Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 611 - 【Vip】 Ma Pháp - Thạch Hóa Chú.

【VIP】 Ma Pháp - Thạch Hóa Chú. 【VIP】 Ma Pháp - Thạch Hóa Chú.

Tại Xuất Nhiễu sơn, bên ngoài Quan Ảnh thất.

- Không cần! Ta không cần thật mà!

Hoài Diệp bị mọi người vây quanh như là Bách Niệm Hương hôm đó vậy, hung hăng lắc đầu, trên mặt tràn ngập thần sắc thẹn thùng cùng cự tuyệt.

Thật ra thì, đối Hoài Diệp mà nói.

Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn Trailer

Nàng không thích tranh giành cái gì mà người thứ nhất cầm tới đồ vật thế giới ma pháp, cho nên thời điểm Bách Niệm Hương đang điên cuồng quét 《 Harry Potter 》, sự chú ý của nàng phần lớn là tại thực đơn, cùng với trên việc tu luyện.

Nàng chỉ là ưa thích cùng Dương Nhạc Nhạc chọc ghẹo lẫn nhau.

Dương Nhạc Nhạc không thoải mái, nàng liền thật vui sướng.

Dương Nhạc Nhạc cảm thấy nàng không lấy được thứ nhất, nàng liền càng muốn cầm lấy.

Chẳng qua là kế tiếp Bách Niệm Hương cầm ra được vật phẩm thế giới ma pháp, nàng cũng không muốn tranh giành số lần tu luyện Thập Tầng tháp cùng các sư đệ sư muội, cho dù đã nói trước đó. Cho nên sau khi xem xong 《 Harry Potter 》ra ngoài, nàng vội vàng tại trong âm thanh ồn ào nói chuyện của mọi người biểu đạt ý nghĩ của mình, sợ đợi một chút nữa sẽ không nói nên lời.

Hoài Diệp lắc đầu nói:

- Ta thật sự không muốn cơ hội tu luyện Thập Tầng tháp của các vị, ta chỉ là muốn Dương Nhạc Nhạc mười ngày không ăn món ăn ta xào mà thôi.

Bất quá, nàng không muốn, mọi người cũng sẽ không cho.

Trong đám người, ai ai cũng bắt đầu khuyên nhủ.

- Ước hẹn trước đây, Hoài Diệp sư tỷ cũng không cần khách sáo.

- Dương Nhạc Nhạc không thể ăn món ăn liên tục mười ngày, sư tỷ cũng thắng được số lần tu luyện Thập Tầng tháp. Mười mấy người chúng ta, tỷ có thể liên tục đi vào tu luyện vài ngày.

- Sư tỷ, nếu ngươi tiếp tục từ chối, Dương Nhạc Nhạc sẽ vui như điên đó. Hắn ước gì chính mình không lấy ra số lần tu luyện Thập Tầng tháp.

Tại bên trong mọi người khuyên nhủ, Dương Nhạc Nhạc gương mặt bất đắc dĩ.

Mười ngày không dùng bữa!

Cái này ngẫm lại đều thấy khó chịu.

Nhất là nghĩ đến Hoài Diệp xào món ăn ở thật xa liền có thể ngửi được mùi thơm, thấy các loại hình ảnh màu sắc thức ăn thì để cho người ta thèm nhỏ dãi, Dương Nhạc Nhạc liền càng khó chịu hơn.

Làm sao vận khí của Hoài Diệp lại tốt như vậy.

Lại được đũa phép.

Còn được ma pháp.

Hợp nhất cả hai lại, trở thành người duy nhất kế tiếp Tông chủ có thể phóng thích ma pháp.

Đột nhiên, bỗng nghe Hoài Diệp nói một câu:

- Thôi được rồi, vậy ta chỉ cần số lần tiến vào Thập Tầng tháp của Dương Nhạc Nhạc thôi.

- Này!

Dương Nhạc Nhạc bối rối, vội vàng đi tranh luận phải trái.

Thế nhưng tại Bất Hủ tông, Đại sư huynh cũng không có cái gì uy nghiêm, mọi người muốn cười hắn thì cười. Dương Nhạc Nhạc vội vàng lên giọng:

- Dựa vào cái gì ngươi chỉ lấy của ta, không phải đã ước định rồi sao? Mỗi người đều phải đem một lần số lần Thập Tầng tháp của mình lấy ra, các ngươi sao có thể làm như vậy chứ?

Hoài Diệp không hề nghĩ ngợi, một câu chọc qua:

- Ước hẹn trước đây là thế, nhưng bây giờ quyền lựa chọn là trong tay ta, ta không muốn lấy của sư đệ sư muội có được không hả?

- Ta. . .

Dương Nhạc Nhạc lập tức ngậm miệng không trả lời được.

Thật khó chịu!

Muốn khóc!

Vẻ mặt này rơi vào trong mắt rất nhiều sư đệ sư muội, lại đem tới một trận cười ầm lên. Dĩ nhiên là không phải thật sự trào phúng Dương Nhạc Nhạc, mà là cảm thấy Dương Nhạc Nhạc cùng Hoài Diệp ngày qua ngày chọc ghẹo lẫn nhau hết sức có ý tứ. Triệu Tình là bạn gái Dương Nhạc Nhạc, nhưng thậm chí luôn đứng tại phía bên kia, giúp đỡ Hoài Diệp.

Sau khi cười to, bọn hắn đều có chút cảm thông cho Dương Nhạc Nhạc.

Rõ ràng là sư huynh.

Không phải mạnh nhất còn chưa tính.

Còn hết lần này tới lần khác bị thê thảm.

Tại lúc mọi người cười cười nói nói, giọng nói của Ôn Bình truyền đến.

- Cười cái gì vậy?

Mọi người thấy Ôn Bình đến, vội vàng thu hồi khuôn mặt tươi cười, cung kính đứng ở hai bên.

- Tông chủ!

- Tông chủ!

Nương theo những âm thanh này, Ôn Bình lại hỏi một câu:

- Hoài Diệp cũng kiếm được vật phẩm ma pháp rồi sao?

Hoài Diệp vội vàng đứng ra gật đầu, đồng thời đem đũa phép lấy ra. Đó là một cây đũa phép màu đen, không biết dùng gỗ gì làm, thế nhưng lại lộ ra một cỗ cảm giác dịu dàng, giống như là con mèo trong tay Hoài Diệp.

Sau khi Ôn Bình đạt được đũa phép Harry Potter, hắn cũng có loại cảm giác này.

Hắn nhớ rõ, trong phim Harry Potter, lúc mua sắm đũa phép, ông chủ cửa hàng đũa phép cũng có loại cảm giác này.

Ông chủ kia thậm chí còn có khả năng cảm giác được đũa phép có thích hợp hay không với một người.

Ôn Bình suy đoán, cảm giác của ông chủ kia cùng hắn hiện tại không khác nhau lắm.

Ôn Bình quan sát vài lần, sau đó lại hỏi:

- Còn nữa không?

Hoài Diệp mím môi, sau đó nói ra:

- Hồi bẩm Tông chủ, ta còn đạt được một ma pháp. Tên là Thạch Hóa chú!

- Thạch Hóa chú.

Ôn Bình trong đầu lập tức hiện ra hình ảnh Thạch Hóa chú.

Đây là một câu thần chú có thể đem người hóa đá, thời điểm mà người cùng với sinh vật bị câu thần chú này đánh trúng đều biến thành đồ vật cứng đờ, phải dùng thành thục Mandrake ---- một loại dược thảo có gốc rễ giống như hình dạng một đứa bé mới có thể giải trừ câu thần chú này.

- Cái này hình như so với Phong Chi Cấm Cố càng bá đạo.

Ôn Bình ở trong lòng so sánh một chút.

Phong Chi Cấm Cố có thể vượt cảnh giới giam cầm đối thủ, nhưng lại có thời gian hạn chế.

Thạch Hóa chú, không có thời gian hạn chế!

Không có cách nào giải trừ liền chỉ biết là một con đường chết.

Lúc này, âm thanh của hệ thống truyền đến:

- Tất nhiên là càng bá đạo hơn. Một cái có hạn chế, một cái không hạn chế. Tuy nhiên, Thạch Hóa chú khó đánh trúng, người cảnh giới càng cao, tốc độ càng nhanh, năng lượng ma pháp không nhất định có thể tập trung được. Cho nên, nó kỳ thật thuộc về loại hình ma pháp đánh lén.

- Ta hiểu rồi.

Giống như là Mạch thuật, cũng cần nắm bắt thời cơ.

Phong Chi Cấm Cố cũng không quá kém so với Thạch Hóa chú, dù sao Phong Chi Cấm Cố cũng có tính chất cưỡng chế.

Thạch Hóa chú thì cần bắn trúng kẻ địch!

Cùng hệ thống trao đổi xong, Ôn Bình nhìn về phía Hoài Diệp, nhắc nhở nói:

- Nếu như ngươi muốn tu hành Thạch Hóa chú , có thể thử đề cao độ thuần thục, độ thuần thục càng cao, tốc độ thả ra ma pháp sẽ càng nhanh. Bằng không dùng tốc độ phóng thích trước mắt, nó chỉ có thể dùng để bất ngờ công kích kẻ địch. Đúng rồi, một chiêu này ngươi tuyệt đối không được đối với người mình sử dụng, nếu như bị ngươi dùng Thạch Hóa chú hóa đá, giải trừ trạng thái hóa đá sẽ rất phiền phức.

Giải trừ hóa đá trạng thái cần Mandrake, cũng không dễ chơi.

Hoài Diệp gật đầu, vội vàng khom người cảm tạ:

- Hoài Diệp hiểu rõ, đa tạ Tông chủ dạy bảo. Ta sẽ không sử dụng Thạch Hóa chú đối với người mình.

Dứt lời, ánh mắt vô ý thức nhìn về phía Dương Nhạc Nhạc.

Dương Nhạc Nhạc lập tức rùng mình một cái.

Nổi khổ trong nội tâm lập tức sôi trào.

Xong!

Về sau đối mặt Hoài Diệp, hắn phải cân nhắc thật tốt một chút.

Ít nhất, lúc chưa có tìm được biện pháp đối phó Thạch Hóa chú, hắn không thể lại khiêu khích Hoài Diệp.

Tiếp tục căn dặn hai câu, tâm tình Ôn Bình thật tốt cũng lười nói thêm, trực tiếp vung tay lên:

- Ai nên làm gì thì đi làm cái đó đi.

. . .

Cùng lúc đó, đêm nay, trên Đông Hồ lại xuất hiện trăm trượng Dực tộc Cự yêu to lớn.

Từ sau sự kiện Long Thần Môn, thanh danh Bất Hủ tông càng lúc càng lớn, rất nhiều người đều muốn gia nhập Bất Hủ tông, thế nhưng lộ trình làm sao mà xa xôi, không có chút thực lực sẽ không đi được xa như vậy.

Long Thần Môn bị diệt, cái này là đội ngũ thứ nhất tiến vào Đông Hồ—— mục tiêu rất rõ ràng, là hướng Đông hồ Bất Hủ tông đi tới.

Chẳng qua lần này đội ngũ có chút không bình thường.

Không có người nào.

Tất cả đều là yêu.

Do hai cái trăm trượng Dực tộc Yêu Vương dẫn đầu, đằng sau còn đi theo mấy con tiểu yêu cũng không có khổng lồ như vậy.

Làm người ta khiếp sợ là, một con Cự yêu phía trước nhất kia, đang bay ở trên cao mấy ngàn thước, thế nhưng trên đường những nơi đi qua, lại là vạn yêu quỳ lạy!

Như là thấy Yêu Hoàng!

Bình Luận (0)
Comment