Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 744 - 【Vip】 Danh Vọng Thăng Cấp! Đi Tới Sào Huyệt Của Yêu Tộc —— Hồ Yêu Hoàng

【VIP】 Danh vọng thăng cấp! Đi tới sào huyệt của Yêu tộc —— Hồ Yêu Hoàng 【VIP】 Danh vọng thăng cấp! Đi tới sào huyệt của Yêu tộc —— Hồ Yêu Hoàng

Chương 744: Danh vọng thăng cấp! Đi tới sào huyệt của Yêu tộc —— Hồ Yêu Hoàng

Khi bên phía Tán Nhân Dịch biết được tin tức này thì rốt cuộc Bùi Vu cũng thở phào nhẹ nhõm.

Đúng!

Hắn hoàn toàn không có điều tra mà đã ban bố lệnh cho tất cả thành viên của Tán Nhân Dịch lui đến rìa Yêu giới!

Hắn lừa tất cả tầng lớp cấp cao của Tán Nhân Dịch!

Bùi Vu đang đánh cược, cược Ôn Bình sẽ không nói đùa.

Đứng bên cửa sổ, Bùi Vu thở một hơi thật dài, nhìn thoáng qua bầu trời dần sáng tỏ trên đỉnh đầu, nói: “Xem ra có mây đen lớn hơn sắp tới, Bách Tông Liên Minh, lần này các ngươi sẽ bị thương nguyên khí nặng.”

Bùi Vu không khỏi mừng thầm.

Bách Tông Liên Minh còn định đồ sát người của Tán Nhân Dịch trong Yêu giới.

Bây giờ ngược lại là Bách Tông Liên Minh mơ hồ, tai vạ đến nơi rồi mà còn không biết.

Bây giờ vừa mới bắt đầu mà ở cửa vào Yêu giới đã chết trăm người.

Trọng điểm là tất cả chỉ mới bắt đầu...

“Đi, đi gặp Ôn tông chủ lần nữa.” Bùi Vu cười đi ra cửa, đi tìm Ôn Bình.

...

Một đêm này Trần Hiết hoàn toàn không có nghỉ ngơi, vốn định cầm danh sách xếp hạng đó đi gặp sư phụ một lần, nhưng không ngờ ở chỗ Yêu giới lại xảy ra chuyện lớn như vậy.

Cửa vào Yêu giới chết trăm người lặng yên không một tiếng động, bao gồm nhiều Trấn Nhạc Cảnh như vậy, thậm chí còn có Trấn Nhạc Thượng Cảnh.

Một cảm giác bất an xuất hiện trong lòng Trần Hiết.

Bây giờ hắn không có thời gian suy tính chuyện gia nhập hay không gia nhập vào Bất Hủ Tông, bây giờ hắn chỉ muốn biết, rốt cuộc trong đám mây đen đang bao phủ trên đỉnh đầu có cái gì.

Trước kia cho dù là chuyện gì thì hắn đều có cái gì mình nắm hết trong tay.

Nhưng hôm nay không giống.

Hắn thậm chí còn không phát hiện ra bất kỳ dấu hiệu nào báo trước những chuyện lớn trong Hạo Hãn Thành.

Bọn người cứ như là đột nhiên xuất hiện.

Từ cửa vào Yêu giới về, ngồi xe thú đi trên đường về nhà, đnag đi thì bỗng nhiên hắn muốn đi gặp tông chủ Bất Hủ Tông, Ôn Bình.

Trần Hiết nói: “Đổi đường, chúng ta đi gặp tông chủ Ôn Bình của Bất Hủ Tông một lần!”

“Yêu vật Thông Huyền Hạ Cảnh, một con một trăm tích phân; yêu vật Thông Huyền Trung Cảnh, một con một ngàn tích phân; yêu vật Thông Huyền Thượng Cảnh, một đầu con một vạn tích phân. Yêu vật nửa bước Thần Huyền cũng mới năm vạn tích phân. Tại sao tích phân của Tần Mịch của Bất Hủ Tông đó lại cao như thế? Hơn hai mươi vạn tích phân, đúng là có chút đáng sợ.”

“Vốn cho rằng Tân Tú Chiến lần này thì Lục Tùng sẽ nhất chi độc tú. Dù sao cũng không có nhiều người có thể đạt tới nửa bước Thần Huyền trước hai mươi lăm tuổi, hơn nữa hắn còn được một trong ba đại Kim cấp chủ sự Tác Đồng Phương dạy bảo. Không ngờ lại bị một tên vô danh tiểu tốt vượt qua.”

“Cao hơn tới mười ba vạn tích phân, mười mấy ngày còn lại của thi đấu đồ yêu, cho dù Lục Tùng chuyên tìm yêu vật nửa bước Thần Huyền Cảnh thì sợ là cũng không giết được ba con, muốn vượt qua e là khó lắm.”

Sau khi có xếp hạng tích phân, phố lớn ngõ nhỏ đều đang bàn tán chuyện tích phân của Tần Mịch.

Nhưng mà có rất ít người nghi ngờ.

Có vẻ như trong lòng đa số mọi người đều mong đợi tình huống này xuất hiện.

Người trong Hạo Hãn Thành, lúc này đa số bọn họ đều đoán xem rốt cuộc Tần Mịch giết bao nhiêu con yêu vật.

Sau khi rời khỏi Yêu giới, Trần Hiết vòng đi tìm Ôn Bình, đang ngồi trong xe thú, nghe tiếng bàn tán không dứt bên ngoài xe thì chậm rãi nhắm nghiền hai mắt lại, rơi vào trong trầm tư.

Hắn có chút mờ mịt.

Từ sau khi Bất Hủ Tông xuất hiện ở Hạo Hãn Thành thì hắn không còn cảm giác nắm tất cả mọi thứ trong tay nữa.

Lục Tùng, được công nhận là người mạnh nhất thế hệ này, nói vượt qua liền vượt qua.

Nếu như hôm qua có người tới nói cho hắn biết thì chắc chắn hắn sẽ xem người đó như kẻ điên.

Trần Hiết cảm thán một câu: “Hóa ra Tần Mịch này vẫn luôn ẩn giấu mình, có thể vượt qua Lục Tùng trong một ngày thì sợ là thực lực mà ta thấy trong mấy ngày nay chỉ là một phần mười của thực lực chân chính của Tần Mịch. Lần này nếu như không phải bị bọn người Hạ Nghiệp bức bách thì không biết Tần Mịch này còn giấu tới khi nào.”

Hắn cho là mình đã đánh giá thấp Bất Hủ Tông, không ngờ hắn còn đánh giá thấp một thiếu niên mười lăm tuổi nữa.

“Đại nhân!”

Đang nhắm mắt mơ màng thì người hầu đánh xe bỗng nhiên hô một tiếng.

Trần Hiết mở mắt ra, bởi vì hắn cảm nhận được xe thú ngừng lại.

Đợi Trần Hiết xốc rèm trước mặt lên, đập vào mắt là một nam tử đang cầm quạt sắt chắn đường đi của ngựa.

Trong Hồ Thiên Địa, ngoại trừ một người thích cầm quạt sắt trong tay ta thì không còn người nào khácnữa.

Đó chính là Bùi Vu!

Bây giờ, Bùi Vu đứng giữa đường, trong tay ngoài cầm quạt sắt thì còn cầm một ít hộp, nhìn giống như là đang muốn đi tặng quà.

“Đi đường vòng.” Trần Hiết không muốn xung đột với Bùi Vu, chỉ vào ngỏ hẻm bên cạnh.

Người hầu gật gật đầu, điều khiển thú quay đầu, đi vào trong ngõ nhỏ.

Hình như là Bùi Vu hoàn toàn không có phát hiện chuyện xảy ra sau lưng mình, tiếp tục chậm rãi đi.

Đi vào ngõ nhỏ thì Trần Hiết bắt đầu mơ màng.

Bùi Vu muốn làm gì?

Cầm mấy cái hộp quà, hắn muốn đi gặp người nào?

Phái người theo dõi thì chắc chắn là không được, đối với nửa bước Địa Vô Cấm thì cho dù không phóng cảm giác ra thì tất cả gió thổi cỏ lay trong phạm vi vài trăm mét đều rõ như lòng bàn tay.

Phái người theo dõi không khác gì là phái người đi chịu chết.

Đang phỏng đoán xem Bùi Vu đi gặp người nào thì hắn vòng một đường khác đi tới chỗ ở của Ôn Bình thì vừa khéo cũng gặp được Bùi Vu ở cửa vào.

Bùi Vu không thèm nhìn hắn một cái, đi thẳng vào khách sạn.

“Hắn cũng tới gặp Ôn tông chủ?”

Trần Hiết bỗng có chút lưỡng lự, nên xuống hay là không nên xuống xe thú?

...

Vừa mở đôi mắt còn nhập nhèm do mới thức dậy thì tiếng của hệ thống vang lên bên tai.

“Nhiệm Vụ Du Lịch —— Danh Động Thiên Địa, vòng thứ nhất: Ma pháp xâm lấn, thuận lợi hoàn thành!”

“Nhiệm vụ ban thưởng: Một vạn điểm danh vọng.”

“Nhiệm Vụ Du Lịch —— Danh Động Thiên Địa, vòng thứ hai: Người người đều biết, thuận lợi hoàn thành!”

Bình Luận (0)
Comment