Hiểu Lầm Kẻ Thù Là Chồng Yêu

Chương 16

Hạ Trầm Nguy một tay đỡ mông tôi, đột nhiên đứng dậy. Tôi hoảng hốt, lập tức vòng tay ôm lấy eo anh cho chắc.

Anh cứ thế bế tôi lên lầu trong tư thế thân mật như vậy.

Trong phòng ngủ, pheromone nhanh chóng tràn ngập không khí, đậm đặc mùi tuyết lạnh và hoa anh đào.

---

15

Mấy ngày sau đó, Hạ Trầm Nguy đều tan làm đúng giờ, toàn bộ thời gian rảnh gần như dành hết cho tôi.

Thỉnh thoảng tôi “kiểm tra bất ngờ”, anh cũng đều trả lời ngay lập tức.

Thậm chí còn chủ động đưa tôi xem điện thoại.

Trong danh bạ WeChat, tôi tìm khắp cũng không thấy liên hệ của Thẩm Tê Nhiên, cảm giác bất an trong lòng mới dần dịu xuống.

Đáng tiếc, đời không như mơ.

Hôm đó, hai chúng tôi ăn xong ở một nhà hàng.

Anh bất ngờ gặp đối tác hợp tác, phải trò chuyện, tôi bèn ngồi đợi ở sảnh.

Bất ngờ, có người ngồi xuống trước mặt tôi.

Người ấy kinh ngạc gọi tên tôi:

“Lăng Sơ?”

Nghe có người gọi mình, tôi ngẩng lên. Vừa nhìn rõ khuôn mặt đối phương, đồng tử tôi liền co rút.

Là Thẩm Tê Nhiên.

“Cậu làm gì ở đây?”

Cậu ta nhìn tôi đầy cảnh giác:

“Lại tới tìm anh Hạ đấy à? Cậu thật sự như oan hồn không tan mà!”

Một cơn tức giận vụt qua tim. Nhưng nghĩ đến tôi mới là chính thất, tôi hít sâu, đứng dậy mỉm cười duyên dáng:

“Tôi không được phép đến à? Tôi đến cùng chồng mình – Hạ Trầm Nguy đấy!”

Nghe vậy, Thẩm Tê Nhiên như vừa nghe truyện cười thế kỷ, bật cười mỉa mai:

“Chồng cậu? Cậu nằm mơ à? Anh Hạ làm sao có thể thích loại Omega hung dữ, mặt dày như cậu?”

“Cậu đừng có mơ tưởng đến anh ấy nữa!”

Tôi sững người.

Tôi vừa nghe cái gì thế?

Một Omega như tôi – ngoan ngoãn, hiểu chuyện, thấu tình đạt lý, chân thành, nhiệt huyết, đơn thuần, vị tha, cần cù, bền bỉ – mà bị nói thành ra thế này sao?

Thật là loại người độc mồm độc miệng.

Tôi nghiêm mặt:

“Cậu ăn nói cẩn thận một chút. Cẩn thận kẻo bị trời đánh.”

Thẩm Tê Nhiên cũng đứng dậy, bước sát tới gần, sắc mặt khó coi:

“Không ngờ đấy, mới một năm không gặp mà cậu lại biết giả nai rồi cơ đấy.”

Cậu ta hừ lạnh, ánh mắt lướt ra sau lưng tôi, rồi nhếch môi:

“Thử xem, cuối cùng anh Hạ sẽ đứng về phía ai.”

Nói rồi liền giơ tay kéo cổ tay tôi về phía mình.

Tôi thuận tay hất nguyên cốc nước trái cây lên người cậu ta.

Tôi – một Omega hiền lành dịu dàng – vốn rất ít khi tức giận.

Nhưng lúc hất nước đó, trong lòng tôi thấy sảng khoái chưa từng có.

Chưa kịp nói thêm lời nào, sau lưng tôi vang lên tiếng bước chân gấp gáp.

Là Hạ Trầm Nguy đến rồi.

Thẩm Tê Nhiên lập tức đóng vai nạn nhân trước:

“Anh Hạ, anh xem cậu ta kìa, lại bắt nạt người khác nữa rồi!”

Bình Luận (0)
Comment