới thiệu rồi, hắn phải tỏ ra chút khí phái.
Để người ta biết, kết giao bằng hữu với hắn chính là cơ hội tốt bay lên đầu cành thành Phượng Hoàng.
Nhưng mà, lại nghe được Chiêm Đài Diệp thấp giọng thì thầm một câu:
- Oa, Lương Bình gia gia thật... Không biết nói gì!
Sự tôn nghiêm bình ổn của Thần Huyền thượng cảnh đâu?
Trong lúc nghi hoặc ý tứ của Chiêm Đài Diệp thì nghe được Ôn Bình nói:
- Cơ viện trưởng, nếu như ngươi có việc thì tìm Thanh Huyền trưởng lão bàn chuyện đi. Ta còn phải mang đệ tử đi tu hành!
Cơ Lương Bình ngây ra một lúc.
Đây là cự tuyệt sao?
Cơ Lương Bình hắn tự giới thiệu, muốn kết giao bằng hữu, lại bị cự tuyệt.
Không đúng, khẳng định là hắn không biết cảnh giới của mình.
- Lão phu là Thần Huyền thượng...
Nói được một nửa, Ôn Bình bỗng nhiên nói với Chiêm Đài Thanh Huyền ở bên kia:
-Phải rồi, Thanh Huyền trưởng lão, đợi chút nữa đến chủ điện gặp ta, ta có chuyện muốn nói với ngươi!
Chiêm Đài Thanh Huyền khẽ gật đầu.
Lúc mọi người đi đến chỗ ngàn bậc thềm, Vu Mạch sáp lại gần, thấy có người ngoài ở đây, cho nên nói chuyện có hơi úp mở.
- Tông chủ, bạch sắc hỏa diễm kia là phần thưởng khi đăng đỉnh?
Ý tứ liền là: Bạch sắc dị mạch cũng là phần thưởng sau khi leo lên đỉnh ngàn bậc thềm?
Ôn Bình lắc đầu:
- Không phải. Làm sao, cảm thấy xích hồng hỏa diễm không tốt sao?
- Không có. Sao lại thế...
Vu Mạch xấu hổ cười một tiếng.
Hắn nào dám ghét bỏ.
Chỉ là sau khi hắn kiến thức đến bạch sắc hỏa diễm kia, cảm thấy nó mạnh hơn xích hồng sắc hỏa diễm. Ai lại không thích thứ mạnh mẽ hơn đâu.
Tần Sơn ở một bên nói tiếp:
- Tông chủ, ta nói cho ngươi, Vu Mạch đây là muốn đăng đỉnh, cho nên ý nghĩ tựu nhiều hơn.
- Còn sớm đâu, hẳn phải đến lần sau mới có thể đăng đỉnh.
Vu Mạch hì hì cười một tiếng, tăng nhanh bộ pháp.
Trong lúc mọi người nói chuyện, Cơ Lương Bình đi đến bên cạnh Ôn Bình, không nói nhảm, cũng không nói những lời khách sáo kiểu kết giao bằng hữu mà là nói thẳng:
- Tiểu tử, cơm ngươi ăn kia, có thể bán cho ta một chút được không?
- Không bán!
Ôn Bình trả lời thẳng luôn tại đó.
Cơ Lương Bình vội vàng mở miệng, vừa báo một cái giá, xem Ôn Bình không chút biểu tình lập tức tiếp tục nâng giá cao
- Ta có thể trả 1 khối bạch tinh 1 cân... Nếu như ngươi cảm thấy chưa đủ, có thể ra giá thoải mái, ta nhất định trả được. Cơ Lương Bình ta tuy nói không giàu bao nhiêu, thế nhưng một hai trăm viên bạch tinh bây giờ cũng có thể lấy ra được!
Ôn Bình vẫn như cũ là hờ hững nói một câu:
- Cơm dành cho bản thân ăn, không bán!
- Thiên Thần Học Viện chúng ta có thể trực tiếp nâng đỡ ngươi trở thành ngụy tam tinh tông môn, chỉ cần ngươi muốn, ta tùy thời cho tông môn các ngươi 18 danh ngạch đệ tử nội viện... Thiên Thần Học Viện chúng ta mỗi năm chỉ thu 3 đệ tử nội môn!
Vì để tránh cho đối phương cảm thấy danh ngạch của nội viện đệ tử không phải rẻ như thế, hắn vội vàng nói ra số lượng tuyển nhận hàng năm.
Nhưng mà, Ôn Bình lần này không thèm trả lời mà đi thẳng luôn.
Cơ Lương Bình vội vàng nói với Chiêm Đài Thanh Huyền ở bên cạnh:
- Thanh Huyền, giúp ta...
- Ta không giúp được ngươi!
Chiêm Đài Thanh Huyền bất đắc dĩ cười một tiếng, im lặng nhìn Cơ Lương Bình.
Hắn chẳng phải là một Thần Huyền thượng cảnh viện trưởng nội viện sao, sao bộ dáng lại giống như dân chợ búa mua hàng trong đô thị phồn hoa vậy?
Bất quá nghĩ đến Cơ Lương Bình lần đầu tiên có bộ dáng này, bà cũng cảm thấy có chút buồn cười.
Nếu như truyền đi, người của Minh Kính hồ đoán chừng ai cũng không tin đi, viện trưởng Cơ Lương Bình của Thiên Thần Học Viện cao cao tại thượng sao lại giống như dân chợ búa?
Bước đi từng bước, đám người đã đến ngàn bậc thềm.
Ngay lúc đi xuống, Cơ Lương Bình bước nhanh đến bên cạnh Ôn Bình, sau đó nói:
-Tiểu tử, rốt cục ngươi bán hay không, không bán cẩn thận ta phá hủy nơi này của ngươi!
Câu nói này vừa ra, Chiêm Đài Thanh Huyền biến sắc.
Vội vàng muốn mở miệng ngăn lại, bà biết Cơ Lương Bình không phải người ngang ngược như thế, đây nhất định là lời nói ra lúc nóng nảy mà thôi.
Thế nhưng bà sợ Ôn Bình coi là thật!