Chương 1506: Vận sức chờ phát động
Chương 1506: Vận sức chờ phát độngChương 1506: Vận sức chờ phát động
Trên đỉnh Thái Sơn, cả người Phách Lôi chí tôn quấn quanh lôi quang vô tận, khí tức ác liệt vô cùng. Hai mắt bắn ra điện quang như muốn xé rách mảnh thiên địa này.
Trong mắt những du khách ở chân núi, sấm chớp đan xen trên đỉnh núi giống như muốn cắn xé hết mọi thứ. Đây là cảnh tượng chưa từng xuất hiện qua ở Thái Sơn. Tất cả mọi người đều rúng động, tìm chỗ để trốn, giống như tận thế sắp đến nơi.
Tiếng cười dài của Phách Lôi chí tôn cũng không truyền đến tai mọi người. Y dùng ánh mắt sắc bén của mình quan sát mặt đất, trong lòng dâng lên ngạo ý vô hạn.
- Vì sao không thấy thần sứ đến đây nghênh đón?
Phách Lôi chí tôn nhìn bốn phía, một lát sau liên nhướng mày trầm giọng nói.
Phía sau y, mười chiến tướng vẫn đứng thẳng, không hề nhúc nhích.
Đến địa cầu nhưng không có thần sứ nghênh đón, Phách Lôi chí tôn đối với giới tu hành địa cầu lại không quen, nhất thời không biết đi hướng nào, đành lẳng lặng chờ đợi trên đỉnh Thái Sơn.
Sấm sét dần dần biến mất, thiên địa trở lại sự yên tĩnh.
Phách Lôi chí tôn cảm giác giống như bị khinh bỉ. Theo như lời ma chủ đại nhân đã nói, khi y đến Thái Sơn, sẽ có thân sứ nghênh đón. Nhưng đã qua một canh giờ, ngoại trừ đám kiến hôi dưới chân núi thì không còn động tĩnh nào khác.
Dưới chân Thái Sơn chỉ có đám tinh anh của Thiên Tử Các tạo thành phòng tuyến, ngăn cản những người tò mò đến gần. Lúc này, trên đỉnh núi không ngừng truyền đến tiếng động, khiến người ta cảm thấy tim đập mạnh hơn, giống như đang có một con mãnh thú rít gào, phát tiết sự giận dữ trong lòng.
Ánh mắt Phách Lôi chí tôn bắn ra lửa giận:
Rất nhiều tảng đá lớn bị đánh thành bột phấn. Trên đỉnh Thái Sơn, khói đặc nổi lên cuồn cuộn, sát khí tận trời.
Yên tĩnh chờ đợi một khoảng thời gian, vẫn không thấy bất cứ động tĩnh nào.
Bên hông đều mang theo một thanh trường đao, vỏ đao có khắc hình một thanh đao.
Rất nhiều người đang chật vật tìm chỗ trốn đều ngừng lại, ngẩng đầu lên nhìn bầu trời. Mặc dù không phát hiện được điều gì bất thường, nhưng không ai dám bước lên đỉnh Thái Sơn lần nữa. Rất nhanh, một nhóm tỉnh anh của Thiên Tử Các đã phong tỏa phạm vi ngọn Thái Sơn lại. Thần sắc người nào cũng ngưng trọng. Bọn họ cũng cảm nhận được khí tức cường giả tuyệt thế truyền đến từ đỉnh Thái Sơn. Uy áp khủng khiếp đó như muốn trấn áp linh hồn, khiến cho bọn họ không ức chế được mà sợ run. Nhưng bọn họ vẫn đứng dưới chân núi, tạo thành một tấm chắn an toàn cho dân chúng vô tội.
Một canh giờ trôi qua, trong lúc mọi người đang bình tĩnh lại, rốt cuộc trên đỉnh Thái Sơn lại xuất hiện dị tượng.
Một cục đá bị bóp nát.
Sấm sét biến mất, ánh mặt trời chiếu xuống, chiếu thẳng xuống mặt đất.
Bịch.
Người dẫn đầu là một cô gái, chính là Thu Hàn tiên tử.
- Mọi người đi đâu rồi? Vù.
Một đám người chạy đến, mang theo khí tức cường đại, đồng loạt phủ xuống.
Hộ long thế gia, Đao tông.
- Ngươi là Đao tông nhất mạch?
Nếu đến địa cầu có thể nói là vô địch.
Phách Lôi chí tôn nhướng mày. Ma chủ đại nhân đã nói, sau khi y đến địa cầu, đầu tiên là hội họp với mười chín thần sứ, sau đó tập trung với các lực lượng còn lại đánh nát thế lực kháng ma của địa cầu.
- Đao Tông Thu Hàn, suất chúng đệ tử bái kiến tiền bối, cung nghênh tiền bối đến địa cầu.
- Kết quả, thế lực Tam Xích Giáo chúng ta đã bị diệt.
Đám người Thu Hàn tiên tử rơi xuống đất.
- Kiếm tông địa cầu sao lại có được thực lực cường đại như vậy?
Gương mặt Phách Lôi chí tôn cả kinh, ánh mắt trợn to, cả người tản ra khí thế mạnh mẽ, cảm thấy khó tin:
- Cái gì?
Thu Hàn tiên tử cung kính phủ phục dưới mặt đất. Trong giới tu hành địa cầu, mặc dù địa vị của cô là đỉnh phong, nhưng cô hiểu rất rõ sự chênh lệch về thực lực của mình với người trước mắt, càng thêm biết rõ thân phận Phách Lôi chí tôn đứng hàng thứ chín trong thánh bảng.
Nghe hỏi, sắc mặt Thu Hàn tiên tử nhất thời trở nên khó coi, khẽ cắn môi nói:
- Không dám giấu diếm tiền bối, ngày hôm qua, thần sứ đại nhân suất lĩnh đệ tử Tam Xích Giáo tấn công Kiếm tông. Kết quả...
Dừng một lát, Thu Hàn tiên tử không tự chủ mà được hiện lên chút kiêng ky:
Sắc mặt Phách Lôi chí tôn lạnh như băng, chậm rãi gật đầu, nói:
- Mười chín thân sứ đâu?
- Bẩm báo tiền bối, tất cả hộ long thế gia còn lại đều đang trên đường chạy đến. Chỉ là đường khá xa, vẫn chưa thể đến kịp.
Nghe xong, Thu Hàn tiên tử giật mình, biết Phách Lôi chí tôn đang bất mãn, vội vàng nói:
- Nghe nói đã có bốn thần sứ mang theo Bổ Thiên Thạch trở lại tổng bộ. Những thần sứ còn lại đều bị giết chết.
Thu Hàn tiên tử thở ra một hơi, trâm giọng nói:
- Gần đây, xu thế quật khởi của Kiếm tông khá mạnh. Bọn họ tập hợp được rất nhiều người tu hành Viêm Hoàng, hơn nữa còn có hộ long thế gia như Thương tông, Huyền Việt tông, Côn tông gia nhập. Trước khi chí tôn đại nhân đến, đã bộc phát mấy cuộc đại chiến, Kiếm tông đều giành được thắng lợi. Hơn nữa còn tổn thương Tam Xích Giáo chúng ta. Ngay cả Thần Tiên Môn cũng bị diệt môn.
Phách Lôi chí tôn nhướng mày, gương mặt lạnh như băng:
- Một đám phế vật.
Gương mặt Thu Hàn tiên tử vô cùng khó coi, khoanh tay không lên tiếng.
Rất nhanh, cường giả Phủ tông, Lưu Tinh tông đều chạy đến. Trên đỉnh Thái Sơn, chư cường hộ long thế gia đều nhất tê quỳ lạy Phách Lôi chí tôn. Gương mặt Phách Lôi chí tôn lạnh lùng chậm rãi gật đầu, nhìn mọi người phía trước, cổ tay khẽ đảo, một đống bảo vật xuất hiện trong lòng bàn tay:
- Mấy món đồ chơi này do bản tôn nhàn rỗi đoạt được. Các người phân phát nhau đi.
- Không cần chờ tổng bộ trợ giúp nữa.
Có thể hiểu được thực lực của Phách Lôi chí tôn cường đại đến cỡ nào.
Đám người Thu Hàn tiên tử không khỏi run lên. Thế lực Kiếm tông đối với bọn họ mà nói thì đã là cực kỳ cường đại rồi. Nhưng sau khi Phách Lôi chí tôn tìm hiểu một chút, lại nói còn yếu hơn so với tưởng tượng.
- So với trong tưởng tượng của ta còn muốn yếu hơn.
Phách Lôi chí tôn dùng tốc độ cao nhất để lý giải tình thế giới tu hành địa cầu. Thời gian trôi qua, một kế hoạch đã được phác thảo trong đầu y, khóe miệng hiện lên sự tự tin:
Trên đỉnh Thái Sơn diễn ra màn vấn đáp.
Mặc dù Phách Lôi chí tôn chưa từng đặt thế lực địa cầu vào mắt, nhưng tung hoành ở Thần Minh chỉ địa nhiều năm, Phách Lôi chí tôn đã sớm dưỡng thành thói quen làm việc cẩn thận. Y tuyệt đối không cho phép xuất hiện bất cứ một sơ suất nào trong chuyện mình làm.
Bởi vậy, Phách Lôi chí tôn cũng không suất lĩnh hộ long thế gia tấn công Kiếm tông ngay lập tức. Sau khi từ miệng các đại hộ long thế gia biết được đại khái thực lực của tông môn, mới lên tiếng:
- Kiếm tông có thể nhiều lần chiến thắng, liên tiếp tru sát thần sứ, nói như vậy là cũng có chỗ hơn người, hoặc có át chủ bài mà không ai biết. Những cái này, các ngươi có biết không?
Nghe xong, mọi người nhìn nhau rồi lắc đầu.
- Chúng ta chỉ biết, vài ngày trước ở đây có một vị cường giả thần bí đến mà thôi.
- Đó là truyền nhân Tuyết Thần thượng cổ.
Không đợi Thu Hàn tiên tử trả lời, Phách Lôi chí tôn đã nói, ánh mắt bắn ra sát khí. Giết chết truyền nhân Tuyết Thần cũng là một trong những nhiệm vụ của y lần này.
- Chỉ bằng một truyền nhân Tuyết Thần, tuyệt đối không thể giết chết hết các thân sứ như vậy. Bên trong Kiếm tông còn có cường giả nào không?
Phách Lôi chí tôn hỏi tiếp.
Gương mặt lạnh lùng của Phách Lôi chí tôn rốt cuộc cũng nở nụ cười. Y rất thích hưởng thụ cảm giác tôn quý này. Đống đồ chơi trước mắt đối với y mà nói, quả thật chỉ có thể xem như phế phẩm. Nhưng lọt vào trong tay đám người này, lại trở thành bảo vật. Vừa có thể thỏa mãn hư vinh, vừa có thể mua chuộc lòng người, đúng là nhất cử lưỡng tiện.
Người trên đỉnh Thái Sơn đều quỳ lạy.
- Đa tạ chí tôn đại nhân ban thưởng.
Thu Hàn tiên tử thu lại thân sắc hốt hoảng, cung kính nói:
Với thân phận Phách Lôi chí tôn, mấy món đồ chơi mà y nói lại là chí bảo đối với người tu hành địa cầu.
Nói xong, ánh mắt mọi người không khỏi hiện lên thân sắc nóng bỏng.
Phách Lôi chí tôn lên tiếng:
- Truyền lệnh xuống, tập hợp tại tổng bộ Đao tông. Binh quý thần tốc, chúng ta sẽ không cho Kiếm tông nhiều thời gian để chuẩn bị. Trước rạng sáng ngày mai, tất cả đội ngũ phải tập hợp xong, sau đó theo ta hủy diệt Kiếm tông. Kế hoạch tấn công Kiếm tông một lần nữa được phát động. Lúc này càng thêm hung mãnh và cường đại hơn. Do cường giả thứ chín trong Thánh Bảng chí tôn dẫn đầu, sức mạnh không thể địch nổi đang tràn đến. Trong lòng cường giả hộ long thế gia cũng không tự chủ được mà xuất hiện sự chờ mong. - Ngày mai chính là ngày thất bại của Kiếm tông. - Bại một lần, nhưng để cho chúng lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục. Ánh mắt tràn ngập sát ý.