Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1581 - Chương 1588: Sự Kết Thúc Của Một Thời Đại

Chương 1588: Sự kết thúc của một thời đại Chương 1588: Sự kết thúc của một thời đạiChương 1588: Sự kết thúc của một thời đại

Cột sáng cực lớn xông thẳng lên trời, như ẩn chứa thần uy đáng sợ vô cùng tận, chớp mắt liền bao phủ khắp cả băng xuyên vạn dặm. Cùng với việc những tảng băng xuyên bị vỡ tan, mảnh thiên địa này cuồn cuộn khói đặc, lại bị thân quang xua tan, ánh sáng cực nóng, vô cùng chói mắt như muốn chiếu xuyên mặt đất, kèm theo hơi thở khiến người ta sợ hãi cung kính.

Lực lượng phong ấn thông đạo!

Có thể phá tan vạn vật thiên hạ.

Thông đạo nối Địa Cầu và Thần Minh địa sắp bị mở ra, lúc này lực lượng đáng sợ đang phong ấn này đã bạo phát ra ngoài, tàn phá khu vực băng xuyên này. Dưới chấn động mãnh liệt, một không gian khác cũng đang lắc lư mãnh liệt...

Đúng như Xích Lượng Thiên dự liệu, phong ấn nối Ma Vực và Thần Minh địa cũng vì luông lực lượng này chấn động quét ngang, lúc này bắt đầu lay động kịch liệt, băng xuyên tiếp tục nứt ra, lúc nào cũng có thể sụp đổ vỡ tan.

Vạn ma sắp xuất thết

Tà ma đã nhịn vô số năm tháng, một khi xuất thế khó mà tưởng tượng được sẽ gây ra tác động lớn như thế nào đối với thiên hạ.

- Đến đây! Đến đây!

Thời khắc đàn tế hoàn toàn bị hủy diệt sẽ là lúc thông đạo phong ấn mở ra.

Tiêu Dương nhấn từng chữ một, chậm rãi nói.

Đàn tế cổ xưa đó lúc này cũng bắt đầu nứt ra...

- Giát Giát, Húc Húc, chuẩn bị nghênh chiến đi.

Ma khí tràn ngập khắp trời.

Cuồng phong đảo qua, tóc rối bời bay múa.

Băng xuyên vạn dặm vang vọng tiếng cười tùy ý của Xích Lượng Thiên, ánh sáng lạnh lẽo màu tím trong đôi mắt y thỉnh thoảng lại chớp động. Xích Lượng Thiên giương mắt nhìn trời cao, trong lòng dâng lên niềm vui vô hạn, cười điên cuồng.

Hắn không biết rốt cuộc đầu phía phong ấn có gì, có lẽ đã là vạn ma tụ tập nhưng Tiêu Dương không có một lý do lùi bước. Hắn phải dùng tính mạng mình chặn lỗ hổng này.

Núi Thiên Môn ở Địa Cầu, núi non lắc lư kịch liệt, đá bay toán loạn, cuồng phong quét qua mặt đất, tàn phá cho trời đất trở nên thảm hại. Cột sáng xông tận trời như cướp hồn đoạt phách, rung động trái tim.

- Trận gió lốc này chắc sẽ càng ngày càng mạnh, cuối cùng cuốn sạch tam giới.

Thời khắc đó đã không thể tránh nổi.

Trên đàn tế cổ xưa, ánh sáng ngọc lấp lánh chói mắt!

Phía trước đàn tế, ba bóng dáng vẻ mặt kiên quyết đứng sừng sững!

Càng ngày càng gân...

Tuyệt đối!

Âm! Âm! Âm... Ánh sáng thần thánh lúc này đang lấp lánh trên trời cao.

Thân ảnh Xích Lượng Thiên nhảy vọt lên, trong không khí toàn là tiếng cười tùy ý của y.

Trong lòng mãnh liệt trâm xuống.

Cột sáng xông tận trời bỗng nổ mạnh một tiếng.

Hít sâu một hơi, trong lòng Lý Thái Bạch không hề do dự, vẫn tiếp tục lao vê phía trước. Lúc này, nói chuyện khác đã không còn ý nghĩa gì nữa, dù Xích Lượng Thiên giành được thánh vị thì ông ta cũng vẫn phải dốc toàn lực tấn công!

Băng xuyên ngàn dặm, ánh sáng vô cùng tận chiếu vào mặt đất.

Nơi phong ấn, thần quang lấp lánh, ánh sáng đồng tử màu tím thâm sâu khởi động trong mảnh thiên địa này...

Nhanh như tia chớp, nhanh như điện chớp!

Huống hồ y vừa giành được thánh vị, chắc chưa luyện hóa nhanh như vậy, chưa thể lập tức thành thánh.

Âm ầm, thiên địa này đã trở thành một biển sáng.

Cuối cùng vẫn... không kịp!

Đây là thiên địa dị tượng thánh vị sắp xuất thế, có thể lan tràn tam giới.

Hiện tại e rằng Xích Lượng Thiên lấy thánh vị đã dễ như trở bàn tay.

Đã không ai có thể ngăn cản y giành được thánh vị nữal

Lý Thái Bạch đang tức tốc chạy đi thân sắc lập tức đại biến.

- Chết rồi!

Cả thiên địa tam giới lúc này đều bạo phát ra một trận âm vang trầm thấp mà thần thánh. Đặc biệt là Thần Minh chi địa, trong khoảnh khắc, một đạo thánh quang chói mắt quỷ dị bao trùm một mảnh trời cao này...

Tiếng ầm vang quanh quẩn quanh linh hồn.

- Thánh vịl

Cuối cùng, ánh mắt Xích Lượng Thiên dừng lại tại một nơi xa, nơi có khói đặc cuồn cuộn nổi lên. Giờ khắc này, một thần vật Tử Tinh hình thoi thánh khiết đang lơ lửng giữa bầu trời.

Sự tôn tại của nó dường như khiến những thứ còn lại đều trở nên ảm đạm thất sắc.

Xích Lượng Thiên ngừng thở, đôi mắt như thiêu như đốt.

Thánh vị!

Thánh vị duy nhất trong thiên địa!

- Ha ha...

Thân ảnh Xích Lượng Thiên chợt lóe, nắm chặt Tử Tinh thánh vị, cả bầu trời vang vọng tiếng cười sảng khoái của y.

Thần Linh cảnh, trận quyết đấu ở Cửu Trụ Thiên Phong!

Trong đầu Xích Lượng Thiên không tự chủ được xuất hiện một thân ảnh.

- Cũng không phải hơi thở của Gia Cát Nguyên Hồng... nhưng... rất quen thuộc.

Vẻ mặt y lộ ra sự kinh ngạc, tâm mắt lạnh lùng híp lại. Ánh mắt Xích Lượng Thiên đảo qua xung quanh, cuối cùng dừng lại tại vòng xoáy...

- Không phải hơi thở của ông tal

Xích Lượng Thiên biết rõ bên dưới vòng xoáy này chính là thông đạo nối thẳng với Địa Cầu!

Đôi mắt Xích Lượng Thiên liếc nhìn một hướng khác, cách khoảng ngàn thước, một cột sáng khác đang dần dần ngưng tụ thành... Đó là nơi Ma Vực nối với Thần Minh địa!

- Cách không đến ngàn thước nữa.

Xích Lượng Thiên thu "Tử Tinh thánh vị" trong tay lại, khóe miệng giương lên nụ cười chờ đợi, vẻ mặt có chút vặn vẹo.

- Khi vạn ma xuất thế, nơi đầu tiên đứng mũi chịu sào sẽ là Địa Cầu!

- Long Thần vạn ác, quê hương của ngươi không bao lâu nữa sẽ trở thành nô lệ của tà ma.

Lúc này, một đạo kiếm khí xông thẳng lên tận trời...

- Lý Thái Bạch?

Xích Lượng Thiên cơ hồ theo tiêm thức đột nhiên nghiêng mặt, có điều thần sắc lúc này hơi hoảng sợ.

Giờ khắc này, địa phương trước mặt Xích Lượng Thiên lấy cột sáng lại lân nữa tập hợp lại làm trung tâm, chuyển động theo vòng xoáy...

Thông đạo phong ấn bị mở ra hoàn toàn!

Nghênh đón một thời đại khác đến.

Mang theo máu tanh, gió lốc, long trời lở đất...

Sự kết thúc của một thời đại!

- Chờ đợi đã nhiều năm, cuối cùng cũng chờ được thời khắc này! Thời đại thiên hạ không thánh sẽ do ta kết thúc!

Lúc ấy ở Thần Linh cảnh, y muốn che giấu thân phận nên cũng chỉ có thể phát huy thực lực dưới tiên nhân, lại bị một tu hành giả đến từ Địa Cầu đánh bại...

Quái tài Tiêu Dương!

- Là hắn?

Đôi mắt Xích Lượng Thiên khẽ chấn động một chút, lộ ra vẻ khó có thể tin.

- Mới được bao nhiêu năm chứ...

Dù thân ảnh Tiêu Dương chưa đến nhưng từ kiếm khí này Xích Lượng Thiên có thể cảm nhận được hơi thở không hê kém mình, đây cũng là nguyên nhân vừa nãy y theo bản năng tưởng là Lý Thái Bạch đến.

- Nếu thật sự là hắn... Người này thật quá yêu nghiệt đi.

Xích Lượng Thiên khẽ lẩm bẩm, đôi mắt toát ra sát khí mãnh liệt. Sự tôn tại của thiên tài yêu nghiệt cấp bậc này đúng là tỷ năm không gặp, phải giết chết hắn!

Dù có lẽ hắn có cơ duyên nghịch thiên nên mới có thực lực đột nhiên tăng mạnh như vậy nhưng đối với tu hành giả mà nói, cơ duyên cũng là một phần của thực lực.

Đúng là Tiêu Dương!

Khi đàn tế đó bị hủy, thông đạo hoàn toàn bị mở ra, thân ảnh của Tiêu Dương liền dứt khoát lướt vào.

- Muốn chiến thì đến Thần Minh địa. - Ta sẽ không để Địa Cầu biến thành chiến trường.

Tại Cực Bắc phong ấn Thần Minh, ngàn dặm trời mênh mông, mây mù bao phủ, quang mang xuyên thấu bốn phía...

Ba thân ảnh xuất hiện bên trên vòng xoáy.

- Xích Lượng Thiên!

Ánh mắt Giát Giát hòa thượng lập tức liếc nhìn xung quanh, nhìn thấy Xích Lượng Thiên, hét lên.

Vùi! VùI

Thời khắc này, ánh mắt Tiêu Dương đối mặt với Xích Lượng Thiên!

Thiên địa trong khoảnh khắc biến sắc.

Tựa như gặp nhau theo số mệnh.

Đôi mắt hai bên đều bắt đầu khởi động điện quang.

- Tiêu Dương, ngươi thật khiến ta bất ngờ...

Xích Lượng Thiên khẽ cười, nhàn nhạt mở miệng. Tử Tinh thánh vị đã rơi vào tay Xích Lượng Thiên, trong mắt y, y đã định sẽ trở thành đệ nhất thánh trong thiên địa này!

Mặt đất mênh mông này tràn ngập hơi thở của ma.

Tiêu Dương nhìn chằm chằm vào Xích Lượng Thiên, đột nhiên nghiêng mặt nhìn qua, phía xa, một cột sáng thông đạo khác dường như vòng xoáy cũng đang dần hình thành... Vẻ mặt Tiêu Dương lập tức khẽ trâm xuống...

- Ngươi muốn biết đó là đâu không?

Xích Lượng Thiên khẽ cười.

- Đó là Ma Vực!

Nghe vậy, tâm thân Tiêu Dương chấn động mãnh liệt.

Mặc dù hắn cũng đoán được nhưng khi chính miệng Xích Lượng Thiên nói ra thì hắn vẫn không thể áp chế sự chấn động trong lòng.

Ma Vực!

Nơi vạn ma làm loạn!

Thông đạo phong ấn của Ma Vực lại chỉ cách thông đạo phong ấn Địa Cầu một ngàn thước!

Hơn nữa, Địa Cầu vừa bị phá nó cũng bị phá theo!

Có thể tưởng tượng được khi vạn ma xuất thế, bọn chúng nhìn thấy phong ấn thông đạo thông với Địa Cầu sẽ hưng phấn cỡ nào! Vì tên tà ma nào cũng hận Long Thần thấu xương.

Năm đó chính Long Thần đã phong ấn chúng ở nơi tối tăm không ánh mặt trời.

- Giát Giát, Húc Húc, hai cậu đứng ở bên cạnh phong ấn thông đạo, không được dịch chuyển một bước.

Tiêu Dương thầm truyên âm.

Giát Giát hòa thượng và Bạch Húc Húc lập tức hiểu rõ, một trái một phải như hai đại kim cương canh giữ thông đạo phong ấn.

Không cần bất cứ tuyên ngôn gì, bọn họ sẽ dùng tính mạng để chiến đấu.

Liên quan đến tôn nghiêm Địa Cầu, vận mệnh Địa Cầu! - Tiêu Dương, vận mệnh của sinh linh thiên hạ sớm đã định rồi.

Xích Lượng Thiên nở nụ cười nói.

- Hôm nay, một thời đại đã kết thúc! Thời đại của Minh Đồng Thần Ma ta sắp bắt đầu! Ngươi thần phục ta thì ta sẽ ban quyền chúa tể Địa Cầu cho ngươi!

Tiêu Dương nhìn Xích Lượng Thiên bằng ánh mắt lạnh như băng.

- Dù thời đại này kết thúc thì thời đại khác chưa chắc đã thuộc về ngươi.

Vừa nói dứt lời, cả người Tiêu Dương tuôn ra kiếm ý ngập trời, kim quang cắt ngang trời cao, chỉ vào Xích Lượng Thiên...

- Đừng quên ngươi chính là bại tướng dưới tay tai

Đôi mắt Xích Lượng Thiên lướt qua một trận băng hàn dày đặc.

- Không biết tốt xấu!

Trọng xích trong tay Xích Lượng Thiên vút một cái phá tan xiêng xích lao ra, âm một tiếng giữ không trung, chấn phá thiên địa. Ma khí lên tận trời, cuốn cả ngàn dặm, thân ảnh Xích Lượng Thiên bay vọt lêm, phản chiếu ma quang, tóc dài cuồng loạn bay múa.

- Ta từng nói ta sẽ còn đánh một trận với ngươi...

Một trận đánh ở Cửu Trụ Thiên Phong là một trong số ít những trận chiến bại Xích Lượng Thiên phải chịu.

Đây là một nỗi đau trong lòng y.

Thậm chí có thể nói là một tâm ma.

Hôm nay y muốn phá tan tâm ma này, đường đường chính chính giết chết quái tài ngày đó đánh bại mình!

- Vừa lúc cho ngươi chứng kiến sự mở đầu của thời đại của bản Thánh Mai

Xích Lượng Thiên cười gắẳn, khí thế mạnh mẽ như sóng cuộn ngoài biển tàn phá khắp nơi, như khiến vạn vật bái phục, không thể xâm phạm uy lực.

Sự cường đại của y là không thể nghi ngờ.

Nhưng từ sau khi bước ra khỏi Long Thần Điện, Tiêu Dương chưa từng đánh một trận hết sức.

Lúc này, đôi mắt hắn không chút e sợ, chiến ý mãnh liệt bắn ra từ trong mắt, Kim Kiếm trong tay đặt ngang, cao giọng nói từng chữ:

- Ta cũng từng nói dù có gặp lại người thua... cũng sẽ là ngươi!
Bình Luận (0)
Comment