Chương 1467: Thương tông đại chiến
Chương 1467: Thương tông đại chiếnChương 1467: Thương tông đại chiến
Đại bản doanh của hộ long thế gia phần lớn đều rời xa chỗ thế tục. Nơi tu hành mà quá mức huyên náo, sẽ ảnh hưởng đến tâm cảnh. Thiên địa linh khí cũng rất mỏng. Thương tông cũng thế, đại bản doanh được xây dựng ở sâu bên trong một ngọn núi.
Một trận pháp vô hình bao phủ cả phạm vi mười dặm, ngăn cách Thương tông với thế tục, truyên thừa vô số năm tháng.
Trước ánh bình minh là một mảnh hôn ám.
Trước trận pháp, một số thân ảnh lóe lên rồi biến mất.
Chính là đám người nữ hoàng Vạn Bảo.
Bốn phương tám hướng tại khu vực này cũng bố trí các loại trận pháp lớn nhỏ không đồng nhất. Nhưng trong đám người Kiếm tông có một đại sư trận pháp hàng đầu là Tiểu Thất, tất cả chẳng khác nào giẫm trên đất bằng mà đi, rất nhanh đã đến phạm vi đại trận hộ tông. Tuần tra xung quanh cũng trở nên dày đặc. Cho dù không gian vẫn tối sâm, nhưng ánh mắt người nào cũng ác liệt vô cùng, sát khí tận trời.
Thương tông đang ở trong thời kỳ cực kỳ náo động.
Ngay cả cường giả Thương tông cũng gặp phải biến cố bất ngờ.
Tiểu Thất cười nói:
- Các người đi theo ta, vừa đi vừa nói.
Một thân ảnh từ bên trong thạch động lao ra.
Tiểu Ngũ nhìn thoáng qua mọi người, gật đầu một cái:
- Nơi này có ám hiệu Ngũ ca lưu lại.
Tiểu Ngũ vừa đi vừa nói:
Bọn họ dùng tốc độ nhanh nhất phong tỏa tin tức, chỉ là giấy không gói được lửa.
Tiểu Ngũ xoay người đi sâu vào trong hang động, gõ vài cái lên vách tường lạnh như băng, mở ra một cánh cửa ngầm.
Tiểu Thất quan sát một lúc, tìm đúng phương hướng, sau đó lao đi, chạy theo ám hiệu mà Tiểu Ngũ đã lưu lại. Một lát sau, mọi người tiến vào trong một thạch động.
Sau khi tránh được một đội ngũ tuần tra, đám người Tiểu Thất dừng lại.
- Ca quả nhiên đang ở đây.
- Dựa theo tông quy của Thương tông, Đạm Thai An Thiên hẳn phải trở thành tông chủ của Thương tông. Tuy nói quyên lực chân chính nằm trong tay hộ pháp trưởng lão cường đại, nhưng tông chủ cũng là đại diện cho một quyên lực. Công Tôn nhất mạch không cam lòng yếu thế, xuất ra nhiều thủ đoạn gây khó dễ, thậm chí công khai tước đoạt tư cách kế thừa vị trí tông chủ của Đạm Thai An Thiên.
- Ngũ ca.
- Đạm Thai nhất mạch cũng không cam lòng chịu nhục. Trùng hợp chính là, tại một nơi bí mật trong Thương tông, vẫn còn ba cường giả của Đạm Thai nhất mạch bế quan mấy trăm năm, sau đó đã xuất quan. Biết được tình hình này, lập tức phẫn nộ. Bởi vậy, Đạm Thai nhất mạch và Công Tôn nhất mạch đã hoàn toàn bỏ qua thể diện mà bộc phát đại chiến với nhau. - Mấy năm gần đây, Đạm Thai nhất mạch của Thương tông vẫn bị chèn ép, bị thế lực Công Tôn nhất mạch đã đầu nhập Ma Môn áp chế. Cường giả của Đạm Thai nhất mạch đều bị hãm hại mà chết đi.
- Hai ngày trước chính là thời gian Thương tông đề cử tân tông chủ. Dựa theo lệ cũ của Thương tông, tân tông chủ phải được chọn từ thế hệ thanh niên của tông. Mà Đạm Thai nhất mạch, Đạm Thai An Thiên vốn mắc tuyệt chứng lại ngang trời xuất thế, đánh bại thiên tài của Công Tôn nhất mạch.
Tiểu Ngũ trầm giọng nói:
Nghe xong, đám người Thánh Long Vương có chút ngoài ý muốn. Bọn họ cho rằng, hộ long thế gia sợ rằng đã sớm nằm trong sự khống chế của Ma Môn. Vẫn còn hộ long thế gia bảo vệ tôn nghiêm gia tộc như vậy là cực kỳ hiếm thấy.
- Sư phụ...
- Điều ngoài ý muốn chính là, sau này lại xuất hiện hai viện thủ, là Côn tông và Huyền Việt tông. Cường giả của hai đại hộ long thế gia này đều xuất ra hết, trợ giúp Đạm Thai nhất mạch đối kháng Công Tôn nhất mạch.
Tiểu Thất liếc mắt nhìn Đạm Thai An Thiên:
- Mặc dù tam đại cường giả của Đạm Thai nhất mạch rất cường đại, nhưng Đạm Thai nhất mạch hiện nay há là đối thủ của Công Tôn nhất mạch. Ngoại trừ ba đại cường giả này, các đệ tử còn lại của Đạm Thai nhất mạch gần như bị giết hại. Ta và Tiểu Cửu cũng chỉ có thể cố hết sức của mình mà thôi.
- Sau khi sư phụ đến, nhất định phải giết bọn chúng không còn manh giáp.
Nghe xong, Đạm Thai An Thiên thở dài một hơi, phấn chấn nắm chặc nắm tay:
- Tại sao tông chủ chúng ta lại không đến chứ? Yên tâm đi, bọn họ đi sau. Chưa đầy một canh giờ nữa sẽ đến.
- Côn tông và Huyền Việt tông?
Đạm Thai An Thiên vọt đến, gào to một tiếng, nhưng sau đó dừng lại:
- Sư phụ không đến sao?
Đạm Thai Diệc Dao cũng xuất hiện, ánh mắt sáng ngời ẩn chứa một sự tiếc nuối.
- Bởi vì có sự xuất hiện của hai tông này, làm cho Công Tôn nhất mạch không kịp phòng bị, tạm thời bị thua. Nếu không, Đạm Thai nhất mạch cũng không chờ được đến khi Kiếm tông ta đến trợ giúp.
Sắc trời dân sáng, khi Tiểu Ngũ và người của Kiếm tông xuất hiện, xung quanh có không ít ánh mắt đổ dồn đến.
Nói xong, hình ảnh trước mắt đột nhiên trống rỗng.
- Hộ long thế gia đương thời, ngoại trừ Côn tông và Huyền Việt tông, tất cả đêu đã đầu nhập Ma Môn. Hai đại hộ long thế gia này nhiều năm qua vẫn không khuất phục, nhưng thực lực của họ không như Kiếm tông cây to đón gió. Bởi vậy mới có thể trong nguy hiểm mà truyền thừa xuống được. Gần đây hai tông liên thủ với nhau, bởi vậy Ma Môn mới động sát cơ với bọn họ.
Âm.
Một khắc này, khu vực mọi người đang đứng đột nhiên lay động.
Đệ tử Đạm Thai nhất mạch đều biến sắc.
- Bọn họ lại phát động tấn công.
Sắc mặt Đạm Thai Diệc Dao cũng trâm xuống, thân sắc ngưng trọng. - Trời còn chưa sáng đã công kích. Bọn chúng thật đúng là một khắc cũng không chờ được mà muốn tiêu diệt chúng ta.
Gương mặt Đạm Thai An Thiên toát lên sự bình tĩnh không hợp tuổi. Cậu bé mới chín tuổi, nhưng lại gánh trên vai gánh nặng của gia tộc.
Sau khi từ Minh Châu trở lại Thương tông, Đạm Thai An Thiên tuyên bố với bên ngoài tuyệt chứng còn chưa khỏi hẳn, sống ẩn núp sâu bên trong Thương tông. Đạm Thai An Thiên ngẫu nhiên nhận được truyền thừa của tiên nhân, thực lực tăng mạnh, phô bày thực lực chói mắt trong cuộc tranh tài hai ngày trước, đánh bại thiên tài của Công Tôn nhất mạch.
Vùi
Là Tiểu Cửu.
Một thân ảnh như tia chớp lướt lên.
Vù.
Có thể thấy được Công Tôn nhất mạch cường đại đến cỡ nào. Thương tông cũng không thẹn xếp vào vị trí thứ ba trong các hộ long thế gia.
Mặc dù liên hợp lực lượng của Thương tông, Côn tông và Huyền Việt tông, nhưng từ ánh mắt của bọn họ mà xem, cũng không hề dễ dàng. Hiển nhiên, bọn họ đang bị vây trong một tình thế xấu.
Tổng cộng có sáu cường giả kim tiên.
- Kiếm tông, Thánh Long Vương.
Kiếm tông.
Đám cường giả đều chấn động.
Một thái thượng trưởng lão phản ứng lại, chắp tay với đám người Thánh Long Vương:
- Đa tạ chư vị đạo hữu.
Ở đây, ngoại trừ tam đại trưởng lão của Đạm Thai nhất mạch, còn có cường giả của Côn tông và Huyền Việt tông.
Đồng tử Thánh Long Vương nhẹ nhàng co rụt lại.
Trong số những người ở đây, tam đại thái thượng trưởng lão là mạnh nhất, hai người là kim tiên hậu kỳ, một người cùng với ba cường giả của Côn tông và Huyền Việt tông là kim tiên tiền kỳ.
Đây là kết quả mà Thánh Long Vương cảm nhận được.
Thánh Long Vương tiến lên, chắp tay:
- Là bạn của chúng ta.
Đạm Thai An Thiên nói với một lão giả:
- Thái thượng trưởng lão, bọn họ đến trợ giúp chúng ta.
Ánh mắt tập trung vào đám người La Nãi Đình.
Lúc này, ở sâu bên trong một ngọn núi, từng đạo cường giả lướt ra.
- Công Tôn Vô Lệ đã trở về.
Câu đầu tiên vừa dứt, mọi người liền biến sắc.
Công Tôn Vô Lệ, kim tiên hậu kỳ vô cùng cường đại. Trải qua trận đánh ngày hôm qua, tam đại thái thượng trưởng lão liên thủ mới miễn cưỡng chế trụ được một cường giả kim tiên hậu kỳ của Thương tông, tên là Công Tôn Chánh Kỳ. Nếu không có Huyên Việt tông và Côn tông xuất hiện kịp thời đột kích Công Tôn nhất mạch, sợ rằng Đạm Thai nhất mạch khó mà bảo toàn. Nếu để bọn họ tập hợp lực lượng, thực lực của bọn họ sẽ càng mạnh hơn.
Trong tình huống này, cường giả đỉnh phong của Công Tôn nhất mạch là Công Tôn Vô Lệ đã trở về.
Như hổ thêm cánh.
- Khó trách bọn chúng không thể chờ đợi được mà phát động tấn công.
Sắc mặt một thái thượng trưởng lão trâm xuống, thân sắc khó coi.
Ông căn bản không nghĩ đến, mình bế quan mấy trăm năm. Sau khi đi ra, Thương tông lại rơi vào tình trạng như bây giờ.
Và ông thì... bất lực.
Hai đại kim tiên hậu kỳ của Công Tôn nhất mạch tồn tại, giống như một ngọn núi lớn vắt ngang trước mặt mọi người.
Khó có thể ngăn cản.
- Trận pháp thủ hộ của chúng ta sắp bị phá rồi.
Một đệ tử vội vã chạy vào.
- Đi, nhanh.
Tiểu Thất quyết đoán vung tay lên.
- Mang ta qua đó xem một chút.
- Thất ca, theo đệ.
Tiểu Cửu lên tiếng, xoay người chạy về một phía.
- Thất đệ đã vào trận. Có đệ ấy ra tay, nhất định có thể ngăn cảm đám người Công Tôn Vô Lệ.
Tiểu Ngũ lên tiếng:
- Nhưng đây không phải là kế lâu dài.
- Ngoại trừ chiến một trận, chúng ta không còn lựa chọn nào khác.
Một thái thượng trưởng lão thở ra một hơi, thần sắc trang trọng nhìn Đạm Thai An Thiên:
- An Thiên, con chính là hy vọng cuối cùng của Đạm Thai nhất mạch ta, mang trọng trách trọng chấn Thương tông. Sau này chỉ có thể dựa vào con.
Nghe xong, Đạm Thai An Thiên liền chấn động.
- Diệc Dao, hãy mang em con rời khỏi đây.
Thái thượng trưởng lão nói với Đạm Thai Diệc Dao:
- Ta nghĩ, lão tặc đó không tìm được chỗ này nhanh như vậy đâu.
- Thái thượng trưởng lão.
Đạm Thai Diệc Dao ngẩng đầu.
- Con không đi.
Đạm Thai An Thiên nói: - Bây giờ là lúc Đạm Thai nhất mạch nguy cấp nhất, con sao có thể nằm ngoài được chứ? An Thiên không sợ chết. Con sẽ liều mạng với bọn chúng.
Đúng là nghé con không sợ hổ.
Ba thái thượng trưởng lão liếc mắt nhìn nhau, khẽ lắc đầu. Trong lúc một người định ra tay chế phục Đạm Thai An Thiên, ngọn núi đột nhiên rung mạnh.
- Không ổn rồi.
Tiểu Ngũ biến sắc:
- Sợ rằng đã bị bại lộ.
Mọi người đều cuống lên.
Đường lui cuối cùng cũng đã mất.