Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1049 - Chương 1056: Biến Cố Ở Thung Lũng Lớn!

Chương 1056: Biến cố ở thung lũng lớn! Chương 1056: Biến cố ở thung lũng lớn!Chương 1056: Biến cố ở thung lũng lớn!

Đây là chiến thắng mang lại vui sướng cho đám người Tiêu Dương!

Nhưng cũng là sự sỉ nhục của Tam Xích Thần Minh Điện!

Hai con nối dõi của thần linh xuất trận, một bị giết, một bị kích phát thân vật hộ thể cuối cùng phải nhục nhã bỏ trốn. Thần vật hộ thể là bảo bối có hạn sử dụng nhất định, dùng một lần sẽ mất một lần.

Ngoài ra còn có gần một trăm thiên tài đi theo hai tên con nối dõi của thần linh, người bỏ mạng, kẻ chạy trốn...

Chỉ một nhóm người đã trấn áp cả đoàn người!

Người cầm đầu nhóm người chiến thắng là quái tài Tiêu Dương!

Trận chiến không tưởng này đã nhanh chóng truyền ra khắp Thần Linh Cảnh Địa, cái tên Tiêu Dương lại càng vang dội, giống như không ít người đã nói, tuyệt đối tạo nên một truyền kỳ mới.

Tuy nhiên từ hôm nay trở đi, nhân vật truyền kỳ này chắc chắn sẽ là cái gai trong mắt Tam Xích Thần Minh Điện. Rất nhiều người tò mò muốn biết liệu truyền kỳ này có thể đi đến cuối cùng hay là đứt đoạn giữa đường. Thậm chí còn có người hy vọng Tiêu Dương có thể lật đổ Tam Xích Thần Minh Điện, tạo ra một giai thoại truyền kỳ.

- Đại ca, anh chỉ cân đến muộn một chút nữa thôi, em từ hòa thượng đẹp trai sẽ biến thành hòa thượng chết!

La Thiên thở phào một hơi, nhớ lại tình huống nguy hiểm trước đấy mà rùng mình.

- Mọi người vẫn ổn phải không?

- May mà Diệp Tang nghĩ tới cách bóp nát Vấn Hương Đan, nếu không chúng ta đã gặp nguy hiểm rồi.

Cả Thần Linh Cảnh Địa sẽ lại xuất hiện sóng gió.

Hai người nhìn vào mắt đối phương trao cho nhau tình cảm nồng nàn.

Và bọn họ rất may mắn là người chứng kiến tất cả.

Tiêu Dương mỉm cười dịu dàng nhìn Diệp Tang.

Lúc này Tiêu Dương không muốn nghĩ nhiều về những chuyện sau này. Hắn thu hồi Thần kiếm Thiên Hoàng sau đó từ từ hạ xuống đất, nhìn mọi người một lượt rồi thở phào nói:

Tuy nhiên thế lực của Tam Xích Thần Minh Điện vô cùng khổng lồ, sau ngày hôm nay bọn họ nhất định sẽ điên cuồng truy tìm tung tích của Tiêu Dương. Nếu con nối dõi của thần linh đứng đầu Tam Xích Thần Minh Điện ra tay nhất định sẽ tìm được hắn.

Mọi người cười phá lên, mặc dù tất cả đều phải trải qua một trận ác chiến khiến thể lực tiêu hao nhưng vì cuối cùng giành được chiến thắng nên rất có tinh thần. Đặc biệt là khi nhìn thấy Tiêu Dương xuất hiện như một vị vương giả mang theo khí thế trấn áp con nối dõi của thần linh khiến mọi người vô cùng kích động.

Giát Giát vô duyên cười nói:

Giát Giát cười, nói:

- Đại ca, em biết anh nhớ nhung chị dâu nhưng chúng ta không thể cứ đứng đây cho người ta nhìn như nhìn khỉ được!

Diệp Tang cũng dịu dàng nhìn lại Tiêu Dương. Bốn tháng nay không giây phút nào cô ngừng lo lắng cho hắn, lúc này nhìn thấy Tiêu Dương không làm sao, áp lực trong lòng cô cũng tan biến. Nếu không phải ngại mọi người đang ở đây có lẽ Diệp Tang đã lao ngay vào lòng Tiêu Dương rồi.

- Ây ya, hai người phóng điện đủ chưa?

Vù! Vùi

Tiêu Dương đưa ra quyết định rồi bước tới nắm lấy bàn tay mềm mại của Diệp Tang. Tiêu Dương điều khiển suy nghĩ triệu hoán Cù Như tới, thân quang bắn ra, tiếng chim Cù Như rít lên, Cù Như sải cánh hạ xuống đất.

Thái tử Dịch Hàn đứng im, nghiêm mặt nhìn thẳng vào Tiêu Dương.

Không chỉ những vậy mà sau trận đại chiến này, bọn họ cũng có mấy người bị thương vì vậy không thể ở lại đây quá lâu.

- Tạm thời thay tôi bảo vệ cho Quân Nhi.

Lúc này quả thực có không ít người đang nhìn chằm chằm vào bọn họ.

Tiêu Dương cười, nói:

- Hiện giờ Quân Nhi là em dâu của tôi, sao tôi có thể không bảo vệ được?

Tiêu Dương sửng sốt. Nghe giọng điệu của Thái tử Dịch Hàn hình như gã... không muốn đi theo mọi người quay về thành Thủy Đan.

- Chúng ta quay về thành Thủy Đan trước đã.

- Có thể hứa với tôi một chuyện không?

- Chuyện gì?

Thái tử Dịch Hàn nghiêm nghị nói:

Tiêu Dương ôm eo Diệp Tang rồi nhảy lên lưng Cù Như.

- Anh, mau lên đi.

Giát Giát vươn tay ra định ôm eo Dịch Quân Nhi nhưng cô đã nhanh nhẹn tránh đi rồi trực tiếp nhảy lên lưng chim Cù Như. Sau đó cô còn quay đầu lại làm mặt quỷ với Giát Giát rồi nghiêng đầu vẫy tay với Thái tử Dịch Hàn.

Những người khác cũng lần lượt theo sau.

- Nhưng sao anh không muốn đi cùng bọn tôi?

- Anh định đi đâu?

Dịch Quân Nhi hoảng hốt, hai mắt ửng đỏ. Cô vội vã nhảy khỏi lưng Cù Như chạy tới trước mặt Thái tử Dịch Hàn, buồn bã hỏi:

- Anh... anh không muốn đi cùng em sao?

- Anh vợ, Quân Nhi lúc nào cũng muốn đi tìm anh, sao anh lại có thể nhẫn tâm bỏ cô ấy lại một mình?

Giát Giát hiếm khi nghiêm túc được như lúc này.

- Bọn em đương nhiên sẽ chăm sóc cho Quân Nhi nhưng không ai có thể thay thế được vị trí của anh.

Nhìn vào đôi mắt đáng thương của em gái, Thái tử Dịch Hàn cảm thấy không đành lòng. Gã biết ở một nơi cạnh tranh tàn khốc như vậy, em gái nhất định cảm thấy rất bất lực, nhưng...

Thái tử Dịch Hàn lắc đầu cười khổ. - Mọi người đều đã bị thương, hay là uống ít thuốc đi.

Lưng Cù Như rất rộng, khả năng điều phối gió tốt vì vậy mặc dù Cù Như bay rất nhanh nhưng mọi người đều không có cảm giác gió quất mạnh vào mặt. Dường như xung quanh bọn họ có một tấm chắn cản gió vô hình.

Cù Như bay vút lên trời cao, trong nháy mắt chỉ còn lại một chấm nhỏ trên bầu trời rộng lớn rồi hoàn toàn biết.

Dịch Quân Nhi lập tức nín khóc.

- Vậy anh sẽ ở cùng em hai ngày.

Thái tử Dịch Hàn không thể kháng cự lại ánh mắt đáng thương của em gái đành phải thở dài đồng ý. Hiện tại gã đã thoát khỏi sự truy sát của đám người kia, trong thời gian ngắn chắc bọn chúng không thể tìm ra tung tích của gã nhanh thế được. Hơn nữa bên trong thành trì chắc cũng sẽ không xảy ra chuyện gì bất ngờ. Sau khi suy nghĩ một lúc cuối cùng Thái tử Dịch Hàn vuốt tóc Dịch Quân Nhị, nói:

Tiêu Dương mỉm cười trêu:

- Có phải anh vẫn còn khúc mắc với tôi không?

Thái tử Dịch Hàn lắc đầu nói:

- Cậu nghĩ tôi là loại người nhỏ nhen thế sao? Chút thất bại đó, tôi vẫn chịu được.

- Nếu vậy chi bằng nghe theo đề nghị của tôi đi?

Tiêu Dương mỉm cười nói:

- Cù Như bay từ đây tới thành Thủy Đan cũng chỉ mất khoảng một tiếng đồng hồ. Hai anh em cứ tới thành Thủy Đan ôn lại chuyện cũ, có chuyện gì giải quyết sau cũng được, muộn một hai ngày đâu có chết.

- Anhll

Dịch Quân Nhi nhìn chằm chằm vào Thái tử Dịch Hàn.

Cô nắm tay chặt cánh tay của Thái tử Dịch Hàn, nhất quyết không chịu buông ra.

Thái tử Dịch Hàn cố ép mình phải cứng rắn nhưng gã vừa dứt lời nước mắt của Dịch Quân Nhi đã chảy ra. Khi đứng trước mặt người thân nhất của mình, Dịch Quân Nhi không giấu được trái tim yếu đuối.

- Anh có chuyện quan trọng phải làm.

Thái tử Dịch Hàn im lặng không giải thích lời nào vì nếu nói ra Quân Nhi chắc chắn sẽ lo lắng.

Hiện tại gã đang trong tình cảnh nguy hiểm bủa vây bốn phía làm sao có thể để em gái đi cùng mình được?

Gã không thể nói cho em gái biết từ lúc bước vào Thần Linh Cảnh Địa, gã đã bị đám người áo bạc thần bí kia truy sát. Nguyên nhân là bởi vì lúc ở Đại sa mạc, gã đã phá vỡ căn cứ bí mật của bọn họ.

Vân Tiểu Soái vừa khôi phục lại một chút thể lực đã lập tức phát huy tinh thân vĩ đại của một y tá tận tâm với công việc, vội vã đặt chiếc hòm thuốc xuống.

Bọn Giát Giát khó hiểu nhìn Tiêu Dương, bọn họ đều đã tận mắt nhìn thấy sức mạnh khủng khiếp của Vân Tiểu Soái nhưng lời của gã khiến bọn họ thực sự không hiểu.

- À, tôi quên mất chưa giới thiệu với mọi người.

Tiêu Dương mỉm cười, nói:

- Cậu ấy tên là Vân Tiểu Soái, đến từ một không gian rất giống với Trái Đất của chúng ta. Cậu ấy là một y tá nam rất tâm với công việc, y thuật của cậu ấy rất tốt.

Tiêu Dương giới thiệu Vân Tiểu Soái với mọi người.

- Mọi người đừng thấy Tiểu Soái hiền lành thật thà mà đánh giá thấp cậu ấy, y thuật của cậu ấy thuộc hàng tuyệt đỉnh luôn. Tôi đã từng thấy cậu ấy chữa trị cho đại ca...

Bạch Húc Húc đang nói dở dang thì đột ngột dừng lại, miệng ngậm chặt theo bản năng. Bởi gã chợt nhớ ra Tiêu Dương từng dặn không được nói cho mọi người biết hắn bị mắc chứng mất trí nhớ!

- Tiêu Dương, anh bị làm sao à?

Diệp Tang nhạy cảm phát hiện ra lời nói của Bạch Húc Húc có vấn đề. Cô lo lắng hỏi Tiêu Dương, cô biết y thuật của Tiêu Dương cao minh đến mức nào. Rốt cuộc hắn bị làm sao mà ngay cả hắn cũng không tự chữa trị được?

Tiêu Dương trừng mắt lườm Bạch Húc Húc, hắn sợ Diệp Tang lo lắng nên mới không nói cho cô biết. Nhưng hôm nay Bạch Húc Húc chết tiệt lại lỡ lời nói ra, nếu hắn không giải thích sẽ khiến mọi người càng lo lắng hơn. Cuối cùng Tiêu Dương đành phải nói ra chuyện mình có khả năng đã mất định một số ký ức.

- Mất trí nhớ?

Mọi người kinh ngạc nhìn nhau.

- Yên tâm đi, Tiểu Soái cũng đã nói, những ký ức đó không khôi phục lại được cũng không sao.

Tiêu Dương thoải mái cười đùa:

- Biết đâu những ký ức bị mất đi lại là ác mộng thì sao?

Mọi người nghe hắn nói vậy liên bật cười.

Diệp Tang lo lắng nhìn Tiêu Dương, cô cảm thấy trong lòng Tiêu Dương chắc chắc không hề nhẹ nhõm như vậy...

Khoảng một giờ sau, thành Thủy Đan đã xuất hiện trước mắt bọn họ, nơi này khá gân Thung lũng lớ. Vì chuyện ác thú Hỏa Tê xuất hiện nên những người sống ở khu vực xung quanh nơi đó đều chạy tới đây. Vì để tránh phiên phức không đáng có, Tiêu Dương đã lệnh cho Cù Như hạ cánh ở một nơi ít người qua lại. Sau khi xuống đất, chim Cù Như biến mất còn bọn Tiêu Dương đi thẳng vào thành Thủy Đan.

Đúng lúc này Tiêu Dương lại nghe được một tin vô cùng chấn động.

Vô cùng khiếp sợ đồng thời rất khó tinI

- Thung lũng lớn xảy ra chuyện rồi, một đàn ác thú Hỏa Tê đột nhiên xuất hiện điên cuồng tập kích mọi người, kể cả hai thế lực thần linh Hỏa Thần Sơn với Thiên Vương Thần Tháp cũng bị tấn công! Nghe nói Thú vương cũng xuất hiện, chuyện lớn rồi!

- Hiện giờ toàn bộ thung lũng đều đã bị ác thú Hỏa Tê chiếm lĩnh. Những người không kịp chạy thoát đều bị chôn vùi trong bụng đám ác thú.

- Cục diện ở đó vô cùng kinh khủng. Nghe nói có người tận mắt nhìn thấy con nối dõi của thần linh của Hỏa Thần Sơn bị Thú vương Hỏa Tê nuốt chứng, ngay cả cơ hội bóp nát lệnh bài Thân linh để chạy trốn cũng không có.

- Hai thế lực Thần linh thất bại thảm hại, người chết vô số. Đến cả Thiên Vương Thần Tháp Lý Thiên Quỳ cũng bị trọng thương đã được cứu đi. Hỏa Huyễn, một trong Hỏa Thần Sơn Thất Tử cũng bị dồn vào đường cùng phải dẫn theo tàn quân chạy ra khỏi thung lũng lớn.

- Hiện nay trong phạm vi bán kính năm mươi dặm quanh thung lũng đều là thiên hạ của ác thú Hỏa Tê, không một ai dám tới gân đó. Hừ, những kẻ nhòm ngớ tới bảo vật đều phải trả một cái giá đắt. Hiện tại có đám ác thú Hỏa Tê ở đó, kẻ nào dám tới gân chỉ có nước chết thôi.

Tiêu Dương giật mình kinh hãi, không ngờ hắn mới rời khỏi có nửa ngày mà thung lũng đã xảy ra biến cố kinh thiên động địa như vậy!

ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bình Luận (0)
Comment