Chương 1528: Đổ mồ hôi lạnh
Chương 1528: Đổ mồ hôi lạnhChương 1528: Đổ mồ hôi lạnh
Nhất định sẽ thắng.
Nhất định phải thắng.
Mọi người đều âm thầm cầu khẩn, hy vọng có thể chiến thẳng tà ma, trả lại sự trong sáng cho Thần Minh chỉ địa.
Linh Cưu tiên sinh khẽ vuốt chòm râu. Tin tức đầu tiên thật sự làm cho ông vừa vui mừng lẫn sợ hãi, thậm chí đối với mọi người mà nói là ngoài ý muốn. Không ai có thể nghĩ đến Phách Lôi chí tôn không ai bì được lại thua bởi địa cầu. Bởi vì đó là quê hương của Long Thần đại nhân, cho nên đó cũng là nguyên nhân có Thần Minh suy đoán có phải Kiếm tiên tối cường đã trở lại địa câu hay không.
Ban đêm.
Bầu trời phía trên hồ Lạc Thần, hàn khí thấu tim xuất hiện, giống như một con thú vương kinh khủng đang phủ phục trên mặt đất. Màn đêm buông xuống, sương mù bao phủ chung quanh hồ lại càng nhiều.
Đây chính là cấm địa của chư thần.
Rất ít người dám xuất hiện ở đây. Bởi vì một khi rơi xuống, sẽ không cách nào leo lên được.
- Lão đệ, rốt cuộc thì đệ có thoát khỏi giam cầm đó, một lần nữa quay về Thần Minh chi địa hay không?
- Bất luận thế nào ta cũng phải đem toàn lực đánh với tà ma một trận.
- Hồ Lạc Thần, nơi giết chết Thần Minh.
Thân ảnh Linh Cưu tiên sinh đã rời khỏi hô Lạc Thân ngoài mười dặm, quay đầu nhìn về phía nơi phát ra tiếng nổ mạnh.
Râu bạc theo gió lạnh tung bay, trên người tràn ngập thần quang lờ mờ, ngăn cản lãnh khí xâm nhập, cúi đầu nhìn mặt hồ đen sẫm.
Lúc này, cuộc chiến ở địa cầu cũng vẫn không ngừng.
Từ trăm triệu ngàn năm trước, hồ Lạc Thần đã nuốt chửng không biết bao nhiêu Thần Minh.
Bóng hình lẩn vào trong đêm tối.
Chính là Linh Cưu tiên sinh.
Bỗng nhiên, trên bầu trời hồ Lạc Thần xuất hiện một thân hình hư miểu.
Một cơn gió thổi qua, sóng nước chập chờn trên mặt hồ, thân ảnh Linh Cưu tiên sinh đột nhiên biến mất. Giây tiếp theo, một loạt thủy tiễn, giống như nước lũ oanh kích nơi vừa đứng mới nãy của Linh Cưu tiên sinh.
Nương theo tiếng hét lớn, chưởng ấn màu vàng đánh xuống, bao trùm cả một ngọn núi, giống như muốn hủy diệt tất cả. Khí tức cường đại tàn phá chung quanh. Trong khoảnh khắc, đá, cây đều gây nát.
Một lát sau, Linh Cưu tiên sinh nhẹ nhàng lên tiếng:
Âm.
Đại chiến đại quân Thần Ma sắp sửa phải hạ màn rồi.
- Phá cho ta.
Kiếm tông báo thù.
Thanh âm chấn động vang vọng thiên địa. Mãnh thú thượng cổ hí lên vang trời.
Đại trận hộ tông của Phủ tông.
Âm.
Mục tiêu chính là đại trận bao phủ ngọn núi.
Người của Phủ tông một khắc này giống như lôi điện bổ trúng, tinh thân hoảng sợ.
Đột nhiên lại một tiếng nổ vang lên, đại trận hộ tông bị phá hủy.
Đại trận hộ tông lung lay như sắp ngã.
Lúc này, đại trận hộ tông của Phủ tông đã hoàn toàn được mở ra, quang mang thần vân không ngừng lóe lên bầu trời, phát huy uy lực đại trận hộ tông đến cực hạn. Bởi vì đây là hy vọng cuối cùng của Phủ tông. Dựa vào lực lượng của bọn họ, bọn họ căn bản vô lực chống lại Kiếm tông. Cho nên, khi đại quân Kiếm tông đánh tới, đại trận đã sớm sẵn sàng đón quân địch. Tiêu tiên nhân cũng không chút do dự, trực tiếp triển khai oanh tạc với đại trận hộ tông.
Từng con hung thú Ly Lực chui vào mặt đất, tìm kiếm vị trí trận kỳ của đại trận hộ tông, sau đó tiến hành phá hư.
Trên dưới hợp công.
Bên cạnh Tiêu tiên nhân còn có đại sư trận pháp Tiểu Thất nhìn chằm chằm vào đại trận hộ tông, tùy thời đem tin tức báo lại cho Tiêu tiên nhân.
Đám người bên trong đại trận hộ tông đều kinh hãi không thôi. Gương mặt đã không còn biểu hiện cao cao tại thượng như lúc trước. Bây giờ chỉ còn là sự sợ hãi vô tận, bởi vì bọn họ biết là ai đã đến.
Rống.
Tội danh này nhất định phải dùng máu để trả.
Bọn họ sẽ phải trả giá cho tội lỗi trăm năm trước.
Chỉ một lát sau, sát khí ngập trời liền bao phủ, như muốn đâm thủng linh hôn của bọn họ.
- Nghênh địch.
Rốt cuộc, khi một đệ tử Phủ tông bị một con hung thú Ly Lực đâm xuyên qua đầu, cường giả Phủ tông mới giật mình phản ứng trở lại, mắt mở to như muốn nứt ra, liều mạng rống to, thanh âm rúng động bát phương.
Vùi
Trong phút chốc, đám đệ tử Phủ tông vung búa lớn trong tay lên.
Vù.
Độc châm dày đặc bao trùm xuống.
Đến từ thượng cổ Huyền Phong.
Sau khi kêu lên thảm thiết, từng đạo thân ảnh ngã xuống mặt đất.
- Ba dặm.
Giữa sông Vạn Kiếm Linh, thân hình Tiêu Dương nửa quỳ nửa đứng, không ngừng run rẩy, tơ máu màu đen rơi xuống, nhuộm đen thân hình của hắn.
Âm. Một đêm này, pháo hoa phát ra từ Kiếm tông đặc biệt xinh đẹp.
Ngay cả hộ long thế gia thần bí nhất Đao tông cũng không tránh khỏi vận mệnh bị diệt vong. Có thể tưởng tượng được kết quả của hộ long thế gia còn lại như thế nào.
Đao tông diệt vong.
Chưa được một lúc, thanh âm chém giết trên ngọn núi dân dần giảm bớt.
Một khắc cuộc chiến ngừng lại, máu tanh xông thẳng lên trời.
Trời chiều chiếu xuống, bầu trời giống như bị nhiễm đỏ hơn phân nửa.
Một lát sau, hỏa quang chiếu rọi khuôn viên mười dặm.
Thiêu đốt hết thảy thành tro bụi.
Bên ngoài ngọn lửa, đệ tử Kiếm tông cầm lợi kiếm nhiễm máu trong tay, đứng thẳng nhìn ngọn lửa, trong lòng dâng lên một trận thống khoái.
Phủ tông đã bị diệt.
Ngọn lửa dâng thẳng tận trời tản ra ánh sáng sặc sỡ.
Không bao lâu sau, tại một chỗ khác, Tổ thần truyền đến tin tức.
Thần sứ và chí tôn Thánh Bảng đều bị tiêu diệt, giới tu hành Viêm Hoàng hiện nay, vương giả duy nhất chính là Kiếm tông.
Cuộc chiến Kiếm tông báo thù đã tiến vào giai đoạn cuối cùng.
Hộ long thế gia đã tập trung tám phần lực lượng tấn công Kiếm tông lúc trước. Cuối cùng bị tiêu diệt ở Kiếm tông. Hai phần lực lượng còn lại đã bị Kiếm tông do Tiêu tiên nhân dẫn đầu nghiền nát, căn bản không tổ chức nổi bất cứ một cuộc phản công nào.
Công kích cường thế giống như một trận sóng to gió lớn trực tiếp cắn nuốt Phủ tông.
BịchI
Đại quân thượng cổ mãnh thú trong thời gian ngắn đã phá tan phòng ngự Phủ tông hình thành như phá đậu hũ, giây tiếp theo, cường giả Kiếm tông phủ xuống.
Phía sau, Ma Huyền thần quy hít một hơi thật sâu.
Khoảng cách Tiêu Dương đạt được mục tiêu của mình chỉ còn lại ba dặm.
Lúc này, cho dù mọi thứ đều khó khăn, nhưng Ma Huyền không hề có sự nghi ngờ, Tiêu Dương nhất định sẽ thành công vượt qua ba dặm này. Bởi vì ông đã tận mắt nhìn thấy khốn cảnh Tiêu Dương gặp phải ở mười dặm trước như thế nào. Nhưng hắn vẫn kiên định bước đến. Đối với hắn mà nói, ba dặm cuối cùng không đáng kể chút nào.
Tiêu Dương nghiến chặt răng, mỗi một tấc da thịt trên người giống như bị cắt ra.
Thân hình chậm rãi đứng lên, bước từng bước một về phía trước.
Hai dặm.
Một dặm.
Từng bước một đến gần.
Ba trăm mét cuối cùng.
Hai trăm mét. Một trăm mét.
Năm mươi mét.
Tiêu Dương cảm giác cơ thể của hắn giống như gặp phải một chướng ngại. Hắn đang ra sức giãy giụa, muốn thoát khỏi chướng ngại này ngay lập tức.
Một cảm giác đau đớn vô tận bao trùm lấy hắn.
Từng bước, từng bước một.
Rốt cuộc, trong tích tắc Tiêu Dương tiến vào phạm vi ngàn dặm của sông Vạn Kiếm Linh, cơ thể của hắn giống như nổ mạnh. Kiếm khí từ bốn phương tám hướng đánh sâu vào liền bị chấn nát bấy. Ngay cả thân hình Ma Huyền cũng bị chấn bay một khoảng cách, ánh mắt mang theo sự hoảng sợ lẫn vui mừng:
- Chủ nhân sắp đột phá cực hạn rồi.
Đột phá cực hạn? Nói dễ như vậy sao?
Nhưng Tiêu Dương chỉ dựa vào nghị lực hơn người, bền gan vững chí đột phá cực hạn cơ thể.
Thân hình Tiêu Dương lập tức được một quang mang màu trắng bao phủ.
Trên đỉnh đầu, Kim kiếm đã xuất hiện. Không khí xung quanh đều bình tĩnh lại, không còn bất cứ kiếm khí nào công kích Tiêu Dương nữa.
Tiêu Dương khoanh chân ngồi xuống, cảm giác đau nhức trên người đã biến mất không thấy tăm hơi, thay vào đó là cảm giác dễ chịu. Một dòng nước ấm chảy tràn khắp các kinh mạch bên trong cơ thể, tái tạo lại cơ thể cho hắn, khiến hắn thoải mái vô cùng.
Tơ máu màu đen dính trên cơ thể hắn tróc ra, làn da của hắn nhìn qua trắng nõn như một đứa bé mới sinh, nhưng bên trong lại ẩn chứa sức mạnh đủ để cho một tiên nhân tâng cao phải trở thành thịt vụn.
Sức mạnh cơ thể nhanh chóng tăng lên.
Tiêu Dương cũng không đắm chìm trong cảm giác thoải mái, rất nhanh vận chuyển tâm pháp Xi Vưu luyện thể, tu luyện khí lực.
Nửa canh giờ sau.
Quang mang bao phủ trên người Tiêu Dương biến mất không thấy tăm hơi.
Tiêu Dương lấy ra một bộ quần áo mới mặc vào, nhắm mặt cảm thụ sức mạnh cơ thể của mình lúc này. Một lát sau liền chậm rãi mở mắt, có chút tiếc nuối:
- Vẫn không cách nào đột phá đến Xi Vưu luyện thể tâng mười hai.
- Ngươi còn chưa biết đủ sao?
Ma Huyền xem thường:
- Trong khoảng thời gian ngắn, sức mạnh cơ thể của ngươi từ tiên nhân tâng ba đột phá đến tiên nhân tầng bốn đỉnh phong, đây chính là sức mạnh cơ thể thuần túy đấy. Tiên nhân tầng bốn bình thường trong tay ngươi, vỗ một cái sẽ trở thành thịt vụn.
- Nhưng mục tiêu của ta không phải là tiên nhân tâng bốn.
Tiêu Dương kiên định nhìn phía trước.
- Có một ngày, ta sẽ ở đầu nguồn Vạn Kiếm Linh rèn luyện khí lực.
Tiêu Dương vô cùng chờ mong một khắc đó.
Một lát sau, Tiêu Dương quay sang nhìn Ma Huyên. - Có thể bắt đầu rồi.
Ma Huyền đang chờ câu nói này của Tiêu Dương.
Lập tức lấy ra Long Thần tỳ ấn, bước đến bên cạnh Tiêu Dương. Từng đạo thần quang đánh tới, trong phút chốc, Long Thần tỳ ấn bắn ra một luồng ánh sáng thần thánh, bao phủ Tiêu Dương và Ma Huyền. Tiêu Dương tiện tay thu hồi Kim kiếm, một khắc này, vạn đạo kiếm khí lại đánh sâu vào.
Một tiếng nổ vang, hai người biến mất khỏi Vạn Kiếm Linh.
Tiêu Dương không biết đã trải qua bao lâu, chỉ cảm thấy trước mắt thoáng một cái, khi thân hình ổn định lại, phía trước đã xuất hiện một dòng nước.
Bên tai vang lên thanh âm quỷ di.
Nửa ngày sau, lưng và lòng bàn tay của Tiêu Dương đều đổ mồ hôi lạnh.