Hệ Thống Sủng Phi

Chương 92

“Cục cưng xấu” ngày một lớn, cái mặt tròn như bánh bao trở nên mềm mại căng mọng, ngũ quan đặc biệt xinh đẹp.

Lúc này, Thiệu Tuyên Đế mới giật mình phát hiện thì ra con nhà mình cũng không xấu lắm. Bởi bé trai giống Thiệu Tuyên Đế, bé gái lại rất giống Yến An Quân, điều này làm cho Thiệu Tuyên Đế luôn mong chờ con trai chào đời bỗng tỏ vẻ yêu thích con gái một cách không bình thường, cho nên phụ hoàng cuồng con trai biến thành phụ hoàng cuồng con gái, đồng thời từ nay về sau không cách nào cứu chữa.

Nhũ danh của hai đứa bé bị Yến An Quân gõ bàn kết luận, bé trai đương nhiên vẫn gọi là Bánh Bao… thật ra cả hai đều vẫn gọi như thế, bé gái vẫn bị gọi là Bánh Trôi.

Đối với việc này Thiệu Tuyên Đế nghe xong liền đồng ý không nhưng nhị.

Con là do Bảo Nhi vất vả sinh ra, để nàng đặt một cái tên nàng thích thì có gì, chỉ cần nàng vui là được.

Đối với những nữ nhân khác, Thiệu Tuyên Đế cho bọn họ sinh con là ông trời ban ơn, còn đối với Yến An Quân, Thiệu Tuyên Đế luôn cảm thấy nàng chịu khổ vì mình, nhất là khi Bảo Phi sinh con, cảm giác này càng rõ ràng.

Nếu lúc đó Bảo Phi xảy ra chuyện gì, Thiệu Tuyên Đế không dám tưởng tượng hắn sẽ hổ thẹn và hối hận đến nhường nào.

Nhũ danh không có vấn đề, nhớ tới năm đó mẫu hậu gọi hắn Tử Ngự cũng chẳng mấy ai biết. Mặc kệ nhũ danh thô tục cỡ nào, chỉ cần đại danh không gọi là “Bánh Bao”, “Bánh Trôi” thì Thiệu Tuyên Đế đều có thể chấp nhận.

Thế nhưng cùng lúc đó, Thiệu Tuyên Đế hạ quyết tâm đại danh không thể để Bảo Phi đặt. Nếu không khi con trai con gái trưởng thành mới biết tên mình thô tục như thế thì phải làm thế nào?

Nhất là bé trai gọi Bánh Bao, tương lai sẽ là Hoàng Đế kế thừa ngôi vị, đối với tên gọi của bé càng không thể tùy tiện.

Vì vậy, tên gọi của hai thành viên vừa chào đời của hoàng thất cứ thế bị đưa lên chương trình hội nghị. Về chuyện này, Ngôn Thừa Tướng trầm ngâm một lát rồi báo lên tên mình nghĩ: “Tiểu Công Chúa điện hạ, chi bằng gọi là Như Hoa đi. “Rực rỡ như hoa, hương thơm ngào ngạt”.” Hắn chậm rãi ngâm ra, ngữ điệu trầm thấp.

Đẹp như hoa, đẹp Như Hoa.

Thiệu Tuyên Đế cực kỳ tán thành, quả là cái tên rất hay.

Thừa Tướng đại thần phong độ ngời ngời, phiêu dật như tiên lần đầu tiên đặt tên cho trẻ sơ sinh, nghĩ vỡ đầu mới tìm được cái tên “ý tứ sâu xa” đến thế.

Quá tục không được, quá nhã ngại tục, cứ không nhã không tục như thế lại vừa hay.

So ra, Bánh Bao thân là anh trai lại có đại danh bình thường hơn nhiều, là Quân Hoa, sau này nhất định quân lâm thiên hạ.

Trong trường hợp đó, tên này vừa truyền ra, cả hậu cung ồ lên.

Trước kia mọi người đều cho rằng Hoàng Thượng coi trọng Đại Hoàng Tử, dù sao Đại Hoàng Tử là đứa con đầu tiên của Hoàng Thượng, ý nghĩa chắc chắn khác biệt. Nay Hoàng Hậu không sinh hạ hoàng tự, Đại Hoàng Tử thân là con của Thục Phi nhất định là hoàng tử có địa vị cao nhất trong hậu cung, vì vậy dù nay Thục Phi đã vào Thiên Lao cũng không ai xem nhẹ Đại Hoàng Tử. Đại Hoàng Tử có một bà mẹ có tội thì vẫn là con của Hoàng Thượng, huống hồ hắn là người lớn tuổi nhất trong số hoàng tử, tương lai được truyền ngôi là rất lớn.

Tính đi tính lại vẫn thấy về vấn đề ngôi vị Hoàng Đế, Đại Hoàng Tử có phần thắng lớn nhất.

Chỉ không ngờ rằng đứa bé trong bụng Bảo Phi vừa chào đời, Hoàng Thượng đặt tên cho con trai Bánh Bao tất cả mới hiểu được.

Hoàng Thượng đây tỏ vẻ không coi trọng Đại Hoàng Tử?

Trong mắt Hoàng Thượng rõ ràng chỉ có đứa bé trong bụng Bảo Phi, Đại Hoàng Tử, Nhị Hoàng Tử gì đấy đều không quan trọng!

Con trai Bảo Phi vừa chào đời đã được trùm lên ý tứ quân lâm thiên hạ, sau này trưởng thành ai còn lay động được địa vị của hắn?

Bất kể rong cung bao nhiêu người nhức mắt, Yến An Quân vẫn không hề để ý chuyện bên ngoài, an ổn ở cữ trong Dưỡng Tâm Điện.

Hạng mục tài nghệ “Phá tẫn tàn cục (kỳ)” này từ khi mang thai tháng thứ bảy đã đầy điểm kinh nghiện, nếu muốn hệ thống thăng tới cấp thứ hai… Nay chỉ còn một mục “Hành vân lưu thủy (cầm)” là chưa hoàn thành.

Không biết tầng thứ hai sẽ là cái gì…

[Tinh! Thành công sinh hạ hoàng tử, củng cố địa vị, nhận được đầy điểm kinh nghiệm phi tần hậu cung đố kị. Thưởng cho điểm mị lực có thể phân phối +10, nhận được tước hiệu “người chơi vàng”, mời người chơi nhận phần thưởng.]

Yến An Quân vừa đùa với Bánh Bao và Bánh Trôi, vừa mở bảng tư liệu.

Tư liệu:

Một, hoa nhường nguyệt thẹn dưỡng thành thế nào:

Chưa đầy một nắm (thắt lưng): 100 [Đã hoàn thành mục tiêu cuối cùng: uốn thân không trở ngại]

Ngọc nhũ nõn nà (da): 100 [Đã hoàn thành mục tiêu cuối cùng: da như sữa bò]

Âm thanh của tự nhiên (giọng nói): 100 [Đã hoàn thành mục tiêu cuối cùng: quanh quẩn ba ngày, không dứt bên tai]

Phẩm quan quần phương (nhan sắc): 100 [Đã hoàn thành mục tiêu cuối cùng: sáng mù mắt cẩu Hoàng Đế]

Hai, tài nữ thường hiếm có:

Hành vân lưu thủy (cầm): 0%

Phá tẫn tàn cục (kỳ): 100%

Trâm hoa chữ nhỏ (thư): 100%

Hồn nhiên thiên thành (họa): 100%

Ps: —

Độ thân cận cùng mục tiêu: 100 [Đã hoàn thành mục tiêu cuối cùng: câu được con rồng vàng]

Điểm mị lực còn lại: 40 (có thể phân phối)

Phần thưởng đặc biệt của hệ thống: Hồi Hồn Đan (đã sử dụng), Thẻ Biết Trước (đã sử dụng), Thẻ Hiểu Rõ (đã sử dụng), Thẻ Thánh Mẫu (đã sử dụng), Thẻ Giữ Thai (đã sử dụng).

Kỹ năng hệ thống đặc biệt thưởng cho: Kim long hộ thể (Khi có Hoàng Đế bên cạnh, pk có thể toàn thắng bất cứ thế lực quân địch nào trong cung)

Tước hiệu hệ thống đặc biệt thưởng cho: Người Chơi Vàng (một kim bài thật, có tác dụng làm chìa khóa mở tầng thứ hai)

Tỉ lệ hoàn thành nhiệm vụ: 92% (một khi hệ thống đánh giá nhiệm vụ chưa hoàn thành, tắc xóa bỏ [rắc rắc])

Nhìn một đám đầy trăm phần trăm, Yến An Quân bỗng cảm thấy công sức khổ cực của mình không uổng phí.

Xem ra đọc sách dạy đánh cờ còn có thể tăng điểm kinh nghiệm là một cái bug của hệ thống, có điều hiển nhiên vấn đề “Hành vân lưu thủy (cầm)” này không thể dùng tiếp phương pháp xem cầm phổ. Nàng đã thực nghiệm rất nhiều lần, phát hiện chỉ có tự tay đánh đàn mới có thể tăng phần trăm, có điều lúc đó đang mang thai nên bị Thiệu Tuyên Đế nghiêm lệnh cấm, nàng đành cầm cầm phổ mà thở dài.

Đối với cầm nghệ tiến triển —

E rằng sau này còn cần nỗ lực hơn.



Sau khi tiểu Công Chúa được đặt tên, An Đức Lễ và một đám tiểu thái giám hỏa tốc truyền về Dưỡng Tâm Điện.

Không lâu sau Yến An Quân đã biết tin.

Nàng há hốc miệng không thể tin.

An Đức Lễ nịnh nọt nói: “Nghe nói do Ngôn Thừa Tướng đặt, gọi Như Hoa.” Hắn rất sống động dùng ngữ điệu lanh lảnh ngâm lại câu thơ Ngôn Thừa Tướng nói: “Rực rỡ như hoa, hương thơm ngào ngạt —- quả là rất đẹp.”

Yến An Quân giật giật khóe mắt, tên “Như Hoa” này bỗng khiến nàng rất muốn khóc. Hình như lần đầu tiên Ngôn Thừa Tướng nhìn thấy nàng đã không vừa mắt… Thật sự hắn không phải đang trả đũa chứ?

Bánh Trôi ở bên cũng như cảm nhận được ý tứ không tốt, vung cánh tay nhỏ khóc ầm lên, Bánh Trôi cực kỳ khỏe mạnh, mới mấy ngày tay chân đã mũm mĩm, nhìn qua có vẻ còn béo tốt hơn ca ca Bánh Bao một vòng.

Tròng mắt Bánh Bao đảo vài vòng, nghiêng đầu nhìn muội muội ở bên. Gương mặt cực kỳ giống Thiệu Tuyên Đế lộ ra vẻ ngu ngơ, dường như không hiểu vì sao muội muội cứ thích khóc, vẻ mặt ngốc nghếch kia nhìn rất tức cười.

[Phụt ha ha ha ha ha ha ha ha… Như Hoa… Phụt… Ha ha ha ha ha… (cười lăn qua lăn lại)]

“Câm miệng!” Nghe tiếng hệ thống quân cười nhạo, trong lòng Yến An Quân bốc hỏa.

[Tiểu Quân Quân, bản hệ thống quân lần này thật sự không cười nữa… (vẻ mặt nghiêm chỉnh)]

Hai giây sau…

[Xì….]

[Ha ha ha ha ha… (hệ thống quân đang cười đến co giật, xin đừng nhìn)]
Bình Luận (0)
Comment