Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 913 - 【Vip】 Thượng Cảnh Gia Nhập (2)

【VIP】 Thượng cảnh gia nhập (2) 【VIP】 Thượng cảnh gia nhập (2)

Ôn Bình lại không lo lắng gì, bởi vì bây giờ Vi Sinh Tinh Vũ cũng không gây ra sóng gió gì được trong Bất Hủ Tông. Bây giờ hắn chỉ chờ mong, chờ mong nhìn thấy dáng vẻ của Vi Sinh Tinh Vũ khi hoàn toàn thức tỉnh trí nhớ.

Trí nhớ thức tỉnh, người đã từng là nhị hoàng tử Khải Tinh Dư, lâu chủ Già Thiên Lâu lâu sẽ trở về.

Hắn rất tò mò, nhất định phải hỏi xem rốt cuộc tại sao nhịn hoàng tử Khải Tinh Dư lại biến thành Vi Sinh Tinh Vũ?

Đúng vào lúc này, Đao Ma cũng chạy tới chủ điện, liếc mắt thấy được Vi Sinh Tinh Vũ đang kêu rên.

Nguồn gốc của hắc ám!

Đao Ma ngẩn ra.

Quả nhiên, giống như những gì hắn nghĩ.

Cũng không phải là lâu chủ Già Thiên Lâu phóng ra Hỗn Độn Cực Dạ Thiên.

“Không đúng, nếu như không phải lâu chủ Già Thiên Lâu thì sao lại...” Đao Ma nhìn cảnh tượng trước mắt, khó hiểu.

Khi Ôn Bình nhìn thấy Đao Ma thì lạnh nhạt nói một câu: “Đao Ma tiền bối, ngươi chắc mình muốn xem tiếp chứ? Biết càng nhiều thì sẽ càng nguy hiểm. Nếu ngươi không đồng ý gia nhập vào Bất Hủ Tông thì rất có thể sẽ chết.”

Đao Ma nhìn về phía Ôn Bình, lại nhìn các vị trưởng lão Bất Hủ Tông một chút, sau đó kềm chế lòng hiếu kỳ lại.

Ôn Bình không giống như nói đùa một chút nào.

Vì tránh cho nhiều phiền phức hơn, không xem cũng được.

Ngay lúc Đao Ma chuẩn bị quay người rời đi thì đột nhiên Vi Sinh Tinh Vũ ngừng tru lên, đồng thời cũng đứng thẳng dậy. Mấy hơi sau thì đã đứng thẳng trong bóng đêm, tỏa ra một luồng khí tức đặc biệt.

Chỉ bình tĩnh đứng đó nhưng lại khiến cho người ta phải kinh sợ.

Ba người Long Nguyệt đều kinh ngạc không thôi, thậm chí có chút sợ hãi, nhịn không được muốn xuất thủ, nhưng mà bị Ôn Bình ngăn lại.

Ôn Bình nói: “Không sao, hắn đã thức tỉnh trí nhớ, bây giờ hẳn là hắn vô cùng tỉnh táo.”

Dưới sự chú ý của Ôn Bình, con mắt bên trái của Vi Sinh Tinh Vũ biến thành màu đỏ rực.

Tràn ngập yêu khí!

Ôn Bình kinh hãi, đó lại là một con yêu nhãn!

Vi Sinh Tinh Vũ lại giống như đệ tử Lâm Khả Vô trong tông môn, là con lai nhân yêu.

“Thú vị.” Ôn Bình thấp giọng lẩm bẩm một câu, con mắt đỏ rực bị Vi Sinh Tinh Vũ giấu đi.

Lúc này, hắc ám cực hạn cũng tan biến.

Bất Hủ Tông trở lại dáng vẻ như ban đầu.

“Tông chủ!”

Vi Sinh Tinh Vũ mở miệng chào Ôn Bình.

Ôn Bình đáp: “Ta còn tưởng là sau khi ngươi thức tỉnh trí nhớ thì sẽ trở mặt không quen biết nữa chứ.”

“Bởi vì ta xem trọng Bất Hủ Tông hơn, những chuyện mà ta làm không được, Già Thiên Lâu làm không được, nhưng có lẽ Bất Hủ Tông có thể làm được.” Trong ánh mắt thâm thúy của Vi Sinh Tinh Vũ không mang theo một chút cảm tình nào, lúc nói chuyện thì bộc lộ ra sự tự tin mạnh mẽ cùng với ngữ khí kiên quyết.

Ôn Bình cười nói: “Ngươi muốn hủy diệt U Quốc, tại sao ngươi lại cảm thấy ta cũng muốn hủy diệt nó?”

“Bởi vì Bất Hủ Tông sẽ không khuất phục dưới người khác.” Vi Sinh Tinh Vũ đáp.

Ánh mắt hai người nhìn nhau, trong lòng Ôn Bình không khỏi có chút vui vẻ.

Vi Sinh Tinh Vũ này cũng hiểu hắn.

Ôn Bình nói: “Kể từ hôm nay, ngươi chính là một trong số trưởng lão của Bất Hủ Tông, có thể chuyển vào khu ký túc xá ở, có thể hưởng thụ tất cả tài nguyên trong tông môn. Nhưng mà trước đó ta muốn biết thái độ của ngươi.”

“Xin tông chủ cứ nói.”

“Nếu như phân tranh giữa Bất Hủ Tông và Già Thiên Lâu kéo dài không ngừng, phát triển đến mức nguy hiểm tới đời sau của ngươi thì ngươi sẽ làm thế nào?”

“Nếu như bọn họ nhận vị lão tổ như ta thì Già Thiên Lâu chính là phụ thuộc của Bất Hủ Tông, nếu như bọn họ không nhận thì hãy khiến cho Già Thiên Lâu thành bàn đạp cho Bất Hủ Tông.” Khi Vi Sinh Tinh Vũ nói những lời này, hắn vẫn cực kỳ lạnh lùng, không có chút rung động nào.

Ôn Bình nói: “Bổn tông chủ rất hài lòng với câu trả lời của ngươi, sau này tu hành cho tốt.”

“Vâng, tông chủ!”

Vi Sinh Tinh Vũ đóng mạch môn lại.

Lúc này, Vân Liêu đi tới dò hỏi: “Vi trưởng lão, có muốn đến khu ký túc xa nghỉ ngơi một chút hay không?”

“Dẫn đường đi.”

Vi Sinh Tinh Vũ nói.

Một câu này khiến cho Vân Liêu thở phào nhẹ nhõm.

Đồng thời trong lòng Vân Liêu cũng mừng thầm.

Bất Hủ Tông có Vi Sinh Tinh Vũ gia nhập vào thì như hổ thêm cánh, tương lai có hi vọng!

Một bên khác, sau khi Ôn Bình đuổi mấy người Long Nguyệt đi thì gọi Đao Ma đang định lặng lẽ bỏ đi lại.

Đúng, không sai!

Những lời hắn mới nói lúc nãy.

Mục đích chính là để cho Đao Ma nghe được càng nhiều hơn!

Cứ như vậy, Ôn Bình lại càng có lý do không cho Đao Ma đi.

Danh chính ngôn thuận!

“Đao Ma tiền bối.”

“Không! Ta không nghe thấy cái gì cả! Ta... ta... không nghe thấy!”

Đao Ma vội vàng lắc đầu!

Khá lắm, người sáng lập Già Thiên Lâu lại không chết, hơn nữa còn gia nhập Bất Hủ Tông.

Nếu chuyện này lộ ra thì toàn bộ Triều Thiên Hạp đều sẽ chấn chấn động!

Lâu chủ đầu tiên của Già Thiên Lâu, đó là nhân vật như thế nào?

Nếu bị U Quốc biết được thì chắc chắn sẽ vận dụng toàn bộ quốc lực giết chết Vi Sinh Tinh Vũ.

Nhân vật như vậy mà Bất Hủ Tông cũng dám nhận!

Hơn nữa nghe hai người nói chuyện với nhau thì có vẻ như Bất Hủ Tông còn muốn đạp U Quốc xuống dưới chân.

Mặc dù tên gọi Đao Ma có một chữ ma nhưng không phải là hắn không sợ gì cả.

“Đao Ma tiền bối, ngươi chọn đi, gia nhập hay là tử vong? Ngươi biết nhiều lắm.”

Ôn Bình lạnh nhạt nói.

Nhưng mà hắn càng vân đạm phong khinh thì Đao Ma càng hồi hộp.

Giờ phút này, Đao Ma hoàn toàn không nghi ngờ chuyện Ôn Bình có dám nhận hắn hay không.

Bây giờ đổi thành hắn có dám gia nhập Bất Hủ Tông hay không.

Dù sao ngay cả Vi Sinh Tinh Vũ mà Bất Hủ Tông cũng dám nhận, còn muốn đạp U Quốc dưới chân, còn cái gì mà không dám nữa chứ?

bây giờ vấn đề là hắn có dám gia nhập Bất Hủ Tông hay không?

Đao Ma yên lặng không nói, tim không ngừng đập bình bịch, cũng đang xoắn xuýt vấn đề có nên gia nhập Bất Hủ Tông hay không.

Bình Luận (0)
Comment