Chương 1213: Huyết thi táng thân, từng bước máu tanh
Chương 1213: Huyết thi táng thân, từng bước máu tanhChương 1213: Huyết thi táng thân, từng bước máu tanh
Tuyết Thần cung rộng lớn mênh mông, trước cửa chính, mây đen đầy trời, áp lực to lớn ngập tràn không khí, cả trời đất dường như đều trở nên u ám vì đám mây đen này.
Sát khí ngập trời trải rộng, nhiều thế lực Thần linh đang nhìn chằm chằm như hổ đói, ánh mắt nhìn thẳng về phía cổng chính Tuyết Thần cung.
Yên lặng chờ lệnh, chờ thời khắc hành động!
Không khí yên tĩnh, đột nhiên một tiếng nổ vang lên, khiến tâm thần tất cả mọi người đều chấn động, ánh mắt vội vàng nhìn sang.
Cánh cổng Tuyết Thần cung cao hơn trăm mét lúc này đang chầm chậm mở ra.
Đến rồi!
Đấn rồi!
Đến rồi!
Đồng thời kìm dây cương ngựa, cả người nằm rạp xuống, cờ xí trong tay nặng nề cắm xuống mặt đất.
- Đáng chết, bố trận à?
Dường như không hề chú ý đến những cường giả tuyệt thế của nhiều thế lực Thần linh đang đứng cách ngàn thước, thậm chí còn ngoảnh mặt làm ngơ, thúc ngựa chạy như điên, trong nháy mắt đã chạy được năm trăm thước.
Những tiếng rầm rầm vang lên, ở vị trí phía trước chừng năm trăm thước bất ngờ xuất hiện mây mù, lập tức che kín cả bầu trời, che khuất tâm nhìn tất cả mọi người.
Trong không gian rộng lớn, chỉ có tiếng âm ầm, ngay lập tức là tiếng tuyết mã phi nhanh, giống như một cơn hồng thủy từ phía trước lao đến. Trên tuyết mã, có các hộ vệ Mạch Tuyết Thần, vẻ mặt không hề sợ hãi, cả người nằm trên lưng ngựa, tay cầm cờ xí, trong chớp mắt xông đến trước trăm thước...
Chư Cát Ngọc Đường khẽ lắc đầu.
Gần như ngay lập tức, trong lòng tất cả mọi người đều nảy lên suy nghĩ này, đồng tử chấn động.
Lôi Bình tức giận mắng, nghiêng sang nhìn Chư Cát Ngọc Đường.
Hơn một ngàn tuyết mãi
Trong lòng dâng lên sát khí vô hạn!
Rầm! Rầm!
Câu nói của Chư Cát Ngọc Đường vừa dứt, cả đám người vốn ngo ngoe muốn hành động lập tức dừng động tác của mình, giương mắt nhìn về phía trước. Dù lúc này không nhìn rõ tình cảnh trước mắt, nhưng thỉnh thoảng bên tai vẫn truyền đến tiếng vó ngựa và tiếng của trận kỳ! Trong mây mù, một khí tức huyền bí cổ xưa đang dần dần tràn ra.
Tiếng tuyết mã hí gân như đồng thời vang lên!
- Là Huyết Thi Táng Thần trận?
- Ngọc Đường huynh, giờ phải làm sao? Lập tức phá cái trận pháp quỷ quái này à?
- Không có lệnh, ai dám ra tay, lỡ làm hỏng đại sự của thiếu chủ ai chịu trách nhiệm!
Chư Cát Ngọc Đường lạnh nhạt nói. - Lợi hại lắm à?
- Cũng có nghĩa là bây giờ ít nhất chúng đã chết ngàn người rồi?
- Đây là trận pháp gì?
- Đại trận Huyết Thi Tàng Thần trước mắt, e là... không chỉ một ngàn người khai trận!
Ánh mắt Chư Cát Ngọc Đường hơi kinh ngạc, nhìn đại trận mây mù trước mắt.
Luận thực lực, bọn họ không thể nào cản được đòn tiến công của hơn năm trăm Kim Tiên—ngoại trừ Huyết Thi Tàng Thần, mạng đổi mạng ra, không còn cách nào khác. Mấu chốt là—nhiệm vụ của họ, là cố gắng hết sức kéo dài thời gian.
Lúc này đã thể hiện rõ quyết tâm của Mạch Tuyết Thần.
Sát trận đồng quy vu tận!
Lôi Bình không kìm được hỏi.
Lôi Bình hét lớn.
- Hơn nữa cũng không phải là những người yếu, thực lực quá yếu không thể nào khởi động Huyết Thi Tàng Thần.
Chư Cát Ngọc Đường nhìn về phía trước.
- Một trận pháp tuyệt sát giết ngàn địch tự tổn hại tám trăm.
- Trận pháp tên "Huyết Thi Tàng Thần”, một khi khởi động, uy lực kinh người. Nhưng điều kiện căn bản nhất để khởi động "Huyết Thi Táng Thần" đó là ít nhất phải có huyết tinh của một nhàn nhục thể làm chất dẫn!
Dừng một lát, khi Lôi Bình đang vô cùng sốt ruột, Chư Cát Ngọc Đường mới tiếp tục lạnh nhạt nói.
- Một khi sử dụng trận pháp này tức là đã quyết định đồng quy vu tận với kẻ địch—Xem ra, Mạch Tuyết Thần đã thề chế bảo vệ truyền thừa giả của họ! Bất chấp tất cải
Chỉ cần truyên thừa giả Tuyết Thần nhận Thượng Thương Tứ Thần thành công, dù bọn họ có hi sinh cũng không sợ hãi!
Nên biết, trong những người này có rất nhiều người bổn tôn ở Thần Linh Cảnh Địa, không hề có Linh Thân. Linh Thân chỉ có lão tổ Thần linh mới có tư cách sở hữu. Hầu hết mọi người, một khi chết đi tức là chết thực sự.
Từng bóng người xông vào Huyết Thi Táng Thần, vẻ mặt nghiêm tuấn và kiên quyết, phóng ra sức mạnh cường đại quanh người.
Tay cầm thần binh.
Vô số ám khí, vô số độc dược...
Tất cả đều tiến vào trong đại trận Huyết Thi Táng Thần. Nơi này sẽ là chiến trường cuối cùng của Đại điển truyền thừa Tuyết Thần lân này!
Là nơi quyết định vận mệnh của Mạch Tuyết Thần.
Không ai lui ra sau nửa bước.
Từng bóng người như hồng thủy xông ra cửa chính, rất nhanh, từ phía xa một tia chớp lao đến.
Cường giả Ma Môn đều đã có chuẩn bị, thực lực ai nấy đều ghê gớm, trong số đó có không ít lão tổ Thần linh cường đại, trong phút chốc như có mây đen kéo đến, lập tức tấn công các thủ vệ trong Huyết Thi Táng Thần đại trận. Áp lực cường đại bao phủ.
Huyết chiến bùng nổi
Dĩ nhiên Huyết Thi Táng Thần cũng không thể nào hoàn toàn ngăn cản đòn tấn công của trăm cường giả Kim Tiên! Có điều, Huyết Thi Táng Thần này cũng có danh tiếng. Các cường giả Kim Tiên không ra tay lập tức mà lệnh cho thuộc hạ của mình tiên phong. Từng bóng dáng với khí tức cường đại lao vê phía Huyết Thì Táng Thần đại trận. Ngay lập tức, mùi máu tươi xông tận trời xanh.
Trên đời này không có trận pháp nào không thể phá!
- Phá trận!
Ngay lập tức, sát khí trong mắt chư thần trước mặt đại thịnh, ánh mắt dừng trên Huyết Thi Táng Thần trước mặt, ai nấy đều phất tay lên.
Tuyết Kiêu phải nhận Thượng Thương Tứ Thần ở đây.
Khi Tiêu Dương bước vào Huyết Thi Táng Thần đại trận, lỗ hổng cuối cùng của đại trận đã hoàn toàn phong tỏal
Gần như trong nháy mắt, cách cửa chính hơn ngàn thước, thân quang màu lam lướt đến.
Xích Lượng Thiên!
- Huyết Thi Táng Thân?
Bóng dáng Xích Lượng Thiên dừng lại, một giọng nói to rõ vang lên.
- Hành động!
Hành động!!!
Giọng nói xông thẳng trời xanh!
Thầm hít sâu một hơi, Tiêu Dương bước nhanh vào trong Huyết Thi Táng Thần đại trận—Nơi hắn phải đến chính là trung tâm của Huyết Thi Táng Thần đại trận, cũng chính là nơi an toàn nhất.
Tâm cảnh của Tiêu Dương vô cùng chấn động, cũng không chần chừ thêm, tất cả chỉ có thể tiến hành theo kế hoạch. Nếu không sẽ phụ sự hi sinh của những thủ vệ Tuyết Thần!
Đánh đổi sinh mệnh để tạo ra không gian sinh mệnh.
Dù khi bàn kế hoạch đã có đề cập đến Huyết Thi Táng Thần đại trận, nhưng Tiêu Dương không hề biết, Huyết Thi Táng Thần lại bi tráng thê thảm như vậy—Từ chỗ Tiêu Dương nhìn sang, có thể thấy rất rõ ràng, ở mỗi nơi trong Huyết Thi Táng Thần đại trận, từng hàng cơ thể đang quỳ hai chân trên mặt đất, trận kỳ trong tay cắm trên mặt đất, trên mặt đất máu tươi chảy thành dòng, ai nấy đều đã không còn chút sức sống nào.
Thời khắc Tiêu Dương lao ra đến cửa chính, hắn cũng bị rung động vì hình ảnh trước mặt, linh hôn chấn động kịch liệt!
Tiêu Dương đến rồi!
Có điều, vẫn câu nói đó—Đây là trận pháp đồng quy vu tận!
Luận số người, đây là đại bản doanh của Mạch Tuyết Thần ở Thần Linh Cảnh Địa, dĩ nhiên tập trung rất nhiều hộ vệ Mạch Tuyết Thần—Thực lực không bằng đối phương, vậy thì dùng mạng để bù đắp!
Thủ đoạn cực kỳ tàn khốc, không chỉ đối với kẻ địch, mà còn đối với chính mình!
Thậm chí có vài người mạo hiểm hi sinh tính mạng của chính mình chỉ để chặt đứt một cánh tay của đối phương. Thậm chí là địch chết tám trăm, mình tổn hại ngàn người!
Hầu như tất cả hộ vệ Mạch Tuyết Thân đều đỏ mắt, một người ngã xuống, một người khác lại thế vào, mùi máu tanh tràn ngập trời đất.
Không lùi một bước!
Mỗi bước máu tanhI
Trung tâm Huyết Thi Táng Thần, Tiêu Dương ôm Tuyết Kiều, siết chặt bàn tay—Hắn chỉ có thể trừng mắt nhìn trận chiến thảm khốc, chứ không thể nào ra tay. Lúc này trong lòng Tiêu Dương đang chịu sự dày vò mãnh liệt! Hắn rất muốn xông lên phía trước, sóng vai tác chiến, nhưng, hắn không quên nhiệm vụ của mình, bảo vệ Tuyết Kiều!
Những thủ vệ Tuyết Thần đang tắm máu chiến đấu cũng giống như Tiêu Dương, trên vai đều gánh nhiệm vụ, có điều cách thức hoàn thành không giống nhau.
Tiêu Dương từ từ nhắm mắt lại, không đành lòng nhìn trận chiến thảm khốc này.
Tuyết Kiều vẫn đang hôn mê, mảnh vỡ ánh sáng nhàn nhạt trước ngực càng lúc càng nhỏ đi—Khi những mảnh vỡ ánh sáng này hoàn toàn tiến vào trong tim cô, Thượng Thương Tứ Thần sẽ chính thức bắt đầu. Có điều, không có nghĩa là trận chiến này sẽ kết thúc—Vì Thượng Thương Tứ Thần, đồng nghĩa với một quá trình dài đằng đẳng...
Xích Lượng Thiên không xuất hiện ngoài Tuyết Thần cung.
Khi bóng dáng y chỉ cách cửa chính khoảng năm trăm thước, một tiên hạc từ trên trời đáp xuống trước mặt Xích Lượng Thiên.
- Đến nhanh lắm!
Mắt Xích Lượng Thiên thoáng lộ một tia bất ngờ, nở nụ cười chế nhạo.
- Chẳng lẽ chư thần đã bị Vũ Thần đại nhân hạ hết rồi?
Xích Lượng Thiên cảm thấy hơi đáng tiếc. Nếu không phải đuổi theo Tiêu Dương, mình có thể tận mắt chứng kiến cảnh các chư thần tàn sát lẫn nhau.
- Dương Trạch vô dụng hơn những gì tôi nghĩ.
Xích Lượng Thiên thở dài.
Bóng dáng Linh Cưu tiên sinh từ trên người tiên hạc bay xuống, tiên hạc hóa thành một đạo thần quang rồi biến mất.
- Ngươi cho rằng tất cả những gì Ma Môn làm có thể lừa dối được mọi người sao?
Thần phiến xuất hiện trong tay Linh Cưu tiên sinh, ông lắc đầu cười lạnh.
- Chư thần đã biết tất cả âm mưu của Ma Môn rồi! Giờ chắc đang vây đánh hơn năm mươi người của Ma Môn ngươi trong Tuyết Thần cung!
Xích Lượng Thiên híp mắt, một lúc sau nở nụ cười thản nhiên.
- Thế thì sao? Vào Tuyết Thần cung, chắc chắn là sẽ bị Xích Lượng Thiên tôi đánh hạ rồi!
- Xích Lượng Thiên? Một lão quái vật Ma Môn đoạt thể hoàn hồn mà thôi!
Linh Cưu tiên sinh nhìn với ánh mắt khinh thường.
- Sao? Từng đường đường là Minh Đồng Thiên Ma đệ nhất cường giả Ma Vực, giờ ngay cả tên mình cũng không dám nhận à? Chẳng lẽ bị Ma Huyền Thần Quy đánh sợ rồi? Lời vừa dứt, sắc mặt Xích Lượng Thiên đột nhiên biến đổi!
Ánh mắt chứa đầy sát khí nhìn Linh Cưu tiên sinh.
- Xem ra... ông biết không ít nhỉ.
Ngừng một chút, Xích Lượng Thiên đột nhiên cười lớn, trong mắt tràn ra sát khí.
- Ma Huyền Thần Quy? Nếu không phải đúng lúc bổn Thiên Ma trùng hợp đi qua đại trận phong ấn, sức mạnh suy yếu, chỉ dựa vào lão rùa đen đó có thể làm gì được ta chứ? Có điều—Ta cũng phải cảm ơn nó. Nếu không có nó, ta không thể nào vượt qua bao nhiêu năm tháng, cuối cùng có được cơ thể tốt này! Lại còn nắm Tam Xích Thần Minh Điện trong tay! Hahal
- Rốt cuộc ngươi cũng thừa nhận rồi à?
Ánh mắt Linh Cưu tiên sinh lạnh lẽo.
- Thì sao?
Trong tay Xích Lượng Thiên xuất hiện một cây trọng xích, chỉ về phía Linh Cưu tiên sinh.
- Nếu chư thần đã biết sự tồn tại của Ma Môn ta, trò chơi này có chơi tiếp cũng chẳng có gì thú vị. Tiếp theo Ma Môn ta sẽ bắt đầu thống nhất Thần Linh địa!