Hồ Ca Phiêu Hương Ký

Chương 42

42

Thoáng khôi phục khí lực sau Chiêu Quân cảm nhận được cự vật nóng bỏng của Kha La vẫn còn hiên ngang hùng dũng khí thế mười phần cương mãnh còn bên trong cơ thể mình. Trong lòng của nàng không khỏi nổi lên nhàn nhạt thất bại ánh mắt ai oán mà liếc hắn, một nữ nhân như nàng mà lại không thể làm cho nam nhân của mình tận hứng làm sao trong lòng không hiện lên nhàn nhạt thất bại cho được cơ chứ.

Bởi vì tinh lực của bản thân quá dồi dào của Kha La đã khơi dạy lên cao ngạo trong lòng của Chiêu Quân, nàng kiều mị mà liếc hắn một cái rồi trong tay nhanh chống bấm một chỉ quyết để khôi phục lại “thương thế” của bản thân nàng.

Khi chỉ quyết trong tay của Chiêu Quân hoàn tất, một đạo lục quang từ cơ thể của nàng bùng lên bao lấy cơ thể của nàng trong nháy mắt rồi biến mất.

Khi “thương thế” của bản thân đã chữa trị hết, Chiêu Quân mặc kệ thích ứng được hay không thích ứng ngọc thủ chống lên ngực Kha La kiều đồn to tròn đẩy đà trắng bóng ưu nhã của nàng bắt đầu loạn động. Kiều đồn to tròn đẩy đà trắng bóng ưu nhã của nàng động tác dần dần nhanh hơn, âm thanh rên rỉ kiềm nén mà phát ra.

Khi Chiêu Quân bắt đầu một vòng “chinh phạt” mới Kha La hai mắt cũng không khỏi trừng lên bất ngờ mà nhìn nàng nghĩ “như thế cũng được...”. Không để cho hắn suy nghĩ nhiều thêm cái gì, huynh đệ bị vây chặt đến ngẹt thở trong tần tần mềm mại đã lôi hắn nhanh chống thoát khỏi suy nghĩ của bản thân hắn.

Nhìn đến hai đoàn mềm mại to tròn của Chiêu Quân không ngừng bùng phát hiệu ứng thị giác bởi động tác của nàng, nhiệt hỏa vừa mới áp chế xuống lại bùng lên không thương cảm gì hết mà thiêu lấy hắn hơi thở càng lúc càng trầm trọng. Nhìn Chiêu Quân bằng một ánh mắt nóng rực Kha La trầm giọng nói.

- Là nàng tự tìm đến đừng trách ta không thương tiếc nàng.

- Ân...

Khi vừa nói xong Kha La không chần chờ dùng lực áp nàng xuống dưới thân đoạt lại chủ động, ra sức mà bùng phát dục hỏa trong lòng một cách có kiềm chế.

Tuy là dục hỏa đốt hắn đến chịu không nổi nhưng hắn cũng không quên khoảng cách tu vi giữa nàng và mình. Không đến một chung trà thời gian sau Chiêu Quân dung nhan xinh đẹp đã bị một tần xuân ý phủ kín mị nhãn như tơ, âm thanh không còn kiềm nén nữa mà tiêu hồn thực cốt phát ra...

............*.... Cầu tlt a.()....

Khi vòng khai chiến thứ hai của nàng cùng Kha La kết thúc, hắn tiếp tục bắt lấy chiến thắng sau chổi.

Nhìn Chiêu Quân tiếp tục nhuyễn nhược vô lực như một vũng nước xuân mà nằm trong ngực mình nghỉ ngơi, rút kinh nghiệm từ lần trước hắn đã lấy huynh đệ của mình ngoài áp chế dục hỏa trong người lại không cho huynh đệ của mình tiếp tục giương cung bạt kiếm nữa.

Hiện giờ Kha La có phần an tâm mà ôn nhu vuốt ve ngọc thể tuyết trắng phấn nộn mềm mại sau khi vấn đỉnh Vu Sơn của nàng, nghĩ lại lúc Chiêu Quân bùng nổ hắn không khỏi mang theo vài phần bất đắc dĩ cùng sợ hãi mà cười khổ.

Chiêu Quân bùng nổ lên hắn thật là sợ hãi nàng đem chính mình cho làm hư.

“Nam nhân a có đôi khi cũng không nên quá hùng hổ a, có đôi khi yếu thế một chút bảo vệ sức khỏe nữ nhân của mình mới là chính đạo a...” nghĩ đi nghĩ lại Kha La không khỏi trong nội tâm cảm khái mà nói một câu.

Khi cảm khái một câu xong Kha La tâm tình bắt đầu trầm lắng lại bắt đầu dò xét kỳ lạ trong cơ thể của Chiêu Quân, ngưng thần nhìn kỹ dò xét xuống.

Không dò xét thì thôi nhưng khi Kha La tận tình điều tra một lượt nội tâm của hắn không khỏi rét lạnh lên, huyết mâu của hắn trở nên lạnh xuống. Nội tâm nộ hỏa không ngừng bóc cháy, Kha La tách ra một tia Nguyên Thần mang theo sát ý bên trong không thể kiểm soát được mà bắt đầu già thiên thực địa lan tràn ra xung quanh.

Khi Yêu tu cùng những tán tu ở bên trong Nam Hoang Sâm Lâm cảm nhận được luồn sát ý này nội tâm của bọn hắn không khỏi thùng thùng tăng nhanh gấp trăm ngàn lần bình thường, cơ thể vì sợ hãi trong nội tâm không ức chế được mà phù phù quỳ rạp xuống mặt đất run rẩy lên tục. Hô hô hai ba hơi thơ thời gian luồng sát khí kinh khủng này đã bao phủ toàn bộ Phàm giới, xuyên qua giới vực Tiên Phàm đánh thẳng vào Thần giới.

Nếu để sinh linh Thần Tiên Phàm tam giới biết rõ cái thứ phát ra sát khí kinh thiên đó chỉ là một tia Nguyên Thần của Kha La không biết bọn họ có thổ huyết mà chết vì tức giận hay không, chỉ là một tia Nguyên Thần có thể không khoa trương như thế có được hay không.

................

Trong hư không vô tận tại một mảnh đất yên bình, cảnh sắc như thế ngoại đào nguyên, tại vùng đất này bên trong một lương đình được bảo phủ bởi hoa đào.

Ngồi trong lương đình thanh nhã đó là một nữ nhân khoảng hai sáu hai bảy tuổi dung nhan xinh đẹp tuyệt thế, khí chất cao quý mị lực bức nhân.

Đi cùng với gương mặt xinh đẹp tuyệt thế ấy là mái tóc đen óng ánh như ngân hà, mày liễu hơi rũ mi dài cong vút, mắt phượng long lanh cùng con ngươi màu đỏ sâu thẩm chốt hút linh hồn người khác khi nhìn vào, chiếc mũi tinh mỹ trong suốt cao cao, miệng anh đào nhỏ nhắng hồng hào mộng nước.

Chiếc cổ thon nhỏ cao ngạo làn da trắng hồng như bảo ngọc, có thể nhìn thấy thấp thoán thân hình thướt tha ưu mỹ tuyệt đối của nàng bên dưới y phục, song phong to tròn cao vút ngạo nhân như muốn phá tan lớp y phục mà ra, chiếc eo thon nhỏ mềm mại, kiều đồn to tròn đầy đặng vễnh cao, đùi ngọc thon nhỏ linh lung, ngọc thối thon dài xinh đẹp, hai bàn chân nhỏ nhắn hồng hào kết hợp với các ngón chân như châu ngọc được sắp xếp tinh tế, nàng khoát trên người một bộ cung trang đỏ thẩm.

Nàng xinh đẹp đến làm chi người ta không dám nhìn lâu sợ nhìn lâu sẽ khinh nhờn dung nhan xinh đẹp tuyệt thế điên đảo chúng sinh đấy của nàng, nàng không phải là ai khác mà chính là mẫu thân của Kha La, Hoàng Đạo Cực Thần một trong Thư Ca Hồ Mị.

Như cảm nhận được Kha La tức giận, trên dung nhân tuyệt mỹ điên đảo chúng sinh của nàng lập tức phủ đầy hàn ý sát khí còn kinh khủng hơn cả Kha La lập tức tràn ra, âm thanh linh lung dễ nghe đầy dụ hoặc nhưng hiện giờ lại mười phần âm trầm lẩm bẩm.

- Trường Cung gia tộc nhân gan thật mập, can đảm làm nhi tử của ta tức giận.

Nhưng không biết nàng phát hiện cái gì hàn ý cùng sát khí kinh khủng của nàng nháy mắt biến mất, ngọc thủ linh lung như bạch ngọc mềm mại không xương của nàng đặt lên trán ưu nhã mà nhẹ lắc đầu một cái khe khẽ bất đắc dĩ thở dài.

Mẫu thân của Kha La có chút không biết nên làm sao để diễn tả tâm trạng của nàng hiện giờ, trong tâm nàng thì đã lập nên kế hoạch đợi hắn trở về mà phạt thật nặng. Cũng như Hồ Mị nhưng nơi còn lại của nơi đây cũng có một cái “kế hoạch trừng phạt” trong âm thầm lặng lẽ mà hình thành mục tiêu chỉ có một chính là đại sắc Hồ của chúng ta Kha La.

............

Thần giới.

Khi cảm nhận được luồng sát khí kinh thiên cùng một uy áp không thể chống cự này bao phủ toàn bộ đại địa của Thần giới, Bát Đại Chí Tôn Thần bên trong bế quan nhau nhau thức tỉnh mồ hôi lạnh toàn thân rậm rạp mà chảy khắp toàn thân.

- Ai là Đệ Nhất Chí Tôn cho bổn tọa cút ra đây.

Bát Đại Chí Tôn Thần chưa kịp bình ổn hoảng sợ trong lòng lại thì một giọng nói đầy uy nghiêm không cho phép bất kì ai chống lại vang lên trong đầu họ.

Bên trong cung điện của mình nghe được lời nói như một đạo mệnh lệnh này Đệ Nhất Chí Tôn đánh tan hoảng sợ trong lòng thay vào nội tâm chính là tràng ngập giận dữ bố hống một tiếng nói.

- Hừ! Để Bản Tôn xem là ai lại hùng hổ ra mệnh lên cho Bản Tôn cút ra gặp.

Đệ Nhất Chí Tôn xưng hào cũng không phải là tùy tùy tiện tiện có thể lấy được, nếu như Đệ Nhất Chí Tôn không thể sống đến ngày hôm nay được. Sở dĩ hắn có thể sống lâu với xưng hào Đệ Nhất này vì hắn có thực lực áp bảy người khác, duy chỉ có một người là hắn không thể làm gì cũng như người nọ không thể làm gì hắn...

Đệ Nhất Chí Tôn hừ lạnh một tiếng rồi mang theo nộ hỏa xong thẳng đến vị trí tỏa ra uy áp cùng sát khí kinh thiên ấy, đã hơn mười vạn năm nay không có một ai dám lớn lối như vậy trước mặt Trường Cung Gia Minh hắn như vậy rồi. Trường Cung Gia Minh muốn xem xem là ai lại mệnh lệnh hắn “cút” ra cho đối phương gặp.

Nghe được lời nói của Trường Cung Gia Minh, Thất Đại Chí Tôn còn lại không khỏi hiện lên biểu tình thương hại trong giọng mang cảm khái cùng nói một câu.

- Xem ra Thần giới sắp không có một người Đệ Nhất Chí Tôn này rồi.

..................

Phàm Giới.

Nam Hoang Sâm Lâm một khu vực nào đó ngồi bên trong Thứ Linh Xa, tuyết thế tuấn nhan của Kha La càng ngày càng đen. Trên gương mặt cùng ánh mắt của hắn đã không còn mang theo giận dữ cùng hàn ý, bởi vì khi hắn tách ra một tia Nguyên Thần đã đem tâm tình cùng sát khí sinh ra trong lòng đã cùng nhau đi đến thần giới cả rồi.

Kha La trên mặt sở dĩ hắc hóa là bởi vì một phút nóng giận của chính mình đã mang đến cho toàn bộ sinh linh Tiên Phàm hai giới đến một cái bóng ma tâm lý, nếu hắn không giải quyết cho nhanh thì hai giới sẽ triệt triệt để để mà hủy vì tâm ma kiếp toàn giới cùng độ.

Nghĩ đến toàn dân cùng nhau chơi đùa Tâm Ma Kiếp trong lòng Kha La không khỏi nhảy lên một cái, hắn nghĩ đến hậu quả sau đó không khỏi sưu sưu rơi vài giọt mồ hôi.

Không tiếp tục nghĩ lung tung nữa, cẩn thận ôm lấy Chiêu Quân nhẹ nhàng đặt lên giường lớn bên trong Kha La Cư của mình.

Ra khỏi Kha La Cư của mình sau, Kha La cũng không có cố kị gì nữa mà bật hết hỏa lực nhanh chống bấm niệm pháp quyết lau đi ký ức lúc sát khí của hắn tỏa ra. Làm xong tất cả hắn vội vàng trốn vào Kha La Cư.

............................
Bình Luận (0)
Comment