Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1501 - Chương 1508: Lịch Sử Tái Diễn

Chương 1508: Lịch sử tái diễn Chương 1508: Lịch sử tái diễnChương 1508: Lịch sử tái diễn

Chư thần tập trung bên trong cung điện thượng cổ Vũ thần ngày càng nhiều, ánh mắt mọi người không ức chế được sự lo lắng, nghị luận không ngừng. Một lát sau, một con tiên hạc bay đến. Đại điện rất nhanh khôi phục lại sự yên tĩnh.

Thượng cổ Vũ thần, Linh Cưu tiên sinh.

Lúc này, sắc mặt Linh Cưu tiên sinh cũng vô cùng ngưng trọng, bên cạnh còn có Đan thần uy danh hiển hách ở Thần Minh chỉ địa.

- Tin rằng tất cả mọi người đều biết được nguyên nhân tại sao hôm nay chúng ta lại tập trung tại đây.

Linh Cưu tiên sinh đi thẳng vào vấn đề:

- Ma chủ thân chinh, đối với thế lực chư thần chúng ta mà nói, quả thật là một tín hiệu vô cùng nguy hiểm. Điều này đồng nghĩa, Ma Môn sắp nhấc lên một đợt tấn công cực mạnh, ý đồ chiếm cứ Thần Minh chi địa chúng ta.

Nói xong, sắc mặt chư thần bên trong đại điện liên biến đổi.

Một cảm giác nguy cơ lan tràn. Ý tứ của Linh Cưu tiên sinh rất rõ ràng, cuộc chiến Thần Ma đã đến thời khắc quyết chiến cuối cùng. Song phương khó mà giữ lại được cái gì. Vì thắng lợi cuối cùng, tất phải dốc hết sức lực.

Tất cả mọi người đều cân nhắc đề nghị của Linh Cưu tiên sinh. Một lát sau, tất cả đều gật đầu. Rất nhanh, mọi người đưa ra một phương thức và thời gian thối lui cụ thể. Lúc này, sắc mặt của chư thần cũng hòa hoãn được đôi chút.

Rất nhanh, bên trong Thần Minh chi địa, đại quân chư thần dời đi.

Linh Cưu tiên sinh nói:

Mọi người nắm chặt nắm tay, ánh mắt kiên định.

- Thực lực địch ta vẫn còn có sự chênh lệch.

- Ma chủ đại nhân đã xuất phát.

- Nhưng thế lực Ma Môn ngày càng lớn mạnh, hôm nay Ma chủ lại đích thân xuất chinh, thế lực của chúng ta chẳng khác nào đang đứng đầu sóng ngọn gió. Muốn ngắm bắn đại quân Ma Môn lại càng thêm khó khăn.

Ngay từ đầu, người trong Ma Môn còn tưởng rằng là kế hoạch tung hỏa mù nào chứ. Tại sao thế lực chư thần lại dễ dàng lui về sau một trăm dặm như vậy. Nhưng khi bọn họ kịp phản ứng lại, đã không còn đủ thời gian truy kích chư thần.

- Cho nên ta đề nghị, tránh đi mũi nhọn lần này.

Một cung chủ Thần cung lên tiếng:

- Chỉ cân chư thần đồng tâm hiệp lực, Ma môn chiếm chiếm cứ chư địa của chúng ta, nhất định phải trả một cái giá thật lớn.

- Lúc này, quả thật đã làm cho ông ta danh lợi song thu.

- Hôm nay, khí thế đại quân Ma Môn đang thịnh, chúng ta khó mà ngăn cản. So với việc hy sinh vô ích, chi bằng lui vê phía sau một trăm dặm, tranh thủ thời gian giảm xóc, khôi phục tinh thân. Ngoài ra, hãy chú ý động tĩnh của Ma chủ. Ma chủ xuất hiện chiến trường chỗ nào, chúng ta liên triệu tập lực lượng cực mạnh tiến hành phòng ngự.

Xích Lượng Thiên mỉm cười nói.

Bên trong Tam Xích Thân Minh Điện.

Trong đại điện to như vậy lại chỉ có hai người Gia Cát Nguyên Hồng và Xích Lượng Thiên.

- Linh Cưu tiên sinh quả thật rất khó đối phó, dám quyết đoán ra lệnh lui lại. Cũng tốt, lân này hãy để cho ông ta nếm thử sức mạnh của thế lực chư thần.

Khóe miệng Xích Lượng Thiên khẽ nhếch lên:

Lúc này, màn đêm đang buông xuống địa cầu.

- Sợ rằng ông ta không có phúc để hưởng.

Tiểu Thất tiền bối tận hết khả năng, mà Tiêu Dương cũng không giữ lại, cố gắng bố trí trận pháp mãnh thú thượng cổ, tùy thời nghênh đón Ma Môn ngày mai đến.

Gia Cát Nguyên Hồng bật cười:

Tất cả đều phụ trách một khu vực, vắt hết óc mà bố trí một cái bẫy.

Trên bầu trời giống như đọng lại kiếm ý lạnh như băng.

Mỗi một đệ tử Kiếm tông qua lại, gương mặt đều lạnh lùng vô cùng.

- Thế lực chư thần có thể nói là thâm căn cố đế, sao dễ dàng đánh bại được? Chi bằng lợi dụng lúc này làm cho Ma chủ và thế lực chư thần quyết chiến với nhau.

Ở đây, cũng sắp nhấc lên một chiến dịch lớn.

Gió mang theo cái lạnh thấu xương.

Xung quanh sơn cốc Kiếm tông, một đám trận pháp được thiết lập, hình thành một sát trận.

- Đúng là một tên ngu xuẩn, cứ tưởng rằng chúng ta đã cho ông ta một cơ hội rạng danh nữa chứ.

Thần Minh chỉ địa, cuộc chiến đã được thăng cấp, đây cũng giống như một tín hiệu, lúc này đại chiến Thần Ma rất nhanh bước vào thời khắc quyết chiến. Cuộc chiến cuối cùng đã không còn xa nữa.

Ma chủ đại nhân có lẽ đã sớm biết Xích Lượng Thiên có dã tâm khác, nhưng nằm mơ cũng nghĩ không ra, Gia Cát Nguyên Hồng mà ông ta coi là tâm phúc lại bị Xích Lượng Thiên mua chuộc từ lâu. Hôm nay lại bày ra kế để hại ông ta.

Gia Cát Nguyên Hồng cười lạnh.

Dùng "nghi thức cao nhất" để nghênh đón Ma Môn.

Ai nấy đều bận rộn.

Lại thêm một trận pháp nữa được bố trí xuống.

- Chỉ cân có người giãm vào chỗ này, sẽ kích động trận pháp. Đầu tiên sẽ bị khóa Tiên Liên quấn quanh, huyết ma lợi khí sẽ tùy thời cướp lấy tính mạng của tà ma.

Ánh mắt Tiêu Dương hiện lên thần quang, nhẹ giọng nói:

- Không biết Ma Huyền khi nào có thể trở vê. Còn thằng mập kia nữa, sao không vê sớm chứ?

Thằng mập mà Tiêu Dương nói chính là tiểu thần long đang bế quan bên trong Thiên Môn thần trận.

Trắng đêm bận rộn.

Lúc này, tại một chỗ khác, bên trong Đao tông, hộ long thế gia cũng tề tựu. Máu trên người lại càng thêm sôi trào, phát ra tiếng kêu to.

Sau khi diệt Kiếm tông, đối ẩm ngàn chén.

- Chén rượu này ta xin kính mọi người. Đợi sau khi diệt Kiếm tông xong, lại cùng nhau đối ẩm ngàn chén.

Mùi rượu thơm xông lên mũi, Phách Lôi chí tôn giơ cao chén rượu trong tay, cười nói:

Hết thảy đã được chuẩn bị xong.

Tùy thời có thể xuất phát.

Hai mắt Phách Lôi chí tôn đảo qua, gương mặt lạnh lùng nói:

- Đã tập trung hết chưa?

- Đao tông đã chuẩn bị tốt.

- Phủ tông đã chuẩn bị tốt.

- Lưu Tinh tông tùy thời có thể tử chiến.

Mọi người kích động huy động cánh tay hô to, ánh mắt sôi trào nhiệt huyết.

Chiến ý dâng trào.

Phách Lôi chí tôn chậm rãi gật đầu, trong lòng dâng lên sự hãnh diện.

Có đám cường giả hộ long thế gia hận Kiếm tông thấu xương, căn bản không cần bất cứ lời động viên nào, cứ trực tiếp phát động trận đại chiến.

Trong đêm đen xuất hiện một tia chớp.

Bởi vì thế lực này này sẽ còn mạnh hơn.

Sẽ không thay đổi.

Rất nhiều người vẫn còn nhớ kỹ, đêm hôm đó, không khí cũng lạnh như băng, nhưng trái tim bọn họ đều sôi trào nhiệt huyết. Đêm nay, bọn họ tiếp tục tập trung lại, làm cùng một việc giống một trăm năm trước. Tất cả đều tin rằng, kết quả lần này cũng sẽ giống lần trước.

Tập trung hầu hết các hộ long thế gia thương nghị đối phó Kiếm tông, chẳng khác nào một đêm cách đây trăm năm.

Ngoại trừ Kiếm, Thương, Côn và Huyền Việt tông, tất cả hộ long thế gia đều tập trung tại Đao tông. Ánh mắt của người nào cũng không che giấu được sát khí, mong chờ cuộc đại chiến sắp đến.

Một chén rượu uống xuống bụng, cánh tay Phách Lôi chí tôn vung lên, chén rượu rơi xuống đất bể thành mảnh nhỏ.

- Xuất phát.

Vùi

Từng đạo thân ảnh dưới ánh sao chiếu rọi, suốt đêm xuất phát.

Mục tiêu, Kiếm tông.

- Ma Môn đã xuất phát, dùng tốc độ nhanh nhất mà đi, phỏng chừng 6h sáng mai là có thể đến khu rừng.

Ma Môn xuất phát chưa được năm phút, tin tức đầu tiên đã truyền vào tai Tiêu Dương.

- Sáng sớm.

Tiêu Dương nhìn các đệ tử Kiếm tông đang bận rộn chung quanh, nhẹ nhàng gật đầu: - Vậy là đủ rồi.

Tiêu Dương đem tin tức công bố cho các đệ tử Kiếm tông, tốc độ vận tác lại càng nhanh hơn.

Từ nửa đêm đến bình minh, hết thảy đã được chuẩn bị xong.

- Rút lui.

Tiêu Dương vung tay lên, rất nhiều đệ tử Kiếm tông như thủy triều rời đi, nhanh chóng tiến vào thế giới Thượng cổ hồng hoang. Tất cả mọi người đều mong chờ Ma Môn rơi vào bẫy.

Bên trong thế giới Thượng cổ hồng hoang, Tiêu Dương tùy ý khống chế. Lúc này, tất cả đệ tử Kiếm tông đều tập trung tại quảng trường rộng lớn. Trước mặt mọi người xuất hiện một màn hình trong suốt. Trên màn hình là những tảng đá lớn, là bẫy rập mà mọi người đã bố trí suốt cả đêm.

Ánh mắt mọi người đều tập trung vào màn hình, lẳng lặng chờ đợi.

Chính thức làm cho Kiếm tông phải kiêng ky là Phách Lôi chí tôn.

Một khắc biết được tin tức Phách Lôi chí tôn xuống địa cầu, Tiêu Dương đã bắt đầu nghĩ kế hoạch làm thế nào mới có thể đối phó được với Phách Lôi chí tôn. Hôm nay Ma Môn không kiêng nể gì mà đến, mặc dù có không ít cường giả hộ long thế gia, nhưng căn bản cũng không thể uy hiếp được Kiếm tông. Duy chỉ có cường giả vị trí thứ chín Thánh Bảng, đủ để bóp chết bất cứ cường giả cường đại nào của Kiếm tông.

- Không biết thế giới Thượng cổ hồng hoang có nhốt được Phách Lôi chí tôn hay không?

Lúc này, trong lòng Tiêu Dương không khỏi toát lên một suy nghĩ, ánh mắt mở to vài phần. Hắn nhớ đến Diêm Dương Vương. Lần đó Tiểu Thất tiền bối đã thông qua Thượng cổ hồng hoang mà nhốt Diêm Dương Vương bên trong.

- Rất mạo hiểm.

Tiêu tiên nhân lắc đầu, trịnh trọng nói:

- Phách Lôi chí tôn khác với người tu hành bình thường. Thực lực của y là kim tiên đại viên mãn. Nếu mạo hiểm để y tiến vào Thượng cổ hồng hoang, chẳng những không giết chết được, nói không chừng còn nhấc lên một cơn sóng lớn bên trong. Những người ở bên trong Thượng cổ hồng hoang cũng có khả năng phát sinh nguy cơ. Quan trọng hơn, căn cơ của Thượng cổ hồng hoang vẫn chưa thừa nhận được công kích của Phách Lôi chí tôn.

Tiêu Dương thở ra một hơi, loại bỏ ý niệm này trong đầu.

Đây quả thật là một cách làm mạo hiểm. Nhất là các đệ tử Kiếm tông đã tiến vào Thượng cổ hồng hoang. Mỗi một hành động của hắn đều phải vì bọn họ.

- Thật sự không có biện pháp ngăn cản Phách Lôi chí tôn sao?

Tiêu Dương nắm chặt nắm tay, không cam lòng nói.

Không thể ngăn cản.

Địch nhân quá mức cường đại.

- Lại một lần nữa hộ long giắt tay nhau mà đến.

Tiêu Dương lẩm bẩm.

- Trăm năm trước, bọn họ đã diệt sát Kiếm tông. Trăm năm sau, chẳng lẽ lịch sử lại tái diễn?
Bình Luận (0)
Comment