Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 473 - 【Vip】 Uy Phong Của Cụ Phong Thuật (8)

【VIP】 Uy Phong Của Cụ Phong Thuật (8) 【VIP】 Uy Phong Của Cụ Phong Thuật (8)

Tuy rằng dựa vào thực lực của bán bộ Thần Huyền, cộng thêm yêu thể trưởng thành, nó ở bên trong vòi rồng sẽ không bị đụng chết, hoặc bị gió lốc xoắn nát giống như những Thông Huyền cảnh này.

Thế nhưng, nó không có cách nào để ổn định được thân hình của mình.

Mong muốn tránh thoát?

Mong muốn phát huy thực lực của mình?

Đều là nói chuyện hoang đường viển vông.

- Điện hạ!

Đến lúc này, nó chỉ còn có thể tranh thủ thời gian kêu cứu.

Thế nhưng ngay lúc câu nói này thoát ra khỏi miệng, nó bỗng nhiên cảm giác được tay phải của nó truyền đến một trận cảm giác tê dại, nhưng thân thể quay cuồng khiến nó không thể xem rõ rốt cuộc tay của nó bị làm sao.

Ầm!

Âm!

Sau khi mấy tên thủy yêu Thông Huyền cảnh ở trong gió bị đâm chết, hắn mới trông thấy tay phải của mình.

Đứt rồi!

Chẳng biết từ lúc nào đã bị thứ gì đó chặt đứt.

- Tay của ta!

Vừa nói xong, Chiêm Đài Thanh Huyền lại tiếp tục phóng vài đạo Phong Nhận qua.

Một đạo Phong Nhận đánh vào sống lưng nó, một đạo ngay giữa trán. Ở trong cơn gió lốc, nó không có cơ hội hủy diệt đi phong nhãn của vòi rồng, thủy yêu này xoay tròn trên đỉnh đầu, không khác gì tấm bia sống.

Phốc!

Âm thanh Phong Nhân đánh xuyên qua nó, tuy không nghe được, nhưng có thể thấy được, có thể cảm nhận được.

Dù cho không phóng Phong Nhận thì bán bộ Thần Huyền ở trong Huyền cấp thượng phẩm Cụ Phong thuật cũng không chống cự được bao nhiêu hơi, thế nhưng Chiêm Đài Thanh Huyền chính là không muốn nghe thấy tiếng của hắn.

Thủy tộc dám lên bờ, ắt phải chết.

Sau khi giết chết con thủy yêu bán bộ Thần Huyền này, Chiêm Đài Thanh Huyền tiếp tục khống chế vòi rồng tiến về phía trước.

Cụ Phong thuật này thi triển một lần có thể duy trì trong 120 hơi thở, dọn sạch hơn một vạn người ở phía trước là dư xài, tất nhiên, quét không sạch cũng không sao, vậy thì đợi tiếp tục tung ra một chiêu nữa là được.

Lúc này, trên bầu trời, mây đen dày đặc, cây cối, bụi cát bay tán loạn ngập tràn phía chân trời.

Cây to chừng miện chén bị nhổ tận gốc, tảng đá cao cỡ con người cũng giống như bọt biển bay lượn trong vòi rồng, không có một chút tôn nghiêm nào của một tảng đá.

Phi Kiếm tuy rằng không trực tiếp lấy mạng của Tần Xuyên, nhưng sau khi vòi rồng xuất hiện, hắn cưỡi phi điểu bay như là chiếc thuyền cô độc lung lay trong gió.

Hắn muốn thoát đi, thế nhưng lại giãy dụa mãi không thoát được.

Bởi vì cơn gió kia giống như nắm lấy phía sau lưng hắn, không ngừng kéo hắn về phía vực sâu chết chóc.

Chiêm Đài Thanh Huyền không có dốc sức đuổi giết Tần Xuyên, nhưng khi ánh mắt của nàng vô tình liếc xuống phía dưới, quỷ đều không còn,

- Làm sao Chiêm Đài Thanh Huyền này lại mạnh như vậy?

Hơn một vạn người ở phía đông, vậy mà chỉ có thể chạy trối chết.

Bởi vậy mới thấy, mấy vạn Thủy tộc, cộng thêm vạn người ở bên mình, tròn bốn vạn người, cũng sẽ chỉ có kết cục này.

Hoặc là trốn.

Hoặc là chết.

- Điện hạ! Cứu ta!

Tần Xuyên liên tiếp la lên.

Hiện tại hy vọng duy nhất của hắn, cũng chỉ còn có Hắc Ngư Vương Pha Lạc, Pha Lạc đã đồng ý với hắn, Chiêm Đài Thanh Huyền giao cho hắn ta.

Chủ hệ Tần gia, lúc này đã lui đến cửa nhà, cách xa chiến trường mười dặm.

Nhưng vẫn có thể cảm giác được kình phong xẹt qua người bọn họ.

Tần Thiên ngước nhìn về phía chiến trường, nhìn xem vòi rồng kia, lộ ra sự nghiêm túc đến cực điểm,

- Trước kia tưởng rằng Chiêm Đài Thanh Huyền tiền bối chỉ là Tuyền qua thần tượng, không nghĩ rằng vậy mà là Thần Huyền, hơn nữa lại là dị mạch Thần Huyền. Thân là Hỏa thuộc tính dị mạch Thần Huyền, nhưng lại không dùng mạch thuật thuộc tính Hỏa đối địch, ngược lại điều khiển gió, mấy trăm năm qua, lão phu còn chưa hề nghe nói đến có mạch thuật liên quan đến gió. Hôm nay, xem như mở mang kiến thức.

- Đúng vậy nha, giống như đoạn đường vừa đi qua, Thủy tộc, người của bàng chi cho dù nhiều, chỉ sợ cũng vô dụng mà thôi.

Tần Hải ở một bên cảm thán một câu, đồng thời nhìn sang Tần Mịch,

- Tên tiểu tử nhà ngươi, tìm được một chỗ dựa tốt đấy.

Hắc Ngư Vương đến, chỉ sợ cũng bất lực thôi.

Dù sao Hắc Ngư Vương tuy là vua của Đông hồ, nhưng hắn chẳng qua cũng chỉ là Thần Huyền cảnh bình thường.

Dựa theo tình hình này, có thể giết Chiêm Đài Thanh Huyền, chỉ có Thần Huyền thượng cảnh.

Loại thực lực như vậy, sao có thể hạ mình tại Đông hồ?

Hắc Ngư Vương ở yêu tộc tuy là huyết mạch vương tộc thuần túy, thế nhưng lại không có Thần Huyền thượng cảnh bảo vệ hắn.

Tần Mịch ở một bên lắc đầu cười một tiếng,

- Những gì mà Chiêm Đài trưởng lão có ở hiện tại, đều là tông môn ban cho, muốn nói chỗ dựa chân chính, Bất Hủ tông mới là chỗ dựa của ta.

Thật ra lúc nói những lời này, trong lòng hắn cũng ngập tràn mong ước.

Cụ Phong thuật, Chiêm Đài trưởng lão chỉ mới ở mức nhập môn thôi.

Chờ khi hắn đạt đến Thông Huyền, có được Cụ Phong thuật, hắn cũng có thể uy phong như vậy.

Nhưng mà, hắn không có ý thức được, một câu nói bâng quơ của mình, lại đem đến kinh ngạc cho rất nhiều con người.

- Tông môn ban cho?

Trên mặt bọn người Tần Hải đều là ngạc nhiên và hoài nghi.

Nhưng còn chưa kịp hỏi thăm, động tĩnh ở phía chân trời lập tức hấp dẫn sức chú ý của bọn họ.

Vòi rồng đã ngừng lại.

Tần Xuyên thất hồn lạc phác tranh thủ thời gian chạy ra sau.

Đồng thời, hai tiếng hét phẫn nộ từ trên trời giáng xuống.

- Nhân tộc, không nên quá càn rỡ!

Trong mây đen, trong bụi cây bay tán loạn, ba vị Yêu vương đồng thời xuất hiện, tiếng rống giận dữ vang vọng khắp thiên địa, ngay cả bọn người Tần Hải ở ngoài xa cũng nghe thấy được.

Âm thanh tức giận kia phát ra từ hai con yêu quái đứng bên cạnh Hắc Ngư Vương Pha Lạc.

Bên trái có đuôi cá, thân người, ngay cả đôi mắt cũng là màu đen, nếu không nhìn phía dưới, thật dễ cho rằng đối phương là nhân tộc.

Bên phải là yêu quái lưng cong eo khom, đứng bốn chân, móng vuốt sắc bén cắm vào trong đất, hai con ngươi trừng to như ngôi sao, lộ ra sát khí hừng hực; miệng mọc đầy răng nanh, trong miệng không ngừng nhỏ xuống chất dịch màu xanh lá. Nếu như không phải bên ngoài có lân giáp, lại thêm cặp mang, rất khó để người khác tin tưởng nó thuộc Thủy tộc, trông giống Yêu vương đến từ đất liền hơn.

Bọn người Tần Hải leo lên núi Thất Phong trông thấy một màn này, nét mặt lại xảy ra biến hóa.

Tuy nói không có Thần Huyền thượng cảnh Yêu vương, nhưng Hắc Ngư Vương lại mang theo hai vị thủ hộ của Thủy tộc ở Đông hồ.

Lăng Ngư Hợp Bốc.

Thâm Đàm Ngân Nha Tứ Hà.

Hai yêu này cũng là Đại yêu vương uy chấn Đông hồ mấy trăm năm trước.

Nếu như không phải Nhân tộc có thể luôn sinh sôi, nhân số gấp hai mươi lần Thủy tộc Đông hồ, mà ở Thủy tộc khôn sống mống chết, chỉ có kẻ mạnh nhất mới có thể sống tiếp, dẫn đến số lượng quá ít, nếu không nhân tộc Đông hồ sẽ không an nhàn như hiện nay.

- Chờ gió của ngươi ngừng, thật là lâu rồi.

Hắc Ngư Vương Pha Lạc im lặng mở miệng.

- Pha Lạc, lão thân biết ngươi.

Chiêm Đài Thanh Huyền khẽ nói, ngay sau đó nàng nở nụ cười xảo quyệt:

- Hiện tại mới dám xuất hiện, là sợ gió của ta xé nát ngươi sao?

Pha Lạc mỉm cười nói:

- Hiện tại giết ngươi, mới đúng thời cơ.

- Không có gió.

- Mạch thuật cường đại như vậy, sẽ không thể không có hạn chế.

- Thực lực của ngươi tối đa chỉ sánh ngang Thần Huyền trung cảnh, mà ta đây có hai tên Thần Huyền trung cảnh Yêu vương, người cùng yêu, chênh lệch của cùng cảnh, chuyện này không cần bản vương phải nói đi.

Sau khi nói ra liên tiếp bốn câu, Pha Lạc giật giật ngón tay.

Hợp Bốc, Tứ Hà lập tức hành động.

- Đầu của ngươi, hẳn là rất ngon.

Tứ Hà lộ ra hàm răng trắng, cười ha hả, lao tới như điên.

Ở ngay thời điểm cả hai đã gần nhau trong gang tấc, Chiêm Đài Thanh Huyền lạnh mặt, song mạch môn đồng thời run lên.

Trong lúc mạch khí dập dờn, gió lại nổi lên!

Thoáng chốc cát bay đá chạy.

Âm thanh yếu ớt của Chiêm Đài Thanh Huyền lại lần nữa vang lên:

- Có hạn chế, thế nhưng không cản trở ta giết sạch các ngươi.

- Làm sao có thể?

Hai yêu Hợp Bốc, Tứ Hà đồng thời biến sắc.

- Mạch thuật mạnh như thế, sao có thể sử dụng liên tục?

Bọn họ đã cố ý đợi đến khi vòi rồng biến mất mới ra ngoài.

- Muốn rút lui?

Chiêm Đài Thanh Huyền bộ pháp khẽ động, vòi rồng lại nổi lên, lập tức bao trùm hai con yêu quái.

Thật ra Cụ Phong thuật đối với nàng không phải không có hạn chế.

Sử dụng liên tục hai lần, Vô Cấu chi thể của nàng có khả năng sẽ chịu không nổi, nhưng trước đó, tuyệt đối có thể giết chết ba tên Thủy tộc này.

Chỗ này dù sao không phải trong nước.

Năng lực của Thủy tộc phát huy không được đầy đủ, sao có thể nói chuyện thắng với người cùng cảnh.

Bình Luận (0)
Comment