Team: Vạn Yên Chi Sào
Dịch: Thiên Huyết
Nguồn: Truyenyy.com
----------
Dứt tiếng, Ôn Bình cảm giác giống như có dương quang phổ chiếu ở trong lòng.
Loại cảm giác này trực tiếp hóa thành dòng nước ấm đặc biệt chảy xiết, giống như cá đang bơi trong kinh mạch, rốt cục đi đến một địa phương , Sung Doanh mạch môn ở cổ tay phải, xông thẳng đến tấm màn ngăn cách nửa bước Thần Huyền kia.
Ngăn cách vừa bị phá tan, dòng nước ấm không trừng tràn vào trong Sung Doanh mạch môn, nhanh và nhiều hơn lần Ôn Bình đột phá Thông Huyền cảnh, không, phải nói nhanh hơn gấp mười, thậm chí mấy chục lần. Hắn chỉ biết là một canh giờ sau mở mắt, Sung Doanh mạch môn đã bão hòa, mà sau quá trình bão hòa chính là mở mạch!
Đột nhiên, một đoàn vòng ánh sáng trắng khuếch tán.
Ôn Bình đưa tay, phịch một tiếng, vang lên thanh âm mở mạch.
Mạch môn thứ hai xuất hiện!
Một cái dị mạch mạch môn màu trắng nhấp nhô trên tay phải của Ôn Bình, tản ra từng vòng ánh sáng màu trắng nhạt rất có quy luật.
Tay trái một cái bạch sắc mạch môn, tay phải một cái bạch sắc mạch môn, lúc giang tay ra liền cảm giác khác hẳn ngày xưa.
Hắn thậm chí có một loại cảm giác, có thể sử dụng nắm đấm đánh chết một tu sĩ Thần Huyền cùng cảnh.
Đương nhiên, cũng có thể do mới đột phá nên mới có cảm giác dư lực như vậy.
- Thần Huyền cảnh!
Khóe miệng Ôn Bình khẽ hiện ra ý cười, nếu như không phải biết bản thân còn tỉnh táo, hắn còn tưởng rằng đang nằm mơ.
- Song mạch môn đem lại cảm giác liền khác trước, thực lực chí ít tăng gấp mấy lần!
Hắn muốn đi kiểm tra thực lực của mình một chút, thế nhưng là phát hiện đẳng cấp của Sân hung thú thí luyện dường như không theo kịp tu vi của bản thân.
- Xem ra, đã đến lúc phải thăng cấp Sân Hung thú thí luyện rồi, tốt nhất là thăng cấp đến mức Trấn Nhạc cảnh. Bằng không cũng không tìm ra người kiểm nghiệm được thực lực của ta!
Dù sao hiện tại hắn cũng không thiếu tiền, bạch tinh tùy tiện tiêu xài.
Rốt cục trở thành người có tiền, cảm giác này cũng thực không tệ lắm.
Hệ thống lên tiếng:
- Liên tục thăng cấp ba lần, tốn hai trăm khối bạch tinh, sân thí luyện sẽ tăng lên đến 10 gian, đồng thời, thay đổi thực lực của hung thú thí luyện thành Trấn Nhạc cảnh. Kí chủ muốn tiến hành thăng cấp?
- Đúng rồi, có thể sử dụng mệnh hạch sao?
- Có thể, thế nhưng tốt nhất kí chủ không nên sử dụng mệch hạch cho việc này, bạch tinh thì có thể kiếm lại, mệnh hạch lãng phí một lần, giá trị của nó không thể đo lường!
- Được được được, nghe ngươi. Phải rồi, giúp ta thăng cấp Lưu Vân Giáp của phi chu một chút, ta đã hoàn thành ba lần nhiệm vụ du lịch!
Lưu Vân Giáp nhất định phải thăng cấp, bởi vì đây chính là sự khác biệt giữa Thần Huyền thượng cảnh và Trấn Nhạc cảnh.
Nếu có nửa bước Trấn Nhạc nhảy ra công kích phi chu, phi chu hiện tại sẽ không chịu nổi lực lượng của đối phương.
- Thăng cấp Lưu Vân Giáp, cần một trăm khối bạch tinh!
- Thăng cấp!
Chỉ hai câu thôi nói đã ra đi ba trăm khối bạch tinh.
Sân hung thú thí luyện, sau năm ngày sẽ hoàn thành ba lần thăng cấp, sau khi thăng cấp, cái trước không có thay đổi gì, vẫn như cũ là mỗi ngày năm kim tệ, Chiến cảnh mỗi một lần một trăm kim tệ. Tuy nhiên, giá của sân thí luyện cao cấp lại tăng thẳng lên một viên bạch tinh một ngày.
Cái trước mở rộng thành năm gian, cái sau cũng là như thế.
Tiến độ thăng cấp Lưu Vân Giáp cũng không tệ, trực tiếp liền thăng cấp thành công.
- Cứ như thế, phi chu liền có được lực phòng ngự đến cả Trấn Nhạc cảnh cũng không phá được!
Nghĩ đến đây, Ôn Bình lại nhớ đến chuyện địa bàn mới, mảnh đất ở đằng sau Nhiễu sơn kia. Lúc hắn trở lại tông môn đã thấy, mảnh đất kia gần như to bằng một ngọn núi, kiến tạo kiến trúc mới ở trên đó, hẳn có thể xây dựng được bảy tám tòa.
Chợt Ôn Bình mở ra địa đồ Bất Hủ Tông.
Lần này có tiền, Ôn Bình tự nhiên muốn kiến tạo kiến trúc tốt một chút.
Lật ra danh sách kiến trúc chủ đạo, Ôn Bình trực tiếp bỏ qua những kiến trúc mấy vạn kim tệ kia, cũng chính là kiến trúc mới tiêu tốn bạch tinh. Trực tiếp chọn lấy một cái kiến trúc mới - Thí luyện phong chi cốc.
Giá kiến tạo: một trăm khối bạch tinh.
- Nếu như tạo ra nó, đoán chừng sẽ là Thính Vũ các kế tiếp!
Thính Vũ các hiện tại thăng cấp một lần cần bảy trăm viên bạch tinh, đoán chừng Thí luyện phong chi cốc này khẳng định cũng sẽ như thế, là địa phương ngốn bạch tinh.
Nhưng Ôn Bình vẫn không chút do dự nhấp chọn kiến tạo.
Thanh âm của hệ thống theo đó xuất hiện:
- Kí chủ, thiện ý nhắc nhở một chút, kiến tạo Phong chi cốc sẽ chiếm lĩnh toàn bộ địa bàn mới, hơn nữa trước mắt số lần sử dụng mệnh hạch của kí chủ đã hết, xác định kiến tạo?
- Phải!
Đây là kiến trúc chủ đạo quý nhất hắn thấy trước mắt, mà tin tức của nó biểu hiện ra là: Có thể thu hoạch được linh thể, mạch thuật, thậm chí có thể thu hoạch được vũ khí, Tuyền Qua đồ ở trong đó, đây là thứ mà trước mắt chỉ Thập tầng tháp mới có.
Quan trọng nhất chính là, nó mở ra cho tất cả các cảnh giới.
Sẽ không giống như Thập tầng tháp, có yêu cầu khắc nghiệt dành cho tu vi cảnh giới.
- Đang kiến tạo Phong chi cốc…
- Thời gian còn lại: bảy mươi hai giờ.
- Mệnh hạch lắc : Không.
Sau một khắc, bạch vụ bao phủ lên vùng đất phía sau Nhiễu sơn.
- Hệ thống, sử dụng thể hồ quán đỉnh!
Ôn Bình thu hồi mạch môn.
- Thu hoạch được bội số tăng phúc: tám mươi tám lần!
Ôn Bình vui mừng.
Chợt khoanh chân ngồi xuống, tiếp thụ quán thâu đến từ Ngự Kiếm Thuật, tăng lên, tốc độ tăng trưởng tám mươi tám lần.
...
Sáng sớm hôm sau.
Ôn Bình như thường lệ uống chén linh thủy, ăn chén linh mễ, muốn mở ra ngàn bậc thềm.
- Tông chủ, hôm qua Lâm Khả Vô cùng Diệu Âm là thế nào?
Dương Nhạc Nhạc vừa ăn cơm vừa hỏi, xem ra hôm qua hai người Lâm Khả Vô không có nói cho bọn họ biết chân tướng, cũng không có đưa vòng trắng đã mua cho bọn họ.
Ôn Bình giống như cười một tiếng:
- Có thể do mạch khí di chuyển loạn đi...
- Không thể nào!
Đám người líu lưỡi, căn bản không ai tin.
Chiêm Đài Diệp, lại bắt đầu phát huy thiên phú vốn có của manh muội tử:
- Hôm qua hai người bọn họ trở lại thì nằm ngủ, cái gì cũng không có nói với chúng ta. Bọn họ thế nhưng là Vân Hải chi đô nha... Tông chủ, hay là người nói cho chúng ta biết một chút?
Hai lần trước, Nhạc Nhạc cùng Tần Mịch đi một chuyến, một người trở nên nổi danh, một người cảnh giới tăng lên rất nhiều.
Lần này, địa phương đi đến tốt hơn xa hơn hai lần trước.
Hẳn là có chuyện kinh tâm động phách?
- Sau bữa ăn mở ra ngàn bậc thềm, tất cả nhanh lên một chút!
Ôn Bình không có trả lời, trực tiếp đứng dậy.
- Vâng!
Đám người lập tức gật đầu.
Nhưng cũng bắt đầu hoài nghi, Vân Hải chi đô khẳng định là phát sinh chuyện lớn.
Trong mọi người, cũng chỉ có Vu Mạch không quan tâm đến chuyện ở Vân Hải chi đô, bởi vì lần này hắn có thể đăng đỉnh ngàn bậc thềm. Còn gì có thể hưng phấn hơn việc thu hoạch được loại hỏa diễm dị mạch giống như của tông chủ kia?
Vừa được hỏa diễm dị mạch.
Cộng thêm kiếm được Hỏa Long Thuật trong Thập tầng tháp.
Hắn cũng có thể giết Thông Huyền thượng cảnh, sánh ngang nửa bước Thần Huyền.
Lại tái hiện phong thái của tông chủ!
...
Thương Ngô thành.
Phủ thành chủ, Cung Vũ Hân làm thành chủ phu nhân, bây giờ bồi hồi trong phủ thành chủ, hết sức lo lắng. Mộ Dung Hi đứng ở một bên, cũng mang một mặt u sầu:
- Phu nhân, vẫn không có tin tức của thành chủ đại nhân!
- Bích Nguyệt đại nhân kia đâu?
Mấy hôm nay, Bích Nguyệt Phiêu Linh ở chỗ này quản lý những cường giả Thông Huyền cảnh kia tu sửa thành trì, hiện tại cũng không thấy Bích Nguyệt Phiêu Linh, những Thông Huyền cảnh kia đều đào tẩu hết.
- Không có một chút manh mối sao?
- Không có.
- Đã đi Bất Hủ tông hỏi chưa?
- Đi rồi, thế nhưng ti chức không đi lên được!
Hắn vừa vào bậc thang, đi tới đi tới, lại phát hiện bản thân bỗng nhiên lại trở xuống chỗ cũ.
Làm sao đi nữa cũng không lên được Vân Lam sơn.
Thở dài một hơi, Mộ Dung Hi thầm nghĩ: Cũng không biết Ôn tông chủ khi nào trở về!