Doãn Nguyên nín thở, Lộ Ngôn đứng bên cạnh anh cũng không dám cử động. Một bóng áo đỏ nhanh chóng lướt qua mặt hai người. Doãn Nguyên rút ra thanh kiếm Đào Mộc chém tới, đạo bóng kia lại nhanh tránh vòng ra phía sau hai người, cửa thang máy lúc này đã đóng lại, cắt đứt nguồn sáng duy nhất ở lối đi.
Lộ Ngôn cầm một thanh kiếm gỗ Đào khác nhỏ hơn cũng đặt lên trước người tự bảo hộ cho mình, đề phòng nhìn 4 phía. Doãn Nguyên búng ngón tay “ Tách”, một đoàn ma trơi liền xuất hiện bên cạnh bọn họ.
Thế nhưng ngay vào lúc này, hộp thủy tinh chứa thiết bị phòng cháy cũng tự nhiên nổ lớn, mảnh vỡ thủy tinh như bị thao túng nhất loạt hướng về Doãn Nguyên cùng Lộ Ngôn.
Doãn Nguyên vẫn là phản xạ nhanh tay hơn, anh rút ngay trong túi ra một tấm bùa ném tới! Lá bùa bay bay trên không trung, tản mát ra một đạo hào quang, bao bọc lấy hai người Lộ Ngôn cản trở những mảnh thủy tinh phóng tới.
Thế mà không đợi Doãn Nguyên thở phào, những mảnh thủy tinh kia chuyển sang màu hồng sáng lòe, lá bùa trên không trung cũng tự nhiên bốc cháy, may thay đúng lúc này chúng tựa như mất đi linh khí điều khiển, nhất loạt rơi rụng đầy mặt đất.
Trong bóng đêm, Doãn Nguyên nắm lấy tay Lộ Ngôn đi tiếp trên hành lang dài, cố tránh đi những mảnh thủy tinh vỡ la liệt mặt sàn.
Ma trơi chiếu sáng khung cảnh xung quanh hai người, từng căn phòng giống hệt nhau, nếu không phải có số ghi trên cánh cửa thay đổi Lộ Ngôn còn cho rằng bọn họ như vẫn đang quanh quẩn tại chỗ.
1503, 1534, 1506……
Lộ Ngôn vừa chạy theo Doãn Nguyên vừa lẩm nhẩm trong miệng số phòng trên cánh cửa.
1507, 1508, 4444……
Ngay tại lúc Lộ Ngôn thấy có gì đó là lạ thì đã xảy ra chuyện!!
Không biết từ đâu xuất hiện, cánh cửa căn phòng 4444 đột ngột mở ra, một bàn tay đầy máu thịt bầy nhầy thò ra cùng tiếng cười bén nhọn vang lên ngay sau lưng Lộ Ngôn lao tới!
Vẫn là Doãn Nguyên phản ứng nhanh hơn, anh xoay người đem Lộ Ngôn kéo mạnh ra sau lưng, thanh Đào Mộc chi đâm về hướng sau. Thanh Đào Mộc chi vừa đụng tới đôi bàn tay đầy hắc khí kia cư nhiên bị gẫy làm đôi. Cùng lúc đó, một cỗ oán khí cực đại thổi quét qua, một bóng dáng nữ quỷ mặc áo đỏ cũng xuất hiện trước mặt hai người.
Nữ quỷ kia vì nhiễm đầy oãn khí mà khuôn mặt vặn vẹo dữ tợn, cả người một thân áo hỷ đỏ tươi thủ công tinh tế, trên cổ tay là chiếc vòng ngọc hồng đỏ, trên chân cũng là đôi hài thêu đỏ cổ xưa.
Nhưng đáng sợ nhất lại là đôi bàn tay dưới vạt áo, cả cẳng tay lúc này trắng nõn vô ngần nhưng mà mười ngón tay như biến dị dài to, bê bết máu đỏ chảy xuống, mang theo một cỗ nùng tinh khiếp sợ.
Đôi mắt cô ta cũng chuyển sang màu đỏ sậm gắt gao nhìn chặt Doãn Nguyên hai người, hận không thể đem ăn tươi nuốt sống.CÚT!!Thanh âm khàn khàn từ bốn phía truyền lại mang theo một cỗ trọng lực nặng nề, Lộ Ngôn nghe xong liền lảo đảo thiếu chút ngã sấp xuống, Doãn Nguyên thấy cậu không chịu nổi đưa tay ra đỡ.
Vừa lúc nữ quỷ hét lên Doãn Nguyên nhanh tay tung ra bảy lá bùa, chúng bay trên không trung tạo thành một vòng tròn khép kín đem Doãn Nguyên cùng Lộ Ngôn vây bảo hộ ở trong.
Nữ quỷ kia cũng không chịu thua, mười ngón tay đầy huyết nhục lẫn lộn nháy mắt vươn ra chọc thẳng vào hai mắt Doãn Nguyên. Anh cũng không hề né tránh ngay, trong miệng nhanh chóng lẩm nhẩm niệm chú. Quả nhiên, khi ngón tay kia vừa chạm tới vòng tròn do bùa tạo ra liền bị dội lại “ Ầm”một tiếng,thanh âm cảm giác như hai vật cứng va chạm nhau kịch liệt.
Nữ quỷ kêu gào thảm thiết, thu hồi lại hai bàn tay móng bị gẫy nát, đứng xa xa gườm gườm nhìn lại đây. Doãn Nguyên bước lên một bước, hai tay mười ngón nắm chặt, rồi ngón trỏ vươn ra, lại thu lại, tiếp đến ngón giữa mở rộng, kết thành Sư Tử Ấn, miệng niệm Kim Cương tát đóa Pháp thân chú. Trong phút chốc, sau lưng Doãn Nguyên hiện lên ánh hào quang chói lòa, nữ quỷ liền đưa tay lên che mắt, kêu thảm rồi lùi tiếp về sau.Thái Thượng Lão Quân hướng ta sát quỷ, chư thần bốn phương giúp ta trừ quỷ.Doãn Nguyên mở mắt, trong mắt như có ngàn vạn tia sáng lập lòe.Trước có Hoàng thần, sau có Càng chương, thần sư sát phạt, không tránh khỏi tai ương.Doãn Nguyên toàn thân thoát ra cỗ chính khí chói lòa, hai phe một bên vàng chính khí một bên oán khí đen lao vào đấu nhau, dần dà cỗ oán khí đen vốn nồng đậm cũng tan dần chỉ còn một ít lui lại canh giữ bên cạnh nữ quỷ.Trước có sát ác quỷ, sau trảm Dạ Quang, hà thần không phục hà quỷ dám đảm đương? Mau mau tuân lệnh kẻ kia.Doãn Nguyên vừa niệm xong câu chú ngữ cuối cùng thì bảy lá bùa đang bay trên không trung hợp về thành một lá, bạch quang thật lớn hướng về phái nữ quỷ phóng đi. Lúc này khóe mắt nữ quỷ áo đỏ chảy ra một dòng máu, ả đưa tay ra trước chống đỡ, bạch quang công kích thẳng vào vòng tay xích hồng, ả ra liền rít lên the thé, oán hận nhìn Doãn Nguyên rồi hóa thành một cỗ oán khí đen đỏ lẫn lộn biến mất trong không khí.
Trong lối đi đã khôi phục sự yên tĩnh như ban đầu, Doãn Nguyên định đứng lên nhưng cơ thể không nghe sai bảo ngã xuống. Lộ ngôn thấy vậy bất chấp thanh Mộc Đào chi trong tay chạy lại đỡ lấy anh.
Ngọn đèn hành lang sáng lên, hết thảy như không có gì xảy ra, nếu như trên mặt đất không xuất hiện một cái vòng tay hồng ngọc bị vỡ làm đôi, như chứng minh chuyện khi nãy không phải là giả.
Triệu Nguyên đi đi lại lại trong phòng, gấp đến độ đầu đầy mồ hôi. Vương Bội Sầm đã nhịn không được mà bắt đầu rơi lệ, tay cầm bao giấy vàng mà Doãn Nguyên đã chuẩn bị cho cô mà nghẹn ngào. Triệu Nguyên nhìn lão bà mình, mắng cũng không được, không mắng cũng không xong.
Di động từ hơn nửa giờ trước đã không còn bắt được tín hiệu, điện thoại trong khách sạn ngược lại không chỉ không gọi được mà còn có người liên tục réo chuông tới. Mấy lần Triệu Nguyên tiếp điện thoại thì đều nghe thấy bên kia không có người nói, chỉ có thanh âm vật gì ma sát rồi tiếng cười âm u mơ hồ, làm cho hắn sợ tới mức kéo hết dây nối điện thoại ra.
Rốt cuộc từ cửa phòng truyền tới tiếng chuông, Triệu Nguyên như được đại xá khổ hạnh, chạy nhanh ra cửa lớn, nhưng vừa tới nới hắn lại do dự chần chừ chưa mở cửa mà nhìn ngó qua lỗ mắt mèo trước.
Chỉ thấy vị Đại sư mà hắn mời tới đang được người hầu của mình đỡ lên sắc mặt tái nhợt đứng trước cửa. Đợi mãi Triệu Nguyên không mở cửa, Doãn Nguyên không kiên nhẫn bấm chuông thêm lần nữa.
Ngay lúc Triệu Nguyên còn do dự thì Vương Bội Sầm đã không chịu nổi nữa, cô bưng lấy cái bụng to của mình đi tới kéo cửa ra. Thế nhưng chuyện xảy ra ngay sau đó, chiếc bao giấy vàng Vương thị cầm trên tay ngay lập tức bốc cháy dữ dội, Vương Bội Sầm hét to một tiếng, nháy mắt té ngã. Triệu nguyên liền chạy lạy đỡ cô, mặt quay ra cửa nhìn lại, ngoài cửa làm gì có ai ở đó!!
Lão bà hắn đã hôn mê bất tỉnh trong lòng, cửa cũng chả thèm để ý đóng hay không, Triệu Nguyên kéo người vào đặt lên sô pha. Mà lúc này, người ban nãy vốn dĩ tới rồi mới lò dò đi tới, thấy cửa phòng mở toang hoang, Lộ Ngôn mới kinh hãi hỏi:Đây là làm sao vậy?Triệu Nguyên kinh nghi nhìn hai người trước mặt, người chắn trước vợ mình, giọng run run nói:Các người… Các người đừng có lại đây…..Doãn Nguyên mặc kệ Triệu Nguyên không biết hồ ngôn loạn ngữ cái gì đẩy người vào lại gần đỡ lấy Vương Bội Sầm. Trên mặt cô lúc này đã không còn một tia huyết sắc nào, duy nhất chỉ có chỗ mi tâm có một ấn kí đỏ sậm.
Triệu Nguyên lúc này mới để ý dị trạng vợ mình, kinh hoảng hô lên:Này.. đây là làm sao… Vừa nãy đâu có cái này.. Đại sư! Đại sư ngài cứu cô ấy cứu giúp tôi với….Doãn Nguyên liếc nhìn Triệu nguyên:Lệ quỷ vốn dĩ muốn lấy đi mạng của vợ ngài, tôi đã giúp cô ấy cản lại một kiếp vậy mà vẫn trúng ấn kí.Triệu Nguyên bị dọa đến không còn huyết sắc, hoang mang lo sợ hỏi:Vậy thì như thế nào mới tốt!Tôi có thể tạm thời áp chế quỷ khí, nhưng chỉ khi dẫn quỷ ra áp chế nó mới may ra cứu được cô ấy. Con quỷ này dường như đạo hạnh rất sâu, các người phải chuẩn bị tâm lý.Triệu Nguyên hai mắt vô thần, ngồi bệt xuống bên cạnh lão bà hắn. Lộ Ngôn cầm chiếc vòng ngọc đỏ sậm của nữ quỷ kia làm rơi ban nãy tiến lại gần hỏi hắn:Triệu tổng, anh có nhận thức được cái vòng tay này không?Triệu Nguyên bây giờ không còn tâm trạng nào nữa, hắn lướt qua chiếc vòng tay kia rồi lắc đầu.
Doãn Nguyên nói:Cái vòng tay này là tôi lấy được từ trên người nữ quỷ kia, Triệu tổng không nhận ra, xem ra chỉ còn phải hỏi phu nhân nội tình.Nghe xong mọi người nhất loạt nhìn về phía Vương Bội Sầm.
Vương Bội Sầm sắc mặt vẫn trắng nhợt như cũ hôn mê, mi tâm trên mặt vẫn là một màu ấn kí đỏ sậm, Doãn Nguyên nhìn xong liền nói với Triệu Nguyên:Triệu tổng nếu như ngài không nhanh chóng đưa ra quyết định, nhanh áp chế quỷ khí, chỉ sợ trong vòng ba ngày tính mạng của Triệu phu nhân không thể bảo toàn.Triệu Nguyên nghe nói thế, lập tức hồi thần:Không! Xin Đại Sư cứu cô ấy! Bằng giá nào phải cứu cô ấy giúp tôi!Doãn Nguyên gật gật đầu đối với Lộ Ngôn nói:Em giúp tôi đỡ cô ấy lên lầu.Lộ Ngôn nhanh chóng đem vòng tay kia cho vào trong túi, tiến lại gần giúp Doãn Nguyên. Triệu Nguyên cũng không yên lòng, cũng tiến lên đỡ vợ mình hỗ trợ.
Bên trong phòng ngủ, Vương Bội Sầm nằm thẳng trên giường, Triệu Nguyên cùng Lộ Ngôn đứng canh ở cửa đối diện với Doãn Nguyên ở cạnh giường.
Doãn Nguyên đem một tấm bùa vàng dán tại mi tâm Vương thị, bao trùm lên toàn bộ quỷ ấn, sau đó anh đem tay trái nắm lại bốn ngón ngón cái giơ ở không trung, làm nên thế Kim Cương quyền trạng, lại đem tay phải nắm lấy ngón tay trỏ trái đưa lên trước ngực, tiếp đến lại chuyển đem ngón giữa đặt vương góc ngón trỏ bên trên….
Mỗi chiêu thức lại biến hóa một tư thế. Trên lá bùa chu sa bút tích như rồng bay phượng múa, Triệu Nguyên cùng Lộ Ngôn đứng ngoài thở cũng không dám thở mạnh, nhìn Doãn Nguyên làm Kim Cương Luân ấn: “ Linh Bảo Thiên Tôn trợ giúp kẻ đồ này, đệ tử hồn phách ngũ tạng Huyền Minh. Thanh Long Bạch Hổ trận pháp xôn xao, Chu Tước Huyền Vũ thị vệ ta chân! Mau mau tuân lệnh “.
Lá bùa tỏa ra ánh đỏ rực rỡ, một mùi máu tươi theo đó cũng tràn ngập bốn phía.
NGOẠI ĐỀ
Tác giả có lời muốn nói: “ Doãn Nguyên! Cuối cùng ngươi cũng được thể hiện một phen!” * cười đểu – ing*
Lộ Ngôn: “ Sao thế này! Anh ăn thuốc tăng lực sao!”
Tiểu Loa: “ Uông uông!”
Doãn Nguyên: Hừ!
End # 15