Chương 1046: Nhất sát vạn niên!
Chương 1046: Nhất sát vạn niên!Chương 1046: Nhất sát vạn niên!
Tiêu Dương cũng thật không ngờ chân trước mình vừa mới rời thung lũng, trong thung lũng liền xảy ra biến đổi lớn.
Đó tuyệt đối là một kiếp nạn.
Chẳng ai ngờ nổi đàn ác thú Hỏa Tê xuất hiện ở Thần Linh Đệ Tứ Cảnh lại có thể ẩn dấu thế lực mạnh mẽ tới vậy. Lực lượng mạnh mẽ thế này căn bản vượt quá dự doán của mọi người đối với nguy hiểm tại Thần Linh Đệ Tứ Cảnh.
Nơi sinh sản củaác thú Hỏa Tê này chính là nơi xuất hiện Chí bảo.
Cho dù ở cảnh địa nào, chỗ thế này cũng đều kinh thiên động địa, chấn động sơn hà.
Mọi người ở đây, thậm chí là kể cả thế lực hai thần linh lớn Hỏa Thần sơn và Thiên Vương Thần Tháp cũng đều đánh giá sai lầm thực lực của đàn ác thú Hỏa Tê. Dưới sự dẫn dắt của thú vương Hỏa Tê, gần trăm Hỏa Tê cường đại nhằm về chiến trường, rất nhanh đã khống chế được cục diện, chiếm thế thượng phong vững vàng.
Thiên tài các nơi đều tổn hại, không ngừng bóp nát lệnh bài thần linh, mang đi những bóng người chật vật.
Tiếng kêu rên vang lên, hai tâng thủy hỏa dày vò.
Tiên nhân không thể tới Thần Linh Cảnh Địa, thú vương đủ để quát tháo một phương.
Leng keng leng keng!
Tốc độ của Hỏa Huyễn bộc phát, khí thế ngưng tụ tại trường bào. Đứng giữa không trung, cổ tay y đột nhiên phất lên. Hai chiếc vòng đỏ bừng đầy mũi nhọn xuất hiện, xẹt qua hư không, giống như hai chiếc đĩa bay, phát ra ánh sáng lạnh dày đặc, đánh thẳng về phía thú vương Hỏa Tê ló đầu khỏi mặt nước!
Sư tử quay đầu.
Thực lực nơi sinh sản củaác thú Hỏa Tê càng mạnh, điều đó có nghĩa là Chí bảo bên trong có giá trị càng cao.
Hỏa Huyễn kinh hãi.
- Chuẩn bị hành động.
Hai tiếng vang chói tai truyền tới. Hỏa luân va mạnh vào chiếc sừng, bất ngờ không thể đánh vỡ chút nào, bắn ngược trở lại.
Vùi
Đôi mắt Hỏa Huyễn nghiêm túc, đồng thời cũng không che dấu nổi vẻ nóng bỏng.
Hai chiếc Hỏa luân xoay tròn rất nhanh, lóe lên như chớp. Trong tích tắc nọ, đột nhiên đầu thú vương Hỏa Tê xoay đi, ngọn lửa màu tím trong hai mắt bùng lên thiêu đốt, lộ ra ánh sáng lạnh khinh miệt. Chiếc sừng bảy màu trên đầu nó động nhiên húc tới. 98S
Vùi
Thú vương Hỏa Tê ít nhất có thể sánh với cường giả Tâm Lôi Cửu Kiếp của nhân loại!
Một tia sáng lạnh phá không lao tới.
- Cái gì? Thực lực của thú vương Hỏa Tê vượt xa ngoài dự tính của y. Thậm chí trong phút chốc, trong lòng Hỏa Huyễn cũng không nén nổi dâng lên cảm giác lực bất tòng tâm.
Giờ phút này một bóng thanh niên đứng trên không trung, tay câm thần tháp, khuôn mặt cũng lộ vẻ lạnh lùng.
Âm!!!
Ánh mắt Lý Thiên Quỳ cũng lạnh lùng nhìn về phía thú vương Hỏa Tê, sau đó giương mắt nhìn Hỏa Huyễn.
Nước sông chồm tới.
Rầm râầm rầm!
Một mặt khác, một hư ảnh tháp lớn hóa thành ánh sáng sắc bén vô cùng, bay như tên bắn về phía thú vương Hỏa Tê.
Trái tim hai người cũng cảm thấy vui mừng!
Con nối dõi của thần linh của hai đại thần linh hợp sức quả nhiên phát huy thực lực to lớn, bất ngờ bức thú vương Hỏa Tê rời khỏi sông.
Hỏa luân sắc bén, thần tháp trấn áp.
Thú vương Hỏa Tê hí rống một tiếng, thân thể vô cùng khổng lồ bỗng thoát khỏi mặt nước, che trời phủ đất, giống như một ngọn núi lớn di động vậy, bất ngờ cao tới gân ba mươi thước. Thân hình khổng lồ của nó khiến người ta rung động, vung đuôi đảo qua, khí thế như ngàn quân đánh nát hư ảnh tháp lớn kia.
- Hỏa huynh, thực lực của ngươi và ta, nếu muốn một mình thắng thú vương này cũng khó. Không bằng tạm thời hợp tác đi?
Cho dù Lý Thiên Quỳ không nói, Hỏa Huyễn cũng có ý này.
Cục diện biến đổi khiến thế lực hai đại thần linh vốn bình tĩnh tự tin giờ không thể không thay đổi. Trừ hợp tác, hai bên cũng không còn biện pháp nào tốt hơn.
Mặt đất thung lũng cũng rung động.
Con nối dõi của thần linh cường đại tới từ Thiên Vương Thần Tháp.
Ánh mắt Hỏa Huyễn nhìn về phía xa xa.
- Lý Thiên Quỳ, quả nhiên là ngươi.
Chỉ cần bức thú vương Hỏa Tê rời khỏi cửa vào nơi sinh sản củaác thú Hỏa Tê, bọn họ mới có thể cho người tiến vào cướp Luân Hồi Thạch.
Hỏa Huyễn bố trí là Hỏa Mâu. Lý Thiên Quỳ cũng bố trí người sẵn sàng hành động!
Âm.
Chiến đấu thảm thiết. Đợi tới khi thú vương Hỏa Tê bị hai con nối dõi của thần linh ép lên bờ, không ít người dường như cũng ý thức được đó là một cơ hội tuyệt hảo, đều cố gắng thoát khỏi công kích của ác thú Hỏa Tê trước người, nhằm vào trung tâm con sông, cửa vào nơi sinh sản củaác thú Hỏa Tê đang tỏa sáng.
Vù vùi
Giờ khắc này, ở hai phương hướng, hai con nối dõi của hai đại thần linh đồng thời xuất phát!
Đôi mắt Hỏa Mâu lóe lên vẻ tất thắng, lao vọt đi, trên đường dù là người hay thú, ai ngăn cản đường y tiến tới nơi sinh sản củaác thú Hỏa Tê đều bị Hỏa Mâu mạnh mẽ đánh giết. Một phía khác cũng như vậy, có một gã con nối dõi của thần linh thực lực mạnh mẽ của Thiên Vương Thần Tháp lao đi.
- Maul Tiến vào nơi sinh sản, tìm kiếm Luân Hồi Thạch!
Thú vương!
Một tiếng rống to. Nước sông vọt lên tận trời. Giờ phút này chỗ mặt sông lóe lên thân quang, máu tươi pha nước chảy, một chiếc sừng lục giác lớn hiện ra, cũng tỏa ra ánh sáng bảy màu!
Rống!II
Trái tim mọi người chấn động kịch liệt, đồng tử mở lớn tới cực hạn, sắc mặt tái mét hoảng sợi
Con nối dõi của thần linh Thiên Vương Thần Tháp cũng không thoát khỏi tai nạn.
Không ngờ y cũng bị đánh bay ra ngoài, hơn nữa còn phun máu giữa không trung, bay ngang ngã ra đất.
Tất cả mọi người bị Luân Hồi Thạch làm cho mụ óc, hai mắt đỏ bừng, nối tiếp nhau lao tới.
Hỏa Mâu và một gã con nối dõi của thần linh Thiên Vương Thần Tháp hầu như đồng thời tới nơi, bóng dáng lao nhanh xuống đáy sông.
Âm ầmlI
Một lúc sau, đột biến lại xảy ra lần nữa.
Dòng sông lại bạo động lân nữa!
Tiếng kêu thảm thiết truyền ra từ đáy nước. Từng bóng người đầy máu bị đánh bay ra khỏi sông, nện mạnh xuống bờ, đều bị trọng thương.
BịchI!
Đồng tử Hỏa Huyễn đang kịch chiến với thú vương Hỏa Tê ở phía xa đột mở to.
Hỏa Mâu!!
Hỏa Huyễn nghĩ tới, Lý Thiên Quỳ cũng không ngờ được. Những người còn lại càng không thể ngờ nổi.
Đàn ác thú Hỏa Tê cường đại như vậy, làm sao có thể để lộ sơ hở lớn như thế được?
Bọn họ đã đánh giá quá thấp trí tuệ của ác thú Hỏa Tê rồi!
Ngay lúc này, không ai chú ý tới, thú vương Hỏa Tê vừa bị Hỏa Huyễn và Thiết Quân ép về phía một vách núi, trong đôi mắt đầy lửa tím bỗng lóe lên vẻ châm chọc rất giống người.
Điên cuồng gào thét tranh đoạt.
- Luân Hồi Thạch là của tal
Tất cả mọi người đều kinh hãi tái mặt, há to miệng, trong lòng dâng lên cảm giác tuyệt vọng.
- Sao... Sao lại thế được! Không ngờ còn một con thú vương!
- Một núi không thể có hai hổ! Một nơi sinh sản chỉ có thể tồn tại một con thú vương. Nơi này... Không ngờ lại có những hai con?
- Khó tin, khó tin nổi
- Trốn mau! Chúng ta không thể đụng vào những thứ kia đâu.
Đám người đã sụp đổ, đều chạy trốn về bốn phương tám hướng, cảnh tượng hỗn loạn.
Rầm râm rầm!!! Hòa thượng Giát Giát bị trúng ba chưởng trên không, bóng người bay xéo ra ngoài, sắp sửa bị quẳng xuống khỏi lôi đài. Bóng dáng Xích Bất Phàm nhoáng lên như điện, trong chớp mắt đã rơi xuống trước người Giát Giát, trở tay đánh thêm một chưởng. Ánh sáng Kim Thiền Cà Sa trên người Giát Giát lóe lên, thân thể nhanh chóng rơi xuống lôi đài.
- Giát GiátII!
Giọng Dịch Quân Nhi đau thương vang vọng.
Bóng dáng Xích Bất Phàm lại nhoáng lên, một chưởng giơ lên, đột nhiên như sấm sét, rầm một tiếng đánh lên người Giát Giát. Lần này Giát Giát lại bay đi mười mấy thước rồi ngã xuống.
- Ta muốn xem thử xem bảo y này của ngươi có thể kiên trì được bao lâu.
Xích Bất Phàm cười lạnh. Đương nhiên Xích Bất Phàm không có khả năng phá hủy thân binh nhận chủ dạng phòng ngự. Năng lượng của nó chỉ có thể bảo vệ Giát Giát ở một mức độ nhất định. Mục đích của Xích Bất Phàm hôm nay là tiêu hao hết giới hạn này, khiến Giát Giát không thể tiếp tục chống đỡ, hoàn toàn ngã xuống.
Như vậy thì nhất định Kim Thiền Cà Sa sẽ dễ dàng rơi vào tay mình.
Trên lôi đài thể hiện trận chiến nghiêng hoàn toàn về một bên.
Ngoài lôi đài lại là một cảnh tượng khác.
Thái tử Dịch Hàn cất thần tiễn đầy uy lực đi, dựa vào Thăng Long Trảo, bộc phát ra thực lực cường đại vô cùng, bất ngờ đánh cho đám người vây công lui lại liên tiếp!
Trên thực tế, nếu thái tử Dịch Hàn muốn dẫn mấy người phá vây thì hôm nay nhất định đã thoát đi thành công rồi.
Nhưng có người không muốn rời đi - Dịch Quân Nhi!
Ngay lúc này, Dịch Quân Nhi không che dấu tình cảm sâu trong nội tâm nữa, đứng khóc cạnh lôi đài, không ngừng gọi tên Giát Giát, nhìn gã lần lượt ngã xuống rồi lại bò lên.
Dịch Quân Nhi cảm thấy trái tim mình đau quặn.
Cô không đi, mấy người còn lại càng không có khả năng rời đi. Giờ phút này bọn họ cũng bộc phát ra lực lượng cuối cùng, chiến đấu với đối phương.
Có thái tử Dịch Hàn ở đây, mấy người cũng không có nguy hiểm về tính mạng.
- Giát Giát, cố kiên trì!
La Thiên rống to về hướng lôi đài.
- Tiêu Dương sắp tới rồi!
Tiêu Dương tới rồiIIII
Bốn chữ này giống như sấm sét âm ầm rơi vào trong đầu Giát Giát. Giờ phút này sau khi bị Xích Bất Phàm đánh ngã xuống đất lần nữa, đôi mắt Giát Giát đột nhiên mở ra.
- Lão đại tới rôi?
Bóng dáng Giát Giát bắn thẳng dậy, cắn chặt răng, thân thể nhoáng lên tránh khỏi một đòn công kích của Xích Bất Phàm.
- Giấy dụa vô vị.
Đôi mắt Xích Bất Phàm lạnh như băng, lại tấn công ác liệt một lân nữa. Y cũng muốn nhanh chóng hạ thủ Giát Giát, cướp Kim Thiền Cà Sa và Kim Cương Hàng Ma trượng trên người gã, sau đó ra khỏi lôi đài, đối phó với thái tử Dịch Hàn vừa phá hủy cơ hội của y kial
- Lão đại tới rồi.
Trái tim Giát Giát như dâng lên niềm tin mãnh liệt, nắm chặt nắm đấm.
- Kiên trì, ta nhất định phải kiên trì!
- Không thể để lão đại mất mặt!
- Mấy người Quân Nhi không chịu đi, ta càng không thể thua chạy khỏi lôi đài!
Hai mắt Giát Giát đột nhiên bùng lên ánh sáng lạnh lẽo!
Trong tích tắc này, bỗng nhiên Giát Giát cắn răng, hai mắt nhắm lại, thân thể bay cao lên không trung. Một luồng phật quang mênh mông phóng thẳng lên trời...
Vẻ mặt Giát Giát trang trọng, tuyệt nhiên vô hối!
Nhấn từng chữ mội.
- Nhất! Sát! Vạn! Niên!
Rốt cục gã lại vận dụng bí pháp nghịch thiên này lần thứ hai!
Lúc đầu tại Đảo Quốc, Giát Giát dựa vào một chiêu Nhất Sát Vạn Niên này kéo dài được thời gian quý giá cho Tiêu Dương cảm ngộ Kiếm Đạo.
Truyền thừa tới từ Phật Kiếm Tiên!
Xa xa trên trời cao, chim Cù Như bay cao. Phía trước ở chỗ cực xa, đột nhiên truyền tới phật quang tận trời, mơ hồ ẩn chứa ý Kiếm Đạo.
Trong lòng Tiêu Dương hoảng sợ kinh hãi!
- Nhất Sát Vạn Niên! Giát Giát ...
Trái tim Tiêu Dương đập mạnh, cảm giác như bị sét đánh.
Hắn còn nhớ rõ ký ức đầy máu tươi kia. Giát Giát khi sử dụng bí pháp này, toàn thân sẽ bị trọng thương, tổn hai mười năm tuổi thọI
Lúc đầu Giát Giát sử dụng một lần vì mình, Tiêu Dương đã có hổ thẹn với gã. Lần này lại sử dụng, đúng là đã tuyết lại gặp sương giá! Thậm chí có thể gã sẽ gặp nguy hiểm tính mạng.
Rốt cục kẻ nào ép Giát Giát tới tình trạng này!
Tiêu Dương mở trừng trừng hai mắt, trái tim đập mạnh. Sâu trong nội tâm hắn, lệ khí ầm vang, toàn thân tỏa ra hơi thở lạnh lẽo, giống như đao phong trải rộng.
Một tích tắc này, Vân Tiểu Soái không nén nổi rùng mình, ánh mắt nhìn chằm chằm Tiêu Dương, thì thào mở miệng:
- Rốt cục là ai... Chọc giận hoàn toàn hắn vậy...