Chương 1451: Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt
Chương 1451: Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệtChương 1451: Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt
Thần sứ trở về.
Tất cả đều không khỏi chấn động. Rất nhiều năm trôi qua, trong lòng rất nhiều môn phái giới tu hành, Thần sứ là danh từ thay mặt cho trật tự. Hôm nay, bọn họ lại trở thành kẻ địch của sự trật tự.
Một khắc đám thần sứ mặc áo lam đánh xuống trọng xích trong tay, khí tức phô thiên cái địa liên tràn đến. Có những người hai chân không trụ nổi, run rẩy quỳ xuống đất.
Khí thế bức người kinh khủng.
Ở giữa đám thần sứ, Tiêu Dương cũng nhìn thấy hai thân ảnh quen thuộc.
Cửu Miểu thần sứ và Kim Mi thần sứ.
Đi cùng với hai người này còn gần hai mươi thần sứ nữa.
Mỗi người đều là cường giả đến từ Ma Môn.
Thần sứ trở về, đồng nghĩa với việc Ma Môn chính thức tấn công giới tu hành địa cầu.
Chính là giờ phút này.
Khi các thần sứ rơi xuống, đệ tử Ma Môn đều quỳ xuống, thần sắc kích động hô to lên.
Chính là hôm nay.
Bi ai, tuyệt vọng lan tràn trong lòng rất nhiều môn phái.
- Phạt ma minh?
Cả người tràn ngập khí tức kinh khủng, cơ hồ chỉ đối mặt thôi cũng khiến kẻ khác phải sinh ra cảm giác tuyệt vọng.
Không ít đệ tử Ma Môn hận không thể cười lớn, ánh mắt đỏ bừng tràn đây phấn chấn.
- Cung nghênh thần sứ đại nhân.
Đây căn bản là một lực lượng không thể ngăn cản.
Thời gian vừa qua, Ma Môn liên tục bị đẩy lui. Trận đánh trên ngọn núi vô danh đã khiến Thần Tiên Môn bị diệt vong, không ít đệ tử Ma Môn bị nghẹn khuất, không chỗ phát tiết. Bọn họ cũng nghe được một thông báo, hết thảy phải chờ thần sứ trở về. Khi đó sẽ là lúc Ma Môn xưng bá. 98S
- Ba chữ này quả thật quá buồn cười.
Trong lòng bọn họ hiểu rõ một điều.
Kim Mi thân sứ quan sát mọi người, đột nhiên ông ta mở to mắt:
Rất nhiều thần sứ dường như không nghĩ đến sau khi đến Thái Sơn lại là cục diện như vậy. Đại đa số người mặt không chút biểu hiện, chỉ có một số người có chút kinh ngạc mà thôi. Lúc này, Gia Cát Hành Ý đơn giản nói qua cuộc chiến trên đỉnh Thái Sơn ngày hôm nay.
Kim Mi thần sứ cười khẩy, ánh mắt liếc qua mọi người phía trước. Khi tầm mắt liếc qua người nào, người đó không tự chủ được mà cúi đầu, không dám đối mặt với Kim Mi thần sứ. Haha... Kim Mi thân sứ cười khinh miệt, cánh tay vung lên. Lá cờ có ghi ba chữ "Phạt ma minh" đang cắm trên mặt đất bị chấn nát bấy.
- Ông có thể đến, tại sao tôi lại không thể trở về?
Điều này đối với Kim Mi thân sứ mà nói quả thật khó tin. - Ngươi đã thoát ra rồi sao?
Trước mắt ông ta chính là Tiêu Dương.
- Hôm nay ta phán ngươi án tử.
- Tại sao lại là ngươi?
- Cẩn thận trọng xích của ông ta, có chứa Diệt Tiên phấn.
Trọng xích trong tay Kim Mi thần sứ vung lên cao, phóng ra năng lượng hủy diệt, đồng thời thẩm thấu khí tức ăn mòn.
- Cử đầu tam xích hữu thần minh.
Khi đó, ông ta đã tận mắt nhìn thấy Tiêu Dương bước lâm vào cánh cửa Thần Linh Môn, tại sao hắn lại có thể trở lại địa cầu?
Kim Mi thần sứ trầm xuống:
- Phạm nhân mà Tam Xích Thần Minh Điện ta giam giữ, lại còn có người có dũng khí tự tiện phóng thích. Thánh Long Vương!
Ánh mắt ác liệt của Kim Mi thần sứ tập trung vào người Thánh Long Vương.
Bọn họ có thể qua lại giữa địa cầu và Thần Linh cảnh địa là có nguyên nhân đặc biệt, nhưng phải tùy thuộc vào thời gian chỉ định. Lần này đến đây có tổng cộng mười chín thần sứ. Đây là nhờ Ma thiếu Xích Lượng Thiên và Chí tôn Thần vương liên thủ làm phép. Nói cách khác, bọn họ phải bỏ ra một cái giá khá lớn mới giúp cho thần sứ trở về sớm hơn.
Bạch Phát Ma Tôn.
Lúc này, Kim Mi thần sứ cảm giác giống như có một ánh mắt như đao cắt nhìn mình, lập tức nhìn kỹ lại.
Tiêu Dương lạnh lùng nhìn Kim Mi thần sứ.
Một khắc này, trước người Thánh Long Vương xuất hiện một cánh hoa thật lớn, ngăn cản công kích của Kim Mi thần sứ.
Kim Mi thân sứ bị đẩy lui một khoảng cách.
Kim Mi thân sứ phẫn nộ nhìn Hoa Mãn Lâu:
- Ngươi dám xen vào việc của người khác?
Hoa Mãn Lâu là người đã bức lui Kim Mi thần sứ, cũng chẳng tỏ thái độ gì, chỉ liếc mắt nhìn ông ta, không thèm lên tiếng, tùy thời có thể đánh một trận.
Lúc này, trong lòng đám người Tiêu Dương cũng không cảm thấy thoải mái. Mặc dù Hoa Mãn Lâu đã đẩy lui được Kim Mi thần sứ, nhưng trong mười chín thần sứ trước mắt, địa vị và thực lực của Kim Mi thần sứ khá thấp. Nhưng cho dù vậy, cảnh giới của Kim Mi thần sứ là kim tiên tiên kỳ.
Đây là sức mạnh đến từ Thần Minh.
Sự khủng bố khiến người ta phải kinh hãi.
Và đó cũng chính là một trong những nguyên nhân Tiêu Dương muốn ngăn cản phong ấn thông đạo bị mở ra.
- Cho dù lão phu chỉ còn chút hơi tàn cũng không tôn thờ tà ma.
Một thanh âm già nua vang lên:
- Sĩ có thể sát nhưng không thể nhục. Nói xong, sắc mặt rất nhiêu đệ tử môn phái liền thay đổi, ánh mắt biến ảo.
- Hôm nay, thừa dịp các môn phái tập trung ở đây, ta xin tuyên bố với các người, bắt đầu từ hôm nay, giới tu hành Viêm Hoàng phải tôn thờ Tam Xích Giáo. Tất cả phải đồng ý gia nhập vào Tam Xích Giáo. Có như vậy, ta sẽ cam đoan truyền thừa tông phái của các người có thể tiếp tục.
Cửu Miểu thần sứ khinh thường cười lạnh, ánh mắt như tia chớp đảo qua rất nhiều môn phái:
- Như vậy cũng tốt, đỡ mắc công chúng ta đi tìm. Thần lệnh đã muốn bắt ai, không có bất luận người nào có thể ngoại lệ.
- Thần sứ đại nhân, đã có một viên Thất Tinh Bổ Thiên Thạch rơi vào tay Tiêu Dương.
Lúc này, Gia Cát Hành Ý trầm giọng nói. Thực lực của ông ta so với mười chín thần sứ trước mắt có thể xếp vào hàng thượng đẳng, nhưng nói về thân phận, ông ta phải tuyệt đối tôn kính thần sứ.
- Ồ?
Cửu Miểu thần sứ nhìn Tiêu Dương, mỉm cười nói:
- Đúng là tìm mòn gót giày cũng chẳng thấy, có được chẳng tốn chút công lao.
Tiêu Dương bật cười:
- Ta dám cam đoan, cho dù ông có tốn một vạn gót giày cũng không lấy được Thiên Tuyền Bổ Thiên Thạch đâu.
- Chỉ bằng vào ngươi?
Lúc này, Cửu Miểu thần sứ hiện thân, nhìn Thánh Long Vương, Thái Cực Vương, Tiêu Dương... , lạnh nhạt nói:
- Xem ra cũng phải đến lúc liều rồi.
Bọn họ chỉ đứng một bên, nhưng cũng đủ trấn nát không gian ở đây.
Mọi người rất khó tưởng tượng còn có lực lượng nào có thể đối kháng với cường giả Ma Môn trước mắt.
Tiêu Dương đã hiểu ra được lời dặn dò của Tổ thần. Lực lượng này quả thật không thể ngăn cản. Thần sứ trở vê sớm hơn, hoàn toàn đánh vỡ thế cân bằng của giới tu hành. Thắng lợi dường như đã nghiêng về phía Ma Môn.
Khi còn ở Thần Linh cảnh địa, Ma Môn đã phát động tấn công Tuyết Thần Cung, còn điều động một trăm kim tiên linh thân. Bởi vậy có thể thấy được, ở Thần Minh, cường giả cấp độ kim tiên hoàn toàn không ít. Ở địa cầu, khẳng định không có lực lượng nào có thể so sánh với lực lượng này. Mười chín kim tiên, đủ để quét ngang bất cứ thế lực nào ở địa cầu.
Tuyệt Trân đại tiên.
- Giết.
Ánh mắt Cửu Miểu thần sứ thoáng nhìn, cánh tay nhẹ nhàng vung lên.
Một chữ thôi.
Hai người trong đám thần sứ đồng thời bước ra, trọng xích trong tay lóe lên hàn quang kinh người, trong chớp mắt bao trùm Tuyệt Trần đại tiên.
Phù.
Một kích kinh khủng.
Nếu Tuyệt Trần đại tiên đang còn trong thời kỳ đỉnh phong, chắc chắn có thể chiến một trận với bọn họ. Nhưng bây giờ ông đã bị trọng thương, căn bản không kịp phản ứng. Hai trọng xích trước sau đánh ra, nện xuống người Tuyệt Trần đại tiên.
Phụt! Phụt! Phụt
Liên tiếp ba ngụm máu tươi phun ra ngoài. Thân hình Tuyệt Trần đại tiên bị đánh tả tơi, máu tươi nhiễm đỏ phía chân trời, sinh cơ như thủy triều rút đi.
Bịch.
Thân hình nặng nề rơi xuống mặt đất, không còn nhúc nhích.
Mọi người đều chấn động.
Hoảng sợ.
Cho dù Tuyệt Trần đại tiên bị trọng thương, nhưng dù sao ông cũng là kim tiên hậu kỳ. Cảnh giới như vậy, thân sứ Ma Môn lại không chút do dự hạ lệnh giết chết. Điều này đủ để nói rõ Ma Môn máu tanh và lãnh khốc đến cỡ nào.
Từng đợt lãnh khí tràn xuống.
Một khắc Tuyệt Trần đại tiên ngã xuống, bốn phía đều yên tĩnh.
Cửu Miểu thần sứ chậm rãi giơ trọng xích trong tay lên, giọng nói lạnh nhạt:
- Trong vòng mười giây, ai chưa đưa ra lựa chọn, giết không tha.
Như sấm sét đánh xuống.
Rất nhiều đệ tử các môn phái đều thất sắc, ánh mắt không tự chủ được mà liếc về phía chưởng môn và các hộ pháp.
Có rất nhiều chưởng môn là do Tiêu Dương cứu ra từ trong tay Ma Môn. Trước lúc Ma Môn xuất hiện đều thê son thê sắt, tôn thờ Kiếm tông, ủng hộ Tiêu Dương đối kháng Ma Môn.
Nhưng lúc này, khi Ma Môn xuất ra thực lực không thể ngăn cản, ánh mắt nhiều người bắt đầu hiện lên sự do dự. Nhất là khi Cửu Miểu thân sứ hạ lệnh tất sát.
Thiên đường hay địa ngục cũng chỉ chênh nhau một đường chỉ.
- Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt.
Kim Mi thần sứ lạnh lùng lên tiếng:
- Các người đều là người thông minh, hẳn biết nên lựa chọn như thế nào.
Nửa ngày sau, rốt cuộc có một chưởng môn nhân cắn răng đứng dậy, ánh mắt áy náy nhìn Tiêu Dương:
- Xin lỗi, ta không thể để tông môn của mình bị diệt vong.
Nói xong, vị chưởng môn này vung tay lên, suất lĩnh đệ tử tông môn bước về phía Ma Môn.
Sau khi có người dẫn đầu, lập tức cục diện liền thay đổi. Mặc dù rất nhiều chưởng môn nhân trước khi rời đi đều cúi đầu xin lỗi Tiêu Dương, nhưng Tiêu Dương chỉ cảm thấy tim mình từ từ lạnh dần.
Chỉ một câu, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt.
Nhưng cũng có một câu khác, có hoạn nạn mới thấy chân tình.
Tiêu Dương không còn cách lựa chọn nào khác. Nhưng bắt đầu từ giờ phút này, ánh mắt Tiêu Dương không còn nhìn đám tông môn rời đi nữa.
- Đệ tử Võ Đang. Lúc này, đạo trưởng Trường Xuân sau một vài giây suy nghĩ, bỗng nhiên hít một hơi thật sâu rồi chậm rãi hạ xuống: - Chuẩn bị tử chiến.