Hệ Thống Xin Xếp Hàng

Chương 112

Giá trị khiếp sợ đến từ Tiết Thành +125!

Giá trị khiếp sợ đến từ Triệu Tử An +65!

Giá trị khiếp sợ đến từ Hoằng Tiểu Bàn +77!

Giá trị khiếp sợ đến từ Trần La Canh +76!

Giá trị khiếp sợ đến từ Tôn Dật Đông +73!

Năm giá trị khiếp sợ đồng thời xuất hiện, chia ra đến từ lão sư trung niên cùng bốn học sinh nam.

Mặt Công chúa Đào Lệ Ti không đổi sắc, một bộ đã xem chân tướng nhìn thấu, căn bản không tin thần thái của ngươi.

Thẩm Phong cảm thấy không biết làm sao, mặc dù đây là lần đầu tiên gặp nàng, nhưng từ mấy phút sống chung ngắn ngủi này, hắn có thể cảm giác được ngôn ngữ, cử chỉ của vị công chúa này lộ ra đầy tự tin, ưu việt, kiêu ngạo, tựa như một con khổng tước tự luyến, tôn quý như phượng hoàng.

Đây có lẽ là sự giáo dục của tầng lớp quý tộc với một nàng công chúa, có lẽ sẽ để cho những thần dân với nô tính thâm căn cố đế ngưỡng mộ tôn sùng.

Nhưng đến từ Trung Quốc vào thế kỷ hai mươi mốt, Thẩm Phong chịu ảnh hưởng giáo dục "Tự do, dân chủ,bình đẳng", nên cảm thấy rất không thoải mái.

Xem ra, biện pháp để cho vị công chúa này tâm phục khẩu phục, cũng hơi khó khăn rồi.

Được rồi, lại phải biên câu chuyện.

Thẩm Phong nghĩ như vậy, vô cùng thuần thục mà nói phét:

- Cái gọi là ba năm thi không đậu Tinh Không học viện, chỉ là tin vịt của mấy người rảnh rỗi sau khi ăn xong bịa ra mà thôi, Triệu Tiểu Hi nghe tin vịt, lầm tưởng thật, cũng không thể trách nàng. Ba năm kia, ta quả thật không thi đậu Tinh Không học viện, nhưng bởi vì... trước thời gian thi mấy hôm, ta nhận được một phần thư thông báo trúng tuyển của một học viện khác. Lá thư kia khiến cho ta không chút do dự mà tử bỏ Tinh Không học viện.

Mục Thi Vũ nghi ngờ nói:

- Tinh Không học viện vô luận nói như thế nào cũng là đệ nhất học viện Tinh Diệu quốc, vậy học viện kia là gì mà có mị lực lớn đến nỗi để cho ngươi từ bỏ ý định thi vào Tinh Không học vện?

Thẩm Phong khẽ cười một tiếng, nói:

- Tinh Không học viện so với nơi đó chỉ là đom đóm với ánh trăng mà thôi.

- Làm sao có thể?

Mục Thi Vũ khó tin, nhưng chợt nghĩ tới điều gì, đôi mắt trợn to:

- Chẳng lẽ là...

Thẩm Phong mặt đầy tự hào nói:

- Không sai, chính là Học viện Đế Vương trong truyền thuyết!

Lời vừa nói ra, mọi người rối rít hít một hơi khí lạnh.

Giá trị khiếp sợ đến từ Đại Vũ +99!

Giá trị khiếp sợ đến từ Mục Thi Vũ +99!

Giá trị khiếp sợ đến từ Tiết Thành +355!

Giá trị khiếp sợ đến từ...

Lại là một vòng điểm khiếp sợ, ngay cả Đại Vũ cũng kinh hãi, thế nhưng Công chúa Đào Lệ Ti vẫn không hề bị lay động như cũ.

Học viện Đế Vương, chỉ điểm đế vương -- đây là truyền thuyết của linh năng đại lục. Trong truyền thuyết, gần như một nửa Đế Vương trên thế gian đều có gốc từ một học viện!

Truyền thuyết bao gồm lĩnh vực linh năng - Khải Tát Đại Đế, Ni Lộc đại đế, lĩnh vực chế tạo - Đoàn Tiểu Bạch, lĩnh vực văn học, lĩnh vực số học... Người mạnh nhất trong các lĩnh vực có một nửa tốt nghiệp từ Học viện Đế Vương.

Học viện Đế Vương này vô cùng thần bí, không người nào biết chính xác có những ai ở đó, cũng không người nào biết học viện ở đâu, cách thu nhận học viên mới như thế nào. Chỉ biết Học viện Đế Vương chỉ lấy một học viên có tư chất thiên tài, tư chất trở thành Đế Vương ở một lĩnh vực nào đó!

Đó vốn chỉ là truyền thuyết dân gian, nhưng mỗi khi có người hỏi những vị đế vương kia, "Học viện Đế Vương có thật sự tồn tại không" thì không ai thừa nhận nhưng cũng không chối bỏ!

Ngay cả Khải Tát Đại Đế cùng Ni Lộc đại đế đều lựa chọn yên lặng, không nghi ngờ chút nào, là ngầm thừa nhận!

Người đời cũng tin tưởng Học viện Đế Vương thật sự tồn tại, những thiên chi kiêu tử kia, không khỏi ảo tưởng mình sẽ được học viện nhìn trúng, nếu vậy thì sau này mình sẽ trở thành đế vương trên một lĩnh vực nào đó!

Thẩm Phong tự xưng mình nhận được thông báo, lời nói dối này không thể bị phanh phui bởi vì người ở chỗ này, bởi họ cũng không biết Học viện Đế Vương ở đâu.

Điều cần thiết duy nhất bây giờ là chứng minh thân phận học viên của Học viện Đế Vương.

- Học viện Đế Vương, chỉ lấy tư chất đế vương.

Đúng như dự đoán, Công chúa Đào Lệ Ti lập tức lên tiếng nghi ngờ nói:

- Nếu ngươi tự xưng nhận được thư thông báo trúng tuyển, như vậy có thể thấy ngươi có tài năng ở một phương diện nào đó. Bổn công chúa thật tò mò không biết lĩnh vực nào?

Sắc bén, chính xác. Vị công chúa này tản ra địch ý rõ ràng.

Thẩm Phong cảm thấy nghi ngờ, bọn họ rõ ràng là lần đầu tiên gặp mặt, tại sao nhằm vào hắn như vậy?

Không đúng, người nàng nhằm vào không phải hắn.

Thẩm Phong rất nhanh liền minh bạch nguyên nhân, từ đầu tới cuối, vị Công chúa Đào Lệ Ti này nhằm vào Đại Vũ!

Mẹ nó, nói ta cũng được, không sao, lại dám nhằm vào thiên sứ nhỏ nhà ta!

Khóe miệng Thẩm Phong hiện lên một nụ cười nhạt, xem ra không chỉ muốn cho vị công chúa này chịu phục, còn phải để cho nàng xấu hổ, mới xả được cơn giận này!

- Ta toàn năng.

Thẩm Phong cười lạnh nói:

- Tất cả các lĩnh vực ta đều thông thạo!

- Có chút ý tứ.

Công chúa Đào Lệ Ti như cười như không nói:

- Toàn năng tức tầm thường, biết tất cả các lĩnh vực có nghĩa không có lĩnh vực nào vượt trội, rất đáng tiếc, từ trước tới nay học viện Đế Vương chỉ thu đế vương ở một tài năng nào đó chứ không thu toàn năng.

Thẩm Phong khẽ cười nói:

-Nhãn giới quyết định thế giới, ngươi chỉ nhìn thấy toàn năng bình thường, tự nhiên không biết trên đời có một loại vừa là đế vương vừa là toàn năng! Bất kỳ một lĩnh vực nào ta cũng đều là đế vương. Ta là Đế Vương Chi Vương, là vua của các đế vương!

Đào Lệ Ti nhíu mày.

- Những lĩnh vực khác bổn công chúa không biết, nhưng ở lĩnh vực khoác lác ngươi nhất định là tài năng đế vương.

Thẩm Phong nhìn thẳng công chúa, tự tin nói:

- Sự thật thắng hùng biện, ngươi có thể thử một chút.

- Được, vậy thì thử một chút.

Đào Lệ Ti quay đầu nhìn bốn thiếu niên sau lưng, nói:

- Trong số các ngươi ai nguyện ý cùng vị là Đế Vương Chi Vương này so tài?

Bốn tên đến từ Tinh Không học viện thấy công chúa cùng Thẩm Phong nói chuyện mà ngừng hô hấp, lúc này bị công chúa hỏi, đều sững sờ tại chỗ.

- Ta.. .

Thiếu niên với tướng mạo già nua, cái đầu hói bóng loáng mới giật mình, hắn giơ tay nói:

- Hồi bẩm công chúa, tiểu nhân Trần La Canh, nguyện cùng vị bạn học này trao đổi kiến thức một cách thân thiện và công bằng!

Đào Lệ Ti hỏi:

- Ngươi am hiểu lĩnh vực nào nhất?

Trần La Canh nhìn qua khá khẩn trương, cà lăm nói:

- Đếm, đếm, lĩnh vực số học.

Công chúa Đào Lệ Ti hỏi lần nữa:

- Đã đạt được thành tựu nào chưa?

Trần La Canh chưa kịp trả lời, Tiểu Bàn đứng bên cạnh đã nói:

- Bẩm công chúa! Trần La Canh đạt được giải nhất số học toàn quốc, giải nhất số học trong kỳ thi số học năm nước, hạng nhất số học trong trận thi đấu với thánh vực, năm ngoái phát biểu luận văn "Lấy vi phân và tích phân lý luận đại số tuyến tính cùng quy luật liên hệ", vinh dự đạt được giải thưởng người mới xuất sắc, được mời gia nhập câu lạc bộ IQ cùng hiệp hội nghiên cứu số học của thánh vực! Năm nay...

Trần La Canh vô cùng cảm kích nhìn chăm chú Tiểu Bàn, ngay cả hắn còn không nhớ hết tất cả các giải thưởng đã đạt, Hoằng Bàn Tử lại thuộc như lòng bàn tay, đây đúng thật là anh em!

Công chúa Đào Lệ Ti bỗng nhiên ngắt lời nói:

- Dừng lại, nói một câu khái quát.

- Vâng!

Hoằng Tiểu Bàn dừng loại, mặt đỏ lên, rốt cuộc nói ra một câu tổng quát:

- Trần La Canh, là một trong những thiên tài trăm năm qua ít gặp ở lĩnh vực toán học, nếu xếp hạng ít nhất có thể xếp ba vị trí đầu.

Nhất thời Trần La Canh ngẩn người, run giọng nói:

- Quá khen, Tiểu Bàn ngươi quá khen...

Đào Lệ Ti quay đầu nhìn về phía Thẩm Phong, nói:

- Nếu ngươi được gọi là đế vương toàn lĩnh vực, chắc hẳn lĩnh vực số học cũng không ngoại lệ. Nếu Trần La Canh không được học viện Đế Vương thu nhận, như vậy hắn không phải là thiên tài về số học, theo lý trình độ của hắn còn dưới ngươi. Bổn công chúa nói, có đúng hay không?

Thẩm Phong gật đầu nói:

- Không sai, trên lý luận là như vậy.

- Ừ, vậy thì... so tài đi.

Công chúa Đào Lệ Ti nhẹ giọng nói.

Trần La Canh giống như đánh máu gà, tiến lên một bước, dáng dấp tên này tương đối thành thục, ngay cả cái đầu hói cũng mang đầy vẻ có học.

Hắn khí phách nói:

- Gần đây, ta quên ăn quên ngủ nghiên cứu một mệnh đề toán học, hy vọng cùng bạn học Thẩm trao đổi một chút.

- Được.

Thẩm Phong mỉm cười nói.

Trần La Canh hít sâu một hơi, nói:

- Cho n > 2. Chứng minh không tồn tại các nghiệm nguyên x, y, và z khác 0 thoả mãn phương trình x^n + y^n = z^n. Thẩm bạn học có thể chứng minh mệnh đề này không? Nếu như có thể, bạn sẽ chứng minh như thế nào?"
Bình Luận (0)
Comment