Hệ Thống Trùng Sinh Của Tô Ảnh Hậu

Chương 112


Anh thấy cô khóc như vậy, bèn dừng lại không kể tiếp nữa.

Vì nếu nhắc thêm về quá khứ ấy thì cũng sẽ chỉ làm cho đôi bên thêm đau khổ khi nhớ lại.

Anh thật sự không muốn cô phải sống trong sự thù hận, bi thương của kiếp trước nữa.

Nếu kiếp này có thể, anh mong cô sẽ quên hết những đau buồn mà vui vẻ sống tiếp.
Từng lạc mất nhau rất lâu, từng nghĩ rằng sẽ không gặp lại nhau nữa, cũng từng hận bản thân tại sao không bày tỏ với đối phương.

Nhưng tất cả đã là quá khứ.

Người có duyên dù cho trắc trở cỡ nào thì vẫn sẽ đến được với nhau.
Cũng giống như anh và cô của hiện tại, sẽ không còn lạc mất nhau nữa, sẽ không phải nghĩ đến từ " giá như ", sẽ không cảm thấy hối hận vì bỏ lỡ một thứ gì đó quan trọng trong đời nữa.
Như vậy đã là quá đủ rồi.

Cùng nhau trải qua đời đời kiếp kiếp mãi bên nhau.

( Về đến nhà )
Tối hôm đó, anh ôm cô vào trong lòng, hai người không thể ngủ nổi.

Có lẽ do đã nói hết tất cả với đối phương nên giờ cảm thấy đau lòng thay cho người kia.
Sau đó, cô bỗng nhớ đến một điều quan trọng.

Cô chắc rất khó để có thể ở lại thế giới này bên anh.

Nhưng cô không biết làm cách nào để nói cho anh cả.

Sự việc hôm nay đã quá đủ rồi.

Cô không muốn anh phải đau lòng, lo lắng cho cô thêm nữa.

Suốt cả 2 kiếp sống, anh đều là người bảo vệ, che chở, lo lắng và hi sinh vì cô.
Cô thật sự không muốn phá vỡ cái ước muốn được sống bên cô hạnh phúc ấy của anh.

Càng không có đủ can đảm để đối diện với anh mà nói rằng : Em không thể sống cùng anh trọn đời trọn kiếp được.
-" Chúng ta đúng thật là có duyên ! Bỏ lỡ nhau nhiều lần như vậy mà cuối cùng vẫn đến được với nhau.

" _ cô nằm trọn trong vòng tay anh, giọng nói nhẹ nhàng du dương như một bản giao hưởng mang hương sắc ấm áp.
-" Mọi người thường nói tu 5 kiếp mới gặp được nhau, tu 10 kiếp mới trở thành phu thê.

Chúng ta sẽ trở thành đôi phu thê dĩ hòa vy quý bất chấp tháng năm có được không ? " _ anh hỏi cô, tâm trạng cũng hồi hộp chờ đợi câu trả lời của cô giống như mọi lần.
-" Được ! "
Anh chỉ chờ có 1 chữ đó của cô mà thôi.

Anh ôm trọn cô vào lồng ngực, thật ấm áp, thật dễ chịu.

Mùi hương trên người cô khiến anh có cảm giác hạnh phúc, thoải mái và vui vẻ hơn tất cả những vinh hoa phú quý phù du kia trong cuộc sống.

Cô nép vào lồng ngực anh, hơi ấm này cô có thể cảm nhận được rõ ràng.

Phút chốc còn cảm nhận được từng hơi thở, nhịp đập trái tim anh.
  Thôi đủ rồi đó, em ăn cơm tró của 2 người no muốn nghẹt thở luôn rồi !
^^ Tự dưng ra đây làm gì, mau vào hệ thống kia của em đi đừng ở đây phá hỏng chuyện tốt ! ^^
Hệ thống này đúng thật là giỏi làm người khác tụt mood mà.

Đang lãng mạn, hạnh phúc thì lại xen vào thật khiến cô tức chết mà !
 Haizzz, tình yêu khiến chị trở thành một con người khác rồi.

Đúng là gái có chồng khác hẳn.

Chỉ biết quan tâm chồng thôi, nhiệm vụ thì bỏ bê.

Em thông báo cho chị trước, đúng 00 giờ ngày mai là hạn cuối đó, chị cứ liệu mà hoàn thành nhiệm vụ đi.

Không lại bảo em không báo trước !
Nói xong, hệ thống " thân yêu " của cô lại biến mất mà không kịp cho người ta hỏi hay đàm phán, thương lượng câu nào.
-" Đó là hệ thống của em sao ? " _ anh đột nhiên hỏi khiến cô giật mình.
Tại sao anh có thể nhìn thấy được kia chứ ? Rõ ràng hệ thống này chỉ có một mình cô mới nhìn thấy thôi mà.


Cô thật sự rất muốn lôi cổ hệ thống kia ra đây hỏi cho ra nhẽ rồi kí đầu nó 7749 cái cho thỏa cơn giận.

Câu trước thì bảo với cô là hệ thống bảo mật, chỉ có cô mới nhìn thấy.

Câu sau không nói, không rằng đã có chuyện rồi.
-" À, ừm phải ! " _ cô lo sợ anh sẽ phát hiện ra nhiệm vụ kia và dần biết được về cái bản hợp đồng đó.
-" Vậy nhiệm vụ mà nó vừa nói là gì vậy ? Đấy có phải là vấn đề nan giải mà mấy ngày nay em suy nghĩ mãi không ? "
Thôi toang cô thật rồi, kiểu này biết nói như nào để không bị lộ đầu đuôi đấy.

Đúng là cái đồ hệ thống đáng ghét mà ! Khi không tặng cô mớ rắc rối siêu to khổng lồ này.
* Hệ thống cute đáng yêu thông báo : kí chủ đã bị trừ 50 điểm do xúc phạm hệ thống *
^^ Wtf ?? Cái gì ? Trừ 5o điểm ! ^^
Cô khổ sở lắm mới kiếm được vậy mà trong tích tắc tên hệ thống kia đã trừ mất của cô.

Thật đáng ghét !.

Bình Luận (0)
Comment