Hai bên đều muốn chứng minh đỉnh cao.
Hai bên đều muốn chứng minh đỉnh cao.Hai bên đều muốn chứng minh đỉnh cao.
Cho đến lúc này, tận sâu trong nội tâm của y mới không thể không thừa nhận cảnh giới thực lực của Tiêu Dương thật sự không dưới mình.
Kiếm quang vững như thành đồng, thần xích hàn khí bức người.
Sự trưởng thành của người này không thể dùng ngôn ngữ để miêu tả.
Đây là trận đối đầu giữa hai lực lượng đỉnh cao cường đại nhất thiên địa.
- Duy nhất.
Xích Lượng Thiên nhấn từng chữ một.
- Đáng tiếc, từ nay trở đi, ta sẽ trở thành đỉnh cao tam giới.
Tựa hồ không thể chờ đợi được muốn nghiền nát đối phương.
- Ta vốn tưởng thiên hạ này chỉ có Thanh Liên xứng làm đối thủ của ta.
Đôi mắt Xích Lượng Thiên lóe ra hàn quang, nhìn chằm chằm Tiêu Dương. Từ giờ khắc này trở đi lại có thêm một người.
Kiếm Tiên mạnh nhất thành danh đã nhiều năm, sớm đã là thần thoại truyền kỳ tam giới, ông ta có thể địch được Xích Lượng Thiên cũng không có gì lạ. Nhưng đối với Tiêu Dương trước mặt, trong lòng Xích Lượng Thiên vẫn không tự chủ được hít một hơi lạnh. Y vô cùng tò mò rốt cuộc làm thế nào mà Tiêu Dương có thể vọt lên thành đỉnh cao tam giới.
Bịch! Bịch! Bịch
Ánh mắt Xích Lượng Thiên vẫn không thể áp chế, hiện lên một tia kinh ngạc nhìn Tiêu Dương.
Chỉ có mặt đất mênh mông xung quanh bị đánh cho rung lắc kịch liệt, dường như có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.
Hai bên đều không chiếm thế thượng phong nhưng đều không kém gì đối phương.
- Không biết ngươi lấy đâu ra tự tin.
Vẻ mặt Tiêu Dương lạnh như băng, giờ phút này hàng vạn kiếm quang đã lại lần nữa bao phủ Xích Lượng Thiên.
Xích Lượng Thiên cười ha ha, thân ảnh mạnh mẽ như sấm, chớp mắt liên bước qua vùng va chạm giữa thần thước và kiếm khí. Thân ảnh y nhanh như chớp, hai tay đột nhiên hình thành ma trảo quỷ dị, hướng về phía Tiêu Dương.
Tâm mắt Tiêu Dương lập tức híp lại.
Không ngờ Xích Lượng Thiên lại không sử dụng thần xích mạnh nhất của mình.
Tiêu Dương vui vẻ phụng bồi.
Khóe miệng giương lên một trận cười lạnh, Kim Kiếm trong tay Tiêu Dương đã biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, thân ảnh hắn ầm ầm lao đi, thân thể như một thần tháp bất diệt, coi mình là thần binh đánh đâu thắng đó, nặng nề đánh về phía Xích Lượng Thiên.
Xích Lượng Thiên khẽ nhăn trán.
Y lạnh lùng cười nói:
Cuồng phong bạo ảnh cấp bách đánh thẳng xuống, thân ảnh hai bên hư thực lần lượt va chạm lẫn nhau.
Hôi Hôi Hôi - Ta muốn nói nếu một phút sau ngươi vẫn có thể kiên trì không rút kiếm đã là kỳ tích rồi.
Đối với Xích Lượng Thiên mà nói, câu nói này của Tiêu Dương chắc chắn là trò đùa lớn nhất thiên hạ.
- Một phút đồng hồ?
Trảo phong cường thế đánh về phía Tiêu Dương.
Một phút đồng hồ!
Tiêu Dương muốn phá hủy ngạo khí của Xích Lượng Thiên đối với cái gọi là Bất Hoại Tiên Thân trong vòng một phút.
Nắm tay nắm chặt, trong khoảnh khắc rung động trời cao.
Sức mạnh không thể địch nổi lập tức tập trung tại quyền ảnh của Tiêu Dương.
Sức mạnh thân thể không gì sánh được bạo phát trong thời khắc này!
Tinh Võ thần quyền!
Thần quyền tập hợp sở trường của trăm nhà, nắm giữ xu thế thiên hạ.
Thân ảnh Tiêu Dương vọt tới như gió lốc, chớp mắt liền đến gần Xích Lượng Thiên.
Ánh mắt Xích Lượng Thiên lộ ra ý cười, ma trảo đột nhiên biến đổi quỷ dị, một loạt ma khí như ảo ảnh che đi thần trí người khác, thay đổi thị giác, xúc giác của đối phương, thậm chí còn khiến xuất hiện huyễn cảnh.
Cho dù là mảnh thiên địa này cũng không thể tồn tại vĩnh viễn, nó cũng sẽ có ngày bị hủy diệt.
Bất cứ Bất Hoại Tiên Thân nào cũng chỉ mang tính tương đối.
Đôi mắt Tiêu Dương như mũi tên đâm vào sâu trong linh hồn của Xích Lượng Thiên, lời nói mang theo sự tự tin mãnh liệt.
- Có bản lĩnh thì một phút sau ngươi hãy nói lại chuyện Bất Hoại Tiên Thân.
Trong lời nói lộ vẻ trào phúng, trêu tức.
- Tiêu Dương, chẳng lẽ ngươi quên bản tôn là Bất Toại Tiên Thân saol
Đôi mắt Tiêu Dương như có thể phá tất cả hư giả trong thế gian.
Mặc cho Xích Lượng Thiên đánh ra bao nhiêu ma khí quỷ dị, trên thực tế đối với Tiêu Dương mà nói cũng chẳng gây ảnh hưởng gì. Đôi mắt hắn vô cùng trong suốt, nhìn chăm chú vào quỹ đạo vận hành trảo ảnh của Xích Lượng Thiên, trong nháy mắt quyền phong ầm ầm đánh qua.
Một trận đánh cứng đối cứng thật sự.
Âm ầm!!!!!!
Khắp mặt đất cũng âm ầm chấn động, giống như ngàn đạo kinh lôi đang tập trung một chỗ, đồng thời nổ mạnh.
Một luông năng lượng thân thể khinh khủng như cơn sóng cuồng nộ đánh về phía hai tay Xích Lượng Thiên.
Song chưởng của Xích Lượng Thiên khế gập lại.
Sắc mặt y trong khoảnh khắc biến đổi.
Chỉ một quyền thuần túy đã khiến Xích Lượng Thiên cảm nhận được một luồng sức mạnh phá hủy kinh khủng có thể xé tan không gian. Xích Lượng Thiên không kịp hít một hơi lạnh, quyên phong trước mặt đã lại vung lên, đồng thời bạo phát ra uy thế cường đại, muốn phá hủy tất cả mọi thứ trước mắt, bao gồm cả Bất Hoại Tiên Thân.
Bịch! Bịch! BịchI
Lực lượng thân thể không thể ngăn cản, quyền ảnh oanh kích khiến người ta khó có thể tin.
Một khắc này, Xích Lượng Thiên cảm nhận được một luồng hơi thở áp bách, trong lòng cả kinh, song chưởng như bị lực lượng kinh khủng đó kêm chế phá hủy. Trong lúc chỉ mành treo chuông, hàn quang trong tay Xích Lượng Thiên chợt lóe lên, trong phút chốc liền vung chí bảo thân xích nhận chủ của mình ra, chắn ngang trước mặt Tiêu Dương.
Một tiếng vang cực lớn.
Thân ảnh hai người cùng chấn động lùi vê phía sau trăm thước.
Tiêu Dương khế nhướng mày cười.
- Mười giây.
Từ lúc Tiêu Dương bạo phát tấn công đến khi Xích Lượng Thiên bị ép vung thần xích ra, không dám so lực lượng thân thể với Tiêu Dương, cả quá trình chỉ kéo dài mười giây! So với mười phút lúc đầu Tiêu Dương nói thì còn nhanh hơn nhiều.
Có lực lượng thân thể không gì địch nổi này, Tiêu Dương có thể kiêu ngạo!
Ánh mắt Xích Lượng Thiên âm trầm bất định, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm Tiêu Dương, ánh mắt không thể che dấu vẻ khó có thể tin.
Không ngờ lại bị đối phương làm được thật.
Giờ phút này trong lòng Xích Lượng Thiên không hề nghi ngờ, xét về lực quyền cước, y chắc chắn sẽ thành bại tướng dưới tay Tiêu Dương. Thời khắc này Xích Lượng Thiên không dám nghĩ đến cái gọi là "Bất Hoại Tiên Thân" nữa. Một quyền của Tiêu Dương quả thật đã làm tan nát ngạo khí trong lòng y.
Về mặt này y không còn tư cách kiêu ngạo nữa.
Thần xích trong tay tỏa ra từng đợt hàn quang, trong lòng Xích Lượng Thiên lại dâng lên chiến ý mãnh liệt, ánh mắt vô cùng lạnh lùng nhìn chằm chằm Tiêu Dương.
- Trận chiến vừa mới bắt đầu.
Tiêu Dương liếc nhìn:
- Trong lòng ngươi còn bao nhiêu kiêu ngạo thì ta sẽ đập tan bấy nhiêu!
Chiến ý vô cùng tận tràn ngập mặt đất mênh mông.
Đối với bất cứ người nào của Thần Minh địa, ngoài Kiếm Tiên mạnh nhất Lý Thái Bạch ra, không ngờ vẫn còn người có thể chiến đấu chính diện với Xích Lượng Thiên là chuyện cực kỳ khó tin. Thế nhưng đối với Giát Giát và tên công tử bột đang tận mắt chứng kiến trận chiến này lại không thế.
- Tiểu ma đầu này cũng có chút tài năng mà, lại có thể ngang sức ngang tài với lão đại.
Tiểu Chính Thái cảm thán.
- Cũng được.
Giát Giát hòa thượng gật đầu bằng khuôn mặt lãnh khốc.
Âm ầm ầm.
Thiên địa này vẫn đang không ngừng rung lắc, hơi thở mang tính hủy diệt đấu đá lung tung, đánh sâu vào mặt đất.
Không phải vì trận chiến giữa hai cường giả đỉnh cao tuyệt thế mà là vì vòng xoáy đã hình thành cách đó không xa! Dưới sự bao phủ của cột sáng, vòng xoáy khổng lồ đó chuyển động càng ngày càng nhanh, thiên địa chấn động vì vậy.
Rất nhanh ánh mắt Giát Giát và Bạch Húc Húc đều tập trung lại, thân sắc trang nghiêm trịnh trọng.
Thông đạo Ma Vực sắp mở ra.
Trận chiếm thảm thiết sắp mở màn...
- A Di Đà Phật.
Giát Giát hòa thượng song chưởng hợp lại, đôi mắt không che dấu được sát khí nông đậm.
- Phật ta từ bi.
Lúc này, thân ảnh của Bạch Húc Húc chợt lóe, xông về phía vòng xoáy lớn đó.
- Công tử bột!
Giát Giát hòa thượng không khỏi hô to một tiếng, nhìn bóng lưng đi xa của công tử bột, đột nhiên cảm thấy bình thường nhìn tên nhãi này vô cùng hèn mọn bỉ ổi nhưng thời điểm mấu chốt anh ta cũng không thua ai. Dù thông đạo phong ấn của Ma Môn đã mở ra nhưng vạn ma trong thời gian ngắn vẫn chưa đi ra, có điều tên công tử bột đã không chờ đợi được xông về phía vòng xoáy, trở thành tiên phong, chuẩn bị nghênh địch.
Giát Giát hòa thượng cảm thán một hồi, trong lòng xuất hiện kích động, đầy ắp thâm tình như công tử bột đã đi xa.
- Người anh em, anh vĩ đại quá.
Tay tên công tử bột cầm Kim Xoa, ánh mắt trịnh trọng trang nghiêm, bước lăng không từng bước một, đi về phía vòng xoáy đại diện cho phong ấn thông đạo của Ma Môn. Khí thế anh ta lãm liệt, nhìn chăm chú vòng xoáy bên dưới, lát sau cười lạnh một tiếng, thu hồi Kim Xoa, lập tức kéo khóa quần.
- Tiểu một cái xuyên qua hai thế giới, cường giả ngẫu hứng vậy đấy!
Một cột nước trực tiếp chảy vào trong vòng xoáy.
Giát Giát hòa thượng mở to miệng, rất lâu sau, giữa thiên địa vang vọng một tiếng rống to.
- Má nói
Hình tượng vĩ đại khó khăn lắm tên công tử bột mới gây dựng được trong lòng Giát Giát hòa thượng lập tức sụp đổ. Lúc này, Giát Giát hòa thượng rất muốn khóc, thế mà cậu ta còn dùng thần thái trang trọng đến vậy để chăm chú nhìn tên nhãi đó rời đi, suýt nữa còn kêu to "Tráng sĩ một đi không trở về'1
Nhưng công tử bột lại làm chuyện như vậy.
Nước tiểu phá trời cao, xuyên qua hai giới Thân Mai
Cột nước trong suốt lóe sáng lướt qua một quỹ tích tuyệt đẹp trong không trung, rơi vê phía trước nhất của vòng xoáy, chỉ chớp mắt đã biến mất tại chỗ sâu trong vòng xoáy, không thấy bóng dáng.
Khoảng một phút sau, thân thể tên nhãi run lên mấy cái, chợt xoay người quay về, dáng vẻ đắc ý đó suýt nữa không tự phong mình là "Thiên hạ đệ nhất điểu".
Sự thật chứng minh, một ngày hèn mọn, cả đời khó sửa. - Tôi không còn gì để nói nữa.
Giát Giát hòa thượng liếc nhìn tên công tử bội.
Tên nhãi quay vê bên cạnh Giát Giát, tay lại câm Kim Xoa, đôi mắt tràn ngập chờ mong.
- Chỉ là không biết có ai trúng chiêu không.
Sự chờ mong của tên công tử bột cũng không uổng phí.
Đi tiểu hai giới chưa từng có, rơi chuẩn xác vào người một Thiên Ma cường đại.
Quát Tư Thiên Mai
Một Thiên Ma cổ xưa tồn tại đã vô số năm ở Ma Vực.
Trong lòng ông ta luôn có một nguyện ước vĩ đại là có một ngày có thể tìm được phương pháp phá vỡ phong ấn đáng chết đó, rời khỏi Ma Vực tối tăm không ánh mặt trời này!
Bao nhiêu năm rồi, Quát Tư Thiên Ma gần như lưu lại nơi phong ấn của Ma Vực cả ngày lẫn đêm, tìm cách giải phong ấn.
Hôm nay ông ta lại lần nữa thử phá giải phong ấn.
Khi không có bất cứ hy vọng gì, thông đạo phong ấn Ma Vực lại chấn động kịch liệt.
Quát Tư Thiên Ma mừng rỡ như điên, không đợi các tà ma còn lại đến nơi phong ấn, đợi phong ấn thông đạo vừa mở, ông ta liên không thể chờ đợi được mà dẫn đầu vọt tiến vào.
- Ha ha.
Quát Tư Thiên Ma ngửa mặt lên trời cười dài.
- Cuối cùng ta cũng thành công rồi! Cuối cùng ta cũng thành công rồi!
Mà không biết phong ấn thông đạo này bị phá hủy không hề liên quan đến ông ta.
Quát Tư Thiên Ma vừa xuyên qua thông đạo vừa ngửa mặt lên trời cười to, đột nhiên một cột nước phía trước rớt xuống.
Rơi chuẩn xác vào miệng Quát Tư Thiên Ma.
Trong nháy mắt, thân ảnh Quát Tư Thiên Ma sững lại, vội nhổ ra.
Ông ta thề đây chắc chắn là thứ thối nhất mà ông ta từng chứng kiến trong đời, lại còn uống vàol
Đương nhiên, lực lượng ăn mòn có trong cột nước này chẳng có tác dụng gì đối với Quát Tư Thiên Ma cường đại.
Cột nước giằng co gần một phút rồi dần dân dừng lại.
Sau khi điên cuồng nôn một trận, Quát Tư Thiên Ma lại giương mắt, nhìn một bên khác của thông đạo phong ấn, vẻ mặt không khỏi lướt qua một tia kiêng ky.
- Chẳng lẽ đó là cạm bẫy tên Long Thần chết tiệt năm đó để lại?
Quát Tư Thiên Ma theo bản năng liếm liếm môi, lập tức ngồi xuống điên cuồng nôn ra.
Trận chiến không ngừng một khắc nào.
Xích Lượng Thiên vận dụng thần xích, lúc này đã không giữ lại điều gì, bắt đầu tấn công Tiêu Dương.
Phía cực xa, một bóng người áo xanh phủ xuống băng xuyên mênh mông.
- Có người đấu với Xích Lượng Thiên? Đôi mắt Lý Thái Bạch trợn to, một lúc sau sắc mặt lập tức không che dấu được sự mừng rỡ, cao giọng cười to một tiếng.
- Nhất định là Tiêu Dương! Trong thiên hạ chỉ có hắn có tư cách!
- Xích Lượng Thiên, ngươi tưởng phong ấn thông đạo mở ra là ngươi sẽ thuận lý thành chương tiếp quản thiên hạ à, ngươi lâm to rồi!
Thân ảnh của Lý Thái Bạch nhanh như chớp, vọt về phía chiến đấu.
- Dùn là Xích Lượng Thiên, ta hay là Tiêu Dương, hôm nay hẳn đều là đỉnh cao Bán thánh. Nếu sư đồ ta và Tiêu Dương liên thủ tất có thể giết được Xích Lượng Thiên!
Hàn quang trong không trung chớp động cực nhanh.
Phong ấn thông đạo bị mở ra, thiên hạ khiếp sợ.
Thần Minh chi địa, trong đại bản doanh Thần Minh ở phía trước Cửu Tuyệt Thiên Nhai không xa, Linh Cưu tiên sinh đã có được tin tức chuẩn xác.
- Thông đạo phong ấn đã bị phá.
Linh Cưu tiên sinh chậm rãi nói. Trong đại điện, tâm thần chư thần đều theo bản năng trở nên nặng nề.
- Hơn nữa không chỉ phong ấn Địa Cầu bị đả thông mà còn cả Ma Vực nữal
- Minh Đồng Thiên Ma Xích Lượng Thiên sớm đã ở nơi phong ấn, bây giờ Thanh Liên đã đến đó.
Linh Cưu tiên sinh trâm giọng nói từng chữ.
- Chúng ta không kịp tham gia trận chiến ở nơi phong ấn, nhưng đây là cơ hội tuyệt hảo để tiến công Ma Môn!
Nghe vậy, trên đại điện, chư thân đều mở to đôi mắt, lúc sau thần sắc lập tức chấn động.
- Đúng! Thân ảnh Tương Thần vụt đứng lên, nói:
Lúc đầu Xích Lượng Thiên cướp đoạt lực lượng của cường giả đỉnh cao Ma Môn như Ma Chủ mới có thể thực lực tăng vọt trong thời gian ngắn, tương đương với Kiếm Tiên mạnh nhất! Ngoài Xích Lượng Thiên ra, người như bán thánh dưới trướng Ma Môn e là không còn ai.
- Tiến công Ma Môn!
- Cơ hội tuyệt vời để tấn công Tam Xích Thần Minh Điện. Nếu bở lỡ, Ma Vực mở rộng, đến lúc đó quần ma tàn phá tam giới, chúng ta càng khó đối phó với tà ma.
Ánh mắt tất cả mọi người đều sáng lên, đôi mắt tràn ngập chiến ý ác liệt.
Chỉ chốc lát, chỗ Cửu Tuyệt Thiên Nhai đã vang lên tiếng trống trận vang vọng thiên địa.
Chiến đấu lại bắt đầu ở Thân Minh chỉ địa bình lặng đã lâu.
Lần này hai bên đều không còn đường lui.
Trên bầu trời tràn ngập hơi thở vô cùng áp lực.
Các loại thiên địa dị tượng bạo phát tại Thần Minh chỉ địa.
Ngay lúc đại quân Thần Minh đi thẳng về phía ao đầm Tử Vong, hồ Lạc Thần bên dưới Cửu Tuyệt Thiên Nhai cũng phát hiện dị biến.
Hồ Lạc Thần vẫn luôn bình lặng bất ngờ sóng lớn cuộn trào.
- Thần Bảo hồ Lạc Thần sao vậy? Linh Cưu tiên sinh từ xa nhìn thấy một màn này, thần sắc nhất thời lộ ra vẻ hoảng sợ. Hồ Lạc Thần rộng lớn, bao trùm trăm dặm lúc này lại co rút kịch liệt bằng tốc độ mắt thường có thể thấy.
Nhanh chóng thu nhỏ lại.
- Nó sắp rời đi rồi? Sao lại rời đi vào lúc này? Chẳng phải nó vô chủ sao?
Một đống nghi vấn xuất hiện trong đầu Linh Cưu tiên sinh, không thể nghĩ thông suốt. Có điều có thể chắc chắn là tuyệt địa tử vong hồ Lạc Thần rung động vô số Thân Ma, khiến vô số Thần Minh tà ma suy sụp táng thân sắp hoàn toàn biến mất ở Thần Minh chi địa.
- Xuất phát! Công hãm Tam Xích Thần Minh Điện!
Linh Cưu tiên sinh không nghĩ nhiều, thông đạo phong ấn bị phá, chỉ trong thời gian chưa đến một ngày ngắn ngủi thiên hạ biến hóa quá nhiều. Khắp nơi đều là thiên địa dị tượng, Thần Bảo hồ Lạc Thần xảy ra biến dị cũng không có gì lạ.
Đúng như lời Xích Lượng Thiên nói, đây là sự kết thúc của một thời đại.
Vào lúc này, không ai biết thời đại mới sẽ thế nào.
Bọn họ chỉ biết vì thời đại mới, phải dùng binh khí trong tay, phải chiến đấu với kẻ địch.
Tiếng chém giết, phá tan tận trời.
Thần Ma đại chiến, bộc phát tại ao đầm Tử Vongl
Mà giờ phút này, tại tổng bộ Kiếm Tông ở Địa Cầu.
Một loạt thân ảnh đứng thẳng tắp, vẻ mặt lạnh lẽo.
Bầu trời trên đầu một mảnh u ám.
Tất cả mọi người đều biết rõ đã xảy ra chuyện gì.
Vì lúc này các cô gái đã về đến tổng bộ Kiếm Tông, Tiêu Dương không cho phép bọn họ tham gia chiến đấu.
Quân Thiết Anh, Tuyết Kiều, Tiêu Tịnh Y, Diệp Tang, Tô Tiểu San, Lam Hân Linh, Bạch Khanh Thành, Bạch Tế Tâm, Thủy Ngưng Quân, Lăng Ngư Nhạn, Đạm Thai Diệc Dao, Lưu Gia Ny... không hề đi vào thế giới Thượng Cổ Hồng Hoang mà đứng cùng mọi người ở Kiếm Tông.
Chờ đợi quyết sách cuối cùng.
- Tiêu Dương ra lệnh, không cho chúng ta tới gần phong ấn thông đạo, hắn muốn tự mình gánh vác kiếp này.
Tiêu Tiên nhân chậm rãi mở miệng, thần sắc bình tĩnh trâm thấp như nước.
- Nhưng ta muốn biết có bao nhiêu huynh đệ Kiếm Tông muốn chiến một trận.
Tiếng nói vừa dứt, cơ hồ cả trận doanh Kiếm Tông cước bộ đều âm ầm bước lên.
- Chiến!
- Để bọn ta đi hết đi! Không thể để một mình Tông Chủ chí tôn gánh vác!
- Đúng! Lần này chúng ta vẫn có thể sóng vai tác chiến với Tông Chủ chí tôn!
Hàng loạt thanh âm xin chiến đấu vang vọng.
Núi non trùng điệp, quanh quẩn một chữ "chiến".
- Không cần cân nhắc nữa, ta nói "chiến! Một đạo thanh âm rung trời động đất vang vọng.
Một đạo thân ảnh xuất hiện giữa trời.
Khuôn mặt tuấn lãng, đôi mắt như có thần quang lấp lóe, trường bào phiêu dật, thân hình thẳng tắp tỏa ra hơi thở cường giả không ai địch nổi.
Soái ca Tiểu Thần Long sau khi giảm béo!
Giờ phút này, cùng với sự xuất hiện của Tiểu Thần Long, bỗng nhiên thiên địa vốn có chút u ám này càng thêm hắc ám.
Rống! Rống! Rống!
Một loạt tiếng gâm rống cực lớn lắc lư cả bầu trời bao la.
Che phủ bầu trời, sát khí cuộn trào.
Vào lúc này, đại quân mãnh thú thượng cổ dốc toàn bộ lực lượng!
Tiểu Thần Long là chủ soái.
Mười vạn mãnh thú đều xuất hiện.
Đây là đội quân át chủ bài lớn nhất trong tay Tiêu Dương.
Một loạt đôi mắt lạnh lẽo của hung thú thượng cổ tràn ngập sát khí dày đặc.
Nhất là tứ đại mãnh thú vương giả, vừa xuất hiện, dường như cả song núi đều bị hơi thở của chúng nghiền nát.
Thân hình khổng lồ sải cánh giữa không trung, ngay ngắn trật tự.
Mãnh thú không biết bay đứng sau lưng các mãnh thú còn lại.
- Ai muốn theo quân xuất chiến thì nhảy lên đi!
Thanh âm của Tiểu Thần Long vang vọng.
- Ha hai
Tổ thần Cao Vạn Đẳng cười to, nhảy lên.
Vù! Vùi Vùi
Trong khoảnh khắc, ngay sau đó một loạt thân ảnh của đệ tử Kiếm Tông đều dừng lại trên lưng mãnh thú Thượng Cổ.
Đây là một đội quân cường đại kinh khủng nhất giới tu hành Địa Cầu!
Thậm chí nhìn khắp tam giới cũng là vương bài tuyệt đối.
Vạn ma ra khỏi vực, đối thủ chúng phải đối mặt tuyệt đối sẽ cho chúng một đòn phủ đầu nặng nề!
Thân ảnh đội mãnh thú thượng cổ bay lướt đi, oai nghiêm hùng dũng, cuốn cả bầu trời bao la.
Cuối cùng, ánh mắt Tiểu Thần Long dừng lại trên người các cô gái, không khỏi khó xử.
- Các chị ơi, các chị...
Đối với những người còn lại Tiểu Thần Long có thể hô lớn muốn chiến thì đến nhưng các cô gái trước mặt có người còn tay trói gà không chặt.
- Tất cả mọi người đều qua đó, chúng tôi còn ở lại đây sao?
Quân Thiết Anh dẫn đầu mở miệng, khuôn mặt lộ ra vẻ kiên quyết. - Dù phía trước có thiên quân vạn mã, chúng ta cũng không thể để Tiêu Dương có một mình.
- Mặc dù bọn tôi không thể chiến đấu nhưng có thể ở cùng hắn.
Bạch Khanh Thành nói.
Tiểu Thần Long do dự một lát, cũng không từ chối nữa vì bây giờ tổng bộ Kiếm Tông đã dốc toàn bộ lực lượng, nếu các cô gái ở lại, ai biết được có lại xảy ra biến cố gì không, chi bằng đưa bọn họ đi, cùng lắm đến lúc đó để bọn họ rời xa chiến trường.
Một bản tôn cự long thần thánh ngang trời xuất thế, hạ xuống trước mặt các cô gái.
Đại quân Kiếm Tông xuất phát!
Ngay lúc này, tại nơi phong ấn Cực Bắc của Thần Minh ch¡i địa, mặt đất mênh mông, trận chiến trên trời vẫn như chưa từng ngừng nghỉ. Tấn công điên cuồng mãnh liệt bùng nổ, lắc lư thiên địa.
Phía dưới, tại nơi vòng xoáy chuyển động, giờ phút này ma khí đã tăng vọt.
Tà ma sắp đi ra rồi!
Giát Giát nhìn qua đó, nắm chặt Kim Cương Hàng Ma Trượng trong tay, chuẩn bị cho trận ác chiến bất cứ lúc nào.
- Đến rồi, cuối cùng cũng đến rồi.
Bạch Húc Húc lẩm bẩm, đôi mắt lóe ra ánh sáng khác thường.
Khóe miệng Giát Giát co quắp, hình như cậu ta đã ý thức được tên Tiểu Chính Thái này lại muốn làm gì rồi.
Thân ảnh thoáng một cái, động tác nhuần nhuyễn kéo khóa quần xuống.
Cột nước bay đi.
Lúc này, chỗ vòng xoáy bất ngờ vang lên một trận cười lớn mừng rỡ như điên.
- Ha ha, cuối cùng ta cũng đi ra rồi!
Thân ảnh Quát Tư Thiên Ma lắc một cái ra ngoài, ngửa mặt lên trời cười to.
Cột nước xoẹt xoẹt rơi xuống, lại lần nữa cực kỳ chính xác.
Giờ khắc này, tại mặt đất mênh mông có ba người trực tiếp đơ ra.
Con ngươi Quát Tư Thiên Ma trợn to đến cực điểm, nhìn hướng ngọn nguồn cột nước.
Lúc sau, tiếng rống giận đau thương kinh thiên động địa vang vọng khắp nơi.
Thanh âm mang theo sự điên cuồng, đau khổ thảm thiết.
- Ta với ngươi có thù oán gì! Ta với ngươi có thù oán gì! Ta với ngươi có thù oán gì!
Quát Tư Thiên Ma cúi người điên cuồng nôn ral Chương 1590: Ta với ngươi có hận thù gì
Hình tượng vĩ đại khó khăn lắm tên công tử bột mới gây dựng được trong lòng Giát Giát hòa thượng lập tức sụp đổ. Lúc này, Giát Giát hòa thượng rất muốn khóc, thế mà cậu ta còn dùng thần thái trang trọng đến vậy để chăm chú nhìn tên nhãi đó rời đi, suýt nữa còn kêu to "Tráng sĩ một đi không trở về"!
Nhưng công tử bột lại làm chuyện như vậy.
Nước tiểu phá trời cao, xuyên qua hai giới Thần Mal
Cột nước trong suốt lóe sáng lướt qua một quỹ tích tuyệt đẹp trong không trung, rơi vê phía trước nhất của vòng xoáy, chỉ chớp mắt đã biến mất tại chỗ sâu trong vòng xoáy, không thấy bóng dáng.
Khoảng một phút sau, thân thể tên nhãi run lên mấy cái, chợt xoay người quay về, dáng vẻ đắc ý đó suýt nữa không tự phong mình là "Thiên hạ đệ nhất điểu".
Sự thật chứng minh, một ngày hèn mọn, cả đời khó sửa.
- Tôi không còn gì để nói nữa.
Giát Giát hòa thượng liếc nhìn tên công tử bột.
Trong lòng ông ta luôn có một nguyện ước vĩ đại là có một ngày có thể tìm được phương pháp phá vỡ phong ấn đáng chết đó, rời khỏi Ma Vực tối tăm không ánh mặt trời này!
Khi không có bất cứ hy vọng gì, thông đạo phong ấn Ma Vực lại chấn động kịch liệt.
Quát Tư Thiên Mai
Hôm nay ông ta lại lần nữa thử phá giải phong ấn.
Sự chờ mong của tên công tử bột cũng không uổng phí.
Quát Tư Thiên Ma ngửa mặt lên trời cười dài.
Tên nhãi quay về bên cạnh Giát Giát, tay lại cầm Kim Xoa, đôi mắt tràn ngập chờ mong.
Quát Tư Thiên Ma mừng rỡ như điên, không đợi các tà ma còn lại đến nơi phong ấn, đợi phong ấn thông đạo vừa mở, ông ta liên không thể chờ đợi được mà dẫn đầu vọt tiến vào.
Đi tiểu hai giới chưa từng có, rơi chuẩn xác vào người một Thiên Ma cường đại.
- Chỉ là không biết có ai trúng chiêu không.
Bao nhiêu năm rồi, Quát Tư Thiên Ma gần như lưu lại nơi phong ấn của Ma Vực cả ngày lẫn đêm, tìm cách giải phong ấn.
Mà không biết phong ấn thông đạo này bị phá hủy không hề liên quan đến ông ta.
Một Thiên Ma cổ xưa tồn tại đã vô số năm ở Ma Vực.
Quát Tư Thiên Ma vừa xuyên qua thông đạo vừa ngửa mặt lên trời cười to, đột nhiên một cột nước phía trước rớt xuống.
- Ha ha.
- Cuối cùng ta cũng thành công rồi! Cuối cùng ta cũng thành công rồi!
Sau khi điên cuồng nôn một trận, Quát Tư Thiên Ma lại giương mắt, nhìn một bên khác của thông đạo phong ấn, vẻ mặt không khỏi lướt qua một tia kiêng ky.
Đương nhiên, lực lượng ăn mòn có trong cột nước này chẳng có tác dụng gì đối với Quát Tư Thiên Ma cường đại.
Xích Lượng Thiên vận dụng thần xích, lúc này đã không giữ lại điều gì, bắt đầu tấn công Tiêu Dương.
Trong nháy mắt, thân ảnh Quát Tư Thiên Ma sững lại, vội nhổ ra.
- Nhất định là Tiêu Dương! Trong thiên hạ chỉ có hắn có tư cách!
Rơi chuẩn xác vào miệng Quát Tư Thiên Ma.
- Dùn là Xích Lượng Thiên, ta hay là Tiêu Dương, hôm nay hẳn đều là đỉnh cao Bán thánh. Nếu sư đồ ta và Tiêu Dương liên thủ tất có thể giết được Xích Lượng Thiên!
Thân ảnh của Lý Thái Bạch nhanh như chớp, vọt về phía chiến đấu.
- Xích Lượng Thiên, ngươi tưởng phong ấn thông đạo mở ra là ngươi sẽ thuận lý thành chương tiếp quản thiên hạ à, ngươi lầm to rồi!
Ông ta thề đây chắc chắn là thứ thối nhất mà ông ta từng chứng kiến trong đời, lại còn uống vàol
Phía cực xa, một bóng người áo xanh phủ xuống băng xuyên mênh mông.
- Có người đấu với Xích Lượng Thiên?
Đôi mắt Lý Thái Bạch trợn to, một lúc sau sắc mặt lập tức không che dấu được sự mừng rỡ, cao giọng cười to một tiếng.
Cột nước giằng co gân một phút rồi dân dân dừng lại.
Trận chiến không ngừng một khắc nào.
Quát Tư Thiên Ma theo bản năng liếm liếm môi, lập tức ngồi xuống điên cuồng nôn ra.
- Chẳng lẽ đó là cạm bẫy tên Long Thần chết tiệt năm đó để lại?
Hàn quang trong không trung chớp động cực nhanh.
Phong ấn thông đạo bị mở ra, thiên hạ khiếp sợ.
Thần Minh chỉ địa, trong đại bản doanh Thần Minh ở phía trước Cửu Tuyệt Thiên Nhai không xa, Linh Cưu tiên sinh đã có được tin tức chuẩn xác.
- Thông đạo phong ấn đã bị phá.
Linh Cưu tiên sinh chậm rãi nói. Trong đại điện, tâm thần chư thần đều theo bản năng trở nên nặng nề.
- Hơn nữa không chỉ phong ấn Địa Cầu bị đả thông mà còn cả Ma Vực nữa!
- Minh Đồng Thiên Ma Xích Lượng Thiên sớm đã ở nơi phong ấn, bây giờ Thanh Liên đã đến đó.
Linh Cưu tiên sinh trâm giọng nói từng chữ.
- Chúng ta không kịp tham gia trận chiến ở nơi phong ấn, nhưng đây là cơ hội tuyệt hảo để tiến công Ma Môn!
Đúng như lời Xích Lượng Thiên nói, đây là sự kết thúc của một thời đại.
Linh Cưu tiên sinh không nghĩ nhiều, thông đạo phong ấn bị phá, chỉ trong thời gian chưa đến một ngày ngắn ngủi thiên hạ biến hóa quá nhiều. Khắp nơi đều là thiên địa dị tượng, Thần Bảo hồ Lạc Thần xảy ra biến dị cũng không có gì lạ.
- Xuất phát! Công hãm Tam Xích Thần Minh Điện!
Một đống nghi vấn xuất hiện trong đầu Linh Cưu tiên sinh, không thể nghĩ thông suốt. Có điều có thể chắc chắn là tuyệt địa tử vong hồ Lạc Thần rung động vô số Thần Ma, khiến vô số Thần Minh tà ma suy sụp táng thân sắp hoàn toàn biến mất ở Thần Minh chỉ địa.
- Nó sắp rời đi rồi? Sao lại rời đi vào lúc này? Chẳng phải nó vô chủ sao?
Nhanh chóng thu nhỏ lại.
Chỉ chốc lát, chỗ Cửu Tuyệt Thiên Nhai đã vang lên tiếng trống trận vang vọng thiên địa.
Chiến đấu lại bắt đầu ở Thần Minh chỉ địa bình lặng đã lâu.
Lần này hai bên đều không còn đường lui.
Trên bầu trời tràn ngập hơi thở vô cùng áp lực.
Các loại thiên địa dị tượng bạo phát tại Thần Minh chỉ địa.
Ngay lúc đại quân Thần Minh đi thẳng về phía ao đầm Tử Vong, hồ Lạc Thần bên dưới Cửu Tuyệt Thiên Nhai cũng phát hiện dị biến.
Hồ Lạc Thần vẫn luôn bình lặng bất ngờ sóng lớn cuộn trào.
- Thần Bảo hồ Lạc Thần sao vậy?
Linh Cưu tiên sinh từ xa nhìn thấy một màn này, thần sắc nhất thời lộ ra vẻ hoảng sợ. Hồ Lạc Thần rộng lớn, bao trùm trăm dặm lúc này lại co rút kịch liệt bằng tốc độ mắt thường có thể thấy.
Ánh mắt tất cả mọi người đều sáng lên, đôi mắt tràn ngập chiến ý ác liệt.
- Cơ hội tuyệt vời để tấn công Tam Xích Thần Minh Điện. Nếu bở lỡ, Ma Vực mở rộng, đến lúc đó quần ma tàn phá tam giới, chúng ta càng khó đối phó với tà ma.
- Tiến công Ma Môn!
Lúc đầu Xích Lượng Thiên cướp đoạt lực lượng của cường giả đỉnh cao Ma Môn như Ma Chủ mới có thể thực lực tăng vọt trong thời gian ngắn, tương đương với Kiếm Tiên mạnh nhất! Ngoài Xích Lượng Thiên ra, người như bán thánh dưới trướng Ma Môn e là không còn ai.
- Đúng! Thân ảnh Tương Thần vụt đứng lên, nói:
Nghe vậy, trên đại điện, chư thần đều mở to đôi mắt, lúc sau thần sắc lập tức chấn động.
Vào lúc này, không ai biết thời đại mới sẽ thế nào.
Bọn họ chỉ biết vì thời đại mới, phải dùng binh khí trong tay, phải chiến đấu với kẻ địch.
Tiếng chém giết, phá tan tận trời.
Thần Ma đại chiến, bộc phát tại ao đâm Tử Vongl
Mà giờ phút này, tại tổng bộ Kiếm Tông ở Địa Cầu.
Một loạt thân ảnh đứng thẳng tắp, vẻ mặt lạnh lẽo.
Bầu trời trên đầu một mảnh u ám.
Tất cả mọi người đều biết rõ đã xảy ra chuyện gì.
Vì lúc này các cô gái đã về đến tổng bộ Kiếm Tông, Tiêu Dương không cho phép bọn họ tham gia chiến đấu.
Quân Thiết Anh, Tuyết Kiều, Tiêu Tịnh Y, Diệp Tang, Tô Tiểu San, Lam Hân Linh, Bạch Khanh Thành, Bạch Tố Tâm, Thủy Ngưng Quân, Lăng Ngư Nhạn, Đạm Thai Diệc Dao, Lưu Gia Ny... không hề đi vào thế giới Thượng Cổ Hồng Hoang mà đứng cùng mọi người ở Kiếm Tông.
Chờ đợi quyết sách cuối cùng. - Tiêu Dương ra lệnh, không cho chúng ta tới gần phong ấn thông đạo, hắn muốn tự mình gánh vác kiếp này.
Tiêu Tiên nhân chậm rãi mở miệng, thần sắc bình tĩnh trâm thấp như nước.
- Nhưng ta muốn biết có bao nhiêu huynh đệ Kiếm Tông muốn chiến một trận.
Tiếng nói vừa dứt, cơ hồ cả trận doanh Kiếm Tông cước bộ đều âm ầm bước lên.
- Chiến!
- Để bọn ta đi hết đi! Không thể để một mình Tông Chủ chí tôn gánh vác!
- Đúng! Lần này chúng ta vẫn có thể sóng vai tác chiến với Tông Chủ chí tôn!
Hàng loạt thanh âm xin chiến đấu vang vọng.
Núi non trùng điệp, quanh quẩn một chữ "chiến".
- Không cần cân nhắc nữa, ta nói "chiến"!
Một đạo thanh âm rung trời động đất vang vọng.
Một đạo thân ảnh xuất hiện giữa trời.
Khuôn mặt tuấn lãng, đôi mắt như có thần quang lấp lóe, trường bào phiêu dật, thân hình thẳng tắp tỏa ra hơi thở cường giả không ai địch nổi.
Soái ca Tiểu Thần Long sau khi giảm béo!
Giờ phút này, cùng với sự xuất hiện của Tiểu Thần Long, bỗng nhiên thiên địa vốn có chút u ám này càng thêm hắc ám.
Rống! Rống! Rống!
Một loạt tiếng gầm rống cực lớn lắc lư cả bầu trời bao la.
Che phủ bầu trời, sát khí cuộn trào.
Vào lúc này, đại quân mãnh thú thượng cổ dốc toàn bộ lực lượng!
Tiểu Thần Long là chủ soái.
Mười vạn mãnh thú đều xuất hiện.
Đây là đội quân át chủ bài lớn nhất trong tay Tiêu Dương.
Một loạt đôi mắt lạnh lẽo của hung thú thượng cổ tràn ngập sát khí dày đặc.
Nhất là tứ đại mãnh thú vương giả, vừa xuất hiện, dường như cả song núi đều bị hơi thở của chúng nghiền nát.
Thân hình khổng lồ sải cánh giữa không trung, ngay ngắn trật tự.
Mãnh thú không biết bay đứng sau lưng các mãnh thú còn lại.
- Ai muốn theo quân xuất chiến thì nhảy lên đi!
Thanh âm của Tiểu Thần Long vang vọng.
- Ha hai
Tổ thân Cao Vạn Đằng cười to, nhảy lên.
Vùi! Vùi! Vùi
Trong khoảnh khắc, ngay sau đó một loạt thân ảnh của đệ tử Kiếm Tông đều dừng lại trên lưng mãnh thú Thượng Cổ.
Đây là một đội quân cường đại kinh khủng nhất giới tu hành Địa Cầu!
Thậm chí nhìn khắp tam giới cũng là vương bài tuyệt đối.
Vạn ma ra khỏi vực, đối thủ chúng phải đối mặt tuyệt đối sẽ cho chúng một đòn phủ đầu nặng nê!
Thân ảnh đội mãnh thú thượng cổ bay lướt đi, oai nghiêm hùng dũng, cuốn cả bầu trời bao la.
Cuối cùng, ánh mắt Tiểu Thần Long dừng lại trên người các cô gái, không khỏi khó xử.
- Các chị ơi, các chị...
Đối với những người còn lại Tiểu Thần Long có thể hô lớn muốn chiến thì đến nhưng các cô gái trước mặt có người còn tay trói gà không chặt.
- Tất cả mọi người đều qua đó, chúng tôi còn ở lại đây sao?
Quân Thiết Anh dẫn đầu mở miệng, khuôn mặt lộ ra vẻ kiên quyết.
- Dù phía trước có thiên quân vạn mã, chúng ta cũng không thể để Tiêu Dương có một mình.
- Mặc dù bọn tôi không thể chiến đấu nhưng có thể ở cùng hắn.
Bạch Khanh Thành nói.
Tiểu Thần Long do dự một lát, cũng không từ chối nữa vì bây giờ tổng bộ Kiếm Tông đã dốc toàn bộ lực lượng, nếu các cô gái ở lại, ai biết được có lại xảy ra biến cố gì không, chi bằng đưa bọn họ đi, cùng lắm đến lúc đó để bọn họ rời xa chiến trường.
Một bản tôn cự long thần thánh ngang trời xuất thế, hạ xuống trước mặt các cô gái.
Đại quân Kiếm Tông xuất phát!
Ngay lúc này, tại nơi phong ấn Cực Bắc của Thần Minh chi địa, mặt đất mênh mông, trận chiến trên trời vẫn như chưa từng ngừng nghỉ. Tấn công điên cuông mãnh liệt bùng nổ, lắc lư thiên địa.
Phía dưới, tại nơi vòng xoáy chuyển động, giờ phút này ma khí đã tăng vọt.
Tà ma sắp đi ra rồi!
Giát Giát nhìn qua đó, nắm chặt Kim Cương Hàng Ma Trượng trong tay, chuẩn bị cho trận ác chiến bất cứ lúc nào.
- Đến rồi, cuối cùng cũng đến rồi.
Bạch Húc Húc lẩm bẩm, đôi mắt lóe ra ánh sáng khác thường.
Khóe miệng Giát Giát co quắp, hình như cậu ta đã ý thức được tên Tiểu Chính Thái này lại muốn làm gì rồi.
Thân ảnh thoáng một cái, động tác nhuần nhuyễn kéo khóa quần xuống.
Cột nước bay đi.
Lúc này, chỗ vòng xoáy bất ngờ vang lên một trận cười lớn mừng rỡ như điên.
- Ha ha, cuối cùng ta cũng đi ra rồi!
Thân ảnh Quát Tư Thiên Ma lắc một cái ra ngoài, ngửa mặt lên trời cười to.
Cột nước xoeẹt xoẹt rơi xuống, lại lần nữa cực kỳ chính xác.
Giờ khắc này, tại mặt đất mênh mông có ba người trực tiếp đơ ra. Con ngươi Quát Tư Thiên Ma trợn to đến cực điểm, nhìn hướng ngọn nguồn cột nước. Lúc sau, tiếng rống giận đau thương kinh thiên động địa vang vọng khắp nơi.
Thanh âm mang theo sự điên cuồng, đau khổ thảm thiết.
- Ta với ngươi có thù oán gì! Ta với ngươi có thù oán gì! Ta với ngươi có thù oán gì! Quát Tư Thiên Ma cúi người điên cuồng nôn ral