Hệ Thống Xin Xếp Hàng

Chương 115

- Hai số có tám chữ số nhân với nhau mà có thể tính nhanh hơn máy tính?

Trần La Canh cứng ngắc cười nói:

- Huynh đệ, ngươi chém gió vừa thôi chứ!

Thẩm Phong tựa cười mà không cười nói:

- Chín mươi chín vạn, bảy ngàn ba trăm ba mươi lăm tỷ bốn trăm năm mươi bốn triệu không trăm chin mươi chín ngàn, năm trăm bốn mươi sáu. (997,335,454,099,546)

- Aaa?

Trần La Canh mặt dại ra.

Thẩm Phong vẫy vẫy tay, nói:

- Đây là kết quả của phép tính 64561654 nhân 15447799, ta vừa đọc xong đề mục đã tính ra rồi.

Giá trị khiếp sợ đến từ Trần La Canh +99!

Trần La Canh bối rối, trực giác nói cho hắn biết đáp án này là chính xác, hắn dầu gì cũng là toán học thiên tài, dù không thể tính nhẩm ra phép nhân 8 chữ số, nhưng nếu tính toán từ từ theo mô hình hắn vẫn có thể tính ra.

Đáp án Thẩm Phong hoàn toàn phù hợp với mô hình hắn đang nghĩ trong đầu.

Nhưng Trần La Canh vẫn mạnh miệng nói:

- Ngươi tùy tiện nói một chuỗi chữ số, ai biết là thật hay giả?

- Đáp án là thật.

Đúng lúc này, Đại Vũ vẫn giữ yên lặng bỗng nhiên mở miệng:

- Đáp án đúng là 997,335,454,099,546.

Lời vừa nói ra, mọi người đều khiếp sợ, ngay cả Thẩm Phong đều ngẩn ra.

Trần La Canh gấp gáp hỏi:

- Ngươi cùng một phe với hắn, ngươi đương nhiên giúp hắn rồi! Ngươi nói đáp án là thật, chẳng lẽ ngươi tính ra!?

- Ừm.

Đại Vũ gật đầu, thấp giọng nói:

- Nhưng ta tính không nhanh, đúng mười giây đồng hồ mới tính ra.

Ngữ khí “Mặc cảm” của Tiểu Thiên Sứ cái làm mặt già Thẩm Phong đỏ ửng, đồng thời âm thầm giơ ngón tay cái lên.

Trâu bò rồi, hắn hoàn toàn dựa vào ứng dụng trình tự Innb - máy tính "Ý niệm đưa vào nháy mắt tính ra" nhờ tool mới được.

Còn nàng là tự tính 8 số nhân 8 số, đáp án nhiều đến mười lăm chữ số, độ khó rất cao, hơn nữa chỉ tốn mười giây, còn cảm giác mình bị chậm, trâu bò cũng vừa thôi chứ!

Trần La Canh bối rối, hắn giật mình, nhớ lại một câu nói được lưu truyền ở Tinh Không học viện "Đại Vũ nhà ta, duy ngã độc tôn", ý nói thành tích xếp hạng của các ngành học, người thứ hai có thể thay đổi, nhưng đứng thứ nhất xưa nay đều là Đại Vũ, đương nhiên bao gồm cả khoa số học.

Trần La Canh trong cuộc thi toán học cũng thường đạt điểm tuyệt đối, nhưng thỉnh thoảng bởi vì sơ ý bị trừ một hai phần, còn Đại Vũ, vẫn luôn tuyệt đối, mãi mãi là số một, ít nhất là cùng hạng nhất.

Nhưng Trần La Canh từ trước đến giờ vẫn khinh thường, hắn luôn đạt được phần thưởng cao nhất khi tham gia cuộc thi toán học, không để Đại Vũ, một người chưa bao giờ dự thi vào mắt.

Dưới cái nhìn của hắn, cuộc thi của học viện hoàn toàn không thể nói rõ cái gì, hắn chỉ cần tỉ mỉ, nghiêm túc một chút là có thể đạt điểm tuyệt đối.

Trần La Canh vẫn luôn cho rằng, hắn mới là đệ nhất toán học ở Tinh Không học viện.

Nhưng bây giờ kinh ngạc phát hiện, sự thực không phải như vậy.

Đột nhiên lòi ra một thiếu niên tự xưng đến từ học viện Đế Vương, tiến hành chứng minh định lý Địch Nhĩ Căn, triệt để nghiền ép hắn, Trần La Canh có thể dùng câu "Nhân ngoại hữu nhân" để tự an ủi mình.

Nhưng hắn vẫn cho rằng Đại Vũ không bằng mình, lại trong vòng mười giây tính nhẩm ra phép nhân tám chữ số, một việc hắn không cách nào làm được, Trần La Canh không chịu được đả kích như vậy!

- Ta không tin!

Trần La Canh nhìn Thẩm Phong và Đại Vũ, lạnh lùng nói:

- Ta không tin ngươi có thể trong vòng mười giây tính nhẩm ra đáp án của phép nhân tám chữ số! Ta cũng tuyệt đối không tin con người có thể tính nhanh hơn máy tính!

Thẩm Phong vẫy vẫy tay nói:

- Không tin thì ngươi thử xem đi. Ngươi cầm máy tính, còn ta nói đáp án, chúng ta thử xem ai nhanh hơn.

- Thử thì thử!

Trần La Canh hít sâu một hơi, là một học sinh toán, máy tính luôn được mang theo trên người, hắn lập tức lấy ra từ nhẫn trữ vật.

Hắn cũng không tin, con người có thể tính nhanh hơn máy tính!

Huống hồ, hắn dùng máy tính tính toán nhiều năm như vậy, tốc độ tay cũng không phải để trưng cho đẹp!

- Công chúa điện hạ, mời ngài ra đề.

Trần La Canh nhìn về phía công chúa, cung kính nói.

Gọi đây là cuộc thi công bằng giữa một người dùng máy tính và một người tự tính, Trần La Canh cũng phải mặt dày đỡ so tài, bởi vì hắn không thể thua, bất kể là vì công chúa Đào Lệ Ti, hay vì tôn nghiêm toán học thiên tài, hắn đều không thể thua.

Vì thắng lợi, hắn tình nguyện không chừa thủ đoạn nào!

Thẩm Phong lắc đầu nói:

- Nếu như để công chúa Đào Lệ Ti ra đề mục, vậy thì quá không công bằng.

Trần La Canh lập tức lạnh giọng nói:

- Thẩm đồng học muốn bạn học Đại Vũ ra đề mục? Thứ cho ta nói thẳng, ta cho rằng hai người các ngươi có tư thông! Thật không tiện, dưới cái nhìn của ta, ở đây chỉ có công chúa điện hạ là không có khả năng bị thu mua, cho nên để công chúa điện hạ ra đề, là công chính tuyệt đối!

- Không không không, ta không phải có ý này.

Thẩm Phong khẽ cười nói:

- Ý của ta là, công chúa Đào Lệ Ti ra đề mục đối với ngươi quá không công bằng. Ngươi nếu như một bên vừa nghe đề mục một bên đánh vào máy tính, vậy thì hoàn toàn không so được, ta cũng không muốn khi dễ người như thế. Ta cho rằng, cần phải tự ngươi ra đề, ngươi vừa đánh số vào máy vừa ra đề, thế này mới được.

- Hả?

Trần La Canh trợn mắt ngoác mồm, hắn ra đề? Hơn nữa còn vừa đánh số vừa ra đề?

Vậy chẳng phải là sao khi đọc xong các con số, hắn chỉ cần ấn nút "=" coi như ra đáp án sao?

Ấn bút "=" chỉ là chuyện trong nháy mắt, dù hắn còn phải đọc ra đề mục, nhưng nhiều nhất cũng chỉ mât 0 phẩy mấy giây mà thôi.

0 phẩy mấy giây tính ra phép nhân tám chữ số? Má ơi, điên rồi sao?

- Đúng rồi.

Thẩm Phong nhếch miệng cười một tiếng:

- Quy tắc ra đề là bốn phép tính+ - * /, chỉ cần phù hợp bốn phép tính kia, bất kể là mấy số, hay đọc nhanh thế nào, chấp đề mục của ngươi bao dài, dù ngươi đưa ra đề mục cộng trừ nhân chia dài trên mười phút đồng hồ, hết thảy không thành vấn đề!

Lời vừa nói ra, tất cả đều há hốc mồm.

Giá trị khiếp sợ đến từ Trần La Canh +99!"

Giá trị khiếp sợ đến từ Đại Vũ +99!"

Giá trị khiếp sợ đến từ Mục Thi Vũ +99!"

Giá trị khiếp sợ đến từ...

Trần La Canh run giọng hỏi:

- Ngươi, ngươi điên rồi sao?

Nào có người chơi như vậy chứ?

Chém gió cũng nên có chừng mực, làm người ta giận sôi vậy!

Ngươi muốn mọi người chết vì sốc à?

Bốn phép tính giải toán nhìn qua đơn giản, nhưng thực tế giấu một quy tắc dễ gây ra lỗi cực kỳ, chính là nhân chia trước, cộng trừ sau.

Lấy ví dụ như đề 56663 + 88855 * 66636 - 99965 / 55855 - 33355.

Một đoạn này là đọc từ trái qua phải, nhưng thực tế, quá trình giải toán phải là (88855 * 66636) - (99965 / 56663), sau đó mới + 56663 rồi - 33355 mới ra kết quả!

Quá trình giải toán không phải chiếu trình tự người đọc, mà cần phải căng cứ vào phép tính của mỗi con số!

Nói cách khác, trong quá trình Trần La Canh đọc đề, Thẩm Phong không thể tính từng con số, hắn nhất định phải nghe xong đề mục, nhớ kỹ tất cả con số và phép tính, sau đó trong vòng thời gian 0 phẩy mấy giây, tính ra kết quả!

Nếu đưa ra một đề mục cần đọc đến mười phút, bình quân mỗi ba giây đọc một con số và một phép tính, vậy có nghĩa Thẩm Phong phải nhớ đến 200 số có tám chữ số trở lên và 199 phép tính kèm theo đó, sau đó cần phải giải ra đáp án của toàn bộ chúng trong vòng chưa đến 0.1 giây.

Ngươi thử nghĩ xem, mỗi ba giây phải nhớ một số cộng thêm một phép tính, liên tục nhớ hơn hai trăm cái!

Hơn nữa, sau khi nhớ xong, còn phải trong vòng 0 phẩy mấy giây hoàn thành giải toán cộng trừ nhân chia cho các số đó nữa!

Đây căn bản không phải việc mà con người có thể làm được!
Bình Luận (0)
Comment