Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 740 - 【Vip】 Gặp Lại Hạ Nghiệp, Oan Gia Ngõ Hẹp

【VIP】 Gặp lại Hạ Nghiệp, oan gia ngõ hẹp 【VIP】 Gặp lại Hạ Nghiệp, oan gia ngõ hẹp

Chương 740: Gặp lại Hạ Nghiệp, oan gia ngõ hẹp

“Sao lại có loại nữ nhân hung hăng càn quấy như ngươi!” Phương Vĩ Kỳ bất đắc dĩ nói.

Là do lời hắn nói còn chưa đủ tuyệt tình sao?

Lúc này, ba nữ nhân còn lại cũng quyết định.

“Phương sư huynh, ta cũng không đi!”

“Cho dù ta chết thì cũng phải kéo theo một người.”

“Muốn đi thì cùng đi, nếu không thì ta cũng không đi.”

Ba nữ nhân nói xong, trong lòng Phương Vĩ Kỳ không khỏi thở dài lần nữa.

Hắn muốn dùng mạng của mình để tạo ra một cơ hội cho mấy người bằng hữu này có thể chạy trốn được, nhưng mà bọn họ đều không muốn đi.

Sao mình lại có một đám bằng hữu ngu như vậy chứ?

Thôi!

Thôi!

Hôm nay chết chung với nhau cũng không sao.

Nếu chết rồi, vậy thì kiếp sau làm bằng hữu.

...

Yêu sào.

Khi Tần Mịch càng ngày càng đi sâu vào trong thì một tiếng nước chảy vang lên.

“Có tiếng nước chảy, tiếng này tuyệt đối không phải là do dòng sông bình thường phát ra.”

Chảy xiết!

Chảy cực kỳ xiết!

Đây là cảm nhận đầu tiên của Tần Mịch.

Tần Mịch không khỏi tranh thủ bước nhanh hơn, đi không được bao xa thì một màu trắng xóa đập vào mắt.

Có ánh sáng thì sẽ có lối ra!

Tần Mịch tắt Hỏa Xà, phòng ngừa nhiệt độ của nó hòa tan vách đá trong động, khiến cho sụp xuống.

Đi theo ánh sáng, không được trăm bước thì một cái hang đá đập vào mắt.

Cuối của hang đá là một dòng nước che kín hơn phân nửa lối ra, Tần Mịch đến gần nhìn, thấy được rừng rậm ở phía xa thì xác định đây là một thác nước.

Cúi đầu nhìn, khoảng cách từ đấy đến đầm nước phía dưới chừng hai mươi trượng, nhảy xuống thì hoàn toàn có thể lông tóc không thương.

“Đi!”

Không nghĩ nhiều, Tần Mịch nhảy thẳng xuống dưới.

Từ nhỏ hắn đã sống ở Đảo Phi Ngư, khả năng bơi lội không thua gì Ngư yêu.

Trong tiếng nổ khi thác nước đập vào mặt nước của hàn đàm, một tiếng bịch vang lên.

Sau đó lại là một tiếng tiếng kêu đau đớn thảm thiết!

“Má ơi!”

“Sao nước này lại lạnh như vậy!”

Tần Mịch nổi lên mặt nước, sau đó vội vàng bơi vào bờ.

Nước trong hàn đàm này lạnh buốt tới trán, khiến cho đầu hắn cũng đau.

Vừa rồi không có dùng Hỏa Linh Chi Thể chống lại sự lạnh lẽo của hàn đàm, suýt chút nữa răng hắn cũng lạnh tới rụng. Bây giờ dùng Hỏa Linh Chi Thể chống lại mới ấm lên một chút.

Đang bơi lên thì Tần Mịch chợt bất động.

Bởi vì bỗng nhiên hắn nhận ra một vấn đề.

Hắn đột nhiên bước vào Thông Huyền Trung Cảnh.

Chuyện này vừa mới xảy ra thôi.

Hậu tri hậu giác, Tần Mịch mới phát hiện ra, lắc đầu cười, nỉ non: “Đúng là niềm vui ngoài ý muốn. Ta vốn nghĩ rằng cần phải có chút áp lực thì mình mới có thể đột phá…”

Cảnh giới đã thuận lý thành chương mà đột phá, chuyện cần phải quan tâm tiếp theo là đột phá cảnh giới của Hỏa Long Thuật.

Tuyền Qua Đồ mà tông chủ cho có năng lực đặc thù là thêm một.

Chỉ cần hắn tăng Hỏa Long Thuật lên đến cảnh giới đại thành, sau khi dùng Tuyền Qua Đồ thì khi vận dụng Hỏa Long Thuật, nó sẽ là cảnh giới viên mãn.

Đến lúc đó, lại tái đấu với những thiên tài của Bách Tông Liên Minh thì hẳn là sẽ dễ dàng hơn.

“Đợi chút nữa đi tìm một con Đại Yêu Thông Huyền Thượng Cảnh.” Dứt lời, Tần Mịch chậm rãi bò ra từ hàn đàm ra, vận chuyển Hỏa Linh Chi Thể hong khô toàn thân, nhưng mà vừa đi ra được mấy chục bước, tiếng nước của thác nước nhỏ lại một chút thì có những tiếng khác vang lên bên tai.

Tiếng tiếng cây đỗ, cành gãy.

Có tiếng đao kiếm va chạm.

Còn có tiếng mạch môn chấn chiến.

Tần Mịch phóng cảm giác ra dò xét: “Một người, hai người, ba ngươi... nhiều Thông Huyền Thượng Cảnh như vậy?”

Đột nhiên, cảm giác của Tần Mịch hơi ngừng lại.

Mấy khí tức quen thuộc xuất hiện trong phạm vi cảm giác của hắn.

“Đúng là oan gia ngõ hẹp!”

Tần Mịch nhảy lên một cái, nhảy vào trong rừng, vọt đến chỗ xảy ra chiến đấu. Xa xa, hình ảnh trong rừng đập vào mắt.

Tại khu rừng rậm bừa bộn, mười người vây quanh bảy người mà đánh.

Mặc dù không biết bảy người bị vây lại là ai, nhưng nếu bị bọn người Hạ Nghiệp vây quét thì không phải là kẻ địch.

Tần Mịch tìm một cái cây, đứng trên đó lẳng lặng xem tình hình chiến đấu.

Hắn không vội.

Hắn cũng không phải là người hiền lành gì, nhất định phải đi qua hổ trợ.

Hắn chỉ muốn làm chết đám người Hạ Nghiệp, dĩ nhiên, dưới tình huống bọn người Hạ Nghiệp chiếm ưu thế tuyệt đối về nhân số thì hắn phải tìm một cơ hội thích hợp trước đã.

Liễu Hạ Nguyệt một tay cầm kiếm, múa điên cuồng, mấy luồng Liễu Diệp Kiếm Khí đánh tới đối thủ của mình.

Đáng tiếc, mặc dù kiếm khí dày đặc nhưng đối thủ lại là một tên thanh niên Thông Huyền Thượng Cảnh.

Có vẻ như hắn cũng không định lập tức giết chết Liễu Hạ Nguyệt.

Có lẽ là thương hương tiếc ngọc, có lẽ là vì có ý nghĩ tà ác khác.

Một côn ngăn cản toàn bộ kiếm khí đánh tới, sau đó thanh niên mở miệng cười, nói: “Mỹ nữ, Liễu Diệp Kiếm Khí này của ngươi luyện cũng không tồi, có hứng thú gia nhập vào Vạn Côn Tông không?”

Liễu Hạ Nguyệt lạnh lùng đáp: “Có hứng thú, đương nhiên là có hứng thú, cho ta vị trí tông chủ thì ta sẽ suy nghĩ một chút!”

Nói xong, dáng người thay đổi, Liễu Diệp Kiếm Khí không ngừng đánh vào từng chỗ hiểm yếu của đối phương.

Mạch môn của thanh niên cũng chấn động, cây côn trước người xoay tròn, giống như hóa thành một tấm chắn, bảo vệ toàn bộ thân thể trong đó.

Thông qua kẽ hở khi côn xoay tròn, thanh niên không chút hoang mang, tiếp tục nói: “Nếu như ta chia cho ngươi một nữa cái giường thì có thể làm cho người từ bỏ vị trí tông chủ không?”

“Vô sỉ!” Liễu Hạ Nguyệt mắng.

Nhưng mà một tiếng mắng này lại càng làm cho đối phương vui vẻ hơn.

Đồng thời cười ha ha ha không ngừng.

...

“Chính là ngươi!”

Tần Mịch nhìn tên thanh niên Thông Huyền Thượng Cảnh đang không ngừng cười to trước mặt minh, chậm rãi đi tới.

Nếu là lúc trước, khi ở gần đối phương, cho dù có nấp kĩ cỡ nào nhưng trong vòng mười trượng, cho dù không phóng cảm giác ra thì Thông Huyền Thượng Cảnh cũng có thể phát hiện có kẻ địch ở xung quanh trong nháy mắt.

Nhưng mà hôm nay không giống, bây giờ trong đầu cái tên đó đang nghĩ đến chuyện khác.

Ngay trong khoảng cách mười trượng, Tần Mịch mở mạch môn ra, Hỏa Long chợt hiện ra sau lưng.

Khoảng cách mười trượng, Hỏa Long chớp mắt là tới, hoàn toàn không có cho đối phương có cơ hội phản ứng.

Bình Luận (0)
Comment