Chương 1592: Sức mạnh thôn thiên
Chương 1592: Sức mạnh thôn thiênChương 1592: Sức mạnh thôn thiên
Y cười nanh ác và tùy ý.
Giờ đây trong mắt Xích Lượng Thiên, cuộc chiến này đã không còn điều gì khiến y lo lắng. Bởi sức mạnh mà y cảm nhận được từ tử tinh thánh vị quá ư là khủng khiếp! Xích Lượng Thiên tự hỏi, nếu bản thân mình phải đối mặt với sực mạnh của tử tinh thánh vị này, e rằng cũng nhanh chóng bị biến thành cát bụi.
Không còn gì nghi ngờ nữal
Trong thiên hạ này, không kẻ nào có thể trốn chạy, không kẻ nào có thể chống lại sức mạnh của tử tinh thánh vị!
Bấy giờ, Tiêu Dương và Lý Thái Bạch quay sang nhìn nhau, nét mặt đều lộ rõ vẻ nghiêm trọng.
Điều vừa xảy ra, không chỉ Xích Lượng Thiên, mà hai người bọn họ đều cảm nhận được rõ ràng.
Đây là sức mạnh thiên uy của thánh thần. Nhưng giờ nó đã lọt vào tay của tà ma! Đây là kiếp nạn lớn nhất của sinh linh trong thiên hạ! Tuy vậy, lúc này đây, xem ra đã không thể cứu vãn nữa rồi. Tử tinh thánh vị trở thành ngọn nguồn sức mạnh cho tà ma đã là một sự thật không thể thay đổi nữa rồi!
- Toàn lực tiếp chiến.
Âm! Âm!
Vùng ao đầm tử vong, tiếng trống trận của thần minh đang giục giã.
Xích Lượng Thiên cười nhạt, song đồng bắn ra vô số tử quang kỳ dị. Với sức mạnh của tử tinh thánh vị, tử quang như biến thành mũi tên, đang bay thẳng đến phía hai người.
Tuy Xích Lượng Thiên đã bắt đầu thay đổi chiến cuộc trận đấu, chiếm thế thượng phong, nhưng sau lưng y, đại bản doanh của ma môn lại đang lâm vào cảnh nguy khốn.
Hai luông kiếm cùng nhau hợp lại, trong chớp mắt đánh về phía Xích Lượng Thiên.
Lá cờ thêu chữ "Đằng" chói mắt, chiến ý ngập trời, cổ vũ quân khí. Với sự thống lĩnh của chủ soái, Đằng quân liên tiếp tiêu diệt kẻ địch, tiên phong phía trước, thanh uy dữ dội. Phía trong vùng ao đầm tử vong, sự tấn công của họ đã gạt phăng sự chống trọi của quân địch.
Vào lúc đó, hai thầy trò nhìn nhau, ánh mắt toát lên một ý chí quyết chiến. Lý do để họ không bỏ chạy đó chính là, dưới gầm trời này, chỉ có hai thầy trò bọn họ có đủ sức để chống lại Xích Lượng Thiên.
Đại quân chư thần do Linh Cưu tiên sinh dẫn đầu, với sức mạnh của thiên quân vạn mã, đang tấn công vào trận doanh của Ma môn, giờ đây đang đại sát tứ phương, tất chiến tất thắng! Trong doanh trại của Ma môn bấy giờ không hề có tiên ma tướng nào có thể địch lại Linh Cưu tiên sinh. Chúng chỉ có thể mượn địa hình hiểm trở của vùng ao đầm tử vong để tử thủ.
- Kiến càng lay cây! Đom đóm mà dám đọ với mặt trăng sao?
Vùi! Vùi
Nhịp độ cuộc chiến đã được đẩy lên cao.
Cả đường xung trận, tiếng chém giết âm vang cả một góc trời.
Sức mạnh hủy thiên diệt địa.
Hơi máu tanh ngập cả chiến trường, như hơi sương bao trùm, có thể thấy được sự tàn khốc của cả trận chiến. Trong đại quân của chư thần, có một đội quân đang phát ra ánh sáng chói mắt.
Một đội quân đã trở thành cơn ác mộng của bất kỳ kẻ địch nào.
Hang ổ của Xích Lượng Thiên đang gặp nguy hiểm!
- Tấn công vào Tam Xích Thần Minh Điện.
Chỉ cần phẩy tay là đủ sức hủy thiên diệt địa.
Đại quân chư thần đã chinh phục hoàn toàn ao đầm tử vong.
Một thiên ma cổ lão đợi thông đạo Ma vực phong ấn mở ra, ngay cả lúc chết cũng khó có thể tin, vận mệnh của y lại biến thành như vậy! Phong ấn thông đạo quả thật đã mở ra, nhưng sau khi bị "ăn hành" ngập mồm, y đã nằm xuống ngay bên cạnh phong ấn thông đạo, biến thành cát bụi.
Tiếng chém giết đi kèm những tiếng kêu la thảm thiết.
Kẻ xông vào đầu tiên là Quát Tư Thiên Ma đã bị tiêu diệt.
Sau khi tiêu diệt Quát Tư Thiên Ma, vẻ mặt của tên công tử bột không còn như trước, đôi mắt liếc lên trận đấu phía trên kia, chợt bàng hoàng nhận ra bản thân không thể tham gia trận chiến đấu của các Bán thánh đỉnh phong ngay gần thông đạo phong ấn ma vực. Có điều, lệnh lão đại đã giao cho phải bảo vệ thông đạo, bản thân phải tuyệt đối nghe theo.
Tất cả như mây khói bay qua mắt, nhanh chóng tiêu tan.
Như một con rồng mạnh mẽ xuyên qua, chiến thắng đã đẩy cao nhuệ khí đại quân chư thần.
Lúc này, Tiêu Dương và Lý Thái Bạch đang chịu một áp lực cực lớn đè trên vai, nghiến răng vận khí, dốc hết sức chống lại sức mạnh của thánh vị thân thánh kia! Có điều rất khó có thể chống nổi.
Bỗng một dòng máu tươi phun ra ngoài.
Quát Tư Thiên Ma sau khi trúng chiêu của tên công tử bột vào sau mông, cuối cùng cũng đã không tránh được tử vận, bị kim xoa đâm trực tiếp, dòng máu tươi phun ra đầy đất, thân người rơi xuống, đổ rạp trên mặt đất.
- Tiêu diệt Tà mai
Âm! Âm! Âm!
Điều Xích Lượng Thiên muốn làm hôm nay, chính là mượn sức mạnh của tử tinh thánh vị, đấu với hai kẻ có thể gây nguy hiểm đến bản thân y, rồi giết nhanh diệt gọn!
Tất cả chuyện này, Xích Lượng Thiên đều không hề hay biết, dù có biết y cũng mặc kệ. Vì ma vực đã mở, y không lo không có người theo mình! Huống hồ, tam giới sắp trở thành của y rồi, tất cả, sớm muộn cũng đều trở thành nô lệ cho y.
E rằng không bao lâu nữa, những tên tà ma còn lại sẽ đến được đây.
Một tên tùy tiện xông ra đã có sức mạnh như Quát Tư Thiên Ma, điều này khiến tên công tử bột cẩn thận hơn với sức mạnh của ma vực, cố gắng võ ngực tự trấn an mình.
- Sợ quá, sợ vãi đái.
Nói xong, đúng là đã lại tiểu tiện tiếp rồi.
Âm! Âm! Âm!
Khoảng không mênh mông, tử quang đột nhiên phát sáng mạnh hơn.
Kiếm khí đầy trời bị hấp thu sạch sẽ, biến mất không để lại dấu vết. Một sức mạnh không thể chống lại đang hướng đến phía hai thây trò. Lúc này, hai người nhận phải sự tấn công mạnh mẽ, bị đánh bay ra phía xa.
Bay vài trăm thước, cả hai khó khăn lắm mới đứng vững được, bỗng trào ra một ộc máu tươi.
- Sức mạnh thánh vị đúng là khó chống đỡ.
- Vậy ngươi hãy trả giá bằng sinh mạng của mình đi!
Tiêu Dương rành rọt nói từng chữ, thần sắc kiên định không từ bỏ.
- Ta đã từng thề, dùng sinh mạng này bảo vệ bằng được thông đạo.
Càng không muốn rời đi như vậy!
Hắn không muốn thất bại như thế này!
Thật không cam tâm!
- Sư tôn!
- Thiên hạ này không thể mất hết hy vọng được. Còn con, con sẽ là tia hy vọng duy nhất.
Lý Thái Bạch nói với Tiêu Dương.
- Rồi đây Xích Lượng Thiên sẽ thành thánh, thánh vị trong tay y, là duy nhất trong thiên hạ! Nhưng ta vẫn tin, vạn vật thiên hạ tất sẽ có tương sinh tương khắc. Con nhất định sẽ tìm ra cách đối phó với Xích Lượng Thiên.
Trong thâm tâm Tiêu Dương lúc này đang có sự chấn động mạnh.
Tiếng cười của Xích Lượng Thiên đã truyền đến bên tai.
- Hãy thức tỉnh đi! Đây là ý thánh!
Tiếng cười chói cả tai.
Ánh mắt Tiêu Dương nhắm lại, tỏ vẻ không cam tâm!
Tiêu Dương kinh ngạc nhìn Lý Thái Bạch.
- Tiêu Dương, ta sẽ cầm chân Xích Lượng Thiên, con mau chạy đi.
Tiếng của Lý Thái Bạch truyền đến bên tai Tiêu Dương.
- Kiếp nạn tuyệt diệt thật khó tránh khỏi!
Tiêu Dương hít sâu. Luồng tử quang kia dường như xuyên thấu tất cả, đánh thẳng vào mình, rất khó để phòng ngự.
Đôi mắt Lý Thái Bạch vẫn không rời tử tinh thánh vị, khuôn mặt tỏ rõ vẻ nặng nề.
Xích Lượng Thiên mạnh mẽ lao đến, ánh sáng từ song đồng màu tím sẫm lại phóng ra, trong phút chốc. Trong phút chốc, những mũi tên ánh sáng từ tử tinh thánh vị tới tấp bay tới.
- Thánh tiễn!
Tiếng cười của Xích Lượng Thiên như át cả sấm chớp.
- Đi chết đi!
Khí tức của cái chết bao trùm không gian.
Đánh thẳng vào Tiêu Dương!
Trong mắt của Xích Lượng Thiên, tiềm lực đáng sợ của Tiêu Dương còn kinh khủng hơn cả kiếm tiên mạnh nhất.
Thánh tiễn phá thương khung!
Chớp mắt đã giáng xuống!
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc này, tay của Tiêu Dương bỗng chuyển động, phát ra một luồng thần quang lóa mắt.
Đối diện với sức mạnh thánh vị không gì có thể chống lại, hi vọng cuối cùng của Tiêu Dương, rơi vào trong Thôn Thiên Oản.
Món thần bảo duy nhất xuất hiện trong thiên hại
Có thể đoán được sự phi phàm của nó.
Thần văn cổ xưa bỗng rung chuyển từng mảng lớn, thoắt một cái đã xuất hiện ở phía trước mặt Tiêu Dương.
Lúc này, Lý Thái Bạch, kiếm tiên mạnh nhất cũng phải buột miệng thốt lên :
- Lạc Thần Hồ?
Trái tim như run lên!
Nhìn kỹ lại, đó không là Lạc Thần Hồ, mà là một cái bát lớn.
Tuy nhiên, khí tức phát ra từ cái bát lớn lúc này lại giống hệt với Lạc Thần Hồ!
- Có lẽ nào...
Lỹ Thái Bạch mở to đôi mắt, trong lòng không cầm nổi cảm xúc.
- Thần bảo Lạc Thần Hồ là một pháp bảo bị thất lạc! Chân thân của nó chính là Thần Oản này!
Chớp mắt, thánh tiễn đã bắn nhanh ra.
Kengl
Một tiếng va chạm chấn động không gian, mang theo tia hy vọng cuối cùng của chư thần.
Thánh tiễn tử quang va chạm lịch liệt với Thôn Thiên Oản và rung lên liên hồi, sau đó, tử quang đã biến mất!
Chặn đưuọc rồi!
Ánh mắt Tiêu Dương lộ rõ vẻ vui mừng, rạng rỡ vô cùng!
Giống như hắn nhìn thấy tia sáng rạng đông trong bóng đêm vậy!
Thay đổi thế trận, hi vọng chiến thắng!
Thần bảo Thôn Thiên Oản!
- Cái gì?
Lúc này, nụ cười đã tắt trên khuôn mặt của Xích Lượng Thiên, đôi mắt lộ rõ vẻ kinh ngạc tột độ, nhìn vào Thần Oản của Tiêu Dương, kinh hãi kêu lên :
- Không thể nào! Sức mạnh mà đến hai kẻ bán thánh đỉnh phong cũng không để chống lại, vật này sao có thể chứ? Rốt cuộc đây là pháp bảo gì?
Hoang mang tột độ, không thể tin nổi!
Lúc này đây, trên khoảng không rất cao đột nhiên truyên tới một âm thanh chấn động, như tiếng chuông lay động, chấn nhiếp linh hồn. Một áp lực như muốn nuốt trọn tất cả đang giáng xuống!
Tại Thần Minh Địa, đây là khí tức của Lạc Thần Hồ mà các chư thần đều đã quen thuộc.
Trên trời cao,tấm gương" đang bao phủ vòng tròn ngàn thước đột ngột xuất hiện. Trên tấm gương, những làn sóng đang lay động lan tỏa, khiến tim người khác đập thình thịch!
- Đó là...
Xích Lượng Thiên giương đôi mắt ra nhìn, hết lên một tiếng kinh ngạc.
- Lạc... Lạc Thần Hồ?
Thật sự đã phá vỡ khả năng thừa nhận của y!
Tử vong địa Lạc Thần Hồ bao phủ rộng mấy trăm dặm, làm sao có thể hóa thành một tấm kính ngàn thước vậy chứ, lại còn chia đôi đất trời.
Không thể tin nổi!
Chỉ có Lý Thái Bạch là đã sớm biết, Lạc Thần Hồ có thể là một món Thần Bảo. Có điều, ông lại không có duyên với thân bảo này.
Tuy thế, vẻ mặt của Lý Thái Bạch lại vui mừng khôn xiết, không có duyên với bản thân cũng được, chỉ cần có duyên với đồ đệ của mình, vậy là đủ rồi! Lý Thái Bạch đương nhiên đã nhìn ra, bảo vật trong tay Tiêu Dương chính là Thần bảo Thôn Thiên Oản, đã chấp nhận đồ đệ của mình là chủ nhân!
- Lạc Thần Hồ, đây chính là một phần của món thân bảo này.
Lý Thái Bạch mừng rỡ nói.
- Tiêu Dương đứng trên Thần minh địa, nó đã nắm được khí tức chủ nhân của thần bảo, có thể tự động bay tới.
Dường như để chứng minh câu nói này của Lý Thái Bạch, lúc này, Thôn Thiên Ỏa trước mặt Tiêu Dương đột ngột bay lên cao, chớp mắt hóa to ral
Thần Oản to lớn phát ra thân quang chói lòa, dân dần quay tròn.
Lúc này, Lạc Thần Hồ phía trên đang phát ra một luồng ánh sáng, hướng xuống phía dưới, chớp mắt đã chui hết vào bên trong Thần Oản.
Sau đó, Thần Oản rung chuyển, phóng ra một luồng sức mạnh thôn thiên!