Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2) - Dịch Full

Chương 153 - Chương 2025. Chỉ Nhìn Thôi À?

Chương 2025. Chỉ nhìn thôi à?

"Chuyện gì thế này? Không phải đã bảo bọn hắn không được quấy rầy rồi sao?" A Cửu lập tức có chút mất hứng, vì không muốn bị người khác quấy rầy nên nàng đã không gọi điện thoại kêu nhân viên phục vụ lên đây, tại sao bây giờ còn có người tới nhấn chuông cửa nữa?

"Cho nên ta nói Cửu nha đầu vẫn còn kém thông minh mà, nàng hoàn toàn không biết tình huống bên ngoài sao?" Hạ Thiên lắc đầu, "Gian phòng cách vách đến lúc thanh toán, nhưng bọn hắn còn chưa đi nạp tiền, vì vậy nhân viên phục vụ đi gõ cửa, tiếp theo không nghe thấy bên trong có tiếng trả lời, bọn hắn mở cửa xông vào, kết quả nhìn thấy tình trạng trong như vậy cho nên vội vàng báo cảnh sát, bây giờ thì cảnh sát đã tới rồi."

"Cảnh sát tới thì có liên quan gì tới chúng ta chứ?" A Cửu không cao hứng cho mấy.

"Ồ, bọn hắn tới đây là để hỏi thăm một chút tình huống mà thôi, không sao đâu, vừa lúc để bọn hắn đi mua đồ ăn cho chúng ta." Hạ Thiên đi tới mở cửa, nhìn hai người cảnh sát đứng ở cửa ra vào hỏi, "Các ngươi có quen biết Hoàng An Bình không?"

Hai người cảnh sát kia vốn dĩ đang muốn hỏi chuyện, nghe nói như thế thì lập tức sững sờ, nghĩ thầm đây là ai mà lại muốn lấy tên Hoàng An Bình ra làm màu?

"Ta là Hạ Thiên." Hạ Thiên lại nói, "Có thể là các ngươi không biết tên của ta, nếu như không biết thì các ngươi đi hỏi Hoàng An Bình một chút......"

"A, anh chính là Hạ Thiên sao, chúng ta đã biết......" Một người cảnh sát vội vàng trả lời.

"Ồ, biết rồi thì tốt, nếu như các ngươi muốn hỏi thăm việc đã xảy ra ở phòng bên cạnh thì có thể đi tìm một người mẫu tên là Liễu Liễu. Nhưng trước đó thì các ngươi đi mua chút đồ ăn đưa tới đây, ta lười đi xuống dưới. À, không được mua ở đây, khách sạn này chẳng có gì ăn được cả, các ngươi đi mua ở ngoài cho ta." Hạ Thiên nói nhanh.

"A, được, được." Người cảnh sát kia có chút ngẩn người.

"Được rồi, nhớ kỹ mua nhiều một chút, còn nữa, mua một ít hoa quả tới đây, dâu tây nho, cherry các loại, mua tất cả, tóm lại ăn ngon thì mua, đợi lát nữa ta sẽ đưa tiền cho các ngươi." Hạ Thiên lại dặn dò một câu.

"Được, được, hai người chúng ta đi ngay đây." Người cảnh sát kia hiển nhiên là có nghe qua tên tuổi của Hạ Thiên, đây chính là chỗ tốt khi ở Giang Hải, ở đây có rất nhiều người nhận ra hắn.

Hạ Thiên đóng cửa phòng, trở lại trên giường.

"Nè, làm sao mà chàng ở trong đây lại có thể biết rõ ràng những chuyện bên ngoài đến vậy?" A Cửu có chút không vui, "Chàng không chuyên tâm, có phải cảm thấy lực hấp dẫn của ta chưa đủ có phải không?"

"Cửu nha đầu, đây là do công lực của nàng quá kém." Hạ Thiên thuận miệng nói: "Ta chỉ thuận tiện nghe được động tĩnh phòng bên cạnh mà thôi, ừm, đây chính là nguyên nhân nàng ngốc hơn ta."

"Chàng mới là người nhất tâm nhị dụng." A Cửu vẫn lộ ra vẻ mặt không vui, "Ta cũng không tin chàng ở chung với những nữ nhân khác cũng như thế này!"

"Ồ, thật ra mỗi khi ta ở bên vợ Chân Dài đều là nàng ấy không quá chuyên tâm, nếu có người nào tới thì khẳng định là nàng ấy sẽ biết trước cả ta." Hạ Thiên thuận miệng nói: "Nhưng Muội Muội Chân Dài nói chuyện kia thật ra là bởi vì tính cảnh giác trời sinh, bởi vì lúc trước nàng ấy thường xuyên ở trong hoàn cảnh nguy hiểm, cho nên mặc kệ lúc nào đều sẽ có lòng cảnh giác."

Hắn nhìn A Cửu, tiếp tục nói: "Nói cách khác, cuộc sống của Cửu nha đầu nàng trải qua rất thư thái, cho nên bình thường không hề có một chút tính cảnh giác nào. Lỡ như có kẻ địch đến, nàng cũng sẽ không thể biết trước được, như vậy là sẽ rất nguy hiểm."

"Được rồi, coi như là ngươi nói có lý đi." A Cửu quyết định không tranh luận với Hạ Thiên về chủ đề này, nghĩ thầm hắn vốn dĩ cũng không phải là đặc biệt thích nàng, vừa ngủ vừa nghĩ đến chuyện khác cũng chuyện bình thường, nàng cần gì phải yêu cầu quá nhiều chứ?

Thật ra cho dù A Cửu có muốn rối rắm hơn nữa thì cũng không có thời gian, bởi vì hắn lại bò lên trên giường rồi.

Gần một tiếng sau, hai người cảnh sát kia đã mua rất nhiều đồ ăn, nhưng bọn hắn chỉ đặt ở cửa ra vào, sau đó hai người đứng ở chỗ trợn mắt há hốc mồm nhìn cửa phòng tự động mở ra, đồ ăn tự động bay vào, sau đó một chồng tiền bay tới trước mặt bọn hắn, cuối cùng cửa phòng tự động đóng lại.

Hai người cảnh sát kia quyết định coi như chưa từng có chuyện gì xảy ra, nhưng vẫn có chuyện bọn hắn cần đi làm, đó chính là đi tìm nữ người mẫu tên là Liễu Liễu kia.

Có lẽ vì Y Tiểu Âm cố ý dành thời gian cho A Cửu, cho nên suốt cả ngày Y Tiểu Âm không lại gọi điện thoại nữa, mà A Cửu cũng ở trên giường vui vẻ có hơn một ngày, đói bụng thì ăn, mệt mỏi cũng ăn, ăn xong tiếp tục hăng hái chiến đấu, dù sao thì nàng đã là một đại cô nương trưởng thành, đương nhiên phải làm chút việc yêu thích của người trưởng thành rồi.

Hơn nữa nàng cảm thấy Hạ Thiên vẫn rất thích nàng, cái dáng vẻ tham lam kia khiến nàng rất hưởng thụ, cho nên nàng đã quyết định không đi truy cứu những chi tiết nhỏ nhặt kia nữa, vui vẻ là được rồi.

Ít nhất, từ giờ trở đi, nàng cảm thấy mình xem như tương đối hoàn chỉnh, không còn giống như trước đó, tinh thần luôn phải dựa vào người khác, cơ thể cũng như vậy, mà bây giờ, cho dù là tinh thần hay là cơ thể thì chúng đều thuộc về bản thân nàng.

"Chàng có thể yên lặng ngắm cảnh được không hả...." Lại đến buổi tối, A Cửu tiếp tục ở cửa sổ sát đất ngắm nhìn cảnh đêm ngoài, hắn cũng ở bên cạnh, đương nhiên hắn cũng không phải ngắm phong cảnh.

"Cửu nha đầu, nàng cứ ngắm phong cảnh đi, ta nhìn nàng là được rồi." Hạ Thiên cười hì hì nói.

"Chàng chỉ nhìn thôi à?" A Cửu hừ nhẹ một tiếng, vốn dĩ nàng thật đúng là đang ngắm cảnh, Hạ Thiên cũng chỉ là đang nhìn nàng, nhưng mà bởi vì nàng không mặc quần áo cho nên gia hỏa này mới nhìn một chút lại bắt đầu táy máy tay chân.

Lăn lộn lâu như vậy, cuối cùng A Cửu cũng muốn nghỉ ngơi một chút, nhưng Hạ Thiên hình như vẫn không biết mệt mỏi, cái này khiến nàng có chút xúc động muốn đuổi hắn đi, nhưng nàng lại có chút không nỡ, dù sao thì tư vị đó cũng làm cho nàng rất hưởng thụ.

Khi chuông điện thoại di động của Hạ Thiên vang lên lần nữa, nàng lại âm thầm nhẹ nhàng thở ra, nàng cảm thấy cuối cùng thì mình cũng có thể được giải thoát rồi, tên sắc lang này chắc là phải đi.

"Tiểu muội chân dài, nhanh như vậy mà nàng đã nhớ đến ta rồi à?" Hạ Thiên cầm lấy điện thoại nghe máy, mà khi nghe được Hạ Thiên nói như vậy, trong lòng A Cửu nhất thời có chút buồn bực, tên lưu manh chết tiệt ấy còn đang ở trên người nàng đấy, thế mà còn liếc mắt đưa tình với người khác.

Nhưng cuộc điện thoại này lại không phải do Y Y tỷ gọi tới, mà lại là của Ninh Nhụy Nhụy?

"Ngươi ở đâu? Ta có việc tìm ngươi." Giọng điệu của Ninh Nhụy Nhụy có chút mệt mỏi.

"Ta đang ở Giang Hải, ngươi đang ở đâu vậy?" Hạ Thiên nhận ra trong giọng nói Ninh Nhụy Nhụy không được bình thường, "Hay để bây giờ ta đi tìm ngươi?"

"Không cần, ta cách Giang Hải không xa, ta tới đó là được rồi." Ninh Nhụy Nhụy nói xong nhanh chóng cúp điện thoại.

Hạ Thiên cảm thấy có chút kỳ quái, không phải Tiểu muội chân dài đang thám hiểm ở dưới đáy biển sao? Sao đột nhiên lại chạy đến gần Giang Hải chứ?

"Nhụy Nhụy làm sao vậy?" A Cửu không khỏi tò mò.

"Ta cũng không rõ ràng cho lắm, đợi lát nữa nàng ấy đến thì sẽ biết thôi." Hạ Thiên thật đúng là không quá xác định rốt cuộc Ninh Nhụy Nhụy đã xảy ra chuyện gì, "Cửu nha đầu, hay nàng ở đây nghỉ ngơi trước đi, ta đi tìm nàng ấy."

"Ta......" A Cửu vốn dĩ muốn nói cùng đi với hắn, nhưng lại đột nhiên cảm thấy một cỗ cơn mỏi ập đến, sau đó nàng mới nhớ tới mình thật sự cần nghỉ ngơi, lập tức đổi giọng điệu, "Vậy được rồi, ta ngủ một lát."

Lúc này, Ninh Nhụy Nhụy đúng là đang ở rất gần thành phố Giang Hải, mà nàng có thể đi tới nơi này, thật sự rất gian nan.
Chương 2026. Bây giờ ta rất đói

Khi Ninh Nhụy Nhụy gặp phải phiền phức ở trên đảo đã là đêm hôm qua, kể từ lúc đó đến bây giờ đã trôi qua hơn hai mươi tiếng, vốn dĩ nàng thân là một người tu tiên, thật ra cũng không cần tốn thời gian bao lâu để đi tới Giang Hải.

Đương nhiên, mục tiêu lúc ban đầu của nàng cũng chỉ là đi tìm Hạ Thiên mà không phải tới Giang Hải, dù sao thì khi đó nàng cũng không biết hắn đang ở đó. Trước đó nàng định gọi cho hắn, nhưng không biết vì nguyên nhân gì mà ở trên đảo lại không có tín hiệu.

Ninh Nhụy Nhụy điều khiển ca nô rời khỏi hải đảo, chuẩn bị đi lên bờ. Thân là một huyền thoại thể dục từng thi đấu thuyền buồm trên biển, theo lý thuyết thì kinh nghiệm chạy trên biển của nàng cũng rất phong phú, nhưng cuối cùng vẫn xuất hiện vấn đề, đó chính là công cụ dùng để xác định phương hướng bị hư. Trên người nàng vốn dĩ cũng có loại công cụ ấy, ví dụ như đồng hồ có thể dùng để thay thế la bàn, nhưng không biết nó đã bị hư từ khi nào rồi.

Nhưng chuyện hư hao không phải là vấn đề lớn nhất, vấn đề lớn nhất chính là lúc ấy Ninh Nhụy Nhụy cũng không biết đồng hồ đeo tay của mình bị hư, cứ như vậy, nàng hoàn toàn chạy nhầm phương hướng, cách vị trí nguyên bản nàng muốn đi càng ngày càng xa, đến cuối cùng lạc vào trong biển rộng mênh mông, hoàn toàn không biết phương hướng.

Ca nô đương nhiên là đã hết xăng từ lâu, cũng may Ninh Nhụy Nhụy là người tu tiên, thể lực hơn người thường, nàng lập tức học tập phương thức của người tu tiên điều khiển thuyền gỗ trước đó, nhưng trong tình huống không có công cụ, nàng đã phải mất rất nhiều thời gian mới tìm đúng phương hướng, lăn lộn một hồi lâu, nàng còn nằm trên biển nghỉ ngơi một lúc, cuối cùng thuyền mới cập bờ.

Mới vừa bước lên đất liền, nàng thậm chí không biết mình đang ở nơi nào, sau khi tùy tiện chạy loạn một vòng, nàng mới đột nhiên nghĩ tới việc nên gọi điện thoại cho Hạ Thiên trước.

Đương nhiên, trước khi gọi cho Hạ Thiên thì nàng đã dùng di động biết được vị trí hiện tại của mình, sau đó phát hiện bản thân đang ở cách Giang Hải không xa.

Khi đó Ninh Nhụy Nhụy còn không biết hắn cũng đang ở Giang Hải, điều ấy làm nàng bắt đầu cảm thấy, xui xẻo cả một ngày, cuối cùng cũng có một tin tức không tệ, không cần lại phải chạy chỗ này chạy chỗ kia nữa.

Nhưng khi Ninh Nhụy Nhụy đi vào thành phố Giang Hải thì lại nghĩ tới một việc, nàng không biết vị trí cụ thể của hắn ở nơi nào, vừa rồi nàng đã quên hỏi chuyện ấy.

"A, xem ra nên gọi điện thoại lần nữa." Bây giờ, Ninh Nhụy Nhụy cảm thấy rất mệt mỏi, không chỉ cơ thể mệt mỏi, trong lòng cũng không còn chút năng lực.

"Tiểu muội chân dài, ngươi đứng ở đây làm gì vậy?" Lúc này, một giọng nói quen thuộc đột nhiên truyền vào trong tai nàng.

Ninh Nhụy Nhụy vừa quay đầu thì đã nhìn thấy Hạ Thiên, còn đừng nói, bây giờ, nàng có đột nhiên một loại cảm giác đặc biệt thân thiết, giống như cuối cùng cũng nhìn thấy được người thân.

"Đang chờ ngươi đấy." Ninh Nhụy Nhụy hừ nhẹ một tiếng, sau đó ngáp một cái, "Ta mệt mỏi, còn buồn ngủ, lại đói nữa, ta muốn ăn cái gì đó rồi đánh một giấc."

"Vậy để ta dẫn ngươi đi ăn lẩu nha?" Hạ Thiên thuận miệng hỏi.

"Được." Lần này, nàng không làm kiêu, nhanh chóng đáp ứng.

Hạ Thiên vươn tay ôm Ninh Nhụy Nhụy lên, nàng cũng không giãy dụa, nàng chỉ đột nhiên cảm thấy, tại sao trên người gia hỏa này lại thơm tới như vậy?

"Nè, ngươi vừa lêu lổng với ai đúng không?" Ninh Nhụy Nhụy tức giận hỏi: "Trên người toàn là mùi nước hoa!"

"Mùi nước hoa à?" Hạ Thiên không để ý tới chuyện này cho lắm, "Hoá ra Cửu nha đầu cũng thích dùng nước hoa sao? Ta còn tưởng rằng trên người nàng ấy vốn dĩ luôn thơm như vậy."

"Cái gì mà Cửu nha đầu, ý của ngươi là Cửu tỷ sao?" Ninh Nhụy Nhụy lộ ra vẻ mặt không tin tưởng, "Nè, tên lưu manh đáng chết kia, ngươi nói là ngươi vừa ở chung một chỗ với Cửu tỷ à?"

"Đúng rồi, chính là nàng ấy." Hắn thành thật trả lời.

Nhưng Ninh Nhụy Nhụy lại không tin lời kia là nói thật.

"Ta không tin, còn lâu Cửu tỷ mới ở cùng một chỗ với ngươi!" Nàng hừ nhẹ một tiếng, "Ta sẽ gọi điện thoại hỏi Cửu tỷ!"

"Đừng hỏi, bây giờ chắc là nàng ấy đã ngủ thiếp đi rồi." Hạ Thiên thuận miệng nói: "Tiểu muội chân dài, nếu ngươi không tin, đợi lát nữa ta mang ngươi tới tìm nàng ấy, vừa lúc ở đó cũng có phòng dùng để ngủ."

Phòng ở trên tầng cao nhất đúng là không chỉ có một phòng, đúng thật là có phòng để cho Ninh Nhụy Nhụy đi tới đó ngủ, đương nhiên, nàng có đi hay không thì đó lại là một chuyện khác.

"Đợi lát nữa rồi nói sau, bây giờ ta đang rất đói." Ninh Nhụy Nhụy đúng là rất đói, bây giờ nàng chỉ muốn ăn cái gì đó.

Hạ Thiên ôm nàng đi vào một tiệm Haidilaobuôn bán cả ngày.

"Muội muội chân dài, thật ra lẩu ở đây cũng không phải ăn rất ngon, nhưng ta cảm thấy rất thích hợp với ngươi, ngươi vừa đi đáy biển về, sau đó lại đến đây ăn hải sản biển." Hạ Thiên cười hì hì nói.

"Ta mới không đi Haidilao đâu." Ninh Nhụy Nhụy hừ nhẹ một tiếng, tiếp đó bắt đầu gọi món ăn, nàng dứt khoát mỗi một loại đều gọi một phần, từ đầu cho tới đuôi, nàng cảm thấy mình nhất định có thể ăn hết, cho dù không thể ăn hết thì vẫn còn hắn hỗ trợ ăn.

Nhưng có vẻ Ninh Nhụy Nhụy đã đánh giá thấp sức ăn của bản thân.

Nàng không những một mình ăn sạch phần ăn được gọi, hơn nữa còn không thấy đủ, tiếp đó lại gọi rất nhiều đồ ăn trong thực đơn, đương nhiên, lần này là không ăn hết.

Mà đây đã là chuyện của mấy giờ sau, ngoài trời cũng đã biến thành đêm khuya.

"Ta không ăn nữa, ngươi còn ăn nữa không? Nếu không ăn thì chúng ta đi thôi, ta buồn ngủ quá rồi." Nàng hiển nhiên đã rất mệt mỏi, mặc dù nàng là người tu tiên, nhưng bây giờ nàng cũng không muốn đả toạ để khôi phục thể lực, chỉ muốn ngủ một giấc thật ngon.

"Ừm, vậy chúng ta đi thôi." Hạ Thiên lại bế Ninh Nhụy Nhụy lên, đương nhiên, trước đó nàng đã thanh toán hoá đơn xong xuôi, bọn hắn cũng không ý định ăn cơm chùa.

Ninh Nhụy Nhụy mệt rã rời, nàng giơ tay chủ động ôm cổ Hạ Thiên, sau đó cứ như vậy treo ở trên người đối phương, mà khi hắn ôm nàng rời khỏi tiệm lẩu thì nàng đã ngủ thiếp đi.

Hạ Thiên suy nghĩ một chút rồi ôm Ninh Nhụy Nhụy đi tới cao ốc Thần Y, sau đó ôm nàng đi tới phòng của Y Tiểu m, cũng chính là nơi làm việc tạm thời của nàng ấy.

Y Tiểu Âm vẫn còn ngồi ở đây xét duyệt vật liệu trên màn hình, tốc độ của nàng không nhanh bằng Hạ Thiên, cho nên phải công tác không ngừng nghỉ, mà sở dĩ nàng không gọi điện thoại cho hắn, hiển nhiên là bởi vì biết hắn đang ở chung một chỗ với A Cửu.

Nhưng khi Hạ Thiên ôm Ninh Nhụy Nhụy đi vào căn phòng này, Y Tiểu Âm không khỏi có chút bất ngờ.

"Không phải ngươi đang ở bên cạnh A Cửu sao? Tại sao Nhụy Nhụy lại có mặt ở đây?" Y Tiểu Âm không khỏi thắc mắc.

"Ta cũng không biết tại sao mà Tiểu muội chân dài lại mệt tới như vậy, để cho nàng ngủ một hồi trước rồi nói sau." Hạ Thiên đặt Ninh Nhụy Nhụy ở trên ghế sa lon, "Vợ Y Y, nàng cũng có thể nghỉ ngơi một lúc, Cửu nha đầu cũng đang nghỉ ngơi, để ta giúp nàng làm việc."

Y Tiểu Âm đi tới bên cạnh ghế sa lon, nàng nhìn Ninh Nhụy Nhụy đang ngủ say, trong lòng có loại cảm giác tương đối kỳ quái. Vị thiên chi kiều nữ nhà họ Ninh này, vị minh tinh thể dục tiếng tăm lừng lẫy, thần thoại trong mắt vô số người, lúc này lại ngủ ngon lành ở trong ngực Hạ Thiên như một cô gái nhỏ, nói như vậy, nàng ấy cũng đã nhận ra rồi sao?

Quay đầu nhìn về phía Hạ Thiên đang nghiêm túc làm việc, trong đầu Y Tiểu Âm có chút hoảng hốt, rốt cuộc thì nam nhân đó có mị lực gì vậy?
Chương 2027. Bị trộm tài khoản

Y Tiểu Âm vội vàng lắc đầu, nàng cảm thấy bây giờ mình cũng không quá bình thường, có lẽ đây chính là vấn đề về góc nhìn, trước kia nàng chủ yếu là đi xem gia hỏa ấy hư ở chỗ nào, mà bây giờ, hình như nàng đã bắt đầu đi chú ý hắn tốt ở đâu?

"Ta đây là đang tìm cớ cho mình sao?" Trong lòng của nàng đột nhiên giật mình, sau đó nàng vội nói với bản thân mình, chuyện kia hình như không đúng, nàng không phải như vậy.

Rồi sau đó, trong lòng Y Tiểu Âm lại dâng lên một ý niệm kỳ quái, hình như từ sau lần nàng gặp mặt Triệu Vũ Cơ thì ý nghĩ của nàng đã bắt đầu thay đổi, chẳng lẽ nàng ấy đã giở trò gì với nàng rồi?

Nhưng cẩn thận suy nghĩ một chút, nàng lại cảm thấy chuyện đó không có khả năng, Triệu Vũ Cơ không cần thiết phải làm loại chuyện này. Hơn nữa nàng ta chắc cũng không loại năng lực này, có lẽ là bởi vì nàng ấy nói chuyện với nàng quá trực tiếp, để cho nàng bắt đầu ý thức được chuyện gì đó?

Lại hoặc là, cuối cùng thì nàng đã bắt đầu tiếp nhận hiện thực?

Y Tiểu Âm bắt đầu có chút tâm thần không yên, mãi đến khi bên tai truyền đến giọng nói của Hạ Thiên: "Vợ Y Y à, nàng đang nghĩ cái gì thế?"

"Ta?" Y Tiểu Âm vừa ngẩng đầu lên thì thấy Hạ Thiên không biết lúc nào đã đi tới bên cạnh nàng, "Ngươi, nhanh như vậy mà ngươi đã làm xong việc rồi sao?"

"Không có nha, nhưng ta vừa nhìn thấy một thứ khá thú vị, vợ Y Y, nàng qua đây cùng xem với ta đi." Hạ Thiên dùng ngón tay chỉ vào màn hình đã dừng lại, đó là một tấm hình vẽ, trên còn có vài văn tự phương tây, hiển nhiên, thứ kia là nguyên nhân mà Hạ Thiên nói Y Tiểu Âm hỗ trợ cùng xem.

"Nhìn mô tả trên văn tự thì vật ấy có vẻ là một ma pháp trận, nhưng những hình vẽ này, giống như...." Y Tiểu Âm nhìn văn tự trước, sau đó nhìn hình vẽ, đôi mắt mỹ lệ kia giống như trở nên sáng hơn rất nhiều, "Vật đó không giống như ma pháp sư trong truyền thuyết phương Tây, ngược lại giống như......"

"Vợ Y Y, nàng cũng cảm thấy giống như người tu tiên đúng không?" Hạ Thiên nói tiếp.

"Ta vốn dĩ định nói giống như đạo sĩ hay gì đó, nhưng nếu ngươi nói đó là người tu tiên thì cũng rất có khả năng." Y Tiểu Âm gật đầu, "Trên ma pháp trận nọ, những thứ này, nói là lôi điện? Còn có cái này nữa, gọi là cột thu lôi gì đó? Nhưng cũng không có phần nhọn...... Chẳng lẽ người kia dùng bản thân mình để dẫn lôi, tự mình làm cột thu lôi? Nhưng làm như vậy người này sẽ không bị đánh chết sao?"

"Ồ, vợ Y Y còn chưa độ kiếp, cho nên nàng còn chưa rõ ràng lắm." Hạ Thiên nhìn Y Tiểu m, "Thật ra thì thứ kia nhìn rất giống như lúc có thiên kiếp, có điều cũng không phải hoàn toàn giống nhau, nhưng có thể là do những người ấy vẽ sai rồi. Tóm lại thì ta cảm thấy thứ này khá là thú vị, ừm, trước tiên bảo lưu cái này lại, ta cho rằng thứ đấy có thể sẽ có tác dụng rất quan trọng."

"Tốt, ngươi lại tiếp tục xem tư liệu khác đi, nói không chừng tìm thêm một chút, có hai ta xác minh thì sẽ có thể biết rõ ràng đây rốt cuộc là thứ gì." Y Tiểu Âm cũng cảm thấy mừng rỡ, cuối cùng cũng tìm được một chút tin tức có ích, quả là thật không dễ dàng chút nào.

Hạ Thiên tiếp tục bắt đầu xét duyệt hình ảnh, có lẽ vì vừa tìm được một chút tài liệu có ích, cho nên tốc độ xét duyệt của hắn cũng thoáng thả chậm một chút, e sợ mình bỏ lỡ cái gì đó.

Nhưng chuyện kế tiếp lại không thuận lợi như vậy, khoảng hai tiếng sau, Hạ Thiên đã xét duyệt toàn bộ những tư liệu hình ảnh được lưu trữ trong máy, nhưng cũng không lại phát hiện thêm thứ gì có ích.

"Vợ Y Y, tạm thời không tìm được thứ gì nữa, Tiểu muội chân dài còn đang ngủ, để nàng ấy ngủ ở đây đi. Nàng cũng có thể ngủ ở đây một chút, nếu không thì nàng có thể đổi sang ngủ ở chỗ của vợ Tiểu Y Y......" Hạ Thiên hiển nhiên là chuẩn bị rời khỏi, dù sao bây giờ Ninh Nhụy Nhụy còn chưa tỉnh, cũng không hỏi được cái gì.

"Ngươi không đi tìm A Cửu sao?" Y Tiểu Âm ngắt lời của hắn.

"Vợ Y Y, nàng muốn tới chỗ của Cửu nha đầu để ngủ sao? Thật ra nơi đó có một vài phòng trống, nàng cũng có thể ngủ ở đó." Hạ Thiên lập tức nói thêm.

"Không cần, ta ngồi thiển ở đây là được rồi, chờ sau khi Nhụy Nhụy tỉnh lại thì ta sẽ hỏi nàng ấy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì." Y Tiểu Âm hiển nhiên sẽ không rời khỏi, "Ngươi đi nghỉ ngơi trước đi."

"Được rồi vợ Y Y, vậy ta đi trước đây." Mặc dù, hắn rất muốn mang Y Tiểu Âm đi theo cùng ngủ với mình, nhưng hắn biết nàng sẽ không dễ dàng đáp ứng chuyện này, cho nên cũng không nói gì nữa.

Bước ra khỏi phòng, thật ra Hạ Thiên cũng không lập tức đi tìm A Cửu, hắn cảm thấy bây giờ vẫn có thể để cho nàng nghỉ ngơi nhiều một chút, về phần hắn, nơi này chính là Giang Hải, cũng không cần lo lắng không có chỗ ngủ.

Đương nhiên, thật ra Hạ Thiên cũng không đi nơi khác, hắn chỉ là chuyển sang chỗ của Lam Y Nhân mà thôi.

Hai giờ sau.

Trời vẫn còn chưa sáng.

"Nè, ngươi đi ra đây một chút được không, Nhụy Nhụy đã tỉnh rồi, bảo là có chuyện gấp muốn nói cho ngươi biết." Giọng nói của Y Tiểu Âm từ ngoài truyền đến.

"Tốt thôi, ta lập tức ra ngay." Hạ Thiên lên tiếng.

Mười phút sau.

Hạ Thiên đi vào phòng của Y Tiểu m, Ninh Nhụy Nhụy đúng là đã tỉnh lại.

"Đúng rồi, Y Y tỷ, trước đó tên lưu manh ấy có với ta rằng hắn và Cửu tỷ ở chung với nhau, chuyện kia có phải là thật hay không?" Ninh Nhụy Nhụy đột nhiên nghĩ tới chuyện này, không nhịn được hỏi Y Tiểu m.

"Vừa rồi hắn ở cùng với Lam Y Nhân, Lam Y Nhân ở ngay sát vách phòng này." Y Tiểu Âm trả lời.

"Hừ, ta biết ngay tên biến thái đó là kẻ lừa đảo mà!" Ninh Nhụy Nhụy kiều hừ một tiếng.

"Tiểu muội chân dài, không phải cô nói mình có chuyện quan trọng sao?" Hạ Thiên hỏi, nếu như không chuyện quan trọng thì hắn còn muốn trở về ngủ với vợ Tiểu Y Y của hắn.

"Đúng vậy, đó là chuyện thám hiểm dưới đáy biển của ta, ta nghĩ mình cần phải nói rõ ràng với ngươi." Sắc mặt của Ninh Nhụy Nhụy trong nháy mắt trở nên ngưng trọng, sau đó nàng bắt đầu kể về việc mình đã trải qua một cách rất cẩn thận và chi tiết, đặc biệt là sau khi người tu tiên kia xuất hiện, còn có người tu tiên đột nhiên tử vong một cách bí ẩn, toàn bộ đều được nàng kể rất tường tận.

Cuối cùng, Ninh Nhụy Nhụy lấy tấm tàng bảo đồ kia ra, nói: "Y Y tỷ, các ngươi xem tấm tàng bảo đồ này đi, nó đã được phục chế và phóng đại, bản đồ gốc thì không biết đang ở nơi nào. Nhưng ta nghe nói tấm tàng bảo đồ đấy có thể đã có lịch sử trên vạn năm, nghe đồn trong đó có bí mật trường sinh gì đó, hai người có cảm thấy thứ ấy có liên quan đến tu tiên không?"

"Chuyện đấy đúng là rất có khả năng liên quan tới tu tiên." Y Tiểu Âm hơi trầm ngâm, nàng nhìn về phía Hạ Thiên, "Hay ngươi sai người khác điều tra về loại tàng bảo đồ này trước đi, sau đó ngươi và Nhụy Nhụy đích thân tới đó quan sát một chút?"

"Ta sẽ để cho Bé Ngoan điều tra thứ kia trước." Hạ Thiên chụp lại tàng bảo đồ rồi gửi cho Bé Ngoan, sau đó quay sang nói với Ninh Nhụy Nhụy: "Tiểu muội chân dài, tại sao cô lại lạc đường ở trên biển vậy?"

"Đúng rồi, nhắc tới chuyện nọ, ta cũng cảm thấy rất kỳ lạ, khi ta ở trên biển thì điện thoại và đồng hồ hình như đều xảy ra vấn đề, nhưng sau khi ta trở lại đất liền thì những thứ nọ lại khôi phục bình thường. Ta cho rằng khu vực đó có thể có thứ kỳ quái gì đó đã tạo ra từ trường." Ninh Nhụy Nhụy nói ra suy đoán của mình.

"Bé Ngoan gửi tin nhắn cho ta...... Ồ?" Hạ Thiên lấy điện thoại di động ra rồi nhìn thoáng qua WeChat, "Tiểu muội chân dài, hai người nghĩ xem có khi nào Bé Ngoan bị trộm tài khoản không?"
Chương 2028. Mạng ngầm

"Không phải ngươi đã nói Bé Ngoan là hacker siêu cấp lợi hại sao? Nếu vậy thì sao nàng ấy có thể bị trộm tài khoản được chứ?" Ninh Nhụy Nhụy tức giận nói, nhưng mà cũng vẫn lại gần nhìn một chút, sau đó không nhịn được sửng sốt.

"Cái này, trông có vẻ như nàng ấy thực sự là bị trộm tài khoản nha?" Ninh Nhụy Nhụy nhìn tin tức Bé Ngoan gửi tới, đó là một tim quảng cáo bán hàng online, chuyện ấy thật sự không thích hợp.

"Có thể là Bé Ngoan muốn lừa gạt ta." Hạ Thiên lẩm bẩm, "Người tên Bé Ngoan kia không hề ngoan ngoãn một chút nào, nàng ấy thật không nghe lời."

"Nhưng cho dù nàng ấy muốn lừa gạt ngươi thì cũng sẽ không gửi một tìm quảng cáo bán hàng online làm gì?" Ninh Nhụy Nhụy cho Hạ Thiên một ánh mắt xem thường, "Ta cảm thấy chuyện đó không quá thích hợp, nàng ấy là một hacker rất lợi hại, theo lý thuyết là sẽ không có khả năng bị trộm tài khoản, vậy chuyện này rất có thể là bởi vì......"

"Có thể là nàng ấy đã xảy ra chuyện, nhưng vẫn có thể gửi tin tức, chứng minh nàng ấy còn trong vòng an toàn, chẳng qua rất có thể là đang bị người khác giám thị, không cách nào chủ động gửi tín hiệu cầu cứu cho ngươi." Y Tiểu Âm ở bên cạnh phân tích: "Hay là như vậy đi, ngươi gửi tin nhắn hỏi Bé Ngoan hỏi xem món đồ trong quảng cáo kia có nguồn gốc từ đâu."

"Được thôi." Hạ Thiên nhanh chóng gửi tin nhắn với nội dung như Y Tiểu Âm nói.

Bé Ngoan lập tức trả lời với một tin quảng cáo khác, nhưng đồ trong tin quảng cáo nọ lại có ghi rõ nơi sản xuất của nó, mà nơi sản xuất đó lại chính là Giang Hải.

"Chẳng lẽ Bé Ngoan đang ở Giang Hải?" Hạ Thiên ngạc nhiên nói, nhưng nếu suy xét thì thật ra chuyện đấy cũng không kỳ quái, dù sao thì Giang Hải chính là đại bản doanh của hắn.

"Vợ Y Y, Tiểu muội chân dài, bây giờ ta sẽ tới nơi đó xem một chút, các nàng có muốn đi với ta không?" Hạ Thiên nhìn hai đại mỹ nữ bên cạnh mình.

"Ngươi và Nhụy Nhụy đi đi, ta muốn ở lại đây xem xét tư liệu." Y Tiểu Âm trả lời.

"Được thôi, vậy ta đi với ngươi." Ninh Nhụy Nhụy cũng không từ chối.

Hai người rất nhanh rời khỏi cao ốc Thần Y, hai người đi tới vị trí mà Bé Ngoan đã gửi tới. Bây giờ là rạng sáng bốn giờ, ngoài trời vẫn hơi tối, đương nhiên chuyện đó hoàn toàn không ảnh hưởng gì tới bọn họ, vấn đề duy nhất là, lúc này Bé Ngoan sẽ gặp phải nguy hiểm ở nơi nào đây?

Mười phút sau.

Hạ Thiên và Ninh Nhụy Nhụy nhìn kiến trúc trước mắt, luôn cảm thấy có phải mình đã đến nhầm chỗ hay không, tại sao lại là viện mồ côi?

Chẳng lẽ Bé Ngoan vẫn luôn ở trong viện mồ côi?

Nếu như Bé Ngoan thật sự là một cô nhi, như vậy nàng ấy cũng nên là ở Nhà Cho Trẻ Bị Vứt Bỏ mới đúng chứ, dù sao thì nơi đó mới là địa bàn của Hạ Thiên. Nhưng bây giờ, Bé Ngoan chẳng những ở trong cô nhi viện, hơn nữa dường như còn đang gặp nguy hiểm ở đây, chuyện ấy cũng quá thần kỳ.

"Đám bệnh tâm thần gì thế này, điên hay sao mà lại đi ăn cướp viện mồ côi?" Vài giây sau thì Hạ Thiên đã biết, người ở đây thật sự gặp nguy hiểm, bởi vì hiện giờ viện mồ côi này đã bị bọn cướp chiếm đoạt.

Ninh Nhụy Nhụy ở bên cạnh có chút cạn lời, người có thể bị tên tâm thần như Hạ Thiên cho rằng là bệnh tâm thần, như vậy xác thật đúng là rất tâm thần, hơn nữa, nàng cũng cảm thấy người chạy tới viện mồ côi ăn cướp đúng là có vấn đề, người bình thường chắc chắn sẽ không làm được chuyện như vậy.

Khi Hạ Thiên và Ninh Nhụy Nhụy đi vào trong thì thấy tất cả mọi người trong viện mồ côi đã bị tập hợp ở một chỗ, một đám trẻ nhỏ, còn có mấy nhân viện của viện mồ côi, cũng có người già, dù sao thì trường hợp nhìn qua tương đối hỗn loạn. Mà cũng có lẽ bởi vì trường hợp quá rối loạn cho nên có vài đứa trẻ cầm điện thoại hay máy tính bảng chơi, bọn cướp cũng không để ý lắm, hiển nhiên ở trong suy nghĩ của bọn hắn, đám nhóc kia cũng không dám cầm điện thoại hay máy tính làm ra chuyện gì.

Ừm, trí thông minh thật sự đáng lo ngại.

Nhưng dù sao thì bọn hắn cũng người dám tới cướp bóc viện mồ côi, trí thông minh chắc chắn là không cao được bao nhiêu.

Sau khi đi vào, Hạ Thiên lập tức hạ gục đám cướp, hắn cũng lười nói chuyện với bọn hắn, mục đích hắn tới nơi đây cũng chỉ có một, đó chính là tìm được Bé Ngoan.

Nhưng hắn cũng không tìm được.

Trong đám người lớn và trẻ nhỏ ở hiện trường kia không ai là nhìn giống như Bé Ngoan cả.

Ngay khi Hạ Thiên còn đang suy nghĩ đi tới hỏi từng người một thì điện thoại di động của hắn lại vang lên, nhìn vào trong điện thoại, thì ra Bé Ngoan lại gửi tới một tin nhắn.

"Đồ ngốc, ta không ở viện mồ côi, ta chỉ nói để ngươi đi cứu người thôi." Tin nhắn lần này của Bé Ngoan rất bình thường.

Hạ Thiên lập tức buồn bực, thì ra hắn lại bị Bé Ngoan đùa giỡn, nàng thật sự không ngoan chút nào.

"Bé Ngoan, ta cảm thấy ngươi và rất giống vợ Tiểu yêu tinh trước kia nha, đặc biệt muốn ăn đòn." Hạ Thiên gửi một tin nhắn cho nàng, sau đó hắn lại càng buồn bực phát hiện, mình đã bị đưa vào danh sách đen.

"Chờ khi nào tìm được nha đầu này, ta nhất định phải đánh nàng ấy một trận." Hạ Thiên rất cạn lời, hắn rời khỏi viện mồ côi, trở lại cao ốc Thần Y, vẻ mặt của hắn rất phiền muộn.

"Có chuyện gì vậy?" Y Tiểu Âm thấy tình huống không đúng, không nhịn được hỏi một câu.

Ninh Nhụy Nhụy cười hì hì kể chuyện đã xảy ra cho Y Tiểu Âm nghe, mà điều làm cho nàng cũng cảm thấy buồn cười đó là gia hỏa này quả nhiên là sợ hacker nhất, mười mấy năm rồi mà vẫn bị hacker chỉnh.

"Yên tâm đi, nếu Bé Ngoan thật sự tìm được tư liệu có ích gì thì nàng ấy sẽ liên lạc với ngươi thôi." Y Tiểu Âm nói: "Ngươi có thể tiếp tục đi nghỉ ngơi, sau khi có tin tức thì chúng ta lại thương lượng bước kế tiếp nên làm như thế nào."

Tâm trạng bây giờ của Hạ Thiên không tốt, hắn quyết định nên đi làm chút chuyện gì đó để bản thân vui vẻ, nhưng lần này hắn không đi cách vách, bởi vì hắn cảm thấy nếu đi cách vách thì rất có khả năng thường thường bị kêu qua làm việc, cứ như vậy, hắn lại lần nữa đi tới khách sạn quốc tế Giang Than, đương nhiên, vẫn không phải là đi từ cửa chính, mà là trèo vào từ cửa sổ.

A Cửu đang ngủ say, nhưng nàng không đắp chăn, cả người như ẩn như hiện ở trong cánh hoa hồng, hết sức mê người, Hạ Thiên cũng không do dự gì, cũng không để ý nàng còn đang ngủ, lại nhào tới.

Mà A Cửu rất nhanh đã tỉnh dậy, bắt đầu đáp lại rất nhiệt tình.

Thời gian nhanh chóng trôi qua, bất tri bất giác đã là mười giờ sáng, mà bây giờ, điện thoại của Hạ Thiên cũng vang lên lần nữa. Hắn cũng phát hiện Y Tiểu Âm đã nói đúng, Bé Ngoan lại gửi tin nhắn cho hắn.

Tin nhắn có hai phần, một trong đó là một gói văn kiện cực kỳ lớn, mà cái còn lại là một đường liên kết, Hạ Thiên nhấn vào liên kết đó, sau đó hắn phát hiện mình đã vào một trang web rất kỳ lạ.

"Hả? Thứ kia hình như chính là mạng ngầm trong truyền thuyết đúng không?" A Cửu thò đầu lại gần, có chút ngạc nhiên, "Oa, hình như là một diễn đàn giao dịch, thứ gì cũng có nha, ồ, trước đây có diễn đàn sát thủ, hình như cũng ở nơi này, nghe nói cả hai đều là do vợ Tiểu yêu tinh của chàng làm ra?"

"Cửu nha đầu, nàng đừng hỏi ta những thứ này, ta cũng không hiểu đâu." Hạ Thiên đúng là không hiểu gì về mấy thứ ấy, nhưng thật ra hắn đã biết đại khái tại sao Bé Ngoan phải gửi thứ đó cho hắn, bởi vì hắn phát hiện trên diễn đàn này đang bán tàng bảo đồ.

Hạ Thiên nhấn vào tàng bảo đồ, phát hiện cần thanh toán Bitcoin gì đó, mà hắn dường như đã có tài khoản mạng ngầm, có thể trực tiếp thanh toán, sau đó hắn nhìn thấy được nội dung, tàng bảo đồ đó giống nhau như đúc với tàng bảo đồ mà Ninh Nhụy Nhụy mang tới!
Chương 2029. Ta vốn có bí mật trường sinh bất tử

"Đây là cái gì nha?" A Cửu có chút tò mò, "Tàng bảo đồ? Đầu năm nay vẫn còn có người tin tưởng tàng bảo đồ sao? Đã thế lại còn bán mắc như vậy, a, hình như có rất nhiều người mua, chàng nhìn xem, nơi này hiển thị số lần n mua sắm, đã vượt qua một trăm rồi."

"Đúng vậy, Tiểu muội chân dài hình như cũng hơi tin chuyện này, nói là có bí mật trường sinh bất lão gì gì đó, vợ Y Y còn muốn để cho ta cùng với Tiểu muội chân dài đi xem một chút đấy." Hạ Thiên thuận miệng nói: "Cái trang mạng ngầm này có vẻ cũng chơi rất vui, nàng nhìn ở đây còn có người đang bán mỹ nữ kìa."

"Mạng ngầm vốn dĩ cái gì cũng có." A Cửu cho Hạ Thiên một ánh mắt xem thường, "Đâu phải chỉ có bán mỹ nữ không thôi, ngay cả vợ người ta cũng có thể đăng bán đấy, chàng có muốn thử một chút không?"

"Ta không bán vợ, nhưng mà ta có thể mua thêm mấy mỹ nữ nữa......" Hạ Thiên thuận miệng nói, nhưng mà chưa nói xong thì hắn lại lắc đầu, "Thôi, ta cảm thấy mình vẫn là không nên mua mỹ nữ, loại địa phương nhận không ra người này chắc chắn không có mỹ nữ chân chính, nhưng mà nếu có ai đó xinh đẹp giống Cửu nha đầu thì ta đúng là sẽ bỏ tiền mua thử."

A Cửu nhịn không được cắn Hạ Thiên một ngụm, tên lưu manh này thế mà thật sự muốn mua thêm mấy mỹ nữ!

"Cửu nha đầu, nàng lại bắt đầu không ngoan rồi, còn dám cắn người, xem ra nàng là muốn ăn đòn." Hạ Thiên ném di động sang một bên rồi đánh A Cửu một trận.

Đương nhiên, là dùng loại phương thức mà hắn thích nhất.

Đảo mắt lại đi qua gần một giờ, A Cửu không muốn tiếp tục bị đánh nữa, không khỏi nhắc nhở Hạ Thiên: "Nè, không phải chàng muốn đi với Nhụy Nhụy xem địa phương trên tàng bảo đồ gì đó sao? Tại sao bây giờ chàng còn không đi nữa?"

"Đi cái đó có gì vui chứ, còn không bằng ta ở đây chơi với nàng đâu, thuận tiện còn có thể ở bên vợ Y Y, như vậy rất tốt." Hạ Thiên vừa nói vừa dùng hành động nói cho A Cửu, ít nhất hắn cảm thấy A Cửu bây giờ rất tốt, so với việc đi tìm tàng bảo đồ kia chơi vui hơn nhiều.

Thật ra A Cửu cũng cảm thấy như vậy cũng chơi rất vui, cho nên nàng cũng vui vẻ cùng chơi với Hạ Thiên hơn một tiếng nữa. Là một đại cô nương thành thục, ừm, đã không phải là đại cô nương nữa, là một đại mỹ nữ thành thục, bây giờ A Cửu cũng rất thích loại chuyện này, thậm chí bắt đầu cảm thấy mình trước đó có phải lãng phí quá nhiều thời gian hay không.

"Ai, chàng thật sự không đi nhìn một chút sao? Nói không chừng thật sự có bí mật trường sinh bất lão gì đó?" A Cửu lại chơi mệt mỏi, bắt đầu lôi kéo Hạ Thiên nói chuyện phiếm, như vậy ít nhất thì nàng có thể khôi phục một chút thể lực.

Dù sao thì khôi phục thể lực mới có thể tiếp tục chơi đùa.

"Cửu nha đầu, có phải nàng bị ngốc hay không, ta muốn biết bí mật trường sinh bất lão để làm gì?" Hạ Thiên có chút ngạc nhiên nhìn A Cửu, "Ta vốn dĩ có loại bí mật này nha, ta có thể để cho nàng và cả vợ Y Y đều trường sinh bất lão."

A Cửu nhất thời không lời gì để nói, bởi vì nàng đột nhiên phát hiện, đối với Hạ Thiên mà nói, cái gọi là trường sinh bất lão này hình như thật đúng là không có lực hấp dẫn gì, bởi vì nàng nghe nói Nghịch Thiên Bát Châm y thuật của gia hỏa này có thể để cho người ta trường sinh bất lão.

Ít nhất, sống mấy trăm năm tới một ngàn năm là không có vấn đề gì.

"Ừ, hình như Bé Ngoan còn gửi cho ta một thứ khác, ta còn chưa có xem đâu." Lúc này, Hạ Thiên nghĩ tới một việc, trước đó Bé Ngoan còn gửi cho hắn một gói văn kiện cực kỳ lớn.

Hạ Thiên cầm điện thoại mở túi văn kiện ra, sau đó phát hiện bên trong là một ít tư liệu liên quan tới tấm tàng bảo đồ kia.

"Bảo tàng gì đó được giấu dưới đáy biển à...... Đằng trước… hình như là núi?" A Cửu tự nhiên ghé vào người Hạ Thiên cùng xem tài liệu, thật ra bây giờ nàng cũng rất nhàm chán, hơn nữa cũng khá là thích dính ở trong lòng ngực của Hạ Thiên, " Bé Ngoan thật đúng là rất lợi hại, tư liệu xưa cũ như vậy mà cũng có thể đào ra được......"

Chuyện Bé Ngoan rất lợi hại đúng là không cần phải nghi ngờ, tư liệu mà nàng đào ra còn tỉ mỉ kỹ càng hơn những gì Ninh Nhụy Nhụy nói cho Hạ Thiên trước đó, nhưng mà nội dung thì đại khái không khác biệt gì cho lắm, chính là tàng bảo đồ đúng là đã tồn tại từ rất lâu, hơn nữa ngọn núi cất chứa tàng bảo đồ bây giờ đã thật sự chìm vào đáy biển.

"Tên của ngọn núi này có chút kỳ quái nha." Hạ Thiên tự lẩm bẩm, trong tấm tàng bảo đồ trước thì ngọn núi không có tên, nhưng trong tư liệu mà Bé Ngoan tìm được cũng có một tấm bản đồ, đánh dấu ngọn núi này có một cái tên.

"Phiêu Miểu Phong?" Hiện tại, A Cửu cũng đã nhìn thấy tên của ngọn núi, tiếp đó lại nói: "Cái tên này không phải rất thường gặp sao? Trong tiểu thuyết võ hiệp có rất nhiều cái tên giống như vậy mà."

"Nhưng lúc trước Thần tiên tỷ tỷ từng ở trong Phiêu Miểu tiên môn, nàng ấy còn có một danh xưng gọi là Phiêu Miểu Tiên Tử, hai chuyện này có khi nào liên quan với nhau không?" Sở dĩ Hạ Thiên đột nhiên có hứng thú với cái tên này thật ra là bởi vì cái tên này vừa nghe giống như có liên quan gì đó tới Thần tiên tỷ tỷ.

"Có phải chàng bị ngốc không vậy?" A Cửu cho Hạ Thiên một ánh mắt xem thường, "Thứ này cũng đã có hơn nghìn năm rồi, cho dù Thần tiên tỷ tỷ của chàng có là thần tiên thật sự đi nữa, nhưng mà ta nghe nói nàng ấy cũng chỉ mới vài chục tuổi mà thôi, cái này sao có thể liên quan được chứ?"

"Cửu nha đầu, ta cảm thấy nàng lại muốn ăn đòn nữa rồi." Hạ Thiên trực tiếp cho A Cửu một cái tát vào mông, tiếp đó lại nhào lên người nàng.

A Cửu có chút bi phẫn, cái tên sắc lang chết tiệt này, bây giờ quả thật là muốn làm gì nàng thì làm, mà điều càng làm cho nàng bi phẫn hơn là, nàng lại còn rất thích như vậy!

Thời gian đi tới hơn ba giờ chiều.

Hạ Thiên lại bắt đầu nhìn tư liệu mà Bé Ngoan gửi tới, chờ tới khi hắn xem xong hết thì đã là chuyện của một giờ sau, nhưng mà lần này trong tư liệu cũng không thấy thứ gì đặc biệt làm hắn cảm thấy hứng thú. Sau đó hắn lại lên trên mạng ngầm nhìn một chút, ngược lại phát hiện trong mạng ngầm có rất nhiều thứ khiến hắn cảm thấy tương đối khá thú vị, ví dụ như còn có định chế mỹ nữ hay đại loại như vậy.

"Mỹ nữ mà còn có thể chế tác riêng sao?" Hạ Thiên không khỏi lẩm bẩm.

"Chàng thực sự không biết hay vẫn giả vờ không biết vậy?" A Cửu lại nhịn không được nói, "Đây là những tên biến thái ghê tởm muốn một ít nữ nhân có thể thỏa mãn đặc thù ham mê của bọn hắn, sau đó bọn hắn sẽ đặt hàng ở trên mạng ngầm. Có một số tổ chức buôn người sẽ căn cứ vào yêu cầu của bọn hắn để tìm kiếm nữ nhân như vậy, tiếp đó bắt cóc người nọ, tiến hành các bài huấn luyện vô nhân đạo, cuối cùng bán các nữ nhân đó cho đám biến thái kia...... Nè, chừng nào thì chàng mới tìm được cô vợ Tiểu yêu tinh của mình hả? Đến lúc đó chàng nhớ bảo nàng ấy nghĩ biện pháp tìm ra những tội phạm biến thái ghê tởm này rồi tống hết tất cả bọn hắn vào tù đi!"

"Ừ, thì ra là như vậy sao?" Hạ Thiên lập tức không còn hứng thú gì nữa, "Những người kia chắc chắn không xinh đẹp bằng vợ của ta, ừm, ta có thể gọi người khác đi xử lý những tên biến thái không có phẩm vị kia."

A Cửu thoáng nhẹ nhàng thở ra, ít nhiều gì thì tên sắc lang này cũng coi như là bình thường, không có biến thái tới như vậy.

"Cửu nha đầu, nàng muốn tiếp tục ngủ hay đi với ta tìm Tiểu muội chân dài?" Hạ Thiên cuối cùng cũng chuẩn bị rời giường, "Ta cảm thấy mình vẫn nên đi xem vị trí của ở trên tàng bảo đồ, lỡ như nó thật sự có liên quan gì đó tới Thần tiên tỷ tỷ thì sao?"

Thật ra Hạ Thiên cảm thấy A Cửu nói rất đúng, Thần tiên tỷ tỷ còn rất trẻ, chắc không có liên quan gì tới Phiêu Miểu Phong hơn nghìn năm trước, nhưng lỡ như có khả năng như vậy thì sao?
Chương 2030: Nghịch thiên mà đi tất sẽ bị sét đánh

"Ta không đi, ta muốn nghỉ ngơi một lúc, chàng đi tìm Nhụy Nhụy đi, một hồi nữa ta sẽ đi tìm Y Y tỷ." Hiện giờ, A Cửu xác thật có chút mệt rã rời, bị Hạ Thiên lăn lộn lâu như vậy, hơn nữa chính nàng cũng tương đối chủ động, dẫn đến năng lượng bị tiêu hao khá lớn.

Mặt khác, thật ra bây giờ ít nhiều gì nàng vẫn còn có một chút xấu hổ, không muốn đi gặp Ninh Nhụy Nhụy vào lúc này. Nếu như chỉ có một mình Y Tiểu Âm thì nàng sẽ không cảm thấy có vấn đề gì, nhưng nàng luôn cảm thấy nếu để cho Ninh Nhụy Nhụy biết bây giờ nàng và Hạ Thiên đã ngủ với nhau thì chuyện ấy lại khá kỳ quái.

Hoặc có lẽ là có một chút chột dạ?

Dù sao thì trước đây nàng cũng nói xấu Hạ Thiên ở trước mặt Ninh Nhụy Nhụy rất nhiều lần.

"Tốt thôi, Cửu nha đầu nàng cứ từ từ ngủ đi, ta đi tìm Tiểu muội chân dài và vợ Y Y." Hạ Thiên nhanh chóng rời giường, tiếp đó lại nhảy ra ngoài từ cửa sổ.

Bởi vì chuyện đấy rất có khả năng liên quan đến Thần tiên tỷ tỷ, cho nên Hạ Thiên vẫn rất coi trọng, cho dù chỉ có một phần vạn khả năng, thậm chí là một phần triệu thì hắn vẫn là muốn đi làm rõ ràng chuyện kia.

Hạ Thiên rất nhanh đi vào cao ốc Thần Y, Y Tiểu Âm vẫn còn bận rộn ở trong phòng làm việc, mà Ninh Nhụy Nhụy thì đang hỗ trợ ở bên cạnh, nhìn thấy Hạ Thiên xuất hiện, Ninh Nhụy Nhụy có chút không vui: "Nè, mới vừa rồi ngươi lại chạy đi đâu vậy hả?"

"Cùng chơi với Cửu nha đầu." Hạ Thiên thành thật trả lời.

"Quỷ mới nghe ngươi nói hươu nói vượn, ta chắc chắn ngươi lại đi lêu lổng với Lam Y Nhân chứ gì!" Ninh Nhụy Nhụy hừ nhẹ một tiếng, hiển nhiên nàng vẫn chưa tin Hạ Thiên và A Cửu ở bên nhau.

"Bé Ngoan có gửi tin tức gì cho ngươi không?" Lúc này, Y Tiểu Âm lên tiếng hỏi, thật ra thì nàng tin Hạ Thiên không có nói dối, bởi vì nàng biết Hạ Thiên thật sự ở chung một chỗ với A Cửu, đến nỗi hai người đó ở chung một chỗ làm cái gì, vậy thì cũng không cần phải bàn tới.

Chẳng qua bây giờ Ninh Nhụy Nhụy không tin cũng là chuyện bình thường, Y Tiểu Âm cũng không định giải thích giúp hắn loại chuyện ấy, thế là nàng dứt khoát thay đổi đề tài hỏi tới chính sự.

"Đúng vậy, vợ Y Y, Bé Ngoan đã gửi cho ta rất nhiều tư liệu, ta đã nhìn hết một lượt, ta dự định cùng đi với Tiểu muội chân dài tới chỗ kia xem xét một chút." Hạ Thiên nói nhanh.

"Ngươi đưa tư liệu cho chúng ta xem trước đã." Y Tiểu Âm thì lại muốn xem tư liệu trước, mặc dù hắn rất thông minh, nhưng hắn đối với rất nhiều chuyện đều không quá nghiêm túc, cho nên nàng vẫn không quá yên tâm.

"Ừ, được thôi." Hạ Thiên cũng không cảm thấy chuyện kia có vấn đề gì, hắn đưa di động cho Y Tiểu m, nói: "Vợ Y Y, vậy nàng và Tiểu muội chân dài cứ từ từ mà xem, ta đi giúp nàng chỉnh lý những tài liệu kia."

"Được." Y Tiểu Âm nhận lấy điện thoại di động rồi lôi kéo Ninh Nhụy Nhụy đi xem những tư liệu mà Bé Ngoan gửi tới, mà Hạ Thiên thì đứng trước màn hình lớn bắt đầu làm việc. Trong khoảng thời gian hắn chơi đùa vui vẻ với A Cửu thì máy tính lại tích lũy rất nhiều tư liệu chưa có xử lý, dù sao thì tốc độ xử lý của Y Tiểu Âm vẫn còn kém rất xa hắn.

Cho dù có Ninh Nhụy Nhụy ở bên cạnh hỗ trợ thì cũng không khá hơn được bao nhiêu, bởi vì nàng ấy không quá quen thuộc đối với đồ vật thuộc phương diện y thuật, mà nàng ấy thậm chí còn không biết đến cùng bọn hắn muốn tìm tư liệu gì.

"Những tài liệu này thật sự rất chi tiết, còn chi tiết hơn nhiều so với cái người Elly kia nói với ta trước đó." Ninh Nhụy Nhụy có chút kinh ngạc và thán phục, mặc dù thật ra nàng đã sớm biết Bé Ngoan rất giỏi, nhưng khi nhìn thấy đối phương có thể lập tức tìm ra được nhiều tài liệu tỉ mỉ và cặn kẽ như vậy, nàng vẫn không thể không cảm khái lần nữa, cô nàng Bé Ngoan thần bí kia thật sự rất lợi hại nha.

Mà Bé Ngoan lợi hại như vậy, mặc dù thỉnh thoảng sẽ chỉnh Hạ Thiên một chút, nhưng trên cơ bản đều là đáp ứng mọi nhu cầu của hắn, giống như là thuộc hạ của hắn vậy. Mỗi lần hắn bảo Bé Ngoan làm cái gì thì đối phương đều sẽ làm theo, điều nọ cũng làm cho Ninh Nhụy Nhụy có chút buồn bực, rốt cuộc thì quan hệ giữa cô nàng Bé Ngoan kia và Hạ Thiên là như thế nào đây?

Chẳng lẽ, nàng ấy cũng là một trong những cô vợ của tên biến thái ấy? Nhưng nếu Bé Ngoan thật sự là vợ của Hạ Thiên, vì sao ngay cả bản thân hắn cũng không biết chứ?

"Ừm, dựa theo những tư liệu đấy thì xung quanh hải đảo mà ngươi đi qua trước đó chính là địa điểm cất giữ bảo tàng." Y Tiểu Âm cũng ở bên cạnh gật đầu, "Nhưng có một chuyện rất kỳ quái, nếu như tàng bảo đồ ấy thật sự trân quý tới như vậy, vì sao lại có người rao bán nó ở trên mạng ngầm chứ? Hơn nữa còn lập tức bán cho nhiều người như vậy, chẳng lẽ là cố ý muốn mọi người tranh đoạt?"

"Cũng có khả năng là người có tàng bảo đồ nọ không có cách nào đích thân đi tầm bảo được, cho nên muốn người khác đi thay." Ninh Nhụy Nhụy phân tích: "Thật ra tầm bảo dưới đáy biển rất khó, nếu như là trước kia, cho dù có thiết bị tân tiến nhất thì ta cũng không dám dễ dàng đi xuống, nhưng nếu có người tầm bảo thành công trở lại trên bờ, vậy sẽ có rất nhiều người muốn cướp, lúc đó tranh đoạt sẽ dễ dàng hơn."

"Chuyện đấy cũng rất có khả năng." Y Tiểu Âm gật đầu, "Chỉ là dựa theo tình huống mà ngươi nói trước đó, hình như cũng có những người tu tiên khác biết về tàng bảo đồ này, hơn nữa còn có người tu tiên rất cường đại âm thầm theo dõi phía sau....."

Y Tiểu Âm nói đến đây thì dừng lại, nàng không khỏi nhớ tới Triệu Vũ Cơ, chẳng lẽ người âm thầm giúp Ninh Nhụy Nhụy giải quyết người tu tiên chính là nàng ấy?

Thật ra lúc này Ninh Nhụy Nhụy cũng nghĩ đến Triệu Vũ Cơ, nhưng nàng không thể nói ra, dù sao thì chuyện đó phải giấu Hạ Thiên, mặc dù thật ra nàng cũng không rõ ràng rốt cuộc nàng ấy đang làm gì, tại sao phải nhất định giấu diếm hắn?

"A? Hình như lại phát hiện đồ vật kia nữa rồi." Lúc này, trong giọng nói Hạ Thiên có một chút ngạc nhiên.

"Ngươi phát hiện được cái gì à?" Y Tiểu Âm theo bản năng hỏi.

"Vợ Y Y, nàng nhìn xem, đây cũng là một tấm bản vẽ, nó khá giống ma pháp trận mà nàng nhìn thấy trước đó, nhưng vật đó càng rõ ràng hơn, trông giống như là cảnh tượng độ kiếp." Hạ Thiên bình tĩnh nói, mà hiện tại, Y Tiểu Âm cũng đã đứng bên cạnh hắn, nàng nhìn lên màn ảnh, trên màn hình hiện lên một bức tranh.

Trong tranh là một người mặc trường bào đang bị sét đánh.

"Nghịch thiên mà làm, ắt bị trời phạt?" Ninh Nhụy Nhụy cũng tiến lại gần, đọc to một câu ở trong tranh, sau đó không khỏi nói thầm, "Thứ kia thần bí như thế nào ấy, cảm giác như đang lừa gạt người ta."

"Tiểu muội chân dài, trước đó Thần tiên tỷ tỷ và vợ Chân dài đều nói với ta, tu tiên như chúng ta chính là nghịch thiên mà đi, mà Nghịch Thiên Bát Châm của ta là càng nghịch thiên hơn nữa." Hạ Thiên thuận miệng nói.

"Ngươi tìm nhiều vợ như vậy cũng là nghịch thiên mà đi, sẽ bị sét đánh." Ninh Nhụy Nhụy tức giận nói.

"Không sao, ta đã sớm bị sét đánh rất nhiều lần." Hạ Thiên nói với dáng vẻ chẳng hề để ý, "Tiểu muội chân dài, ta nói cho cô biết, thật ra bị sét đánh là chuyện tốt, nếu cô có thể bị sét đánh, như vậy cho thấy cô đã trở nên rất lợi hại."

Ninh Nhụy Nhụy nhất thời có chút cạn lời, đầu năm nay nói người khác bị sét đánh rõ ràng là câu mắng chửi, thậm chí có thể nói là nguyền rủa, nhưng gia hỏa kia lại cảm thấy đây lại là một chuyện tốt.

"Nói như vậy, thứ ấy cũng chỉ là ghi chép về độ kiếp? Chắc không có liên quan gì tới Nghịch Thiên Bát Châm nhỉ?" Lúc này, Y Tiểu Âm lên tiếng hỏi, nàng vẫn có một chút thất vọng, dù sao thì bây giờ thứ mà bọn hắn chân chính muốn tìm chính là tài liệu có liên quan với Nghịch Thiên Bát Châm.
Chương 2031. Chúng ta nên thực tiễn một chút

"Có thể là như vậy, ta cảm thấy cái này vẫn có hơi chút không giống với lúc ta độ kiếp." Hạ Thiên suy nghĩ một lúc nói, sau đó cười hì hì với Y Tiểu m, "Vợ Y Y, nếu không thì ta giúp nàng tăng công lực lên, sau đó nàng tới độ kiếp rồi cảm thụ một chút?"

"Ngươi tiếp tục xử lý tư liệu đi." Y Tiểu Âm lười tiếp lời với Hạ Thiên, cái gì mà giúp nàng tăng công lực, còn không phải là tên háo sắc này muốn làm loại chuyện ấy sao?

Gia hỏa này mới vừa dụ dỗ chị em tốt A Cửu của nàng lên giường, hơn nữa mới vừa ngủ với người ta xong rồi lại đây, bây giờ hắn lại bắt đầu có ý đồ với nàng, thực sự là bất cứ lúc nào thì ý đồ của hắn cũng sẽ không bao giờ thay đổi.

Trong đầu Y Tiểu Âm đột nhiên bốc lên một chút cảm giác vớ vẩn và hoang đường, nói theo một ý nghĩa nào đấy, chuyện ấy đối với hắn có phải cũng coi như sơ tâm không thay đổi hay không, thậm chí có thể nói là vẫn một lòng một dạ như cũ?

"Vợ Y Y, những tài liệu kia đều là lý luận, ta thấy tốt hơn hết là chúng ta vẫn nên thực tiễn một chút nha." Hạ Thiên cười hì hì nói.

"Ngươi đi mà thực tiễn với người khác." Y Tiểu Âm hừ nhẹ một tiếng, "Bây giờ ta chỉ muốn mau chóng tìm được biện pháp tu luyện Nghịch Thiên Bát Châm, đợi khi nào tìm được biện pháp rồi nói sau!"

"Tốt thôi, vợ Y Y, vậy ta tiếp tục xem tư liệu." Cuối cùng Hạ Thiên cũng không hề nói cái gì nữa, sau đó lại tốn gần nửa giờ xử lý toàn bộ những tài liệu còn lại, nhưng trong thời gian ấy thì hắn lại không còn phát hiện thêm gì nữa.

Mà Y Tiểu Âm và Ninh Nhụy Nhụy cũng không khá hơn, các nàng cũng không tìm được gì mới ở trong tư liệu mà Bé Ngoan gửi tới, mà bọn họ cũng bắt đầu cảm thấy, nếu muốn biết rõ ràng việc kia thì tốt nhất vẫn nên đích thân đi tới hiện trường.

"Nhụy Nhụy, ta cảm thấy chuyện ấy cũng không cần phải nóng vội, thật ra chúng ta có thể quan sát một chút, trên mạng ngầm có hơn trăm người mua tàng bảo đồ, chắc chắn sẽ có những người khác đi đến nơi đó." Hiện giờ, Y Tiểu Âm và Ninh Nhụy Nhụy đang thương lượng với nhau, "Nếu không ngươi ở Giang Hải nghỉ ngơi hai ngày trước đi, sau đó làm một ít chuẩn bị, sau lại cùng đi với Hạ Thiên?"

"Đúng là cần phải chuẩn bị một chút, có vẻ như ở nơi đó rất dễ bị lạc phương hướng, ta hoài nghi bên kia có từ trường kỳ quái, cho nên phải chuẩn bị một chút công cụ đặc thù, sau đó mới đi xuống đáy biển, hơn nữa còn phải từ đáy biển tiến vào ngọn núi kia. Mặc dù chúng ta là người tu tiên, nhưng tốt nhất vẫn nên làm một chút chuẩn bị." Ninh Nhụy Nhụy gật đầu, "Trước tiên ta sẽ liệt kê một cái danh sách, sau đó đi chuẩn bị những công cụ kia, xong xuôi rồi lại đi qua đó."

"Tiểu muội chân dài, cô liệt kê danh sách những thứ cần thiết đi, ta sẽ để cho người khác đưa đồ vật tới đây." Hạ Thiên thuận miệng nói.

Dừng một chút, hắn lại nói: "Thật ra ta cảm thấy chúng ta cũng không cần chuẩn bị gì hết, cứ vậy mà đi là được rồi."

"Bây giờ, ngươi cũng không phải vô địch thiên hạ, ngươi quên công lực của bản thân đã biến mất rất nhiều sao?" Y Tiểu Âm trừng mắt Hạ Thiên, "Hơn nữa bây giờ rõ ràng còn có người tu tiên tới từ nơi khác, ta đoán trong bọn hắn sẽ có vài người còn mạnh mẽ hơn ngươi......"

"Vợ Y Y, ta chắc chắn mình là người lợi hại nhất." Hạ Thiên ngắt lời nói của Y Tiểu m.

"Tóm lại ngươi cứ nghe ta, trước hết để cho Nhụy Nhụy chuẩn bị sẵn sàng rồi lại đi!" Y Tiểu Âm lười tranh luận với Hạ Thiên.

"Tốt thôi, Tiểu muội chân dài, cô vẫn là đưa danh sách cho ta đi, ta để cho Thanh Thanh phái người mang đồ tới, thiết bị ở chỗ của bọn hắn là tốt nhất." Hạ Thiên vẫn nghe theo lời đề nghị của Y Tiểu m, dù sao, hắn là một nam nhân tốt rất biết nghe lời vợ.

Ninh Nhụy Nhụy cũng không nói thêm cái gì, rất nhanh liệt kê ra một cái danh sách, sau đó Hạ Thiên gọi điện thoại cho Triệu Thanh Thanh, gửi bảng danh sách qua rồi bảo nàng ấy chuẩn bị thiết bị tốt nhất, khi nào xong thì để cho người ta đưa tới. Triệu Thanh Thanh đương nhiên là làm theo ngay lập tức, nhưng cho dù là Thiên Đạo Tổ thì cũng vẫn cần một chút thời gian để chuẩn bị hết những thứ trong bảng danh sách.

"Vợ Y Y, Tiểu muội chân dài, Thanh Thanh bảo là trước sáng mai sẽ cho người đưa đồ vật tới đây, hay chúng ta đi ra ngoài ăn cơm đi." Hạ Thiên muốn đi hẹn hò với Y Tiểu m, thuận tiện mang Ninh Nhụy Nhụy theo cùng.

"Ngươi và Nhụy Nhụy đi đi, ta còn có việc ở chỗ này." Y Tiểu Âm lại không muốn đi cùng với Hạ Thiên.

"Vợ Y Y, nàng cũng đừng nhìn chằm chằm vào mấy thứ kia mãi như vậy." Hạ Thiên vẫn muốn kéo Y Tiểu Âm đi, "Hơn nữa tuy nàng là người tu tiên, nhưng có đôi khi vẫn nên ăn cơm, chúng ta có thể đi ăn ngon nha."

"Ngươi và Y Y tỷ đi đi, ta không đi." Ninh Nhụy Nhụy cũng không muốn đi.

"Oa, anh rể, ngươi rất muốn tìm người cùng đi ăn cơm đúng không? Hiện tại, ta rảnh nha." Lúc này, một giọng nói từ phía cửa truyền đến, tiếp đó ở cửa ra vào xuất hiện một thiếu nữ rất xinh đẹp, lại là tiểu nha đầu Liễu Hàm chuyên hố người kia.

"Ta không muốn đi ăn cùng ngươi đâu." Hạ Thiên nhìn Hàm Hàm, "Nhìn ngươi ta ăn không vô."

"Anh rể, lời đó quá tổn thương người ta rồi!" Hàm Hàm rất phiền muộn, "Ta xinh đẹp, đáng yêu như vậy, ngươi ngắm ta sẽ càng ăn nhiều cơm hơn mới đúng chứ, ngươi không hiểu cái gì gọi là tú sắc khả xan (vẻ đẹp làm người ta nhìn không biết no đói) sao?"

"Hàm Hàm, ngươi nhìn bản thân mình trong gương đi, sau đó nhìn sang vợ Y Y nhà ta, thuận tiện nhìn bạn gái Tiểu muội chân dài của ta nữa, sau đó ngươi sẽ biết cái gì gọi là tú sắc khả xan." Hạ Thiên lười biếng nói.
Chương 2032. Thật sự không có người muốn đánh chết hắn sao?

"Tiểu muội chân dài...... Nha, ngươi không phải là Ninh Nhụy Nhụy sao?" Bây giờ, Hàm Hàm đã phát hiện Ninh Nhụy Nhụy, "Oa, Nhụy Nhụy tỷ, chân của ngươi thật sự là rất dài nha, nhìn thật thích mắt, cho ta sờ một chút đi......"

Hạ Thiên lập tức cho Hàm Hàm một cái đánh vào tay: "Nè, chỉ có ta mới có thể sờ được cặp chân này, ngươi đừng chiếm tiện nghi của ta!"

"Anh rể, ngươi thật là quá hẹp hòi! Cùng lắm thì ta để cho ngươi cũng chiếm chút tiện nghi vậy." Hàm Hàm có chút buồn bực, đôi chân dài đẹp mắt như vậy, không sờ một chút thì sẽ luôn cảm thấy đáng tiếc.

Ninh Nhụy Nhụy có chút cạn lời, vì sao những nữ nhân xinh đẹp gọi hắn là anh rể đều có vẻ không quá bình thường? Trước đó Thạch Thuần cũng như một nữ lưu manh, cả ngày muốn chiếm tiện nghi của nàng, bây giờ lại toát ra một người nữa cũng giống như vậy, bọn hắn đều là bị Hạ Thiên dạy hư sao?

"Dáng người của ngươi không tốt, nếu như ta sờ ngươi thì đó là bị ngươi chiếm tiện nghi." Hạ Thiên vẫn không có hứng thú với Hàm Hàm.

"A, anh rể, ngươi quá chán ghét! Ta không chơi với ngươi nữa đâu!" Hàm Hàm thở phì phò chạy mất, thân là một mỹ nữ người gặp người thích, thế mà nàng lại bị Hạ Thiên ghét bỏ như vậy. Mặc dù nàng có là tiểu tiên nữ thì cũng sẽ nổi giận, càng tức giận hơn chính là nàng vẫn còn chưa sờ được đôi chân dài của Ninh Nhụy Nhụy, thật là quá đáng tiếc!

"Nè, nàng cũng là em gái của một cô vợ nào đó của ngươi à?" Ninh Nhụy Nhụy không nhịn được thắc mắc.

"Nha đầu này là em gái ruột của Vân Mạn tỷ, xem như hàng giả, không cần để ý đến nàng ta." Hạ Thiên thuận miệng nói: "Tiểu muội chân dài, vợ Y Y, các nàng thật sự không đi ăn cơm với ta sao? Các nàng như vậy thật sự không phải là một người vợ đủ tư cách nha, cũng không phải là một bạn gái đủ tư cách."

Ninh Nhụy Nhụy thật muốn một cước đá chết Hạ Thiên, gia hỏa này hết vợ rồi lại bạn gái, còn không biết xấu hổ nói các nàng không đủ tư cách.

Nhưng ngay vào lúc ấy thì điện thoại của hắn lại vang lên.

"Nè, tên đại biến thái nhà ngươi, có phải ngươi tới Giang Hải rồi đúng không?" Điện thoại kết nối, giọng nói không mấy vui vẻ của Tô Bối Bối từ bên kia truyền tới, xem ra nàng ấy mới vừa nhận được tin tức.

"Đúng vậy, Bối nha đầu, ngươi nhớ ta à?" Hạ Thiên hỏi ngược lại.

"Còn lâu ta mới nhớ một tên đại háo sắc như nhà ngươi!" Tô Bối Bối hừ nhẹ một tiếng.

"Bối nha đầu, ta biết ngươi nhớ ta, không sao cả, thật ra ta cũng rất nhớ ngươi, ngươi đang ở đâu vậy?" Hạ Thiên nói nhanh: "Bây giờ, ta đi tìm ngươi chơi."

"Ta đang ở nhà." Tô Bối Bối hừ nhẹ một tiếng, "Nhàm chán gần chết."

"Chờ ta tới sẽ không tẻ nhạt nữa, ta lập tức đi tìm ngươi." Hạ Thiên nói nhanh, tiếp đó cúp điện thoại.

Hắn quay đầu nhìn về phía Y Tiểu Âm và Ninh Nhụy Nhụy, nói nhanh: "Vợ Y Y, Tiểu muội chân dài, ta đi tìm Bối nha đầu chơi, các nàng ở lại đây chơi đi."

Không đợi hai người ấy đáp lời thì Hạ Thiên đã chạy mất, lưu lại Y Tiểu Âm và Ninh Nhụy Nhụy liếc mắt nhìn nhau.

"Đại biến thái chết tiệt này, mới vừa rồi còn bảo chúng ta đi ăn cơm cùng với hắn, người khác vừa gọi điện thoại tới thì hắn lập tức chạy ngay!" Ninh Nhụy Nhụy có chút tức giận, đây là loại người gì vậy, chuyện ấy không phải rõ ràng là nói cho các nàng biết hắn càng thích Bối nha đầu kia hơn sao?

Đương nhiên, bây giờ Ninh Nhụy Nhụy cũng đã biết Bối nha đầu kia chính là Tô Bối Bối.

"Hắn chính là người như vậy." Y Tiểu Âm lại không cảm thấy kinh ngạc, "Hơn nữa, hắn và Tô Bối Bối cũng đã quen biết từ rất lâu, trước đó hai người bọn hắn giống như oan gia, thường xuyên cãi nhau. Nhưng bây giờ Tô Bối Bối lớn lên rất xinh đẹp, nhất là dáng người kia tốt không thể tưởng nổi, Hạ Thiên thích nàng ấy cũng là chuyện rất bình thường."

Ninh Nhụy Nhụy cũng có chút không biết nói gì, hiện tại nàng đã biết hắn chính là loại người như vậy, chỉ cần người khác xinh đẹp và có vóc dáng tốt thì hắn sẽ thích, mà đúng là dáng người của Tô Bối Bối kia tốt hơn nàng một chút.

"Y Y tỷ, tên kia nhiều vợ như vậy, thật sự không có người muốn đánh chết hắn sao?" Ninh Nhụy Nhụy không nhịn được lại thắc mắc.

"Có nha, trước đây Dạ Ngọc Mị cực kỳ muốn đánh chết hắn, nhưng bây giờ nàng ấy đối xử với hắn khá tốt." Trong giọng nói của Y Tiểu Âm có chút hương vị cổ quái, "Hơn nữa người hiện tại mà hắn thích nhất chính là Dạ Ngọc Mị, cũng chính là Muội muội chân dài mà hắn hay nhắc tới."

"Y Y tỷ, ta biết." Ninh Nhụy Nhụy nghe được cái tên đó cũng có chút buồn bực, "Tên lưu manh chết tiệt kia không có việc gì sẽ nghĩ đến Muội muội chân dài ấy của hắn, còn thường xuyên lôi ta ra so sánh với nàng ta, ta thật sự muốn đánh chết hắn!"

"Nhụy Nhụy, thật ra nếu ở chung với hắn thì ngươi chỉ có thể đổi một phương diện khác để cân nhắc vấn đề." Y Tiểu Âm nhìn Ninh Nhụy Nhụy, vẻ mặt của nàng nghiêm túc, "Ngươi không thể suy nghĩ hắn đã làm bao nhiêu việc khiến ngươi tức giận, ngươi chỉ có thể suy nghĩ hắn đã làm bao nhiêu việc vì ngươi. Mặc dù hắn có thể sẽ thường xuyên làm ngươi tức giận, nhưng khi ngươi thay đổi góc độ để cân nhắc vấn đề thì ngươi sẽ phát hiện được một chuyện khác."

Y Tiểu Âm nói đến đây thì dừng lại một chút, dường như đang suy nghĩ chuyện gì.

"Y Y tỷ, phát hiện cái gì a?" Ninh Nhụy Nhụy không nhịn được tiếp tục truy vấn.

"Ngươi sẽ phát hiện, những việc mà hắn đã làm cho ngươi là việc mà người khác vĩnh viễn không cách nào làm được. Cho dù hắn chỉ tốn rất ít tâm tư vào nó, nhưng hắn vẫn có thể làm được những việc mà người khác có tốn cả một đời cũng không cách nào làm được vì ngươi. Dù người kia toàn tâm toàn ý với ngươi, nhưng cuối cùng thì ngươi vẫn sẽ phát hiện, một người toàn tâm toàn ý vì ngươi như vậy chung quy vẫn không thể sánh bằng một người vô cùng hoa tâm, đồng thời còn đặt tâm tư vào rất nhiều người khác." Y Tiểu Âm nhẹ nhàng thở dài, "Thực tế là, ở trên thế giới này, rất nhiều người đều có thể bị thay thế, thế nhưng hắn lại......"

Y Tiểu Âm lại thở dài, không tiếp tục nói nữa.

"Y Y tỷ, ý của ngươi là, tên đại háo sắc kia không thể thay thế sao?" Ninh Nhụy Nhụy lại hỏi tiếp một câu.

Y Tiểu Âm nhẹ nhàng gật đầu rồi không nói gì nữa, mà Ninh Nhụy Nhụy cũng không tiếp tục truy hỏi, bởi vì thật ra nàng cũng đại khái có thể hiểu được một ít chuyện như vậy. Giống như lời nói trước đó của Y Tiểu m, nếu như nhìn bằng một góc độ khác, Hạ Thiên đúng là đã làm rất nhiều chuyện vì nàng, hơn nữa những chuyện đó cũng đúng là người khác không có cách nào làm được.

Hạ Thiên cũng không biết Y Tiểu Âm và Ninh Nhụy Nhụy đang thảo luận về mình, hắn đã dùng tốc độ nhanh nhất đi tới nhà họ Tô, nhưng vừa mới đi vào cửa thì lại thấy một chiếc xe thể thao từ bên trong vọt ra, mà người lái xe thể thao kia không phải ai khác, chính là Tô Bối Bối.
Chương 2033. Ta thích ăn ngươi hơn

"Bối nha đầu, không phải ta đã bảo ngươi ở nhà chờ ta sao?" Hạ Thiên nhảy lên trên xe thể thao, ngồi xuống bên cạnh Tô Bối Bối, "Bối nha đầu, ngươi lái xe đi nơi nào vậy?"

"Nói nhảm, đương nhiên là đi ra ngoài chơi rồi." Tô Bối Bối cho Hạ Thiên một ánh mắt xem thường, "Còn lâu ta mới ở trong nhà chờ ngươi, tên đại biến thái nhà ngươi chắc chắn sẽ muốn làm chuyện xấu."

Sự lo lắng của Tô Bối Bối không phải là dư thừa, không phải sao, bây giờ Hạ Thiên đang nhìn chằm chằm vào nàng, như là rất muốn làm cái gì đó với nàng. Dù sao thì vóc người của Tô Bối Bối đúng là vô cùng tốt, ít nhất là ở trong mắt của Hạ Thiên, vóc người của nàng còn tốt hơn Ninh Nhụy Nhụy một ít.

Đương nhiên, Ninh Nhụy Nhụy cũng có ưu thế, dù sao thì cặp chân dài kia vẫn mạnh hơn Tô Bối Bối nhiều.

Nghĩ như vậy, Hạ Thiên nhìn xuống chân của Tô Bối Bối, ừm, với bộ trang phục hiện tại của nàng ấy, chân của nàng ấy cũng rất đẹp mắt, bởi vì đôi chân dài kia đang lộ ra ngoài, trắng trẻo mềm mại, đặc biệt mê người, đến mức làm hắn muốn sờ soạng hai cái.

Tiếp đó Hạ Thiên thật sự sờ lên, xúc cảm rất tốt.

"Nè, đại biến thái, đừng chiếm tiện nghi của ta!" Tô Bối Bối rất không vui, "Trở về mà sờ chân Ninh Nhụy Nhụy của ngươi đi, không phải chân của nàng ta càng đẹp hơn sao?"

"Ừ, đúng là chân của Tiểu muội chân dài rất đẹp, còn dài hơn chân của ngươi, nhưng chân của Bối nha đầu cũng rất xinh đẹp nha." Hạ Thiên lập tức nói: "Hơn nữa, ngực của ngươi lớn hơn nàng ấy nhiều."

"Tóm lại ngươi chớ có sờ ta!" Tô Bối Bối hừ nhẹ một tiếng, "Không phải ngươi đang chơi với Ninh Nhụy Nhụy và Y Tiểu Âm rất vui vẻ sao? Bây giờ lại tới tìm ta làm gì?"

"Bối nha đầu ngươi đang ghen sao?" Hạ Thiên có chút ngạc nhiên, "A? Có phải Hàm Hàm nha đầu kia mới vừa nói cho ngươi đúng không?"

"Ngươi để ý ai nói với ta làm gì?" Tô Bối Bối tức giận nói: "Tóm lại tên biến thái nhà ngươi chỉ biết lo chính mình chơi vui vẻ, để ta một mình nhàm chán đợi ở trong nhà, ngươi không phải là một người tốt!"

"Ta vốn dĩ đâu phải là một người tốt." Hạ Thiên lộ ra vẻ mặt vô tội, "Bối nha đầu, bây giờ ngươi rất nhàm chán sao? Anh trai và chị dâu của ngươi đâu, hai người kia không chơi với ngươi sao?"

"Bọn hắn đã đi hưởng tuần trăng mật rồi!" Tô Bối Bối hừ một tiếng, "Mấy ngày hôm trước cả hai cầm giấy hôn thú, cũng không thèm tổ chức hôn lễ đã trực tiếp chạy. Ta còn nói với bọn hắn rằng như vậy sẽ không an toàn, thế mà cả hai lại nói cái gì mà không sao đâu, ta cũng lười quản!"

Nói đến đây, Tô Bối Bối không nhịn được lại hỏi Hạ Thiên: "Nè, đến cùng hiện tại là tình huống gì vậy? Những cái tổ chức lung tung rối loạn trước đó có vẻ không có động tĩnh gì nữa, bọn hắn đều bị ngươi cho người đi tiêu diệt hay là còn có nguyên nhân khác?"

Hạ Thiên còn chưa kịp lên tiếng thì đột nhiên có một chiếc xe thể thao từ bên cạnh gào thét mà qua, đồng thời còn truyền tới một âm thanh: "Mỹ nữ, đuổi theo chúng ta đi, ha ha ha!"

"Bối nha đầu, ngươi biết bọn hắn sao?" Hạ Thiên thuận miệng hỏi.

Bên trên chiếc xe thể thao kia là hai nam nhân, nhìn qua rất trẻ tuổi. Thật ra bọn hắn cũng chỉ là đột nhiên vượt qua xe thể thao của Tô Bối Bối rồi phát ra một câu khiêu khích như vậy thôi, mà bây giờ xe của bọn hắn cũng chỉ ở đằng trước cách mấy chục mét, giống như đang cố ý chờ nàng đuổi theo.

Mà sở dĩ bọn hắn làm như vậy, rõ ràng vì phát hiện Tô Bối Bối là một đại mỹ nữ.

"Đồ đần, đương nhiên là không quen biết rồi!" Tô Bối Bối hừ nhẹ một tiếng, "Nếu như bọn hắn thật sự biết ta là ai thì làm gì có gan dám tìm ta kiếm chuyện chứ?"

Lý do ấy của Tô Bối Bối rất hợp lý, Hạ Thiên cũng tin, dù sao thì trên thế giới này, người dám gây chuyện với vợ của hắn trên cơ bản đều đã chết.

"Vậy ngươi có muốn làm lật xe của bọn hắn không?" Hạ Thiên lại thuận miệng hỏi, lấy năng lực của hắn, muốn làm xe của người khác bị lật quả là chuyện quá dễ dàng.

"Không cần." Tô Bối Bối hừ nhẹ một tiếng, "Ta lái xe đi ra ngoài là để chơi bời, ngươi làm lật xe của người ta, vậy ta còn chơi như thế nào nữa?"

Nói xong Tô Bối Bối giẫm mạnh chân ga, đuổi theo chiếc xe thể thao trước mặt, mà chiếc xe thể thao kia nhìn thấy nàng gia tốc thì cũng nhanh chóng tăng tốc độ, lập tức lại kéo khoảng cách giữa hai xe ra một chút.

"Ta nên đổi một chiếc xe tốt hơn." Tô Bối Bối có chút buồn bực, lần này nàng tùy tiện chọn đại một chiếc Porsche, tính năng không có gì đặc biệt, mà hai nam nhân kia lại lái Lamborghini, phương diện tốc độ nhanh hơn một chút, tóm lại, Tô Bối Bối đuổi theo vài phút mà vẫn không thể nào đuổi kịp.

"Bối nha đầu, thật sự không cần ta giúp một tay sao?" Hạ Thiên ngồi bên cạnh có chút nhàm chán.

"Chỉ cần tên đại háo sắc ngươi dời tay ra khỏi đùi ta chính là hỗ trợ rồi!" Tô Bối Bối tức giận nói, gia hỏa này luôn khiến người ta không cách nào trò chuyện được, nàng đang đua xe với người khác, thế mà hắn còn không thành thật đặt tay lên đùi nàng chơi.

"Bối nha đầu, ngươi là đại mỹ nữ đã trưởng thành, ngươi nên tự lực cánh sinh, không cần ta hỗ trợ." Hạ Thiên nghiêm túc nói, mà tay của hắn cũng không có rời khỏi đùi của Tô Bối Bối.

Tô Bối Bối rất muốn đánh hắn một trận, nhưng bây giờ nàng không có thời gian, hơn nữa cũng đánh không lại hắn, cho nên cũng lười để ý đến hắn. Dù sao gia hỏa này cũng không phải lần đầu tiên sàm sỡ nàng, hơn nữa kỳ thật hiện tại hành động quấy rối của hắn cũng không ảnh hưởng tới tốc độ đua xe của nàng là bao, nàng đã tăng tốc độ lên mức tối đa, nhưng mấu chốt là, cho dù như vậy thì vẫn không có nhanh bằng chiếc Lamborghini kia.

"Thôi, không đuổi theo nữa!" Tô Bối Bối giẫm thắng phanh xe lại, ngừng xe thể thao ở ven đường, tiếp đó nhìn về phía Hạ Thiên: "Nè, ngươi có muốn đi ăn cơm không?"

"Bối nha đầu, thật ra ta thích ăn ngươi hơn." Hạ Thiên nhìn Tô Bối Bối, ánh mắt hơi nóng cháy, mà một cái tay của hắn đã ôm eo nàng.

"Một là ngươi và ta cùng đi ăn cơm, hai là ta đi ăn cơm một mình!" Tô Bối Bối trừng mắt với gia hỏa này, hắn suy nghĩ rất đẹp, còn lâu nàng mới để cho hắn được toại nguyện.

Trước tiên cứ để hắn thèm thêm tám năm, mười năm nữa, thèm chết tên đại lưu manh này rồi nói sau!
Chương 2034. Không bằng chúng ta so tài một chút

"Bối nha đầu, vậy chúng ta cùng đi ăn cơm đi." Hạ Thiên đưa ra quyết định, nếu không có cách nào biến Bối nha đầu xinh đẹp gợi cảm thành bữa ăn, vậy thì vẫn nên thành thành thật thật đi ăn cơm với nàng, ít nhất còn có thể thuận tiện làm chút chuyện khác, ví dụ như ôm ấp hôn hít bế lên cao gì đó.

"Ngươi muốn ăn cái gì?" Tô Bối Bối nhìn Hạ Thiên, nàng vốn dĩ muốn hỏi ý kiến của hắn, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt của gia hỏa kia thì nàng lập tức hiểu rõ hắn muốn ăn gì.

Kết quả là căn bản không đợi Hạ Thiên nói chuyện, nàng lập tức lại nói: "Thôi, ta lười quản ngươi muốn ăn cái gì, ta muốn ăn nướng thịt."

Tô Bối Bối nhảy xuống xe rồi nhìn quét xung quanh, tiếp theo tìm được một tiệm thịt nướng, nàng không nói gì với hắn mà nhanh chóng đi vào bên trong, nhưng vừa mới đi được mấy bước thì đã bị hắn đuổi kịp, hơn nữa còn bị hắn ôm eo.

Hai người cùng tiến vào tiệm thịt nướng, sau đó, họ tìm một bàn trống ngồi xuống, ừm, cũng không phải là ngồi mặt đối mặt, mà là ngồi bên cạnh nhau, dù sao thì chỉ có như vậy mới có thể vừa ôm Tô Bối Bối vừa ăn thịt nướng.

Nàng cũng coi như đã quen với cách làm của Hạ Thiên, dù sao nàng cũng không có cách nào ngăn cản hắn chiếm tiện nghi của mình. Có điều thật ra nàng cũng không sợ hãi gì, bởi vì nàng cũng rõ ràng, chỉ cần nàng không chân chính gật đầu thì gia hỏa này cũng sẽ không thật sự cưỡng ép coi nàng là bữa ăn.

Nàng lấy thực đơn xem một lượt rồi gọi một đống thịt lớn, tiếp đó đợi thức ăn được mang lên, mà bây giờ nàng lại nghĩ tới vấn đề đã hỏi trước đó: "Nè, ngươi còn không có nói cho ta biết, cuối cùng thì anh ta ra ngoài hưởng tuần trăng mật sẽ có nguy hiểm hay không? Mấy tổ chức quấy rối trước đó còn tìm người tới gây sự với họ không?"

"Bối nha đầu, chuyện ấy ta cũng không biết nha, có thể là những tên ngu ngốc kia đã thực sự biến mất, nhưng hình như lại xuất hiện một đám ngu ngốc mới." Hạ Thiên nói với vẻ mặt vô tội, "Nhưng ngươi không cần lo lắng, có ta ở đây, mặc kệ xuất hiện chuyện gì thì ta đều có thể giải quyết được."

"Tốt thôi, ta cũng không quản được nhiều như vậy, ta cũng không thể đi theo bảo vệ bọn hắn mỗi ngày được." Tô Bối Bối quyết định không thèm suy nghĩ quá nhiều, người sống một đời sẽ khó tránh khỏi gặp phải phiền phức, nếu thật sự xảy ra vấn đề, vậy đi giải quyết là xong, bây giờ nghĩ quá nhiều cũng vô dụng mà thôi.

"Đúng vậy, nhưng Bối nha đầu, ngươi có thể vẫn luôn đi theo ta nha." Hạ Thiên thuận miệng nói.

"Còn lâu ta mới làm theo ý ngươi." Tô Bối Bối cũng không mắc lừa, "Tên lưu manh nhà ngươi cả ngày đều có ý đồ xấu xa, ta cần phải cách ngươi xa một chút."

Dừng lại một chút, nàng lại thở dài: "A, bây giờ ta thực sự rất nhàm chán! Nha đầu Vương Tiểu Nha chết tiệt kia cũng chạy đi rồi, tìm một người để đánh nhau cũng không thấy đâu."

Tô Bối Bối nhìn Hạ Thiên, có chút buồn bực: "Nè, cuối cùng thì chừng nào chị họ các nàng ấy mới trở về vậy? Hiện tại ta đều không tìm được người giống mình để chơi rồi."

"Bối nha đầu, thật ra ngươi có thể đi tìm Tiểu muội chân dài chơi nha, còn vợ Tiểu Y Y nữa, hoặc tìm Thanh Thanh cũng được. Ừm, thật ra ngươi tìm vợ Y Y cũng không tồi, Cửu nha đầu bây giờ rất ngoan, các nàng ấy có thể chơi với ngươi, nếu không được nữa thì ngươi còn có thể đi tìm Thuần Thuần nha đầu kia. Đương nhiên, ngươi để ta chơi với ngươi là tốt nhất, chỉ cần ngươi nguyện ý thì chúng ta có thể làm chuyện vui vẻ mỗi ngày, đến lúc đó ngươi sẽ cảm thấy chơi rất vui, Mỹ nữ tỷ tỷ cũng vô cùng thích chơi." Hạ Thiên nói một hồi lại bắt đầu khuyến khích Tô Bối Bối làm chuyện nào đó.

Tô Bối Bối cho hắn một ánh mắt xem thường, không thèm để ý hắn nữa, nàng lại không phải đồ ngốc, còn lâu mới bị lừa.

Nhưng trong lòng nàng lại không nhịn được bốc lên một ý niệm, loại sự tình kia thật sự rất thú vị sao? Hình như chị họ thật sự rất thích, còn Vương Tiểu Nha nha đầu kia nữa, hình như trước đây nàng ta cũng có nói......

Phi phi phi!

Tô Bối Bối đột nhiên tỉnh táo lại, lập tức nhắc nhở bản thân không được suy nghĩ lung tung, nàng không thể bị mắc lừa được!

"Vị mỹ nữ này, nếu thi đấu thua có phải mời chúng ta ăn một bữa cơm uống một chút rượu gì đó không?" Hiện tại, có một giọng nói truyền đến, mà nương theo giọng nói kia, hai người nam nhân trẻ tuổi xuất hiện ở đối diện, cả hai không phải ai khác, chính là hai nam nhân ở trên chiếc Lamborghini vừa rồi.

"Ai thi đấu thua chứ?" Tô Bối Bối nhìn hai người, có chút không vui, "Ta có nói sẽ thi đấu với các ngươi à? Chẳng qua là ta cảm thấy nhàm chán, lười so đo với các ngươi mà thôi."

"Mỹ nữ, ngươi như vậy chính là không dám nhận thua nha." Nam nhân lên tiếng vừa rồi lại nói chuyện, thật ra nam nhân ấy nhìn qua rất đẹp trai, trắng nõn sạch sẽ, vóc dáng cũng rất cao, cách ăn mặc của hắn cũng rất sang trọng, cộng thêm lái con Lamborghini kia, chắc là người có tiền, mà những thứ đó rõ ràng là một trong các sự tự tin để hắn đi tán gái.

"Đúng rồi đó mỹ nữ, thua cũng không có gì, mọi người kết bạn một chút đi, nếu ngươi không muốn mời chúng ta ăn cơm thì chúng ta cũng không ngại mời ngươi bữa cơm này." Nam nhân còn lại cũng lên tiếng, dáng dấp của người đấy cũng rất không tệ, chỉ là làn da hơi đen một chút.

Lại nói tiếp, hai nam nhân đó một người trắng một người đen, nhìn thấy rất xứng đôi.

"Ta không có hứng thú làm quen các ngươi." Tô Bối Bối hừ nhẹ một tiếng, cách làm quen kia nàng đã thấy quá nhiều rồi, đến giờ vẫn chưa có người thành công, dù sao nàng cũng là đại tiểu thư nhà họ Tô, cho dù không quen biết Hạ Thiên thì cũng sẽ không có hứng thú gì với loại nam nhân như vậy.

Trên thực tế, trong mấy năm nay Tô Bối Bối cũng từng nhận biết không ít nam nhân trẻ tuổi không tồi, nhưng nàng vẫn không hề chân chính sinh ra hứng thú gì với bọn hắn. Kỳ thật có lẽ trong mắt của nàng, những nam nhân bình thường kia đã sớm không có cách nào lọt vào mắt của nàng được.

Cũng không phải là nàng cố ý chờ đợi Hạ Thiên, nhưng khi hắn đột nhiên có hứng thú nồng đậm với nàng, sức chống cự của nàng trở nên tương đối có hạn, dù sao thì hắn đúng là một nam nhân không bình thường.
Chương 2035. Còn lâu mới cho ngươi ăn

"Mỹ nữ, chẳng lẽ ngươi sợ bạn trai tức giận à?" Nam nhân trắng nõn kia nhìn về phía Hạ Thiên, "Người anh em này, không bằng hai chúng ta so tài một chút?"

"Ngu ngốc." Hạ Thiên liếc nhìn nam nhân trắng nõn kia một cái, sau đó nhìn Tô Bối Bối, "Bối nha đầu, ném hai tên ngu si ấy ra ngoài đi."

"Ăn cơm đi, đừng đánh nhau!" Tô Bối Bối trừng mắt với hắn, "Còn nữa, không được tùy tiện mắng người khác là đần độn."

Thật ra Tô Bối Bối vẫn rất bình thường, xem như là người tu tiên, cũng là đại tiểu thư nhà họ Tô, nhưng trong lòng nàng vẫn coi bản thân chỉ là một người bình thường. Cho nên, dù nàng muốn đánh nhau thì cũng chỉ muốn tìm Vương Tiểu Nha, sẽ không tùy tiện đi tìm người khác.

"Bối nha đầu, ta không có chửi người nha, bọn hắn vốn dĩ là kẻ kém thông minh mà." Hạ Thiên cảm thấy mình rất vô tội.

"Ngươi bị ngu à, cho dù bọn hắn thật là đồ ngu thì ngươi cũng không thể nói ra!" Tô Bối Bối trừng mắt Hạ Thiên, "Ngươi biết cái gì gọi là yêu mến người tàn tật sao? Bọn hắn chỉ là trí thông minh hơi thấp một chút, ngươi không thể nói bọn hắn là ngu ngốc, hiểu chưa?"

"Bối nha đầu ngươi mới đần thì có, trí thông minh thấp có nghĩa là đồ ngu còn gì nữa?" Hạ Thiên muốn đánh nàng một trận, bây giờ Bối nha đầu ỷ vào vóc người xinh đẹp càng ngày càng không nghe lời rồi, thế mà liên tục nói hắn ngốc, hoàn toàn là muốn ăn đòn mà.

"Hai vị này, các ngươi kẻ xướng người họa đủ chưa!" Cuối cùng thì nam tử trắng nõn không nhịn được nữa lên tiếng, "Cái trò chơi chữ như vậy vui lắm sao? Nếu không dám so tài thì có nghĩa là các ngươi sợ rồi đúng...... Ách!"

Nam tử trắng nõn còn chưa dứt lời thì đã phát ra một tiếng rên đau đớn, cả người bay ra ngoài, Hạ Thiên không còn kiên nhẫn nữa, một cước đạp bay gia hỏa đấy ra xa.

"Các ngươi làm cái gì......" Nam nhân còn lại lập tức hoảng sợ, chỉ đáng tiếc một khi hắn đã ra tay vậy thì sẽ không dừng lại, không phải sao, hắn lại tung một cước, kèm theo một tiếng rên đau đớn, nam nhân đó cũng bị đá bay ra ngoài.

Mặc dù hai người một trước một sau bay ra tiệm thịt nướng, nhưng lại đồng thời ngã xuống, cùng nhau nện thật mạnh lên trên chiếc xe Lamborghini mà bọn hắn lái tới đây.

Ừm, chất lượng của xe thể thao cũng không tệ lắm, xe không có bị đập hư, ngược lại là hai người kia suýt nữa thì bị đập hư, bởi vì cả hai đều lập tức hôn mê bất tỉnh.

"Tại sao ngươi vẫn cứ thích làm một tên cuồng bạo lực như vậy hả!" Tô Bối Bối liếc xéo Hạ Thiên, "Chẳng phải ta đã nói đừng đánh nhau sao, ngươi không thể yên lặng ăn thịt nướng cùng ta à?"

"Bối nha đầu, ngươi còn nói ta là cuồng bạo lực thì ta sẽ đánh đòn ngươi đấy!" Hạ Thiên trừng lại nàng, "Đừng tưởng rằng bây giờ vóc người của ngươi rất tốt là ta sẽ không nỡ đánh ngươi, dáng người vợ chân dài tốt như vậy mà ta cũng thường xuyên đánh nàng nha."

Không đợi Tô Bối Bối nói chuyện, hắn lại nói thêm: "Hơn nữa tại sao ngươi vẫn đần như vậy chứ? Mới vừa rồi rõ ràng là ta đánh người, không phải đánh nhau, bây giờ ngực ngươi đã lớn như vậy rồi, tại sao vẫn còn kém thông minh giống như trước vậy hả?”

Tô Bối Bối lại trừng mắt Hạ Thiên, muốn cãi nhau với hắn một trận, nhưng có chút lo lắng sẽ bị đánh, bởi vì nàng đã nhận ra ánh mắt của hắn không đúng. Nếu gia hỏa này thật sự muốn đánh nàng thì chắc chắn sẽ lựa chỗ nào thịt nhiều, trên danh nghĩa là đánh nàng, thực tế chính là chiếm tiện nghi, nàng cũng không muốn bị hắn đánh như vậy trước mặt mọi người, chuyện đó cũng quá mất mặt.

Cũng may lúc này nhân viên phục vụ đã bắt đầu mang thức ăn lên, ừm, chuẩn xác mà nói là mang thịt lên. Đây là một tiệm thịt nướng tự phục vụ, phải tự mình nướng thịt, mà Tô Bối Bối lập tức phát hiện có thể tìm chút việc cho Hạ Thiên làm.

"Nè, ngươi giúp ta nướng thịt được không?" Tô Bối Bối nhìn hắn, trong giọng nói của nàng mang theo một chút hương vị làm nũng.

"Được." Hạ Thiên đáp ứng rất sảng khoái, sau đó thật sự bắt đầu nướng thịt cho Tô Bối Bối, chẳng những giúp nàng nướng, nướng chín xong còn gắp thịt đưa đến tận miệng. Vài phút sau, nàng bắt đầu cảm thấy có bạn trai cũng không tệ, còn có thể hưởng thụ một chút phục vụ, mặc dù thỉnh thoảng gia hỏa này còn lau chút dầu lên trên người nàng, nhưng nàng cảm thấy không sao cả.

Cứ như vậy, nàng vui vẻ ăn thịt nướng vài tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng vừa lòng thỏa ý, sau đó nàng mới hỏi hắn: "Ngươi còn muốn ăn chút gì không? Ngươi vẫn luôn không ăn cái gì cả."

"Bối nha đầu, ta muốn ăn cái khác nha." Hạ Thiên cười hì hì nói.

"Vậy ngươi đi tìm Y Tiểu Âm hoặc Lam Y Nhân của ngươi đi, còn lâu ta mới cho ngươi ăn!" Tô Bối Bối kiều hừ một tiếng, "Đừng tưởng rằng ngươi vừa đút ta ăn thịt thì ta sẽ để cho ngươi toại nguyện!"

"Mặc dù hiện tại Vợ Y Y tương đối ngoan, nhưng bây giờ nàng ấy còn chưa phải rất nghe lời, không khác gì Bối nha đầu ngươi cả." Hạ Thiên có một chút phiền muộn, "Tiểu muội chân dài cũng như vậy, xem ra ta vẫn là nên đi tìm vợ Tiểu Y Y, ừ, nếu không thì đi tìm Cửu nha đầu cũng không tệ."

Hiện giờ, trong lòng của hắn có một ít xao động, mới vừa ôm Tô Bối Bối đút nàng ấy ăn vài tiếng đồng hồ khiến trong lòng hắn đặc biệt khát vọng. Nhưng mà Bối nha đầu này rõ ràng là sẽ không thành thành thật thật để cho hắn thỏa mãn, như vậy hắn cũng chỉ có thể đi tìm Lam Y Nhân hoặc A Cửu mà thôi.

"Nè, ngươi muốn đi đâu thì đi nhanh đi!" Tô Bối Bối đột nhiên có chút tức giận, tên biến thái này còn đang ôm nàng đấy, tay cũng đang sờ soạng lung tung, thế mà lại còn thật sự suy nghĩ đi tìm những nữ nhân khác, mà nguyên nhân cũng chỉ bởi vì nàng không cho hắn ngủ chung!

Mặc dù nàng biết hắn là loại người đó, nhưng hắn không thể đừng nói trắng ra như vậy được không?

"Bối nha đầu, nếu không thì đêm nay ta cùng chơi với ngươi đi." Thật ra Hạ Thiên cũng không phải rất muốn chạy, dù sao trước mắt mà nói, dáng người bốc lửa của Tô Bối Bối càng khiến hắn khát vọng hơn.

"Còn lâu ta mới cùng chơi với ngươi......" Nàng nói đến đây thì điện thoại đột nhiên vang lên, sau đó nàng tiếp điện thoại: “Anh, không phải ngươi đang hưởng tuần trăng mật sao? A? Ngươi nói gì? Ngươi nói ngươi làm sao rồi?"
Chương 2036. Là Hạ Thiên dạy hư ta.

“Ngươi bị dàn cảnh lừa tiền? Không thể nào, ngươi xấu như thế ai lừa ngươi... A, anh, là Hạ Thiên dạy hư ta, hắn từng nói người khác xấu, ta không chú ý lỡ nói ra.” Tô Bối Bối lập tức cho Hạ Thiên cõng nồi: “Thật ra là ta nghĩ sai rồi, người xấu xí càng dễ bị lừa, nhưng anh à, ngươi đang hưởng tuần trăng mật sao lại bị lừa tiền.... A? Không phải dàn cảnh lừa tiền?”

Tô Bối Bối vừa mới có dáng vẻ hưng phấn, sau đó nghe nói không phải gặp tiên nhân, đã mất hết hứng thú: “Các ngươi chỉ là đi du lịch bị người ta lừa? Tạm thời tăng giá? Không phải ngươi không có tiền, cho bọn hắn, đúng vậy, chút chuyện nhỏ như vậy thì đừng gọi điện thoại cho ta, ngươi lại không thiếu tiền... Được rồi, cứ như vậy, ta cách chỗ ngươi xa đó, ta lười đi rồi, bái bai.”

Không đợi bên Tô Tiểu Xán nói, Tô Bối Bối đã cúp điện thoại, sau đó nàng kéo Hạ Thiên một cái: “Này, nhanh tìm người giúp ta tìm thử anh ta đang ở đâu, hắn xảy ra chuyện rồi!”

“Không phải ngươi nói mặc kệ hắn sao?” Hạ Thiên có chút buồn bực, “Mặc dù hắn bị người ta bắt cóc, nhưng để hắn tự đưa tiền không được sao?”

Tô Bối Bối vừa gọi điện thoại với Tô Tiểu Xán, mặc dù bên này nàng đang nói bậy, nhưng hai người là người tu tiên, thật ra có thể nghe được động tĩnh nhỏ ở phía bên kia, biết gần Tô Tiểu Xán còn có không ít người, hơn nữa trên thực tế, bọn hắn còn có thể nghe được giọng nói nhỏ bên kia điện thoại, mặc dù trước mắt còn chưa rõ tình huống của bên đấy lắm, nhưng cho dù là Hạ Thiên hay Tô Bối Bối, đều biết hắn bị người ta bắt cóc.

“Ngươi thật ngốc, nếu đưa tiền thì có thể giải quyết... Ai nha, đồ lưu manh, ngươi đừng đánh ta!” Tô Bối Bối tức giận thở hổn hển, tên háo sắc lại đánh một cái vào trên bộ phận nhiều thịt nhất của nàng.

“Bối nha đầu, ta là chồng ngươi, là người thông minh nhất, ngươi nói ta kém thông minh nữa là sẽ bị ăn đòn.” Thật ra Hạ Thiên còn định tát thêm, dù sao xúc cảm đặc biệt tốt.

“Này, tóm lại ngươi nhanh chóng cho người tìm xem anh ta đang ở đâu?” Tô Bối Bối không tranh chấp với hắn, nàng vừa hơi lo cho Tô Tiểu Xán, vừa tất sợ bị Hạ Thiên đánh mình.

Ừ, nói là đánh nàng, nhưng thật ra là gia hỏa này tìm lý do phi lễ với nàng.

Mặc dù, hắn cảm thấy tìm kiếm cũng không có ích gì, nhưng, nhìn đại mỹ nữ gợi cảm như Tô Bối Bối, hắn vẫn nhắn tin cho Bé Ngoan, bảo nàng ấy truy tìm tung tích của Tô Tiểu Xán.

“Bối nha đầu, anh ngươi ra ngoài hưởng tuần trăng mật không mang theo bảo vệ sao?” Lúc này, Hạ Thiên mở miệng hỏi.

“Chắc có mang theo, không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng những vệ sĩ kia của hắn có thể là gặp phải một người có năng lực lợi hại hơn.” Tô Bối Bối phân tích một chút: “Bây giờ không phải là có nhiều loại người sao? Nói không chừng chính là những người trước đó muốn đối phó với ngươi đó.”

Dừng một chút, nàng lại có vẻ mơ màng nói: “Nhưng rất kỳ lạ, bọn hắn bắt cóc đại ca ta, sao anh ta còn gọi điện thoại cho ta chứ? Hơn nữa anh ta không tìm ta đòi tiền, những bọn cướp kia chắc bên cạnh đều nghe thấy, anh ta không cần tiền, chẳng lẽ bọn hắn không nghi ngờ sao?”

“Có thể vì anh ngươi lớn lên tương đối xấu, bọn hắn không tin hắn.” Hạ Thiên thuận miệng nói.

Tô Bối Bối liếc hắn, tên biến thái này mới xấu, cả ngày nói người khác khác xấu.

Nhưng nàng lập tức nhớ tới mình vừa mới nói Tô Tiểu Xán xấu, đương nhiên, nàng lập tức tìm lý do chính là lý do mới nói cho anh mình nghe, đều do Hạ Thiên, là bị hắn dạy hư.

Hai người đang nói chuyện, điện thoại lại vang lên, không là ai khác, chính là Tô Tiểu Xán gọi tới.

“Anh ngươi làm gì vậy? Ta đã nói ta không đi, chính ngươi tự đưa tiền cho người ta không được sao?” Tô Bối Bối nhận điện thoại, có chút mất hứng.

“Bối Bối, cái đó, bọn hắn cần tiền mặt, ngươi vẫn nên tới một chuyến, thật sự trên người của ta không có nhiều tiền mặt...” Trong giọng nói của Tô Tiểu Xán có chút lo lắng.

“Được thôi, anh, ngươi muốn bao nhiêu tiền mặt? Ngươi đang ở đâu vậy?” Cuối cùng Tô Bối Bối bắt đầu hỏi chỗ đang ở.

“Ngươi, ngươi tới trước... Coi như, đầu tiên ngươi chuẩn bị tiền mặt, ta, chốc lát ta gọi điện thoại cho ngươi một lần nữa.” Vốn Tô Tiểu Xán muốn nói chỗ ở, nhưng lại bị người khác ngăn cản: “Tóm lại trước tiên ngươi chuẩn bị 100 vạn tiền mặt...”

“100 vạn? Ta nói này anh cả, dù tạm thời tăng giá cũng không cao như vậy?” Tô Bối Bối oán trách: “Có phải ngươi làm chuyện gì để người ta nắm cán rồi phải không? Ngươi sẽ không ở nông thôn ngủ với thôn nữ gì đó chứ? Được rồi được rồi, ta lười hỏi ngươi, ta lập tức đi tìm người đòi tiền, bây giờ muốn có tiền mặt thật đúng là không dễ.”

Tô Bối Bối lại cúp điện thoại, sau đó nhìn về phía hắn, sắc mặt của nàng có chút khó coi: “Này, ngươi có nghe hay không, hình như bọn giặc cướp bên kia muốn làm loạn với chị dâu của ta, chúng ta phải nhanh chóng hành động.”

“Những tên cướp ấy thật sự không có phẩm vị.” Hạ Thiên ở đó cảm khái, sau đó hắn nhận được vị trí Bé Ngoan gửi tới, ừ, trực tiếp định vị địa chỉ.

“Đây là nơi nào?” Tô Bối Bối nhíu nhíu mày: “Quên mất, xem thử chỉ dẫn đường đi... Còn tốt, không xa, nhanh lên, chúng ta nhanh chóng tới đó!”

Hai người nhìn vào bản đồ, cách Giang Hải mấy trăm km, đối với bọn họ mà nói, nơi đây quả thật không xa, chỉ là con đường này bọn hắn không quen, mà phần mềm hướng dẫn không dành cho người tu tiên nên dùng ít nhiều không quá quen thuộc, mặc dù như thế, chưa đến nửa tiếng, bọn hắn đã tìm được nơi đó.

“Có phải anh của ngươi sau khi kết hôn đầu óc bị hư hay không?” Hạ Thiên nhìn Tô Bối Bối, rất nghiêm túc hỏi.

“Chắc là trước khi kết hôn đầu óc đã hỏng, nếu không thì tại sao hắn phải kết hôn?” Rất khó để Tô Bối Bối và Hạ Thiên được đạt được sự nhất trí.

Bây giờ, nàng cũng thấy đầu óc đại ca bị hỏng, nếu không thì sao hắn lại đến nơi quỷ quái chim không thèm ị kia? Nơi này ở trên một ngọn núi, mà còn là ngọn núi không có tên tuổi gì, ngược lại ở trong bản đồ cũng không tìm được tên, đương nhiên, phong cảnh nơi đây nhìn vẫn được, mặc dù bây giờ là đêm hôm khuya khoắt, cũng may bọn hắn là người tu tiên, còn có thể thấy tình huống đại khái.

Trên núi có một căn nhà gỗ, lúc này nhà gỗ vẫn sáng đèn, ừ, mặc dù bọn hắn không có vào nhà, nhưng bọn hắn đã biết, Tô Tiểu Xán đang ở bên trong, đương nhiên, rõ ràng cũng bọn cướp ở bên trong, hiện tại, chắc trong nhà gỗ có sáu người.

“Căn nhà ấy xây cũng không tệ lắm, nhưng, còn không có tốt bằng nhà gỗ trên núi Thanh Phong.” Lúc này, Hạ Thiên đánh giá nhà gỗ thêm một lần, sau đó, ôm Tô Bối Bối đi vào.

Trong nhà gỗ, sáu ánh mắt nhìn qua cùng một chỗ.

Trừ bỏ Tô Tiểu Xán và Hứa Như bị trói chặt bên ngoài, bốn người khác đều là nam nhân, nhìn qua có vẻ trẻ tuổi, hơn hai mươi tuổi, mà bọn hắn vừa nhìn thấy Tô Bối Bối, lập tức có dáng vẻ nước bọt chảy ra hết, hơn nữa bốn người lập tức đứng lên, xem bọn hắn như muốn lập tức nhào tới về phía Tô Bối Bối.
Chương 2037. Những người này quá kinh tởm

“Xinh đẹp, thật xinh đẹp, đôi chân kia thật trắng, thật dài, còn có bộ ngực kia, thật lớn và đẹp...”

“Không được, ta sắp không nhịn được nữa, ta muốn lên trước...”

“Không được, ta lên trước...”

“Đm, ta mới là lão đại, ta là người đầu tiên mới đúng...”

Mắt của bốn nam nhân nhìn chằm chằm vào Tô Bối Bối, bắt đầu tranh chấp vấn đề ai lên trước.

“Đại biến thái, mấy người này thật buồn nôn, ngươi biến bọn hắn thành thái giám hết đi.” Tô Bối Bối nhìn mấy tên kia với sắc mặt tràn đầy vẻ ghét bỏ: “Sau đó, tiễn bọn hắn qua Thái Lan, cho bọn hắn thay đổi giới tính, để bọn hắn bán mình để trả phí phẫu thuật.”

“Bối nha đầu, ý kiến này của ngươi không tệ, cứ làm như vậy đi.” Hạ Thiên lấy ngân châm ra rồi châm cho bốn người ấy một châm, sau đó đá một cái vào đũng quần của bọn họ, bọn họ đều bị đá kêu thảm thiết rồi hôn mê, sau đó, hắn lại gọi điện thoại cho Triệu Thanh Thanh, để nàng phái người tới dựa theo lời Tô Bối Bối vừa mới nói sắp xếp một chút.

“Anh cả chị dâu, rốt cuộc chuyện này là như thế nào?” Tô Bối Bối cởi sợi dây thừng trên người hai người: “Sao hai người các ngươi lại chạy tới nơi như này? Các ngươi đang hưởng thụ tuần trăng mật sao? Cho dù trải qua thế giới của hai người, cũng nên tìm chỗ tốt một chút, đây là cái nơi khỉ ho cò gáy nào đây!”

“Bối Bối, việc ấy đều do ta, trên mạng ta nhìn thấy người ta đề cử nơi này, nói phong cảnh ở đây rất tốt, còn có nhà gỗ rất tốt, cực kỳ lãng mạn, ta đã thuyết phục anh của ngươi theo ta tới đây, nào biết được sau khi chúng ta tới đây, đã gặp phải bốn tên lưu manh, hơn nữa bọn hắn còn không phải vì tiền, chính là muốn ta...” Sắc mặt của Hứa Như rất khó coi: “Anh ngươi nói cho bọn hắn tiền, mặc dù bọn hắn hơi lung lay, nhưng vẫn không muốn buông tha ta, sau đó ta...”

Trên mặt của Hứa Như lộ ra vẻ xấu hổ, có chút bất an: “Thật xin lỗi, Bối Bối, lúc đó ta cố ý cho bọn hắn nhìn hình của ngươi, nói ngươi cách chỗ của chúng ta không xa, còn nói có thể lừa ngươi qua, bọn hắn nhìn thấy hình của ngươi đã động lòng, ta, lúc đó ta thật sự không có biện pháp khác, sau đó ta biết ngươi rất lợi hại, sẽ không gặp phải nguy hiểm, cho nên ta liền...”

“Bối Bối, ngươi đừng tức giận, ngươi rất lợi hại, Hứa Như biết ngươi không có việc gì, dù sao mấy tên lưu manh kia, chắc chắn đánh không lại ngươi.” Tô Tiểu Xán ở bên cạnh nhanh chóng nói giúp Hứa Như.

“Ừ, không quan trọng, ta không để ý.” Đối với chuyện đấy Tô Bối Bối thật sự không có suy nghĩ gì, dù sao năng lực của nàng rất mạnh, đối phó mấy tiểu lưu manh ấy là chuyện dễ như trở bàn tay, mà chị dâu nàng lợi dụng vẻ đẹp gợi cảm của nàng tới thay đổi ánh mắt của mấy tên lưu manh, chính xác coi như là một hành động thông minh, ít nhất so với ý tưởng muốn tới chỗ như vậy hưởng tuần trăng mật thì thông minh hơn nhiều.

Thấy Tô Bối Bối không tức giận, Tô Tiểu Xán và Hứa Như cuối cùng cũng yên lòng, mà hiện tại, hai người đã hoảng sợ một hồi, làm cho chẳng còn tâm trạng muốn hưởng tuần trăng mật mà chỉ muốn nhanh chóng về nhà.

“Ôi, anh cả chị dâu, có phải các ngươi rất thích ở trong nhà gỗ nhỏ này hưởng tuần trăng mật hay không?” Hiện tại, Tô Bối Bối nhịn không được hỏi: “Các ngươi thật sự rất thích, ta có thể tìm cho các ngươi một nơi cực kỳ an toàn.”

“Cái đó thật sự có nơi an toàn như thế sao?” Vốn Hứa Như định trở về Giang Hải, nghe Tô Bối Bối nói như thế, lại có chút động lòng.

“Đương nhiên là có rồi.” Tô Bối Bối gật đầu khẳng định, sau đó nhìn về phía Hạ Thiên: “Này, nếu không thì ngươi đưa nhà gỗ ở núi Thanh Phong cho anh cả chị dâu ta ở một lúc? Nơi đó chắc chắn rất an toàn.”

“Bối nha đầu, cái chỗ đó người ngoài không thể đi vào.” Hạ Thiên không chấp nhận.

“Này, sao anh của ta là người ngoài rồi? Không phải ngươi nói ta là vợ của ngươi sao?” Tô Bối Bối có chút không cao hứng: “Hiện tại anh rể muốn tới nhà ngươi ở một lúc, chẳng lẽ không được sao?”

“Thế nhưng là Bối nha đầu ngươi lại không quá nghe lời, cũng không chịu ngoan ngoãn làm vợ ta.” Mặc dù Hạ Thiên cảm thấy Tô Bối Bối nói cũng có lý, nhưng càng muốn thừa cơ để Tô Bối Bối đáp ứng một vài điều kiện của hắn: “Không bằng chúng ta cũng đi núi Thanh Phong chơi... Ồ, hình như không đúng lắm, ta đã đồng ý phải đi tìm báu vật với Tiểu muội chân dài rồi, tạm thời không thể đi núi Thanh Phong.”

“Này, chờ ngươi và Tiểu muội chân dài của ngươi đi tìm báu vật trở về, ta và ngươi đi núi Thanh Phong chơi.” Tô Bối Bối liếc Hạ Thiên: “Hiện tại thì cho anh cả chị dâu ta đi đến nơi đó hưởng tuần trăng mật trước.”

“Được.” Hạ Thiên lập tức đáp ứng, thật ra nếu là lúc trước, hắn thật sự sẽ không tùy tiện cho người ta tới núi Thanh Phong, nhưng bây giờ, trên thực tế hắn rất ít đến nơi đấy, mà bây giờ núi Thanh Phong đó có thể nói là có người ngoài, ví dụ như Dương San thường xuyên chạy tới nơi đó, hơn nữa trước đấy hắn còn đã gặp Dương San.

Nghĩ đến Dương San, hắn lại nói: “Đúng rồi, sau khi các ngươi đến đó, nếu như Dương San ở đó, bảo nàng ấy làm người dẫn đường cho các ngươi.”

Tất nhiên những lời Hạ Thiên nói là cho Tô Tiểu Xán và Hứa Như nghe, ừ, hắn cảm thấy cho Tô Tiểu Xán đến đó chơi vui một chút cũng không có gì, đến lúc đó là hắn cũng có thể chơi đùa càng vui vẻ hơn với Tô Bối Bối.

Nghĩ như vậy, hắn đã hăng hái lên, mà hắn lập tức có một ý tưởng: “Bối nha đầu, ta có thể dẫn ngươi tới núi Thanh Phong ngắm tuyết, tắm suối nước nóng, ngươi muốn đi chơi không?”

“Lần sau đi, không phải ngày mai ngươi phải đi sao?” Tô Bối Bối không có đồng ý, nàng không muốn đi tắm suối nước nóng đâu, không cẩn thận sẽ bị gia hỏa này vô lễ.

Mặc dù Hạ Thiên có chút thất vọng, nhưng trong khoảng thời gian tiếp theo, hắn vẫn nhanh chóng an bài tốt tất cả, sau khi Triệu Thanh Thanh phái tới người đến, hắn đã mang theo Tô Tiểu Xán và Hứa Như đi tới núi Thanh Phong, tiếp theo tìm một căn nhà gỗ cho bọn hắn, sau đó hắn lại thuận tiện tìm Dương San, cho nàng ấy an bài một chút.

Lúc Dương San nhìn thấy Hạ Thiên, vẻ mặt của nàng quái dị, hiển nhiên là nhớ tới cảnh lần trước ở suối nước nóng bị hắn nhìn hết sạch, nhưng với việc hắn mang theo mỹ nữ tới đây, nàng không cảm thấy ngạc nhiên, dù sao đây mới là trạng thái bình thường của hắn.

Mà tất nhiên Dương San lập tức đồng ý giúp Tô Tiểu Xán và Hứa Như an bài hưởng tuần trăng mật ở nơi đây, trên thực tế, Dương San và Tô Tiểu Xán Hứa Như rõ ràng đã nhận biết nhau, mặc dù không tính là quen, nhưng thật ra đều biết danh tiếng của nhau, cho nên bọn họ đã bắt đầu làm quen, không có bất kỳ khó khăn gì.

“Bối nha đầu, thật sự đêm nay ngươi không ở nơi này ngâm suối nước nóng sao?” Hạ Thiên còn đang suy nghĩ muốn xúi giục Tô Bối Bối, đáng tiếc nàng hoàn toàn xem như không nghe thấy.

“Anh cả chị dâu các ngươi ở đây tận hưởng tuần trăng mật thật tốt, ta về Giang Hải trước đây.” Tô Bối Bối xoay người rời đi, mà Hạ Thiên đã lập tức đuổi theo, thuận tay lại ôm lấy nàng.

Mặc dù không thể ngủ, nhưng ôm một cái cũng có thể, dù sao ôm vị đại mỹ nữ như vậy rất thoải mái.

Đáng tiếc là, ôm không được bao lâu, hai người nhanh chóng trở lại Giang Hải, mà Tô Bối Bối nói phải về phòng ngủ, bắt đầu đuổi Hạ Thiên rời khỏi, mặc dù hắn không muốn đi, nhưng biết bây giờ bắt Tô Bối Bối ở chung với hắn rất khó khăn, thế là cuối cùng hắn vẫn rời khỏi nhà họ Tô, sau đó hắn đã bắt đầu xoắn xuýt một vấn đề.

Bây giờ, hắn nên đi tìm A Cửu hay đi tìm Lam Y Nhân?
Chương 2038. Giáo dục vợ Y Y nhiều hơn.

Hạ Thiên đã không cần xoắn xuýt, cũng không phải là hắn đưa ra quyết định, mà là A Cửu gọi điện thoại cho hắn.

“Cửu nha đầu, nhanh như vậy nàng lại nhớ ta rồi sao? Ta đang chuẩn bị đi tìm nàng đây.” Hạ Thiên vừa nghe điện thoại vừa nói vừa chạy như bay về phía khách sạn.

Mặc dù thân hình của Cửu nha đầu ấy có vẻ không đẹp bằng Tô Bối Bối, hơn nữa hình như hơi khác một chút so với vợ tiểu Y Y nhà hắn, nhưng thân hình của nàng vẫn đủ để hấp dẫn hắn, đặc biệt là nha đầu trước đây không nghe lời nay lại trở nên ngoan ngoãn như vậy. Điều ấy làm cho Hạ Thiên khá vui vẻ, vì vậy hắn tự nhiên quyết định đêm nay lại tiếp tục đến chỗ của A Cửu để ngủ một giấc thật ngon.

“Chàng không cần đến khách sạn tìm ta, ta đang ở bên ngoài rồi.” Trong giọng nói của A Cửu có chút hương vị nũng nịu: “Ta đói bụng nên đã một mình đi ra ngoài ăn thịt nướng rồi, chàng đến ăn chung với ta đi.”

“Được, nàng đang ở đâu?” Hạ Thiên một lời đồng ý.

“Ở ngay gần khách sạn, bên cạnh Giang Than, chàng chắc chắn có thể tìm được ta.” A Cửu trả lời.

“Vậy ta sẽ qua đó ngay.” Hạ Thiên cúp điện thoại, rất nhanh hắn đã đến chỗ Giang Than, chỉ mười mấy giây sau, hắn đã tìm ra vị trí của A Cửu.

Chỗ này không phải là nhà hàng thịt nướng lần trước, nhưng thật ra cũng cách đó không xa, mà có vẻ như A Cửu đang đói đến hoảng, nàng thực sự đang ăn một mình, trước mặt nàng còn có rất nhiều đủ loại xiên thịt nướng đã ăn.

“Cửu nha đầu, sao bây giờ nàng mới gọi điện thoại cho ta?” Hạ Thiên ngồi xuống đối diện với nàng: “Nếu nàng đói bụng thì có thể nói ta biết sớm hơn một chút, ta có thể mua đồ ăn cho nàng, hơn nữa nàng cũng có thể nhờ nhân viên phục vụ khách sạn đưa đồ ăn lên mà.”

“Ta chỉ muốn ra ngoài ăn thôi, không được sao?” A Cửu hừ nhẹ một tiếng: “Ta không muốn chàng mang đồ ăn lên, nói không chừng đến lúc đó ta còn chưa ăn no, chàng lại đến giày vò ta.”

A Cửu lo lắng cũng không phải dư thừa, dù sao thì trước đó Hạ Thiên cũng đã từng làm loại chuyện kia. Tất nhiên, thực ra đây không phải là nguyên nhân khiến bây giờ nàng mới gọi cho hắn.

Thật ra lúc trước A Cửu thật sự đang ngủ, nhưng sau khi tỉnh dậy thì cảm thấy rất đói, sau đó nàng cũng không nghĩ nhiều, rời giường rồi mặc quần áo giống như bình thường chạy xuống ăn thịt nướng một mình. Nàng đang ăn thì đột nhiên cảm thấy có gì đó không ổn. Đặc biệt khi nàng nhìn thấy ở trong quán có vài cặp nhìn như tình nhân đang ăn thịt nướng, nàng chợt cảm thấy có gì đó không đúng, nàng cũng đã là một đại mỹ nữ có nam nhân rồi, vậy tại sao còn phải đi ăn thịt nướng một mình chứ?

Bây giờ, A Cửu cảm thấy mình không phải là một chó độc thân nữa, có thể coi như là có đối tượng, mặc dù nàng không rõ cuối cùng Hạ Thiên là bạn trai hay chồng của mình, nhưng ít ra nàng cũng vừa ngủ cùng nam nhân của nàng. Hơn nữa hắn còn giày vò nàng lâu như vậy, hiện tại dù thế nào hắn cũng nên giống như một người bạn trai, ăn khuya thật ngon với nàng.

Còn về chuyện Hạ Thiên có ăn chính mình hay không, chuyện ấy không quan trọng, ngược lại nàng chỉ muốn để hắn đến cùng là được.

“Cửu nha đầu, nàng phải ăn nhiều một chút.” Bây giờ, Hạ Thiên thật sự không muốn ăn, cho nên hắn căn bản không hề ăn gì, cũng không chú ý đến đống đồ ăn của A Cửu. Hắn nhìn thấy ông chủ đằng sau quầy đồ nướng quá bận rộn, thậm chí còn có ý muốn giúp đỡ nhưng bị nàng ngăn lại. Thế là hắn bắt đầu đút cho A Cửu ăn, ừm, không thể không nói, buổi tối hôm đó, hắn có duyên với ăn uống, đầu tiên là nướng thịt cho Tô Bối Bối ăn trong vài giờ, bây giờ hắn lại đút thịt nướng cho A Cửu ăn trong hai giờ liền.

“Này, trước kia không phải chàng nói muốn tìm Nhuỵ Nhuỵ, sau đó sẽ cùng nàng ấy đi tìm kho báu sao?” A Cửu hỏi, “Sao hai người vẫn chưa đi?”

Thực ra lúc trước A Cửu chỉ là thuận tay gọi điện thoại hỏi xem Hạ Thiên có rảnh hay không, nếu như hắn thực sự đi với Ninh Nhuỵ Nhuỵ rồi, nàng cũng yên tâm đi ăn thịt nướng một mình.

“Tiểu muội chân dài muốn mang theo một số công cụ thám hiểm, tuy ta nghĩ không cần thiết nhưng nàng muốn nên đã cho người đi kiếm rồi. Đại khái là trước sáng mai sẽ được đưa tới, cho nên ngày mai ta mới đi với nàng ấy.” Hạ Thiên cũng không có giấu diếm: “Đúng rồi, Cửu nha đầu, hay nàng cũng đi cùng đi? À, nếu như nàng không muốn đi, vậy nàng nhớ khuyên vợ Y Y một chút để sau này hai người đều ngoan ngoãn giống nhau.”

A Cửu liếc nhìn Hạ Thiên một cái, cho dù bây giờ nàng đã ngủ với tên háo sắc này, hơn nữa cũng là do nàng cam tâm tình nguyện ngủ với hắn, nhưng nàng sẽ không giúp hắn ngủ với Y Tiểu Âm đâu.

Thật tiếc, vậy mà tên biến thái ấy lại có thể nghĩ ra chuyện như vậy.

“Ta lười đi, ta sẽ ở Giang Hải với Y Y tỷ là được rồi.” A Cửu hừ nhẹ một tiếng: “Nhưng chàng cũng đừng hy vọng ta sẽ nói tốt giúp chàng. Bây giờ, ta không nói xấu chàng, chẳng khác nào đang nói tốt giúp chàng rồi…”

“Có vẻ cũng có lý nha.” Hạ Thiên cảm thấy lời đấy của A Cửu cũng xem như không sai. Trước đây, nha đầu này cứ không có việc gì là lại nói xấu hắn trước mặt Y Tiểu m, bây giờ nàng không nói xấu nữa, thực sự tương đương với việc nói tốt rồi.

“Cho nên tên lưu manh nhà chàng phải đối xử với ta tốt hơn chút, nếu không ta sẽ nói xấu chàng đó.” A Cửu khẽ hừ một tiếng.

“Cửu nha đầu, nàng uy hiếp ta thì sẽ bị đánh đấy, lát nữa trở về phòng ta sẽ đánh nàng.” Hiển nhiên là Hạ Thiên không sợ bị uy hiếp, cũng không chấp nhận bị uy hiếp: “Bây giờ nàng đã ăn no chưa? Nếu ăn no rồi thì chúng ta trở về thôi.”

Khuôn mặt xinh đẹp của A Cửu hơi đỏ lên. Tên lưu manh này nói muốn đánh nàng, nàng tự nhiên hiểu là chuyện gì, tất nhiên nàng cũng không sợ hãi, chỉ là ít nhiều vẫn có chút thẹn thùng nhưng nhiều hơn là sự khát vọng.

“Ông chủ, tính tiền.” Cuối cùng, A Cửu cũng quyết định trở về phòng, dù sao tên này cũng sắp đi rồi, nàng cũng không thể căng thẳng, nếu không thì không biết bao lâu nữa mới gặp lại hắn.

Điều mấu chốt nhất là xung quanh hắn có rất nhiều mỹ nữ như vậy, sau này chưa chắc hắn sẽ có thời gian ở bên nàng. Đặc biệt là đợi sau khi những cô vợ xinh đẹp của hắn trở về từ dị giới, đoán chừng hắn sẽ không có cách nào kiềm chế được mà trầm mê Muội muội chân dài kia, hoàn toàn không đến tìm nàng nữa.

“A, làm sao ta lại trở thành loại nữ nhân này?” Trong lòng A Cửu có chút buồn bực, từ khi ngủ chung với hắn, nàng dường như có chút trầm mê chuyện ấy, điều đấy bắt đầu làm cho nàng cảm thấy hơi lo lắng. Về sau nàng sẽ luôn như vậy chứ, hay chẳng qua chỉ vì sự mê hoặc trong vài ngày đầu?

Nàng có chút lo lắng mình sẽ luôn như vậy, dù sao thì bao nhiêu năm qua tên lưu manh này vẫn luôn trầm mê trong loại chuyện đó.

Thanh toán xong, A Cửu lắc đầu, nàng quyết định không nghĩ đến những chuyện loạn thất bát tao kia nữa. Trước kia đã chậm trễ nhiều năm như vậy, bây giờ, phải tận hưởng một chút niềm vui chân chính trước đã rồi nói sau, còn tương lai như thế nào thì về sau nói tiếp.

Nếu như sau này nàng thực sự không thích tên biến thái ấy, nàng vẫn có thể tiếp tục một mình đi chơi khắp mọi nơi.

Nghĩ như vậy, A Cửu chủ động ôm lấy cánh tay của Hạ Thiên đi về phía khách sạn, nhưng đúng lúc này, nàng nghe thấy tiếng két, một chiếc xe dừng ở cách đó không xa, sau đó có một nam nhân khí thế hung hăng xuống xe. Thế nhưng bọn hắn không đi về phía A Cửu, mà đi về phía một đôi nam nữ đang ăn thịt nướng ven đường.

“Con khốn, ngươi lại dám đi với tiểu bạch kiểm sau lưng ta?” Nam nhân đó tát một cái vào mặt nữ nhân kia.
Chương 2039. Tìm nhầm chỗ a

Đó là một nữ nhân hơn hai mươi tuổi, dáng dấp thực sự khá xinh đẹp, mặc dù không thể đạt đến mức độ của A Cửu nhưng nàng ấy chắc chắn là một mỹ nữ thực sự trong mắt người bình thường. Hơn nữa nàng cũng đang mặc một bộ quần áo rất gợi cảm, áo lót nhỏ nóng bỏng, nhìn qua rất mê người.

Mà người đang cùng nàng ăn thịt nướng cũng là một nam nhân trẻ tuổi, nhưng hắn đeo một cặp kính cận, làn da cũng thật sự có chút trắng, thế mà lại có ít hương vị tiểu bạch kiểm.

Mỹ nữ bị một cái tát như trời giáng, nàng quay đầu nhìn hai nam nhân vừa xuất hiện ở bên cạnh, không nói gì.

Đúng lúc này, một nam nhân khác lại đá một cước về phía tiểu bạch kiểm đeo kính kia, chỉ nghe thấy một tiếng kêu đau đớn, tiểu bạch kiểm đeo kính ấy đã bị đá ngã xuống mặt đất.

“Tiểu bạch kiểm, ngươi dám chơi đùa chị dâu của ta hả? Con mẹ nó, ngươi muốn chết sao?” Nam nhân này cũng ở đó hùng hùng hổ hổ, vừa mắng vừa tiếp tục dùng chân đá vào tiểu bạch kiểm đeo kính kia.

“Thực xin lỗi, đại ca, ta, ta không biết nàng đã kết hôn, ta tưởng nàng vẫn còn độc thân…” Cuối cùng, tiểu bạch kiểm đeo kính đó cũng phản ứng lại, sau đó cầu xin tha thứ: “Đại ca, ta sai rồi, ngươi đừng đánh nữa, ta thực sự không biết, nàng ấy nói với ta rằng nàng ấy không có bạn trai…”

“Nói nhảm, tất nhiên là nàng ấy không có bạn trai rồi, nàng ấy chỉ có chồng thôi!” Nam nhân nọ lại đá vào người của nam nhân đeo kính một lần nữa.

“Ta thật sự không có bạn trai...” Cuối cùng, lúc này mỹ nữ kia cũng phản ứng lại.

“Bốp!” Nam nhân tự nhận là chồng nàng lại tát vào mặt mỹ nữ một cái: “Con khốn, ngươi còn dám nói hươu nói vượn ở đây hả? Đi về nhà cùng ông đây trước đã, tối nay ta sẽ từ từ chỉnh đốn ngươi!”

Một cái tát suýt tát suýt nữa khiến cho mỹ nữ ấy ngã xuống đất, sau đó nam nhân túm lấy mỹ nữ rồi kéo sang bên đường. Mặt khác, hiện tại nam nhân còn lại cũng không thèm chú ý đến tiểu bạch kiểm đeo kính đang ngã trên mặt đất nữa, hắn vội đi tới giúp đỡ, chỉ thấy mỹ nữ kia sắp bị lôi vào trong xe.

Mà giờ đây, có vẻ như mỹ nữ đó vừa thực sự khôi phục lại tinh thần, nàng lập tức hét lớn: “Cứu mạng, cứu mạng, ta không biết bọn hắn, ta thực sự không biết bọn hắn...”

“Câm miệng, con khốn, ngươi còn dám nói bậy hả?”

“Chị dâu, ngươi đừng làm loạn nữa, trở về xin lỗi đại ca đi, người tốt dễ thương lượng…”

Hai nam nhân, một người mắng còn một người khuyên nhủ, nhìn qua thật sự là có chuyện như vậy.

Nhưng giây tiếp theo, hai nam nhân đấy đều cùng bay lên rồi rơi mạnh xuống đất.

Lúc này, A Cửu chính là người ra tay, nàng trực tiếp nhấc hai nam nhân này lên bằng một tay, sau đó ném bọn hắn ra ngoài.

“Cảm ơn, cảm ơn ngươi, ta thật sự không biết bọn hắn...” Có vẻ mỹ nữ kia vẫn chưa hoàn hồn, mặc dù nàng có chút kinh ngạc về sức mạnh của A Cửu, nhưng giờ đây, nàng thật sự cảm kích nhiều hơn.

“Ta biết rồi, loại kịch bản ấy của bọn hắn, ta đã từng nhìn thấy trên mạng lâu lắm rồi.” A Cửu hừ nhẹ một tiếng: “Nhưng ta thật sự không ngờ được mình thực sự gặp phải loại người này, hơn nữa nửa đêm rồi, vậy mà bọn hắn lại dám trực tiếp trắng trợn cướp đoạt mỹ nữ ngay trên đường.”

“Cửu nha đầu, chẳng lẽ không phải do ta vừa mới nói cho nàng nghe sao?” Lúc này, Hạ Thiên ở bên cạnh nói một câu.

“Chàng chỉ nhắc nhở ta mà thôi.” A Cửu trừng mắt nhìn Hạ Thiên, vừa rồi đúng là hắn đã nói cho nàng biết mỹ nhân ấy không phải là vợ của tên kia. Về chuyện vì sao hắn biết được, nguyên nhân cũng rất đơn giản, bởi vì hắn biết mỹ nữ ấy chưa từng chung giường với nam nhân kia, đương nhiên không thể nào là vợ của người đó rồi.

“Có phải các ngươi muốn tự tìm đường chết hay không, lại dám quản chuyện nhà của chúng ta?” Bây giờ, hai nam nhân kia đã bò dậy từ dưới mặt đất, sau đó hung ác nói: “Các ngươi có tin là ông đây sẽ giết chết cả hai hay không… A!”

Bọn hắn kêu thảm gần như cùng lúc, lại là Hạ Thiên cho mỗi người một cước, đá hơn nữa còn là trực tiếp đá vào hạ bộ. Ừm, vào lúc này, bọn hắn thật sự đặc biệt đau nhức cả trứng.

“Hai thằng ngốc, cao thủ đệ nhất thiên hạ như ta cũng sẽ không tuỳ tiện cướp mỹ nữ. Vậy mà các ngươi lại dám cướp. Điều ngu ngốc nhất chính là con mắt của các ngươi có vấn đề sao?” Hạ Thiên nhìn hai người: “Cửu nha đầu nhà ta xinh đẹp như vậy, sao các ngươi không tới cướp?”

A Cửu không nói nên lời, tên háo sắc này bị bệnh à, hắn lại mong người khác cướp nàng đi sao?

Tất nhiên, nàng nghĩ hơn phân nửa là tên đấy đang hy vọng hai người này sẽ tới cướp nàng, đến lúc đó sẽ bị hắn đánh cho một trận, như vậy hắn mới có thể cảm thấy chơi vui một chút.

“Ngươi gọi điện thoại báo cảnh sát đi. Chắc đây không phải là lần đầu tiên bọn hắn làm như thế đâu.” A Cửu nhìn mỹ nữ rồi nói: “Ngươi không cần lo lắng, ta sẽ ở lại đây với ngươi, đợi đến khi cảnh sát tới mới thôi.”

“Vâng, vâng, cám ơn vị tỷ tỷ này, thật sự cám ơn cô rất nhiều, nếu không ta thật sự không biết sẽ xảy ra chuyện gì.” Sắc mặt của mỹ nữ tràn đầy vẻ cảm kích, nàng vô thức nhìn tiểu bạch kiểm đeo kính cách đó không xa, có thể nhìn ra nàng có chút thất vọng đối với tên tiểu bạch kiểm kia.

“Người này không đáng tin cậy, cho nên người không cần giao du với hắn nữa.” A Cửu cũng cảm thấy biểu hiện của tiểu bạch kiểm kia rất kém cỏi.

“Vâng, cảm ơn tỷ tỷ, ta, ta gọi báo cảnh sát trước đã.” Mỹ nữ lất điện thoại di động ra, bắt đầu gọi điện thoại.

Có lẽ bởi vì là buổi tối, trên đường không có kẹt xe, hơn nữa lúc này cảnh sát cũng không có chuyện khác. Tóm lại, cảnh sát tới rất nhanh mà A Cửu còn cố ý chạy đến chỗ cảnh sát để nói một chút về thân phận của Hạ Thiên. Kết quả là cảnh sát tự nhiên coi trọng vụ án này, chuyện kế tiếp, A Cửu đương nhiên sẽ không lo lắng nữa.

Nàng cũng không muốn làm trễ nải quá nhiều thời gian nên rất nhanh đã cùng Hạ Thiên trở về khách sạn. Ừm, tiếp theo sẽ có chuyện không thể tả được.

Đêm không thể diễn tả đã trôi qua rất nhanh, đến khoảng tám giờ sáng, cuối cùng Hạ Thiên cũng nhận được điện thoại của Ninh Nhuỵ Nhuỵ, Triệu Thanh Thanh bên kia đã phái người mang tới tất cả dụng cụ nàng ấy cần. Mà đúng là Ninh Nhuỵ Nhuỵ đã nói với hắn rằng bất cứ lúc nào cũng có thể lên đường.

Mặc dù A Cửu ngoan ngoãn khiến Hạ Thiên có chút không muốn rời đi, nhưng nửa giờ sau hắn vẫn rời khỏi khách sạn, sau đó trở về cao ốc Thần Y.

“Vợ Y Y, ta và Tiểu muội chân dài đi trước. Có lẽ tối nay Cửu nha đầu sẽ tới tìm nàng, nàng nhất định phải học hỏi thật giỏi từ Cửu nha đầu, phấn đấu trở thành một người vợ tốt.” Hạ Thiên vừa nói xong lời ấy, hắn lập tức ôm Ninh Nhuỵ Nhuỵ nhảy ra ngoài từ cửa sổ.

Nàng mang theo một cái túi lớn bên người, hiện tại đeo nó trên lưng, bọn hắn trực tiếp bay đi trên bầu trời. Mặc dù trước kia Ninh Nhuỵ Nhuỵ từng lạc đường trên biển, nhưng cũng nhờ vào việc trước kia lạc đường nên hiện tại nàng rất rõ phương hướng, vì vậy hai người họ trực tiếp bay đến hòn đảo ấy.

Đúng vậy, chỉ có thể bay phía trên hòn đảo, hay nói cách khác là phía trên vị trí hòn đảo trước kia xuất hiện, bởi vì bây giờ hòn đảo đã biến mất.

“Tiểu muội chân dài, có phải cô tìm nhầm chỗ rồi không?” Lúc này Hạ Thiên có chút nghi ngờ.

“Không phải, rõ ràng là có ai đó đã làm cho hòn đảo biến mất rồi!” Ninh Nhuỵ Nhuỵ có chút buồn bực: “Nhưng chúng ta chắc chắn không tìm nhầm chỗ. Ngươi không thấy dưới kia có chiếc du thuyền lớn sao? Hơn nữa ngươi nhìn đi, bên kia, còn có bên kia nữa, vẫn còn ca nô đang đến gần chiếc du thuyền lớn này. Nói không chừng những người đó cũng tới tìm kho báu đó!”

Ninh Nhuỵ Nhuỵ vừa nói đến đây, bên dưới đột nhiên vang lên một tiếng nổ lớn.
Chương 2040. Bây giờ có một chỗ

Có một chiếc ca nô bất ngờ phát nổ.

Trong nháy mắt, cả người Ninh Nhuỵ Nhuỵ căng thẳng, trong lòng lập tức có chút lo lắng, đầu tiên là hòn đảo đột nhiên biến mất, bây giờ cũng không hiểu tại sao chiếc ca nô phía dưới lại nổ tung, xem ra chuyện ấy thực sự rất không bình thường.

“Tiểu muội chân dài, cô không cần lo lắng.” Hạ Thiên ôm Ninh Nhuỵ Nhuỵ: “Là có người đặt bom trên đó làm cho ca nô nổ mà thôi, ta ở đây có thể ngửi thấy mùi thuốc súng.”

“Bây giờ, ngươi không cảm thấy ở đây có điều gì đó rất không đúng sao?” Ninh Nhuỵ Nhuỵ có chút không nói nên lời: “Nói cái gì mà không cần lo lắng chứ, có người đánh chìm hòn đảo, cũng không biết là bị đánh cho chìm hay dùng phương pháp khác nữa. Chuyện này quá quỷ dị.”

“Đánh chìm một hòn đảo vẫn chưa là gì đâu. Đám người Thần tiên tỷ tỷ và Muội muội chân dài còn trực tiếp đưa đảo Thần Tiên đến dị giới kìa.” Hạ Thiên cảm thấy chuyện đó chẳng là gì cả so với việc đảo Thần Tiên biến mất, hắn không thấy chuyện hòn đảo không rõ tên bị phá huỷ ở phía dưới có gì ly kỳ.

Ninh Nhụy Nhụy ngẩn người, sau đó nàng không phản bác được, tuy nàng không biết rõ lắm về chuyện đảo Thần Tiên biến mất, nhưng thật ra bây giờ nàng cũng mơ hồ biết một chút, sau đó nàng cảm thấy so với sự kiện kia, việc hòn đảo phía dưới biến mất dường như thực sự không tính là gì.

Nàng lại nhìn xuống phía dưới đột nhiên phát hiện trên mặt biển có động tĩnh, nàng bình tĩnh nhìn kỹ lại thì thấy bên dưới có người đang ra sức vẩy nước, định hướng tới chiếc du thuyền lớn kia.

“Nhanh đi xuống cứu người!” Ninh Nhuỵ Nhuỵ muốn đi xuống, nhưng nàng đang bị Hạ Thiên ôm lấy nên không có cách nào đi được.

“Tiểu muội chân dài, cô thật sự cần ăn nhiều một chút để bổ não a.” Hạ Thiên lắc đầu: “Cô cứu hắn làm gì? Cũng không phải là hắn không còn sức để bơi. Nếu như không có sức, hắn đã không dám cho nổ tung thuyền rồi.”

“Ngươi đang nói cái gì? Người đang bơi ấy chính là người vừa mới làm nổ chiếc ca nô kia sao? "Ninh Nhuỵ Nhuỵ sững sờ.

“Đúng vậy, Tiểu muội chân dài, cho nên quan tâm đến sống chết của hắn làm gì?” Hạ Thiên thản nhiên nói: “Chúng ta cũng tới chiếc thuyền lớn trước đi.”

Mặc kệ Ninh Nhuỵ Nhuỵ có đồng ý hay không, Hạ Thiên đã trực tiếp ôm nàng xuất hiện trên thuyền lớn. Thật ra, nhìn kỹ một chút, đây chính là một chiếc du thuyền lớn, không thể nói là du thuyền được. Nhưng dưới tình huống bình thường, loại du thuyền này là thuyền đi ở trên biển, chở theo một đám du khách đi vòng quanh các nơi. Chỉ có điều, bây giờ chiếc du thuyền lại đậu ở chỗ này không di chuyển, như thể nó đang tạm thời thay thế hòn đảo vậy.

Điều khác biệt chính là hòn đảo kia không có chủ sở hữu, mà hầu hết tàu du lịch này đều có chủ sở hữu. Còn về chuyện từ khi nào chiếc du thuyền đó xuất hiện ở đây và chủ nhân của nó là ai, trước mắt Hạ Thiên cũng không biết.

“Tiểu muội chân dài, trên chiếc thuyền này hình như có một người tu tiên khá lợi hại.” Hạ Thiên và Ninh Nhuỵ Nhuỵ đáp xuống boong thuyền. Ban đầu hắn muốn nhân tiện thăm dò tình hình trên con thuyền một chút, nhưng lại ngạc nhiên phát hiện, thế mà hắn không có cách nào thăm dò được, giống như gặp phải một kết giới, mà loại kết giới nọ rõ ràng là do những người tu tiên khác tạo ra.

“Ngươi biết là tốt rồi, cho nên tốt nhất là chúng ta nên cẩn thận một chút.” Ninh Nhuỵ Nhuỵ hừ nhẹ một tiếng: “Này, chúng ta đi vào trước đã, sau đó ngươi đừng nói gì trước, để ta trao đổi với người ta xem rốt cuộc ở trên này đang xảy ra chuyện gì.”

“Tiểu muội chân dài, cho dù trên này có một tên đần tương đối lợi hại cũng không cần sợ hắn.” Thực ra, Hạ Thiên vẫn không coi trọng chuyện đó lắm, hắn không cảm thấy trên thế giới này có người tu tiên rất mạnh. Cho dù có hắn cũng không sợ. Trước đây, Muội muội chân dài cũng rất lợi hại, còn có vợ Nữ Hoàng kia cũng rất mạnh, cuối cùng không phải là bị hắn đánh cả ngày đó sao?

“Tóm lại lần này ngươi hãy nghe lời ta, nếu không sau này ta sẽ nói xấu ngươi trước mặt Y Y tỷ, để cho ngươi không có cách nào ngủ với Y Y tỷ được!” Ninh Nhuỵ Nhuỵ nhìn chằm chằm Hạ Thiên: “Ngươi đừng nghĩ là ta nói xấu cũng vô ích, Y Y tỷ vốn đã có rất nhiều ý kiến với ngươi rồi!”

“Tiểu muội chân dài, uy hiếp chồng là sẽ bị đòn đó.” Hạ Thiên có chút không vui.

“Không phải ngươi nói ta là bạn gái của ngươi sao? Vậy ngươi chỉ là bạn trai của ta thôi, chứ không phải chồng ta!” Ninh Nhuỵ Nhuỵ hừ nhẹ một tiếng: “Ngươi không biết thời đại này bạn trai đều phải nghe lời bạn gái sao? Nếu ngươi muốn sau này ta nghe lời ngươi, trước tiên chờ đến khi ngươi từ bạn trai thăng cấp lên thành chồng lại nói tiếp.”

“Hình như cũng có lý.” Hạ Thiên nghĩ nghĩ: “Vậy được, Tiểu muội chân dài, bởi vì bây giờ cô là bạn gái duy nhất của ta nên ta sẽ nghe lời ngươi.”

“Vậy chúng ta đi vào thôi.” Ninh Nhuỵ Nhuỵ chủ động khoác tay Hạ Thiên, tay còn lại đeo túi xách, tất cả dụng cụ nàng chuẩn bị đều để trong túi, sau đó hai người cùng nhau đi vào trong du thuyền.

Nói đến chiếc du thuyền này cũng rất kỳ quái, có vẻ như nó hoàn toàn không có người quản lý, bất cứ ai cũng có thể đi lên, cũng không ai tiếp bọn hắn, càng không có ai ngăn cản bọn hắn lên thuyền. Mà lúc này, sau khi bọn hắn đi vào bên trong, hai người phát hiện trong đó thực sự rất yên tĩnh, ít nhất là ở tầng hiện tại bọn hắn đang đứng, cơ bản không nhìn thấy người nào.

“Ngươi có cảm thấy chỗ này rất kỳ lạ không?” Ninh Nhuỵ Nhuỵ không nhịn được hỏi.

“Có chút, hay là chúng ta cho nổ tung chiếc thuyền này đi.” Hạ Thiên thuận miệng nói.

“Đây là chủ ý ngu ngốc gì vậy?” Ninh Nhuỵ Nhuỵ liếc nhìn Hạ Thiên một cái. Có phải hắn vừa nhìn thấy chiếc ca nô nhỏ phát nổ nên cũng nghĩ tới việc cho nổ chiếc thuyền này không?

“Thực ra không cần nổ. Ta nghĩ cần giậm chân một cái là có thể khiến chiếc thuyền này chìm nghỉm rồi.” Hạ Thiên lười biếng nói: “Còn muốn đặt bom khá là phiền phức, làm vậy nhanh hơn."

“Ngươi đừng có đưa chủ ý ngu ngốc nữa.” Ninh Nhuỵ Nhuỵ trừng mắt nhìn Hạ Thiên: “Ta nghe thấy có âm thanh ở phía trước, chúng ta đi xem một chút đi.”

Cách mười mấy mét phía trước mơ hồ có giọng nói truyền ra, Ninh Nhuỵ Nhuỵ kéo Hạ Thiên đi lên đằng trước, sau đó đẩy cánh cửa, giọng nói lập tức trở nên to hơn. Đây là một nơi nhìn giống như quầy rượu. Thực ra, nó chắc là quán bar trên du thuyền. Bây giờ trong quán bar có vài người, không coi là nhiều, nhưng cũng có hơn mười người.

Trong số những người ấy có người đang uống rượu, có người đang tán gẫu. Trong quán bar còn có âm nhạc, hơn nữa cũng có nhân viên phục vụ. Tất nhiên chỉ có một nhân viên phục vụ và còn là một nữ nhân ăn mặc khá kỳ quái.

Một bên mắt phải được vẽ có chút đáng sợ, còn đeo khuyên mũi, nhìn giống như tiểu thái muội (những cô gái lưu manh, vô lại), tất nhiên dáng vẻ của nàng ta không thể nói là ưa nhìn. Nàng ta đang ngồi trong quầy bar, miệng ngậm một điếu thuốc, trên quầy bar đặt một ly rượu, không biết là cho mình uống hay cho người khác.

Khi Hạ Thiên và Ninh Nhuỵ Nhuỵ bước vào quán bar này, dường như mười mấy người cùng nhìn về phía bọn hắn, sắc mặt của mỗi người đều có vẻ hơi kỳ lạ.

Đúng lúc ấy, nhân viên phục vụ kia lên tiếng: “Hiện tại dưới đây còn một chỗ. Một trong hai người có thể xuống, có muốn xuống không?”

Sau khi nhìn thoáng qua đám người, nhân viên phục vụ kia lại nói tiếp: “Ta đề nghị các người hãy thi đấu một trận PK với những người đó trước, thắng thì lập tức xuống, dù sao xuống dưới các ngươi cũng cần phải PK tiếp.”
Bình Luận (0)
Comment