Team: Vạn Yên Chi Sào
Dịch: Thiên Huyết
Nguồn: Truyenyy.com
----------
Đây là lần đầu tiên mà bà cười trong mấy chục năm chế tác Tuyền Qua Đồ, bà căn bản không ngăn được niềm vui phát ra từ trong lòng.
- Tông chủ, hoàn thành bước đầu tiên!
Sau đó phải dung luyện thiên tài địa bảo khác, rút ra tinh túy.
- Tông chủ, bước thứ hai cần thời gian có thể sẽ lâu hơn!
- Không có việc gì, ngồi ở đây cũng là tu luyện!
- Vậy ta tiếp tục!
Nói xong, Chiêm Đài Thanh Huyền ngưng tụ hỏa diễm, lần này, sử dụng một lần mười dụng cụ.
Mặc dù mười loại thiên tài địa bảo cũng là tiến hành tinh luyện tuần tự, nhưng một cái dụng cụ chỉ có thể dùng để tinh luyện một loại thiên tài địa bảo.
Quá trình này là dài dằng dặc.
Một ngày.
Có lẽ hai ngày.
Chiêm Đài Thanh Huyền chỉ mong ổn định nhất chứ không mong tốc độ.
...
Cứ như thế, một ngày chớp mắt trôi qua.
Trong bốn năm ngày này, Thương Ngô thành cũng lục tục dọn dẹp xong, hố to ngoài thành cũng đã được lấp phẳng.
Hoàn Thành nhìn một nửa thành trì đã khôi phục chút ngay ngắn trật tự trước mắt mình, vui mừng cười một tiếng, thế nhưng khi nhìn lại mấy chục tên Thông Huyền cảnh cùng hơn một trăm tên tu sĩ luyện thể cảnh, biểu lộ lại trở nên phức tạp.
Điều động nhiều cường giả như thế, trong lòng của hắn là không chắc.
Đặc biệt trong đó có hai vị cường giả đỉnh phong nếu đặt tại Đông hồ thì cũng là nhân vật trấn phái của một thế lực.
Hắn thật không biết nên làm gì với họ?
- Thành chủ, nếu không chúng ta lên núi hỏi ý của Ôn tông chủ đi, bọn họ đi hay ở vẫn phải do Ôn tông chủ định đoạt!
Mộ Dung Hi biết Hoàn Thành đang suy nghĩ gì.
Hoàn Thành khẽ gật đầu:
- Chỉ có thể như thế!
Những chuyện như dựng nhà mới, làm đường đi hay tu sửa tường thành thì hắn khẳng định không thể trực tiếp điều động thúc giục bọn họ được.
Cho dù Bất Hủ tông ở đây uy hiếp.
Lúc đi đến Vân Lam sơn, con ngựa buộc dưới chân núi khiến Hoàn Thành ngây ra một lúc.
Có sừng, lân giáp màu trắng đen, một thớt ngựa rất quái dị.
Khi mà Hoàn Thành thả ra cảm giác để thăm dò, con ngựa kia chỉ liếc mắt một cái thôi cũng khiến hắn đổ mồ hôi lạnh sau lưng. Khí thế này hoàn toàn là nghiền ép, về phần nó là gì thì hắn thật không biết chắc được. Nhưng nó đã bị buộc ở dưới Vân Lam sơn thì chắc hẳn không phải yêu vật tác yêu tác quái gì, hẳn là tọa kỵ của ai đó trên Vân Lam sơn.
Sau khi cất bước đi lên ngàn bậc thềm, hắn đi suôn sẻ không trở ngại.
Bởi vì Ôn Bình sớm đã thêm tên hắn trong danh sách trắng.
Nhưng khi hắn đi đến gần đỉnh núi, chỗ đó có một vị lão giả đang ngồi khiến hắn chú ý. Khi lão giả liếc mắt nhìn qua một thoáng, Hoàn Thành mở miệng:
-Lão tiên sinh, đến đây có chuyện gì sao?
Cảnh giới của đối phương hắn căn bản nhìn không ra, cho nên không tự ý đoán bừa, nhưng khẳng định cảnh giới ở trên hắn.
- Ngươi là ai vậy?
Nhìn người đến trước mắt chẳng qua là một Thông Huyền hạ cảnh, Cơ Lương Bình không có lấy một chút hứng thú. Nhưng đối phương đã có thể đi lại tự do trên bậc thềm, còn hắn lại bị nhốt ở chỗ cũ, điều này làm cho hắn lại lần nữa cảm thán không thôi, thủ đoạn của tông môn này thật đúng là siêu phàm, vậy mà đạt đến tình trạng muốn nhốt ai thì nhốt.
- Ta là thành chủ của Thương Ngô thành ở dưới núi!
- Vậy ta là... Được rồi, nói ra ngươi cũng không biết!
Người ở địa phương nhỏ thì sao biết được Thiên Thần Học Viện.
- Di Thiên tông?
- Nhìn ta giống bọn hắn sao!?
Đây là vũ nhục hắn!
Nghe thấy ngữ khí của đối phương bỗng nhiên biến đổi, Hoàn Thành ngượng ngùng cười một tiếng, chợt nói:
- Nếu không phải, vậy thì mau mau xuống núi đi thôi, miễn cho chút nữa lại phát sinh hiểu lầm!
- Nói nhảm ít thôi! Ngươi đi nhanh lên đi!
Hắn có thể đi thì còn cần người nhắc nhở sao?
- Còn rất ngang ngược!
Loại người ngang ngược này, hắn một năm muốn đánh chết mấy cái.
Hoàn Thành cũng không nhiều lời, tiếp tục đi lên trên núi.
Người kia là ai, hắn thật đúng là không quan tâm.
Chỉ cần không phải đến tìm phiền toái là được.
Đang lúc đi lên, lại gặp được con trai :
- Hoàn Sơn, ngươi bưng cơm đi đâu?
- Phụ thân, sao ngươi đến đây.
Hoàn Sơn lập tức đi nhanh mấy bước.
- A, cái này à, là cho tiền bối ở trên thềm đá. Hắn đã bị tông chủ nhốt lại mấy ngày nay!
- Bị nhốt tại thềm đá?
- A, phụ thân, ngươi đoán hắn là ai!
- Lại là cường giả đỉnh phong của tông môn nào à?
Hắn hiện tại chỉ có thể đoán theo hướng này, nếu đoán tiếp thì khẳng định sẽ sai, chỉ cần liên quan đến Bất Hủ tông thì đều là đại nhân vật.
- Hì hì, viện trưởng của tam tinh học viện, Thần Huyền thượng cảnh cường giả!
Cười hì hì một tiếng, Hoàn Sơn liền đi xuống dưới, mang thức ăn của hôm nay cho Cơ Lương Bình.
Hoàn Thành lại đi lên trên, biểu lộ hoặc nhiều hoặc ít vẫn còn có chút kinh ngạc.
Mặc dù hắn có chuẩn bị tâm lý.
Đoán qua người trên thềm đá là Thần Huyền cảnh, nhưng ngàn vạn không nghĩ đến, vậy mà là Thần Huyền thượng cảnh.
Nhân vật trong truyền thuyết nha!
Khó trách ngang ngược như thế.
Nhưng gây sự ở Bất Hủ tông thì vẫn là rước lấy thất bại.
Sau khi Hoàn Sơn đưa xong cơm, lúc đi lên lại, Hoàn Thành đã chờ lâu ở đó.
- Đúng rồi, tông chủ các ngươi đi đâu?
- Tông chủ có việc bế quan, phụ thân, ngươi có việc gì sao?
- Những cường giả của Di Thiên tông ở trong thành còn cần phải xử lý, muốn đến hỏi ý kiến của hắn một chút!
- Nếu như là tông chủ... Ta cảm thấy khẳng định sẽ nói, lưu lại Tàng giới, các ngươi có thể đi!
Hoàn Sơn cười hì hì một tiếng.
- Phụ thân, chờ thì khẳng định ngươi không chờ được, như vậy đi, chờ sau khi tông chủ xuất quan ta giúp ngươi hỏi một chút, đến lúc đó sai người đi nói cho ngươi vậy!
- Ừm!
Hoàn Thành khẽ gật đầu.
Lúc xuống núi, biểu lộ của Hoàn Thành khi nhìn Cơ Lương Bình lại khác lúc trước.
Biết đối phương là Thần Huyền thượng cảnh, trong mắt của hắn đã tuôn ra một chút tâm tình kích động.
Nhưng nghĩ đến đối phương là người bị Ôn Bình nhốt ở đây, Hoàn Thành cũng không đi qua chào hỏi.
...
Khu Ký Túc Xá.
Ôn Bình nhìn Chiêm Đài Thanh Huyền ở trước mắt đã tiến vào giai đoạn cuối cùng, cũng chẳng suy nghĩ gì nữa.
Có mệnh hạch chúc phúc, thành công hẳn không phải là việc khó.
Mà lúc này, Chiêm Đài Thanh Huyền dùng một chiếc đũa đen khuấy động Tuyền Qua Đồ, cùng với đó, vẻ vui mừng càng hiện rõ trên gương mặt bà, kim sắc tuyền qua đang dần dần hoàn thành.
Khuấy từ trái sang phải vài lần.
Khuấy hướng ngược lại vài lần.
Cũng ngay lúc này, trước mắt Ôn Bình bỗng nhiên xuất hiện một cái cửa sổ thông tin.
- Niềm vui bất ngờ đang hình thành…
- Chuyện gì xảy ra?
Ôn Bình lập tức lặng yên hỏi hệ thống.
Hệ thống trả lời:
- Lúc mệnh hạch lắc lư, niềm vui ngoài ý muốn liền sẽ giáng lâm. Chuyện này hẳn ta đã giải thích cho túc kí đi?
- A, suýt nữa quên mất!
Hắn vẫn nhớ rõ chuyện gia tăng may mắn này.
- Niềm vui bất ngờ này của ngươi là gì?
Hệ thống trả lời:
- Sau khi Tuyền Qua Đồ thành hình cũng là thời điểm nó hình thành!
Nghe được câu này, Ôn Bình lập tức đưa mắt nhìn Tuyền Qua Đồ kia.
Một cái kim sắc tuyền qua đang thành hình ở trung tâm bản vẽ!
Cùng với động tác của Chiêm Đài Thanh Huyền, cái thứ hai kim sắc tuyền qua cũng dần dần hình thành bộ dáng đơn giản.
Chiêm Đài Thanh Huyền, bây giờ hoàn toàn không dằn được nỗi kích động trong lòng, bà lại sáng tạo ra kỷ lục lần đầu tiên chế tác Tuyền Qua Đồ.
- Sắp thành công!
Một bước ngắn thôi!
Chính là khác biệt giữa nhất tuyền và nhị tuyền.
Nếu như thành công, từ nay bà liền là nhị tinh Tuyền Qua thần tượng.
Cảnh giới mà vô số Tuyền Qua thần tượng đều tha thiết mơ ước!
Dần dần, vòng xoáy thứ hai thành hình.
- Thành công!
Hắc côn được rút ra, một đoàn kim sắc khí lãng tản ra trong chớp mắt.
Theo sau, trước mắt Ôn Bình lại lần nữa hiện ra giao diện.
- Niềm vui bất ngờ: Tuyền Qua Đồ bổ sung năng lực “ Sát Ý Cực Hạn”.