Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 333 - 【Vip】 Kết Thúc

【VIP】 Kết Thúc 【VIP】 Kết Thúc

Team: Vạn Yên Chi Sào

Dịch: Thiên Huyết

Nguồn: Truyenyy.com

----------

- Ngươi tên là Nộ Kiếm Thần?

Trong sương phòng của khách sạn bỗng nhiên vang một giọng nói, phảng phất như đến từ vực sâu, khiến cho không khí của toàn bộ sương phòng đều đọng lại. Kim Mâu Dực Hổ lập tức quay đầu, biểu lộ ngưng trọng. Vốn cho rằng Lộ thành chủ đã rời đi nhưng sao đối phương lại đến đây?

- Lộ thành chủ!

Nộ Kiếm Thần lập tức xoay người lại, đứng dậy, lui gần cửa sổ, đồng thời hắn cũng bắt đầu trầm tĩnh lại, lập tức phát hiện bản thân tựa hồ không để ý đến một vấn đề. Đó chính là tại sao Lộ Hợi phải giết Cố thống lĩnh.

Chỉ bởi vì Cố thống lĩnh lạm dụng chức quyền?

Thần Huyền thượng cảnh lạm dụng chức quyền cũng không cần trực tiếp giết chết trước mặt mọi người như thế?

Chẳng lẽ chỗ dựa của tông chủ Bất Hủ tông kia căn bản cũng không phải là Cơ Lương Bình? Vậy cố sự kia không ngờ lại là thêu dệt ra! Mà người tuổi trẻ kia thật ra đến cả Lộ Hợi cũng phải kiêng kị, Lộ Hợi đứng ra, là đang nịnh nọt thanh niên kia?

- Lộ thành chủ, ngươi đây là ý gì?

Nhưng mà, hắn vẫn là ôm may mắn, hi vọng ý nghĩ hiện tại của mình cũng sai giống như ý nghĩ lúc ban đầu. Nếu không, kết quả của chuyến này sẽ không tốt lắm.

- Nộ gia chúng ta luôn giữ bổn phận tại Vân Hải chi đô, gần nhất đã đầu nhập Long Thần môn!

Long Thần môn, tứ tinh thế lực!

Nhưng mà, Lộ Hợi nghe thế lại xem thường.

- Chỉ là một cái phụ thuộc, lại còn muốn mượn tên tuổi của Long Thần môn đến uy hiếp ta. Giật dây bộ hạ của ta làm xằng làm bậy, ngươi không đi cùng hắn sao?

- Đi!

Biết không ổn, Nộ Kiếm Thần lập tức lao ra hướng cửa sổ, đồng thời mạch môn phát ra thanh âm rung động.

Lam sắc mạch môn run lên!

Trong tay lập tức xuất hiện một thanh kiếm màu đỏ, tựa như là mang theo tức giận, một kiếm trực tiếp chém xuống. Kiếm mang gần mười trượng, trùng trùng điệp điệp bổ về phía Lộ Hợi.

Đối với Lộ Hợi, hắn không dám lưu thủ, trực tiếp xuất ra mạch thuật Huyền cấp hạ phẩm mà bản thân đã tu luyện. Mặc dù mới đến đại thành không lâu, thế nhưng có thể phát huy ra uy năng đủ để cho hắn khó có địch thủ dưới dị mạch.

Một kiếm này, thật ra hắn vốn chuẩn bị để giết Cơ Lương Bình, thế nhưng hiện tại không thể không xuất ra. Không cầu có thể làm bị thương Lộ Hợi, chỉ cầu có thể làm chậm Lộ Hợi một hơi thở, cho hắn cơ hội rời đi.

Lúc này, một tiếng gầm thét truyền lại.

Lộ Hợi vậy mà cũng mở ra mạch môn, trực tiếp dùng tới Trấn Nhạc hộ giáp kháng trụ một kiếm này, sau đó đuổi theo Nộ Kiếm Thần. Đứng mũi chịu sào, dĩ nhiên chính là Kim Mâu Dực Hổ kia.

- Chết!

Một quyền!

Kim Mâu Dực Hổ Thần huyền thượng cảnh nháy mắt nổ tung, tựa như quả dưa hấu bị đập nát.

Mà nghe được thanh âm này, sắc mặt Nộ Kiếm Thần trở nên trắng bệch, sau đó bị dư ba lan đến khiến cho lảo đảo một phen. Tuy nhiên hắn vẫn tiếp tục chạy trốn ra ngoài, Kim Mâu Dực Hổ chết, không thể chết vô ích, hắn phải chạy đi.

- Ngươi không chết, ta bàn giao thế nào?

Lộ Hợi không có đuổi, mà là móc ra một tấm lệnh bài, sau khi dừng lại hai cái hô hấp, một đạo hắc mang bỗng nhiên bắn ra từ nơi cao nhất của phủ thành chủ.

Vút!

Một cái hô hấp liền đuổi kịp Nộ Kiếm Thần.

Hắn bây giờ nhìn phía sau, thấy Lộ Hợi không đuổi kịp được đã lộ ra ý cười, hắn cũng không sợ Diệt Yêu Nõ kia công kích. Chỉ cần Lộ Hợi bán bộ Trấn Nhạc không đuổi theo, hắn nhất định có thể chạy thoát.

Mạch khí thành thuẫn!

Muốn ngăn trở Diệt Yêu Nõ ở sau lưng.

Nhưng mà, không như mong muốn.

- Làm sao có thể…

Nhìn mạch khí hộ thuẫn trực tiếp vỡ vụn như là đậu hũ, Nộ Kiếm Thần sắc mặt liền thay đổi. Thế nhưng lúc kịp phản ứng thì Diệt Yêu Nỗ đã xuyên qua thân thể hắn, đóng đinh hắn trên đường phố.

Tiếp đó độc tố của Hắc Sát Thạch ăn mòn, Nộ Kiếm Thần triệt để mất đi khí tức.

Người vây xem rối rít tránh ra thật xa, líu lưỡi sợ hãi thán phục, Lộ Hợi bây giờ đi đến, đưa tay rút Hắc Sát Tiễn ra, sau đó nói với hộ vệ đang chạy đến:

- Ném ra bên ngoài cho yêu thú xơi!

...

Khi hắn trở lại dưới pho tượng, Ôn Bình đã chuẩn bị cùng bọn người Mục Thiên rời đi.

Trên đường phố phát sinh một màn bọn họ đều thấy được, nhưng không quá hiểu là xảy ra chuyện gì. Không có cách, chỉ có thể thu dọn đồ đạc trở về trước rồi hãy nói, nơi đây không nên ở lâu, dù sao tin tức cũng đã tản ra.

Chỉ còn chờ bản thân tuyên truyền ở Vân Hải chi đô nữa là xong.

- Ôn tông chủ, Cố thống lĩnh kia rõ ràng nhằm vào ngươi…

Cơ Lương Bình duy trì hiếu kỳ nói.

Mà lúc này, Lộ Hợi trở về.

Trong tay nắm lấy Hắc Sát Tiễn, thân thể tròn vo bây giờ đã không cảm giác vui vẻ, thay vào đó là một phần cảm giác rét lạnh:

- Tiểu huynh đệ, là người của Nộ gia sai sử thống lĩnh của Vân Hải chi đô ta nhằm vào ngươi, nhưng mà Nộ Kiếm Thần kia đã bị ta giết, bàn giao này ngươi hài lòng không?

Nộ gia?

Đúng thế, Nộ nương tử.

Cơ Lương Bình vừa nghĩ đến đây, biểu lộ kinh hãi. Bừng tỉnh đại ngộ, đồng thời cảm thán người Nộ gia chết đi. Nộ Kiếm Thần người kia hắn biết, trong Thần Huyền thượng cảnh trừ trời sinh dị mạch ra, đối phương cơ bản cũng có thể thắng. Trong tám chiêu đến mười chiêu, hắn cũng không có nắm chắc chiếm được tiện nghi trong tay.

Nhưng bây giờ, Lộ Hợi vì cho Ôn Bình một cái công đạo, vậy mà trực tiếp giết hai Thần Huyền thượng cảnh của Nộ gia.

Mà Ôn Bình thì biểu lộ lạnh nhạt nhìn ở kia, chỉ là hỏi một câu:

- Lộ thành chủ, ngươi làm như thế hẳn có chuyện tìm ta đi?

Lộ Hợi động thủ, thật ra cũng để cho hắn bớt chút phiền phức, nếu từ chối thì lại không hay cho lắm.

- Chúng ta tìm nơi khác nói đi?

- Nếu như là chuyện Tuyền Qua Đồ, vậy chờ đấu giá hội kết thúc hẵng nói, Lộ thành chủ, đến lúc đó ngươi trực tiếp đến tìm ta là được rồi. Hai ngày này ta còn phải đi dạo ở Vân Hải chi đô, đi dạo xung quanh, không muốn nói chuyện này!

Không cần nghĩ Ôn Bình cũng biết, người của phủ thành chủ coi trọng năng lực phụ khí.

Nhưng nếu phủ thành chủ đã gián tiếp giúp Thi Hoa báo thù, hắn cũng sẽ không khó khăn chuyện hợp tác, tự mình bán cho bọn họ mấy món cũng không phải là không thể.

- Được, vậy thì chờ đấu giá hội kết thúc rồi bàn lại!

Lộ Hợi cũng không phải người có tính cách nôn nóng, lập tức gật đầu đáp ứng. Đồng thời, thầm nghĩ trong lòng: Hai ngày sau, nhất định phải lấy được nhị tinh Tuyền Qua Đồ kia.

Lộ Hợi vừa đi, phong ba cũng dần dần tan biến, người Mục gia sống sót sau tai nạn kia là cảm giác mười phần may mắn.

Lập tức thu dọn đồ đạc đi đến trung tâm Vân Hải chi đô, sau khi trở về liền bắt đầu chuẩn bị đấu giá hội diễn ra hai ngày sau.

Lần này thế nhưng là lấy nhị tinh Tuyền Qua Đồ áp trục, làm thế nào cũng không thể kém hơn buổi đấu giá trước.

Mà Ôn Bình thì mang theo đệ tử cùng Thi Hoa đi dạo khắp Vân Hải chi đô, hưởng thụ lấy phồn hoa mang đến một phen hưởng thụ khác, đồng thời cũng cho Thi Hoa thích ứng cuộc sống mới, gián tiếp nói cho nàng, nàng hiện tại tự do.

Sẽ không bị áp bách nữa.

Sẽ không lại bị người khác tùy tiện bạt tai nữa.

Có thể sống cho mình.

Khi đấu giá hội sắp khai mạc, Ôn Bình đi đến khách sạn.

Bởi vì Tuyền Qua Đồ của Chiêm Đài Thanh Huyền sắp xong.

Nhưng lần này mệnh hạch không có cho hắn niềm vui bất ngờ, Ôn Bình đẩy cửa trở ra, chỉ thấy Tuyền Qua Đồ đang thành hình.

- Tông chủ, không có nhục sứ mệnh, lại thành công!

Tuyền Qua Đồ còn không thành hình, Chiêm Đài Thanh Huyền lại mở miệng nói chuyện, một bộ muốn nói chuyện.

- Tuy nhiên, tông chủ, lần này phẩm chất cũng không tốt!

- Sao thế?

- Đã xảy ra một ít vấn đề, dẫn đến nó không có dị mạch, tăng phúc cũng không có đạt đến năm thành, chỉ có khoảng bốn thành rưỡi. Đêm nay đấu giá…

Chiêm Đài Thanh Huyền nghiêng đầu nhìn sang Ôn Bình.

Quả nhiên, biểu lộ của Ôn Bình là không quan tâm.

Bình Luận (0)
Comment