Chương 1486: Gian tế Ma Môn
Chương 1486: Gian tế Ma MônChương 1486: Gian tế Ma Môn
Khí thế ngút trời.
Đây là uy hiếp của Hắc Điệp Thiên Ma Lưu Gia Ni. Khí thế dày đặc bao phủ Cửu Miểu thần sứ, mang theo sát khí nông đậm.
Cô đã thật sự tức giận.
Lúc này, ánh mắt Cửu Miểu thần sứ không khỏi chấn động, cảm giác có một luồng hàn khí xâm nhập cơ thể, giống như muốn đông cứng cơ thể ông ta lại, không khỏi rùng mình một cái. Nửa ngày sau, Cửu Miểu thân sứ thầm thở ra một hơi, trâm giọng nói:
- Nếu Kiếm tông thức thời, ta cũng không xăng bậy.
Nói một câu này ra, xem như Cửu Miểu thần sứ cũng có phần xuống nước. Dù sao thực lực của Hắc Điệp Thiên Ma cũng cao hơn ông ta. Nếu thật sự bức Hắc Điệp Thiên Ma tức giận, ông ta cũng không có chỗ tốt.
Đương nhiên, điều này cũng không có nghĩa Cửu Miểu thần sứ thay đổi thái độ của mình.
Kế hoạch hôm nay, bất luận người nào cũng không thể thay đổi.
- Thiên Ma đại nhân, bây giờ vẫn còn sớm. Bọn họ muốn bắt một trăm đứa trẻ mới sinh, ít nhất phải mất một canh giờ. Xin Thiên Ma đại nhân vào bên trong nghỉ ngơi một lát.
Tần Hồng thần sứ cũng không lên tiếng, rót cho Lưu Gia Ni một tách trà nóng:
- Từ thái độ của bọn họ mà xem, sợ rằng Minh Đồng Thiên Ma cũng không còn nhẫn nại được bao lâu nữa. Bọn họ phản bội ma chủ, tất phải trả một cái giá thật lớn.
Lưu Gia Ni do dự một lát rồi xoay người bước vào đại điện, ánh mắt vẫn không che giấu được sự tức giận. Nói về địa vị, cô có lệnh bài ma chủ trong tay, có đủ hiệu lệnh hiệu triệu quân ma ở địa cầu. Nhưng đám người Cửu Miểu thần sứ lại công nhiên làm phản. Hơn nữa, trong thời khắc mẫn cảm này, cô có động thủ cũng chẳng có lợi, đành phải nuốt cục tức xuống mà thôi.
- Yên lặng theo dõi kỳ biến.
- Ngươi ra ngoài chú ý tình huống một chút. Nếu Cửu Miểu thần sứ dám làm loạn, lập tức bẩm báo lại cho ta.
Gương mặt Lưu Gia Ni lạnh như băng nhìn chằm chằm bóng lưng đám người Cửu Miểu thần sứ rời đi. Một lát sau, không khí xung quanh đã trở lại bình thường, Tần Hồng thần sứ cất bước tiến lên, dò xét:
- Thiên Ma đại nhân, uống chén trà đi.
Lưu Gia Ni khoát tay chặn lại, nói:
- Thiên Ma đại nhân.
Tần Hồng thần sứ nói.
Tần Hồng thần sứ cung kính lui ra ngoài.
Tần Hồng thần sứ gật đầu, nhẹ nắm chặt tay.
Lửa giận trong mắt Lưu Gia Ni dần dần tan đi. Sau khi uống xong chén trà, liền nhắm mắt dưỡng thần.
Lưu Gia Ni gật đầu, nâng chung trà lên nhấp một ngụm, sau đó trâm giọng nói:
- Vâng, Thiên Ma đại nhân. Thánh Long Vương nói:
- Ma Môn đang ngừng tìm kiếm, tăng cường canh gác bên trong sơn cốc. Chúng ta muốn ám sát cũng không có khả năng. Cho nên, ta đã rút hết các huynh đệ về. Nhưng ta cảm giác, Ma Môn sẽ không từ bỏ ý định.
- Tốt nhất là tám người kia có thể xuất quan kịp thời.
- Mặc dù chúng ta đã thành công giết chết được mười hai ngân y nhân, nhưng lại hy sinh mất hai huynh đệ.
Một khi xuất quan, chính là rúng động thiên địa.
Thời gian nhẹ nhàng trôi qua. Bên ngoài sơn cốc Kiếm tông cũng không còn động tĩnh nào nữa. Phòng nghị sự bên trong thế giới Thượng cổ hồng hoang, cường giả Kiếm tông đang thương thảo đối sách.
- Điều chúng ta cần làm bây giờ là bắt được gian tế đã đem tình hình của chúng ta báo cho Ma Môn.
Kỷ Ly tiên nhân đứng lên, cầm một hộp tên dính đất, nói:
- Đã như vậy, chúng ta tạm thời không quan tâm đến đám Ma Môn bên ngoài.
Kỷ Ly tiên nhân trâm giọng nói:
La Nãi Đình nhìn vê phía xa, ánh mắt hiện lên sự chờ mong. Hai ngày qua, trong thế giới Thượng cổ hồng hoang không ngừng có một luồng năng lượng cường thế quét ngang. Luông sức mạnh đó chính là phát ra từ tám người đã uống Thiên Niên đan.
Khí tức của từng người đang từng bước tăng lên, giống như quá trình lột xác đang diễn ra từng giây.
Đệ tử Kiếm tông đều chờ mong bọn họ xuất quan.
- Đệ tử ở tổng bộ thế tục cũng đã kịp thời tiến vào Thượng cổ hồng hoang. Cho dù Ma Môn có khả năng nghịch thiên, tuyệt đối không thể tìm ra chúng ta. Chỉ cân chúng ta không ra ngoài, bọn chúng sẽ không làm gì được chúng ta.
- Tông chủ chí tôn đang về. Nhưng nhất thời không thể về đến ngay. Chúng ta sẽ tạm thời chờ bọn họ. Đợi lực lượng Kiếm tông tập trung đủ, sẽ cho Ma Môn một kích thật mạnh.
Hoa Mãn Lâu chậm rãi gật đầu:
- Mặc kệ Ma môn có âm mưu gì, chúng ta chỉ cần không để ý đến, vậy sẽ bình yên vô sự.
Ánh mắt Kỷ Ly tiên nhân hiện lên sát khí.
- Các đại môn phái cũng đã được đưa vào Thượng cổ hồng hoang, do đệ tử Võ Đang và Thiên Nam phái canh gác. Trường Xuân đạo trưởng tự mình tọa trấn, tuyệt đối không ai có thể tùy ý đi lại nơi này.
Bạch Phát Ma Tôn đứng lên, trâm giọng nói:
- Chúng ta lập tức xuất phát.
Tại một nơi hẻo lánh bên trong Thượng cổ hồng hoang. Cả thiên địa đều là sương mù lượn lờ. Lúc này, ánh mắt đệ tử các môn phái không khỏi tò mò đánh giá xung quanh, trong lòng không khỏi nghi hoặc chỗ này là chỗ nào.
Bọn họ vốn đang ở bên cạnh sơn cốc Kiếm tông. Đệ tử Kiếm tông đột nhiên xuất hiện, hơn nữa còn che mặt bọn họ dẫn đến nơi thần bí này.
- Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?
- Tại sao bọn họ lại đem chúng ta đến đây? Đây là chỗ nào? - Kiếm tông có ý gì vậy? Cho dù không cho chúng ta gia nhập Phạt Ma Minh, cũng không cần nhốt chúng ta lại chứ?
- Ta xin nói thẳng.
Mọi người dường như hiểu ra ý tứ bên trong.
Ánh mắt mọi người không khỏi co lại.
- Sau khi Ma Môn thất bại trên đỉnh Thái Sơn, vẫn kiêng ky lực lượng Kiếm tông mà không dám lộ diện. Bây giờ suất lĩnh đại quân tấn công Kiếm tông, đây là vì sao? Là bởi cường giả Kiếm tông không có ở đây. Mà Ma Môn, tại sao lại biết được tin tức này?
Kỷ Ly tiên nhân chậm rãi nói:
Mọi người đều tập trung nhìn người của Kiếm tông.
Kỷ Ly tiên nhân trâm giọng nói:
- Rất đơn giản, bởi vì Kiếm tông đã cứu các ngươi một mạng.
Nghe xong, mọi người không khỏi cả kinh nhìn Kỷ Ly tiên nhân.
Ánh mắt Kỷ Ly tiên nhân lạnh như băng đảo qua tất cả mọi người:
- Nơi này là một nơi bí ẩn của Kiếm tông. Còn bên ngoài đang bị đại quân của Ma Môn chiếm lĩnh.
Toàn trường nhất thời vang lên tiếng xôn xao.
Ma Môn đã đến.
Không ít người cảm thấy sau lưng giống như có đao nhọn đâm tới, đau nhức vô cùng.
Ánh mắt không ức chế được sự hoảng sợ.
- Các ngươi có muốn biết tại sao lại ở chỗ này không?
Kỷ Ly tiên nhân nhảy lên, đứng trước mặt tất cả mọi người.
Gương mặt người nào cũng không chút biểu hiện. Trong thiên địa đột nhiên xuất hiện kiếm khí ba động, giống như muốn nghiền nát không gian. Ngay lập tức, người đang lớn tiếng kháng nghị liên ngừng lại.
Từ xa, Trường Xuân đạo trưởng lạnh lùng nhìn đệ tử các môn phái, khóe miệng nhếch lên. Một lát sau, Trường Xuân đạo trưởng thoáng nhìn sang bên cạnh. Từng đạo thân ảnh phá không mà đến. Kỷ Ly tiên nhân và Hoa Mãn Lâu đã xuất hiện.
Đệ tử Phạt Ma Minh xung quanh vẫn im lặng, giống như không nghe thấy.
Ban đầu do một số người dẫn động, thanh âm toàn trường càng lúc càng lớn.
Thần sắc Kỷ Ly tiên nhân lạnh như băng:
- Bởi vì trong số các ngươi có người đáng chết.
Trong khoảnh khắc, sát khí bao phủ tất cả mọi người.
Bên trong thế giới Thượng cổ hồng hoang tuyệt đối không cho phép gian tế của Ma Môn tồn tại.
Bởi vì nơi này là nơi an toàn tuyệt đối cuối cùng của Kiếm tông, thậm chí là của toàn bộ giới tu hành Viêm Hoàng.
Mọi người xôn xao, không khỏi nhìn nhau, đều đoán xem ai chính là gian tế Ma Môn. Một lát sau, mọi người đều không thể cho ra kết quả, chỉ có thể quay sang nhìn Kỷ Ly tiên nhân.
Kỷ Ly tiên nhân vẫn lạnh lùng: - Nếu muốn biết ai là gian tế cũng không có gì khó.
Kỷ Ly tiên nhân vung tay lên, trong tay xuất hiện mũi tên dính bùn.
- Trải qua điều tra, gian tế Ma Môn đã thông qua hộp đựng tên này đem tin tức truyền ra ngoài, khiến người của Ma Môn đến đây. Trong số các người, có ai đã từng nhìn qua hộp tên này chưa?
Nghe xong, ánh mắt mọi người đều tập trung vào hộp tên, lắc đầu.
Một hộp tên không thể cho ra bất cứ kết quả gì.
Mọi người lại bắt đầu bàn tán.
Kỷ Ly tiên nhân lạnh lùng đảo mắt nhìn xung quanh:
- Các người nhất định rất muốn biết hộp tên này là ở đâu phải không?
Dừng một chút, Kỷ Ly tiên nhân nói tiếp:
- Tại khu rừng phía đông cách lều vải của các người chưa đến năm trăm thước.
Nói xong, mọi người không khỏi xôn xao hẳn lên.
Điều này đồng nghĩa với việc gian tế của Ma Môn đã lẩn vào trong bọn họ.
Không ít người trâm xuống, ý thức được một chuyện rất đáng sợ. Nếu gian tế không thể tìm ra được, như vậy, Phạt Ma Minh và Kiếm tông sẽ vĩnh viễn không tiếp nhận bọn họ. Với lực lượng của bọn họ, trước mặt Ma Môn chỉ có thể bị giết chết mà thôi.
Thậm chí Kiếm tông cũng không bỏ qua cho bọn họ.
- Dựa theo đánh giá, rạng sáng hôm nay, hộp tên này đã được chôn trong rừng. Ta nghĩ, khoảng cách gần đến như vậy, bất luận kẻ nào tiến vào rừng cũng không qua được tâm mắt của mọi người. Bây giờ, mời mọi người nghĩ lại, xế chiều hôm qua đến nửa đêm có ai ra vào khu rừng hay không?
Kỷ Ly tiên nhân hỏi, ánh mắt hiện lên tinh mang:
- Kiếm tông ta không muốn ngộ sát người tốt. Nhưng nếu thật sự không bắt được gian tế của Ma Môn, như vậy ta đành để các người ra ngoài. Nơi này không dung chứa người bị hoài nghi.
Mọi người giật mình, sắc mặt hoảng sợ. Theo như lời Kỷ Ly tiên nhân đã nói, đại quân của Ma Môn đang ở bên ngoài. Bọn họ ra ngoài, chẳng phải trực tiếp chịu chết sao?