Team: Vạn Yên Chi Sào
Dịch: Mịii
Nguồn: Truyenyy.com
----------
- Không phải thế lực Thiên Địa hồ có thể nhúng tay!
Lúc này đây, ngữ khí của Thiết Mộc Hợp đã hòa hoãn hơn rất nhiều.
Cảm giác không cam lòng đã không còn sót lại chút gì.
Nếu đúng như Thiên Thần nói Thiết Sơn các không thể chọc vào, vậy thì hắn tuyệt sẽ không sợ. Thiết Mộc Hợp hắn có thể mượn tay Liên Minh làm những chuyện mà mình không thể làm. Hơn nữa, hiện tại Bách Tông Liên Minh cùng Bất Hủ tông có thâm cừu đại hận. Liên thủ với bọn họ, không có bất cứ thế lực nào ở Thiên Địa hồ là không thể diệt trừ. Dù sao Bách Tông Liên Minh cũng là thế lực ngũ tinh duy nhất ở Thiên Địa hồ, thực lực của nó rất cường đại.
Thế nhưng Thiên Thần không phải thế lực Thiên Địa hồ có thể nhúng tay, chuyện này… Hắn muốn phát hỏa cũng không có hỏa để phát.
Trong Thiết Sơn các, người mạnh nhất là Thiên Thần, hắn chưa bao giờ nói lời vô căn cứ.
- Tông chủ, chúng ta…
- Thiêu hủy thư, sau đó thông tri cho Bách Tông Liên Minh, nói rằng chúng ta rút lui khỏi lần thảo phạt này… - Theo suy đoán của Thiết Mộc Hợp, người mà Thiên Thần mang về sợ là có liên lụy đến thế lực bên ngoài Thiên Địa hồ.
Hắn nên sớm nghĩ đến mới phải.
Nếu không phải như thế, một Trấn Nhạc trung cảnh như Thiên Thần sao lại không cố ý phân phó chúng đệ tử?
- Thế nhưng chúng ta lấy lý do gì đây? Lúc này rút lui, không thể nghi ngờ sẽ trở thành trò cười cho toàn bộ người của Thiên Địa hồ.
- Cười thì cười đi, còn hơn bọn họ đi chịu chết. - Thiết Mộc Hợp đáp.
Bầu không khí rơi vào im lặng, một lúc lâu sau, hắn lại lần nữa mở miệng:
- Nói là mỏ bạch tinh của chúng ta bị Yêu tộc công kích, chúng ta phải đi thủ hộ mỏ bạch tinh. Mỏ bạch tinh là nền tảng lập tông của Thiết Sơn các, so với rửa nhục, chúng ta dĩ nhiên phải lấy đại cục làm trọng! Nếu Nghiêm Chính còn thắc mắc gì thêm, cứ bảo hắn trực tiếp đến tìm ta.
- Được rồi! - Không trưởng lão bất đắc dĩ lên tiếng.
Chuyện này nếu truyền ra ngoài, Thiết Sơn các xem như hoàn toàn mất hết thể diện.
Thế nhưng nếu không làm như vậy, hắn cũng không có biện pháp nào khác.
Không phải thế lực Thiên Địa hồ có thể nhúng tay, đã như vậy, Thiết Sơn các không thể vọng động.
...
Sơn Hải thành - Trên đường phố.
Cường giả hành tẩu trên phố, y phục muôn hình muôn vẻ, bọn họ đi thành tốp năm, tốp ba, tuy rằng y phục hết sức loạn, nhưng trước ngực mỗi người đều có một cái huy hiệu.
Huy hiệu ngân sắc hình kiếm đại biểu cho Liên quân.
Một thanh là Thông Huyền.
Hai thanh là Thần Huyền.
Ba kiếm hiển nhiên là Trấn Nhạc cảnh.
- Không xong! - Bỗng nhiên, giữa đám đám người đeo huy hiệu ngân sắc có hai thanh kiếm vang lên tiếng hô to.
Có người biết hắn, liền hỏi:
- Lục sư đệ, chuyện gì xảy ra?
- Thiết Sơn các rời khỏi liên quân rồi!
Những lời này của hắn chẳng khác nào ném một quả pháo cỡ bự xuống phố.
Đám người này đều đến từ bên ngoài Sơn Hải thành, đã số là thế lực tam tinh, ngụy tứ tinh.
Trong Liên quân, tứ tinh thế lực chính là tín ngưỡng, là dê đầu đàn. Rất nhiều người vì nghe có tứ tinh thế lực tham dự nên mới kéo đến đây.
Không có tứ tinh thế lực dẫn đầu, ai nguyện ý đi theo một đám Thần Huyền cảnh của tam tinh thế lực vào sinh ra tử chứ?
Bởi vì một trận thảo phát, thắng lợi cuối cùng được quyết định bởi Trấn Nhạc cảnh. Thiết Sơn các tuy chịu nhục, nhưng dù sao nó cũng có đến bốn Trấn Nhạc, không phải thế lực tứ tinh tầm thường khác có thể so sánh được.
Đứng phía sau thế lực như vậy, có thể kiếm được lợi trong trận chiến, còn có thể giành chiến thắng một cách rất dễ dàng.
Đường phố náo loạn, Bách Tông Liên Minh hiển nhiên đã nhận được tin tức từ trước.
Rầm!
Nghe tin, Nghiêm Chính một chưởng vỗ mạnh xuống bà thư trác.
Thứ trác gãy nát.
- Hỗn đãn! Mỏ bạch tinh quan trọng vậy sao? Môn phái bị người ta phá hủy… Trọng tiền tài, không biết xấu hổ!
Đám người trong phòng nín thinh, không một ai dám lên tiếng.
Thật lâu sau, một nam nhân trung niên ngồi trên ghế vuông đứng dậy. Hắn không mặc chế phục của Bách Tông Liên Minh, mà vận một thân y phục đỏ rực, thoạt nhìn rất đặc biệt, sau lưng còn khoác áo choàng. Thấy hắn đứng lên, ánh mắt Nghiêm Chính liền rơi trên người hắn:
- Nghiêm Chính chủ sự, việc này mang ý nghĩa trọng đại, thỉnh ngài đến Thiết Sơn các một chuyến. Tứ tinh thế lực đột nhiên không tham dự… Chúng ta phải làm thế nào bây giờ?
Người lên tiếng chính là Hoa Thắng Nhạc - Môn chỉ Sinh Nhạc môn.
Hắn gia nhập liên quân, ngoại trừ vì phần thưởng của Bách Tông Liên Minh, còn vì muốn đến nơi khác cướp đoạt một phen.
Thế nhưng người phát Hồng sắc lệnh tập kết - Thiết Sơn các - hiện tại lại rút lui.
Dê đầu đàn lui bước… Thử hỏi hắn phải làm sao bây giờ?
Chẳng lẽ bảo một cái Sinh Nhạc môn không lớn không nhỏ như hắn ra đứng ra dẫn dắt?
Giờ phút này, cũng cách nghĩ với Hoa Thắng Nhạc còn có một cường giả Trấn Nhạc cảnh khác, bởi lẽ hắn mục đích hắn đến đây… Thật ra cũng không khác Hoa Thắng Nhạc là bao.
- Hoa tông chủ, Dương tộc trưởng, yên tâm, lão phu sẽ đến đó! - Dứt lời, Nghiêm Chỉnh hất ống tay áo, đi thẳng ra cửa.
Vừa đi hắn vừa mắng không ngừng.
Hắn thật sự không hiểu nổi Thiết Sơn các đang nghĩ gì.
Hiện tại nói rút lui?!
...
Kỳ Binh Học Viện.
Sau khi nhận được tin tức, Kim Vinh ngồi trước thư trác của mình, thở hắt ra một hơi. Hai người Khuê trưởng lão bên cạnh trầm mặc, có lẽ là không biết nên nói gì.
- Các ngươi cổ vũ ta nói hết tất cả những gì mình biết, hiện tại đã sáng mắt chưa? Thiết Sơn các rút lui khỏi lần thảo phạt này. Một tông môn có thù tất báo, lại ăn thiệt thòi lớn như vậy, thế mà có Bách Tông Liên Minh hiệp trợ lại không dám đi báo thù… Thực lực của Bất Hủ tông cường đại thế nào, các ngươi hẳn không cần ta nói, đúng không? - Hiện tại, Kim Minh cảm thấy rất may mắn vì mình đã kiên quyết không nói bất kỳ điều gì, nếu không, Kỳ Binh Học Viện sợ là khó thoát.
Quan hệ giữa Hô Lan cùng Ôn tông chủ kia rành rành ra đó, chỉ cần hắn nói một câu, Kỳ Binh Học Viện tất vạn kiếp bất phục.
Hai người Khuê trưởng lão vội gật đầu:
- Viện trưởng anh minh!
- Tông môn ẩn thế tại Đông hồ, không ra thì thôi, vừa ra đến, Thiết Sơn các cũng phải cúi đầu. - Kim Vinh không khỏi cảm thán một tiếng, vung tay, cho hai người Khuê trưởng lão lui ra.
...
Đảo mắt đã qua năm ngày.
Hồng sắc tập kết lệnh vừa được ban ra, liên tục có người tiến đến Sơn Hải thành.
Thế nhưng, bắt đầu từ năm ngày trước, khi tin tức Thiết Sơn các rút lui được truyền ra, chẳng những không có ma nào bén mảng đến, ngược lại, một số kẻ đã gia nhập Liên quân cũng lựa chọn rút lui.
Thật ra, nếu lúc đầu không có tứ tinh thế lực tham gia, hắn sẽ không xuất hiện cục diện rút lui này.
Một cái thế lực tứ tinh thối lui quả thật khiến cho nhiều người cảm thấy không nắm chắc.
Nghiêm Chính ba lần bốn lượt bái phỏng Thiết Mộc Hợp, muốn có một lời giải thích thỏa đáng, đồng thời cũng muốn tìm biện pháp giải quyết, thế nhưng không có kết quả.
Thiết Mộc Hợp cứ luôn bận thương thảo kế hoạch trừng phạt Yêu tộc tập kích mỏ bạch tinh.
Nghiêm Chính không phải người ngu, sao lại không nhìn ra.
Cái này là lấy cớ!
Từ hai ngày trước, hắn đã nhìn thấu Thiết Mộc Hợp, bởi vì hắn nhận được tin tức mỏ bạch tinh của hắn ta không có tổn thất gì, chắc chắn là Thiết Mộc Hợp không dám đi báo thù.
Về phần là nguyên nhân gì, Thiết Mộc Hợp kiên quyết không nói.
- Nghiêm chủ sự, kết quả sao rồi? - Trong thư phòng, Hoa Thắng Nhạc lên tiếng hỏi khiến Nghiêm Chính không biết phải trả lời thế nào.
Bất quá, á khẩu một hồi lại chuyển thành phẫn nộ.
Nghiêm Chính cả giận nói:
- Thiết Sơn các kiên quyết không muốn báo thù, không biết thế lực nào khiến hắn đưa ra quyết định mất mặt như vậy… Hỏi hắn thì hắn cứ ngậm chặt miệng.
- Vậy… Nghiêm chủ sự, ta e là…
Hoa Thắng Nhạc không muốn làm dê đầu đàn.
Hắn đến đây kiếm lợi, chứ không phải anh dũng đứng ra báo thù vì người khác.
Nhất là Thiết Sơn các đã lui.
Mặt cũng không cần.
Hắn cảm giác mình càng không nên ở lại.
- Hoa tông chủ, chậm đã!
Nghiêm Chính đưa tay giữ lại, đáng tiếc, không ngăn được Hoa Thắng Nhạc.
Hắn đã cất bước đi ra cửa.
Chỉ một bước nữa thôi… Là đường về…