Chương 1367: Tiểu Ngũ đoạt xá
Chương 1367: Tiểu Ngũ đoạt xáChương 1367: Tiểu Ngũ đoạt xá
Tiên nhân tâng bốn.
Sắc mặt Tiêu Dương cũng thay đổi, trâm xuống vài phần. Cường giả cấp độ này tuyệt đối hắn không thể ứng phó được. Quan trọng là, nếu hắn bị phát hiện, thân phận Tiểu Cửu sẽ bại lộ ngay.
Tiêu Dương nháy mắt với tiểu thân long, hai người lặng yên tiến vào gian phòng bên trong. Lúc này, cửa phòng liên được đẩy ra. Một người đàn ông trung niên thân hình thon dài lạnh lùng bước vào, ánh mắt như điện đảo qua căn phòng, sau đó nhìn Tiểu Cửu:
- Tịch Hành, tại sao lại bày nhiêu cấm cố trong phòng như vậy?
- Bẩm sư thúc.
Tiểu Cửu lập tức cung kính nói:
- Gần đây Tịch Hành vừa mới đột phá cấp bậc tiên nhân, cảm ngộ trong lòng rất nhiều, muốn chậm rãi tiêu hóa, cho nên không muốn bị quấy rầy. Xin sư thúc thông cảm.
- Ừm, khó có được lúc ngươi chăm chỉ như vậy.
Ánh mắt Công Tôn Minh Sách rơi xuống đống hoa quả trên bàn, còn có một quả đang gặm dở, nói:
- Tịch Hành, có người đến phòng của ngươi sao?
Công Tôn Minh Sách mỉm cười gật đầu:
Công Tôn Minh Sách quay sang nhìn Tiểu Cửu:
Tiểu Cửu trịnh trọng gật đầu:
Công Tôn Minh Sách gầm lấy quả đã bị gặm phân nửa, nhìn chăm chú một chút liền ngẩng đầu thật mạnh, liếc vào sâu bên trong:
Công Tôn Minh Sách gật đầu:
Tiểu Cửu giật mình nhưng ngoài mặt vẫn bình thường:
- Đa tạ sư thúc dạy bảo, Tịch Hành nhất định sẽ khắc ghi những lời của người.
- Tịch Hành, tuổi của ngươi còn nhỏ đã đột phá đến cảnh giới tiên nhân, tiền đồ vô hạn lượng. Nhưng tuyệt đối không thể đắc ý mà đi sai đường. Nếu không, cho dù ngươi có thiên phú tốt, cả đời của ngươi cũng chỉ bình thường mà thôi.
- Cái này...
Thanh âm vang vọng như sấm.
- Ta đến là để thông báo cho ngươi một chút, ngày mai khi Kiếm tông khai tông, ngươi... Cái gì?
- Sư thúc.
- Sư thúc chê cười, đây là đệ tử ăn ạ.
- Là ai?
- Tịch Hành, ta đã nói ta không hy vọng ngươi đi sai đường.
Một tiên nhân tâng bốn muốn tìm người trong phòng, muốn ẩn núp cũng không dễ dàng gì.
- Sư thúc, thật sự không có.
Tiểu Cửu ở phía sau không tự chủ được mà cảm thấy lo lắng. Không một bóng người.
Tiểu Cửu vừa định lên tiếng, đã bị tay phải của Công Tôn Minh Sách chặn lại. Ánh mắt Công Tôn Minh Sách lạnh lùng nhìn chằm chằm vào căn phòng, chậm rãi bước đến.
Tiểu thần long phóng ra.
Trên đỉnh đầu, một thân hình như quả bóng ầm ầm lao xuống.
Công Tôn Minh Sách nhướng mày, ngẩng đầu lên.
Bởi vì căn phòng đó rất khó giấu người. Tiêu Dương và tiểu thân long ở chung, xác suất bị phát hiện là rất cao.
- Hừ.
Công Tôn Minh Sách vung tay, tốc độ đột nhiên nhanh hơn, như tên bắn lao vào bên trong.
Ánh mắt như điện đảo qua.
Tiểu Cửu đi theo phía sau Công Tôn Minh Sách, từng bước một đi tới.
Tiểu Cửu cười khổ lắc đầu:
- Bên trong rốt cuộc là ai?
Công Tôn Minh Sách chậm rãi bước lên, nhẹ giọng nói:
Rầm rầm rầm.
Đồng thời, trong phòng rơi xuống vô số hòn đá, phân bố tại những phương vị khác nhau, giống như có một bàn tay vô hình điều khiển. Sơn Hải trận trong nháy mắt thành hình. Công Tôn Minh Sách chỉ cảm thấy hình ảnh trước mặt đột nhiên mất đi.
Một con sóng điên cuồng đánh tới.
Bịch bịch bịch.
Sóng lớn oanh tạc.
Công Tôn Minh Sách nhanh chóng lui vê phía sau trăm thước, nhưng vẫn không né tránh được công kích của con sóng này.
Đây là mê trận huyễn cảnh.
Công Tôn Minh Sách trong nháy mắt liền hiểu ra.
Ánh mắt hiện lên hàn quang, đột nhiên đánh một quyền vào sóng triều. Sóng triều lập tức nát bấy.
Tiểu Ngũ tiền bối cảm nhận được, thân hình của Công Tôn Minh Sách hoàn toàn phù hợp với ông.
Hai vị tiền bối Tiểu Ngũ, Tiểu Thất vẫn luôn tìm kiếm đối tượng phù hợp để đoạt xá. Tối nay rốt cuộc cũng đã tìm được một người.
Sau khi hỏi thăm, Tiêu Dương đã có một tin tức đáng kinh hỉ.
Một khắc Công Tôn Minh Sách xuất hiện, Tiểu Ngũ tiền bối bên trong mi tâm đột nhiên kinh hô lên.
Ánh mắt Tiêu Dương không che giấu được sự chờ mong.
Bởi vì Tiểu Ngũ tiền bối.
Công Tôn Minh Sách là tiên nhân tâng bốn.
Với thực lực của Tiêu Dương thì rất khó đối kháng, nhưng tiểu thần long là tiên nhân tâng ba, đủ để dây dưa với Công Tôn Minh Sách. Graol
Tiểu thần long vọt đến. Thân hình mập mạp của nó chính là vũ khí, giống như một ngọn núi di động, hung hăng đánh về phía trước.
Một quyền oanh kích trúng người Công Tôn Minh Sách.
Công Tôn Minh Sách bị hãm trong Sơn Hải trận, đã vạn phần cảnh giác. Khi tiểu thân long đến gần, Công Tôn Minh Sách liền bật linh khí hộ thể, ngăn cản một kích của tiểu thân long, đồng thời chém ra một quyền, tiến hành quần đấu với tiểu thần long.
Tiêu Dương ẩn núp bên trong Sơn Hải trận, thân sắc ngưng trọng vô cùng.
Hắn đang chờ đợi một thời khắc.
Tùy tiện công kích lúc này cũng không phải bởi vì Công Tôn Minh Sách dồn hắn đến tuyệt cảnh. Mặc dù không gian né tránh trong phòng không nhiều, với năng lực của Tiêu Dương, muốn tránh thoát sự lùng bắt của Công Tôn Minh Sách không khó. Mà tiểu thần long có thể tùy thời thu vào trong chén bể nhận chủ, nhưng Tiêu Dương không làm như vậy.
Công Tôn Minh Sách tạm thời bị nhốt trong Sơn Hải trận. Nếu tiểu thần long không nhanh chóng công kích, ông ta rất nhanh sẽ phá vỡ trận thế này.
Thanh âm Tiêu Dương vang vọng.
- Bé mập, lên.
- Xem ra bản lãnh của dư nghiệt Kiếm tông không nhỏ, ngay cả Tịch Hành cũng bị các người mua chuộc.
Gương mặt Công Tôn Minh Sách lạnh như băng:
- Chỉ là mê trận mà cũng muốn đối phó Công Tôn Minh Sách ta?
Đoạt xá Công Tôn Minh Sách.
Trong đầu Tiêu Dương lập tức toát ra một ý niệm điên cuồng.
Kết quả, liền có tiểu thần long và Sơn Hải trận.
Tuyệt đối không kinh động người bên ngoài.
- Ngũ tiền bối, tạm thời để tiểu thần long và Công Tôn Minh Sách tranh đấu một phen, tiêu hao công lực của Công Tôn Minh Sách, sau đó tiến hành đoạt xá.
Tiêu Dương truyền âm. Ngay cả Tiểu Ngũ cũng không kêm chế được sự chờ mong.
Ấm! Âm! Âm
Bên trong Sơn Hải trận, hai đại cường giả quần nhau khiến cho sơn băng địa liệt, đất núi rung chuyển, sóng biển bốc lên.
Công Tôn Minh Sách càng đánh càng nóng ruột, mày cau lại. Trước mắt chỉ là một tên mập khoảng chừng mười tuổi, nhưng đã là tiên nhân tâng ba. Điều khiến cho Công Tôn Minh Sách không thể tránh được chính là năng lực phòng ngự của nó. Da của nó quá dày, mặc cho ông công kích như thế nào cũng không thoát khỏi sự dây dưa của nó.
- Yêu nghiệt, chịu chết đi.
Bỗng nhiên thân ảnh của Công Tôn Minh Sách lui về phía sau, vẽ thành một đạo hình cung, như mũi nhọn bắn ra.
Hào quang thần thương lóe sáng cả Sơn Hải trận, khiến cho đại trận chấn động vài phần. Tiêu Dương vội vàng gia cố lại đại trận.
- Mẹ nó, lại phải động đao thương rồi.
Ánh mắt hèn mọn của tiểu thần long nhìn thoáng qua, xoay người nói:
- Ta không chơi nữa.
- Hừ.
Thương ảnh ác liệt như điện, trong phút chốc không trung xẹt qua rất nhiều bóng dáng, đâm vào phía sau tiểu thần long.
Thương ý đầy trời.
Thương cùng kiếm, đặc điểm của hai loại binh khí này có không ít điểm chung, ẩn chứa khí phách ác liệt vô cùng.
- Có lẽ đây chính là nguyên nhân mà tam vị tiên bối đều thích hợp với người của Thương tông?
Trong đầu Tiêu Dương không tự chủ được mà xuất hiện một ý niệm. Hắn có cần đi một vòng Thương tông, xem còn có người nào thích hợp với Tiểu Thất tiền bối hay không.
Tiêu Dương im lặng.
Tiểu Cửu đã đoạt xá thành công.
Tiểu Ngũ đang cố gắng.
Còn Tiểu Thất là người khó lựa chọn đối tượng cho mình nhất. Bởi vì Tiểu Thất là dùng trận nhập đạo, đem trận pháp dung nhập vào kiếm ý, hỗ trợ lẫn nhau. Mà người trong thiên hạ dùng trận nhập đạo là rất ít. Đương nhiên, những người còn lại không phải là không được, nhưng lại không phải hoàn toàn thích hợp nhất. Cưỡng ép đoạt xá, sau này rất khó leo lên cao.
Tiêu Dương hiển nhiên hy vọng ba vị tiên bối đều có được tin tức tốt.
Bọn họ ở trong hàn động đau khổ chống đỡ trăm năm, hẳn phải nên có kết quả tốt.
Đối với Tiêu Dương mà nói, lại càng thêm xem đó là trách nhiệm của mình.
Thương ảnh của Công Tôn Minh Sách hoàn toàn không đâm trúng được tiểu thần long.
Mặc dù cơ thể của tiểu thần long mập mạp nhưng không nặng nề, trực tiếp vặn vẹo không gian, dịch chuyển sang một bên.
Vù vù vù.
Công kích của Công Tôn Minh Sách cứ theo sát không dời.
Từng ngọn núi xuất hiện ngăn cản công kích của Công Tôn Minh Sách.
- Đa tạ ba ba.
Tiểu thần long bật cười. Nhưng khi mới cười được một nửa, nhìn thấy Công Tôn Minh Sách mặt đen huy thương lao đến, không khỏi kinh hô một tiếng, ôm cái mông to bay ra ngoài:
- Ba ba cứu mạng.
Thân ảnh tiểu thần long bay nhanh về phía một ngọn núi.
Ánh mắt Công Tôn Minh Sách lạnh lùng ẩn chứa quang mang, trường thương trực chỉ đằng sau tiểu thần long.
Thần thương đâm trúng phía sau tiểu thần long. Tiểu thân long thuận thế lui về phía sau, lớn tiếng kêu thảm, cơ thể đâm thẳng vào ngọn núi.
Cả ngọn núi bị bắn nhanh ra ngoài.
Một khắc này, Công Tôn Minh Sách đột nhiên cảm giác được nguy cơ.
Hòn đá như có một sức mạnh vô hình lao nhanh đến.
Hám Đạo Thuật.
Nhất niệm hám hồn. Tích thủy xuyên thạch.
Băng thiên diệt hồn.
Âm! Ầm! Âm.
Liên tiếp ba đạo công kích Hám Đạo Thuật trực tiếp đánh thẳng về phía Công Tôn Minh Sách.
Một luồng sức mạnh như mũi nhọn chui thẳng vào đầu Công Tôn Minh Sách.
Tinh thần Công Tôn Minh Sách chấn động. Mặc dù công kích này không thể rung chuyển căn cơ của ông, nhưng lại khiến ông như phát mộng, giống như người bình thường bị nện một quyền vào đầu muốn ngất. Công Tôn Minh Sách theo tiềm thức mà lui về sau, không để cho đối phương có cơ hội đánh lén.
Nhưng lúc này, người ra tay không phải tiểu thần long, cũng không phải Tiêu Dương.
Một viên Tỏa thân tâm.
Đến từ Tiểu Ngũ tiền bối.
Tiên thần tâm sáng ngời, trực tiếp hóa thành một đạo quang mang chui thẳng vào đầu Công Tôn Minh Sách.
Đoạt xá bắt đầu.