Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1191 - Chương 1198: Tử Kiếp Không Hiểu

Chương 1198: Tử kiếp không hiểu Chương 1198: Tử kiếp không hiểuChương 1198: Tử kiếp không hiểu

Kiếp lôi hung mãnh, xích hỏa như máu.

Thiên địa hôn ám, trong nháy mắt còn cách Tiêu Dương chưa đầy trăm mét.

Nguy hiểm đến gần.

Lúc này, cả người Tiêu Dương tràn ngập sức mạnh kiếp lôi tàn phá, đốt cháy da thịt của hắn, khiến cho cơ thể thiên chuy bách luyện của hắn một lần nữa quay về lò tái tạo. Thân quang đang bảo vệ trái tim cũng rõ hơn. Còn nửa khối Thần Thánh Chi Tâm đang phóng xuất sức mạnh che chở cho tính mạng của Tiêu Dương.

Trong tình huống này, Tiêu Dương căn bản rất khó tỉnh lại.

Bên trong chén bể nhận chủ, tiểu thần long đã khôi phục lại trạng thái đứa trẻ mới sinh, kiệt lực mê man, không cách nào nắm bắt được nguy hiểm đang đe dọa tính mạng Tiêu Dương.

Kiếp lôi thứ ba còn cách chưa đầy trăm thước.

Đùng.

Ánh sáng kiếm quang phá thể lao ra, chiếu sáng thiên địa đang hôn ám.

Thần kiếm hộ chủ.

Chỉ mành treo chuông.

Mang theo khí thế chẳng chút sợ hãi, vọt đến đạo lôi điện.

Tiêu Nhu Y cắn chặt môi, lòng bàn tay đổ mồ hôi lạnh.

Kiếm quang sặc sỡ giống như lưu tinh chiếu sáng, ầm ầm đánh trúng đạo kiếp lôi.

Thế tới hung mãnh khiến người ta phải sợ hãi.

Giống như nhận thức được nguy cơ của Tiêu Dương, Thiên Hoàng thần kiếm trong cơ thể Tiêu Dương phá thể mà ra. Trong ngàn thanh thân kiếm, mười thanh xông lên trước nhất, dùng một tư thế cực kỳ mạnh mẽ nghênh đón hồng vân lôi kiếp, mang theo khí thế trước nay chưa từng có.

Còn Tuyết Kiều thì giống như pho tượng đá, lẳng lặng nhìn Đằng thần từ phía xa.

Không ít người thậm chí còn cảm nhận được khí tức tử vong, có chút không đành lòng mà nhắm mắt lại.

Thiên Hoàng thần kiếm, một khắc phá thể.

Hồng vân lôi kiếp dễ dàng bị hóa giải như vậy sao?

Vù vù vù.

Sức mạnh kiếp lôi kinh khủng có thể nói là hủy diệt hết thảy thế gian. Kiếp lôi chính là bị diệt. Cho dù là thân binh chí bảo cũng không ngoại lệ.

Không tiếc hết thảy.

Chỉ là...

Âm.

Hồng vân kiếp lôi thế như chẻ tre, tiếp tục lao đến.

- Điều này đồng nghĩa với việc thân kiếm này vô cùng trung thành với chủ nhân của nó. Còn nữa, phẩm chất của thần kiếm cực cao. Một tiếng giòn vang vang lên trên bầu trời.

Trên bầu trời, một đám mây đỏ như máu bắt đầu xoay tròn, giống như muốn phát động công kích mãnh liệt hơn.

Leng keng.

Cơ thể Tiêu Dương đang liều mạng hấp thu kiếp lôi, thân hình căng phồng, không ngừng hấp thu, đột phá cực hạn.

Kiếm chi Thanh Liên trên bầu trời tùy thời vì Tiêu Dương mà ngăn cản lôi kiếp.

Bốn phía rất nhanh khôi phục lại sự yên tĩnh một lần nữa.

Mười thanh Thiên Hoàng thần kiếm đồng thời bộc phát một tiếng nổ, bị kiếp lôi kinh khủng phá vỡ, thân kiếm nứt ra, vô lực văng bốn phía.

- Một ngàn thanh thần kiếm?

- Đáng tiếc, dưới hồng vân lôi kiếp, chỉ sợ thanh thân kiếm độc nhất thế gian sớm muộn cũng phải tan thành mây khói.

- Mặc kệ thế nào, trước tiên phải bảo vệ mạng sống cho Tiêu Dương cái đã.

Lúc này, Thiên Hoàng thần kiếp cách đỉnh đầu Tiêu Dương chừng năm mươi thước cũng diễn hóa một đóa Thanh Liên tràn ngập khí tức thần thánh. Trong chớp mắt kiếm lôi đánh xuống, Thanh Liên trong khoảnh khắc phóng ra. Chín trăm chín mươi Thiên Hoàng thần kiếm tạo thành một phòng tuyến bảo vệ mạng sống cho Tiêu Dương.

Nhìn thấy cảnh tượng này, không ít người không nhịn được kinh hô lên

- Thì ra là thần kiếm hộ chủ.

Kiếm chi Thanh Liên tuôn ra ánh sáng trong suốt, sau một lúc rung động, đạo kiếp lôi thứ ba đã biến mất.

Quang mang lập lòe trước ngực.

xkkkx

Không ai biết hôm nay kiếp nạn trên người Tiêu Dương sẽ phát sinh như thế nào, nhưng tại một nơi khác lại xảy ra chuyện tương tự.

Minh Châu địa cầu.

Nước mưa mùa xuân đang gột rửa thành phố ô nhiễm. Bên trong mưa phùn bay lất phất, ngựa xe như nước, biểu hiện sự hối hả của một thành phố lớn.

Sơn Hà Thư Họa.

Mặc dù trận hỏa hoạn đã gây ra một số tổn thất cho Sơn Hà Thư Họa, nhưng tuyệt đối không gây trở ngại cho xu thế quật khởi của Sơn Hà Thư Họa trong giới thư họa của Viêm Hoàng hiện nay. Ở phố đồ cổ Minh Châu, Sơn Hà Thư Họa vững vàng chiếm cứ một nửa giang san.

Huống hồ, nhờ sự hợp tác với Vũ Phong Quán mở ra thị trường thế giới, miếng bánh ngọt này cũng đủ cho địa vị của Sơn Hà Thư Họa trong giới thư họa càng thêm nặng hơn.

Đương nhiên, một điểm quan trọng nhất, trong trận thi đấu thư họa của Sơn Hà Thư Họa, đã lưu lại một ấn tượng chói mắt cho giới thư họa Viêm Hoàng.

Cửa xe đẩy ra, một cô gái gương mặt xinh đẹp, khí chất anh khí bức người bước ra, trong nháy mắt thu hút không ít ánh nhìn xung quanh. Buổi trưa, trước cửa Sơn Hà Thư Họa, một chiếc xe màu đỏ dừng lại.

Đồng tâm hiệp lực.

- Cộng đồng chúng ta cố gắng, bằng tốc độ nhanh nhất, mở ra thị trường Châu Âu, để bọn họ chính thức thưởng thức được mị lực thư họa phương Đông chúng ta.

Quân Thiết Anh đứng lên, mỉm cười nói, ánh mắt hiện lên sự tự tin:

- Kế hoạch cứ làm theo như vậy.

Tây Môn Lãng mỉm cười nói. Y là một trong những "nguyên lão" của Sơn Hà Thư Họa. Địa vị ở công ty lúc này không hề nhỏ. Huống hồ, sau khi được Tiêu Dương chỉ điểm, năng lực vẽ tranh của y cũng đã tăng lên, dân dân có được tiềm chất danh gia thư họa năm sao.

- Chúng ta phải tiếp thu ý kiến của quần chúng. Lời nói của một người khó tránh khỏi thiếu sót.

Quân Thiết Anh nói.

- Bất luận có làm được hay không, mọi người cứ cùng nhau trao đổi.

- Vậy... tôi có một đề nghị.

Không khí trong phòng hội nghị dần dần tăng lên. Khi ra được kết quả cuối cùng, gương mặt Quân Thiết Anh hiện lên nụ cười hài lòng. Cô là người đã tốt thì muốn tốt hơn. Cô biết những gì đoạt được ngày hôm nay đều không dễ dàng. Hơn nữa, giang sơn này là do anh ấy giành về. Cô nhất định phải giữ vững giang sang cho anh ấy.

Về phần khảo hạch đệ tử hạch tâm của Quân gia, Quân Thiết Anh đã sớm quăng ra sau đầu.

Với xu thế phát triển của Sơn Hà Thư Họa hôm nay, đừng nói là không thông qua khảo hạch của Quân gia, cho dù vài năm sau, chỉ dựa vào một Sơn Hà Thư Họa thôi, tài sản còn muốn hùng hậu hơn tất cả sản nghiệp Quân gia cộng lại, sẽ không còn ai có bất cứ dị nghị gì.

Trong giới thư họa Viêm Hoàng, không người nào có thể xén miếng bánh ngọt của Liên minh Thi họa, chỉ có thể nương nhờ bóng mát, thu chút lợi ích. Nhưng Sơn Hà Thư Họa ngang trời xuất thế lại làm được.

- Tam tiểu thư, kế hoạch của cô chu đáo như vậy, chúng tôi có muốn bổ sung cũng không biết nên bổ sung cái gì.

Quân Thiết Anh mặc trang phục đơn giản, ngồi ở vị trí cao cấp nhất, gương mặt tản ra khí chất của một nữ trung hào kiệt, không hề thua kém đấng nam nhi nào. Ai cũng biết, ngôi sao sáng chói nhất bầu trời thư họa Viêm Hoàng hiện nay chính là cô gái xinh đẹp trẻ trung này.

- Đây là tất cả nội dung của cuộc họp, mọi người còn có điều gì cần bổ sung không?

Tại phòng hội nghị tâng cao nhất Sơn Hà Thư Họa.

Hết thảy đều đã định tốc độ phát triển của Sơn Hà Thư Họa.

Không chỉ là thư họa vô song, mà còn nâng cao uy danh của đất nước.

Người đẹp cộng xe xịn, vĩnh viễn luôn khiến người ta phải chú ý.

Người đến chính là Lam Hân Linh.

Sau khi xảy ra ba vụ nổ ở Minh Châu, Lam Hân Linh và Quân Thiết Anh thường xuyên đi chung với nhau, từ tình địch biến thành bạn tốt. Hôm nay hai người có hẹn ra ngoài di dạo.

- Đúng là đồ cuồng công việc.

Lam Hân Linh nhìn thoáng qua đồng hồ, dựa vào cửa xe, lắc đầu: - Lại trễ nửa tiếng nữa rồi.

Hiển nhiên Lam Hân Linh không phải lần đầu tiên đến đón Quân Thiết Anh.

Rốt cuộc, khi Lam Hân Linh đang làu bàu, một cô gái trong chiếc áo màu lam nhạt xuất hiện.

Lam Hân Linh cất bước tiến lên.

Quân Thiết Anh đẩy cửa bước ra, đang mỉm cười với Lam Hân Linh, đột nhiên thân hình lảo đảo, sắc mặt tái nhợt, trái tim đập thật mạnh. Ngay lập tức, một cơn đau như vạn tiễn xuyên tim ùa đến.

Bịch.

Quân Thiết Anh ngã xuống đất hôn mê.

- Thiết Anh...

Tiếng kinh hô vang lên chói tai.

Năm phút sau, trước cổng bệnh viện Minh Châu, tiếng phanh xe thắng gấp phát ra thanh âm chói tai.

Cửa xe đẩy ra.

Một cơn gió lốc màu đỏ lao vào.

- Bác sĩ, bác sĩ.

Giọng nói vô cùng hốt hoảng.

Sau ba phút, Quân Thiết Anh được đẩy vào phòng cấp cứu. Một giây trước khi ngọn đèn sáng lên, Lam Hân Linh nghe được câu nói của bác sĩ.

- Tim của người bệnh đã ngừng đập, chuẩn bị xốc tim.

Âm.

Như sét đánh bên tai.

Lam Hân Linh vô lực dựa vào vách tường lạnh như băng, đầu óc trống rỗng.

Hết thảy phát sinh quá mức đột ngột.

Không hề có dấu hiệu báo trước.

- Ông trời ơi, tại sao lại đối xử với Thiết Anh như vậy?

Lam Hân Linh thì thào. Sau thời gian tiếp xúc với Quân Thiết Anh, Lam Hân Linh hoàn toàn bị thu hút. Trên người Quân Thiết Anh luôn toát ra khí chất khiến người ta phải kính nể, rất kiên cường, lại thương người. Thậm chí, Lam Hân Linh căn bản tìm không ra khuyết điểm trên người Quân Thiết Anh. Mặc dù cô không phải trời sinh nữ thần cao quý, nhưng cũng là ngọc bảo vô số kẻ tranh giành. Bất cứ ai tiếp xúc với cô, đều không tự giác mà bị sự thiện lương của cô thu hút.

Lam Hân Linh cũng biết quá khứ của Quân Thiết Anh, cũng biết cô chịu đau khổ nhiều ít bao nhiêu.

Hôm nay, Sơn Hà Thư Họa vừa mới khởi bước, cô cũng vừa mới chính thức bước đi những bước đầu tiên của cuộc đời mình.

Nhưng vì sao ông trời lại tạo ra tao ngộ này cho Quân Thiết Anh?

Hành lang trống rỗng, không khí lạnh như băng.

Lam Hân Linh chưa bao giờ cảm giác thời gian lại dày vò như vậy. Ánh mắt của cô không một khắc nào rời khỏi cánh cửa phòng cấp cứu.

Không gian yên tĩnh, giống như có trận gió vô hình thổi qua. Cạch.

Một tiếng vang rất nhỏ vang lên.

Lam Hân Linh căng thẳng đến cực hạn. Một khắc cánh cửa phòng cấp cứu mở ra, cô liền vọt tới:

- Bác sĩ, cô ấy... cô ấy thế nào rồi?

Bác sĩ khẽ mở khẩu trang, thần sắc ngưng trọng, nhẹ nhàng lắc đầu, nói một câu kinh điển mà bất cứ người nào đứng trước cửa phòng cấp cứu cũng không nguyện ý nghe thấy.

- Xin lỗi, chúng tôi đã cố hết sức.
Bình Luận (0)
Comment