Chương 1544: Hoàng Tuyền nhãn
Chương 1544: Hoàng Tuyền nhãnChương 1544: Hoàng Tuyền nhãn
Phong Thần thượng cổ, không thể địch nổi.
Mỗi cái giơ tay nhấc chân của gã đều khiến những cường giả Chư Thần trấn thủ điểm Cửu Tuyệt Thiên Nhai này lần lượt thất bại, không hề có sức chống cự. Người đứng thứ năm Thánh Bảng là một tồn tại vượt xa những Chư Thần trước mặt. Khi chữ "rút lui" hạ xuống, quân đội Chư Thần rút lui ra sau như thủy triều, nhanh chóng biến mất khỏi Đường hầm tử vong. Đại quân Ma Môn như theo gió phá sóng, thuận thế tấn công. Lúc này, cả Đường hầm tử vong giống như sắp đổ nát, vang lên những tiếng âm ầm.
Các Thần Trận bao phủ trên Đường hầm tử vong ngay sau khi các cường giả Chư Thần rút lui liền bạo phát, uy thế kinh người, trong phút chốc đã cuốn lên khói bụi vô tận, trong chớp mắt đã bao phủ cả Đường hầm tử vong. Lực tàn phá mãnh liệt kéo đến, có vài đệ tử Ma Môn không kịp phòng bị, cơ thể bị đánh bay khỏi vách núi, hét lên những tiếng thảm thiết rồi ngã xuống bên dưới. Nơi đó mới là Đường hầm tử vong thật sự.
Lạc Thần hồ giống như một con mãnh thú thượng cổ đang ngủ say, cắn nuốt linh hồn của từng kẻ rơi từ trên cao xuống.
- Hừ! Chư Thần giảo hoạt!
Phong Thần thượng cổ nhếch miệng, lập tức tạo lên một cơn lốc, thổi bay toàn bộ đám khói dày đặc trước mặt đi. Đợi sau khi khói đặc biến mất, quân đội của Thần Minh trước mắt đã rút sạch, xuất hiện trước mắt chỉ là một Đường hầm tử vong vô cùng xập xệ.
Phong Thần thượng cổ không ngờ, khi thế lực Chư Thần rút lui vẫn còn có thể để lại một đòn phản kích như thế này, khiến cho Ma Môn bất ngờ không kịp đề phòng đã tổn thất khá nhiều tướng sĩ. Đương nhiên, Phong Thần thượng cổ cũng chẳng thèm để ý. Vì gã mới là kẻ chiến thắng trong trận này. Đường hầm tử vong do Chư Thần xây dựng tỉ mỉ đã bị một đòn của mình phá hủy. Đệ tử chư thần ở điểm Cửu Tuyệt Thiên Nhai này, e là đã sợ mất mật rồi!
Khóe miệng khẽ nhếch lên, Phong Thần thượng cổ vung tay về phía trước, âm thanh lạnh lùng vang lên.
- Sao có thể như thế được? Điểm Cửu Tuyệt Thiên Nhai đó không phải là nơi có phòng ngự yếu nhất của chúng ta.
Phong Thần thượng cổ, người đứng thứ năm Thánh Bảng, một trong những Đại Thần thượng cổ.
- Đường hầm tử vong của Cửu Tuyệt Thiên Nhai thứ bảy đã bị phá rồi!
Trong quân doanh, vẻ mặt Chư Thần liên tục biến đổi.
Trên Đường hầm tử vong xập xệ, tà ma múa may điên cuồng, những đôi mắt đỏ như máu bắn ra những tia sắc lạnh dữ tợn, mùi máu tanh điên cuồng tràn ngập xung quanh.
Linh Cưu tiên sinh suy ngẫm. Bản thân ông đã vượt qua Đại viên mãn, muốn đối phó với Phong Thần thượng cổ không khó. Nhưng Linh Cưu tiên sinh không thể ra tay, ông phải chuẩn bị để đối phó với Ma Chủ Ma Môn cường đại hơn!
- Tiếp tục tấn công, nghiền nát tất cả Chư Thần.
Cho dù là một danh hiệu nào trong số đó cũng đã đủ để chấn nhiếp Thần Minh Chi Địa.
Quân đội Ma Môn, thẳng tiến về phía trước.
- Sát!
- Là do Phong Thần thượng cổ đích thân ra tay. Một trong tám đại Cốc Chủ của Bất Hủ Cốc đứng ra, Đan Thần!
Những tiếng hét chói tai vô cùng hoảng loạn vang lên trong đầu Chư Thần. Linh Cưu tiên sinh đứng bật dậy, mắt mở to, kinh hãi nói.
- Ông không phải đối thủ của hắn, để tôi giúp ông một tay.
- Nhiều năm trước vì một lần bị thương nặng, Phong Thần thượng cổ đã lâu rồi vẫn chưa thể đột phát được Đại viên mãn. Nhưng cho dù như vậy, thực lực của lão ta vẫn sâu không thể lường. Trong Kim Tiên Đại viên mãn, ít người có thể địch lại lão!
- Để tôi đi đối phó hắn!
- Phải hết sức cẩn thận.
- Để ba người Bất Hủ Cốc chúng tôi đối phó Phong Thần thượng cổ đi.
Vù! Vùi Vùi
- Tính cả tôi nữa.
Bỗng nhiên, một chi tướng sĩ Ma Môn đi đầu tiên đột nhiên hụt chân, bất giác hét lên một tiếng kinh hãi, chưa kịp có bất kỳ phản ứng gì đã lập tức có hơn mười người rơi thẳng xuống Lạc Thần hồ.
Tướng Thần lão nhân bước ra, nhìn Đan Thần. Hai người đã là bạn bè lâu năm nên không hẹn mà cùng nở nụ cười, mặt toát ra ý chí kiên quyết, không hề sợ hãi.
- Chúng ta đã đi đến Hoàng Tuyên Nhãn của Cửu Tuyệt Thiên Nhai rồi!
Mắt Phong Thần thượng cổ trợn lên, dường như nghĩ ra gì đó, ánh mắt như điện, quét qua xung quanh, lớn tiếng nói.
- Cẩn thận!
Lại một cốc chủ đến từ Bất Hủ Cốc đứng ra, trâm giọng nói.
Ba bóng dáng đỉnh phong lao về phía trước với tốc độ sét đánh.
Những âm thanh của thiên quân vạn mã vang vọng trời đất. Dưới sự dẫn dắt của Phong Thần thượng cổ, đám tà ma tấn công về phía trước, nhanh chóng vượt qua Đường hầm tử vong đi thẳng về phía trước.
Dọc con đường, Phong Thần thượng cổ tuy nở nụ cười lạnh nhạt, nhưng vẫn giữ tập trung cao độ. Gã không dám lơ là. Tuy đứng thứ năm trong Thánh Bảng, nhưng kẻ địch mà mình phải đối mặt là cả thế lực Chư Thần. Phong Thần thượng cổ chắc chắn sẽ không tự đại đến mức nghĩ rằng cả thế lực Chư Thần không ai có thể đối phó được mình, bởi vì mình chỉ đứng thứ năm Thánh Bảng, không phải thứ nhất! Thậm chí, cho dù là Ma Chủ đứng đầu Thánh Bảng, đối mặt với cả thế lực Chư Thần, tuyệt đối cũng không dám khinh thường.
Linh Cưu tiên sinh nhìn ba người, chậm rãi gật đầu.
- Chúng tôi đã tỉ mỉ thiết kế cửa ải thứ hai, cũng đã đến lúc để cho đám Ma Môn cảm nhận thử rồi.
Đan Thần cười nói.
- Yên tâm đi, chưa tới lúc bất đắc dĩ, chúng tôi sẽ không lỗ mãng đối mặt chính diện với Phong Thần thượng cổ.
Bốn chữ này vừa thốt ra, các tướng sĩ Ma Môn đều bất giác hít một hơi lạnh.
Cửu Tuyệt Thiên Nhai có một vài tuyệt địa.
Muốn vượt qua nó không hề dễ dàng. Trong đó Hoàng Tuyên Nhãn chính là một nơi đáng sợ.
Khu vực này ẩn chứa vô số những xoáy nước dạng suối nguồn, dù là thần hay ma, chỉ cần đạp lên xoáy nước suối nguồn này, đều nhanh chóng bị cuốn vào Lạc Thần hồ! Những xoáy nước suối nguồn thần bí kỳ lạ, không chỉ xuất hiện dưới đất, mà còn xuất hiện trên đỉnh đầu, không có quy luật phân bố. Chỉ cân cơ thể chạm vào bất kỳ bộ phận nào đều sẽ lập tức mang đến nguy hiểm—Khi vượt qua Hoàng Tuyên Nhãn của Cửu Tuyệt Thiên Nhai trước đây, tuy xoáy nước khủng bố, nhưng trừ một vài cái nằm ở vị trí rất kín đáo, đại đa số đều có thể nhìn được bằng mắt thường. Bây giờ, khu vực này đã bị bao phủ bởi một tâng sương mù dày đặc.
Là do Chư Thần động tay động chân!
Ánh mắt Phong Thần thượng cổ lóe lên tia sắc bén, chắc chắn là Chư Thần đã dùng thủ đoạn nào đó để giấu kín Hoàng Tuyên Nhãn. Nếu tùy tiện xông lên, chắc chắn sẽ có thương vong nhất định.
Cánh tay Phong Thần thượng cổ đột nhiên phất lên, ngay lập tức một cơn gió lạnh quét qua, cả không gian dường như rung động.
Cơn gió mạnh quét qua thổi tâng sương mù dày đặc phía trước.
Sau làn sóng công kích, phía trước không hề có bất kỳ động tĩnh gì, cũng không có xoáy nước xuất hiện, mọi người dường như đều thở phào.
Dường như họ khó có thể chấp nhận được sự dày vò nội tâm này, cuối cùng đã không kìm được phát tiết ra, phất các loại thân binh pháp bảo trong tay lên, hung hăng tấn công làn sương mù phía trước. Những tiếng âm ầm trầm thấp không ngừng vang vọng, giống như muốn đánh khắp không gian.
Đến từ nhiều tướng sĩ Ma Môn.
Dưới làn sương mù dày đặc, từng luông ánh sáng ngũ sắc bao trùm về phía trước.
Âm! Âm! Âm!
Giết chóc không tiếng động là dày vo linh hồn nhất.
Quân lệnh như núi!
Không ai có dũng khí phản kháng. Những người đi trước tiên, vẻ mặt lộ vẻ chết chắc, từng bước từng bước, bước chân nặng nề đi về phía trước, còn quân đội Ma Môn đi sát theo sau.
Chưa đi được ba thước, đột nhiên, mười người đi đầu tiên hét lên một tiếng thảm thiết.
- Không!
Cơ thể bọn họ nhanh chóng bị hút vào trong xoáy nước với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy. Đôi mắt họ chứa đầy tuyệt vọng, đưa tay về phía đại quân Ma Môn phía sau, như đang cầu xin đồng đội tương trợ- Cả quá trình giằng co chưa tới mười giây, mười người đã hoàn toàn bị xoáy nước nuốt chứng, biến mất không tăm tích.
Một không khí lạnh lẽo lan tràn trong lòng quân đội tà ma.
Bọn họ không sợ chết, nhưng chết kiểu này, bọn họ không thể nào tiếp nhận được.
Cứ sau mỗi lần động phải Hoàng Tuyền Nhãn, xoáy nước lại xuất hiện trước mắt tà ma, tất cả các tướng sĩ nắm chặt vũ khí trong tay, không nói lời nào đi vòng qua hướng khác.
Ải này không chiến đấu, nhưng trong lòng họ còn nặng nề hơn cả lúc mới xông vào Đường hầm tử vong.
Kẻ đi đầu tiên sẽ phải làm vật thí nghiệm, thăm dò thử chỗ nào có Hoàng Tuyền Nhãn, cái giá của việc thăm dò, là rơi xuống. Họ hiểu điều này có nghĩa là gì.
Trong lòng không ít tướng sĩ Ma Môn đều bất giác trầm xuống.
- Mười người một tổ, xuất phát!
Vẻ mặt Phong Thần thượng cổ trâm đi, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm phía trước. Một lúc sau, đôi mắt Phong Thần thượng cổ lóe lên tia sắc lạnh, cánh tay vung lên.
- Vô íchI
Bước về phía trước.
Bước một bước, đột nhiên một xoáy nước xuất hiện.
- AI
Trong phút chốc, tiếng hét thảm thiết vang lên rồi biến mất trong nháy mắt.
Một tiểu đội mười người bị nuốt sạch không còn một mảnh.
Tướng sĩ ma môn phía sau họ bất giác lui ra sau mấy bước, trong mắt lộ tia hoảng loạn.
- Đáng chết!
Phong Thần thượng cổ không kìm được mắng lớn.
- Chỉ khi va chạm Hoàng Tuyền Nhãn thì nó mới hoạt động!
Như vậy những cách dò xét khác đều phí công.
Ải thứ hai, Hoàng Tuyền Nhãn khó khăn hơn so với những gì tướng sĩ Ma Môn tưởng tượng.
Muốn giành được Thần Minh Địa sao không trả cái giá nhất định được?
Huống hồ, đây là lá chắn cuối cùng của Chư Thần, cho dù thế nào, bọn họ cũng phải dốc hết sức để ngăn cản tấn công của Ma Môn.
- Ma tướng đại nhân, tôi có một đề nghị.
Đột nhiên, một tướng sĩ Ma Môn trâm giọng mở miệng.
- Nói!
Phong Thần thượng cổ mở miệng.
- Nếu Hoàng Tuyền Nhãn phải dùng nhục thể tiếp xúc mới kích hoạt, vậy thì chúng ta có thể lấy những thi thể Chư Thần bị giết trên Đường hầm tử vong vào, dùng thi thể chúng để dò đường.
Lời vừa dứt, mắt Phong Thần thượng cổ lập tức sáng lên.
- Đúng! Dùng thi thể Chư Thần để dò đường! Hahal
Phong Thần thượng cổ cười dữ tợn.
- Chư Thần, cái chết của các người xem ra cũng có giá trị đấy!
- Truyên lệnh xuống!
Phong Thần thượng cổ vung tay lên, hét lớn.
- Những tướng sĩ phía sau quay lại, đưa thi thể Chư Thần vào đây.
- Vâng!
Mệnh lệnh nhanh chóng được truyền đi.
Đại quân Ma Môn phía trước dừng di chuyển. Một lát sau, đột nhiên, một tiếng hét kinh hoàng vang lên. - Báo—phía sau đại quân, cũng xuất hiện Hoàng Tuyền Nhãn, không thể lui ra saul