Hệ Thống Xin Xếp Hàng

Chương 2

“Ai... Đầu đau quá!”

Sau mấy tiếng, Thẩm Phong chậm rãi tỉnh lại, chỉ cảm thấy đầu đau như sắp nứt ra, giống như say bí tỉ sau khi uống rượu.

Ý thức còn đang trong đau đớn có chút hoảng hốt, bỗng nhiên một đạo thanh âm kỳ ảo dễ nghe vang lên trong đầu.

- Kí chủ, ngài rốt cục đã tỉnh.

Thẩm Phong sợ hết hồn, đột nhiên một ít hình ảnh quay chậm lóe qua bộ não, hắn bừng tỉnh nhớ lại những sự việc phát sinh trước khi hắn hôn mê.

Vô số hệ thống buông xuống, âm thanh “Đinh đinh đinh” vang lên không ngừng, loại cảm giác đau đớn như bị xé rách ra... Tất cả những thứ đó đều không phải là một giấc mơ!

Thẩm Phong trợn mắt lên, trên trán toát ra một tia mồ hôi lạnh.

Dường như nhận ra được trong lòng Thẩm Phong vẫn còn sợ hãi, thanh âm trong đầu lại vội vàng nói:

- Kí chủ ngài yên tâm, chuyện như vừa rồi tuyệt đối sẽ không phát sinh lần nữa.

Thẩm Phong nuốt một ngụm nước bọt, hắn không muốn lại trải qua cảm giác đau đớn như vừa rồi thêm một lần nào nữa, liền vội vàng hỏi:

- Bây giờ là tình huống gì?

Thanh âm trong đầu lập tức giải thích:

- Tình huống là như vậy...

....

....

Sau ba phút.

Sau khi nghe thanh âm trong đầu kia tỉ mỉ giải thích, Thẩm Phong rốt cuộc hiểu rõ tình huống bây giờ - Theo ngươi nói, trong đầu của ta chứa 10 ngàn hệ thống?

- Ừ, nói chính xác, là 10086 cái.

Thẩm Phong:

- Vì quản lí 10086 hệ thống này nên chúng lập ra ngươi, tồn tại để quản lí toàn bộ hệ thống?

Hệ thống:

- Đúng! Ta là thư ký chuyên môn hệ thống của ngài, giúp ngài quản lí tất cả các hệ thống, nếu như không ngại, ngài gọi ta ‘tiểu Bí’ là được rồi.

Thẩm Phong:

- Thư ký tiểu Bí, ngươi sẽ giúp ta an bài mỗi ngày một hệ thống?

Tiểu Bí:

- Không sai, nếu như không có bất ngờ nhỉ xảy ra, ta sẽ mỗi ngày đúng 12 giờ đêm vì ngài thay đổi một hệ thống.

Thẩm Phong:

- Một ngày một? Một năm 365 ngày các hệ thống thay phiên nhau?

Tiểu Bí:

- Đúng, tất cả sau khi thương lượng quyết định như vậy, chúng đã xếp thành hàng rồi...Nếu như kí chủ cảm thấy một ngày một là quá nhiều, vậy...

Thẩm Phong:

- Vậy còn chờ gì?

Tiểu Bí:

- A!?

Thẩm Phong:

- Nhanh hơn đi!

Tiểu Bí:...

Cá mắm cũng có ngày vươn mình, hiểu được cách hóa rồng.

Tầm quan trọng của hệ thống đối với người “xuyên việt”, Thẩm Phong đã đọc truyện online lâu năm rất rõ ràng, giống như tay đua xe Ferrari, bắt đầu xây dựng sự nghiệp kiếm tiền, tuy một mình nhưng có thêm trợ thủ đắc lực như vậy, không thành công bình thường cũng phải thành công lớn a.

Thẩm Phong khổ sở chờ đợi nửa năm, hệ thống rốt cuộc đã đến, hơn nữa kéo đến tận 10086 cái!

Hạnh phúc thực sự đến quá bất ngờ.

Cho nên mỗi ngày thay thế một loại hệ thống, hơn nữa hắn cũng không có sở trường đoán trước ngày mai sẽ đến lượt hệ thống nào, hắn cũng không có ý nguyện thay đổi hệ thống hiện tại... Những chuyện vặt vãnh nhỏ nhặt này có quan hệ gì tới hắn.

Dù sao tất cả hệ thống tồn tại đều rất trâu bò, chẳng lẽ lại đi so sánh các hệ thống với nhau?

Không quan trọng a!

Thẩm Phong đã không thể chờ đợi nhìn đồng hồ tiếp tục được nữa, đợi 12 giờ đêm nhanh đến!

Bây giờ đã là 23 giờ 59 phút, chỉ còn lại một phút đồng hồ thôi!

- Ngày đó sau khi hệ thống đồng bộ, tiểu Bí sẽ giải thích cho ngài công năng của hệ thống, và công bố nhiệm vụ mỗi ngày. Tiểu Bí bỗng nhiên nói.

Thẩm Phóng cười to nói:

- Ha ha, không cần giải thích, chẳng lẽ anh đây lại không hiểu hệ thống.

Thẩm Phong hưng phấn xoa xoa hai tay, nhìn chằm chằm vào kim giây trên đồng hồ.

Năm!

Bốn!

Ba!

Hai!

Một!

“Keng!”

Đến rồi!

Thẩm Phong ngừng thở, trong lòng vô cùng chờ mong.

“Keng! Hệ thống so tay vô địch đã đồng bộ...”

A?

Thẩm Phong nhất thời ngẩn ra, vô địch... Hệ thống so tay?

So tay...

Cờ-lê...

Bẻ...

- Vãi luyện, là ta nghe nhầm à?

Thẩm Phong suýt chút nữa bật ra tiếng kêu to!

- Không, ngài không có nghe nhầm. Căn cứ vào kết quả cuộc rút thăm, hệ thống thứ nhất cho ngài là ‘Hệ thống so tay vô địch’. Tiểu Bí không nể tình bổ đao.

Thẩm Phong nhanh chóng bị làm cho rối loạn.

Năng lực hệ thống so tay được dùng trong cái gì?

Ánh mắt Thẩm Phong đờ đẫn nói:

- A, ta nói tiểu Bí à, giải thích một chút cho ta về công năng của hệ thống nha.

Tiểu Bí:...

- Hệ thống so tay vô địch _ Bất luận đối thủ của ngài là ai, bất luận đối phương nắm giữ sức mạnh cường hãn cỡ nào, cũng không thể chiến thắng, hệ thống so tay vô địch nghĩa là gặp mạnh lại càng mạnh hơn, nắm giữ hệ thống ngài chính là bất khả chiến bại, là sự tồn tại vô địch.

Tiểu Bí dùng ngữ khí thì thầm nhưng mang nhiệt huyết sôi trào nói.

Thẩm Phong ngây người như phỗng nói:

- Vì lẽ đó... Công năng hệ thống này chính là so tay?

Tiểu Bí kích động đáp:

- Không sai! Công năng hệ thống so tay vô địch, bất kể là ai, cũng không thể đánh bại ngài.

Thẩm Phong thật hết chỗ để nói rồi!

Nói thế không biết hệ thống thiên đạo đồ thư, hệ thống cung cấp mỹ thực, hệ thống cửa hàng vạn giới sẽ như thế nào đây?

Nhiều hệ thống trâu bò như vậy lại đi đâu hết?

Vì sao lại ra hệ thống so tay vô địch?

Cái này tinh tướng thế nào?

Cũng không thể nào kéo một cao thủ đến và nói “Huynh đệ, so tay không?”, chắc chắn cao thủ đó không chửi ngươi thì cũng cho ngươi ăn một cái tát!

Thẩm Phong phẫn nộ nói:

- Ta có thể đổi hệ thống khác không?

Tiểu Bí như đinh chém sắt đáp:

- Xin lỗi, chen ngang và thay đổi là hành vi không được phép.

Thẩm Phong khóc không ra nước mắt, tâm nguyện thay thế hệ thống của bản thân không thể dựa vào, thực sự là quá ghê tởm?

Trời ơi! Đành cam chịu số phận vậy, chờ đến ngày mai báo 12 giờ đêm sẽ có hệ thống khác thay thế.

- Đúng rồi, vừa nãy ngươi nhắc tới mỗi ngày một nhiệm vụ là cái gì?

Thẩm Phong hỏi.

Tiểu Bí đáp:

- Trước giải thích cho ngài về mỗi ngày một nhiệm vụ, nhất định phải nói rõ ràng cho kí chủ_nắm giữ hệ thống cũng không có nghĩa là ngài trở thành tồn tại vô địch, lại càng không nhất định sẽ trở thành cường giả...Hệ thống chỉ cung cấp cho kí chủ một hạng công năng nào đó, để cho kí chủ trên con đường trưởng thành trở thành cường giả sẽ càng thêm thuận lợi. Kí chủ vẫn cần phải như cũ không ngừng nỗ lực, từng bước một rèn luyện, như vậy mới trở thành cường giả chân chính, điểm này, ngài đồng ý không?

Thẩm Phong trầm mặc chốc lát rồi gật gật đầu.

Theo hắn biết, có hệ thống không có nghĩa hắn ngay lập tức trở thành tồn tại vô địch, hệ thống chỉ đẩy nhanh tốc độ trưởng thành của kí chủ, chênh lệch nhau rất lớn, hơn nữa hắn nghĩ một phần hệ thống hệ thống bản thân nó tính cách đã như người trưởng thành.

Tiểu Bí tựa hồ thở phào nhẹ nhõm, ngữ khí nghiêm túc vừa rồi trở lên thoải mái, nói:

- Theo lý mà nói, sau khi kí chủ được một hệ thống nào đó, sẽ theo kế hoạch của hệ thống đó từng bước một trưởng thành. Nhưng ngài nắm giữ 10086 loại hệ thống, đồng thời mỗi ngày thay một hệ thống, trên con đường thăng cấp chắc chắn sẽ khác bình thường, vì lẽ đó tồn tại mỗi ngày một nhiệm vụ.

- Ngày hôm đó hệ thống trực ban sẽ căn cứ vào thực lực của kí chủ tuyên bố một...nhiệm vụ chuyên môn xứng với thực lực, đây chính là mỗi ngày một nhiệm vụ. Hoàn thành nhiệm vụ mỗi ngày, hệ thống sẽ căn cứ vào mức độ hoàn thành nhiệm vụ của ngài mà đánh giá.

Sau khi Thẩm Phong nghe xong chăm chú suy nghĩ, rất nhanh hiểu được ý tứ của tiểu Bí.

Nếu như chỉ có một hệ thống, như vậy nhiệm vụ hệ thống hẳn là theo trình tự, cứ như vậy thẳng tắp đi lên.

Nhưng mười ngàn hệ thống mỗi ngày luân phiên, nhiệm vụ cũng chỉ có thể tính theo từng ngày, giống điểm rời rạc.

Giả thiết rất hợp lý.

Thẩm Phong nghĩ vậy, hỏi:

- Vậy hôm nay nhiệm vụ là cái gì?

Tiểu Bí đáp:

- Lúc ngài tiến hành so tay, hệ thống sẽ tính toán đối thủ sử dụng sức mạnh nhiều hay ít, ghi chép tích phân. Nhiệm vụ hôm nay ngài đối mặt, chính là phải thu được mười vạn điểm sức mạnh.

Thẩm Phong cau mày nói:

- Điểm sức mạnh là khái niệm gì? Không có sự giúp đỡ của hệ thống, nếu ta dùng toàn lực, tính sơ sơ có thể có bao nhiêu điểm sức mạnh?

Tiểu Bí trả lời:

- Khoảng chừng trên dưới 50 điểm.

Thẩm Phong trợn mắt ngoác mồm.

Hắn dùng hết toàn lực mới được 50 điểm sức mạnh, mà nhiệm vụ lần này là mười vạn điểm?

Đây là khái niệm gì?

Bắt hắn nhất định trong vòng một ngày, dùng so tay đánh bại hai nghìn đối thủ cùng trình độ với hắn sao!

Tuy rằng nguyên chủ cũng không phải thiên tài gì, nhưng người trên phố cũng đâu phải đồ bỏ đi a!

Hắn đi tới chỗ nào nhiều người như vậy cùng so tay với hắn?

Thẩm Phong nghĩ đến chuyện phiền phức như vậy, lập tức có ý nghĩ buông tha cho con đường trở thành cường giả.

Đúng lúc này, một đạo âm thanh cơ giới hóa bỗng nhiên vang lên trong đầu hắn.

“Đinh! Lĩnh ngộ kĩ năng [bạo lực (cấp 1)]: Sử dụng kĩ năng này có thể khiến cho bắp thịt trong nháy mắt đột phát sức mạnh gấp đôi, kéo dài thêm một giây. Sau bạo lực, bắp thịt sẽ tiến vào trạng thái vô lực.”

Thẩm Phong kinh ngạc:

- A u, ta lĩnh ngộ kĩ năng này như thế nào?

Tiểu Bí:

- Đây là phần thưởng trải nghiệm có lợi ích.

Thẩm Phong ngạc nhiên:

- Có ý gì?

Tiểu Bí:

- Kĩ năng [bạo lực] là một trong những phần thưởng cho nhiệm vụ, vì đề cao tích cực cho ngài, đặc biệt để ngài trước đó trải nghiệm một lần! Tiện thể nhấc lên, [bạo lực] sẽ thăng cấp, tuy rằng bây giờ chỉ là cấp một, nhưng chỉ cần có đủ điểm sức mạnh, [bạo lực] sẽ không ngừng thăng cấp, số lần bạo phát sẽ không ngừng tăng cao, chỉ cần ngài có càng nhiều điểm sức mạnh, đẳng cấp của [bạo lực] càng cao. Nhưng ngài không mười vạn điểm, như vậy phần thưởng sẽ không còn hiệu lực, [bạo lực] cũng sẽ bị thu hồi.

Thẩm Phong trợn tròn mắt.

Mẹ nó! Cho hắn trải nghiệm thử một tí phúc lợi, đây không phải là dùng thủ đoạn chào hàng quen thuộc sao?

Trước hết để cho người trải nghiệm một lần cho nghiền, chờ thời điểm người nghiện, sẽ nói cho ngươi biết kỳ trải nghiệm đã qua, khi đó chẳng lẽ ngươi còn không ngoan ngoãn trả tiền?

Hệ thống cũng chơi cái trò này!

Nhưng không thể không nói, chiêu này đối với Thẩm Phong mà nói rất có hiệu quả, vốn là hắn không có động lực gì nhưng nghĩ tới hiệu quả của kĩ năng [bạo lực], sau đó tưởng tượng cảnh thăng cấp trong nháy mắt bùng nổ ra sức mạnh gấp năm, gấp mười, lập tức khiến hắn đứng ngồi không yên.

Đây tuyệt đối là thần kỹ giúp cá mắm như hắn vươn mình nha!

“Đây là buộc ta sử dụng một chiêu kia sao!”

Thẩm Phong vắt óc suy nghĩ hồi lâu, trong lòng nhanh chóng nghĩ biện pháp đối phó.
Bình Luận (0)
Comment