Chương 1023: Ban ngày
Chương 1023: Ban ngàyChương 1023: Ban ngày
Tiêu Dương cũng không thật sự tin tưởng cách nói thiếu nữ trinh khiết và quả phụ đói khát của Bạch Húc Húc, lúc này lông mày nhíu chặt. Hắn có được Thế giới hồng hoang thượng cổ, mãnh thú thượng cổ được hắn sáng tạo ra đều tự động nhận hắn là chủ, căn bản không cần đi thuần phục. Hôm nay con ác thú Hỏa Tê trước mắt này hiển nhiên không chịu nghe lời. Từ ngọn lửa bùng lên trong hai mắt của nó bây giờ, khả năng nhận mình là chủ có thể nói là gần như bằng không.
Nhưng Tiêu Dương cũng không muốn từ bỏ.
Hắn biết Kiếm Tông ít vốn liếng, cho dù chi Thanh Liên có trở về, muốn đối mặt với đông đảo Hộ Long thế gia thì vẫn còn kém rất xa. Càng huống chi Hộ Long thế gia còn có con quái vật lớn Tam Xích Thần Minh Điện ở phía sau lưng. Ngoài việc tăng nhanh thực lực bản thân lên, sáng tạo ra đại quân mãnh thú thượng cổ ra, thông qua thuần phục ác thú cường đại để lớn mạnh lực lượng của mình cũng là cách thức hữu hiệu và nhanh nhất.
Họa Đạo lực thầm vận chuyển, bức tranh trong óc Tiêu Dương lập tức bùng lên. Trong khoảng khắc, bức tranh lớn bỗng xuất hiện, bao phủ lấy con ác thú Hỏa Tê.
Đôi mắt ác thú Hỏa Tê bùng lên vẻ sợ hãi mãnh liệt, thân thể khổng lồ cuống qtuít lui lại phía sau mấy bước, đất rung núi chuyển, đá vụn bay toán loạn. Hiển nhiên nó vô cùng kiêng ky và sợ hãi bức tranh đột nhiên xuất hiện này. Nhưng ác thú Hỏa Tê cũng không phải bởi thế mà khuất phục. Gầm rú một tiếng chói tai xong, chân sau đạp mạnh, trong tích tắc nó đã đâm mạnh về phía bức tranh.
Âm!
Bức tranh tỏa ra một luồng năng lượng phản chấn, đẩy bật ác thú Hỏa Tê ra. Hơn thế, đồng thời bức tranh giữa không trung lung lay một chút rồi hoàn toàn biến mất.
Tiêu Dương thu hồi bức tranh, nhíu mày.
- Khá lắm, không ngờ vẫn còn giữ sức, hiện tại mới bộc lộ công kích mạnh nhất.
Ác thú Hỏa Tê cao bảy thước lại ầm ầm lui lại lần nữa.
Thuộc tính hỏal
Âm!
- Đã như vậy thì chỉ có cách tiễn ngươi lên đường thôi.
Chưởng phong như điện, trong khoảng khắc như quân lâm thiên hạ giáng xuống đỉnh đầu ác thú Hỏa Tê. Một chưởng đánh lên đầu nó, chưởng lực mênh mông hùng hậu trong khoảnh khắc tràn tới, phá hủy sức sống của ác thú Hỏa Tê. Một tiếng hét thảm vang lên, ác thú Hỏa Tê khổng lồ nằm ngã xuống bờ sông, không còn cách nào nhúc nhích được nữa.
Vẫn thất bại rồi.
- Ngọc Đế Thiên Uy!
Tiêu Dương chậm rãi giơ tay lên. Giờ phút này đột nhiên chân trước của ác thú Hỏa Tê đạp mạnh, cái miệng rộng như bồn máu mở ra, trong phút chốc liên phun ra ánh lửa nóng như thiêu đốt trời đất!
Mình tưởng tượng quá tốt rồi. Ác thú Hỏa Tê cũng không bởi khí chất bá vương của mình chấn động mà cúi đầu thân phục.
Tiêu Dương không thể không than thở bởi trí tuệ của ác thú Hỏa Tê, không phải thú loại bình thường có thể sánh bằng. Nhưng trước mặt lực lượng mạnh mẽ tuyệt đối, tất cả sự giấy giụa của ác thú Hỏa Tê đều vô ích. Tiêu Dương phất tay, một ngọn lửa màu tím đồng thời phun ra. Ánh lửa bùng lên, hoa lửa bắn ra bốn phía.
- Oa ha ha, chiến điểm, chiến điểm nhiều quá đi!
Đây mới là lực lượng chính thức của Hỏa Tê.
Bạch Húc Húc ngớ nga ngớ ngẩn chạy tới, trong tay đã cầm một con dao sắc bén, bò lên thi thể ác thú Hỏa Tê, cắt chiếc sừng đỏ như lửa của nó.
Bóng dáng Tiêu Dương đột nhiên vọt về phía trước.
Bóng dáng Tiêu Dương rơi xuống bên cạnh ác thú Hỏa Tê, thở dài một tiếng. Nếu không chịu thuần phục thì cho nó chết thoải mái đi.
Xoạt!
Bạch Húc Húc đột nhiên vứt chiếc sừng đỏ như lửa của ác thú Hỏa Tê cho Tiêu Dương. Tiêu Dương nhanh chóng thu lại, chiếc sừng ác thú Hỏa Tê biến mất không thấy nữa. Đồng thời Bạch Húc Húc cầm một tảng đá ném mạnh xuống nước sông. Âm một tiếng, bọt nước bắn tung lên. Khuôn mặt Bạch Húc Húc trong nháy mắt lộ vẻ đau thương phẫn nộ, rống to với bờ sông:
- Khốn nạn!
Lúc này bỗng nhiên từng tiếng xé gió từ xa xa truyên đến. Con ác thú Hỏa Tê này vừa gây ra động tĩnh quá lớn, hôm nay trong thung lũng lại có không ít người đang truy tìm nó. Nghe đồn nơi ẩn thân của ác thú Hỏa Tê có bảo vật giá trị xa xỉI
Từ độ cao của con ác thú Hỏa Tê này mà nhận xét thì sừng nó ít nhất cũng phải dài một thước. Trên người Tiêu Dương và Bạch Húc Húc đều trống trơn, hai tay áo rỗng tuếch, cả người chẳng có chỗ nào dấu được sừng Hỏa Tê, tất nhiên mấy người không nghi ngờ lời Bạch Húc Húc. Hơn nữa còn có mấy người nọ "làm chứng", ánh mắt mấy người tới sau cũng đều hướng về phía thung lũng có sông lớn chảy mạnh kia, cố gắng tìm kiếm bóng người cướp đi sừng Hỏa Tê.
Vù! Vùi Vùi Vùi
Chẳng ai hay biết, thiên tài các thế lực khắp nơi chạy từ bốn phương tám hướng tới đã hơn trăm người. Đám người tới đều rất hung hăng. Tiêu Dương không thể không bội phục sự nhanh trí của tên nhãi này. Nếu không thì đêm này cũng không thể dễ dàng lấy được sừng Hỏa Tê như vậy đâu.
Có người hỏi, Bạch Húc Húc gật đầu khẳng định. Có một số người còn nhảy xuống sông lớn mò mẫm, không chỉ vì tìm người cướp sừng Hỏa Tê mà còn có một nguyên nhân khác là xung quanh nơi ác thú Hỏa Tê xuất hiện tất có bảo vật.
- Này, ngươi xác định tên cướp sừng Hỏa Tê nhảy vào sao?
- Lão đại, mau thu hồi đi.
Lúc này Bạch Húc Húc thương tâm gần chết kêu:
- Chúng ta hợp tác đánh chế con ác thú Hỏa Tê này, không ngờ ngươi lại tham riêng sừng Hỏa Tê! Thật quá không nói đạo nghĩa rồi!
Nghe vậy, mấy tên nam tử ngẩn ra, ngược lại khóe miệng còn lộ vẻ khinh thường. Đạo nghĩa? Tại địa phương tàn khốc như Thiên Tài Thí Luyện Địa này còn nói đạo nghĩa cái gì?
- Đừng lại! Có bản lĩnh đừng chạy!
- Ô? Sừng của nó bị người khác cướp đi rồi! - Quả nhiên là ác thú Hỏa TêI
Trong tích tắc này, mấy gã đàn ông mặc trang phục kỳ dị vọt tới đầu tiên, nhìn con ác thú Hỏa Tê nằm trên bờ, đầu tiên sửng sốt, sau đó mừng rỡ.
Bạch Húc Húc cũng hí ha hí hửng. Đây đều là kế sách nảy ra lúc cấp bách. Bốn tháng qua, gã sống không thoải mái ở cái vùng đất này, nếu không phải có chút thông minh vặt, thực lực bản thân cũng không yếu thì sợ rằng đã bị giết quay vê nguyên thế giới từ lâu rồi.
- Hắc, lão đại, chiêu Họa thủy đông dẫn này có chuẩn không?
Bạch Húc Húc đứng cạnh Tiêu Dương, hạ giọng nói nhỏ:
- Không những có thể thong dong lấy được sừng Hỏa Tê, còn có thể dựa vào đám đần này tìm bảo vật cho chúng ta. Nghe nói nơi ác thú mạnh mẽ xuất hiện đều có bảo vật. Con ác thú Hỏa Tê này chui ra từ đáy nước, để bọn chúng xuống nước tìm, nói không chừng thật sự có thể tìm thấy bảo vật đấy. Đến lúc đó tranh đoạt một hồi, chúng ta có thể làm ngư ông đắc lợi, ha ha ha ... Ô ô ôI
Lúc Bạch Húc Húc đang cười to, có người đưa mắt nhìn tới. Lúc này nụ cười của gã so với khóc còn khó coi hơn, lộ vẻ nghiên răng nghiến lợi, đau khổ vô cùng.
Tiêu Dương cảm thấy sau khi tên nhãi này trở vê có thể tiến quân vào làng giải trí rồi. Khả năng diễn xuất xuất sắc như thế này, trở thành một Tiểu Hoa Đán là chuyện tuyệt đối không thành vấn đề.
- Có phát hiện gì hay không?
- Nơi này có rất nhiều lân giáo tứ chi của ác thú Hỏa Tê.
- Không ngờ Hỏa Thần sơn Thất Tử cũng tới rồi.
- Tên cướp sừng Hỏa Tên tên là Bạch Nhật Nhật?
Đôi mắt Hỏa Mâu nhìn chằm chằm vào Bạch Húc Húc:
- Ta đã phải dùng hết sức chín trâu hai hổ, ban ngày ban đêm cùng Bạch Nhật Nhật đuổi giết liên tục con ác thú Hỏa Tê kinh khủng này. Nhưng không ngờ đồng bọn ta thấy sừng quên nghĩa, tự cầm sừng ác thú Hỏa Tê nhảy xuống sông, không thấy bóng dáng đâu nữa rồi.
Vẻ mặt Bạch Húc Húc buồn bã:
- Đúng vậy.
- Ngươi giết con ác thú Hỏa Tê này sao?
Tiêu Dương cũng không có ý định gây chuyện với vị Hỏa Mâu này. Chẳng qua trời không chiều lòng người. Hỏa Mâu vừa tới bờ sông, lập tức có không ít thiên tài xung quanh đều đi tới ra mắt lấy lòng. Dù sao đây cũng là địa bàn của Hỏa Thân sơn. Hiển nhiên rất nhanh Hỏa Mâu đã biết được chuyện xảy ra, bước tới bên cạnh thi thể ác thú Hỏa Tê bên bờ sông nhìn vài lần, đột nhiên ánh mắt lạnh lùng liền rơi vào người Bạch Húc Húc, cất bước đi tới.
Bạch Húc Húc cũng đang đánh giá vị con cháu của thần linh này. So với người bình thường ở Địa Cầu, miệng gã lớn hơn một chút, hai mắt lại nhỏ hơn một chút, mặt đỏ hơn một chút, tóc loạn hơn một chút. Ở chỗ mi tâm trên trán gã còn có dấu ấn một ngọn lửa.
Thật... Xấu giai quái
Trong lòng Bạch Húc Húc thở dài, khuôn mặt nhanh chóng hiện lên nụ cười:
- Tiểu nhân bái kiến Hỏa Mâu đại nhân. Hỏa Mâu đại nhân quả nhiên là thiên tư trác tuyệt, anh tuấn tiêu sái, cao lớn uy mãnh, anh minh thần võ giống lời đồn. Sự kính nể của ta với người thật giống như nước sông mãnh liệt trong thung lũng lớn này, mênh mông cuồn cuộn, chảy dài không dứt...
Tiêu Dương thoáng quay mặt đi, ngẩng đầu nhìn bầu trời. Coi như ta không biết gã.
- Được rồi.
Hỏa Mâu xua tay chặn lại, ánh mắt như đao sắc nhìn vào người Bạch Húc Húc, trầm giọng nói:
Con cháu thần linh thức tỉnh huyết mạch chính là đã đi vào con đường của thần linh, thiên phú hiển nhiên không đơn giản.
Tiêu Dương chậm rãi gật đầu. Hắn cũng cảm nhận được vị Hỏa Mâu trong Hỏa Thần sơn Thất Tử này quả cũng không kém.
- Nghe nói lân này có bảy người thức tỉnh huyết mạch của thần linh trong Hỏa Thần sơn, được xưng là Hỏa Thần sơn Thất Tử. Bọn họ đều là những tồn tại có thực lực cực mạnh, tuổi còn rất trẻ! Vị trước mắt này hẳn là Hỏa Mâu trong Hỏa Thần sơn Thất Tử! Trước mắt gã xếp hạng thứ ba mươi tám trên Chiến Điểm Bảng. Tuy nói Chiến Điểm Bảng tuyệt đối không thể nói rõ thực lực của một người nhưng vẫn luôn có tác dụng tham khảo.
Bạch Húc Húc hạ thấp giọng nói, thì thào nói:
- Thế lực phân bố tại Thần Linh Cảnh Địa cũng rất rõ ràng. Trong phạm vi ngàn dặm quanh nơi này, thế lực mạnh mẽ nhất là Hỏa Thần sơn rồi.
Đám người bàn tán một hồi. Giờ phút này, ở phía xa xa có mấy bóng người vây quanh một gã thanh niên tóc đỏ, ăn mặc rất chói mắt, thi triển khinh công tiến tới.
- Đúng vậy.
- Ngươi tên là gì?
- Bạch Cửu Cửu.
- Tên tuổi lại hợp vậy sao?
- Đừng nói nữa. Chính là không khác tên của gã lắm nên mới vừa gặp như đã quen từ lâu, cùng nhau tới giết ác thú Hỏa Tê. Không ngờ Bạch Cửu Cửu ta lại nhìn lầm người rồi!
Bạch Húc Húc bi phẫn vô cùng:
- Nhật à! Đừng có để ta gặp lại ngươi đó!
Hỏa Mâu dừng lại ở Bạch Húc Húc chốc lát, sau đó vung tay lên, trâm giọng nói:
- Xuống sông tìm tòi! Còn nữa, truyền lệnh truy tìm Bạch Nhật Nhật trong vòng ngàn dặm!
Tiếng nói vừa dứt, ánh mắt của Tiêu Dương có vẻ hơi bất ngờ.
Nói đi thì phải nói lại, chẳng qua chỉ là một cái sừng Hỏa Tê mà thôi, đối với thiên tài dù có quan trọng thì cũng chỉ đổi được trăm chiến điểm. Nhưng Hỏa Mâu là con nối dõi của thần linh, xếp hạng thứ ba mươi tám trên Chiến Điểm Bảng, chiến điểm tích lũy đã hơn ba nghìn, không ngờ lại vì mấy chục chiến điểm mà không tiếc truy nã một người ngàn dặm sao?
Chẳng lẽ sừng của con ác thú Hỏa Tê này có chỗ nào đặc biệt?
Ánh mắt Tiêu Dương không khỏi rơi vào thi thể ác thú Hỏa Tê trên bờ sông, cũng không thấy có gì khác thường.
Àol Đột nhiên, dòng sông bỗng trào dâng, tiếng kêu thảm thiết chợt vang lên. Một bóng người bị đánh bay từ dưới đáy sông lên, trên ngực xuất hiện một lỗ máu rất lớn, hiển nhiên đã không thể sống nổi rồi. Nước sông điên cuồng xoáy tròn, lại sôi trào lân nữa.