Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 810 - 【Vip】 Dùng Lực Lượng Của Yêu Đan Chém Yêu Thần

【VIP】 Dùng lực lượng của yêu đan chém Yêu Thần 【VIP】 Dùng lực lượng của yêu đan chém Yêu Thần

Đến lúc đó, căn cứ luật rừng, bọn hắn sẽ bị diệt vong.

Cho nên hắn nhất định phải mang tin tức này về.

Nhất định phải để cho những Yêu Thần khác biết.

Không thể để cho Yêu tộc ở Hồ Thiên Địa có cơ hội phát dục.

“Muốn đi!”

Hoài Không tan biến tại chỗ.

Sau khi đạt được tăng phúc, tốc độ tăng lên không ít, tuy Hắc Một chạy trước nhưng Hoài Không cũng không bị bỏ lại bao xa.

Thấy Hoài Không nhanh chóng đuổi theo, Hắc Một tâm niệm vừa động, dùng thủ đoạn mà hắn định dùng để đối phó Ôn Bình công kích Hoài Không.

Oanh ——

Đại địa trong phạm vi mấy trăm dặm đột nhiên bay vụt lên.

Động tĩnh kinh thiên!

Dọa cho không ít yêu vật điên cuồng trốn đi.

Giống như đây không còn là chiến đấu giữa Yêu Thần nữa mà là giống như thiên địa đang đánh cờ.

Khi nó từ mặt đất vụt lên, cảnh tượng càng kinh khủng hơn.

Đại địa cao tới ngàn mét, rộng tới mấy dặm bay lên.

Trọng lượng của nó không thể tưởng tượng nổi.

Nếu từ trên cao hạ xuống thì chắc chắn có thể tạo thành uy lực diệt thế.

Hoài Không giật mình, giờ mới hiểu được hóa ra Hắc Một vẫn luôn tích cóp lực lượng.

Nhưng khi nhìn thấy hắn chỉ dùng nó để cản đường thì hắn biết chắc chắn là đối phương đang sợ Ôn tông chủ, cho nên chỉ dùng nó để cản hắn mà không dùng nó như một thủ đoạn công kích.

“Đáng tiếc, không thể dùng năng lực thôn phệ, nếu không thì ta có thể thử nuốt nó.”

Hoài Không cảm thán một tiếng, chỉ có thể dựa vào bay tới đâm xuyên qua mảnh đất này.

Nhưng mà Hoài Không phát hiện, nó cũng sẽ di động theo.

Tuy là tốc độ của nó không nhanh nhưng lại có thể cản mình ở đây trong một thời gian ngắn, để cho Hắc Một có nhiều thời gian chạy trốn hơn.

“Tránh ra cho ta!”

Hoài Không giận dữ, vọt tới đúng vào mảnh đất khổng lồ đó.

Yêu đan tỏa sáng rực rỡ, yêu lực trong cơ thể dâng trào ra.

Cho dù tiêu hao hết mảnh lôi hải mà hắn mới ăn lúc nãy thì hôm nay hắn cũng phải đánh vỡ này mảnh đất khổng lồ này, không cho kẻ địch có cơ hội đào tẩu.

Phanh ——

Phanh ——

Liên tục đụng mấy lần, vách đá bị đụng nát, từng miếng rơi xuống như là thác nước.

Ôn Bình thấy thế thì nói: “Hoài Không, đừng cuống lên. Khi truyền thừa Yêu tiên bắt đầu thì Hồ Yêu Hoàng đã bị phong bế hoàn toàn. Truyền thừa không kết thúc thì bất kỳ yêu gì cũng không ra, không vào được. Chỉ là một con Yêu Vương Địa Vô Cấm thôi, chỉ được xưng là Yêu Thần mà không phải là thần chân chính.”

Hoài Không nghe vậy thì thở phào nhẹ nhõm.

Dừng lại không đụng nó nữa, hỏi: “Ôn tông chủ, vậy có cần đuổi theo nữa không?”

“Ngươi có thể dùng nó để thử xem lực lượng của ngươi bây giờ. Một cái vật thử cấp Yêu Thần cũng xịn lắm.”

Ôn Bình dứt lời, nhìn về mấy kẻ xâm nhập còn sống sót khác.

Chúng yêu vốn đang tránh ở một bên, không dám chạy cũng không dám nói lời nào, bị Ôn Bình nhìn khắp một lượt.

Ánh mắt hờ hững khiến cho chúng yêu run lên.

Bịch!

Chúng yêu quỳ xuống đất!

“Ôn tông chủ tha mạng!”

“Tiểu yêu nguyện làm trâu làm ngựa, xin ngài tha cho tiểu yêu một mạng!”

“Ta cũng vậy!”

“Ta cũng giống vậy!”

Lúc này, chín con Yêu Vương sánh ngang nửa bước Địa Vô Cấm đâu còn bận tâm tới mặt mũi nữa, dồn dập lạy Ôn Bình.

Ôn Bình nhìn chúng yêu, sau đó nói: “Đối với kẻ xâm nhập, vốn nên chém tận giết tuyệt. Nhưng nếu các ngươi cũng là yêu, Yêu Tổ Nhai là do các ngươi hủy, vậy thì giao công tác tu sửa lại cho các ngươi. Lần sau bổn tông chủ đến, ta hi vọng có thể nhìn thấy một Yêu Tổ Nhai chim hót hoa nở, giống như thế ngoại đào nguyên.”

“Cảm ơn ân không giết của Ôn tông chủ!”

“Cảm ơn Ôn tông chủ!”

Chúng yêu vui vẻ, vội vàng lạy tạ.

Ôn Bình phất tay: “Dừng lại, nếu lần sau đến, bổn tông chủ không nhìn thấy được một cái Yêu Tổ Nhai có thể khiến cho ta hài lòng thì các ngươi vẫn khó thoát khỏi cái chết.”

Nghe Ôn Bình nói như vậy, chúng yêu vội vàng cam đoan.

Còn độ tin cậy, Ôn Bình hoàn toàn không suy tính tới.

Tóm lại sau này Ôn Bình cũng sẽ không buông tha cho bọn chúng.

Tu sửa Yêu Tổ Nhai, xây dựng một chỗ dung thân đẹp đẽ cho tượng Nữ Oa chỉ là bước thứ nhất.

Sau đó còn phải đào mỏ.

Nửa bước Địa Vô Cấm Yêu Vương đào quáng thì hẳn là tốc độ sẽ rất nhanh.

...

Biên giới Hồ Yêu Hoàng.

Từ Hồ Yêu Hoàng đi thẳng ra chính là một cái hạp cốc lớn.

Hắc Một từ đó đi lên đây, bây giờ cũng phải từ đây đi xuống đó.

Thấy Hoài Không không có đuổi theo, Hắc Một mừng rỡ: “Yêu tộc ở Hồ Thiên Địa, nếu cho bọn họ trăm năm thì chắc chắn sẽ xuất hiện không ít Yêu Thần mới, hơn nữa còn có Tông chủ tông môn thần bí như vậy làm chỗ dựa, không bao lâu sau thì thân phận thợ săn và con mồi sẽ đảo ngược. Đáng tiếc, hôm nay để cho ta trốn được.”

Chỉ cần rời khỏi Hồ Thiên Địa, hôm nay hắn có thể trở về tộc.

Sau đó báo lại chuyện xảy ra trong Yêu tộc ở Hồ Thiên Địa, chắc chắn trong tộc sẽ toàn lực thảo phạt.

Diệt Yêu tộc ở Hồ Thiên Địa là một chuyện, một chuyện nữa là còn có thể cướp lấy truyền thừa Yêu Tiên.

“Đúng rồi!”

“Ta lại quên chuyện này!”

Hắc Một nhớ có yêu đã từng nói, Yêu Hoàng ở Hồ Thiên Địa chỉ có thực lực Đại Yêu bình thường.

Một yêu hai yêu nói, hắn không tin.

Dù sao hắn cũng thấy Hoài Không rồi.

Thực lực không yếu hơn hắn.

Nhưng mà có vạn, thậm chí mười mấy vạn yêu vật đều nói như vậy, độ tin cậy sẽ cao hơn.

Như vậy chứng tỏ là thực lực của Yêu Hoàng ở Hồ Thiên Địa đã tăng vọt lên trong một khoảng thời gian ngắn.

Có thể thấy truyền thừa Yêu Tiên mạnh cỡ nào!

Cho nên càng không thể cho Yêu tộc ở Hồ Thiên Địa có cơ hội phát dục.

“Hồ Thiên Địa, các ngươi chờ đó!”

Hắc Một dứt lời, nhảy vào trong hồ, bắt đầu bơi xuống hạ du.

Một đường thông suốt không trở ngại.

Tốc độ của Hắc Một cũng càng lúc càng nhanh.

Nhưng mà đúng vào lúc này, ‘phịch’ một tiếng, Hắc Một đâm vào “chướng ngại vật” trong nước.

Cú đâm này khiến cho đầu óc Hắc Một hơi váng.

“Thứ quỷ gì!”

Hắc Một nhìn về phía chỗ mình vừa đụng vào, thấy không có gì cả.

“Rõ ràng ta cảm nhận được có vật cản!”

Bình Luận (0)
Comment