Chương 1208: Mây đen đè Tuyết điện
Chương 1208: Mây đen đè Tuyết điệnChương 1208: Mây đen đè Tuyết điện
Một viên đá gây ngàn cơn sóng!
Mọi người lập tức chấn động, kể cả người của Mạch Tuyết Thân—Bọn họ không thể ngờ Xích Lượng Thiên đột nhiên lại ra chiêu này! Vừa ăn cướp vừa la làng!
Hắn là mai
Giọng nói như sấm vang lên, trong tích tắc khiến cho tất cả mọi người trên Quan Thần đài bùng nổ, khó khăn lắm mới dằn được kích động trong lòng.
Nếu những gì Xích Lượng Thiên nói là thật, như vậy, người nhận truyền thừa lại là ma—Vậy thì đây trở thành câu chuyện cười lớn nhường nàol
Không ai có thể chấp nhận được.
Bởi vậy, lúc này từng bóng dáng đều đứng bật dậy, ánh mắt đều nhìn về phía loan giá Tuyết Thần.
Thậm chí có người hét lên, đòi lột bộ mặt thật của tà mai
Thậm chí, đến khi Tam Xích Thần Minh Điện ra tay với Tuyết Kiều thật, e rằng bọn họ chỉ cho rằng Tam Xích Thần Minh Điện đang tru ma, hoặc có người sẽ đứng về bên mình, nhưng cũng sẽ chần chừ- Một câu nói của Xích Lượng Thiên, khiến cho sức mạnh bên mình không cách nào ngưng tụ ngay lập tức khi bộc phát nguy cơ, đến lúc đó, sẽ bị y một đòn đánh bại!
- Buồn cười!
Lúc này vẻ mặt Linh Cưu tiên sinh đã trâm xuống—Tình huống trước đây bọn họ suy tính là bên mình không thể nào là người khơi mào, chỉ có thể đợi Ma Môn lộ bộ mặt thật, rồi liên hợp chư thần cùng chiến đấu! Không ngờ, lúc này Xích Lượng Thiên lại dùng thân phận đệ nhất tiên môn Tam Xích Thần Minh Điện đến để khơi mào, tuyên bố những lời này!
Nếu không cách nào dựa vào sức mạnh chư thần, chỉ dựa vào sức mạnh Mạch Tuyết Thần và Bất Hủ Cốc, có thể ngăn được công kích cường thế của Ma Môn sao?
- Tuyết Thân không được vũ nhục!
Xích Lượng Thiên lạnh lùng.
Trong lúc nhất thời, thế cục đột nhiên thay đổi, khiến người ta không kịp ứng phó.
Khi tất cả các ánh mắt đều nhìn về phía mình, Tiêu Dương cười lạnh.
- Mày mới là ma đấy!!
Sau khi người của Mạch Tuyết Thần phản ứng lại, ai nấy vô cùng tức giận, đôi mắt gần như phun ra lửa nhìn Xích Lượng Thiên.
Trong đầu Linh Cưu tiên sinh lóe lên nhiều suy nghĩ về dụng ý của Xích Lượng Thiên—Bất giác, trong lòng bàn tay toát mồ hôi lạnh, Ma Môn gian trá hiểm ác vượt xa dự liệu của ông.
- Câu chuyện buồn cười nhất trên đời!
Cho dù lời của y không có chứng cứ gì, nhưng dựa vào thân phận của y cũng đủ để có tâm ảnh hưởng lớn trong chư thần.
Ánh mắt Tiêu Dương liếc nhìn Xích Lượng Thiên.
- Xích Lượng Thiên, ngại quá, tao muốn biết, mày nhìn toàn thân tao xem có chỗ nào giống đám tà ma ti tiện luôn làm rùa rụt đầu trong bóng tối vậy.
- Hành vi của mày đã giống như ma đầu rồi, không cần phải chứng minh nữa.
Tiêu Tịnh Y đau khổ nhắc nhở Tiêu Dương.
Tiêu Dương chỉ mái tóc Xích Lượng Thiên.
Đám Tiêu Tịnh Y trợn tròn mắt.
- Cái mũ lớn này, tao không đội được.
- Chẳng còn gì nữa.
- Tao là kẻ địch của Tam Xích Thần Minh Điện mày, là kẻ địch của Hỏa Thần sơn, là kẻ địch của Doanh Hoàng Thần Điện—Vậy càng là ma sao? Lễ nào ý của mày là ai không quỳ liếm mày đều là ma à?
Lời vừa dứt, hai tay Tiêu Dương đột nhiên giang ra, trong nháy mắt từng đạo kiếm mang vút lên trời, phá vỡ tâng mây, kiếm mang của Thiên Hoàng thần kiếm lấp lóe, ngay lập tức xoay tròn giữa không trung.
- Tao chỉ muốn chư thần trong thiên hạ nhìn xem, trên đời có ma thế này không!
Tiêu Dương phẩy tay.
- Mày đội được đấy, cái thùng sơn xanh lá rì rì kia đầu mày còn đội được mà.
- Hừi
Khuôn mặt Xích Lượng Thiên vô cùng giận dữ.
- Ma đầu, mày còn gì để nói nữa!
- Tiêu Dương, đó là màu xanh lam.
- Nhiều màu xanh lá quá mới biến thành xanh lam à.
Vẻ mặt Tiêu Dương chân thành, rồi nhẹ giọng nói.
- Xin lỗi, có lúc tao bị mù màu mang tính gián tiếp.
Vù! Vùi Vùi
Mọi người nhướng mắt nhìn, có rất nhiều thần kiếm đang xoay chuyển nhanh giữa bầu trời, tạo thành một đóa thanh liên thân thánh bất khả xâm phạm.
Kiếm Chi Thanh Liên.
Trong đám chưa thần lập tức có người kinh ngạc kêu lên, hét lớn.
- A—Thanh Liên—Là Thanh Liên Kiếm Cal
Ngay lập tức tạo nên chấn động!
Quái tài Tiêu Dương tuy danh chấn Thần Linh Cảnh Địa, nhưng cực kỳ ít người biết hắn luyện Thanh Liên Kiếm Ca. Huống hồ, Thanh Liên Kiếm Ca thực sự lưu lại chấn động mạnh ở Thần Linh Cảnh Địa. Rất nhiều cường giả chư thần, bao gôm những cường giả chư thần trước mặt, phần lớn họ đều đã từng chứng kiến thời đại của Kiếm Tiên mạnh nhất!
- Quái tài Tiêu Dương hóa ra là truyền thừa giả của Kiếm Tiên mạnh nhất!
- Kiếm Tiên mạnh nhất, Thanh Liên Kiếm Ca—Mai danh ẩn tích bao nhiêu năm rồi, không ngờ truyền nhân của lão, cũng giống như lão hồi đó.
- Vũ Thần thượng cổ, Linh Cưu tiên sinh là Vũ Thần thượng cổi
- Dấu hiệu giọt mưa ở trán—Vũ Thần!—AI Khí tức trên người Linh Cưu tiên sinh không còn che dấu nữa, tỏa ra quang mang thần thánh!
Lời vừa dứt, trên trán Linh Cưu tiên sinh đột nhiên xuất hiện một hoa văn giọt mưa chói mắt thần thánh, lập tức như đoạt hồn nhiếp phách trước mắt mọi người.
- Tuyết Thần cung không thể giả được! Huyết dịch Tuyết Thần không thể giả được! Truyền Thừa Chi Tâm không thể giả được! Và còn—Vũ Thần ta, càng không thể giả được!
Hai tay Linh Cưu tiên sinh nâng Truyền Thừa Chi Tâm.
- Tao là một phàm nhân thì sao? Phàm nhân không thể tru thân? Phàm nhân không thể nghịch thiên à?
Xích Lượng Thiên híp mắt, trong mắt lóe lên tia hàn ý.
- Còn truyền thừa giả Tuyết Thần bên trong.
Tiêu Dương cười, chỉ Xích Lượng Thiên.
- Cô ấy là thần hay là ma, không đến phiên mày xác nhận.
- Chó ngoan không cản đường.
Tiêu Tịnh Y không chút nể nang nói.
Ánh mắt lạnh lùng của Xích Lượng Thiên nhìn về phía Tiêu Tịnh Y, đang định phát tác thì giọng nói của Linh Cưu tiên sinh vang lên.
- Thật hay giả, sáng ngày mai, chư thần có thể phán xét.
Vẻ mặt Tiêu Dương lạnh nhạt thoáng nhìn Xích Lượng Thiên.
- Tao có phải là ma hay không, không phải một câu nói của mày có thể phán định được.
Cho dù ông đã biến mất nhiều năm như vậy, kiếm chiêu của ông vẫn có thể chấn động tâm hồn chư thân.
Tiêu Dương càng thêm hiểu được địa vị của sư tôn trong chư thần.
Khi Tiêu Dương xuất ra Thanh Liên Kiếm Ca, các chư thần trên Quan Thần đài lập tức thay đổi ấn tượng về hắn.
- Kiếm Tiên mạnh nhất sao có thể chọn tà ma làm truyền nhân? Tuy ông ấy cả đời kiêu ngạo nhưng vẫn là sức mạnh trụ cột trong chư thần ta. Măm đó phong ấn Ma Vực từng xuất hiện lổ hổng, không phải chính Kiếm Tiên mạnh nhất dựa vào sức một người một kiếm, tru sát vạn ma, cuối cùng đã phong được lổ hổng...
Ngay lập tức thế lực chư thần bùng nổ, thậm chí vẻ mặt của không ít người không thể nén được kích động!
Cửu Đại Thần thượng cổ rất có sức nặng trong lòng chư thần!
Cùng với năm tháng trôi qua, truyền thừa Cửu Đại Thần đã dần không còn đầy đủ nữa. Đây cũng chính là nguyên nhân vì sao truyền thừa Tuyết Thần xuất hiện lại hấp dẫn nhiều sự chú ý như vậy. Gần như Kim Tiên Linh Thân của cả Thần Linh Cảnh Địa đều chạy đến đây!
Mọi người không thể ngờ rằng, Linh Cưu tiên sinh vô cùng thần bí trong Thần Linh Cảnh Địa, lại là—Vũ Thần thượng cổi
Kể cả Xích Lượng Thiên, giờ phút này cũng hơi giật mình.
Vũ Thân thượng cổ xuất hiện đủ để đập tan tất cả những lời nghi ngờ.
Sau khi chấn động một lát, xung quanh thiên đài tế thần liền rơi vào yên tĩnh.
- Hóa ra là Vũ Thần đại nhân. Một lúc lâu sau, Xích Lượng Thiên lãnh đạm hành lễ, lập tức nói.
- Đại điển truyền thừa Tuyết Thần lần này do Vũ Thần đại nhân chủ trì, Xích Lượng Thiên tôi cũng chẳng còn gì để nói. Có điều—
Xích Lượng Thiên dừng lại.
- Vẫn câu nói đó, tất cả những gì tôi làm chẳng qua chỉ không muốn Vũ Thần đại nhân bị lừa gạt thôi—
Hai tay Linh Cưu tiên sinh nâng Truyền Thừa Chi Tâm, giọng nói lạnh nhạt.
- Thời gian đã đến, mời truyền thừa giả Tuyết Thần!
Thấy tình hình này, trong mắt Xích Lượng Thiên mang theo thâm ý nhìn về phía loan giá Tuyết Thân— Thanh Liên Kiếm Ca của Tiêu Dương và thân phận Vũ Thần của Linh Cưu tiên sinh đã phá hoại hơn một nửa kế hoạch của y. Nhưng Xích Lượng Thiên cũng đã nghĩ đến kết quả này, không thể vì vài câu nói của mình mà có thể ngăn cản việc tiến hành truyền thừa Tuyết Thần—Mục đích ban đầu của mình, đã đạt được hơn phân nữa. Điều duy nhất khiến Xích Lượng Thiên cố ky lúc này chính là xuất hiện Vũ Thần thượng cổ. Điều này có gây biến cố gì cho bước tiếp theo của kế hoạch không?
Xích Lượng Thiên khẽ phất tay áo, thân hình đáp xuống Quan Thần đài.
Tiêu Dương và Linh Cưu tiên sinh liếc mắt nhìn nhau, trong mắt hai người đều có chút lo lắng.
Thủ đoạn Ma Môn rất khó phòng ngự.
Đại điển truyền thừa Tuyết Thân hôm nay phải vô cùng cẩn thận.
Linh Cưu tiên sinh khẽ gật đầu, bóng dáng Tiêu Dương lao xuống, đi đến trước loan giá Tuyết Thần, vẻ mặt khôi phục lại nét bình tĩnh, vén bức màn thánh khiết trước loan giá Tuyết Thần lên.
Một bóng dáng thần thánh như tuyết xuất hiện trước mặt tất cả mọi người.
Linh hồn của hầu hết mọi người đều chấn động, lúc này ánh mắt lập tức khóa chặt lên truyền thừa giả Tuyết Thần.
Hoàn mỹ!
Thực sự quá hoàn mỹ!
Trong lòng không ít người đã bắt đầy nảy sinh suy nghĩ này.
Khí tức thần thánh tỏa ra từ người cô thậm chí không hề thua gì Xích Lượng Thiên. Khuôn mặt xinh đẹp thánh khiết như thế- sao có thể là ma được?
Những người trong lòng còn chút nghi hoặc lập tức đánh bay nghi hoặc trong lòng.
Tiêu Dương đi từng bước đến hộ tống Tuyết Kiều đi về phía thiên đài tế thần.
Ở dưới cùng, bóng dáng Tiêu Dương dừng lại.
- Đi theo †a.
Linh Cưu tiên sinh ở trước, hai tay vô cùng trang nghiêm nâng Truyên Thừa Chi Tâm.
Tuyết Kiêu bước theo lên bậc thang của thiên đài tế thần.
Sau màn "xáo trộn cục diện" của Xích Lượng Thiên, Đại điển truyền thừa Tuyết Thần tiếp tục tiến hành.
VùI!I
Người trong Tuyết Thần cung không biết, gần như đồng thời, bên ngoài Tuyết Thần cung, ở trước cửa thiên đài tế thần. Một cơn gió nổi lên!
Mùi máu tanh tràn ngập khắp không gian.
Phụt! Phụt! Phụt!
Đột nhiên từ trong rừng rậm Tuyết Địa, máu tươi phun ra từng dòng, tiếng hét thảm thiết vang lên rồi đột nhiên yên tĩnh lại.
Một lát sau, từng bóng dáng mặc áo bào đỏ từng trong rừng xông ra, ở phía trước cách hơn ngàn thước, là một mặt đất bằng phẳng rộng rãi, Tuyết Thần cung, gần ngay trước mắt.
- Haha... chúng ta vẫn đến kịp.
Hai tay Hỏa Nguyên Khôi vẫn còn dính máu, cười to liếc về phía Tuyết Thần cung, sát khí cuồn cuộn.
Ở một phía khác, kiếm khí vô biên xông thẳng lên trời. Trong khoảnh khắc, bóng dáng của những hộ vệ Tuyết Thần mặc khôi giáp Mạch Tuyết Thần bị bay đi, lần lượt rơi xuống bãi đất rộng, giữa mi tâm ai nấy đều trúng kiếm, hoặc bị kiếm khí cắt cổ họng.
Một người mặc áo bào bạc, trên lưng mang thần kiếm.
Chư Cát Ngọc Đường.
Ánh mắt gã lạnh lùng nhìn vào trong Tuyết Thần cung.
Vù! Vùi! Vùi
Phía sau, những bóng dáng của Chư Cát kiếm tông phá không lao đến.
Vụt!
Cuồng phong đột nhiên kêu gào, giữa trời đất đột nhiên vang lên tiếng gió chói tai.
Từng luồng khí tức cường giả dẫn theo người ngựa xuất hiện trước Tuyết Thân cung.
Sát khí ngút trời.
Cuồng phong thổi qua, ở chân trời, một đám mây đen bay về phía Tuyết Thần cung—cuối cùng, nó bao trùm Tuyết Thần cung, giữa trời đất, dường như có thêm một khí tức nặng nề.
Mây đen đè Tuyết điện.
Sát kiếp!