Chương 1492: Ngọn lửa bất diệt
Chương 1492: Ngọn lửa bất diệtChương 1492: Ngọn lửa bất diệt
Hai hàng nước mắt chảy xuống, nhỏ xuống vũng máu còn chưa trôi đi bên dưới, trông có vẻ chói mắt.
Linh hồn của cô trong khoảnh khắc đau nhói lên.
Hình ảnh giết chóc trước mắt là do một tay của cô tạo thành.
Hết thảy đã không thể vẫn hồi.
- Xin lỗi.
Lưu Gia Ni cúi đầu, dùng hết sức lực toàn thân chống đỡ cơ thể, lặp đi lặp lại ba chữ.
Bên ngoài không ngừng truyền đến tiếng kêu thảm thiết, kích thích màng tai của cô.
Trong cơ thể, Minh Hà Thánh Thủy khủng khiếp đã đóng băng toàn bộ đan điền của Lưu Gia Ni. Ma khí bên trong đan điền đã đọng lại, không thể nhúc nhích. Mặc cho Lưu Gia Ni cố gắng như thế nào cũng không làm nên chuyện.
Vù.
Mặc dù lực sát thương của huyết ma lợi khí rất mạnh, nhưng đối với kim tiên hậu kỳ mà nói, chỉ là một trò chơi trẻ con.
Phía trước, một đệ tử Kiếm tông ngã xuống trước thủ đoạn ác liệt của Tần Hồng thần sứ.
Tần Hồng thần sứ nở nụ cười khinh miệt, vung tay lên, một trận cuồng phong lao đến. Ngay lập tức, một bàn tay vô hình chấn độc châm thành bột phấn.
BịchI
Một thân ảnh bắn ra, là tông chủ Huyền Việt tông Huyền Dịch kim tiên. Sau khi ông tránh được một đối thủ, trực tiếp lao về phía Tần Hồng thần sứ. Thần binh trong tay tản ra ánh sáng, âm âm đánh vào Tần Hồng thân sứ. Thần xích sau lưng Tần Hồng thần sứ chợt lóe, phá không mà đến, trong nháy mắt va chạm với công kích của Huyền Dịch kim tiên, bộc phát tiếng vang kịch liệt.
Ánh mắt hiện lên sự hối hận lẫn tuyệt vọng.
Tần Hồng thần sứ thuận thế đánh sâu vào, bộc phát năng lượng cường đại. Trong nháy mắt đã giết chết sát thủ Kiếm tông.
Không gian chấn động, cắt ngang mọi ảo tưởng của Lưu Gia Ni.
Một khắc này, Lưu Gia Ni chậm rãi ngẩng đầu. Bên trong huyết vụ, cô dường như nhìn thấy được một bộ bạch y, đang lãnh đạm cười với cô. Cô biết, đây chỉ là ảo giác. Hắn không thể cười với cô bởi vì cô là Hắc Điệp Thiên Ma.
Huyết ma lợi khí lại phóng ra độc châm, hướng về phía Tần Hồng thần sứ.
Trong phe cánh Kiếm tông hiện nay, cũng chỉ có Huyền Dịch là kim tiên hậu kỳ. Khi đối kháng với Tần Hồng thần sứ, trong thời gian ngắn đã rơi vào thế hạ phong, chỉ dùng sự ương ngạnh của mình để tiếp tục chống đỡ.
Hai bàn tay ác liệt tàn nhẫn bắn ra, cả không gian xuất hiện năm vết rách, sắc bén vô cùng.
Một thần sứ khác do hai thái thượng trưởng lão của Thương tông liên thủ tấn công. Mặc dù vậy, những nơi còn lại vẫn rơi vào hiểm cảnh. Thế công của Ma Môn ngày càng mạnh, song phương đã không còn huyết ma lợi khí, chỉ dùng đao thật thương thật để đối kháng. Trong hoàn cảnh giết chóc, ma khí càng thịnh. Tân Hồng thần sứ và một thần sứ kim tiên hậu kỳ gia nhập chiến trường, thế như chẻ tre, oanh kích đệ tử Kiếm tông.
Hai người giao phong căn bản không cần bất cứ ngôn ngữ nào, trực tiếp triển khai cuộc chiến sinh tử.
La Thiên Tôn Tọa đã chết trận.
Một trong tám đại tông tọa vẫn còn sót lại, Lê Thiên Tôn Tọa đã bị một khóa Tiên Liên của ngân y nhân vây khốn, ngay lập tức bị chém đầu.
Tiếng rống rúng động trời đất.
- Lê Thiên.
Trên bầu trời vang lên tiếng nổ mạnh, trong phút chốc huyết nhục bay ngang, máu tươi bao trùm một vùng thổ địa.
Chết vô số.
- Lê Thiên đại ca, đệ đã báo thù cho huynh.
Bất ngờ lựa chọn đồng quy vu tận với một ngân y nhân thực lực cao hơn ông. Đây chính là ngân y nhân đã chặt đầu Lê Thiên Tôn Tọa. Trước khi Xích Kiếm Tôn Tọa tự bạo, gương mặt hiện lên nụ cười.
Xích Kiếm Tôn Tọa.
Trên chiến trường đột nhiên vang lên tiếng rống to.
Đối mặt với Ma Môn cường thế, Kiếm tông triển khai phản kích điên cuồng.
Không người nào lui về phía sau, không người nào sợ hãi, chỉ có ánh mắt kiên quyết cùng phẫn nộ.
Âm.
Xích Kiếm Tôn Tọa đang ở bên cạnh Lê Thiên Tôn Tọa, ra sức rống to lên, hai mắt đỏ bừng, huy động thân kiếm, điên cuồng công kích địch nhân đẳng trước.
- Đệ tử Kiếm tông không sợ chết.
- Giết.
Mặc dù Bát đại Tôn Tọa không phải là lực lượng quan trọng nhất của Kiếm tông, nhưng không ai có thể dao động địa vị của họ trong lòng đệ tử Kiếm tông. Trong một trăm năm Kiếm tông đen tối nhất, chính tám người này đã dẫn theo bọn họ ẩn núp thế gian, chờ đợi một khắc Kiếm tông trùng kiến.
Thanh âm chấn triệt bầu trời.
Tiếng kêu dựng lên.
- Bát đệ...
Từ xa, hốc mắt Hồng Lăng Tôn Tọa đã ướt. Huynh đệ cùng nhau chống đỡ Kiếm tông trăm năm đã rời đi, cảm giác tê tâm liệt phế này sao mà khó chịu quá.
- Bọn họ đã đi, nhưng không hề hối tiếc.
Hồng Đào Tôn Tọa thì thào:
- Cuộc sống trăm năm hắc ám của Kiếm tông cũng còn có thể vượt qua được, không có lý do gì không thể qua được cánh cửa ngày hôm nay.
- Kiếm tông cần chúng ta, chúng ta không thể chùn bước. Chết? Chết thì sao nào? Kiếp sau vẫn là người của Kiếm tông. Hồng Đào Tôn Tọa cười to, kiếm khí cả người lan tràn chung quanh, vung thần kiếm trong tay, phát ra thanh âm vang vọng:
- Ta muốn báo thù.
Thân hình Hồng Lăng Tôn Tọa run lên, ánh mắt lạnh như băng:
Thanh âm chấn triệt.
- Kiếm tông còn chưa bị diệt. Muội có nghe Hồng Đào nói không? Kiếm tông vĩnh viễn sẽ không bị diệt. Muội phải tận mắt nhìn thấy đám tà ma ngã xuống. Chúng ta nên báo thù cho những huynh đệ đã chết. Chẳng lẽ muội muốn sau khi Tiêu Dương trở về nhìn thấy đều là thi thể lạnh như băng sao?
Nghễ Trần Tôn Tọa như tắm trong máu tươi, rống to với Hồng Lăng Tôn Tọa:
- Tỉnh lại đi.
Cuối cùng, bị đám cường giả Ma Môn vây công, Hồng Đào Tôn Tọa đã tự bạo, phi hôi yên diệt.
Đồng quy vu tận.
Giọng nói của ông vẫn quanh quẩn trong đầu mọi người.
Truyền thừa của Kiếm tông ở tại linh hồn.
Không sợ hãi, dũng cảm tiến lên mới là ngọn lửa bất diệt của người Kiếm tông.
- Nhị ca.
Hồng Lăng Tôn Tọa kêu lên, thân hình rung động, phun ra một ngụm máu tươi. Lúc này, ánh mắt Hồng Lăng Tôn Tọa đã đờ đẫn.
Lúc này, một tiếng nổ vang lên sau lưng Hồng Lăng Tôn Tọa.
Một thân ảnh vọt lên, huy động thần kiếm, trực tiếp giết chết kẻ đã đánh lén Hồng Lăng Tôn Tọa.
Điên cuồng xoắn giết đệ tử Ma Môn.
Thân hình Hồng Đào Tôn Tọa giống như biến thành thần kiếm, trực tiếp vọt vào phe cánh Ma Môn.
Vù.
Một câu nói chấn động cả sơn cốc, không ngừng quanh quẩn, mang theo tín niệm kiên định của Kiếm tông.
Kiếm tông... bất diệt.
- Kiếm tông bất diệt.
Vùi
Điên cuồng chém giết lại tiếp tục.
Trong chiến trường, không người nào là không dính máu. Ai cũng không rõ máu này là của mình, của bạn mình hay của kẻ địch.
Cường giả Kiếm tông cùng mãnh thú thượng cổ dần dần ngã xuống.
Ma Môn cũng tổn thất không ít.
Cho dù lực lượng của Ma Môn có thể chiến thắng Kiếm tông, nhưng lại không xuất hiện tình thế nghiêng về một phía. Lấy Kiếm tông dẫn đầu Phạt Ma Minh, trên dưới một lòng, dùng số lượng chiến thắng chất lượng, dùng ý chí không sợ chết của mình mà liêu mạng, khiến cho đám người Ma Môn không tự chủ được mà rùng mình. Nhưng thực lực chênh lệch không phải liều mạng là có thể bù vào.
Sau một lúc, Ma Môn dường như đã chiếm được ưu thế.
Trong vòng chiến, cường giả Kiếm tông tùy thời sẽ bị giết chết.
Rốt cuộc lại thêm một người ra đi.
Trường Xuân đạo trưởng.
Chưởng môn nhân cấp bậc Kim tiên của Võ Đang, dưới công kích của một thần sứ, Trường Xuân đạo trưởng phun ra một ngụm máu tươi, thân hình bay ra ngoài. Gã thần sứ kia cũng không có ý định dựng lại, huy động thần xích bổ xuống đầu Trường Xuân đạo trưởng.
Máu văng ra.
Trường Xuân đạo trưởng đã chất.
Trên bầu trời tràn ngập khí tức thê lương.
Cả chiến trường hoàn toàn yên tĩnh. Sau một khắc, cuộc chiến lại tiếp tục. Gã thần sứ giết chết Trường Xuân đạo trưởng xong, lại vung thần xích đánh về phía khác.
Phá khắp nơi.
Hình ảnh thảm thiết lại chiếu rọi sơn cốc.
Từng thanh âm rít gào vang lên.
- Không thể ngăn cản thì đồng quy vu tận.
- Liều mạng.
- Kiếm tông, ngọn lửa bất diệt, truyền thừa không ngừng, vĩnh viễn lưu truyền.
Âm.
Khí thế ác liệt lại kéo lên, kiếm khí đầy trời bắn ra bốn phía.
Phản kích cuối cùng.
Giống như một con sư tử bị thương, sau khi liếm vết thương của mình một chút liên bộc phát tiếng rít gào rúng động núi rừng.
Hình ảnh máu tanh dừng lại dưới ánh nắng mặt trời.
Trường kiếm sắc bén vẽ một cái.