Chương 1219: Cậu còn có một vương bài
Chương 1219: Cậu còn có một vương bàiChương 1219: Cậu còn có một vương bài
Mây đen càng lúc càng dày đặc trước cung điện Tuyết Thần khiến người ta hít thở khó khăn lúc này đang bao trùm bên trên Huyết Thi Táng Thần đại trận
Trời đất tràn ngập mùi máu tanh nồng nặc.
Trong Huyết Thi Táng Thần đại trận, một bước nhuộm dấu máu, ba bước giãm một thi thể, chiến trường vô cùng thảm khốc.
Tiếng vó ngựa lẫn trong tiếng thần binh va chạm, tiến vào Huyết Thi Táng Thần đại trận trong tiếng kêu thảm thiết của Thần Ma.
Khuôn mặt từng thủ vệ Mạch Tuyết Thân không chút sợ hại tiến vê phía trước, vẻ mặt kiên quyết không coi sinh tử ra gì từ trong cung điện Tuyết Thần lao ra. Trong tay họ cầm một lá cờ màu đỏ chói!
- Tuyết Thần, tráng tail
Một tiếng hét vang vọng trời đất, thủ vệ Tuyết Thần nhảy xuống khỏi tuyết mã, hai đầu gối quỳ mạnh xuống mặt đất, lập tức cắm cờ xuống. Một tiếng âm vang lên, máu tươi chảy vào trận kỳ, nhuộm đỏ thêm vết máu trên mặt đất.
Dùng tính mạng để gia cố Huyết Thi Táng Thần đại trận!
Hai người Tiêu Dương và Đường Hạo đã kiềm chế phần lớn sức mạnh nòng cốt của Ma Môn, gánh vác áp lực cho thế lực chư thần, nhưng xét về tổng thể, vẫn đang ở thế yếu!
Ổn định, đối với thế lực chư thần mà nói, là cục diện tốt nhất!
Thế cục không cho phép Tuyết Phi Sương quá đắm chìm trong bi thương. Trước mặt bà là một cường giả Kim Tiên thực lực không hề thua kém bà đang phát động công kích cường đại.
Khi hơn trăm hộ vệ Tuyết Thần lựa chọn hy sinh tính mạng để gia cố Huyết Thi Táng Thần đại trận, cục diện đã dần được ổn định.
Hai mắt Tuyết Phi Sương long lanh lệ.
Với sức của hai người mà có thể kiêm chế được một cỗ sức mạnh cường hãn như vậy cũng đủ để kiêu ngạo rồi!
Cả Huyết Thi Táng Thần đại trận đang lung lay lại ổn định lại một lần nữa, nhưng đây là cái giá của hơn trăm tính mạng hộ vệ Tuyết Thần.
Không cần thắng lợi.
- Các huynh đệ tỷ muội Mạch Tuyết Thần, ta hãnh diện vì mọi người!
Khí tức bi tráng ngập tràn khắp Huyết Thi Táng Thần đại trận. Những chư thần nhìn thấy cảnh này, chiến ý trong lòng lập tức dâng cao hơn, điên cuồng gào thét, đối kháng tà ma.
Đương nhiên, cũng không đến mức gặp phải nguy cơ vỡ trận như lúc vừa bắt đầu.
- Nếu thực lực của Ma Môn chỉ có như vậy, vậy thì truyền thừa Tuyết Thân hôm nay có hy vọng thành công rồi!
Cả Huyết Thi Táng Thần đại trận, khu vực thoải mái nhất của thế lực chư thần đó là phạm vi vài trăm mét nơi tổ hợp Tiêu Đường đánh đến. Nhưng tuy tổ hợp Tiêu Đường đánh đâu thắng đó, có thể giảm nhẹ áp lực thế lực chư thân đang đối mặt, nhưng muốn thực sự xoay chuyển được chiến cục cực kỳ khó khăn. Vì lúc này, thế lực Ma Môn đã nhanh chóng điều động hơn hai mươi cường giả Kim Tiên, thực lực của những người này không hề kém Chư Cát Ngọc Đường và Lôi Bình, đang phát động công kích cực đại về phía tổ hợp Tiêu Đường!
Trong lòng không ít chư thần đều nảy ra suy nghĩ này.
Lúc này Tiêu Dương và Đường Hạo đang bị hơn hai mươi Kim Tiên bao vây tấn công, không rơi vào thế hạ phong, nhưng cũng chẳng chiếm thế thượng phong.
Mùi máu tanh tràn ngập đất trời.
Tuyết Kiều lo lắng, cô hận không thể lập tức tiếp nhận hết truyền thừa Tuyết Thần này.
Đôi mắt Tuyết Kiều vẫn nhìn chằm chằm chiến cục xung quanh, không ngừng cầu nguyện.
Một cơn gió nhẹ nhẹ nhàng thổi qua.
Nhưng Huyết Thi Táng Thần đại trận đã kiềm chế được một phần, tổ hợp Tiêu Đường kiêm chế được một phần, cho nên mới tạo ra thế cục giằng co hiện tại!
VùI!!
Luận về thế lực thật sự, sức mạnh của Ma Môn ở đây chắc chắn gấp hơn ba lần chư thần!
Là gió!
Đám mây đen trên đỉnh đầu như bị một sức mạnh vô hình xé rách, bất ngờ bị khuấy trộn.
Lúc này, gần như tất cả mọi người trong Huyết Thi Táng Thần đại trận đều cảm thấy có biến cố kỳ lạ.
Sức mạnh vô hình của Thượng Thiên Tứ Thần đang từ từ dung nhập vào tim Tuyết Kiều.
Đối với Xích Không Thần mà nói, đây là một tiếng sấm nổ vang!
Đồng tử mở to, vô cùng chấn động, sắc mặt lập tức biến đổi, hít sâu một hơi lạnh, vẻ mặt tràn đầy cố ky.
- Hắn... hắn cũng đến sao?
- Giờ mới chỉ dung nhập được một nửa.
Khí tức trời đất đột nhiên yên tĩnh.
Tuy cục diện đã dần ổn định, nhưng trong lòng Xích Không Thần vẫn cảm thấy có một áp lực vô hình tràn ngập trong tim—Xích Không Thần bất giác ngước mắt nhìn đám mây đen trên bầu trời, hai hàng lông mày khẽ nhíu lại.
Bên cạnh Tuyết Kiều, Xích Không Thần mặc đồ đen ánh mắt lạnh lùng quan sát xung quanh, để phòng đột biến.
Sức mạnh của lốc!
Mây đen bị khuấy trộn giống như thiên quân vạn mã phóng nhanh, thỉnh thoảng lại huyễn hóa thành đủ các hình dạng, uy áp mênh mông như Thần Sơn lờ mờ tràn ra.
Tràn ngập khắp trời đất.
Tiêu Dương cũng cảm nhận được áp lực cường đại này, trong lòng không khỏi chấn động, ánh mắt nhanh chóng liếc nhìn Đường Hạo.
- Ma Môn còn có một cường giả đang ẩn nấp!
Hơn nữa, khí tức của cường giả này cường đại đến mức người ta phải rùng mình.
Ngay cả Tiêu Dương và Đường Hạo cũng cảm nhận được sự áp bức mãnh liệt.
Vẻ mặt trở nên trịnh trọng. Âm!!
- Vũ Thần, chúng ta cũng nên phân thắng bại rồi!
Phong Thần, tốc độ vô song!
Giờ hy vọng duy nhất để bảo toàn cho Đại điển truyền thừa Tuyết Thần là đưa Tuyết Kiều trốn đi. Thậm chí, Linh Cưu tiên sinh cũng biết kỳ vọng Tiêu Dương có thể thành công thoát khỏi truy đuổi của Phong Thần rất mong manh.
Phong Thân ra tay, những người bên dưới không ai có thể ngăn cản, kể cả Tiêu Dương.
Linh Cưu tiên sinh biết rất rõ Phong Thân thượng cổ xuất hiện nghĩa là gì. Thực lực của Phong Thần thượng cổ, dù chỉ là một Linh Thân chắc chắn cũng hơn Linh Thần của mình! Đúng như Xích Lượng Thiên nói, đối với người từng là bạn cũ kia, Linh Cưu tiên sinh hiểu rất rõ.
Âm thanh vang vọng khắp trời đất, ong ong đập vào tai không ít người.
- Cuối cùng Phong Thần cũng ra tay rồi.
Xích Lượng Thiên cười to, nhìn Linh Cưu tiên sinh.
- Đó là thực lực của Phong Thần thượng cổ bạn cũ của ông, có lẽ ông hiểu rõ hơn ta nhỉ.
Cơ thể Linh Cưu tiên sinh vội vàng lao về phía Huyết Thi Táng Thần đại trận. Nhưng Xích Lượng Thiên đã chuẩn bị trước, phóng ra Thần Hài Chi Quang, cơ thể còn nhanh hơn, chặn lại giữa đường, cản trở đường đi của Linh Cưu tiên sinh.
- Vũ Thần, ông chẳng có đạo nghĩa gì cả, chúng ta vẫn chưa phân thắng bại cơ mà.
Xích Lượng Thiên cười tà mị.
Linh Cưu tiên sinh không giấu được sự lo lắng, ánh mắt tức tối nhìn chằm chằm Xích Lượng Thiên. Đột nhiên quát lớn.
- Tiêu Dương! Lập tức dẫn Tuyết Kiều đi đi!
ĐIỊIH
- Phong.
Linh Cưu tiên sinh vừa dứt lời, vẻ mặt đột nhiên biến đổi, ánh mắt nhìn về phía xa, mặt biến sắc.
- Nhưng ngươi đừng mơ tưởng có được.
- Vũ Thần, ông càng cường đại, chứng tỏ Truyền Thừa Chi Tâm của ông càng mạnh.
Nhưng lúc này Xích Lượng Thiên đang cười to.
Giữa bầu trời, hai Thần Hài đấu với nhau vẫn chưa phân thắng bại!
Lúc này Xích Lượng Thiên cười, hai mắt trợn to, đồng tử chứa khí tức kỳ dị vô cùng tà ác bắn ra khắp đất trời.
- Ông vẫn gọi ta là Minh Đồng, vậy thì, hãy lĩnh giáo Tà Thần Tử Đồng của Minh Đồng Thiên Ma điI
Đòn tấn công cường đại quỷ dị như thủy triều ập đến, Linh Cưu tiên sinh không thể không toàn lực ứng chiến với Xích Lượng Thiên.
Trong Huyết Thi Táng Thần đại trận, giọng của Linh Cưu tiên sinh truyền vào tai Tiêu Dương, khiến Tiêu Dương chấn động!
Hắn chưa từng thấy Linh Cưu tiên sinh sốt ruột đến như vậy! Lần này e là đại họa đã ập xuống đầu thật rồi!
Nhưng chưa đợi Tiêu Dương kịp phản ứng, trời đất đã nổi trận cuồng phong.
Trời đất lập tức biến sắc, lập tức trở thành thiên hạ của gió.
Cuồng phong rống giận, kinh động đất trời.
Tất cả mọi người đều cảm nhận được cơn lốc mang tính hủy diệt đó, linh hồn run rẩy.
Nhưng những cường giả Ma Môn lúc này đều nở nụ cười điên cuồng.
- Là Phong Thần!
- Phong Thần đại nhân giá lâm!
Huyết dịch hưng phấn đến cực điểm!
Thời khắc khiến người ta phấn chấn.
Một tiếng ầm vang lên, Huyết Thi Táng Thần đại trận sừng sững đứng vững không ngã lúc này đã bị cơn lốc tàn phá thành từng mảnh nhỏ.
Không có Huyết Thi Táng Thần đại trận, thế lực chư thân căn bản không thể chống cự được Ma Môn!
Huống hồ, bây giờ còn có thêm một Phong thần cường đại thần bí.
- Tiêu Dương! Nhanh!
Giọng nói của Xích Không Thần cũng vang lên.
Không thể do dự nữa!
ÂmII
Trước mắt Tiêu Dương xuất hiện một thông đạo. Bên tai truyền đến giọng nói của Đường Hạo.
- Đi đi Tiêu huynh, ở đây cứ giao cho tôi là được!
Giọng Đường Hạo vang lên.
- Bọn chúng không làm được gì tôi đâu.
Trong lòng Tiêu Dương chấn động.
Hai người liên thủ mới khó khăn lắm cân bằng được thế cục với hơn hai mươi Kim Tiên. Một khi mình rời đi, có thể tưởng tượng được Đường Hạo sẽ lập tức rơi vào khổ chiến.
Nhưng nguy hiểm của Tuyết Kiều đã xuất hiện.
Trọng điểm hôm nay là truyền thừa Tuyết Thân. Một khi truyền thừa bị phá hoại, thì tất cả những hy sinh đều uổng phí!
- Bảo trọng!
Tiêu Dương nghiến chặt răng, ngự kiếm lao nhanh đi, trong nháy mắt đã đến bên cạnh Tuyết Kiều.
Ngay lập tức Huyết Thi Táng Thần đại trận bị nhổ tận gốc, hoàn toàn vỡ nát.
Xoet xoẹt xoẹt
Một cơn lốc điên cuồng xâm lấn bốn phương tám hướng, lấy Tuyết Kiều làm trung tâm!
Ánh mắt Tiêu Dương lạnh lùng, Thiên Hoàng thần kiếm đột nhiên phóng ra kiếm mang màu ngọc, lập tức biến thành thanh liên bằng kiếm, ngăn cản cơn lốc đang lao đến. Lúc này Xích Không Thần cũng ra tay, tay câm trường côn, quét ngang qua, cơn lốc kia ngay lập tức vỡ nát. - Tiêu Dương. ĐII
Xích Không Thần hét lên, hai mắt nhìn chằm chằm Tiêu Dương.
- Nếu cậu và Tuyết Kiều còn ở lại, tất cả những người ở đây đều không sống nổi đâu! Cậu đi, có thể sẽ đưa phần lớn thế lực Ma Môn rời đi. Tiêu Dương, dựa cả vào cậu rồi!
Xích Không Thần chậm rãi nói.
- Đừng quên cậu còn có một vương bài.
Một vương bài!
Đồng tử Tiêu Dương trấn tĩnh.
Lúc quay về bên cạnh Tuyết Kiêu, Tiêu Dương đã hạ quyết tâm. Cho dù có phải dùng bảy giọt Kiếm Lực sư phụ để lại cho mình có thể sẽ tạo ra biến cố khó có thể dự đoán. Nhưng đến lúc sinh tử rồi, mình chẳng thể nghĩ nhiều được nữa!
Nhưng câu nói của Xích Không Thần đã nhắc nhở Tiêu Dương!
Còn có một vương bài!
Đầu nguồn Vạn Kiếm Linh Hà.
Hôm nay, trùng hợp, chính là...
Bảy bảy bốn chín ngày trên trời giáng xuống!
Thất thất chi tế, Kim Kiếm tỉnh lại!
Kim kiếm!
Tiêu Dương nhanh chóng nghiêm mặt gật đầu, một tay ôm lấy Tuyết Kiều, bóng dáng như gió, dường như chỉ lưu lại một cái đạp chân rồi phóng đi như tia chớp.
- Ngăn hắn lại!
Trên bầu trời vang lên tiếng hét uy nghiêm, gần như đồng thời, giữa trời đất hình thành nên một cỗ cuồng phong cường đại, cơn gió như mũi tên, đột nhiên bắn về phía Tiêu Dương.
VùIII
Giữa không trung, một trường côn xuất hiện, lăng không chặn lại, còn hung hăng đánh mạnh lên cơn gió nọ.