Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 735 - 【Vip】 Đào Người Của Bách Tông Liên Minh (Hạ)

【VIP】 Đào người của Bách Tông Liên Minh (hạ) 【VIP】 Đào người của Bách Tông Liên Minh (hạ)

Chương 735: Đào người của Bách Tông Liên Minh (hạ) (2)

“Bách Tông Liên Minh đã đến hạn mức cao nhất. Xuống chút nữa cũng không đi tới đâu được, nó không nuốt nổi Tán Nhân Dịch, cũng không nuốt nổi Yêu tộc.”

“Sư phụ, ý ngài muốn nói là hạn mức cao nhất của Bất Hủ Tông rất cao? Có thể vượt qua Bách Tông Liên Minh?” Trần Hiết không tin.

Bách Tông Liên Minh là cơ nghiệp ngàn năm.

Bất Hủ Tông mới quật khởi không đến một năm.

Nhưng mà, hắn thấy sư phụ mình gật đầu.

“Không sai.” Tử Nhiên nói.

Trần Hiết nửa tin nửa ngờ, hỏi thăm: “Xin sư phụ giải thích cho đệ tử.”

“Chuyện này chờ ngươi theo lão thân về tông môn thì sẽ hiểu. Nhưng mà trước đó thì lão thân sẽ nói cho ngươi biết về những gì mà tông chủ muốn cho ngươi. Hẳn là ngươi sẽ cảm thấy rất hứng thú.”

“Sư phụ, ngài phải biết, ta chỉ cảm thấy hứng thú với tình báo... thích cảm giác biết hết tất cả.” Trần Hiết chăm chú nhìn Tử Nhiên.

“Ôn tông chủ, ngoại trừ hứa cho ngươi vị trí trưởng lão, tu luyện miễn phí ra thì còn muốn giao một thứ cho ngươi quản lý.” Tử Nhiên tâm niệm vừa động, lấy Truyền Âm Thạch mà Ôn Bình cho nàng trong tàng giới ra: “Ôn tông chủ cho ngươi một chỗ độc nhất vô nhị để phát huy tài năng. Tất cả bắt đầu từ nó...”

Tử Nhiên chậm rãi để Truyền Âm Thạch lên trên bàn.

Nhìn thứ đồ trước giờ chưa từng thấy trước mặt mình, Trần Hiết chỉ nhìn một cái.

Không đợi hắn lên tiếng hỏi thì Tử Nhiên bắt đầu gọi Hoài Diệp, sau một khắc, hai bên kết nối.

“Này?”

“Hoài Diệp, là ta.”

“Tử Nhiên trưởng lão, ngài có chuyện gì không?”

Một tiếng vật cứng va chạm vào nhau vang lên.

“Hoài Diệp, bên chỗ ngươi xảy ra chuyện gì thế, không có sao chứ?”

“Không sao, ngài yên tâm, ta gặp được một con yêu vật Thông Huyền Trung Cảnh, trúng Thạch Hóa Thuật của ta, bây giờ ta chuẩn bị làm thịt nó, lấy tích phân xong sẽ rời đi.”

“Không có chuyện gì thì tốt, vậy người làm việc của ngươi đi.”

Dứt lời, Tử Nhiên trưởng lão đóng Truyền Âm Thạch lại.

Không đợi Trần Hiết kịp phản ứng, Tử Nhiên tiếp tục nói: “Thứ này tên là Truyền Âm Thạch, trước mắt chỉ sử dụng trong Bất Hủ Tông. Chỉ cần có được nó thì cho dù là ngươi ở đâu, cho dù là đối phương ở đâu, chỉ cần kêu tên của đối phương thì có thể kết nối, muốn nói gì thì nói. Không cần trả giá bằng tuổi thọ, cũng không cần dùng những thứ khác để đổi. Với năng lực của ngươi thì hẳn phải biết Hoài Diệp là ai, nàng đang ở đâu chứ.”

“Biết!” Mặc dù trên mặt Trần Hiết không có cảm xúc gì nhưng trong lòng cực kỳ kinh ngạc.

Cảnh tượng vừa rồi hắn chứng kiến hết.

Hắn không tin sư phụ sẽ lừa hắn.

Truyền Âm Thạch này, chỉ cần kêu tên của đối phương thì có thể muốn nói cái gì thì nói cái đó, có thể trò chuyện!

Nếu dùng nó trong tổ chức tình báo thì sẽ có ý nghĩa như thế nào?

Chuyện gì xảy ra ở ngoài vạn dặm, không cần vận dụng Đại Yêu Trấn Nhạc Cảnh đưa tin, sau đó mấy ngày sau mới biết được.

Chỗ xa hơn có chuyện gì xảy ra, cũng không cần phải chờ tới mười ngày nửa tháng mới biết được.

Lại muốn biết chuyện gì xảy ra ngoài vạn dặm thì chỉ cần gọi tên một cái!

Bày mưu nghĩ kế, không phải chỉ vận dụng mưu kế thôi, còn có thời gian nữa. Nếu như ngươi có thể biết được bây giờ kẻ địch đang làm cái gì vậy thì chẳng phải là đã đứng ở thế bất bại rồi sao?

“Chuyện này...” Trong lúc nhất thời, Trần Hiết không biết nói gì.

Tựa như hắn thấy được một thời đại mới sắp đến.

Chỉ cần Truyền Âm Thạch có thể chế tạo với số lượng lớn thì Bất Hủ Tông chính là người khai sáng ra thời đại này.

Tông chủ Bất Hủ Tông lại chấp nhận giao thứ quý giá như vậy cho hắn quản lý?

Hô Lan thấy Trần Hiết chậm chạp không nói lời nào thì vội đi tới, hỏi: “Sư huynh, ngài nghĩ như thế nào thì cũng nên nói một câu chứ. Không đồng ý thì cũng nói sớm một chút, để ta tranh thủ đi tìm những sư huynh khác.”

“Để ta nghĩ lại.”

Trần Hiết chậm rãi rơi vào trầm tư.

Lần này nên nghe theo sự sắp xếp của sư phụ mà gia nhập vào Bất Hủ Tông hay vẫn làm việc cho Bách Tông Liên Minh?

Gia nhập Bất Hủ Tông, chỉ cần vận dụng Truyền Âm Thạch thoả đáng thì tuyệt đối có thể mở ra một cái thời đại mới.

Khi đó dù vạn dặm thì chỉ trong một hơi thôi là tin tức đã truyền đến, bày mưu nghĩ kế, quyết thắng thiên lý cũng chỉ là chuyện của một bữa ăn sáng.

Nhưng mà nếu gia nhập vào Bất Hủ Tông thì thoát khỏi Bách Tông Liên Minh như thế nào?

Cho dù may mắn thoát khỏi được nhưng phải làm sao mới có thể bình yên rời khỏi đây với Bất Hủ Tông?

Trong Yêu giới, mệnh lệnh nhắm vào Bất Hủ Tông đã được tuyên bố rồi, Tầm Mịch cũng đã rơi vào trong khu Mê Vụ yêu vật hoành hành, nguy cơ của Bất Hủ Tông đã đến!

“Sư huynh, vậy ngươi nên nghĩ nhanh lên, Bách Niên Thịnh Hội vừa kết thúc thì tông chủ sẽ rời khỏi đây, đến lúc đó ngươi muốn tìm hắn thì phải đi tới Đông Hồ xa xôi. Mà chờ đến khi ngươi chạy tới Đông Hồ thì tông chủ đã giao việc này cho người khác rồi.” Hô Lan thấp giọng nói một câu như vậy, sau đó rót một chén trà, đứng tựa vào cửa sổ, yên lặng nhìn Trần Hiết đang trầm tư.

Tử Nhiên bên cạnh, giữ im lặng.

Nàng tôn trọng ý nghĩ của Trần Hiết.

Một lúc lâu sau, Trần Hiết lắc đầu, tỏ vẻ bất đắc dĩ nói: “Sư phụ, ngài cho ta về nghĩ thêm, quyết định trọng đại như thế, trong khoảng thời gian ngắn ta không nghĩ được...”

Tử Nhiên đưa tay, nói: “Không sao, nghĩ kỹ thì tới đây tìm ta. Trước khi Bách Niên Thịnh Hội kết thúc thì ta và tông chủ sẽ không rời khỏi đây.”

“Ừm.” Trần Hiết gật gật đầu: “Đúng rồi, có một tin tức, ta suy nghĩ mãi, cảm thấy vẫn nên nói cho sư phụ ngài nghe mới được.”

Tử Nhiên hỏi: “Cái gì?”

Trần Hiết không hề giấu diếm chút nào, nói: “Đệ tử của quý tông, Tần Mịch, bị người của Hạ gia đẩy vào trong khu Mê Vụ yêu vật hoành hành trong Yêu giới. Với sức của một mình hắn thì chắc chắn sẽ dữ nhiều lành ít.”

“Hạ gia!” Tử Nhiên nhíu mày, trong lòng nổi giận.

Quả nhiên, chuyện mà nàng lo lắng vẫn xảy ra.

Mặc dù Tán Nhân Dịch có không ít người, nhưng cũng khó đảm bảo chắc chắn sẽ gặp được đệ tử của Bất Hủ Tông..

“Sư phụ, xin lỗi, thi đấu đồ yêu, tuy ta có chức vụ giám sát nhưng cũng không thể làm trái với quy tắc mà ra tay tương trợ.” Trần Hiết cũng không muốn nói lời an ủi, tình huống trong khu Mê Vụ như thế nào thì hắn hiểu rõ nhất. Phạm vi có thể nhìn thấy tối đa là một mét, cảm giác cũng sẽ bị hạn chế, yêu vật ở đâu cũng nhìn không thấy, sao có thể tránh được những yêu vật đó tập kích được?

Bình Luận (0)
Comment