Chương 1526. Đương nhiên là có biện pháp
"Hạ Thiên, ta đã suy nghĩ rồi, chúng ta không quá thích hợp ở cùng nhau." Lam Y Nhân quay đầu nhìn Hạ Thiên, "Ta biết ngươi là người rất lợi hại, nhưng ta vẫn hiểu biết quá ít về ngươi."
"Tiểu Y Y, ngươi có thể chậm rãi tìm hiểu ta mà." Hạ Thiên nói rất chân thành.
"Nhưng ta không muốn tiếp tục tìm hiểu." Lam Y Nhân lắc đầu, "Tóm lại, xin ngươi rời khỏi đây đi."
“Ừ, vậy được rồi, ta lại đi tìm người khác.” Hạ Thiên có chút buồn bực, nhưng cũng không tiếp tục kiên trì nữa, “Vậy ta đi trước, nếu như ngươi thay đổi chủ ý thì nhớ gọi điện thoại cho ta......”
Nói đến đây, Hạ Thiên lại đột nhiên nhớ tới một việc: “A, không được! Hình như ta không có điện thoại, thôi vậy, Tiểu Y Y, ngươi xác định không thay đổi chủ ý sao? Nếu như ta đi rồi thì ngươi không còn cơ hội để hối hận đâu đấy.”
“Hạ Thiên, ta đã quyết định rồi, ta sẽ không hối hận.” Lam Y Nhân cảm thấy mình sẽ không hối hận, ngược lại bây giờ nàng đã có chút hối hận quen biết với Hạ Thiên. Cũng vì gia hỏa này mà hiện tại nàng xem như đã đắc tội với Tần Hải Duyệt, Quang Tây.
Tuy nàng không muốn có quan hệ gì mật thiết với đám người Tần Hải Duyệt Quang Tây, nhưng nàng cũng không muốn làm kẻ thù với bọn hắn, nhưng bây giờ có thể nói là hai bên đã kết thù.
"Tốt thôi, vậy ta đi đây." Hạ Thiên nói xong trực tiếp nhảy ra ngoài từ cửa sổ.
Lam Y Nhân khẽ giật mình, theo bản năng nhìn xuống, lại phát hiện Hạ Thiên hoàn hảo không chút tổn hại, đang nhanh chóng rời xa. Trong lúc nhất thời, nàng lại ngẩn ngơ, trước đó gia hỏa này bám dính nàng gỡ không ra, bây giờ nói đi thì đi?
Lam Y Nhân đương nhiên không biết, bây giờ Hạ Thiên vội vã tìm vợ, nếu như Tiểu Y Y không chịu phối hợp, vậy thì hắn quyết định thay sang mục tiêu khác.
Nhưng ở thành phố Quế này, người có thể được hắn xem như mục tiêu thật sự là không nhiều lắm.
"Cửu nha đầu còn không nghe lời hơn cả vợ Y Y, bây giờ Tiểu Y Y còn có chút ngốc, không biết ta là ai…. Ừm, quyết định lại cho Tiểu muội chân dài một cơ hội nữa." Hạ Thiên lẩm bẩm, hắn lập tức quyết định đi tìm Ninh Nhụy Nhụy.
Bây giờ, tổ trạch nhà họ Ninh.
Trong viện, Ninh Vọng Hải mới vừa cúp điện thoại, mà Ninh Nhụy Nhụy hơi có vẻ khẩn trương.
"Nhụy Nhụy, ta bảo người ta hỏi thăm một chút, cảnh sát bên kia không có ghi chép gì việc xảy ra trên đỉnh núi tuyết, mấy tên sát thủ tập kích ngươi cũng không có tin tức gì." Giọng của Ninh Vọng Hải hơi có vẻ trầm trọng, "Về phần Ninh Tứ thì bây giờ cũng mất tích, không rõ sống chết."
"Ông nội, cuối cùng hiện tại đang có chuyện gì đang xảy ra vậy?" Ninh Nhụy Nhụy rất khó hiểu, "Nếu như người bên nhà họ Hồ muốn đối phó chúng ta vậy thì cũng rất bình thường, nhưng Ninh Tứ không giống như do nhà họ Hồ phái tới, chẳng lẽ trong nội bộ nhà họ Ninh chúng ta có..."
"Nhụy Nhụy, có một chuyện mà ngươi không biết." Ninh Vọng Hải thở dài, "Vài ngày trước, ta lập một phần di chúc, mặc dù theo lý thuyết thì những gì viết trong di chúc sẽ được bảo mật, nhưng bọn hắn vẫn lấy được tin tức. Bây giờ bọn hắn biết ta đã để lại toàn bộ tài sản cho ngươi, vì vậy..."
Ninh Vọng Hải nhìn Ninh Nhụy Nhụy, ánh mắt mang theo vẻ cưng chiều: "Nhụy Nhụy, chuyện này cũng là do ta, làm cho hiện tại bọn hắn đều nhằm vào ngươi, nhưng đây cũng đúng lúc chứng minh lựa chọn của ta là đúng, những người kia không xứng đáng có được tài sản của ta!"
“Ông nội, ngươi, ngươi nói là, bọn hắn vì tài sản của ngươi cho nên phái người tới giết ta?” Ninh Nhụy Nhụy có chút khó có thể tin, “Vậy, vậy bệnh của ngươi......”
“Nhụy Nhụy, đây còn phải nói sao? Không có sự trùng hợp nào ở đây cả, ta bị người khác động tay động chân, ngươi gặp sát thủ, rõ ràng tất cả đều là bọn hắn làm trò quỷ. Còn về phần là kẻ nào trong bọn họ, hay tất cả mọi người thì bây giờ còn không thể kết luận được.” Ninh Vọng Hải tương đối bình tĩnh khi nói về vấn đề này, “Lần này may mắn gặp được vị Hạ thần y kia, nếu không bọn hắn thật sự được như ý rồi.”
"Vậy… ông nội, kế tiếp chúng ta phải làm gì đây?" Ninh Nhụy Nhụy có chút bận tâm, "Ở đây chúng ta không có người để dùng, hay chúng ta báo cảnh sát đi?"
"Cảnh sát nhiều nhất chỉ có thể bảo vệ chúng ta nhất thời, không có khả năng vẫn luôn bảo vệ chúng ta." Ninh Vọng Hải lắc đầu, "Hơn nữa bọn hắn đã phái cả sát thủ chuyên nghiệp, sợ là cảnh sát thông thường sẽ không có cách nào bảo hộ chúng ta."
“Vậy…. Chẳng lẽ chúng ta không có cách nào sao?” Ninh Nhụy Nhụy có chút lo lắng, giờ khắc này nàng đột nhiên có loại cảm giác, đó chính là thiên tai thiên nhiên cũng không bằng lòng người hiểm ác. Nàng từng khiêu chiến các trò cực hạn vô số lần cũng sẽ không hoảng hốt, nhưng bây giờ nàng thật có chút luống cuống.
“Đương nhiên là có biện pháp chứ!” Một giọng nói tiếp lời, nhưng lại không phải là giọng của Ninh Vọng Hải.
Ninh Nhụy Nhụy quay đầu nhìn lại, tức khắc giận sôi máu: "Nè, tại sao ngươi lại đến đây nữa rồi?"
Người tới đúng là Hạ Thiên, hắn nhìn Ninh Nhụy Nhuỵ, có chút kỳ quái: "Tại sao ta lại không thể tới đây chứ?"
"Hạ thần y, ngài đương nhiên có thể tới đây bất cứ lúc nào!" Ninh Vọng Hải vội vàng lên tiếng, tiếp đó lại nhìn về phía Ninh Nhụy Nhụy, "Nhụy Nhụy, ngươi nên đối xử khách khí với Hạ thần y một chút, hắn chính là ân nhân cứu mạng của hai chúng ta."
“Không sai, Tiểu muội chân dài, ta đã cứu cô mấy lần, cô phải nên lấy thân báo đáp ta mới phải.” Hạ Thiên tiếp lời.
“Nào có ai bắt người ta báo ân như ngươi chứ?” Ninh Nhụy Nhụy hung hăng trừng Hạ Thiên, “Nè, vừa rồi ngươi nói có biện pháp là ý gì?”
“Biện pháp ta đã nói rồi đấy.” Hạ Thiên thuận miệng nói: “Chỉ cần ngươi làm vợ ta thì các ngươi sẽ không có chuyện gì.”
Ninh Nhụy Nhụy lập tức nổi điên, tên lưu manh này đưa ra chủ ý xấu gì đây, nàng còn lâu mới làm vợ hắn!
"Không phải ngươi đi tìm vợ sao?" Ninh Nhụy Nhụy tức giận nói: "Thế nào rồi? Không ai nguyện ý làm vợ của ngươi à?"
Chương 1527. Đều là vợ ta
“Đúng, nơi này của các cô cũng chẳng có mỹ nữ, chỉ mấy người bọn cô miễn cưỡng được tính là đẹp thôi, nhưng đầu óc lại có vấn đề.” Hạ Thiên có chút buồn bực, “Cho cơ hội tốt vậy, thế mà cũng không cần, sau này, chắc chắn không có được cơ hội tốt như thế nữa đâu.”
“Đầu óc ngươi mới có vấn đề!” Ninh Nhụy Nhụy hung ác trợn mắt nhìn Hạ Thiên, “Đầu óc bình thường cũng sẽ không làm vợ của ngươi!”
“Tiểu muội chân dài, cô thực sự có bệnh rồi.” Hạ Thiên nhìn chằm chằm Ninh Nhụy Nhụy một hồi, tiếp đó mở miệng nói.
“Ngươi mới có bệnh đó!” Ninh Nhụy Nhụy tức điên lên, đây là mắng chửi người bệnh tâm thần cũng không cần trực tiếp như vậy chứ?
“Cô thật sự có bệnh rồi, trên khắp người toàn là nội thương.” Vẻ mặt Hạ Thiên vô cùng thành thật, “Chân phải và tay trái của cô cũng đã từng gãy xương, trên thân còn rất nhiều nơi từng bị thương, dù nhìn qua vẫn tốt, nhưng trên thực tế, đâu có thể tính là hoàn mỹ, dù bây giờ cô chưa cảm thấy gì, nhưng chờ tuổi cô lớn hơn chút, những chỗ này, nhất định sẽ có phát tác di chứng.”
“Làm sao ngươi biết?” Ninh Nhụy Nhụy sững sờ.
“Ta là thần y, đương nhiên biết.” Hạ Thiên thuận miệng nói: “Có điều, thật ra những thứ này cũng không phải chuyện gì lớn, chỉ cần cô làm vợ ta, ta nhất định sẽ giúp cô chữa khỏi hoàn toàn những nội thương này, ừm, về sau, cô muốn leo núi tuyết hay gì cũng rất đơn giản, bay thẳng lên là được.”
“Mặc kệ ngươi có ba hoa khoác lác thế nào, ngược lại, ta sẽ không bao giờ làm vợ ngươi!” Ninh Nhụy Nhụy tức giận nói, trong lòng lại âm thầm nghĩ, gia hỏa này còn có thể bay?
Dù gia hỏa này rất lợi hại, nhưng muốn bay, đó hơn phân nửa là khoác lác đi?
Lúc này, Hạ Thiên thực sự cũng có chút buồn bực, đầu óc Tiểu muội chân dài thật sự không dùng được, chuyện tốt vậy, nàng vẫn không đồng ý!
Ngay khi đó, chuông điện thoại di động chợt vang lên, Ninh Nhụy Nhụy rất nhanh đã kết nối, giọng điệu còn nghe ra được niềm vui sướng: “Khả Nhi, là ngươi à? Cái gì? Ngươi tới thành phố Quế rồi? Quá tốt, ngươi đang ở đâu? Được được được, ta lập tức đi tìm ngươi!”
Ninh Nhụy Nhụy cúp điện thoại, tiếp đó nhìn về phía Ninh Vọng Hải: “Ông ơi, Khả Nhi tới đây chơi, nàng đang ở trong khách sạn, ta đi gặp nàng một chút.”
“Ừm, nhưng ngươi nhớ cẩn thận chút, bây giờ đang không quá an toàn.” Ninh Vọng Hải gật đầu một cái.
“Tiểu muội chân dài, người tên Khả Nhi kia, có đẹp không?” Lúc này, Hạ Thiên chợt mở miệng hỏi.
“Nói nhảm, đương nhiên là đẹp rồi, người ta còn là ngôi sao lớn đó!” Ninh Nhụy Nhụy hừ nhẹ một tiếng.
“Ngôi sao à?” Hạ Thiên lập tức đã hết hứng thú, “Vậy nhất định không xinh đẹp, vợ Đại Yêu Tinh đã nói với ta, bây giờ minh tinh chẳng có ai đẹp bằng nàng.”
“Ngươi chỉ thổi phồng thôi, còn vợ Đại Yêu Tinh gì nữa, ta thấy ngươi đang nằm mơ!” Ninh Nhụy Nhụy hừ nhẹ một tiếng, “Ta nói với ngươi, Khả Nhi chính là một trong những minh tinh nổi tiếng nhất hai năm nay, chẳng những xinh đẹp, kỹ thuật diễn xuất cũng tốt.”
“Tiểu muội chân dài, cô mới là đồ ba hoa, khoác lác đó.” Hạ Thiên có chút không vui, “Khả Nhi gì kia, nghe tên cũng biết là sao chép rồi, sao mà xinh đẹp được?”
“Há, ngươi nói rõ ra cho ta, sao tên Khả Nhi lại là sao chép? Còn người ngươi nói kia, có thể là ai chứ?” Ninh Nhụy Nhụy có hơi tức giận, “Vợ Đại Yêu Tinh gì của ngươi, sẽ không phải tên là Khả Khả chứ?”
“Tiểu muội chân dài ngươi mới ngốc, vợ Đại Yêu Tinh là vợ Đại Yêu Tinh, Khả Khả là Khả Khả, vợ Đại Yêu Tinh chỉ ca hát, không quay phim, Khả Khả chỉ quay phim, không ca hát, chỉ là, các nàng ai cũng đẹp hơn ngươi.” Hạ Thiên liếc Ninh Nhụy Nhụy bằng ánh mắt như nhìn kẻ ngốc.
Ánh mắt này để Ninh Nhụy Nhụy có hơi phát điên lên, rõ ràng gia hỏa này mới là đứa ngu ngốc, còn dám nói người khác ngốc!
“Hạ Thiên, người bệnh thần kinh như ngươi, thế giới này, người có thể so sánh với Khả Nhi, thậm chí còn tuyệt hơn, chính là minh tinh Khả Khả, chỉ có mình nàng, chính là An Khả Khả, ta cũng không tin, Khả Khả là vợ ngươi được!” Ninh Nhụy Nhụy tức giận nói, nàng đương nhiên biết An Khả Khả, An Khả Khả những năm này rất ít xuất hiện, nhưng nàng ấy vẫn rất nổi tiếng như cũ.
Nói theo một góc nào đó, người bạn thân Khả Nhi kia của nàng, cũng chính là ngôi sao lớn Triệu Khả Nhi bây giờ, đúng thật là có chút trại theo tên của An Khả Khả.
“An Khả Khả chính là vợ ta mà.” Hạ Thiên nhìn qua Ninh Nhụy Nhụy, “Tiểu muội chân dài, Khả Khả nhà ta nhất định còn đẹp hơn Khả Nhi kia của cô.”
“Sao An Khả Khả là vợ ngươi được?” Ninh Nhụy Nhụy hiển nhiên không tin, “Hơn nữa ta cho ngươi biết, Khả Nhi cũng rất đẹp, ta không tin ngươi chưa từng nghe cái tên Triệu Khả Nhi này!”
“Cô bạn minh tinh của ngươi, tên là Triệu Khả Nhi sao?” Hạ Thiên có chút ngạc nhiên, “Tên của nàng quả nhiên là ăn theo rồi, ngay cả họ cũng bắt chước theo vợ Đại Yêu Tinh.”
“Đánh rắm, họ Triệu sao lại là sao chép?” Ninh Nhụy Nhụy nhịn không được mắng chửi người, “Ngươi ngược lại nói một chút, vợ Đại Yêu Tinh ngươi là ai?”
“Vợ Đại Yêu Tinh tên là Triệu Vũ Cơ, nàng là ngôi sao ca nhạc nổi tiếng nhất, Khả Khả là ngôi sao điện ảnh nổi tiếng nhất, cô bạn của ngươi, vừa vặn tên Triệu Khả Nhi, đây chắc chắn đang cố ý ăn theo đó.” Hạ Thiên nói rất tự tin, “Vợ tiểu yêu tinh từng nói, những nghệ danh, danh tự mà minh tinh dùng hiện nay, đều là cố ý ăn theo, ừm, còn được gọi là cọ độ nổi tiếng.”
Chương 1528. Nàng muốn giết ngươi
“Chờ đã, ngươi nói Triệu Vũ Cơ cũng là vợ ngươi?” Ninh Nhụy Nhụy sắp điên rồi, này sao có thể? Gia hỏa này có phải đang ảo tưởng điên cuồng rồi không?
“Đúng rồi, nàng chính là vợ Đại Yêu Tinh.” Hạ Thiên gật đầu một cái.
“Ngươi......” Ninh Nhụy Nhụy có hơi sụp đổ, “Không được, ta hỏi Cửu tỷ chút!”
Dù Ninh Nhụy Nhụy rất khó tin, nhưng vẫn quyết định xác nhận chút, cho nên, nàng lập tức bấm điện thoại cho A Cửu.
Một phút đồng hồ sau.
“A? Cửu tỷ, ngươi nói thật?” Ninh Nhụy Nhụy kêu lên, “Cái này, này sao có thể? Tên thần kinh đó không có khoác lác? A, ta muốn điên rồi......”
Ninh Nhụy Nhụy cúp điện thoại, nhìn qua Hạ Thiên, trong lòng đang rất rối tung rối mù, sao có thể được, Triệu Vũ Cơ và An Khả Khả, thật sự là vợ của tên bệnh thần kinh này ?
Ninh Nhụy Nhụy không hề muốn tin chuyện này, nhưng vấn đề đây là chính miệng A Cửu nói, nàng không tin ai, cũng sẽ tin A Cửu, nhưng vấn đề là, sao có thể như vậy?
“Tiểu muội chân dài, vợ của ta ai cũng đẹp hơn ngươi.” Lúc này, Hạ Thiên lại mở miệng, “Cho nên, nếu không phải ta đang thiếu vợ, ngươi cũng không có cơ hội làm đâu.”
“Dù xem như đây là thật, ta cũng không làm vợ ngươi!” Ninh Nhụy Nhụy rống lên một câu với Hạ Thiên, “Ta không nói chuyện với ngươi nữa, ta đi tìm Khả Nhi!”
Ninh Nhụy Nhụy nhanh chóng sải bước chân dài nghịch thiên của mình, chạy ra bên ngoài, nàng thấy nếu vẫn không đi, nhất định sẽ điên mất.
Một phút đồng hồ sau, Ninh Nhụy Nhụy lái xe rời khỏi tổ trạch nhà họ Ninh, trong đầu đã sớm loạn cào cào, lúc đầu, có bạn bè đến sẽ khiến nàng vô cùng vui vẻ, nhưng vừa biết được An Khả Khả và Triệu Vũ Cơ, cả hai đều là vợ của tên Hạ Thiên, thật sự để lòng nàng cực kì chấn động, đến mức bây giờ, nàng chẳng thể vui chút nào nữa.
Có điều, dù đầu đang rất loạn, Ninh Nhụy Nhụy vẫn một đường lái xe thuận lợi, rất nhanh đã đến khách sạn Tân Quế tốt nhất thành phố Quế.
Xe dừng lại, Ninh Nhụy Nhụy đi vào trong, bước thẳng tới cửa thang máy, bắt đầu đứng chờ, nhưng vào lúc này, bên cạnh lại đột nhiên truyền tới một giọng nói: “Tiểu muội chân dài, tốc độ của ngươi hơi chậm nha.”
Ninh Nhụy Nhụy thiếu chút nữa đã kêu lên, nhưng vẫn kiềm nén nhịn được, vừa quay đầu, quả nhiên đã thấy Hạ Thiên.
“Ngươi đi theo làm gì?” Ninh Nhụy Nhụy cắn răng, nàng cũng lười hỏi cuối cùng làm sao gia hỏa này lại tới được đây.
“Ừm, ta tới nhìn một chút, cô bạn tên Khả Nhi kia của ngươi.” Hạ Thiên lại nói thẳng ra suy nghĩ mình.
“Ngươi muốn làm gì?” Ninh Nhụy Nhụy tức giận nói: “Ồ, ta nói với ngươi, ngươi đừng có tìm nàng làm vợ nhỏ gì đó của ngươi đấy.”
“Ta đi xem trước.” Vẻ mặt của Hạ Thiên vô cùng thành thật, “Nếu nàng ấy thật sự xinh đẹp, nói không chừng, ta sẽ cho nàng cơ hội làm vợ của ta, nhưng nếu khuôn mặt của nàng không xinh đẹp, vậy phải để nàng đổi cái tên, không được sao chép của vợ ta.”
Đây thật là một người bị bệnh tâm thần chân chính!
Ninh Nhụy Nhụy lập tức đưa ra kết luận này, tiếp theo cũng lười nói chuyện tiếp với Hạ Thiên, vì cửa thang máy đã mở, nàng trực tiếp bước thẳng vào.
Hạ Thiên cũng đi theo vào thang, với chuyện này, Ninh Nhụy Nhụy cũng không nói gì, dù sao cũng không có cách ngăn hắn được.
Giờ trong thang máy đã không còn ai khác, hai người đứng bên trong, một đường đi thẳng tới tầng cao nhất.
Cửa thang máy vừa mở ra, Ninh Nhụy Nhụy đi ra ngoài, lập tức xuất hiện hai vệ sĩ cũng đang đứng chờ.
“Ninh tiểu thư, Khả Nhi tiểu thư đang đợi cô ở trong.” Một người vệ sĩ mở miệng nói, rõ ràng hắn đã biết Ninh Nhụy Nhụy sẽ đến.
“Ninh tiểu thư, vị này là......” Một vệ sĩ khác nhìn qua Hạ Thiên, hơi nghi hoặc một chút.
“Hắn là bạn ta.” Lúc này, Ninh Nhụy Nhụy cũng không có nói bậy, đa phần do không muốn để Hạ Thiên có thêm va chạm gì với mấy người vệ sĩ này, dù sao, nàng cũng từng thấy được bản lãnh đánh nhau của hắn, nếu đánh thật, hai vệ sĩ đó chắc chắn sẽ bị thiệt thòi.
Nghe Ninh Nhụy Nhụy nói vậy, hai người vệ sĩ kia cũng không cản lại, Ninh Nhụy Nhụy tiếp tục đi thẳng về trước, rất nhanh đã tới cửa căn phòng.
Cửa phòng mở ra, một giọng nói dễ nghe nhanh chóng truyền đến: “Nhụy Nhụy, ngươi nhanh vậy đã đến rồi?”
Một cô gái tuổi trẻ xuất hiện ở cửa vào, ăn mặc trông vô cùng phổ thông, dáng người lại coi như không tệ, chỉ là, vẫn còn chênh lệch rất nhiều nếu so với Ninh Nhụy Nhụy, đặc biệt là đôi chân, càng thua xa.
“Khả Nhi, ngươi tới, ta đương nhiên phải nhanh chóng đi gặp rồi!” Ninh Nhụy Nhụy và cô gái trẻ tuổi ôm nhau, há, nàng hình như cao hơn người ta vừa đúng một cái đầu.
“Trước tiên qua đây đã.” Mỹ nữ kia, cũng chính là Triệu Khả Nhi lôi Ninh Nhụy Nhụy vào trong gian phòng, sau đó lại ồ một tiếng, “Nhụy Nhụy, ngươi còn mang bạn tới à?”
Nhìn qua Hạ Thiên, vẻ mặt của Triệu Khả Nhi có hơi kì quái, nguyên nhân rất đơn giản, đến bây giờ, Hạ Thiên vẫn mặc áo thun quần đùi kèm theo một đôi dép lê.
“Ta không phải bạn, mà là chồng cô ấy.” Hạ Thiên lại mở miệng nói.
“Há, Hạ Thiên, ngươi tên bệnh thần kinh này, từ khi nào ngươi trở thành chồng ta vậy?” Ninh Nhụy Nhụy lập tức muốn điên lên, đây là người gì thế, nào có ai nói bậy bạ như tên này chứ?
“Tiểu muội chân dài, ta sớm muộn gì cũng là chồng của ngươi thôi.” Hạ Thiên nghiêm túc nói: “Vì nếu ngươi không làm vợ ta, vậy đợi lát nữa có người muốn giết ngươi, ta sẽ không cứu ngươi.”
“Ngươi nói hươu nói vượn gì đó? Ở đây, sao lại có ai muốn giết ta được?” Ninh Nhụy Nhụy tức giận nói.
“Chính là nàng ta muốn giết ngươi.” Hạ Thiên lấy tay chỉ vào Triệu Khả Nhi một cái.
“Ngươi chớ nói nhảm......” Ninh Nhụy Nhụy vừa nói ra mấy chữ, tiếp đó đã trợn tròn mắt, bởi vì, nàng chợt thấy một họng súng, mà người đang cầm nó, không ai khác, chính là Triệu Khả Nhi.
Chương 1529. Ta vẫn không muốn làm vợ ngươi
“Khả nhi, ngươi, ngươi, ngươi sao lại......” Ninh Nhụy Nhụy nhìn qua Triệu Khả Nhi, nói chuyện cũng trở nên cà lăm, đây là xảy ra chuyện gì?
“Nhụy Nhụy, xin lỗi, ban đầu, ta còn muốn ôn chuyện cũ với ngươi một chút trước, nhưng không ngờ, ngươi lại dẫn theo tên này, thế mà liếc mắt đã nhìn ra vấn đề, vậy, ta cũng chỉ có thể làm kế hoạch sớm hơn thôi.” Nghe giọng của Triệu Khả Nhi nói như thật có chút xin lỗi, tiếp đó hô ra phía ngoài một câu, “Các ngươi vào đi.”
Hai người đàn ông bước đến, chính là hai vệ sĩ vừa nãy đứng trước cửa thang máy chờ Ninh Nhụy Nhụy, mà lúc này, trong tay mỗi người họ đều đang cầm súng.
“Hai người bọn ngươi, giải quyết hắn.” Triệu Khả Nhi nhìn Hạ Thiên một cái, ra lệnh.
Hai vệ sĩ gật đầu, tiếp đó cầm súng nhắm thẳng vào Hạ Thiên, trong đó, một vệ sĩ chợt mở miệng nói ra: “Tiểu tử, đi theo chúng ta, mình chuyển sang nơi khác hàn huyên trò chuyện với nhau một lát!”
“Không có hứng thú, các ngươi tự buôn chuyện đi.” Hạ Thiên hơi không kiên nhẫn, sau đó lại nhìn qua Ninh Nhụy Nhụy, “Tiểu muội chân dài, ngươi thật sự không làm vợ ta sao? Nếu ngươi vẫn không làm, ta cũng thật sự thể không cứu ngươi.”
“Khả Nhi, ngươi, ngươi đây có phải đang chơi trò đùa quái đản gì với ta không?” Ninh Nhụy Nhụy vẫn mãi khó tin được, tất cả đang xảy ra trước mắt mình, “Đây nhất định là trò kì quái gì của ngươi, đúng không? Ta biết ngươi biết diễn kịch, ngươi nhất định là đang diễn trò, đúng hay không?”
“Tiểu muội chân dài, cái não này của ngươi thật có vấn đề rồi, lỡ người ta chính là sát thủ, đặc biệt tới giết ngươi, thì sao?” Hạ Thiên lắc đầu, “Ngươi vẫn nên nhanh chóng đồng ý làm vợ ta thôi, như vậy, ta sẽ có thể cứu ngươi lập tức.”
“Nhụy Nhụy, người bạn ngươi mang tới này, ngược lại thật tự tin, không bằng ngươi đồng ý với hắn đi, trước khi chết, tìm một người đàn ông cũng tốt, vậy, ngươi xuống đó cũng sẽ không cô đơn.” Triệu Khả Nhi mỉm cười, “Nể tình bạn bè, ta có thể làm chuyện cuối cùng cho ngươi, có lẽ, chính là giúp ngươi đưa hắn xuống dưới với ngươi.”
“Ta cũng sẽ không đi bồi Tiểu muội chân dài, nếu Tiểu muội chân dài vẫn không làm vợ ta, đợi nàng chết, ta sẽ đưa cả ngươi xuống dưới, chơi với nàng.” Hạ Thiên nhìn qua Triệu Khả Nhi, vẻ mặt không vui, “Ta ghét nhất loại người như ngươi, khuôn mặt không đẹp, còn dám bắt chước tên của vợ ta!”
“Nhóc con, ngươi đi theo chúng ta đi!” Một vệ sĩ ở đó quát lên.
“Đừng nóng vội, gia hỏa này cũng có chút thú vị.” Triệu Khả Nhi lại cười, “Ngươi nói ta bắt chước tên của vợ ngươi? Ngược lại, ta thật muốn biết, ta sao chép tên ai chứ?”
“Triệu Vũ Cơ và An Khả Khả.” Tiếp theo lại là Ninh Nhụy Nhụy, đến bây giờ, nàng cuối cùng cũng chấp nhận sự thật, người nàng gọi là bạn, thật sự lại là sát thủ, hơn nữa, còn tự tay tới giết nàng.
Điều này khiến Ninh Nhụy Nhụy như có cảm giác mất hết ý chí, lúc đầu là Hồ Gia Vĩ, dù không thích vẫn theo đuổi nàng tận mấy năm, đột nhiên như tên biến thái, tiếp đó là tài xế Ninh Tứ, người luôn trung thành tuyệt đối với nàng, cũng biến thành một tên biến thái, muốn giết nàng không nói, còn có ý đồ xấu với nàng, bây giờ, lại tới người nàng luôn cho là bạn tốt nhất, Triệu Khả Nhi lại muốn giết nàng.
Những người này, đều là người nàng vô cùng quen thuộc, cuối cùng, lại còn không đáng tin bằng tên lưu manh Hạ Thiên kia.
“Triệu Vũ Cơ và An Khả Khả?” Triệu Khả Nhi lập tức cười to, “Thú vị, tên này của ta đúng là đặt theo các nàng, có điều, ngươi đang ảo tưởng sao? Hai người họ là vợ của ngươi?”
“Không phải ảo tưởng, là thật mà.” Ninh Nhụy Nhụy lại tiếp lời, chuyện này nàng vốn cũng không tin, nhưng trước sau cũng đã chứng thực rồi.
“Nhụy Nhụy, ngươi là bị ai kích thích vậy?” Triệu Khả Nhi lắc đầu, “Ngươi nói đùa, hai vị kia cũng chẳng phải người bình thường, ngươi không vào ngành giải trí, ngươi không biết, bối cảnh của hai người họ, lớn không bình thường đâu......”
“Các nàng là vợ ta, bối cảnh đương nhiên phải lớn.” Hạ Thiên lười biếng nói tiếp, “Ồ, chờ ngươi chết, ta sẽ đổi tên cho ngươi, với khuôn mặt xấu xí của ngươi, không có tư cách bắt chước tên vợ ta.”
“Gương mặt của ta xấu?” Triệu Khả Nhi có hơi tức giận, “Ngươi lại dám nói ta xấu?”
“Đừng kích động, hắn cảm thấy ta cũng khó nhìn.” Ninh Nhụy Nhụy tương đối hiểu rõ suy nghĩ của Hạ Thiên, “Bởi vì ta không đẹp bằng vợ của hắn, chỉ cần như vậy, đều sẽ bị tính là xấu, ngươi chắc cũng vì không đẹp như Triệu Vũ Cơ và An Khả Khả người ta, nên mới bị chê như thế.”
“Đây là suy nghĩ quái quỷ gì vậy?” Dù thân là sát thủ, giờ Triệu Khả Nhi vẫn không thể bình tĩnh, rõ ràng, sát thủ cũng sẽ để ý bề ngoài, huống chi nàng còn có một thân phận khác là làm ngôi sao nữa.
“Suy nghĩ này rất bình thường.” Hạ Thiên lười biếng nói, sau đó lại nhìn qua Ninh Nhụy Nhụy, “Tiểu muội chân dài, chẳng lẽ ngươi thật muốn chết à?”
“Ngươi mới muốn chết đó.” Ninh Nhụy Nhụy tức giận nói, nàng mới không muốn chết, nàng còn trẻ, xinh đẹp như vậy ngay cả yêu đương còn chưa từng, chết sẽ thiệt thòi biết bao.
“Vậy mau đồng ý làm vợ ta đi!” Hạ Thiên thúc giục, “Ta không thích bị người dùng súng chỉ vào đâu.”
“Nhưng ta vẫn không muốn làm vợ ngươi!” Ninh Nhụy Nhụy tức giận nói, giờ nàng đang tương đối xoắn xuýt, kỳ thực, nàng vẫn rất tin năng lực của Hạ Thiên, dù giờ đang có ba thanh súng chỉ vào họ, nhưng, nàng thấy Hạ Thiên nhất định có thể cứu được nàng, vấn đề là, nàng thật sự không muốn làm vợ tên gia hỏa lưu manh lại thần kinh này chút nào!
Chương 1530. Thật xin lỗi
“Ta ngược lại thật rất hiếu kì, ngươi đến cùng lấy tự tin từ đâu ra?” Triệu Khả Nhi nhìn qua Hạ Thiên, “Dưới tình huống này, ngươi còn thấy mình có cơ hội để phản kháng?”
Dừng một chút, Triệu Khả Nhi lại nhớ tới: “Đúng, ta lại quên hỏi, ngươi tên gì? Có thể liếc mắt đã nhìn ra ta là sát thủ, theo lý thuyết, cũng cũng không phải người tầm thường.”
“Hắn tên Hạ Thiên.” Ninh Nhụy Nhụy thuận miệng nói một câu.
“Hạ Thiên?” Triệu Khả Nhi có hơi mơ hồ, “Tên này hình như chưa từng nghe...... Vân vân!”
Đột nhiên, vẻ mặt của Triệu Khả Nhi chợt thay đổi: “Ngươi, ngươi là Hạ Thiên? Hạ trong Xuân Hạ Thu Đông, Thiên trong đệ nhất thiên hạ?”
“Không sai, ta chính là Hạ Thiên đẹp trai nhất thế giới này.” Hạ Thiên lười biếng tiếp một câu, “Bây giờ còn nhớ kỹ, người biết ta, có lẽ cũng không nhiều, nhưng, nhìn như ngươi có biết đến ta vậy, chẳng lẽ, ngươi là người của Ám Ảnh Đoàn?”
Hạ Thiên lắc đầu, lại lẩm bẩm: “Ồ, chắc không phải đâu, sát thủ của Ám Ảnh Đoàn chắc còn biết ta, dù sao, chuyện đầu tiên khi vào Ám Ảnh Đoàn bọn hắn cần làm, chính là nhớ kỹ khuôn mặt của ta, sư tỷ và các cô vợ của ta.”
“Ám Ảnh Đoàn? Ngươi, ngươi, ngươi thực sự là, Hạ Thiên kia sao?” Vẻ mặt của Triệu Khả Nhi cực kì tái nhợt, “Ngươi, ngươi làm sao lại......”
“Cái gì? Hắn, hắn chính là Hạ Thiên trong truyền thuyết?” Hai tên vệ sĩ vốn đang dùng súng chỉ vào Hạ Thiên, vẻ mặt đột nhiên thay đổi, trong lúc lơ đãng, không ngờ bọn hắn cũng đã vô thức để súng xuống hết.
“Đây, Hạ Thiên, ta, bây giờ chúng ta đi được không? Chúng ta thật sự không biết ngươi lại quen Ninh Nhụy Nhụy, ta, chúng ta đi ngay bây giờ......” Triệu Khả Nhi cũng thu lại súng vào, bộ dáng như muốn rời khỏi, mà hai vệ sĩ bên cạnh thậm chí đã quay người sắp chạy.
Ninh Nhụy Nhụy nhanh chóng trợn tròn mắt, cái này, đây là tình huống gì? Ba người sát thủ, thế mà bị Hạ Thiên dọa bỏ chạy hết? Trong tay họ còn có súng đó!
“Đứng lại, ta có cho phép chưa!” Hạ Thiên lập tức bất mãn, “Tiểu muội chân dài còn chưa chịu làm vợ ta đâu, các ngươi tiếp tục đi!”
Ninh Nhụy Nhụy nghe xong thì lập tức điên lên, đây là kiểu người gì thế?
“Há, Hạ Thiên, tên lưu manh đáng chết, ta có chết cũng không thèm làm vợ ngươi!” Ninh Nhụy Nhụy thở phì phò nói.
“Ồ, vậy các ngươi tiếp tục đi.” Hạ Thiên nhìn qua Triệu Khả Nhi.
“Đây, Hạ, Hạ Thiên, ta, chúng ta thật sự không dám......” Vẻ mặt của Triệu Khả Nhi như đưa đám, nói đùa cái gì, Hạ Thiên này rõ ràng có liên quan đến Ninh Nhụy Nhụy, nàng làm sao còn dám ra tay nữa?
“Ồ, các ngươi sao lại vô dụng vậy hả?” Hạ Thiên rất khó chịu, “Các ngươi không phải sát thủ sao? Sao đến giết người cũng không dám rồi? Các ngươi có thể uy hiếp Tiểu muội chân dài chút, nếu nàng không chịu làm vợ cho ta, vậy các ngươi lập tức giết chết nàng đi!”
“Hạ Thiên ngươi tên bệnh thần kinh, ngươi đủ rồi đó!” Ninh Nhụy Nhụy cũng sắp điên với tên này, “Có người tìm vợ như ngươi sao? Ta muốn gọi điện thoại khiếu nại ngươi với Y Y tỷ!”
“Tiểu muội chân dài, ngươi tin giờ ta sẽ đánh ngươi một trận không?” Hạ Thiên mất hứng, “Không cho phép nói xấu ta với vợ Y Y!”
“Đây, Hạ Thiên, ta, chúng ta có thể đi chưa?” Triệu Khả Nhi chỉ muốn nhanh chóng rời đi.
“Nhớ đi sửa tên lại trước.” Hạ Thiên nhìn qua Triệu Khả Nhi, “Tính toán, ta đi trước, nhìn mấy ngươi đã thấy phiền, sát thủ gì đó, chả có chút tác dụng gì!”
Tìm vợ thất bại lần nữa, tâm trạng của Hạ Thiên đang vô cùng không tốt, hắn nói xong câu đó, cũng nhanh chóng biến mất khỏi phòng.
Bốn người trong phòng hai mặt nhìn nhau, mà Ninh Nhụy Nhụy lại có hơi luống cuống, bệnh thần kinh Hạ Thiên này cứ như vậy chạy sao?
“Cái này, Khả nhi......” Ninh Nhụy Nhụy nhìn Triệu Khả Nhi một chút, lại nhìn hai vệ sĩ kia một chút, lúc nhất thời có chút không yên, Hạ Thiên hình như đi thật rồi, vậy Triệu Khả Nhi có thể hay không, sẽ thừa cơ hội giết chết nàng?
Nếu thật sự như vậy, nàng sẽ chết thiệt thòi lắm đó.
“Thật xin lỗi, Nhụy Nhụy, ta cũng chỉ làm việc lấy tiền, thậm chí là ai muốn giết ngươi, ta cũng chẳng biết, chuyện ta nói được cho ngươi, cũng chỉ có nhiêu đây.” Triệu Khả Nhi nói nhanh: “Ta phải rời khỏi đây rồi, tiền phòng ba ngày ta đã thanh toán, ngươi có thể ở lại đây một thời gian.”
“Ngươi, ngươi cứ đi như thế?” Ninh Nhụy Nhụy có chút ngơ ngẩn, Triệu Khả Nhi hình như chẳng có chút ý muốn thừa cơ giết nàng nào.
“Đúng, Nhụy Nhụy, ngươi vẫn luôn coi ta là bạn, thật ra ta cũng rất thích ngươi, chỉ là có chút chuyện, không phải thứ ta khống chế được.” Triệu Khả Nhi đi tới cửa, ngừng lại, “Ta cho ngươi một đề nghị, Hạ Thiên đã coi trọng ngươi, vậy đồng ý với hắn đi, được làm phụ nữ của hắn, là vận may của ngươi đó.”
Để lại câu này, Triệu Khả Nhi cũng nhanh chóng ra khỏi gian phòng, mà hai vệ sĩ nàng mang tới kia cũng vội vàng đi theo, rõ ràng, bọn hắn một phút cũng không muốn ở lại thêm.
Ninh Nhụy Nhụy đứng trong phòng, vẻ mặt như nằm mơ, nàng luôn thấy vừa nãy mình đang mơ, bằng không, thì tất cả vừa xảy ra, sao lại trông không thực tế đến vậy?
Mà lúc này, ở một thành phố khác, có một người đang choáng váng nhìn qua đám người đột nhiên xuất hiện trước mặt mình, mà người này, chính là Đỗ Lê, người gọi điện thoại với người ấy không lâu trước đây.
“Tổ trưởng, ngươi, các ngươi đây là......” Đỗ Lê lại không bị dọa mấy, dù sao, bối cảnh của nàng cũng rất không tầm thường, chỉ là trực giác nói cho nàng biết, sự việc đang có hơi phức tạp.
Chương 1531. Đỗ Lê kinh sợ
“Đỗ Lê, chớ lo lắng.” Tổ trưởng trong miệng Đỗ Lê là một người đàn ông trung niên, rất thân với nàng, giọng điệu cũng khá ôn hòa, “Mấy vị này tới từ bên trên, bọn họ có vài việc muốn hỏi ngươi một chút, ngươi chỉ cần thành thật trả lời là được.”
“Vâng, tổ trưởng.” Đỗ Lê nhìn qua những người khác, trong lòng lại hiểu thêm, chuyện này nhất định không bình thường đơn giản, vì nơi này của các nàng đã là bộ cao nhất cả kinh thành, nhưng bọn họ còn là cấp trên, vậy rõ ràng thân phận rất không tầm thường.
“Đỗ tiểu thư, ta họ Tống, chuyện chúng ta muốn hỏi ngươi kỳ thực rất đơn giản, nhưng ta rất cần phải nói trước với ngươi, ngươi cũng phải trả lời thành thật, không được giấu diếm bất cứ điều gì.” Một người đàn ông trẻ tuổi mở miệng, nhìn qua cũng chỉ hơn 20 tuổi, nhưng trên thân lại mang một khí thế bất phàm.
“Vâng, Tống tiên sinh.” Trong lòng Đỗ Lê có hơi lo lắng hồi hộp.
“Đỗ tiểu thư, cỡ nửa tiếng trước, ngươi có tả tìm tư liệu một người trong hệ thống, ngươi còn nhớ rõ tên người kia là gì không?” Người đàn ông trẻ tuổi Họ Tống mở miệng hỏi.
“Đây, Tống tiên sinh, buổi chiều nay ta chỉ tìm một người, tên là Hạ Thiên.” Đỗ Lê ngẩn ngơ, lại là chuyện này?
“Vậy ngươi có tìm thấy cái gì không?” ?” Người đàn ông họ Tống tiếp tục hỏi.
“Ta mở được một tập tư liệu, nhưng bên trong trống không, chẳng có gì cả.” Đỗ Lê đáp lại.
“Rất tốt, Đỗ tiểu thư, ngươi rất thành thật.” Người thanh niên họ Tống lộ ra nụ cười nhàn nhạt, “Phần tư liệu trống kia là chúng ta bỏ vào, mà Đỗ tiểu thư, ngươi là người đầu tiên mở phần tài liệu này ra, vậy, kế tiếp, vấn đề rất mấu chốt, xin Đỗ tiểu thư nhất thiết phải tiếp tục duy trì sự thành thật.”
“Được, được.” Đỗ Lê cuối cùng đã xác định, chuyện này đã rước lấy rất nhiều phiền toái.
“Đỗ tiểu thư, tại sao ngươi muốn tra tìm tư liệu của Hạ Thiên vậy?” Người đàn ông họ Tống hỏi: “Ngươi biết Hạ Thiên hay gần đây có từng gặp hắn sao?”
“Tống tiên sinh, ta chỉ đang giúp một người bạn, nàng muốn nghe về chuyện của Hạ Thiên, nên nhờ ta giúp nàng điều tra thêm.” Đỗ Lê biết sự việc đã bắt đầu phức tạp, đối phương chuẩn bị một tư liệu trống không ở hệ thống, là vì để người ta mở ra, mà sau khi nàng mở ra, chưa đến nửa giờ đã bị đối phương tìm tới cửa, về thân phận người này, đại khái có thể tưởng tượng được, nàng cũng không dám che giấu.
Đỗ Lê dừng một chút, tiếp tục nói bổ sung: “Tống tiên sinh, người bạn kia của ta, thật ra là bạn học chung thời đại học, nàng tên là Lam Y Nhân, người của thành phố Quế.”
“Đỗ tiểu thư, vị Lam Y Nhân tiểu thư kia, có nói với ngươi nhiều chuyện liên quan tới Hạ Thiên hay không?” Người đàn ông họ Tống tiếp tục hỏi.
“Thứ nàng nói cũng không nhiều, chỉ nói tên Hạ Thiên kia tự xưng mình ba mươi hai tuổi......” Đỗ Lê nghĩ nói ra.
“Rất tốt, cảm ơn Đỗ tiểu thư!” Trên mặt của người đàn ông họ Tống lộ rõ vẻ vui mừng, tiếp đó quay đầu, “Tìm được người chưa?”
“Tìm được rồi, Lam Y Nhân, Lam gia đại tiểu thư thành phố Quế, được xưng mỹ nữ đẹp nhất thành phố, trước mắt đang ở nơi này.” Một người phía sau thấp giọng nói.
“Mỹ nữ đẹp nhất Thành phố Quế? Vậy thì đúng rồi, đi!” Người thanh niên họ Tống xoay người rời đi.
Đi được hai bước, hắn lại quay đầu: “Đỗ tiểu thư, xin tạm thời không được gọi điện cho vị Lam tiểu thư kia, mặt khác, nếu ngươi may mắn gặp được Hạ Thiên, làm ơn nhất định phải tôn kính hắn.”
Để lại câu nói này, người đàn ông họ Tống lập tức bước nhanh rời đi, mà đám người vừa nãy đi theo hắn cũng đi phía sau, cuối cùng, trong đám người, chỉ còn lại tổ trưởng Đỗ Lê.
“Tổ trưởng, ta, ta đây không phải vừa gây họa chứ?” Đỗ Lê có chút bất an.
“Đỗ Lê, đừng lo lắng, chắc không sao, bọn hắn chỉ đang tìm vị Hạ Thiên tiên sinh kia thôi.” Tổ trưởng trung niên đó lại lắc đầu, “Chuyện này, với ngươi có khi còn là một cơ duyên, ít nhất bây giờ bọn hắn đã biết ngươi.”
Cơ duyên?
Đỗ Lê cười khổ, loại cơ duyên này, hình như không muốn vẫn tốt hơn.
Mà cùng lúc đó, nàng cũng có hơi lo cho Lam Y Nhân, vị đại tiểu thư kia, đến cùng là quen biết đàn ông như thế nào vậy?
Bây giờ, Lam Y Nhân thật sự cũng có chút đau đầu, dù Hạ Thiên đã đi, nhưng nàng lại phát hiện, việc nàng ở chung với hắn cũng đã mấy giờ liền như vậy, ảnh hưởng có thể tạo thành, lại không thể lường được.
Nàng mới vừa nhận được một số điện thoại gọi tới từ trong nhà, mà những cuộc gọi này, tất cả đều là để chất vấn, bây giờ, dù nhà họ Tần hay nhà họ Quan, hay nhà họ Liễu, cũng toàn muốn hưng sư vấn tội như thế, mà nàng thật rất muốn nói với bọn hắn, mình chẳng có quan hệ gì với Hạ Thiên cả, nhưng rõ ràng, chẳng mấy người tin tưởng.
Chuyện này khiến Lam Y Nhân ý thức được, nàng thật rất muốn đi ứng đối trả thù với ba đại gia tộc đó, nhưng hiện tại vấn đề là, lấy thực lực của nhà họ Lam, muốn đối phó với bất kỳ gia tộc nào trong đó, đều tương đối phí sức, lại càng đừng nói cùng lúc đối phó cả ba đại gia tộc.
Vấn đề mấu chốt hơn nữa là, nhà họ Lam cũng không phải hoàn toàn đứng về phía nàng, nàng đã nhận được tin tức, trong nội bộ nhà họ Lam có không ít người đang vội vàng rũ sạch quan hệ với nàng.
Chương 1532. Còn không bằng gả cho Hạ Thiên
“Lam Y Nhân à Lam Y Nhân, ngươi thực sự đánh giá cao năng lực của mình quá.” Lam Y Nhân tự lẩm bẩm, mấy năm này, nàng đã vui vẻ sung sướng làm việc ở câu lạc bộ Y Nhân Các, toàn bộ người cao tầng thành phố Quế, đặc biệt là thế hệ trẻ, cơ bản đều xem nơi này như nơi trao đổi chủ yếu, chỉ chuyện này để Lam Y Nhân cảm thấy, bọn hắn rất nể mặt Lam đại tiểu thư nàng.
Nhưng bây giờ, Lam Y Nhân lại ý thức rõ hơn, suy cho cùng, vốn dĩ sự náo nhiệt của câu lạc bộ này, vẫn do khuôn mặt xinh đẹp của nàng mang đến mà thôi, đến cùng, mấy người Tần Hải Duyệt, Quang Tây, Liễu Hào kia, cũng toàn nhìn vào gương mặt, mà những người khác, lại còn cho Tần Hải Duyệt bọn hắn chút mặt mũi.
Theo suy nghĩ của bọn hắn, Lam Y Nhân cuối cùng sẽ chọn một trong số bọn hắn, lúc đó cùng liên hợp lại, bọn hắn đương nhiên là không chọc vào nổi.
Nhưng, bây giờ, một khi bọn hắn phát hiện Lam Y Nhân đều có xích mích với ba nhà kia, chắc chắn sẽ không tiếp tục cho nàng mặt mũi như thế nữa.
“Ta quả nhiên còn kém rất xa Y Tiểu m.” Giờ phút này, Lam Y Nhân lập tức đã nhận ra rõ địa vị của mình, Y Tiểu Âm người ta ở đây đã mở bệnh viện, mặt mũi ai cũng không cần cho, mà dù Tần Hải Duyệt bọn hắn, cũng không dám đi gây chuyện ở chi nhánh bệnh viện Y Nhân Các, vì bọn hắn đều biết, thân phận của Y Tiểu Âm rất lớn.
Lam Y Nhân hít một hơi thật sâu, nhanh chóng phân tích tình thế trước mặt một chút, sau đó lại phát hiện, mình đã sắp rơi vào bước đường cùng, nhà họ Lam sẽ không vì nàng mà liều mạng với cả ba đại gia tộc, hơn nữa dù cho có liều mạng, cũng không nhất định sẽ làm đến cùng, mà chính nàng, không được nhà họ Lam ủng hộ, cuối cùng cũng vỏn vẹn chỉ là một cô gái xinh đẹp mà thôi.
Điện thoại lại vang lên lần nữa, Lam Y Nhân nhìn qua điện thoại, phát hiện lại là em trai Lam Tuấn Phong gọi tới.
“Tiểu Phong, trong nhà có chuyện gì cần ngươi báo với ta sao?” Trong giọng nói của Lam Y Nhân có chút lạnh nhạt trào phúng, những năm này, nàng đã giúp sức cho nhà họ Lam vô cùng nhiều, chỉ một Y Nhân Các, đã mang đến vô số cơ hội kinh doanh cho nhà họ Lam, đáng tiếc, bây giờ thứ mọi người nhìn thấy, chỉ là nàng sắp có thể mang tai họa về cho nhà họ Lam mà thôi.
“Chị hai, ba nhà bọn hắn đã bắt đầu ra tay.” Giọng của Lam Tuấn Phong nghe có vẻ không tốt lắm, “Chuyện làm ăn của nhà họ Lam chúng ta, lại bị phá hư chèn ép đủ thứ, ngươi hẳn biết rất rõ, nếu ba nhà bọn hắn hợp sức lại ra tay, chúng ta sẽ không chống được bao lâu.”
“Vậy ý của gia tộc là gì?” Giọng của Lam Y Nhân vẫn bình tĩnh, với hướng phát triển này, thực ra nàng cũng đã ý thức được, trong thời đại này, mấy màn đấu tranh gia tộc, cuối cùng vẫn chỉ đấu trên phương diện làm ăn, dù sao, mỗi gia tộc lớn cũng cần vô số tài sản mới có thể chèo chống nổi.
Một khi mất đi tài sản, gia tộc đương nhiên sẽ sụp đổ theo ngay.
“Chị hai, ngươi thật sự tách ra với tiểu tử Hạ Thiên kia rồi sao?” Lam Tuấn Phong hỏi, đối với Hạ Thiên, hắn hiển nhiên khá khó chịu.
“Ta vốn chẳng quen biết hắn, tối hôm qua, ta mới biết hắn đó.” Lam Y Nhân thản nhiên nói: “Nếu ta là người phụ nữ tùy tiện như vậy, giờ chúng ta cũng sẽ không có phiền toái thế này.”
“Được rồi, mặc kệ đến cùng thân phận tiểu tử kia là gì, xem ra, không trông cậy nổi rồi.” Lam Tuấn Phong mở miệng nói: “Như vậy, chị hai, ngươi chọn một người đàn ông nào đi, có điều, là Tần Hải Duyệt cũng được, Quang Tây cũng được, hoặc Liễu Hào cũng có thể, ba người này, dù sao ngươi vẫn phải chọn một.”
“Đây chính là ý của gia tộc sao?” Lam Y Nhân có hơi thất vọng.
“Chị hai, tự ngươi suy nghĩ chút, trừ cách này, còn có cách nào khác sao?” Trong giọng của Lam Tuấn Phong có hơi tức giận, “Ngươi cảm thấy gia tộc sẽ vì ngươi mà đi đánh nhau sống chết với ba nhà bọn hắn sao? Ngươi đừng cả ngày chỉ thấy ta không quan tâm ngươi, tốt xấu gì cũng là em trai ruột, chắc chắn phải quan tâm ngươi một chút, nhưng vậy thì có tác dụng gì? Trong nhà, lời nói của ta cũng chả có tác dụng!”
“Tiểu Phong, nếu ta thật sự thích bất kỳ một ai trong ba người bọn họ, ta cũng sẽ không kéo dài mãi tới bây giờ.” Lam Y Nhân khe khẽ thở dài, “Đương nhiên, ngươi nói đúng, được, trước hết ta sẽ nghĩ cách, tóm lại, mặc kệ như thế nào, ta sẽ cố hết sức không liên lụy gia tộc, dù sao chuyện cũng do ta làm.”
Không đợi Lam Tuấn Phong trả lời, Lam Y Nhân đã cúp điện thoại, tiếp đó hơi vô lực ngồi trên ghế sa lon, muốn nàng gả cho một trong ba người kia?
“Vậy, còn không bằng gả cho Hạ Thiên đi.” Lam Y Nhân tự lẩm bẩm, dù nàng cảm thấy, Hạ Thiên có hơi không bình thường, nhưng trên thực tế cũng chẳng chán ghét Hạ Thiên mấy, ngược lại, đối với mấy tên Tần Hải Duyệt, Quang Tây, Liễu Hào kia, theo bản năng đều có chút chán ghét.
Ừm, có lẽ là vì, nàng hiểu rõ ba người kia hơn.
“Lam tiểu thư, Lam tiểu thư!” Giọng nói dồn dập truyền đến, lại thêm một phục vụ viên chạy vào.
“Thế nào?” Lam Y Nhân quay đầu nhìn về phía cửa ra vào.
“Có rất nhiều người tới, nói là muốn vào khám xét, muốn kiểm tra vệ sinh, phòng cháy, … nơi này chúng ta, tóm lại là có một đống vấn đề.” Phục vụ viên kia nói rất nhanh.
“Không liên quan, để cho bọn hắn vào tra đi.” Lam Y Nhân cười nhạt một cái, cách thức này nàng cũng hiểu, cũng là do ba gia tộc kia ra tay thôi, tùy tiện tìm người đánh đấm, rồi gọi điện tố cáo là được.
Phục vụ viên rất nhanh lại đi xuống, mà Lam Y Nhân thì hơi lười nhác, nàng biết mình không có vấn đề gì, mà những người kia cũng tra không ra được gì cả, nói cho cùng, là ba gia tộc toàn thông qua cách này cảnh cáo nàng thôi.
Thế nhưng, đến hiện tại, nàng nên làm cái gì đây? Nàng nhất định phải nghĩ ra một cách mới được, cũng không thể đi tìm Hạ Thiên, nói nàng nguyện gả cho hắn à?
Huống chi, tên kia cũng chưa chắc có thể giải quyết được hết vấn đề này đâu, nếu quan hệ giữa hắn và Y Tiểu Âm không tầm thường, nhưng Y Tiểu Âm chắc sẽ không giúp hắn chuyện như này?
Bây giờ, Hạ Thiên đã rời khách sạn, còn đang đi dạo trên đường cái, chỉ là lần này, hắn lại không phải đi tìm vợ, mà muốn rời khỏi thành phố Quế.
Chương 1533. Ta không muốn làm vợ hắn
Hạ Thiên muốn rời khỏi thành phố Quế là có nguyên nhân, bởi vì ở đây hắn không tìm được vợ, vậy thì tất nhiên chuyển sang tìm ở nơi khác, tuy nhiên muốn đi đâu lại còn chưa nghĩ ra.
“Hình như là trở về thành phố Giang Hải vẫn tốt hơn.” Theo bản năng Hạ Thiên muốn trở về thành phố Giang Hải, hắn quen thuộc nơi đó hơn một chút, tuy những năm nay cơ bản hắn không xuất hiện ở thành phố Giang Hải, nhưng vẫn như cũ xem như là địa bàn của hắn.
Tuy, trước đó Y Tiểu Âm muốn hắn ở lại thành phố Quế, nên hắn cảm thấy mình nên nói một tiếng với Y Tiểu m, nhưng rất nhanh hắn đã phát hiện một vấn đề, đó chính là hắn không có điện thoại di động, không có cách nào gọi điện cho Y Tiểu m.
A, bây giờ hắn cũng không có tiền, không mua được điện thoại.
Còn về việc cướp điện thoại, mặc dù hắn có thể làm được rất nhẹ nhàng, nhưng hắn sẽ không làm loại chuyện như vậy, cũng sẽ không đi cướp loại đồ nhỏ này, muốn cướp còn không bằng trực tiếp đi cướp vợ.
Nghĩ đến cướp, Hạ Thiên đã hiện ra một ý niệm, hay trực tiếp đoạt lấy vợ Tiểu Y Y làm vợ nhỉ?
Biện pháp này không tệ, tuy nhiên, Thần Tiên Tỷ Tỷ có thể sẽ không vui, vợ Y Y biết cũng sẽ không vui.
Hạ Thiên suy nghĩ một chút, vẫn bỏ qua quyết định này, sau đó, hắn lại chạy trên đường, hắn quyết định tìm A Cửu mượn điện thoại gọi điện trước.
Mà giờ phút này, A Cửu vừa mới nhận được cuộc điện thoại, mà cú điện thoại này chính là Ninh Nhụy Nhụy gọi cho nàng.
Sau khi Hạ Thiên và Triệu Khả Nhi lần lượt rời đi, Ninh Nhụy Nhụy một mình chờ ở trong phòng tổng thống của khách sạn, qua một lúc thật lâu mới tiếp nhận sự thật, sau đó đã bấm số điện thoại của A Cửu.
“Cửu tỷ, ta nói với ngươi một việc...” Ninh Nhụy Nhụy vội vàng kể lại mọi chuyện trong điện thoại, cuối cùng bắt đầu chửi bậy Hạ Thiên: “Ngươi nói tên lưu manh Hạ Thiên kia có phải bị bệnh hay không? Sát thủ đều chưa đi, hắn đã chạy, lỡ như bọn hắn còn muốn giết ta, vậy ta không phải bị chết quá oan sao?”
“Nhụy Nhụy, mặc dù tên khốn kia có chút lộn xộn, tuy nhiên dưới góc độ của hắn, làm như vậy không có vấn đề.” Lần này, A Cửu giúp Hạ Thiên nói một câu: “Những sát thủ kia nếu biết tên của hắn, hơn nữa Triệu Khả Nhi còn nghe được Hạ Thiên muốn ngươi làm vợ của hắn, nàng chắc chắn không dám xuống tay với ngươi.”
“A?” Ninh Nhụy Nhụy ngẩn ngơ, “Cửu tỷ, tên lưu manh đó có lực uy hiếp lớn như thế sao?”
“Nhụy Nhụy, rất nhiều chuyện ngươi không biết, trước kia lúc hắn nổi danh thì ngươi còn nhỏ, nhưng ta có thể nói cho ngươi biết, trên thế giới này, bây giờ người còn biết tên hắn không nhiều, nhưng chỉ cần chân chính biết hắn, chắc chắn không dám đắc tội với hắn.” A Cửu nói đến đây, dừng lại sau đó lại bổ sung: “Đúng rồi, Nhụy Nhụy, gần đây dường như ngươi không an toàn, ngươi tốt nhất đừng chạy khắp nơi, mặt khác, nếu như ngươi gặp phải sát thủ hoặc nguy hiểm khác, trong tình huống không còn biện pháp nào, có thể nói ngươi là vợ Hạ Thiên.”
“A?” Ninh Nhụy Nhụy có chút buồn bực: “Cửu tỷ, ta cũng không muốn giả làm vợ của tên kia.”
“Thời khắc mấu chốt có lẽ có thể cứu mạng, đương nhiên, ta hy vọng ngươi không dùng biện pháp này.” Trong giọng nói của A Cửu có hơi bất đắc dĩ, “Ta cũng không thích tên khốn đó, nhưng thật sự hắn rất lợi hại.”
“Được rồi, Cửu tỷ, ta cảm thấy ta cần yên tĩnh một chút.” Ninh Nhụy Nhụy có chút đau đầu: “Ta cúp điện thoại trước, tối nay lại tìm ngươi.”
“Được, có việc lại gọi điện thoại cho ta.” A Cửu cúp điện thoại, vừa quay đầu, lại sợ hết hồn, bởi vì nàng nhìn thấy Hạ Thiên đứng ở bên cạnh.
“Cửu nha đầu, ngươi để người khác giả mạo vợ của ta là không đúng.” Hạ Thiên nhìn A Cửu, nói rất chân thành: “Nếu như Tiểu muội chân dài nói là vợ của ta, ta sẽ biến nàng thành vợ chân chính của ta.”
“Như thế nào? Ngươi muốn dùng lại chiêu đã dùng với tiểu thư ư?” A Cửu lạnh lùng nhìn Hạ Thiên, trong giọng nói có chút trào phúng rõ ràng: “Đã mười mấy năm, ngươi không thể có chút tiến bộ sao?”
“Cửu nha đầu, ta phát hiện ngươi thật sự rất muốn bị ăn đòn.” Hạ Thiên nhìn A Cửu, có chút không vui: “Nhưng ta lười so đo với ngươi, đưa điện thoại di động của ngươi cho ta mượn, ta muốn gọi cho vợ Y Y.”
“Ngươi không biết tự mình đi mua điện thoại sao?” A Cửu tức giận nói.
“Ta không có tiền.” Hạ Thiên hùng hồn nói.
“Cầm lấy đi!” A Cửu trực tiếp lấy ra một tấm thẻ tín dụng, quăng cho Hạ Thiên: “Không cần mật mã, tự ngươi mua điện thoại di động đi!”
Hạ Thiên đưa tay tiếp nhận thẻ tín dụng, sau đó rất nghiêm túc hỏi thăm A Cửu: “Cửu nha đầu, bây giờ điện thoại di động thì dùng loại nào tốt hơn?”
“Chẳng lẽ những năm này ngươi không dùng điện thoại ư?” A Cửu tức giận nói.
“Rất ít khi dùng điện thoại, hơn nữa trước đây điện thoại của ta cũng do vợ Mị Nhi đặc chế.” Hạ Thiên có hơi vô tội, hắn thật sự không biết hiện tại nên mua điện thoại di động hãng nào!
“Ngươi tùy tiện tới chỗ điện thoại di động mà mua một cái đi.” A Cửu hừ nhẹ một tiếng, trong lòng lại oán thầm Hạ Thiên, đã mười mấy năm sinh hoạt thường thức của tên khốn này vẫn kém như vậy.
“Cửu nha đầu, nếu không thì ngươi giúp ta mua điện thoại đi.” Hạ Thiên suy nghĩ nói.
“Để cho Lam Y Nhân đi với ngươi đi!” A Cửu tức giận nói.
“Ừ, cũng được.” Hạ Thiên nói xong đã biến mất ở văn phòng.
A Cửu nghiến răng nghiến lợi, tên khốn này chạy thật nhanh, thật sự để bụng với Lam Y Nhân kia!
Hạ Thiên lần nữa rời khỏi bệnh viện Y Nhân Các, thật ra cũng không có đi câu lạc bộ Y Nhân Các tìm Lam Y Nhân, trên đường hắn đã nhìn thấy một tiệm điện thoại, trực tiếp chạy vào mua điện thoại di động.
Chương 1534. Ngực của ngươi hơi nhỏ
“Hiện tại hãng điện thoại di động nào tốt nhất?” Hạ Thiên trực tiếp hỏi người bán hàng.
“Tiên sinh, bây giờ điện thoại di động tốt rất nhiều, Apple, Samsung, Oppo, Huawei chúng ta đều có, ngươi nhìn thử ngươi thích hãng nào nhất.” Người bán hàng rất nhiệt tình.
“Cái nào đắt nhất?” Hạ Thiên suy nghĩ hỏi.
“Đắt nhất?” Người bán hàng ngẩn ngơ: “Cái đó, tiên sinh, nếu muốn nói đắt tiền, ở đây chúng ta có máy điện thoại kiểu mới Lamborghini, cũng không quá quý giá, gần 4 vạn tệ, ngài có muốn không?”
“Lamborghini? Đây không phải là xe sao?” Hạ Thiên có hơi buồn bực, cái này hắn cũng biết.
“Tiên sinh, thật ra cũng có điện thoại di động Lamborghini, nhưng là hãng điện thoại xa xỉ, nhưng lại hữu dụng nhiều hơn so với xe.” Người bán hàng này rất kiên nhẫn, dù nhìn qua Hạ Thiên như tên ăn mày, nhưng nàng vẫn rất nhiệt tình giới thiệu.
“Có thể gọi điện thoại không?” Hạ Thiên hỏi.
“Tất nhiên là có thể, tính năng cũng không tệ, mặc dù ta không dùng qua, nhưng chức năng cơ bản của điện thoại chắc chắn đều có.” Người bán hàng vội vàng nói.
“Vậy được ta mua cái này.” Hạ Thiên không biết mua cái gì cho tốt, nhiều năm trước hắn đã dùng qua iPhone, nhưng bây giờ có dùng được hay không thì hắn không rõ lắm.
Nhưng không nhớ rõ vợ nào đã nói với hắn, lúc mua đồ không biết nên mua thương hiệu gì, vậy thì mua cái đắt tiền nhất, đó chắc chắn sẽ không sai.
“A, được, được.” Ngược lại người bán hàng kia nghĩ Hạ Thiên không dám mua, tới khi Hạ Thiên đưa thẻ tín dụng thì nàng mới xác định.
Chuyện mua điện thoại di động của Hạ Thiên bằng thẻ tín dụng mất 38,000, sau đó người bán hàng thì đưa điện thoại cho Hạ Thiên, nhưng sau đó, lại gặp phải phiền toái trên điện thoại di động.
Nguyên nhân rất đơn giản, bây giờ mua điện thoại di động cũng phải có thẻ căn cước, nhưng trên người Hạ Thiên không có thẻ căn cước.
“Cái này cũng phải có thẻ căn cước sao?” Hạ Thiên hơi buồn bực, sao bây giờ lại nhiều phiền phức như vậy?
“Đúng vậy, ngại quá thưa tiên sinh, đây là quy định.” Người bán hàng một mặt xin lỗi: “Nếu không thì lần sau ngài cho số điện thoại cũng được.”
“Ngươi chờ một chút, ta đi mượn thẻ căn cước.” Hạ Thiên nói xong đã biến mất ở cửa hàng điện thoại.
Không đến một phút, Hạ Thiên đã tới một nơi khác, nhưng lần này không phải tìm A Cửu, mà đi tới phòng tổng thống khách sạn Quế, sau đó, hắn vọt vào phòng tắm.
“A!” Rít lên một tiếng: “Tên Hạ Thiên lưu manh, ngươi làm cái gì vậy?”
Ninh Nhụy Nhụy đang kì cọ trong bồn tắm, tất nhiên trên người cái gì cũng không có mặc.
“Tiểu muội chân dài, thẻ căn cước của cô ở đâu?” Hạ Thiên ra vẻ như không có gì hỏi.
“Ngươi mau đi ra!” Ninh Nhụy Nhụy muốn lấy ít đồ tới che bản thân, lại phát hiện khăn tắm cách hơi xa, nếu như nàng muốn lấy khăn tắm, sẽ phải đứng lên từ trong bồn tắm, nói như vậy, chắc chắn sẽ lộ ra nhiều hơn.
“Cô nói cho ta biết thẻ căn cước ở đâu, ta sẽ lập tức đi ra.” Hạ Thiên cũng không có ra ngoài.
“Trong túi của ta, ngươi muốn thẻ căn cước của ta làm gì......” Ninh Nhụy Nhụy nói còn chưa dứt lời, Hạ Thiên đã biến mất.
“Tên bệnh thần kinh này!” Ninh Nhụy Nhụy vội vàng đứng lên từ trong bồn tắm, nhanh chóng mặc quần áo tử tế vào, rời khỏi phòng tắm, lại phát hiện Hạ Thiên đã rời khỏi, sau đó lật qua lật lại trong túi, thẻ căn cước của nàng thật sự không thấy nữa.
“Được rồi, mặc kệ hắn!” Ninh Nhụy Nhụy âm thầm cắn răng, quyết định tiếp tục đi ngâm bồn tắm, mà lần này, nàng đã rút kinh nghiệm, đóng cửa lại.
Mười phút sau.
Ninh Nhụy Nhụy đang mơ màng nhắm mắt lại nghe được một giọng nói: “Tiểu muội chân dài, ngực của cô hơi nhỏ.”
“A...” Ninh Nhụy Nhụy lại rít lên một tiếng, mở to mắt, chỉ nhìn thấy bóng lưng Hạ Thiên, mà nàng phát hiện cửa lại mở.
Ninh Nhụy Nhụy nhảy ra từ trong bồn tắm, trùm khăn tắm chạy ra bên ngoài: “Hạ Thiên tên thần kinh lưu manh biến thái......”
Ninh Nhụy Nhụy mắng một trận, lại phát hiện mình hoàn toàn không tìm thấy đối tượng để phát hỏa, vì Hạ Thiên căn bản đã không còn trong phòng, ngược lại thấy trên bàn có thẻ căn cước của nàng, hình như tên khốn này chính là trở về trả thẻ căn cước.
“Cũng không biết tên bệnh thần kinh này cầm thẻ căn cước của ta làm gì?” Ninh Nhụy Nhụy cũng không còn dám đi ngâm bồn tắm, suy nghĩ một chút, nàng vẫn quyết định, không ở khách sạn, trở về nhà thôi.
Khi Ninh Nhụy Nhụy đang chuẩn bị thu dọn để về nhà, mà bây giờ Hạ Thiên đang gọi điện thoại, lợi dụng thẻ căn cước của Ninh Nhụy Nhụy thành công mua được điện thoại, người bán hàng kia còn nạp cho hắn hai trăm tệ tiền điện thoại.
“Ai đó?” Điện thoại kết nối rất nhanh, giọng nói lạnh nhạt quen thuộc của Y Tiểu Âm truyền đến.
“Vợ Y Y, ta hơi nhớ nàng, khi nào nàng trở về thành phố Quế?” Hạ Thiên mở miệng hỏi.
“Ta có việc, tạm thời không quay về được.” Y Tiểu Âm trả lời rất thẳng thắn.
“A, vậy ta sẽ không ở nơi này chờ nàng nữa.” Hạ Thiên nói nhanh: “Vợ Y Y, đây là số mới của ta, nếu ngươi nhớ tới ta, thì gọi điện thoại cho ta, ta đi trước.”
Hạ Thiên chủ động cúp điện thoại, sau đó quay người chạy về phía Giang Hải, hắn không muốn tiếp tục ở đây chờ đợi.
Nhưng điện thoại di động của hắn lập tức vang lên.
Chương 1535. Đám người lạ mặt
Hạ Thiên ngừng chạy, lấy điện thoại di động ra, trên mặt lộ ra vẻ hưng phấn: "Vợ Y Y, nhanh như vậy đã nhớ ta rồi sao?"
"Ngươi muốn đi đâu?" Giọng điệu của Y Tiểu Âm vẫn lạnh nhạt như cũ, "Không phải ta đã bảo ngươi chờ ở thành phố Quế sao?"
"Vợ Y Y à, ta cần tìm vợ để tu luyện Nghịch Thiên Đệ Bát Châm, ngươi không trở lại giúp ta tu luyện, Cửu nha đầu không chịu thăng cấp làm vợ ta, Tiểu muội chân dài cũng không cần cơ hội tốt này, ngay cả vợ Tiểu Y Y cũng không chịu đáp ứng làm vợ của ta. Cho nên đương nhiên là ta muốn đi nơi khác tìm vợ rồi." Hạ Thiên nói nhanh: "Ta dự định trở về thành phố Giang Hải, trước đó ta đã tìm được rất nhiều vợ ở đó, bây giờ cũng nhất định có thể tìm thêm được nữa."
"Ngươi mới ở thành phố Quế được một ngày, làm sao có thể tìm được vợ dễ dàng như vậy?" Trong giọng nói của Y Tiểu Âm mơ hồ có chút tức giận, "Ta cần ngươi ở lại thành phố Quế, nếu không lỡ như Ninh lão gia tử xảy ra chuyện thì ta và ngươi đều không kịp chạy tới để cứu hắn."
"Vợ Y Y, lão nhân kia có chết thì cũng đâu liên quan gì tới chúng ta?" Hạ Thiên rõ ràng không thèm quan tâm tới chuyện này, "Tiểu muội chân dài không chịu làm vợ ta, cho nên ta không cần thiết phải quan tâm ông nội của nàng."
"Ninh lão gia tử là một người rất đáng được tôn kính, Nhụy Nhụy cũng là một cô gái rất tốt, nếu như một trong hai người xảy ra chuyện thì ta sẽ rất buồn." Y Tiểu Âm chậm rãi nói: "Quan trọng hơn, người ra tay hạ thủ với Ninh lão gia tử chính là người của âm Y Môn, nếu người kia lại ra tay lần nữa mà ta không kịp ngăn cản, như vậy đó chính là trách nhiệm của ta, ta sẽ băn khoăn cả đời."
"Thôi được rồi, vợ Y Y, ta đã hiểu ý của ngươi rồi." Hạ Thiên cũng không ngốc, "Ta sẽ không làm ngươi buồn, bây giờ ta ở lại thành phố Quế là được chứ gì?"
"Ta làm xong chuyện bên này sẽ đến thành phố Quế, còn nữa, về chuyện tu luyện Nghịch Thiên Đệ Bát Châm thì ngươi cần phải có kiên nhẫn, mặc kệ ngươi gấp cỡ nào, chuyện này rất khó có thể hoàn thành trong một sớm một chiều được." Giọng nói của Y Tiểu Âm thoáng hiền hòa một chút, "Cho dù là Nhụy Nhụy hay Lam Y Nhân, cả hai đều là các cô gái tâm cao khí ngạo, các nàng không có khả năng đáp ứng làm vợ ngươi chỉ trong vòng một ngày được, ngươi cần phải kiên nhẫn một chút."
"Nhưng vợ Y Y à, nếu các nàng làm vợ ta thì rõ ràng là các nàng chiếm tiện nghi rồi, tại sao cả hai lại không chịu đáp ứng chứ?" Hạ Thiên vẫn có chút phiền muộn.
"Năm đó, ngươi theo đuổi các cô vợ kia, có ai mà ngươi theo đuổi thành công chỉ trong vòng một ngày không hả?" Cuối cùng Y Tiểu Âm vẫn không thể nhịn được nữa, tức giận hỏi ngược lại.
"Ừm, hình như là có đấy." Hạ Thiên lẩm bẩm, "Hình như cô vợ tóc vàng vừa nhìn thấy ta thì đã yêu rồi."
"Tóm lại ngươi cứ ở lại thành phố Quế đi, ta còn có việc, cúp máy trước." Y Tiểu Âm nói xong thì lập tức cúp điện thoại, nàng sợ không nhịn được mắng chửi hắn. Mấy năm rồi mà gia hỏa này vẫn tự luyến như thế, nàng không khỏi suy nghĩ, có phải tên khốn kiếp kia cảm thấy, trước đó hắn dùng sức mạnh với nàng cũng là nàng chiếm tiện nghi?
"Vợ Y Y thật không phải là cô vợ tốt, không những không nghe lời mà còn muốn ta làm việc giúp nàng." Hạ Thiên lẩm bẩm, "Đáng tiếc ta là một người chồng tốt, cho nên ta vẫn nên ở lại đây một thời gian vậy."
Hạ Thiên không tiếp tục gọi điện thoại cho Y Tiểu Âm nữa, suy nghĩ một chút, hắn quyết định đi tìm Ninh Nhụy Nhụy.
Sau khi Hạ Thiên trở lại phòng khách sạn, hắn phát hiện Ninh Nhụy Nhụy đã không có ở đây.
"Thôi, lười đi tìm nàng." Hạ Thiên thả người ngã xuống ghế sa lon, chạy tới chạy lui cũng có chút mệt mỏi, vẫn nên nghỉ ngơi một lát.
Giờ phút này, ở câu lạc bộ Y Nhân Các, đủ loại nhân viên kiểm tra đã đi tới lầu hai, chuẩn bị tiến hành kiểm tra phòng của Lam Y Nhân.
"Phòng của ta không phải là nơi để kinh doanh, ta nghĩ không cần thiết phải kiểm tra, đúng chứ?" Lam Y Nhân đứng ở cửa, nhàn nhạt nói.
"Lam tiểu thư, căn cứ vào tin tức đăng ký, tất cả địa phương ở đây đều dùng để kinh doanh." Một nhân viên kiểm tra nói: "Cho nên nơi này cũng cần phải được kiểm tra."
"Các ngươi nhất định phải làm quá đáng như vậy sao?" Gương mặt xinh đẹp của Lam Y Nhân lạnh lẽo.
"Lam tiểu thư, chúng ta chỉ thực hiện chức trách của mình mà thôi." Tên nhân viên kiểm tra kia nói năng không phách lối không tự ti, "Nếu Lam tiểu thư không muốn phối hợp, e rằng chúng ta chỉ có thể cưỡng ép tiến hành kiểm tra."
"Các ngươi không có tư cách kiểm tra!" Một giọng nói lạnh lùng vang lên, "Tất cả cút ra ngoài!"
"Ai nói gì đó?"
"Ngươi là ai?"
"Nói năng cẩn thận một chút!"
......
Một đám nhân viên kiểm tra đến từ các ngành khác nhau sôi nổi quát lớn, nhưng chỉ vẻn vẹn vài giây, bọn hắn lập tức im lặng như tờ, bởi vì mỗi người đều thấy một tờ giấy chứng nhận trước mặt mình.
Đúng vậy, mỗi người đều thấy được một tờ giấy chứng nhận, nhưng những tờ giấy chứng nhận đó đều không phải xuất phát từ cùng một người, mà từ một người đột ngột xuất hiện bên cạnh bọn hắn. Những người này đều lấy giấy chứng nhận ra, sau đó bọn hắn phát hiện, toàn bộ đều là nhân vật mà bọn hắn không thể đắc tội nổi.
Những giấy chứng nhận này thuộc về một bộ ngành đặc thù nào đó có quyền hạn đặc biệt cao, mà mấy chục người bên cạnh bọn hắn rõ ràng là đều tới từ nơi ấy.
Sau đó, đám nhân viên kiểm tra không tiếp tục nói nữa, từng người nhanh chóng rời đi. Không phải không có người hoài nghi những giấy chứng nhận này là giả, nhưng khi thấy bên kia nhiều người như vậy, dù là giả thì bọn hắn vẫn cảm giác mình nên rời đi thì tốt hơn.
"Các ngươi là......" Lam Y Nhân có chút mờ mịt, trong lòng càng thêm lo lắng, bởi vì những người vừa rồi nói cho cùng chỉ là người đi ngang qua sân khấu, nhưng bây giờ những người này lại làm cho nàng cảm thấy nguy hiểm dâng cao.
Chương 1536. Ta cũng đang đi tìm các nàng
"Xin Lam tiểu thư đừng sợ hãi." Một người đàn ông tuổi trẻ lên tiếng, "Ta tên là Tống An, đến từ một bộ ngành tương đối đặc thù, chúng ta không có ác ý, chỉ là muốn tìm một người."
Người đàn ông tuổi trẻ tên là Tống An kia chính là người đàn ông họ Tống từng xuất hiện ở nơi làm việc của Đỗ Lê, hiện tại thái độ của hắn rất khách khí với Lam Y Nhân.
"Này... Tống tiên sinh, người ngươi muốn tìm là ai?" Lam Y Nhân hỏi, trên mặt có chút mê mang.
"Lam tiểu thư, Hạ Thiên còn ở chỗ của ngươi không?" Tống An hơi trầm ngâm hỏi một câu.
"Hạ Thiên?" Lam Y Nhân sững sờ, nàng hoàn toàn không ngờ những người này lại đến tìm Hạ Thiên, "Hắn đã đi rồi."
"Nói như vậy tức là Lam tiểu thư đã từng gặp Hạ Thiên." Tống An nở nụ cười, dường như còn nhẹ nhàng thở ra, "Nếu như vậy, xin hỏi Lam tiểu thư, ngươi biết làm thế nào để liên lạc với Hạ Thiên không?"
"Chuyện này... Tống tiên sinh, kỳ thực ta cũng không tính quen thuộc gì nhiều với Hạ Thiên, ta chỉ mới gặp hắn lần đầu vào tối hôm qua......" Lam Y Nhân cảm thấy mình cần thiết giải thích một chút.
"Lam tiểu thư, ngươi thật sự không cần lo lắng, chúng ta không phải kẻ địch của Hạ Thiên, trên thực tế, chúng ta chính là thuộc hạ của hắn." Tống An mỉm cười, "Bởi vì xuất hiện một chút ngoài ý muốn khiến chúng ta không có cách nào liên lạc trực tiếp với hắn được, cho nên xin Lam tiểu thư giúp đỡ, chúng ta thật sự cần gặp hắn càng nhanh càng tốt."
"Nhưng ta cũng không biết làm thế nào để liên lạc hắn cả! Hắn cũng chưa để lại số điện thoại cho ta." Lam Y Nhân có chút nghi ngờ, những người này là thuộc hạ của Hạ Thiên? Nhìn thế nào cũng thấy không có khả năng?
Hơi chần chờ một chút, Lam Y Nhân lại nói: "À, nếu các ngươi thật sự muốn tìm hắn thì có thể đi tìm Y Tiểu m, nàng ta chắc biết cách liên lạc với Hạ Thiên."
"Y Tiểu m?" Tống An khẽ giật mình, "Lam tiểu thư, ngươi biết Y Tiểu Âm tiểu thư sao?"
"Biết, hơn nữa hôm nay nàng ta còn tới đây với Hạ Thiên." Lam Y Nhân gật đầu.
"Nàng không có mất tích sao?" Tống An hơi kinh ngạc, tiếp đó quay đầu nhìn về phía những người khác, "Mau liên lạc với Y Tiểu Âm tiểu thư."
"Đầu lĩnh, Y tiểu thư đã nhận điện thoại." Một người nhanh chóng đưa điện thoại tới trước mặt Tống An.
Giọng điệu của Tống An lập tức trở nên cực kỳ cung kính: "Y tiểu thư, ta là Tống An, ngài không biết ta, ta là thành viên của Thiên Đạo tổ...... Đúng, chúng ta muốn liên lạc Hạ Thiên...... Quá tốt rồi, cảm ơn Y tiểu thư!"
Giọng nói của Tống An trở nên vui vẻ, tiếp đó cúp điện thoại, nói: "Y tiểu thư có số điện thoại của Hạ Thiên, lập tức sẽ gửi tới...... A, đã gửi tới rồi!"
"Đầu lĩnh, vậy bây giờ chúng ta gọi điện cho Hạ tổ trưởng sao?" Một người nhẹ giọng hỏi.
"Ta suy nghĩ một chút." Tống An hít một hơi thật sâu, tiếp đó gật đầu, "Vẫn nên trực tiếp gọi điện thoại đi."
Tống An cầm điện thoại di động lên, ấn vào dãy số vừa lấy được, còn Hạ Thiên đang nằm trên ghế sa lon trong khách sạn, lập tức nhận được một cuộc điện thoại.
Hạ Thiên lấy điện thoại di động ra rồi nhìn dãy số gọi tới, có chút mờ mịt: "Đây không phải là số của Vợ Y Y, ai gọi điện thoại cho ta vậy?"
"A lô, ai vậy?" Hạ Thiên suy nghĩ một chút, vẫn quyết định tiếp cuộc gọi, lỡ như đó là số khác của vợ Y Y thì sao?
"Xin chào, ngài là Hạ Thiên, Hạ tổ trưởng phải không? Ta là Tống An, đến từ nhà họ Tống ở kinh thành, đồng thời là thành viên của Thiên Đạo tổ, cấp dưới của ngài......" Giọng nói trong điện thoại rất cung kính, cũng rất khách khí, còn mơ hồ có chút kích động.
"A? Ngươi là người nhà vợ Mị Mị à, tìm ta có việc gì?" Hạ Thiên thuận miệng hỏi.
"Hạ tổ trưởng, chúng ta đã tới thành phố Quế, có một số việc muốn trực tiếp báo cáo với ngài, xin hỏi bây giờ ngài đang ở đâu vậy?" Tống An vội vàng hỏi.
Tống An im lặng một chút, lại bổ sung một câu: "Chúng ta đang ở câu lạc bộ của Lam Y Nhân tiểu thư."
"Ta đang ở khách sạn, ừm, thôi được, ta cũng đang nhàm chán, để ta qua đó tìm các ngươi." Hạ Thiên cúp điện thoại, bắn người lao đi, trực tiếp nhảy ra cửa sổ khách sạn.
Ba phút sau.
Trong lúc Lam Y Nhân còn đang bất an thì đột nhiên nghe được một giọng nói quen thuộc: "Vợ Tiểu Y Y, ta đã trở lại rồi đây, hay ngươi đồng ý làm vợ của ta đi?"
Trong lúc nhất thời, Lam Y Nhân có chút dở khóc dở cười, nhưng nàng rất nhanh phát hiện, mấy người Tống An dường như cũng không có phản ứng đặc biệt gì đối với chuyện này, đồng thời khom mình hành lễ.
"Thuộc hạ gặp qua tổ trưởng." Tống An bọn người đồng thanh kêu lên.
"Không cần hành lễ, mau nói các ngươi tìm ta có chuyện gì?" Hạ Thiên đi tới ngồi xuống ghế sa lon, tiếp đó cười hì hì với Lam Y Nhân, "Vợ Tiểu Y Y, ngươi cũng lại đây ngồi đi."
Lam Y Nhân hơi do dự một chút, cuối cùng vẫn ngồi xuống bên cạnh Hạ Thiên, mà lúc này cuối cùng nàng cũng hiểu, Hạ Thiên không những đánh nhau lợi hại mà thân phận cũng thật sự không tầm thường.
"Tổ trưởng, ngài có biết chuyện chỗ ở của ngài đã biến mất không?" Tống An hơi chần chờ một chút, hắn không có nói thẳng ra tên đảo Thần Tiên, rõ ràng vẫn có chút cố kỵ đối với Lam Y Nhân.
"À, ta cũng vừa mới biết chuyện này hôm nay." Hạ Thiên thuận miệng nói: "Vợ Mị Mị và những người khác đều không thấy đâu, ta cũng đang định đi tìm các nàng đây."
"Chuyện này… Nói cách khác, ngài không biết đại tiểu thư và mọi người đang ở đâu sao?" Vẻ mặt của Tống An khẽ thay đổi.
Chương 1537. Rốt cuộc có bao nhiêu vợ
"Không, chẳng biết các nàng chạy đi đâu chơi, lại không mang theo ta." Hạ Thiên nói có chút buồn bực, "Nhưng các ngươi cũng không cần lo lắng, bây giờ vợ Mị Mị và những người khác đều rất an toàn, ta sẽ tìm được các nàng."
"Ngài, ngài thật sự xác nhận đại tiểu thư an toàn sao? Còn có, còn có vị tiểu thư kia, nàng, nàng ở đâu?" Tống An có chút bất an, hiển nhiên, mặc dù hắn đến tìm Hạ Thiên với danh nghĩa Thiên Đạo tổ, nhưng trên thực tế, bây giờ hắn cũng lấy thân phận tử đệ nhà họ Tống tới hỏi thăm Hạ Thiên, vì điều mà hắn quan tâm nhất chính là đại tiểu thư và tiểu thư.
Lam Y Nhân bên cạnh nghe có chút mơ hồ, cái gì mà đại tiểu thư rồi lại tiểu thư, tại sao nàng cảm thấy rất rối vậy?
Nhưng Hạ Thiên lại hiểu, ở Tống gia, hai xưng hô đại tiểu thư và tiểu thư là chỉ đối tượng đặc biệt. Hiện tại, nhà họ Tống không thiếu con gái, nhưng đại tiểu thư chỉ có một vị, đó chính là Tống Ngọc Mị, cũng giống như vậy, tiểu thư nhà họ Tống cũng chỉ có một vị, chính là người giúp nhà họ Tống trở nên huy hoàng, ma nữ Dạ Ngọc Mị.
"Đừng hỏi ta về Muội muội chân dài, hiện giờ ta đang rất muốn đánh nàng ấy đây." Hạ Thiên lập tức có chút buồn bực, "Tóm lại, các nàng đều bình an vô sự, nhưng các nàng đều cố ý bỏ mặc ta ở đây, còn mình thì chạy ra ngoài chơi."
"Nói như vậy, bây giờ ngài không liên lạc được với các nàng?" Tống An tiếp tục hỏi.
"Nếu ta có thể liên lạc với các nàng thì đương nhiên có thể tìm được các nàng rồi, cũng sẽ không ở đây." Hạ Thiên có chút không nhịn được, "Được rồi, ta biết các ngươi đang lo lắng cái gì, tóm lại ta không sao, các cô vợ của ta cũng không có việc gì, các ngươi cứ hành động như bình thường là được. Hiện tại các ngươi có thể đi rồi, đừng ở chỗ này phiền ta."
"Cái này......" Tống An còn muốn nói điều gì, nhưng nhìn thấy dáng vẻ không vui của Hạ Thiên, hắn lập tức gật đầu, "Vâng, tổ trưởng! Vậy chúng ta sẽ mau chóng trở lại kinh thành."
"Đi nhanh đi, có việc gấp có thể gọi điện thoại cho ta, không có việc gấp thì cũng đừng làm phiền ta." Hạ Thiên nói.
"Rõ, tổ trưởng." Tống An lại hành lễ với Hạ Thiên lần nữa, "Vậy chúng ta trở về trước."
Tống An không có dông dài, quay người cấp tốc rời đi, trong vòng mười mấy giây ngắn ngủi, hơn mười người nhanh chóng biến mất khỏi câu lạc bộ, mà Lam Y Nhân lại có chút ngẩn người, rốt cuộc những người này là ai?
Trước đó nàng còn tưởng bọn hắn có thể là đặc công hay đại loại như vậy, ví dụ như những quốc an trong truyền thuyết. Nhưng nàng vừa mới nhận ra, mặc dù những người này đều tự xưng là đến từ bộ ngành đặc biệt, nhưng dường như lại không phải đặc công, bọn hắn tự xưng đến từ Thiên Đạo tổ gì đó, nhưng Thiên Đạo tổ kia là bộ ngành gì?
Mấu chốt nhất là, Hạ Thiên lại là tổ trưởng của tổ này? Như vậy xem ra, gia hỏa này có lai lịch không nhỏ.
"Này, Hạ Thiên, Thiên Đạo tổ là cái gì thế?" Lam Y Nhân không khỏi lên tiếng hỏi.
"À, đó là một chỗ chơi đùa của ta và các cô vợ của mình." Hạ Thiên thuận miệng nói, kỳ thực hắn không có nói dối, phải biết rằng, lúc đầu, Thiên Đạo tổ chẳng khác gì là nơi tập hợp vợ của Hạ Thiên, toàn bộ thành viên đều là vợ của hắn, đương nhiên, sau này Thiên Đạo tổ đã có một chút chuyển biến.
Tóm lại bây giờ tổ trưởng trên danh nghĩa của Thiên Đạo tổ là Hạ Thiên, nhưng trên thực tế người phụ trách chủ yếu là Tống Ngọc Mị. Đương nhiên, mấy năm nay, Tống Ngọc Mị cũng không có chú ý quản lý, bắt đầu tuyển dụng rất nhiều thành viên bình thường.
Mục đích chủ yếu ban đầu của Thiên Đạo tổ là để đối phó người tu tiên, nhưng sau khi những người tu tiên tới từ Tiên Vân đại lục trên cơ bản đều bị giải quyết, kỳ thực đã không còn tu tiên giả cần đối phó nữa. Nhưng vì để cho Thiên Đạo tổ tiếp tục duy trì tác dụng, Thiên Đạo tổ thỉnh thoảng sẽ nhúng tay vào một vài sự kiện thần bí.
Mà những thành viên bình thường kia chính là phụ trách xử lý những sự kiện thần bí ở các nơi, một khi cơ quan bình thường không cách nào giải quyết được thì sẽ giao cho Thiên Đạo tổ. Nếu như thành viên bình thường của Thiên Đạo tổ vẫn không thể giải quyết, vậy thì lúc này cần Tống Ngọc Mị các nàng ra tay.
Trước mắt mà nói, Thiên Đạo tổ là một trong những tổ chức có liên hệ mật thiết nhất với đảo Thần Tiên, cộng thêm việc nhà họ Tống vẫn luôn chú ý tình huống nơi này, cho nên khi đảo Thần Tiên vừa xảy ra vấn đề thì nhà họ Tống lập tức hành động, đây cũng là một trong những nguyên nhân mà Tống An sớm tìm được Hạ Thiên.
"Vợ Mị Mị là ai?" Lam Y Nhân có chút cạn lời, cuối cùng thì thanh niên này có bao nhiêu cô vợ vậy?
Trước đó nàng còn cảm thấy Hạ Thiên chỉ đang khoác lác, nhưng bây giờ nàng lại phát hiện, dường như lời nói của hắn rất đáng tin.
Giống như trước đó hắn nói Y Tiểu Âm là vợ của mình, nàng vốn cảm thấy đây là chuyện không có khả năng, nhưng sau đó nàng lại tận mắt thấy Hạ Thiên đi với Y Tiểu m. Còn nữa, cái người Tống An vừa rồi cũng là gọi điện cho Y Tiểu Âm trước mới biết được số điện thoại của Hạ Thiên, đây đủ để chứng minh Y Tiểu Âm và Hạ Thiên có mối liên hệ mật thiết với nhau.
"Vợ Mị Mị chính là vợ Mị Mị, nhưng chắc nàng không biết đâu." Hạ Thiên thuận miệng nói: "Vợ Tiểu Y Y, chờ khi nào nàng chân chính trở thành vợ của ta thì sau này có thể quen biết các nàng."
"Vậy rốt cuộc anh có bao nhiêu cô vợ?" Lam Y Nhân có chút cạn lời.
"Hình như ta chưa từng đếm qua, để ta tính thử......" Hạ Thiên thật sự bắt đầu ngồi đếm, "Thần Tiên Tỷ Tỷ, Muội muội chân dài, tiểu Kiều, Cô vợ tóc vàng, Hinh tỷ, Mộng tỷ......"
"Thôi được rồi, anh đừng đếm nữa." Lam Y Nhân có chút bó tay rồi, đây là loại người gì vậy, ngay cả việc mình có bao nhiêu cô vợ cũng không nhớ sao?
Chương 1538. Nhà ta tiền nhiều tiêu không hết
"Vợ Tiểu Y Y, bây giờ nàng nguyện ý làm vợ của ta rồi sao?" Hạ Thiên hỏi lại lần nữa, mặc dù Vợ Y Y nói với hắn không thể nóng vội, nhưng hắn thật sự tương đối cấp bách.
Không vội không được, mới vừa rồi hắn lại nhớ Muội muội chân dài.
"Ta, ta có thể suy nghĩ thêm một chút không?" Lam Y Nhân có chút đau đầu, thật ra nàng muốn từ chối, nhưng nghĩ đến việc trong nhà bắt nàng phải lựa chọn một trong ba người Tần Hải Duyệt, Quang Tây, Liễu Hào, nàng cảm thấy không bằng lựa chọn Hạ Thiên.
Mặc dù, người thanh niên này có hơi nói năng lộn xộn, nhưng nàng thật không ghét hắn, đặc biệt là lai lịch bí ẩn của gia hỏa này rất có lực hấp dẫn đối với nàng, nàng rất muốn biết tinh tường rốt cuộc gia hỏa này có lai lịch gì.
"A, không thành vấn đề." Hạ Thiên bày ra dáng vẻ rất rộng lượng.
Một giây sau, Hạ Thiên lại hỏi: "Vợ Tiểu Y Y, bây giờ nàng suy nghĩ kỹ chưa?"
"Không phải ta nói cần suy nghĩ một chút sao?" Lam Y Nhân có chút cạn lời.
"Đúng vậy, đã qua một chút rồi." Hạ Thiên nói rất chân thành.
"Ta nói một chút là......" Lam Y Nhân có chút dở khóc dở cười, "Này, Hạ Thiên, ta ít nhất cũng phải cân nhắc một buổi tối, ngày mai sẽ trả lời cho anh, được chưa?"
"Phải lâu như vậy sao?" Hạ Thiên có chút không quá tình nguyện, hắn suy nghĩ một chút rồi gật đầu, "Được, vậy ta sẽ đợi ở đây đến sáng mai."
"Anh thật sự muốn đợi ở chỗ này sao?" Lam Y Nhân ngẩn ngơ, nàng vốn dĩ cho rằng hắn sẽ lại rời đi lần nữa.
"Đương nhiên rồi, nếu nàng có khả năng trở thành vợ của ta, ta dĩ nhiên phải trông chừng nàng, lỡ như bị người khác cướp mất, ta sẽ ăn thiệt thòi lớn." Hạ Thiên nói một cách nghiêm trang.
"Được vậy tùy anh." Lam Y Nhân cũng không cảm thấy chuyện này có gì quan trọng, dù sao thì hôm nay, hắn cũng đã đi theo nàng mấy tiếng đồng hồ.
Thở dài một hơi, Lam Y Nhân đứng dậy đi xuống lầu, dưới lầu có chút lộn xộn, trước đó những người kiểm tra kia cố ý làm rối tung chỗ này, bây giờ các phục vụ viên còn đang dọn dẹp, chỉ là Lam Y Nhân rất nhanh phát hiện có gì đó không đúng.
"Tại sao chỉ còn lại vài người?" Lam Y Nhân hỏi, theo lý thuyết thì nơi này có không ít phục vụ viên.
"Lam tiểu thư, bọn họ… bọn họ đã đi rồi." Một phục vụ viên có chút bất an, "Bọn họ sợ, không dám làm việc ở nơi này."
"À, ra là vậy...." Lam Y Nhân lộ ra một nụ cười khổ, nàng lắc đầu, "Các ngươi cũng đi về trước đi, không cần dọn dẹp. Nếu như các ngươi còn muốn đi làm lại thì coi như được nghỉ phép trước, qua vụ này các ngươi sẽ biết, còn có thể tới làm hay không?"
"Chuyện này, Lam tiểu thư, vậy một mình ngươi......" Phục vụ viên kia có chút bận tâm.
"Không có việc gì, ta có thể xử lý." Lam Y Nhân cười nhạt một tiếng, "Hơn nữa, nếu ta xử lý không được thì các ngươi cũng không giúp được gì, tóm lại, các ngươi đi trước đi."
"Vậy... Được, chúng ta đi về trước." Các phục vụ viên cũng không dừng lại, rất nhanh rời đi câu lạc bộ.
Dù sao thì các nàng chỉ là phục vụ viên thông thường, đúng là không thể giúp đỡ được gì cho Lam Y Nhân.
"Vợ Tiểu Y Y, hiện tại nàng đang gặp phải phiền toái sao?" Giọng nói của Hạ Thiên vang lên, "Nếu không thì bây giờ nàng đáp ứng làm vợ ta đi, ta lập tức giúp nàng giải quyết mấy tên gia hỏa kia."
"Hạ Thiên, nếu như anh thật sự có thể giúp ta thì không thể giúp ta trước sao?" Lam Y Nhân quay đầu nhìn Hạ Thiên, "Làm gì nhất định phải đợi ta đáp ứng làm vợ anh mới được?"
"Vợ Tiểu Y Y, bởi vì ta không thích xen vào việc của người khác." Hạ Thiên đưa ra lý do vô cùng hùng hồn, "Nếu như nàng không phải vợ của ta, vậy ta quản chuyện của nàng có khác gì lo chuyện bao đồng."
"Thôi thôi, cũng không phải chuyện lớn gì, cùng lắm thì ta đóng cửa câu lạc bộ Y Nhân Các là được." Lam Y Nhân vẫn không có dự định lập tức đáp ứng Hạ Thiên, dù sao đây chính là đại sự, nàng cần cẩn thận suy nghĩ một chút.
"Vợ Tiểu Y Y, tại sao nàng lại muốn mở câu lạc bộ?" Hạ Thiên thuận miệng hỏi.
"Đương nhiên là để kiếm tiền rồi." Lam Y Nhân trả lời, nàng mở câu lạc bộ này đúng là vì kiếm tiền, đương nhiên, cũng không phải chỉ vì kiếm tiền, nàng đồng thời cũng muốn thiết lập một chút quan hệ xã giao.
Nhưng hiện giờ nàng phát hiện, những mối quan hệ tạo dựng từ câu lạc bộ Y Nhân Các này không chịu nổi một kích.
Mà có một điều khiến cho nàng cảm thấy hơi buồn, cho tới nay, thật ra nàng vẫn luôn muốn chứng minh mình bản thân có thể không dựa vào khuôn mặt, nhưng bây giờ nàng lại phát hiện, trong mắt tất cả mọi người, giá trị lớn nhất của nàng chính là vẻ ngoài.
Thế hệ trẻ tuổi của ba gia tộc lớn đều hy vọng chiếm nàng làm của riêng, mà chính nhà họ Lam cũng cảm thấy giá trị lớn nhất của nàng là liên hôn. Thậm chí gia hỏa gọi là Hạ Thiên bên cạnh nàng cũng vì nàng xinh đẹp, chưa có bạn trai cho nên muốn nàng làm vợ hắn.
"A, Vợ Tiểu Y Y, vậy nàng không cần kiếm tiền đâu, ta có rất nhiều tiền." Hạ Thiên thuận miệng nói: "Mỹ nữ tỷ tỷ nói nhà chúng ta nhiều tiền đến mức xài không hết."
"Nhà giàu nhất người ta cũng không dám nói câu nhiều tiền xài không hết đâu!" Lam Y Nhân có chút cạn lời, người thanh niên này thật đúng biết khoác lác, nếu hắn thật sự nhiều tiền như vậy, tại sao trên bảng phú hào lại không có tên của hắn chứ?
"Không đúng, Mỹ nữ tỷ tỷ đã nói với ta là tiền tiêu không hết mà." Hạ Thiên trả lời cực kỳ nghiêm túc.
"Vị Mỹ nữ tỷ tỷ kia của ngươi cũng không phải là nhà giàu nhất!" Lam Y Nhân tức giận nói, mặc dù hắn có chút bản lĩnh, nhưng cũng không thể khoác lác lung tung như vậy nha?
Chương 1539. Tiểu yêu tinh là đồ ngốc!
“Nhưng nàng là người giàu nhất mà.” Hạ Thiên nhìn Lam Y Nhân với vẻ mặt vô tội: “Ta nhớ rằng mấy năm nay mỹ nữ tỷ tỷ mới là người giàu nhất.”
“Người giàu nhất là Diệp Mộng Oánh, tổng giám đốc tập đoàn Thần Y." Lam Y Nhân nói đến đây thì đột nhiên sửng sốt: “Anh, không phải anh đã từng nói Diệp Mộng Oánh chính là Mỹ nữ tỷ tỷ anh thường nhắc tới sao? Anh đừng nói với ta rằng nàng ấy là chị của anh nha, nhưng nàng họ Diệp mà.”
“Tất nhiên nàng không phải là chị của ta rồi. Nàng là vợ ta.” Hạ Thiên cười hì hì: “Vợ Tiểu Y Y, để ta nói cho nàng biết một bí mật nhé. Thật ra, ta mới là cổ đông lớn của tập đoàn Thần Y, nhưng hiện tại mọi người cũng chỉ biết mỗi Mỹ nữ tỷ tỷ, cho nên nàng chính là người giàu nhất.”
“Anh, anh không đùa ta chứ?” Lam Y Nhân nghẹn họng nhìn trân trối, nàng thật sự không thể tin được chuyện này. Mỹ nữ nổi tiếng giàu có kia cũng là vợ của tên này ư?
Chuyện này cũng quá vô lý rồi, phải không?
“Ta chưa bao giờ nói đùa.” Hạ Thiên nghiêm mặt: “Bởi vì ta là thần y, cho nên mới có một tập đoàn Thần Y, vợ Tiểu Y Y, ngay cả chuyện này nàng cũng không nghĩ đến sao?”
Lam Y Nhân thầm chửi bậy ở trong lòng, nàng có thể nghĩ đến mới lạ. Hiện tại, nhìn tên này đang đi một đôi dép lê, ai sẽ ngờ hắn lại có quan hệ với người giàu nhất chứ?
Hơn nữa, nàng vẫn không tin chuyện này là sự thật.
“Nếu như anh thực sự là chồng của Diệp Mộng Oánh, tại sao ở trên mạng lại hoàn toàn không có tin tức gì về anh?” Lam Y Nhân cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. Trước đó tên này còn nói mình chính là chồng của Triệu Vũ Cơ. Nhưng sao có thể chứ? Phải biết rằng, những người này đều là người nổi tiếng. Đối với chuyện riêng tư của các nàng, truyền thông sẽ rất chú ý tới, nếu như Hạ Thiên thực sự có quan hệ với các nàng, vậy tại sao không tìm thấy bất kỳ tin tức nào liên quan đến hắn trên mạng?
“Hình như mấy năm trước, vợ tiểu yêu tinh đã xóa hết tất cả thông tin trên mạng của ta rồi.” Hạ Thiên thuận miệng nói: “Các nàng nói nếu như không xoá đi, chắc chắn sẽ có rất nhiều người mắng ta.”
Khoan hãy nói, Lam Y Nhân vẫn có thể hiểu được câu nói này, nếu Hạ Thiên thực sự là chồng của Triệu Vũ Cơ và Diệp Mộng Oánh, chắc chắn mỗi ngày ở trên mạng đều có người mắng hắn, ngay cả nàng cũng sẽ muốn mắng hắn.
“Vợ tiểu yêu tinh của ngươi lợi hại như vậy ư, nàng còn có thể xoá bỏ hết thông tin trên mạng sao?” Lam Y Nhân vẫn không tin, làm gì có người nào giỏi như thế.
“Vợ tiểu yêu tinh là hacker giỏi nhất trên thế giới, tất nhiên muốn xóa thì có thể xoá rồi.” Hạ Thiên cười hì hì: “Vợ Tiểu Y Y, nếu như nàng không tin, thực ra ta có thể chứng minh.”
“Làm sao ngươi có thể chứng minh được?” Hiển nhiên là Lam Y Nhân không tin.
“Vợ Tiểu Y Y, nàng có máy tính ở đây không?” Hạ Thiên chớp đôi mắt.
“Có, ở đằng kia kìa.” Lam Y Nhân chỉ về chỗ cách đó không xa.
“Vợ Tiểu Y Y, trong máy tính của nàng không có gì quan trọng chứ?” Hạ Thiên lại hỏi: “Đợi lát nữa khi ta chứng minh cho ngươi thấy, máy tính của ngươi sẽ bị vợ tiểu yêu tinh phá hủy, trong đó sẽ không còn thứ gì nữa.”
“Có cần phóng đại như vậy không?” Lam Y Nhân có chút không tin, nhưng, nàng đã quyết định đổi sang chiếc máy tính khác: “Vậy được rồi, anh dùng máy tính kia đi, máy đó chỉ sử dụng để chơi, không có gì quan trọng cả.”
Lam Y Nhân đứng dậy đi đến bên cạnh một chiếc máy tính, sau đó nàng nhìn về phía Hạ Thiên: “Anh muốn chứng minh như thế nào?”
“Vợ Tiểu Y Y, hay chúng ta đánh cược đi. Nếu ta có thể chứng minh vợ tiểu yêu tinh chính là hacker, nàng sẽ làm vợ của ta nha?" Hạ Thiên muốn đánh cược với Lam Y Nhân, nhớ năm đó hắn cũng đã dùng chiêu cá cược này để thắng được một cô vợ trầm tính, và bây giờ hắn lại thắng được một người khác cũng không tệ.
“Ta sẽ không đánh cược với anh.” Lam Y Nhân lại không bị mắc lừa: “Nếu anh không muốn chứng minh thì thôi.”
Hạ Thiên lẩm bẩm: “Tại sao các nàng đều không muốn đánh cược vậy? Vợ Y Y cũng giống như này, chẳng lẽ vì bây giờ cấm cá cược sao?”
“Hạ Thiên, rốt cuộc anh định chứng minh như thế nào?” Lam Y Nhân có chút bất đắc dĩ: “Máy tính đang mở rồi, anh làm luôn đi.”
“Ồ, vợ Tiểu Y Y, nàng tự mình làm là được rồi.” Hạ Thiên thản nhiên nói: “Thật ra rất đơn giản, chỉ cần nàng lên mạng tuỳ tiện tìm kiếm một câu nói, ví dụ như tiểu yêu tinh là đồ ngốc, sau đó nàng sẽ biết ngay kết quả.”
“Chỉ như vậy thôi sao?” Lam Y Nhân có chút không tin, nhưng nàng vẫn mở ra công cụ tìm kiếm rồi gõ vào một câu như vậy: “Tiểu yêu tinh là đồ ngốc.”
Trở về, tìm kiếm.
Một giây sau.
Màn hình máy tính đen ngòm.
"Ngươi mới là đồ ngốc, siêu cấp ngốc, ta chính là thiếu nữ tiểu yêu tinh xinh đẹp vô địch, máy vi tính của ngươi sắp được định dạng, bây giờ bắt đầu đếm ngược... Mười... Chín… Đang được định dạng…” Những dòng chữ này xuất hiện lên trên máy tính, Lam Y Nhân ngây ngẩn cả người, cứ như vậy, nàng chỉ trơ mắt nhìn máy tính của mình bị định dạng lại hoàn toàn.
Qua một lúc lâu sau, Lam Y Nhân mới quay đầu lại nhìn về phía Hạ Thiên: “Cuối cùng đang có chuyện gì xảy ra thế?”
“Ừm, vợ Tiểu Y Y, thật ra ta cũng không hiểu lắm, nhưng vợ tiểu yêu tinh rất nhàm chán. Nàng đã thiết kế ra đủ các loại chương trình ở khắp mọi nơi trên mạng. Chỉ cần có người mắng mỏ hoặc nói xấu nàng thì những chương trình này sẽ tự động khởi động, sau đó tấn công máy vi tính của đối phương. Mọi chuyện đại khái là vậy đó.” Mặc dù Hạ Thiên không hiểu nhiều về những điểm này, nhưng vợ tiểu yêu tinh đã từng nói với hắn, vì vậy hắn vẫn biết được chuyện gì đang xảy ra.
Chương 1540. Tô Bối Bối bối rối
Lam Y Nhân cảm thấy cả người choáng váng, nàng thực sự không muốn tin lời Hạ Thiên nói, nhưng bây giờ, nàng lại không thể không tin, bởi vì sự thật đang ở ngay trước mắt.
Chỉ là muốn để nàng hoàn toàn tin tưởng Hạ Thiên vẫn không thể nào, vì từ đầu đến cuối nàng khó có thể tin được Hạ Thiên lại có nhiều vợ như vậy. Điểm mấu chốt là mỗi một người vợ nghe qua đều rất lợi hại, cho dù là Triệu Vũ Cơ hay ma nữ Mộng Mộng, hay người giàu nhất Diệp Mộng Oánh, còn có Y Tiểu m, mỗi người trong các nàng đều là người phụ nữ mà mọi đàn ông đều tha thiết mơ ước có được, nhưng bây giờ, hình như tất cả các nàng đều trở thành vợ của Hạ Thiên rồi?
Thế nhưng, Lam Y Nhân lại thực sự phát hiện ra điểm chung từ những người phụ nữ này, đó chính là các nàng đều rất xinh đẹp, cho dù là nàng, ở trước mặt các nàng, cũng không có bất kỳ ưu thế nào, hơn nữa, điều thần kì là căn cứ theo tư liệu công khai chính xác thì hình như các nàng đều vẫn chưa lấy chồng.
Trên thực tế, tuổi của các nàng cũng không tính là còn nhỏ, trong ấn tượng, về cơ bản đều đã hơn ba mươi. Mặc dù nhìn rất trẻ trung, nhưng hầu hết phụ nữ bình thường khi đến độ tuổi đó sẽ có một nửa kia của mình, còn các nàng thực sự không có một vụ bê bối nào với bất kỳ ai.
Đúng vậy, đặc biệt là một ngôi sao lớn như Triệu Vũ Cơ, người đó cũng chưa từng xảy ra chuyện xấu với ai, điều này thực sự là quá không bình thường, bởi vì đối với một minh tinh, cho dù không có nửa kia thì cuộc sống cũng sẽ gặp rất nhiều tai tiếng.
Bây giờ xem ra chuyện xấu của các nàng được người cố ý áp chế mới là điều bình thường, ví dụ như tiểu yêu tinh này, nàng tìm kiếm một câu nói xấu, máy tính bị đen ngay, nếu không người khác đã có thể nói xấu Triệu Vũ Cơ và các nàng rồi.
“Này, chờ đã, ngươi gọi Triệu Vũ Cơ là vợ đại yêu tinh, vậy tiểu yêu tinh này có liên quan gì đến Triệu Vũ Cơ?” Lam Y Nhân đột nhiên phát hiện tên gọi bên trên có vấn đề.
“Vợ Tiểu Y Y, ngươi thật sự ngốc quá. Vợ tiểu yêu tinh tất nhiên là em gái của vợ đại yêu tinh rồi.” Hạ Thiên nhìn Lam Y Nhân như một kẻ ngốc.
Lam Y Nhân có chút không nói nên lời, tên này xưng hô lộn xộn, còn có thể trách nàng sao? Hắn còn gọi nàng là vợ Tiểu Y Y, nhưng nàng không phải là em gái của Y Tiểu m!
Lam Y Nhân suy nghĩ một chút, lấy điện thoại di động ra rồi bắt đầu lên mạng tìm kiếm tập đoàn Thần Y, nàng vẫn không có cách nào tin tưởng tất cả những gì Hạ Thiên nói, mặc dù nhiều chuyện có vẻ là sự thật, nhưng nàng vẫn luôn cảm thấy điều này quá ly kỳ.
“Hả?” Vừa tìm kiếm, Lam Y Nhân đã tìm được tin tức lớn liên quan đến tập đoàn Thần Y: “Này, Diệp Mộng Oánh đã từ chức vị trí tổng giám đốc tập đoàn Thần Y.”
“Mỹ nữ tỷ tỷ cũng đi theo các nàng ra ngoài chơi, tất nhiên là không thể tiếp tục làm tổng tài rồi.” Hạ Thiên không mấy ngạc nhiên về điều này.
“Tổng giám đốc mới chính là em gái họ của nàng...” Lam Y Nhân ở đó lẩm bẩm.
“Em gái họ?” Hạ Thiên hơi ngạc nhiên: “Để ta xem một chút, là nha đầu Tô Bối Bối kia sao?”
“Ngươi có biết tổng giám đốc mới này không?” Lam Y Nhân mở thông tin của Tô Bối Bối ở trên mạng ra, sau đó nàng thốt lên: “Oa, rất xinh đẹp!”
“Chà, cô gái này lớn lên đã xinh đẹp hơn rất nhiều.” Hạ Thiên nhìn vào ảnh chụp: “Trước đây, lúc nào nàng cũng muốn trở thành vợ của ta, chỉ có điều dáng người nàng không đẹp, tính cách lại không được tốt lắm, cho nên ta mới không muốn lấy nàng làm vợ.”
Lam Y Nhân nhìn chằm chằm Hạ Thiên, nàng có chút dở khóc dở cười, tên này có thể đừng khoác lác như thế không?
“Không phải là anh nói anh đang cần vợ sao?” Lam Y Nhân hừ một tiếng: “Tô Bối Bối cũng rất xinh đẹp, nhìn còn đẹp hơn cả ta nữa, thân hình cũng chuẩn. Tất nhiên là nàng muốn làm vợ của anh như vậy, ngươi còn làm gì mà không đi tìm nàng chứ?”
“A? Vợ Tiểu Y Y, ngươi nói rất đúng nha.” Hạ Thiên mới phản ứng lại: “Được, đúng lúc ta đang định gọi điện cho nàng để hỏi có đồng ý làm vợ của ta hay không?"
“Ngươi có số điện thoại của nàng sao?” Lam Y Nhân có chút không tin.
“Ta suy nghĩ đã, à, hình như ta còn nhớ số điện thoại của nàng.” Hạ Thiên thực sự nhớ được số điện thoại của Tô Bối Bối, sau đó hắn cầm điện thoại di động lên, bấm dãy số của Tô Bối Bối.
“Ta là Tô Bối Bối.” Bên kia rất nhanh đã nhận điện thoại, một giọng nói thanh thuý xúc động lòng người vang lên.
“Bối nha đầu, bây giờ ta đang rất thiếu vợ, người làm vợ của ta nhé.” Hạ Thiên lập tức nói.
“Cút đi!” Điện thoại dập máy.
Hạ Thiên buồn bực, trước kia nàng vẫn luôn muốn làm vợ của hắn, sao bây giờ lại khác rồi?
Ngay lúc này, tập đoàn Thần Y ở thành phố Giang Hải.
Trong phòng làm việc của tổng giám đốc, tâm trạng của Tô Bối Bối đang không được tốt, năm nay, Tô Bối Bối đã hai mươi bảy tuổi, thật ra nàng chỉ vừa tốt nghiệp đại học, một tháng trước, nàng mới lấy chứng chỉ học vị bác sĩ.
Ban đầu nàng định ra ngoài chơi một lúc, nhưng chỉ một tuần trước, chị họ giàu có nhất của nàng đã tìm tới nàng, sau đó nói muốn để cho nàng làm tổng giám đốc mới của tập đoàn Thần Y.
Lúc mới đầu, nàng còn tưởng rằng chị họ chỉ đang nói đùa, nhưng sau đó nàng nhận ra đây là sự thật, lúc đó, nàng cũng không để ý lắm, dù muốn làm chủ tịch và sự giúp đỡ của anh rể họ cũng không phải vấn đề gì to tát. Thế nhưng, ngày hôm qua, chị họ đã mất tích, mà sau đó, điều khiến nàng khủng hoảng hơn là, nàng được biết toàn bộ đảo Thần Tiên đều biến mất, ngay cả những người trên đảo Thần Tiên cũng biến mất hết!
“Hạ Thiên, tên sắc lang kia sẽ không đưa chị họ của nàng đi… Đợi đã!” Trong lòng Tô Bối Bối đang thầm oán trách Hạ Thiên, đột nhiên cảm thấy không đúng, cuộc gọi vừa rồi, giọng nói của đối phương hình như chính là Hạ Thiên?
Lúc đầu nàng còn cho rằng đó là cuộc gọi quấy rối, nhưng chợt nhận ra không đúng, giọng nói kia rất quen thuộc, hơn nữa câu nói kia... Hạ Thiên, chẳng lẽ là cái tên biến thái chết tiệt kia không mất tích sao?
Chương 1541. Chuyện này tạm thời là bí mật
Câu lạc bộ Y Nhân Các, Lam Y Nhân nhìn thấy vẻ mặt Hạ Thiên có chút kỳ lạ, tên gia hỏa này rốt cuộc đang khoe khoang khoác lác phải không?
“Anh vừa gọi điện cho nữ tổng tài xinh đẹp Tô Bối Bối kia sao?” Lam Y Nhân nhìn Hạ Thiên, cố ý hỏi.
“Đúng vậy.” Hạ Thiên có chút buồn rầu: “Nha đầu kia có phải bây giờ ngực lớn rồi nên tính khí cũng lớn hơn không, thế mà lại dám cúp điện thoại của ta, thật muốn quay lại Giang Hải đánh nàng một trận.”
“Không phải anh nói nàng vẫn luôn muốn làm vợ anh sao?” Lam Y Nhân cười nhẹ, nàng cảm thấy cần phải đả kích Hạ Thiên một chút, không thể để tên gia hỏa này huênh hoang mãi được.
“Đúng vậy, nhưng khi người ta trở nên xinh đẹp hơn, tính khí cũng có thể trở nên lớn hơn mà.” Hạ Thiên tỏ ra nghiêm túc: “Chờ ta tối nay lại gọi một cuộc điện thoại nữa cho nàng thử xem.”
Khi đang nói chuyện thì tiếng chuông di động của Hạ Thiên vang lên, vừa nhìn thấy màn hình hiển thị cuộc gọi đến, Hạ Thiên lập tức vui mừng.
“Nàng xem, vợ Tiểu Y Y, nha đầu Tô Bối Bối kia lập tức gọi lại cho ta nhận sai rồi này.” Hạ Thiên vừa nói vừa đưa điện thoại sang.
“Mở loa đi, ta cũng muốn nghe xem.” Lam Y Nhân có chút không tin, trực tiếp đưa tay ấn nút mở loa ngoài, sau đó nàng nghe thấy phía bên kia truyền đến giọng nói rất dễ nghe: “Này, ngươi có phải là tên Hạ Thiên biến thái không vậy?”
“Bối nha đầu, đương nhiên là ta rồi, ngươi vừa làm gì mà cúp điện thoại của ta vậy?” Hạ Thiên có chút mất hứng: “Ta vừa mới quyết định để ngươi làm vợ ta, vậy mà ngươi lại cúp điện thoại của ta, ta không cần ngươi nữa.”
“Ngươi cái tên biến thái chết tiệt, ai muốn làm vợ ngươi hả?” Trong giọng nói của Tô Bối Bối tràn đầy bực tức: “Này, ngươi đang ở đâu hả? Đảo Thần Tiên sao lại biến mất rồi? Các ngươi đều đi đâu hết rồi? Mà thôi, ngươi mau đến tập đoàn Thần Y, nói cho rõ mọi chuyện, rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì thế này?”
“Ta đang ở thành phố Quế, bây giờ không quay về được, nếu ngươi muốn làm vợ ta thì tới đây tìm ta đi.” Hạ Thiên thuận miệng nói: “Mỹ nữ tỷ tỷ các nàng cũng không thấy đâu nữa, ta cũng không biết các nàng đi đâu rồi.”
“Cái gì? Ngươi cũng không biết?” Tô Bối Bối sửng sờ ngay lập tức: “Vậy ngươi càng phải về đây, chị họ để ta làm tổng tài của tập đoàn Thần Y, ta vẫn chưa hiểu rất nhiều chuyện, ngươi quay về giúp một tay đi!”
“Không phải nghe nói ngươi rất lợi hại sao?” Hạ Thiên có chút khó hiểu: “Tiểu Nha nói ngươi đã biến thành Diệt Tuyệt sư thái mà.”
“Tào lao, nàng mới là diệt tuyệt sư thái đó, ta đang học tiến sĩ!” Tô Bối Bối nhất thời tức giận: “Tóm lại bây giờ ta không có kinh nghiệm quản lý công ty gì cả, các ngươi cũng không thấy, rất nhiều người muốn tìm tập đoàn Thần Y gây phiền phức kìa, tốt nhất là người về đây nhanh lên!”
“Nhưng bây giờ ta tìm một người vợ gấp.” Hạ Thiên trả lời: “Cho nên bây giờ ta không thể trở về được.”
“Này, tên biến thái chết tiệt nhà ngươi, một ngày không có phụ nữ thì ngươi sẽ chết hả?” Tô Bối Bối rất tức giận: “Ngươi làm gì mà phải tìm vợ hả? Chị họ các nàng vừa đi mà ngươi đã vội đi ngoại tình rồi hả?”
“Có nói ngươi cũng không hiểu, nhưng ta thật sự cần tìm một người vợ.” Giọng của Hạ Thiên rất nghiêm túc: “Nếu ngươi muốn làm vợ ta thì mau đến thành phố Quế đi, nếu không ta sẽ tìm người khác làm vợ đó.”
“Hạ Thiên ngươi cái tên biến thái chết tiệt, ngươi thích tìm ai thì đi mà tìm!” Tô Bối Bối tức đến mức thở hổn hển: “Ta không thèm quan tâm ngươi nữa!”
Vừa nói xong, Tô Bối Bối trực tiếp cúp điện thoại luôn.
“Nha đầu này quả nhiên tính khí càng lúc càng lớn mà.” Hạ Thiên lẩm bẩm một mình: “Xem ra phải dành thời gian đi đánh nàng một trận.”
Quay đầu nhìn về phía Lam Y Nhân, Hạ Thiên bày ra dáng vẻ không còn cách nào khác: “Vợ Tiểu Y Y, xem ra vẫn phải để nàng làm vợ ta rồi.”
Lúc này, Lam Y Nhân có chút không hiểu, tuy nàng không chắc người đầu dây bên kia có phải là Tô Bối Bối không, nhưng có vẻ như Hạ Thiên không phải đang kiếm tạm ai đó diễn kịch với hắn.
Vì thế, cho dù Lam Y Nhân vẫn không muốn tin lắm, nhưng nàng lại bắt đầu cảm thấy độ tin cậy của chuyện này khá cao, ít nhất là Hạ Thiên hình như có quan hệ rất lớn với tập đoàn Thần Y.
Mà điều khiến Lam Y Nhân có chút dở khóc dở cười chính là, tuy tên gia hỏa này nói muốn để nàng làm vợ hắn, nhưng sao lại chẳng có chút thành ý nào vậy?
Nghe ý trong lời hắn nói, nếu Tô Bối Bối bằng lòng làm vợ hắn, thì hắn sẽ không cần nàng nữa sao?
“Này, vì sao anh lại cần một người vợ gấp như vậy?” Lam Y Nhân không nhịn được hỏi, tên gia hỏa này đã nói rất nhiều lần rằng hắn rất cần một người vợ, dáng vẻ như đang rất thiếu vợ, nhìn qua cũng không phải chỉ đơn giản là thiếu phụ nữ như vậy.
“Chuyện này tạm thời là bí mật.” Hạ Thiên nhìn Lam Y Nhân: “Đợi đến sáng mai sẽ nói cho nàng.”
“Vì sao phải đợi đến sáng mai chứ?” Lam Y Nhân không nhịn được hỏi.
“Vợ Tiểu Y Y, đợi đến sáng mai, nàng sẽ chính thức là vợ của ta.” Hạ Thiên cười hì hì: “Loại bí mật này, chỉ có vợ của ta mới có thể biết.”
Lam Y Nhân lại cứng họng, người này cũng tự tin quá nhỉ, sao hắn cảm thấy sáng mai mình sẽ đồng ý với hắn chứ?
“Cái đó, ta muốn yên tĩnh trước.” Lam Y Nhân có chút đau đầu, nàng cảm thấy lượng tin tức tiếp nhận hôm nay thật sự quá nhiều rồi, đầu tiên là Y Tiểu m, sau đó là Triệu Vũ Cơ, An Khả Khả, ma nữ Mộng Mộng, bây giờ lại đến Diệp Mộng Oánh, Tô Bối Bối, đặc biệt vừa rồi còn cả Tống An mang theo một đám người xuất hiện ở đây.
Tất cả những điều này đủ để chứng minh rằng lai lịch của Hạ Thiên không tầm thường, nhưng nàng vẫn không thể tin những chuyện Hạ Thiên nói, bởi vì nó thật sự không thể tưởng tượng nổi.
Nhưng Lam Y Nhân cũng không được yên tĩnh dễ dàng như vậy, bởi vì di động của nàng lập tức lại vang lên.
“Ta ra ngoài nghe điện thoại.” Nhìn màn hình thông báo cuộc gọi đến một cái, Lam Y Nhân vội vàng đứng dậy ra ngoài, đợi đến khi ra khỏi câu lạc bộ, nàng mới bắt máy.
Chương 1542. Đương nhiên là có vấn đề
“Lê Tử, sao rồi?” Lam Y Nhân nhỏ giọng hỏi, cuộc gọi này là Đỗ Lê gọi tới.
“Lam đại tiểu thư, ngươi không sao chứ?” Đỗ Lê ở đâu dây bên kia dường như vừa mới thở phào nhẹ nhõm.
“Không sao, chẳng lẽ ta nên có chuyện gì sao?” Lam Y Nhân có chút khó hiểu.
“Cái này, cái đó, Lam đại tiểu thư, có chuyện này muốn xin lỗi ngươi, lúc trước có một đám người đến tìm ta, ta không thể không nói thông tin của ngươi cho họ được.” Đỗ Lê do dự một chút: “Ta không biết bọn hắn khi nào sẽ tới tìm ngươi, nhưng nếu bọn hắn thật sự tìm ngươi, ta đề nghị ngươi nên ăn ngay nói thật, người đứng đầu của bọn hắn họ Tống, là một nam nhân...”
“Họ Tống?” Lam Y Nhân sửng sốt: “Gọi là Tống An sao? Hắn đã tới rồi.”
“Hả? Đã tới chỗ của ngươi rồi sao?” Đỗ Lê giật mình: “Vậy, vậy bọn hắn tìm Hạ Thiên sao?”
“Gặp rồi, sau đó lại đi rồi, đúng rồi, Lê Tử, những người đó là ai vậy? Hình như là bộ phận đặc biệt nào đó, gọi là Thiên Đạo Tổ gì đó...” Lam Y Nhân nhân tiện muốn hỏi thăm một chút.
“Lam đại tiểu thư, đừng hỏi nữa.” Đỗ Lê vội vàng ngắt lời Lam Y Nhân: “Tóm lại trong nội bộ, cấp bậc của bọn hắn cao hơn ta rất nhiều, đừng đắc tội bọn hắn.”
Dừng một chút, Đỗ Lê lại không nhịn được hỏi: “Đúng rồi, người tên Hạ Thiên đó, có quan hệ gì với bọn hắn thế? Ngươi có biết không?”
“À, Hạ Thiên hình như là tổ trưởng của bọn hắn, cụ thể ta không rõ lắm, dù sao thì thân phận của Hạ Thiên chắc chắn cao hơn bọn hắn.” Lam Y Nhân thuận miệng nói.
Nhưng vừa nói xong, nàng cảm thấy có gì đó không đúng lắm, cấp bậc của đám người đó cao hơn Lê Tử, thật ra nàng biết cấp bậc của Lê Tử bên ngành đó, nếu như thế thì thân phận của Hạ Thiên, chẳng phải như đang nói quá lên sao?
“Quao, ta nói này Lam đại tiểu thư, lần này ngươi có thể phát triển rồi.” Đỗ Lê ở đầu dây bên kia có chút khoa trương kêu lên: “Nam nhân tên Hạ Thiên kia của ngươi, tuyệt đối rất lợi hại.”
“Hắn không phải là nam nhân của ta, tối hôm qua ta mới quen biết hắn thôi.” Lam Y Nhân không nhịn được giải thích một câu.
“Được rồi, Lam đại tiểu thư, tối hôm qua ngươi mới quen hắn, hôm nay đã gọi điện thoại bảo ta điều tra tư liệu của hắn, ta không tin ngươi không có ý gì với hắn.” Trong giọng điệu của Đỗ Lê có phần trêu chọc: “Được rồi, ngươi không sao thì tốt, ta chỉ hỏi một chút thôi, bên này ta còn có việc, cúp máy trước nhé, lần sau ngươi đến thành phố Tỉnh, nhất định phải nhớ tìm ta đó.”
“Được, lần sau gặp.” Lam Y Nhân cũng không nhiều lời.
Lam Y Nhân buông di động xuống, nhìn vào trong câu lạc bộ, sau đó lẩm bẩm một mình: “Xem ra lai lịch của tên này rất lớn.”
Lúc này, Lam Y Nhân bắt đầu cảm thấy có lẽ nàng thật sự phải cân nhắc đến một khả năng, đó là những gì Hạ Thiên nói đều là sự thật.
Nhưng nếu tất cả đều là thật, chẳng phải nàng càng không thể làm vợ hắn sao?
Phải biết rằng, nàng từ trước tới nay chưa từng nghĩ sẽ làm vợ bé của người khác.
Nhưng lúc này, đột nhiên ma xui quỷ khiến thế nào mà nàng lại nhớ tới Hạ Thiên từng nói với nàng một câu: “Không sao, vợ Y Y cũng là vợ bé mà.”
Lúc đó rõ ràng nàng không tin câu này, nhưng lúc này ngẫm lại, nếu ngay cả Y Tiểu Âm cũng có thể làm vợ bé của tên gia hỏa đó, vậy thì Lam Y Nhân nàng dường như cũng không có gì mà không thể được cả?
“Xì xì xì!” Lập tức Lam Y Nhân hừ thầm bản thân trong lòng, nàng chắc không phải điên rồi chứ, vậy mà lại bắt đầu nghĩ đến chuyện này?
Nàng là Lam Y Nhân, dù gì cũng là đại tiểu thư của nhà họ Lam, mỹ nhân đẹp nhất của thành phố Quế, được vô số đàn ông chạy theo như vịt, bây giờ lại muốn làm vợ bé của nam nhân chẳng có danh tiếng gì?
Nhưng nếu ngay cả Y Tiểu m, Triệu Vũ Cơ, An Khả Khả thậm chí cả mỹ nữ giàu nhất Diệp Mộng Oánh đều có thể...
Lam Y Nhân lắc đầu, nàng cảm thấy mình không thể tiếp tục nghĩ nữa, nếu còn nghĩ nữa thì nàng có thể sẽ phải thuyết phục bản thân.
Lam Y Nhân xoay người, đi vào trong câu lạc bộ, nhưng đúng lúc này, nàng lại nghe thấy tiếng phanh xe truyền đến từ phía sau, nàng quay đầu lại lần nữa, đã nhìn thấy một chiếc Hummer dừng lại ở đó.
Ba người nhảy ra khỏi chiếc Hummer, đi đầu là một nam nhân cao lớn vạm vỡ, một nam một nữ sánh vai đi theo phía sau, ba người đều ăn mặc rất giản dị, nhưng trên người mỗi người đều có một loại khí thế đặc biệt khó tả.
“Y Nhân, đã lâu không gặp.” Nam nhân vạm vỡ đi đầu rất nhanh đã dừng lại, mỉm cười với Lam Y Nhân, lộ ra hàm răng trắng như tuyết.
“Ngươi, là Thạch Nham sao?” Lam Y Nhân cuối cùng đã nhận ra, có chút khó tin: “Ngươi, ngươi, sao lớn lên lại cao như vậy?”
“Ha ha, có thể là mấy năm nay ăn uống tốt hơn.” Thạch Nham cười ha ha: “Nhắc mới nhớ, chúng ta đã hơn mười năm rồi chưa gặp nhau đấy, lần gặp mặt cuối cùng cũng chỉ mới mười mấy tuổi.”
Thạch Nham tiến lên hai bước, sau đó mở rộng vòng tay: “Y Nhân, có thể ôm ngươi một cái không? Ha ha, bây giờ ngươi cũng đã là một đại mỹ nữ rồi, ta chiếm chút tiện nghi, chắc không sao nhỉ?”
“Đồ ngốc, đương nhiên là có vấn đề đấy!” Lam Y Nhân còn chưa kịp nói gì, giọng của Hạ Thiên đã truyền tới.
Chương 1543. Đi đâu cũng gây sự
Lam Y Nhân có cảm giác sắp điên lên rồi, cái tên này có thể đừng mở miệng ra là xúc phạm người khác như vậy không, hắn không muốn người khác ôm nàng không phải là vấn đề, bởi vì vốn dĩ nàng không muốn ôm ấp với Thạch Nham, nhưng hắn không cần cứ mở miệng ra là mắng người khác ngu ngốc như vậy chứ!
Thực tế thì Lam Y Nhân đã phát hiện tên kia cực kì thích mắng chửi người khác là ngu ngốc, động một tí là nói những câu như vậy, sau đó trực tiếp xúc phạm đối phương cho tới chết.
Nếu không phải do tên này đánh nhau rất lợi hại, Lam Y Nhân nghĩ hắn sớm đã bị người khác đánh chết lâu rồi.
“Ngươi dám nói như thế?” Một giọng nói lạnh lùng truyền đến, lời nói đó không phải của Thạch Nham, mà là nam nhân đứng phía sau hắn, người này rất cao nhưng có vẻ hơi gầy.
“Không có gì.” Thạch Nham mỉm cười, đưa hai cánh tay ra nhìn Lam Y Nhân, “Y Nhân, vị này là bạn trai ngươi sao?”
“Không phải bạn trai, mà là chồng!” Hạ Thiên nhìn Thạch Nham, “Ta ghét nhất là những tên ngốc cứ thích lợi dụng vợ người khác, tại sao ngươi không cho người khác lợi dụng vợ ngươi đi?”
“Ta nói này huynh đệ, ngươi hà tất phải nổi nóng như vậy?” Thạch Nham cười nhạt một tiếng, “Đã hơn 10 năm rồi ta không gặp Y Nhân, ở nước ngoài thì ôm cũng là một loại chào hỏi xã giao mà thôi.”
“Ngu ngốc, đây là Trung Quốc!” Hạ Thiên nhìn Thạch Nham, “Ngươi đừng có giả vờ ngu ngốc, đến tên ngốc cũng biết ngươi là đang đánh chủ ý lên vợ Tiểu Y Y.”
“Ngươi lại mắng người, có tin là ta sẽ đập nát cái miệng ngươi không?” Giọng nói lạnh lùng vang lên lần nữa, vẫn là phát ra từ miệng của nam nhân cao gầy kia.
“Kẻ ngu!” Hạ Thiên nhìn nam nhân cao gầy đó, “Ta sẽ đánh nát vụn cái miệng của ngươi trước.”
Bốp!
Hạ Thiên bất ngờ xuất hiện bên cạnh người nam nhân cao gầy ấy, tát lên mặt hắn một phát.
“Á......” Nam nhân cao gầy đau đớn hừ một tiếng, mấy chiếc răng từ trong miệng văng ra ngoài.
Một giây tiếp theo, nam nhân cao gầy đó đột nhiên lao về phía Hạ Thiên, tốc độ phản ứng của hắn tương đối nhanh.
Đáng tiếc đối với Hạ Thiên, tốc độ này hoàn toàn không đáng nhắc tới.
“Chờ đã......” Thạch Nham vội hô một tiếng, nhưng đã quá muộn.
Hạ Thiên một cước đá vào bụng của tên đó, chỉ kịp nghe thấy một tiếng rên thảm thiết, nam nhân kia ngã xuống đất, hôn mê bất tỉnh.
Lam Y Nhân muốn đưa tay che mặt, tên này đúng là một người cuồng bạo lực, lại còn đánh cho người khác ngất xỉu!
Mà toàn bộ quá trình đã diễn ra quá nhanh, đến mức nàng cũng không kịp ngăn lại.
“Thạch Nham, thật sự xin lỗi......” Lam Y Nhân quyết định vẫn nên nói lời xin lỗi, sự tình lần này dù sao cũng coi như do nàng mà ra.
“Vợ Tiểu Y Y, nàng xin lỗi cái tên ngu ngốc kia làm gì?” Hạ Thiên cắt ngang lời của Lam Y Nhân, trong nháy mắt đã xuất hiện bên cạnh Lam Y Nhân, thuận tay ôm lấy vòng eo mềm mại của nàng, sau đó trừng mắt nhìn Thạch Nham, “Hừ, hai ngày nay, tâm trạng của ta không tốt, cho nên những tên ngu ngốc như ngươi đừng tới làm phiền ta, càng không nên phiền tới vợ của ta!”
“Ta nói này huynh đệ......” Sắc mặt của Thạch Nham có chút khó coi.
“Tên ngốc, ai là huynh đệ với ngươi?” Hạ Thiên một mặt không vui, “Ngươi không có tư cách làm huynh đệ với ta.”
“Được, rất tốt!” Lúc này, nụ cười trên mặt Thạch Nham hoàn toàn biến mất, “Y Nhân, à không, Lam đại tiểu thư, xem ra là ta không thể với tới ngươi, vậy ta xin phép đi trước!”
Thạch Nham cúi người ôm lấy nam nhân cao gầy đang hôn mê kia, quay người về phía chiếc Hummer, mà nàng thì lạnh lùng nhìn Hạ Thiên một cái rồi đi theo.
Một phút sau, chiếc Hummer khởi động, ba người Thạch Nham rất nhanh đã biến mất khỏi tầm mắt của Lam Y Nhân.
“Hạ Thiên, anh có phải đang cố ý xúc phạm với những người mà ta quen biết không?” Lam Y Nhân có chút buồn bực, cái tên này không phải chỉ muốn nàng có thể cầu xin sự giúp đỡ từ hắn chứ?
“Vợ Tiểu Y Y, ta không xúc phạm bọn họ, là bọn họ đắc tội với ta.” Hạ Thiên lộ ra vẻ mặt vô tội, “Tên ngu ngốc kia đang muốn lợi dụng nàng, vì vậy mới hoàn toàn không coi ta ra gì.”
“Người ta mới vừa trở về từ nước ngoài.” Lam Y Nhân có chút im lặng, nàng quen biết Thạch Nham từ khi còn nhỏ, sau này nghe nói Thạch Nham ra nước ngoài, nhìn Thạch Nham như vậy, đúng thật là chỉ mới từ nước ngoài trở về.
Lam Y Nhân lắc đầu quay người đi vào trong, bây giờ nàng cũng không biết làm thế nào cả, tên Hạ Thiên kia đã đắc tội với rất nhiều người, chỉ sau vài phút đã xúc phạm người khác một cách tàn nhẫn.
Nghe ý tứ trong lời nói sau cùng của Thạch Nham, rõ ràng là ngay cả nàng cũng bị hắn oán hận, nhưng thực ra nàng có làm cái gì đâu chứ.
Trở lại trong sân câu lạc bộ, Lam Y Nhân ngồi xuống ghế sô pha, thuận tay rót một ly rượu và uống cạn, sau đó ngả lưng về phía sau nhắm mắt lại, nàng thật sự cần một chút yên tĩnh.
“Vợ Tiểu Y Y, nhìn bộ dạng của nàng có vẻ rất mệt mỏi, chà, gần đây nàng nghỉ ngơi không được tốt sao, ta giúp nàng đấm bóp một chút để nàng ngủ một giấc thật ngon.” Giọng nói của Hạ Thiên vang bên tai Lam Y Nhân, rồi sau đó, nàng cảm giác có hai bàn tay đang đặt trên đầu nàng.
Vốn dĩ Lam Y Nhân muốn từ chối, nhưng khi ngón tay của Hạ Thiên bắt đầu xoa bóp trên đầu nàng, nàng cảm thấy thực sự rất thoải mái vì vậy nên cũng không từ chối.
Một phút sau đó, Lam Y Nhân càng không thể từ chối được vì nàng đã ngủ mất rồi.
Chương 1544. Bị hạ độc
Đúng thật là gần đây Lam Y Nhân không được nghỉ ngơi tốt, sau khi được Hạ Thiên xoa bóp đầu, đã lập tức ngủ say, lúc nàng tỉnh lại thì trời cũng đã tối.
Điều này khiến Lam Y Nhân giật mình, nàng vô thức cúi đầu nhìn quần áo một chút thì phát hiện vẫn rất chỉnh tề, mà chính mình cũng đang nằm trên ghế sô pha lại cảm thấy yên tâm, cầm điện thoại di động lên kiểm tra thì phát hiện thật sự đã quá muộn, bây giờ đã hơn chín giờ tối.
“Vợ Tiểu Y Y, nàng tỉnh rồi sao?” Một giọng nói bất ngờ vang lên bên cạnh, nhưng không khiến cho Lam Y Nhân sợ hãi, vì đó chính là giọng nói của Hạ Thiên.
“Tỉnh rồi, ta phải gọi điện thoại trước đã.” Lam Y Nhân nhận thấy điện thoại di động có vài cuộc gọi nhỡ của Lam Tuấn Phong em trai nàng, vì thế nên cần phải gọi lại xem có việc gì.
Cuộc gọi nhanh chóng được kết nối, giọng nói háo hức của Lam Tuấn Phong truyền đến: “Chị hai, ngươi đang ở đâu? Tại sao ngươi lại không nghe điện thoại? Ngươi nhanh về nhà đi, xảy ra chuyện lớn ròi!”
“Xảy ra chuyện gì?” Lam Y Nhân vội vàng hỏi.
“Lão gia tử sắp không xong rồi, ngươi hãy mau chóng trở về, bọn họ đều nói ngươi đã khiến lão gia tử tức giận, nêu hắn thực sự chết thì ngươi sẽ gặp phiền phức lớn đấy.” Lam Tuấn Phong lo lắng nói, “Tóm lại ngươi hãy mau về nhà!”
“Được, ta sẽ lập tức quay về.” Lam Y Nhân biết rằng đây là chuyện lớn.
Lam Y Nhân cúp điện thoại, nàng vội vàng đi ra ngoài, chiếc Porsche lúc trước đã bị đâm hỏng, nhưng nàng còn có một chiếc BMW đang đậu ở bên ngoài.
Lam Y Nhân đi được vài bước, chợt nhớ ra Hạ Thiên vẫn còn ở đây, quay đầu lại định nói gì đó đã phát hiện hắn bên cạnh, nên nàng cũng không nói câu nào nữa.
Lam Y Nhân lái chiếc BMW tới nhà rất nhanh, Hạ Thiên tất nhiên cũng ở trên xe, suốt dọc đường đi, Lam Y Nhân và Hạ Thiên không nói bất cứ một lời nào.
Khoảng mười lăm phút sau, Lam Y Nhân dừng xe trước cổng một ngôi nhà lớn, lập tức xuống xe và đi vào bên trong.
“Chị hai, ngươi đi theo ta......” Lam Tuấn Phong chạy tới, sau đó nhìn thấy Hạ Thiên hắn đột nhiên sững sốt, “Chị hai, tại sao người vẫn còn đi chung với hắn......”
“Đừng nói tới việc này, dẫn ta đi gặp ông nội.” Lam Y Nhân cắt ngang lời của Lam Tuấn Phong.
Lam Tuấn Phong liếc nhìn Hạ Thiên một cái, có vẻ có chút bất mãn, nhưng cũng không nói thêm gì nữa.
Lam Tuấn Phong rất nhanh chóng dẫn hai người họ tới một cái căn phòng lớn, đây là một gian phòng ngủ, mặc dù rất lớn, nhưng lúc này cũng có vẻ hơi chật chội, vì bên trong thật sự có rất nhiều người, nam nữ già trẻ gì cũng có, khoảng mấy chục người.
Lam Y Nhân vừa xuất hiện, những người này lập tức nhìn về phía nàng và nói những lời châm chọc.
“Ồ, đây không phải Y Nhân sao? Ngươi còn biết trở về đây sao?”
“Đúng vậy, khiến lão gia tử tức giận như còn dám trở về à?”
“Y Nhân, ngươi xem ngươi đã làm ra chuyện tốt đẹp gì đi, an phận làm Lam đại tiểu thư cho tốt thì không, nhất định phải đi làm cái gì ở câu lạc bộ, bây giờ thì tốt rồi?”
“Lam Y Nhân, đừng trách ta nói chuyện khó nghe, nếu như lão gia tử thật sự có việc gì thì ngươi nhất định phải chịu trách nhiệm......”
“Không sai, chọc tức lão gia tử là trách nhiệm của người, ngươi không thể chạy thoát đâu!”
......
Người một câu ta một câu, xem ra cũng không có người nào thật sự chân chính quan tâm đến sự sống chết của ông lão đang nằm trên giường kia, mà lúc này ông lão trên giường đúng là đang hấp hối, có vẻ cách cái chết không còn xa.
“Đủ rồi, ta không muốn tranh giành tài sản với các ngươi !” Lam Y Nhân lạnh lùng nói: “Các ngươi nói nhiều như vậy, không phải vì chuyện này sao? Đến lúc đó, ngoại trừ Y Nhân các thì những thứ khác ngay cả một xu ta cũng không cần!”
“Chị hai, như vậy sao được?” Lam Tuấn Phong vội vàng nói.
“Lam Y Nhân, đừng nói đến chuyện tài sản, bây giờ, nhà họ Lam đang bị ba nhà liên hợp chèn ép, ngươi không muốn tài sản cũng không phải có thể được giải quyết.” Một nam nhân trẻ tuổi nói, “Lão gia tử cũng vì chuyện này mà bị chọc giận đến nỗi bệnh tình càng nặng thêm, ngươi cho rằng chỉ một câu không cần tài sản của người là được rồi sao?”
“Lam Tuấn Kiệt, vậy ngươi còn muốn như thế nào nữa?” Lam Y Nhân lạnh lùng nói, Lam Tuấn Kiệt là em họ của nàng, bình thường quan hệ giữa nàng với hắn cũng không mấy tốt đẹp.
Lam Y Nhân là người lớn tuổi nhất trong thế hệ trẻ, nhưng địa vị ở nhà họ Lam thật sự cũng không cao lắm, trước đây gia tộc còn trông cậy nàng sẽ được gả cho một nam nhân tốt, cho nên ngoài mặt cũng không có người đối xử với nàng như thế, nhưng bây giờ, mọi người không còn khách sáo như vậy với Lam Y Nhân nữa.
Tuy nhiên, vẫn còn có một nguyên nhân khác, đó chính là cha mẹ của Lam Y Nhân sớm đã qua đời nhiều năm, giống như Lam Tuấn Phong trước đây đã từng nói, ở trong gia tộc này, người thật sự quan tâm nàng cũng chỉ có hắn.
“Lam Y Nhân, ta khuyên ngươi nên kết hôn với Tần Hải Duyệt, hắn đã nói rằng chỉ cần đêm nay ngươi qua nhà hắn thì mọi việc sẽ được giải quyết” Lam Tuấn Kiệt hừ nhẹ một tiếng, “Ngươi thật sự gả đi thì ngươi vẫn là Lam gia đại tiểu thư của chúng...... Á!”
Lam Tuấn Kiệt còn chưa dứt lời Hạ Thiên đột nhiên xuất hiện ở trước mặt, một cước đá hắn ngã xuống đất, khiến hắn hét thảm một tiếng.
“Phiền nhất là mấy tên ngốc như ngươi.” Hạ Thiên có chút không vừa lòng, sau đó nhìn về phía Lam Y Nhân, “Vợ Tiểu Y Y, lão đầu tử kia rõ ràng là bị người khác hạ độc, vậy mà những tên ngốc này lại vu oan cho nàng, quả thật toàn những bọn ngu.”
“Cái gì?” Khuôn mặt xinh đẹo của Lam Y Nhân biến sắc, “Anh nói ông nội bị hạ độc ư?”
Chương 1545. Gọi cảnh sát đi
“Người này là ai? Đang nói hươu nói vượn cái gì vậy?”
“Lam Y Nhân, đây là ai? Tại sao hắn ta dám đánh người ở đây?”
“Còn có thể là ai chứ? Không phải chính là nam nhân nàng vừa tìm được sao?”
“Chính là người tên Hạ Thiên gì đó à? Người đã đánh Tần đại thiếu?”
“Chắc chắn là hắn, nhìn dáng vẻ bạo lực của hắn kìa, hắn thực sự đã đánh Tuấn Kiệt…”
Đám người đứng cạnh trông rất tức giận, mà Lam Tuấn Kiệt bị đạp ngã xuống đất lúc này cũng đứng dậy, càng thêm tức giận lao vào Hạ Thiên: “Ngươi dám đánh ta… hự!”
Lam Tuấn Kiệt hét lên, lại bị Hạ Thiên đá, mà lần này Lam Tuấn Kiệt nằm dưới đất đầy đau đớn, dù muốn cũng không thể dậy được.
“Người đâu, nhanh lên, đuổi tên tiểu lưu manh này đi đi…” Một nam nhân trung niên ở đó gầm lên một tiếng, sau đó hắn cũng hét lên, ngã xuống đất.
“Đồ ngốc nhà ngươi mới là tiểu lưu manh!” Hạ Thiên rất khó chịu: “Đừng so sánh ta với tiểu lưu manh, cho dù ta có là lưu manh, vậy thì cũng là một đại lưu manh.”
“Được rồi, anh có thể ngừng đánh người nữa được không?” Lam Y Nhân không nói nên lời, nếu cứ tiếp tục như vậy, cả nhà họ Lam sẽ bị hắn đánh.
Lam Y Nhân tiến lại gần Hạ Thiên một bước, cắn răng, dứt khoát ôm lấy cánh tay của hắn, nàng cảm thấy việc này sẽ có thể ngăn cản Hạ Thiên tùy tiện động thủ, nhưng nàng lập tức phát hiện đây không phải là ý hay, vì Hạ Thiên đã dễ dàng vòng tay qua eo nàng.
Vì chuyện tốt đã đến tận cửa nhà mình, Hạ Thiên sẽ không bao giờ từ chối, sẽ luôn cố gắng một tấc lại tiến thêm một thước.
“Đừng nói là ta không cảnh cáo các ngươi, tốt hơn hết các ngươi nên bình tĩnh, đừng mắng mỏ người khác, cũng đừng nghĩ đến việc ra tay.” Lam Y Nhân nhìn những người còn lại trong nhà họ Lam: “Tần Hải Duyệt, Quang Tây, Liễu Hào đã bị hắn đánh, ngay cả Tiểu Phong cũng bị hắn đánh, đừng nghĩ hắn sẽ ra tay lưu tình với các ngươi.”
“Lam Y Nhân, người tìm cái loại nam nhân gì vậy?” Một người giận dữ hỏi.
“Liên quan gì đến ngươi?” Lam Y Nhân cãi lại, nàng cũng không thèm phủ nhận.
Nam nhân kia á khẩu nhìn hai người đang nằm trên mặt đất, nhớ tới tin tức vừa nhận được, gia hỏa tên Hạ Thiên đó quả nhiên thấy người là đánh, còn đánh rất ác liệt, cuối cùng người này cũng không dám nói gì nữa.
Mặc dù những người khác cũng rất tức giận, nhưng hiện tại cũng chỉ có thể chịu đựng, không phải nhà họ Lam không có vệ sĩ, vấn đề là bọn họ đều biết trước kia, ngay cả đám người Tần Hải Duyệt cũng bị đánh bại, với thực lực của đám vệ sĩ, vệ sĩ của nhà họ Lam cũng không hơn gì người nhà họ Tần.
“Hạ Thiên, anh vừa nói ông nội bị đầu độc, có thật vậy không?” Lúc này, Lam Y Nhân lại mở miệng hỏi, hiện tại nàng đã bắt đầu tin tưởng vào Hạ Thiên một chút.
“Vợ Tiểu Y Y, tất nhiên những gì ta nói là thật.” Hạ Thiên uể oải nói: “Nàng có muốn lão đầu tử đó tỉnh lại không? Ta thấy nàng có vẻ không thích lão già này cho lắm, chi bằng để hắn chết đi, dù sao bọn họ cũng là người đầu độc hắn.”
“Làm sao anh biết ta không thích…” Lam Y Nhân theo bản năng muốn hỏi, nhưng chợt nhận ra một chuyện khác: “Anh nói gì? Anh biết ai là người đã đầu độc sao?”
“Tất nhiên ta biết, sau khi những kẻ ngu ngốc này đầu độc, chất độc vẫn còn trên người họ đấy.” Hạ Thiên thản nhiên nói: “Uầy, chính là tên ngốc trên đất, trong người hắn chắc là có thuốc độc, ưm, với lại tên ngốc kia nữa, chắc là hắn cho uống thuốc.”
Đầu tiên Hạ Thiên chỉ tay về phía Lam Tuấn Kiệt trên đất, sau đó lại chỉ vào một nam nhân trung niên, những người còn lại trong nhà họ Lam đồng loạt nhận ra, người này chính là cha của Lam Tuấn Kiệt, Lam Quý Tài.
“Ngươi đang nói vớ vẩn cái gì vậy?” Lam Quý Tài trừng mắt nhìn Hạ Thiên: “Ngươi vu khống ta, có tin ta gọi cảnh sát bắt ngươi hay không?”
“Ngớ ngẩn, vậy gọi cảnh sát đi.” Đương nhiên Hạ Thiên không sợ những lời đe dọa nhàm chán như thế.
“Được, ta sẽ gọi cảnh sát…” Lam Quý Tài lấy điện thoại di động ra như thể hắn chuẩn bị gọi điện.
“Hạ Thiên, anh có thể chữa khỏi cho ông nội được không?” Giọng nói của Lam Y Nhân vang lên trong tức khắc.
“Tất nhiên là được, ta là thần y giỏi nhất trên thế giới mà.” Hạ Thiên thuận miệng nói: “Chữa khỏi cho hắn rất đơn giản.”
“Vậy anh có thể nào chữa khỏi cho hắn trước được không?” Lam Y Nhân lại hỏi hắn.
“Alo, cảnh sát, ta muốn báo cảnh sát…” Ở đằng kia, Lam Quý Tài vừa đi ra ngoài vừa gọi điện, mới đi được hai bước, hắn đã hét một tiếng bay về phía sau, nặng nề ngã xuống đất.
“Sao, sao ngươi lại đánh người?” Vài người giận dữ nhìn Hạ Thiên.
“Tên ngốc này đang muốn chạy.” Hạ Thiên uể oải nói: “Nếu những kẻ ngốc các ngươi không tin ta, các ngươi có thể nhìn điện thoại di động của hắn, không có cuộc gọi nào hết.”
Hạ Thiên liếc nhìn ông cụ trên giường, lẩm bẩm: “Thôi, bỏ đi, để ta chữa khỏi cho lão già kia trước đã, dù sao lão vẫn còn tỉnh táo, cũng biết là ai đã hạ độc.”
Hạ Thiên nói xong lời này rồi ôm lấy Lam Y Nhân đi đến bên giường, sau đó lấy ra một kim châm bạc, nhanh chóng đâm vài châm vào trên người ông lão.