Chương 1489: Rút kiếm
Chương 1489: Rút kiếmChương 1489: Rút kiếm
Gió lạnh thổi qua, tiếng khóc của một trăm đứa bé chấn triệt thiên địa, chói tai vô cùng. Ánh mắt Cửu Miểu thần sứ đảo qua những con bò sát màu vàng đang bò trên người những đứa bé, khóe miệng nhếch lên, cũng không quan tâm đến ánh mắt phẫn nộ của Lưu Gia Ni phía sau.
Cửu Miểu thần sứ nheo mắt vận khí, thanh âm vang vọng trong vòng mười dặm.
- Người của Kiếm tông nghe đây.
Cửu Miểu thần sứ lớn tiếng nói:
- Hôm nay, trong sơn cốc các ngươi có một trăm đứa bé dưới ba tuổi. Tính mạng của chúng nằm trong tay các ngươi. Ta cho các ngươi một khắc. Sau một khắc, nếu các ngươi không có dũng khí bước ra đánh một trận với Tam Xích Giáo chúng ta, như vậy ta sẽ dùng máu của một trăm đứa trẻ này tưới ướt sơn cốc.
Thanh âm quanh quẩn, ngay cả thủy đàm bên cạnh cũng phải rung rinh.
Lúc này, ngay lối vào Thượng cổ hồng hoang, rất nhiều cường giả Kiếm tông đang đứng.
Mặc dù đang ở trong phạm vi thế giới Thượng cổ hồng hoang, nhưng ở đây vẫn nghe thấy rõ ràng lời nói của Cửu Miểu thần sứ.
Một trăm tính mạng vô tội.
Ánh mắt Hoa Mãn Lâu tràn ngập lửa hận:
Nghiến răng nghiến lợi, hận không thể đánh đám Ma Môn bên ngoài đến tan xương nát thịt.
- Ma Môn đúng là hèn hạ.
Kỷ Ly tiên nhân không thể ức chế được sự tức giận, gõ mạnh vào vách tường, nắm chặt nắm tay, hai mắt đỏ bừng:
- Bây giờ chúng ta nên làm gì? Tông chủ chí tôn, Tổ thân và Tiêu tiên nhân còn chưa về, đám người Tuyết Kiều vẫn còn đang bế quan.
Ánh mắt Kỷ Ly tiên nhân mở to, ngừng hô hấp, đầu giống như bị búa tạ đánh sâu vào, thật lâu vẫn không thể bình tĩnh.
- Hành vi ti tiện như vậy mà cũng có thể làm ra.
- Đồ tà ma tỉ tiện.
Tiếng khóc của một trăm đứa bé cùng với lời uy hiếp của Cửu Miểu thần sứ, khiến người khác phải cảm thấy tim như muốn nứt ra.
Mặc dù Kiếm tông chưa từng xưng mình là chính nghĩa, nhưng bảo người của Kiếm tông trơ mắt nhìn một trăm đứa bé bị đám người kia hành hẹ đến chết, người của Kiếm tông căn bản làm không được. Lúc này, trong lòng mọi người đều gặp phải một sự dằn vặt trước nay chưa từng có.
- Nhưng Ma Môn chỉ có chúng ta có một khắc.
Một trăm đứa bé mới sinh.
Một phút sao mà ngắn ngủi quá.
- Bọn chúng chính là ma, nào có tính người chứ.
La Nãi Đình lo lắng, cắn chặt môi nói:
- Nhất định phải nghĩ biện pháp. - Như vậy, một trăm đứa bé mới sinh sẽ vì Kiếm tông ta mà chất.
- Chỉ có rút kiếm và liều chết thôi.
- Với thái độ mất nhân tính của Ma Môn, sau một phút, người của Kiếm tông không hiện thân, bọn chúng nhất định sẽ đại khai sát giới.
Hoa Mãn Lâu chậm rãi bước lên:
Mọi người đều không ức chế được sự phẫn nộ và lo lắng. Một lát sau, tất cả đều tập trung vào người Kỷ Ly tiên nhân.
- Đệ tử Kiếm tông, ai sóng vai cùng ta đánh một trận?
Ánh mắt Hoa Mãn Lâu hiện lên sự dứt khoát.
- Nhưng cho dù Kiếm tông hiện thân, cũng không cần phải dốc hết toàn bộ lực lượng. Kỷ Ly, huynh là người quan trọng của Kiếm tông hiện nay, huynh hãy ở lại thống lĩnh đại cục. Trận chiến này để ta ứng chiến.
Kỷ Ly tiên nhân bình phục lại tâm trạng, hít một hơi thật sâu, nói:
- Chúng ta không còn đường lui.
Hoa Mãn Lâu cũng trâm giọng nói.
- Nếu Ma Môn đã có thể bắt một trăm đứa bé mới sinh, như vậy chúng còn có thể bắt thêm nhiều nữa. Sau khi giết một trăm đứa bé này, Ma Môn vẫn không bỏ qua, tiếp tục bắt những đứa bé vô tội, chúng ta lại càng thêm khó khăn, tiến thoái lưỡng nan. Quan trọng hơn, chúng ta không qua được sự dăn vặt của lương tâm
Cho dù một trăm đứa bé này không có quan hệ gì với Kiếm tông, nhưng ta không giết bá nhân, bá nhân lại vì ta mà chết. Kỷ Ly tiên nhân tự hỏi, bản thân ông không thể làm như vậy được.
Kỷ Ly tiên nhân lắc đầu, ánh mắt hiện lên sự kiên quyết.
- Không còn cách nào cả.
Thần sắc Trường Xuân đạo trưởng vô cùng ngưng trọng.
- Đệ tử xin ứng chiến.
Cơ hồ tất cả đệ tử Kiếm tông đằng sau đều bước lên, ánh mắt tràn ngập chiến ý, thanh âm chấn triệt thiên địa.
Ánh mắt mọi người mang theo sự dứt khoát và kiên định.
Gương mặt không hề có chút do dự.
Cho dù tâm lý của ai cũng rõ, trận chiến này không có cường giả Kiếm tông tọa trấn, tất sẽ dữ nhiều lành ít.
Nhưng phải có người đứng ra.
Mọi người đều muốn ra ngoài, cấp cho các huynh đệ đằng sau một con đường. Để có con đường đó, tất phải dùng máu để mở.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Trường Xuân đạo trưởng và đệ tử của Phạt Ma Minh đều chấn động, âm thầm cảm thán. Lực ngưng tụ của Kiếm tông, bất cứ tông phái nào cũng không thể so sánh.
- Hãy cho đệ tử Võ Đang ta một phần.
- Chẳng lẽ huynh muốn sau khi tông chủ chí tôn trở về, Kiếm tông trở thành một tòa tử thành sao? Hoa Mãn Lâu quát lại:
- Huynh đệ Kiếm tông còn cần huynh.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Kỷ Ly tiên nhân nói lớn.
- Để ta.
- Chúng ta không còn thời gian nữa. Cho nên chúng ta phải ra ngay, tốt nhất kéo dài thời gian để tông chủ có thể kịp trở vê.
Từ khi Huyền Dịch kim tiên suất lĩnh đệ tử Huyền Việt tông đứng ra, ở một chỗ khác, Đạm Thai An Thiên nghe thấy vậy liền chạy đến:
- Nếu như xuất chiến, hãy tính Đạm Thai nhất mạch một phần.
Trong lòng Đạm Thai An Thiên đã sớm xem Kiếm tông là tông môn của mình. Huống chi, Tiêu Dương đã trở thành tông chủ chí tôn của Thương tông. Bây giờ đệ tử Thương tông đang ở bên trong Thượng cổ hồng hoang, hiển nhiên không thể khoanh tay đứng nhìn. Ngoại trừ những người này, cường giả Côn tông cũng chạy đến.
Tính toán lại, lúc này bên phe Kiếm tông đang có Huyền Dịch kim tiên, Kỷ Ly tiên nhân, Hoa Mãn Lâu và một số người nữa là cấp bậc kim tiên. Thực lực tuyệt đối không yếu, thậm chí đủ để rúng động nhân gian. Chỉ là lực lượng Ma Môn bên ngoài sơn cốc mạnh hơn, dường như tập trung hết thân sứ ở địa cầu, số lượng vượt qua mười kim tiên. Trong đó có bốn kim tiên hậu kỳ bao gồm cả Cửu Miểu thần sứ. Còn phe cánh Kiếm tông, miễn cưỡng cũng chỉ có Huyền Dịch kim tiên.
Thực lực vẫn còn kém xa.
Mặc dù lực lượng đã ngưng tụ xong, nhưng gương mặt của tất cả đều trở nên ngưng trọng.
Trận chiến này không có bất cứ lý do gì để lùi lại.
- Mặc dù tông chủ chí tôn đang dùng tốc độ nhanh nhất để chạy về, nhưng đã không còn kịp nữa rồi.
Hoa Mãn Lâu hít sâu một hơi, nói:
Lực lượng tập hợp.
Mọi người đồng tâm hiệp lực, sức mạnh như thành đồng.
Tông chủ Huyền Việt tông Huyền Dịch kim tiên xuất hiện, ánh mắt bình tĩnh.
- Còn có Huyền Việt tông ta nữa.
- Đệ tử Phạt Ma Minh cùng chung tiến thối.
Trường Xuân đạo trưởng trịnh trọng lên tiếng:
Thanh âm chấn triệt.
Mọi người run lên, nhìn chằm chằm phía trước.
Gương mặt Kỷ Ly tiên nhân co quắp lại, một lát sau, ông nắm chặt nắm tay, rồi buông ra nhìn Hoa Mãn Lâu:
- Hết thảy phải cẩn thận.
Trên bầu trời quanh quẩn sát khí.
Đây là một cuộc chiến không còn sự chọn lựa. Phía chân trời bỗng nhiên vang lên tiếng kêu.
Thanh âm vang vọng.
Mọi người đều quay mặt nhìn lại, không ít cường giả Phạt Ma Minh đều biến sắc. Hung thú phô thiên cái địa lao đến, hai mắt ẩn chứa sát khí lạnh như băng. Trên bầu trời, chim Cù Như sải cánh, sát khí che lấp cả bầu trời.
- Đội quân mãnh thú của tông chủ chí tôn. Chúng nó cũng đến rồi.
- Đương nhiên, chúng nó là huynh đệ của Kiếm tông mà.
Đại quân mãnh thú khiến mọi người có niềm tin hơn vào cuộc chiến.
Tiêu Nhược Nhược bay đến trước mặt Kỷ Ly tiên nhân:
- Chủ nhân truyền lệnh, nếu xuất chiến, hãy để chúng ta tập kích trước, cứu một trăm đứa bé. Người còn một tiếng nữa mới có thể về đến nơi.
Trong đầu có bức họa quyển, Tiêu Dương tùy thời có thể biết được tình huống bên trong thế giới Thượng cổ hồng hoang. Lúc này, chim Cù Như đang tăng tốc lao đi. Ánh mắt Tiêu Dương hiện lên sự lo lắng, cố gắng áp chế sát khí trong lòng.
Tình huống của Kiếm tông, hắn rõ như lòng bàn tay.
Khi biết được Ma Môn dám dùng một trăm đứa bé để uy hiếp Kiếm tông, Tiêu Dương suýt chút nữa mất đi khống chế, hận không thể lập tức trở lại đánh cho Ma Môn một kích. Hiện tại, lực lượng bên cạnh Tiêu Dương đang có Tổ thần, Tiểu Nghệ Tiểu Phàm, Đạm Thai Kính Huyền, Bạch Vô Cực. Nếu có thể kịp thời trở về, liên hợp lực lượng của Kiếm tông, đủ để cho Ma Môn một kích.
- Tà ma, ta thê nhất định sẽ cho các ngươi hối hận vì hành vi ngày hôm nay.
Tiêu Dương nhìn chằm chằm phía trước. Tổ thân Cao Vạn Đằng bên cạnh cũng không thi triển khinh công. Bởi vì tốc độ của chim Cù Như đã nhanh như tia chớp. Nếu Tổ thần thi triển khinh công, có lẽ sẽ nhanh hơn chim Cù Như một chút, nhưng từ đây đến Kiếm tông vẫn còn quá xa, nếu dốc hết sức lực, căn bản không thể ứng phó với sự tấn công của Ma Môn.
- Mọi người nhất định phải đứng vững.
Tiêu Dương âm thâm cầu nguyện.
Từng giây trôi qua.
Bên trong Thượng cổ hồng hoang, Hoa Mãn Lâu trịnh trọng giơ tay lên:
- Chuẩn bị.
Vùi
Kiếm quang xông thẳng lên trời.
Đệ tử Kiếm tông đều rút kiếm ra.
Kiếm quang phô thiên cái địa bao phủ, ẩn chứa sát khí mãnh liệt.
Mọi người mở to mắt, thể hiện sự dứt khoát.
Vùi
Từng người nhảy lên lưng đội quân mãnh thú.
Chim Cù Như, thỏ Tử Tinh, hổ Ban Lan đều lộ ra hung quang.
Rút kiếm. Chuẩn bị xuất phát, nhất quyết tử chiến.